Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Ân Tố Tố » Phần 121

Ân Tố Tố - Dịch giả Meode


Update Phần 144

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 121

Nhìn Quách Phù không ngừng phun nuốt lấy côn thịt, ấm áp xúc cảm theo quy đầu truyền đến, một lúc lâu sau hắn cảm giác côn thịt có chút không chịu khống chế bắt đầu nhảy lên, đôi mắt đẹp Quách Phù cũng là trừng lớn, nàng có thể cảm giác một cỗ dương tinh dịch bỗng nhiên phun ra, đem miệng nhỏ nàng đều tràn đầy, thậm chí lực đạo bắn ra mạnh mẽ đều đã trôi vào bên trong cổ họng của nàng, nên đành nuốt xuống, côn thịt tại trong miệng nhỏ ấm áp Quách Phù không ngừng nhảy lên, mỗi một lần nhảy lên đều bắn ra thêm dương tinh…

Ngậm trong miệng chốc lát sau, bờ môi Quách Phù bắt đầu buông lỏng ra côn thịt, nhưng mà đầu lưỡi đỏ tươi vẫn là liếm láp lấy quy đầu, nhưng Cố Hàn Uyên lại không có vội đem côn thịt rời khỏi miệng Quách Phù, nhìn thấy nàng quỳ bò ve6mh cong cái mông săn tròn lên, hắn với bàn tay phải của mình bắt đầu từ từ trượt xuống dưới, lẳng lặng nắn bóp bờ mông nàng, Quách Phù chỉ cảm thấy thân thể run lên, có lẽ là nàng chờ mong quá cao, chỉ là một động tác đơn giản như vậy, liền đã làm nàng cảm thấy toàn thân bị một cỗ dòng điện kích tê, mà đồng thời từ cửa miệng động khẩu lại có một loại chí mạng phun trào chất lỏng, âm dịch thấm ướt luôn cả làn vải bên ngoài quần của nàng…

Hoàng Dung lúc này lại là xấu hổ, lại là phẫn hận, còn mang theo tâm tình khác xoay tròn, vốn là thấy Cố Hàn Uyên không có lỗ mãng mà cùng Quách Phù lựa chọn giao hoan tại nơi này thì vẫn rất vui mừng, đương nhiên một chút ghen tuông vẫn là khó tránh khỏi.

Nhưng tiếp xuống tràng cảnh khi nghe hắn chỉ dẫn Quách Phù bú mút côn thịt của hắn liền cho nàng càng biết tăng một tư thế, chuyện như vậy chính là nàng cũng chưa từng có làm qua…

Lúc này Quách Phù đã bị Cố Hàn Uyên dạy hư mất…

Càng là nhìn lén, càng là cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, nhất là lúc Cố Hàn Uyên ưỡn người lên, bày tay đè giữ chặt đầu Quách Phù bắn ra dương tinh, ngay sau đó từ nơi khóe miệng Quách Phù dòng sữa trắng dương tinh trào chảy ra, từ nơi cửa miệng âm động Hoàng Dung càng là không chịu đựng nỗi, lập tức nhíu lại siết chặt, lúc cửa âm động mở ra thì liền mang theo một mảnh chất lỏng thấm lên bên trong cái tiểu nội khố nàng rồi…

Hoàng Dung mang theo bối rối xấu hổ giận dữ, vội vàng quay về trước tới trên lầu cát, nằm xuống đè lại lấy trái tim đang cuồng loạn, sắc mặt đỏ ửng, Hoàng Dung một bên mắng thầm Cố Hàn Uyên “Hỗn đản”.

Một bên lại khó tránh khỏi hồi tưởng lại chi cảnh ở dưới ánh trăng giữa Quách Phù và Cố Hàn Uyên, không bao lâu, Quách Phù rón rén quay trở lại lầu các, cũng may lúc này cảm xúc Hoàng Dung đã bình phục lại, ít nhất nhìn bề ngoài không nhìn thấy ra vấn đề gì.

Không biết Quách Phù xuất phát từ dạng tâm ý gì, tựa như trước đây, nằm vào đầu tựa lấy trên ngực của Hoàng Dung, trong miệng lẩm bẩm “Mẫu thân”, rồi rất nhanh liền lâm vào mộng đẹp.

Hoàng Dung tại thân thể Quách Phù chen lấn qua khẩn trương toàn thân căng cứng, nhưng mà không nghĩ tới Quách Phù ngủ được so với trước đó còn nhanh hơn, để lại bộ dáng bên trong mang theo thỏa mãn làm cho Hoàng Dung cảm thấy hoài niệm.

Nhất là trở lại thân cận hai chữ “Mẫu thân” càng làm cho nàng mẫu tính quay về, đến cùng cũng là một mực yêu thương nữ nhi, chỉ cần cảm thấy Quách Phù hạnh phúc thì liền tốt rồi.

Hoàng Dung đang muốn cưng chiều cúi đầu hôn lên mặt Quách Phù, đột nhiên trên chop mũi nàng, một cái mùi tanh tanh dương tinh của Cố Hàn Uyên gần trong gang tấc từ trong miệng Quách Phù truyền tới.

Hoàng Dung lập tức kinh sợ, hm răng khẽ cắn đôi môi mọng, trong lòng thầm mắng Cố Hàn Uyên trăm ngàn lần, cái mùi này từ miệng của Quách Phù làm cho nàng tim đập nhanh, dần dần rồi quen thuộc, làm cho hạ thể của nàng lại là nóng lên, bất tri bất giác nàng nhẹ nhàng nhích người ra tránh khỏi thân thể Quách Phù, ngưng mặt thì kề sát miệng của nhi nữ, một bên ngửi lấy cái mùi tanh tưởi dương tinh kia, một tay duỗi vào bên trong cái tiểu nội khố…

Bàn tay xoa xoa lấy thảm lông mịn cái âm hộ, khe thịt trơn nhớt ẩm ướt âm dịch, cuối cùng thì hai ngón tay đưa sâu vào bên trong âm đạo, chốc sau trong đầu lại hiện ra côn thịt của Cố Hàn Uyên, nàng lại nhét thêm vào một ngón tay, mãi đến khi Hoàng Dung khẽ ngâm lên tiếng rên nhỏ, cả người cong lên, âm tinh đã phóng thích…

Hôm nay Hoàng Dung liên tục đã trải qua mấy lần sự kiện, nên cảm giác mệt mỏi vào lúc này phun lên, nhịn không được bối rối khi phát hiện lần này tại sao mình lại dễ dàng phát tiết ra nhanh như vậy, lúc sau thì cũng ngủ thật say…

Cố Hàn Uyên thần thanh khí sảng nhìn về phía vị trí lầu các đã an tĩnh lại, ánh mắt nghiền ngẫm, nhếch miệng mỉm cười.

Quách Phù biến hóa là bắt nguồn tới từ một câu nói của Cố Hàn Uyên.

– Phù nhi… tâm ý của muội ta biết. Phù nhi chính là Phù nhi, không phải là người nào khác, cũng không hề thua kém bất kỳ ai. Phù nhi mặc dù có chút tùy hứng, thế nhưng bên trong hồn nhiên thiện lương thật lòng mới là làm cho ta động tâm.

Câu nói này đã làm cho Hoàng Dung xem như đối thủ, có chút tự ti Quách Phù đã có lòng tin, hơn nữa Quách Phù đêm nay cùng Cố Hàn Uyên quan hệ lại có rất nhiều tiến triển, nhất là nàng cảm nhận được hắn yêu thương cùng thương tiếc, nên cảm thấy lúc trước cùng Hoàng Dung tranh phong có chút nực cười.

Rõ rang đó là mẫu thân mà nàng đã từng sùng kính nhất, cho nên Quách Phù lúc trở lại trên lầu các liền có một màn như vậy…

Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: http://truyensextv1.com/an-to-to/

Ngày hôn sau, Hoàng Dung giật mình tỉnh giấc đầu tiên hết, phát hiện bên trong cái tiểu nội khố dinh dính một mảnh lớn chất lỏng, lập tức liền đỏ ửng đến cả bên hai tai, nàng đưa tay vỗ vỗ cái trán, đối với chính mình khó có thể tin được…

Gặp ba nàng kia còn chưa tỉnh, rất nhanh thay đổi lại y phục của mình tối hôm qua đã hong khô, sau khi thay đổi bộ y phục nông gia, thì vụng trộm mang lấy cái tiểu nội khố nhơ nhớp kia vứt bỏ…

Hoàng Dung xuống phía dưới lầu nhìn xem Cố Hàn Uyên vẫn còn ngủ yên, thật vất vả mới tiêu tan xuống khuôn mặt đỏ ửng lại bò trở về, nhất là nhìn thấy Cố Hàn Uyên kia yên tĩnh khuôn mặt tuấn tú, hắn như là có cái loại cảnh đẹp ý vui vậy, nàng lấy lại bình tĩnh, không dám dừng lại, vội vàng chạy chậm ra khỏi nơi xay bột.

Hoàng Dung vừa rời đi, Cố Hàn Uyên liền mở hai mắt ra, đối với Hoàng Dung bối rối cảm thấy có chút mỉm cười.

Cố Hàn Uyên tai thính mắt tinh…

Đối với đêm qua động tĩnh Quách Phù sau khi quay trở về, cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả.

Mặc dù tiếng rên Hoàng Dung rất nhỏ, nhưng ngẫu nhiên còn có thể nghe được một tiếng rên nhỏ từ nơi khác.

Hắn suy nghĩ có phải hay không mình đã tạo ra cho Hoàng Dung quá nhiều kích thích, cứ tiếp tục dạng này ngược lại làm cho nàng trở nên không dám đối mặt với hắn.

Cố Hàn Uyên nghĩ tới đây thì có chút bất đắc dĩ.

Hoàng Dung sau khi quay trở về, các nàng kia lần lượt thanh tỉnh, ba nàng cũng đã thay đổi y phục về nguyên bản.

Quách Phù vừa thấy được Cố Hàn Uyên liền nhào vào trong ngực của hắn nũng nịu.

Hoàng Dung thần thái so với hôm qua có khác biệt lớn, mặc dù vẻ ngoài vẫn bình thường mà cùng Cố Hàn Uyên chào hỏi, hàn huyên vài câu, nhưng cơ hồ không dám cùng hắn đối mặt.

Chính là lúc nhìn thấy Cố Hàn Uyên cùng Quách Phù thân cận, cũng chỉ là liếc mắt nhìn liền trầm mặc dời đi ánh mắt sang chỗ khác.

Đường Liên nhìn xem ba người thì thấy có chút quỷ dị, nhưng nhìn xem ánh mắt Đường Liên mệt mỏi cũng biết tối hôm qua nàng cũng ngủ không ngon, lúc Quách Phù đi xuống phía dưới lầu các gặp Cố Hàn Uyên thì nàng cũng liền thanh tỉnh.

Chỉ là như Cố Hàn Uyên suy đoán, Đường Liên không dám xuống phía dưới lầu các xem xét, nàng càng kinh ngạc khi nhìn thấy Hoàng Dung lát sau cũng xuống lầu các, mặc dù không biết cụ thể đến cùng xảy ra chuyện gì, nhưng cảnh tượng như thế này khó tránh khỏi làm cho người suy nghĩ nhiều.

Chờ đến khi Quách Phù lên cùng Hoàng Dung ngủ, Đường Liên vốn định cũng tốt hảo nghỉ ngơi, không nghĩ tới vừa nhắm mắt một chốc sau thì liền nghe được tiếng rên nhỏ của Hoàng Dung truyền đến.

Mặc dù chỉ là có chút hàm hồ, nhưng mà tiếng rên mềm mại hừ lạnh cùng ngẫu nhiên nghe được Hoàng Dung gọi tên Cố Hàn Uyên, lại làm cho nàng cũng không ngủ được nữa…

Trong lòng mắng thầm Hoàng Dung không đứng đắn, lại kinh ngạc lấy thân phận Hoàng Dung vậy mà lại có phương diện cũng tự xử như thế, hơn nữa còn nhìn thấy Quách Phù nằm sát bên cạnh Hoàng Dung, Đường Liên trong lòng càng thêm quái dị, bất chợt nàng lại nhớ tới cảnh tượng lúc Quách Phù cúi đầu bên dưới hạ thể của Cố Hàn Uyên, dù là khoảng cách không gần nên nàng nhìn không thấy rõ, nhưng cũng biết động tác của Quách Phù đang làm cái gì…

Bàn tay của nàng chợt duỗi xuống hạ thể của mình từ lúc nào cũng không hay biết, khi Hoàng Dung cong người lên âm tinh phóng xuất, không lâu sau đó thì Đường Liên cũng là hai chân kép chặt, khi hai chân nàng thả lỏng, bàn tay rút ra thì hai ngón tay của nàng cũng đã là sáng bóng dính đầy âm tinh…

Cho nên Đường Liên cũng là cơ hồ một đêm không ngủ, lộ ra mỏi mệt đặc biệt.

Vương Ngữ Yên ngược lại là một đêm ngủ ngon tới hừng sáng, có lẽ đây là chỗ tốt của người không biết võ công?

Đám người quyết định trước về Vô Tích thành, Đường Liên cùng bốn người cáo biệt, lần nữa cảm tạ Cố Hàn Uyên cứu giúp chi ân.

Nhìn theo thân ảnh bốn người rời đi, ánh mắt của Đường Liên có chút vi diệu, từ khi được Cố Hàn Uyên cứu giúp đến bây giờ, không chỉ có bội phục lấy võ công của Cố Hàn Uyên, mà càng bội phục hơn hay là hắn có đào hoa vận.

Đây chính là Hoàng Dung a, suy nghĩ một chút đã cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi, Đường Liên vì Quách Tĩnh mà mặc niệm một cái chớp mắt, ánh mắt của nàng trở nên nghiêm túc, cũng liền rời khỏi nơi xay bột.

Bốn người quay trở lại Vô Tích thành, lấy lại xe ngựa cùng hành trang, Cố Hàn Uyên cũng đeo lên cây đàn mà Lưu Tinh tặng.

– Cố đại ca kế tiếp có tính toán gì không vậy?

Quách Phù hỏi câu này là có ý tứ muốn tiếp tục cùng đi với Cố Hàn Uyên.

– Ta chuẩn bị đi một chuyến đến Yến Tử Ổ vùng Cô Tô, tra một chút chân tướng sinh tử của Mộ Dung Bác, thuận tiện đem Vương cô nương đưa về Mạn Đà sơn trang, một cô nương không có võ công hành tẩu giang hồ thực sự quá nguy hiểm.

Cố Hàn Uyên không có giấu diếm hành trình, nói cho Quách Phù, còn Hoàng Dung nghe được Cố Hàn Uyên nói liền giữ chặt tay của Quách Phù nói:

– Cố thiếu hiệp có việc, vậy ta trước hết mang theo Phù nhi trở về Tương Dương thành, thời gian rời đi cũng đã lâu rồi…
– Nương… con muốn đi cùng với Cố đại ca…

Quách Phù mới vừa cùng Cố Hàn Uyên có tiến triển mới, đang trong thời kỳ nồng tình mật ý làm gì mà chịu tách ra.

Hoàng Dung tiếp tục khuyên Quách Phù nói:

– Phù nhi ngoan, đừng tùy hứng, đã đi ra ngoài lâu như vậy, phụ thân con cũng đang lo lắng.

Chỉ thấy Quách Phù lúc này mặt là có thần sắc quái dị.

Vậy mà mẫu thân còn dám nhắc đến phụ thân nàng? Hoàng Dung thấy thần sắc Quách Phù có chút chột dạ, kể từ ngày hôm qua với sự kiện Đồng Tâm Bội, hai mẫu tử liền ngầm hiểu nhau, cũng may là đêm qua nàng đã cùng với Cố Hàn Uyên có gần gũi, Quách Phù bây giờ lại cùng Hoàng Dung thân mật lên.

Cũng hiểu mẫu thân nàng khó xử, thậm chí còn có chút tư thế “Chuyện lớn để cho con tính, mẫu thân không cần lo”

Trong khoảng thời gian ngắn Quách Phù đã trưởng thành không có còn tiếp tục tùy hứng.

– Cố đại ca… vậy muội không thể cùng đại ca đi Cô Tô được rồi…

Cố Hàn Uyên cười trấn an Quách Phù đang lưu luyến không rời:

– Không có chuyện gì, chờ ta rảnh rỗi sẽ đi đến Tương Dương thành gặp Phù nhi…

Liếc qua nhìn Hoàng Dung, ở trong lòng bồi thêm một câu.

“Còn có mẫu thân của ngươi.”

Hoàng Dung hiểu được ý tứ trong ánh mắt Cố Hàn Uyên.

Mặt có chút lại ửng hồng, bàn tay cũng vô thức sờ về phía Đồng Tâm Bội, trong lòng của nàng vừa lo nghĩ, lại có chút chờ mong, thậm chí không phân rõ mình muốn cái nào nhiều hơn…

– Cố đại ca, nhất định phải tới a, muội tại trong thành Tương Dương chờ đại ca…

Đến lúc sắp chia tay, Quách Phù lại bình tĩnh nhiều, nàng đã xác nhận tâm ý của mình cùng Cố Hàn Uyên, rồi cùng Cố Hàn Uyên ôm nhau cáo biệt.

Hoàng Dung cùng Quách Phù thì tương phản, Cố Hàn Uyên trong thời gian thật ngắn cũng chiếm một chỗ cắm dùi tại trong lòng của nàng, chỉ là tại trước mặt Quách Phù cùng Vương Ngữ Yên, cho dù nàng lúc này nàng muốn cái gì cũng không được…

Bây giờ nghĩ lại sắp trở lại Tương Dương thành đối mặt với Quách Tĩnh, Hoàng Dung cảm nhận được khủng hoảng, cuối cùng Hoàng Dung vẫn là không nhịn được quan tâm một câu:

– Hàn… Cố thiếu hiệp, về sau làm việc gì cũng không cần quá xúc động, vạn sự hãy nghĩ kỹ mà làm…

Hoàng Dung cho tới bây giờ đối với sự tình trước đây Cố Hàn Uyên đột nhiên ra tay xông vào Dả Cẩu Trận Pháp của Bắc Cái bang vẫn cảm thấy trong lòng còn sợ hãi.

– Phu nhân yên tâm, tại hạ sẽ chú ý, phu nhân ở Tương Dương thành nếu có cái chuyện gì cần giúp, thì cứ truyền tin cho tại hạ. Còn có… phu nhân hãy bảo trọng…

Tới gần lúc phân lý, Hoàng Dung nghe hắn nói, trong lòng run lên, nàng nghe được Cố Hàn Uyên ám chỉ Đồng Tâm Bội…

Hoàng Dung hiếm thấy tại trước mặt hai nàng kia lộ ra nụ cười đủ để cho trăm hoa thất sắc.

– Cảm tạ Hàn Uyên, gặp lại.
– Phu nhân, sau này còn gặp lại.

Cố Hàn Uyên mỉm cười, Quách Phù đối với chuyện trước mắt không có gì phản ứng, nàng đã nghĩ thông suốt, còn thân mật ôm lấy cánh tay Hoàng Dung, cùng nhau lập tức lên xe ngựa…

Vương Ngữ Yên nghiêng đầu một chút, không suy nhiều, nàng chỉ cảm thấy có chút kỳ quái, không có ý thức được trong chuyện này cong cong lượn quanh, chỉ cảm thấy Cố Hàn Uyên cùng Hoàng Dung trong lúc xưng hô tựa hồ hơi thân mật.

Cố Hàn Uyên nhìn xem xe ngựa rời xa.

Mặt lộ vẻ vui vẻ chi sắc, hắn rất chờ mong lần kế tiếp gặp mặt.

– Vương cô nương, chúng ta đi đến tổng đàn Bắc Cái bang đón A Chu cùng A Bích cô nương đi a.

Nói xong liền dẫn Vương Ngữ Yên rời đi…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Thông tin truyện
Tên truyện Ân Tố Tố
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Tình trạng Update Phần 144
Ngày cập nhật 16/01/2024 12:51 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân