Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » 12 nữ thần – Quyển 2 » Phần 269

12 nữ thần - Quyển 2 - Tác giả Slaydark

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 269

Bên ngoài lối vào Thiên Cơ Cảnh, không gian đã trở nên yên lặng, thỉnh thoảng mới có một vết rạn mỏng manh hiện ra giữa không gian.

Không còn ai có mặt, bởi theo lịch sử, mỗi lần Thiên Cơ Cảnh chỉ mở ra trong thời gian ngắn và sau đó sẽ không còn chuyện khác thường nào có thể xảy ra, trừ khi có người thành công rời khỏi.

Có một thanh niên xuất hiện, hắn đứng giữa vùng không gian, cả gương mặt, hình thể và thần thái của hắn đều trông hết sức bình thường nếu không nói là tầm thường. Nhưng hắn có thể đứng giữa không trung, hắn nhìn vùng không gian như đang dò tìm gì đó, tay hắn đang đặt lên ngực trái của mình.

“Sao tim ta lại thấy đau?” Trục Nhật tự hỏi, trong thời gian ngắn trước đây đột nhiên hắn cảm thấy tim mình đập loạn nhịp, sau đó là cảm giác nhói đau kỳ lạ, giống như tim hắn nhận được một loại tín hiệu nào đó.

Dựa vào tín hiệu để lần mò, cuối cùng Trục Nhật tìm đến vùng không gian này.

Sau khi Trục Nhật xuất hiện không lâu thì một bóng người khác lại xuất hiện, nàng mặc áo váy đen, tóc cũng đen tuyền, thân hình và gương mặt nàng toát lên một vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành.

“Đây là đâu vậy?” Cô gái đến bên cạnh Trục Nhật và hỏi.

Trục Nhật lắc đầu: “Em không biết, giống như có gì đó đang kêu gọi em đến đây, không, là kêu gọi trái tim của Thiên trong em.”

“Vậy thì vào thử xem?” Cô gái áo đen nói, rồi nàng đưa hai tay ra làm thành hành động giống như xé giấy. Khi tay nàng cử động thì không gian phía trước liền rạn nứt, nhưng ngay sau đó cô gái liền dừng lại.

“Không được rồi! Không gian này quá bất ổn, nếu dùng lực mở ra sẽ khiến không gian xung quanh sụp đổ.” Cô gái nói.

“Để em dùng Thiên lực thử xem.” Trục Nhật nói rồi giơ tay ra, khắp người hắn tỏa ra ánh sáng thần thánh chói lóa.

Một vệt sáng thần thánh từ từ hiện ra rồi mở rộng giữa không gian.

Biết đã thành công, Trục Nhật liền bước qua vòng sáng rồi gọi lại: “Em cảm thấy nơi này rất nguy hiểm, chị ở ngoài chờ em ra nhé.”

Nhưng cô gái liền nhảy vào, cánh cổng dần đóng lại trong khi tiếng nói của cô gái vọng ra: “Đi chứ, Dạ Minh Châu ta chưa ngán thằng nào!”

Bạn đang đọc truyện 12 nữ thần – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv1.com/12-nu-than-quyen-2/

Không khí nồng nặc mùi máu tươi tanh tưởi, một vị Thần hùng mạnh trước đó còn đứng hiên ngang giờ đã hóa thành một vũng máu thịt bầy nhầy kinh tởm.

Hoài Bão sau khi tháo con mắt ra khỏi trán mình liền nhanh chóng bước qua cổng không gian, tránh trường hợp bị vũng máu thịt kia nuốt mất.

Qua hình ảnh chiếu lại, bọn Dương dù không có mặt cũng phải rợn người trước sức mạnh tà dị khủng khiếp mà Hoài Bão vừa phát ra, qua đó đủ để đoán được con mắt của Thiên có khả năng kích phát tiềm năng của mỗi người.

Khi Hoài Bão vừa bước qua cổng thì Sùng Hạo đã chờ sẵn, hắn giơ tay ra muốn giật lấy con mắt và nói: “Tới lượt ta!”

Nghe thế, Dương giật mình quát lớn: “Đừng đưa nó!”

Dương gắn con mắt của Thiên thì thành Dương Tiễn, còn Hạo chó điên mà gắn con mắt của Thiên thì khác nào Hạo Thiên Khuyển, ai mà ngăn nổi.

Hoài Bão cũng không muốn đưa cho Sùng Hạo nên hắn lách người né đi.

Lúc này Thích Đông đang ngồi xổm cạnh gốc cây chắp tay nói: “Mô phật! Con mắt quá yêu dị, sẽ kích thích lòng tham và sinh ra tà niệm. Theo bần tăng, tốt nhất nên đưa nó cho bần tăng mang theo để ngày ngày niệm kinh đưa nó về lẽ phải.”

“Phải gió thì có! Đưa cho ngươi thì nó mới bị nhiễm tà niệm.” Dương khinh bỉ mắng.

