Trong lòng của hắn mặc dù bi thương, nhưng vẫn tôn trọng sự lựa chọn của Lăng Sương Hoa lựa chọn, lúc này nghe được trong viện có động tĩnh, Lăng Sương Hoa có chút bối rối, liền cầu Đinh Điển đi cứu phụ thân Lăng Thối Tư của nàng.
– Đinh đại ca, phụ thân muội không thể chết, nếu như phụ thận muội chết, trên thế gian này thì muội sẽ không còn có người thân nào.
Nghe nói như thế, Đinh Điển không có cách nào cự tuyệt, hắn âm thầm quan sát thì phát hiện ra Bảo Tượng của Huyết Đao môn mang theo môn nhân xông vào trong đây, phủ nha đông đảo hộ vệ nhưng chỉ là những người bình thường có thân thể khỏe mạnh mà thôi, dù cho có cung tiễn phụ trợ, vẫn bị người của Huyết Đao môn đánh cho liên tiếp bại lui.
– Vô Thiên, có thể trợ giúp bản phủ một tay hay không?
Lăng Thối Tư thấy trước mắt đám hộ vệ ngăn cản không nổi, ánh mắt lập lòe hướng phía Cố Hàn Uyên đưa ra cầu viện.
– Sự tình này không nằm trong phạm vi bản tọa giao dịch.
Cố Hàn Uyên liếc mắt liền nhìn ra Lăng Thối Tư là muốn mượn cơ hội này để thăm dò võ công của hắn.
Lăng Thối Tư lo lắng, nhưng cũng biết Cố Hàn Uyên là loại người không thấy thỏ thì không thả chim ưng, trong lúc còn do dự, thì Bảo Tượng nhìn thấy Lăng Thối Tư hiện thân, liền có tâm tư đánh giặc trước bắt vua, liền phóng nhào về phía Lăng Thối Tư…
Bảo tượng vốn là có một thân sức mạnh, tự phụ thực lực của mình, cũng nhìn thấy y phục quỷ dị của Cố Hàn Uyên, nhưng chỉ xem hắn như là hộ vệ của Lăng Thối Tư, nên không để vào mắt.
Bảo Tượng thực lực đúng là không tệ, chỉ cần không đụng phải cao thủ nổi tiếng bên ngoài, tại bên trong Tống quốc ngang ngược ngược thì sẽ không có vấn đề gì.
Lăng Thối Tư trước kia mặc dù là bang chủ của Lưỡng Hồ Long Sa bang, đã từng có tên tuổi một thời, nhưng kể từ khi vì bảo tang Liên Thành Quyết, lên làm tri phủ Kinh Châu, mỗi ngày lo lắng suy nghĩ như thế nào mưu đồ được bảo tàng, cho nên võ công đã sớm bị lui bước, bởi vậy hắn không phải là đối thủ của Bảo Tượng, mấy chiêu trôi qua liền bị Bảo Tượng đạp văng bay ra ngoài, Lăng Thối Tư lúc này cũng không lo được nhiều, vội vàng cầu cứu.
– Vô Thiên, mau giúp ta, đêm nay liền đem Sương nhi giao cho ngươi.
Đinh Điển vốn là nhìn thấy Lăng Thối Tư lâm vào nguy cơ liền định xuất thủ tương trợ, nhưng lúc nghe được câu nói này, giống như chợt bị sấm sét giữa trời quang.
Bảo tượng vốn đang không để bụng, đột nhiên cảm giác nguy cơ tập kích đến thân, liền đem thanh đạo ngăn đỡ tại lồng ngực, chỉ thấy một làn kiếm khí bén nhọn đánh vỡ thanh đao trong tay Bảo Tượng, kiếm khi còn xuyên trúng trước ngực hắn máu chảy ồ ạt, hắn sợ hãi che lấy vết thương lui ra phía sau, nghĩ thầm nếu không nhờ có thanh đao ngăn cản kiếm khí, thì lúc này đã đi gặp Diêm Vương rồi.
Đám người chỉ thấy Cố Hàn Uyên thản nhiên đi vào giữa sân, Bảo Tượng bởi vì quá tự phụ, nên bình thường cũng không quan tâm đến những cao thủ khác, vì thế không nhận ra thân phận của Vô Thiên…
Đám đệ tử Huyết Đao thấy Bảo Tượng bộ dáng mờ mịt không biết đối phương là ai, vội vàng tiến lên giải thích thân phận danh tiếng Vô Thiên gần đây, các đệ tử của Huyết Đao môn khác không có ngu xuẩn như Bảo Tượng, hành tẩu giang hồ quan trọng nhất là nhãn lực, bằng không ngày nào đó đụng vào thiết bản mà cũng không hay biết.
Bảo Tượng sau khi nghe xong, nếu như chưa thấy qua Cố Hàn Uyên xuất thủ thì có thể vẫn là xem thường, nhưng mà vừa mới bị thương không nhẹ, lúc này cũng không ngốc, một mặt cảnh giác nhìn Cố Hàn Uyên, từ từ lui lại.
Đinh Điển mặc dù cũng chưa từng nghe nói qua danh hào của Vô Thiên, nhưng nhìn thấy hắn tiện tay liền xuất ra kiếm khí công kích, cũng là trong lòng run lên, nhất là mới vừa rồi còn nghe được lời nói của Lăng Thối Tư, vì thế trong ánh mắt nhìn xem Cố Hàn Uyên tràn đầy địch ý.
Cố Hàn Uyên cũng không quản đến Đinh Điển đang suy nghĩ như thế nào, nếu đã ra tay rồi, thì phải biểu hiện ra đủ thực lực, vậy mới có thể bức bách Lăng Thối Tư mau chóng hành động, miễn cho đêm dài lắm mộng.
– Huyết Đao môn cũng chỉ có một Huyết Đao lão tổ còn có chút đáng xem, về phần môn hạ đệ tử bất quá chỉ là một phường giá áo túi cơm mà thôi.
Bảo Tượng nghe được Cố Hàn Uyên lời nói tức giận, nhưng thực lực không bằng người, liền phản bác cũng không dám, chỉ có thể tiếp tục ngưng trọng phòng thủ.
– Không ngờ lão tổ ta cũng có thể được Vô Thiên các hạ để ở trong mắt, làm cho lão tổ ta có chút thụ sủng nhược kinh a.
Đột nhiên một lão giả đầu trọc mặc tăng bào nhảy vào giữa sân, thì ra chính đó là Huyết Đao lão tổ không yên lòng Bảo Tượng đụng phải cọng rơm cứng, cũng không lo giấu giếm hành tung nữa, liền hướng Cố Hàn Uyên cầu tình.
– Có thể các hạ nhìn xem mặt mũi của lão tổ mà buông tha cho tên đệ tử vụng về này một mạng.
Huyết Đao lão tổ xem như là ác nhân hiếm thấy có tâm tư thông suốt, cũng biết tiềm lực môn hạ đệ tử của mình rất bình thường, Bảo Tượng tư chất cũng có hạn, không có khả năng đột phá đến cảnh giới tông sư, nhưng dù sao cũng là đệ tử có thực lực tối cường, nên muốn tận lực giữ mạng cho hắn.
– Bản tọa từ lúc hành sự đến nay cũng có nghe nói đến Huyết Đao lão tổ, nếu Huyết Đao lão tổ có thể tiếp lấy bản tọa một chiêu thì có thể giữ lại được mạng sống cho hắn…
Huyết Đao lão tổ vẫn là có thể để cho Cố Hàn Uyên thu lấy danh vọng tương đối thích hợp, chứ nếu giết đi thì cũng không có ý nghĩa quá lớn.
Cố Hàn Uyên dùng câu “Tiếp lấy bản tọa một chiêu…” đó chính là tạm thời thấy giết chết đối phương thì lợi tức không cao, đây cũng là lý do dùng để buông tha đối phương.
Huyết Đao lão tổ không thể làm gì khác hơn là ngưng thần ứng đối.
Cố Hàn Uyên cải biến chiêu thức, bây giờ Ma kiếm cũng không lấy ra, kể từ khi lĩnh ngộ Kiếm Nhị Thập Tam, hơn nữa có thể sử dụng được Lục Mạch Thần Kiếm dùng chỉ phát ra kiếm khí, thì cái loại sự tình này đã hoàn toàn có thể làm được.
Liền phất tay bắn ra ba làn kiếm khí đánh úp về phía Huyết Đao lão tổ, Huyết Đao lão tổ thây ba làn kiếm khí xuất hiện xếp theo hình chữ phẩm (tam giác) phóng tới, lão dùng toàn lực Huyết Đao Đại Pháp ngăn cản, gắng gượng ngăn cản được hai làn kiếm khí, còn làn kiếm khí thứ ba đã sắp phóng đến mặt, dưới tình thế cấp bách, đành phải chật vật lăn một vòng trên mặt đất tránh khỏi, nhưng tại trên gương mặt vẫn là lưu lại một vết sâu đủ thấy máu xương.
Huyết Đao lão tổ từ dưới đất bò dậy, trong lòng vẫn còn sợ hãi, cước bộ cũng không xê dịch, cảm thấy chính mình mạng lớn, lần sau cho dù trên dưới Huyết Đao môn có bị chết cũng không dám chạy đến trước mặt Cố Hàn Uyên nữa rồi…
– Đa tạ các hạ hạ thủ lưu tình, lão tổ sau này nhất định sẽ nhượng bộ lui binh.
Huyết Đao lão tổ sau khi nói xong sợ Cố Hàn Uyên thay đổi chủ ý, không dám lưu thêm, ngay cả môn hạ đệ tử cũng không gọi, liền nhảy lên nóc nhà, chạy trốn. Đương nhiên đám đệ tử Huyết Đao môn cũng không ngốc, thấy Huyết Đao lão tổ đã vọt đi, cũng vội vàng chạy trốn bán sống bán chết.
– Vô Thiên, ngươi vì cái gì mà không giết bọn hắn?
Lăng Thối Tư sắc mặt khó coi hướng Cố Hàn Uyên chất vấn.
– Khi nào thì bản tọa đã trở thành thủ hạ của Lăng tri phủ vậy? Một Lăng Sương Hoa xem như là thẻ đánh bạc cũng không đủ để cho bản tọa giết người.
Cố Hàn Uyên ánh mắt lạnh lùng nhìn Lăng Thối Tư, giọng nói băng hàn, sát khí lẫm nhiên.
Lăng Thối Tư làm tri phủ lâu rồi, lúc nào cũng ở vào địa vị thượng vị sai khiến người, trong nhất thời chưa bỏ được thói quen.
Đương nhiên cũng có một phần tâm tư thử dò xét, muốn nhìn xem có thể hay không đem Cố Hàn Uyên biến thành người của mình.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ân Tố Tố |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang |
Tình trạng | Update Phần 144 |
Ngày cập nhật | 16/01/2024 12:51 (GMT+7) |