Lúc này Lương Diệt đang bị nhốt trong phong ấn đột nhiên nhắm một mắt lại và nói: “Nhớ năm ấy ta vô tình bị chém rớt một con mắt, đưa đây xem phải nó không!”

“Xạo quần!” Cả Dương và Thích Đông cùng mắng.

Sức cám dỗ của con mắt quá khủng khiếp, ai chứng kiến sức mạnh bộc phát của Hoài Bão đều muốn có được con mắt, nhưng những kẻ có thù oán đều đã bị Dương dùng phong ấn giam cầm với sự trợ giúp của Độc Hành.

Hoài Bão đắn đo một hồi, cuối cùng cũng đưa trả con mắt cho Dương, dù hắn cũng rất khát khao nhưng bảo hắn phản bội lòng tin của người khác thì hắn khó mà làm được.

Khiến Nham trọng thương và kéo dài thêm chút thời gian. Những người có thể sống sót tiến vào Thiên Cơ Cảnh không nhiều, ngoài mười sáu người của Hùng Vương Bảng trừ Vân Phi, Vô Tà thì chỉ có Thục Trinh, Như Nguyệt, Nghi Tịch và bọn Dương, Bão, Hạo.

Bên ngoài chỉ còn Tiêu Hồn và Lục Văn Minh, hai kẻ từng chạm mặt nhưng không đánh nhau.

Giao Độc Hành đi bắt Tiêu Hồn, Dương ở lại bàn bạc kế sách.

Trước tiên, Dương đến chỗ Lãnh Thủy và nói: “Ta biết ngươi đang khống chế Long Thư Hồn và chiếm xác Xuất Trần, ta cho ngươi cơ hội thả cả hai ra, nếu không thì đừng trách.”

Là một công chúa cành vàng lá ngọc, giờ lại bị bắt giữ và đe dọa, Lãnh Thủy tức giận nói: “Ta không thả ngươi làm gì được ta?”

Dương hừ lạnh: “Hừ! Vậy là không xem chúng ta ra gì rồi!”

Dương chỉ Hoài Bão và nói: “Đây là em trai của Xuất Trần, trước đó ngươi cũng thấy hắn thả quái ra xé xác người khuyết tật, trước đó không lâu hắn còn ám sát một ông lão, bắt giữ động vật quý hiếm, trộm gà trong Cổ Loa, đốn hạ cổ thụ rừng Bạch Mã, cướp kiếm của Vân Phi, chơi bê đê với Huyết Nha, nói chung không chuyện ác nào không dám làm.”

Nghe thế, Hoài Bão trừng mắt gằn giọng hỏi: “Mày muốn gì?”

Sùng Hạo đột nhiên bước ra lên tiếng: “Ta có thể làm chứng.”

“Chứng cái đầu mày!” Bão tức giận lao vào đấm Sùng Hạo.

Dương sợ bị đánh lây nên né ra, tiếp tục đe dọa Lãnh Thủy: “Thế mà không sợ sao? Vậy thì đừng trách ta hiếp dâm ngươi!”

Dương vừa nói xong thì liền sởn gáy cảm thấy nhiều luồng sát khí hướng đến mình, hắn vội vàng quay lại xua tay giải thích với bọn Như Nguyệt: “Ấy ấy đừng hiểu nhầm, hãy nghe ta ngụy biện! Là hiếp đáp, không phải hiếp dâm!”

“Ta có một điều kiện!” Đột nhiên Lãnh Thủy lên tiếng.

Trước đó còn đanh đá không chịu, vừa xong đã đáp ứng, Dương liền biết Lãnh Thủy đã nhìn thấy lợi ích lớn hơn, hắn hỏi: “Điều kiện gì?”

Lãnh Thủy nói: “Ta có thể ngay lập tức giải phóng linh hồn của Long Thư Hồn, nhưng ngươi phải đáp ứng thả ta an toàn rời khỏi Thiên Cơ Cảnh, sau khi tìm được thân thể thích hợp hơn ta sẽ giải phóng Xuất Trần.”

Chuyện khống chế Long Thư Hồn chỉ là tiện tay, vì Long Thư Hồn cũng đang bị phong ấn nên khống chế xem như vô tác dụng, vì vậy nên Lãnh Thủy muốn trao đổi để bảo vệ bản thân.

“Làm sao ta có thể tin ngươi?” Dương hỏi.

“Nếu còn cách nào khác thì ngươi đã chẳng mất công đe dọa ta, ta tự sát thì Xuất Trần cũng không sống được đâu.” Lãnh Thủy hời hợt nói.

Đúng như Lãnh Thủy nói, Dương không dám làm quá vì sợ Lãnh Thủy tự hủy, trong lúc đang dầu sôi lửa bỏng nên hắn cũng đành đồng ý.

Hoài Bão tuy bận đánh nhau với Sùng Hạo nhưng thật ra hắn cũng đang lắng nghe và suy nghĩ tìm cách cứu người chị cùng cha khác mẹ của mình.

Lãnh Thủy được tạm thời giải phong ấn, trước Độc Hành thì ả cũng chẳng dám làm liều, liền tiến về phía Long Thư Hồn và thực hiện những hành động tựa như một điệu múa quyến rũ với ánh sáng lượn quanh.

Lát sau, Long Thư Hồn ngất đi, Lãnh Thủy ngừng múa và trở lại vị trí phong ấn: “Cô ta ngất vì mệt mỏi tinh thần, nghỉ ngơi nhiều sẽ khỏe lại.”

Nghe thế Long Ngạo thở phào, trước đó hắn còn tưởng rằng Long Thư Hồn đã bị luyện thành cương thi. Thực tế Thiên Cơ đã có ý định làm vậy, nhưng Long Thư Hồn được Chân Long Cốt và vảy Long Thần bảo vệ nên chưa thành công.

Long Ngạo cũng nhìn Dương gật đầu cảm ơn, qua nhiều lần hoạn nạn thì hắn mới biết huyết thống có thuần hay không, thân phận có cao quý hay không cũng chẳng quan trọng bằng tình nghĩa.

Cứu Long Thư Hồn xong thì Dương lại cùng những người khác bàn bạc, tất nhiên là không cho những kẻ bị phong ấn nghe thấy.

Dương hỏi Thục Trinh: “Nàng có biết cách nào thoát khỏi nơi này không?”

Thục Trinh đáp: “Có một lối thoát, nhưng nơi đó đã bị Nham chiếm giữ, cách duy nhất để tất cả chúng ta vượt qua nơi đó là giết được Nham.”

“Phải giết sao? Cầm chân cũng không được?”

Thục Trinh lắc đầu: “Không được, Nham đã bày một phong ấn chỉ có thể mở bằng Thần lực của chính hắn, nếu người khác cố mở thì lối ra sẽ nổ tung.”

“Nhưng nếu vậy thì tại sao những lần trước có người sống sót trở ra?” Ngân Hà khó hiểu hỏi.

Thục Trinh đáp: “Có lẽ là Nham cố tình thả ra, hắn xóa ký ức những người được thả để tạo tiếng đồn rằng Thiên Cơ Cảnh ẩn chứa bí mật và có thể sống sót thoát ra.”

Ngân Hà gật đầu: “Có lẽ là vậy, cũng vì vậy mà những thông tin về Thiên Cơ Cảnh rất mơ hồ và bí ẩn.”

“Nếu vậy thì chỉ còn cách diệt Nham, nhưng biết tìm đâu ra cái gọi là Khởi Nguyên?” Dương nói.

Nghe thế, Ngân Hà hỏi: “Khởi Nguyên? Ý ngươi là chương mở đầu của Thiên Thư?”

“Nàng biết?” Dương ngạc nhiên hỏi Ngân Hà.

Ngân Hà đáp: “Từng nghe Thánh Mẫu kể, Thiên Thư, còn được gọi là Thánh Kinh hoặc Vô Tự Thiên Thư, là một bảo vật vượt trên cấp Thần Bảo, sánh ngang với Thiên Kiếm trong thần thoại.”

Thích Đông cũng biết chút ít về Vô Tự Thiên Thư, hắn nói: “Vô Tự Thiên Thư, khai sáng thế gian, thông hiểu vạn vật, nắm giữ số phận, định đoạt chủ quyền. Theo một quyển cổ kinh của Thiên Không Tự, Thiên Thư có nhiều chương, mỗi chương lại nắm giữ một sức mạnh đặc biệt, tuy không rõ bao nhiêu chương nhưng có bốn tên chương được ghi lại trong cổ kinh là chương Khởi Nguyên, chương Vạn Vật, chương Số Phận và chương Chủ Quyền.”

“Chương Vạn Vật?” Dương thầm hỏi, tim hắn đập thình thịch, qua cái tên chương, hắn nghi ngờ rằng Google mà hắn nắm giữ chính là chương Vạn Vật mà Thích Đông nói đến, rõ ràng là Google gần như thông hiểu vạn vật. Chỉ một chương mà đã cho Dương trợ giúp khủng khiếp, nếu nắm giữ tất cả các chương, Dương không biết khả năng của hắn sẽ kinh khủng đến mức nào?

Nhưng vấn đề thứ Thục Trinh cần là chương Khởi Nguyên chứ không phải chương Vạn Vật.

Nếu không tìm được, có lẽ bọn hắn chỉ còn cách dùng con mắt của Thiên để kéo dài thời gian, nhưng được bao lâu? Dù bọn hắn chấp nhận bị con mắt khống chế có lẽ cũng không đủ khả năng giết Nham.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Danh sách truyện cùng bộ:
12 nữ thần – Quyển 1
12 nữ thần – Quyển 2
12 nữ thần – Quyển 3 (Update Phần 11)
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 2
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 15/08/2022 03:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân