Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 » Phần 102

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3 - Dịch giả Meode

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 102

Bởi vì Băng Phách Ngân Châm là ám khí kịch độc, Tống Thanh Thư lo tập trung chú ý tìm cách giải độc cho Mộc Uyển Thanh, nên không có ý thức được hành vi của mình có gì không ổn.

Còn Mộc Uyển Thanh thì bất chợt bị một nam nhân xa lạ đột nhiên đã chạy tới xé rách ống tay áo của nàng tận nách, ẩn hiện lộ ra cả một chút ít lông nách của nàng thì làm như thế nào mà nàng thản nhiên cho được?

Cho hắn một cái tát đã nhẹ, nếu không phải là vì độc khí dâng lên làm nàng choáng váng, thùi nàng đã truy sát hắn rồi.

Tống Thanh Thư cũng không giải thích, vội vàng nhìn Lý Mạc Sầu quát to:

– Giải dược…

Hắn dùng nội lực đương nhiên cũng có thể bức độc ra, bất quá tốc độ sẽ chậm, so ra thì dùng giải dược hữu hiệu hơn.

– Lần này tên công tử bột này chết chắc…

Nghe thấy Tống Thanh Thư lại dám đối với Xích Luyện Tiên Tử giết người không chớp mắt hô to gọi nhỏ, tất cả mọi người đều trong tửu lâu cũng đều có chung một cái ý nghĩ như vậy.

Nào ngờ Lý Mạc Sầu chỉ là lườm hắn một cái, lại từ từ trong lòng móc ra hai cái bình sứ ném qua, lạnh lùng nói:

– Đỏ thì thoa ngoài da, trắng thì thuốc uống.

Tống Thanh Thư ngẩn ra, không ngờ tới Lý Mạc Sầu lại nhanh nhảu như thế liền đưa giải dược cho mình, lẽ nào nàng đã biết được thân phận của mình?

Tống Thanh Thư lắc đầu, đem những suy nghĩ hỗn tạp này bài trừ, bắt đầu cho Mộc Uyển Thanh uống giải dược.

– Ngươi không được chạm vào… ta…

Mộc Uyển Thanh độc khí công tâm, hữu khí vô lực cự tuyệt.

Tống Thanh Thư lúc này đâu có còn nghe nàng, trước đưa vào miệng của nàng một viên giải dược bảo vệ tâm mạch, sau đó đổ lấy ra bình sứ màu đỏ thoa lên trên vết thương, thuốc giải xoa dính đầy tay của hắn, cách đó không xa nhìn thấy Lý Mạc Sầu xót ruột, cả giận nói:

– Xú tiểu tử, nào cần dùng đến nhiều như vậy chứ?

Tống Thanh Thư cũng không chút nào có ý tứ, thuận miệng đáp:

– Càng nhiều một chút thì càng tốt mà…

Thấy mình thật vất vả luyện chế ra giải dược, bị hắn chà đạp như vậy, Lý Mạc Sầu quả thực hận không thể một cái đập chết hắn, bất quá lúc này nàng cũng đang tập trung toàn bộ lực chú ý nhìn ngoài cửa tửu lâu xuất hiện ba người, trong lúc này nàng cũng không tiện mắng lấy Tống Thanh Thư.

– Hừ… khẩu khí thật là lớn, dám nói võ công của Thanh Hải phái không ra gì…

Vừa lên tiếng là một lão già vóc người oai phong, râu đen phiêu động, bên cạnh lão hai tên còn lại cùng lão mặc trang phục tương tự, bất quá người thứ ba thì có dung nhan cực kỳ đáng sợ, khuôn mặt màu trắng giống như liền cùng một khối không có cái mũi.

– Nhất Chỉ Thiền?

Lý Mạc Sầu nhướng mày, cây phất trần đảo qua, trầm giọng hỏi.

– Thiếu Lâm Tự từ lúc nào cùng quản đến Thanh Hải phái rồi?

Lão già râu đen hừ lạnh một tiếng:

– Ngươi cũng có vài phần kiến thức, nhận được Nhất Chỉ Thiền của lão phu, bất quá kiến thức cũng còn có hạn, ai nói Nhất Chỉ Thiền chỉ có hòa thượng của Thiếu Lâm tự biết.

– Ô…

Lý Mạc Sầu hiểu ta.

– Ta tưởng là ai, nguyên lai là Hà Gian Song Sát a…

Hà Gian Song Sát ngày trước ở đại hội Đồ Sư đại chiến cũng đã từng làm gây cho Độ Kiếp gặp phải nguy hiểm cực kỳ, bọn họ phối hợp với các cao thủ thoáng cái phá được vô địch Kim Cương Phục Ma Quyền, nhất chiến lừng danh thiên hạ, Lý Mạc Sầu đương nhiên là nghe qua danh tiếng của hai người, lúc này thấy hai người tham hợp tiến đến, cho nên vẻ mặt liền có vẻ trầm trọng lại.

Tống Thanh Thư vừa rồi một mực chiếu cố Mộc Uyển Thanh, không có thời gian để ý có mấy người vừa tiến vào, nghe được Lý Mạc Sầu nói đến Hà Gian Song Sát, hắn mới hiếu kỳ ngẩng đầu lên nhìn, chợt thấy lúc này Hách Mật hoàn hảo không có chút gì ra vẻ ngón tay bị tổn hại, hắn thấy kỳ lạ: “Trước ở Khai Phong, ngón tay của Hách Mật không phải là bị hắn dùng nội kính đánh gãy rồi sao, như thế nào lại nhanh như vậy đã khôi phục hoàn toàn lại rồi?”

– Sư phụ… hãy làm chủ cho Đồ Nhi a.

Trong lúc Tống Thanh Thư đang nghi ngờ, thì thấy Thanh Hải Nhất Kiêu giống như con chó bò rạp dưới đất gào khan lên.

Nghe được lời của hắn, trong tửu lây những người còn lại đều cả kinh, Nhạc Linh San nhỏ giọng hỏi Ninh Trung Tắc:

– Nương a… Thanh Hải Nhất Kiêu đã là cao thủ trứ danh tà đạo, vậy còn sư phụ của hắn là thần thánh phương nào vậy?

Ninh Trung Tắc cũng thập phần nghi hoặc liền nhìn thoáng qua phía Nhạc Bất Quần ý hỏi, Nhạc Bất Quần thoáng trầm tư, liền nhớ tới một người:

– Tục truyền là Thanh Hải Nhất Kiêu có một sư phụ chính là đại ma đầu Bạch Bản Sát Tinh tung hoành mấy chục năm trước trong chốn võ lâm…

Chúng đệ tử Hoa Sơn liền hướng về phía ba người kia nhìn lại, một người trong đó không phải là không có mũi, chẳng qua là ngũ quan giống như một khối màu trắng liền nhau.

Nhạc Bất Quần tuy tận lực hạ giọng, nhưng giữa sân cao thủ vẫn là nghe được, Bạch Bản Sát Tinh ha ha cười nói:

– Không ngờ đã nhiều năm trôi qua như vậy, trong Trung Nguyên vẫn còn có người nhớ tới lão phu, vị này nhất định chính là người mà giang hồ gọi là Quân Tử Kiếm Nhạc chưởng môn phải không…

Nhạc Bất Quần miễn cưỡng mỉm cười, đứng dậy đáp lễ nói:

– Chính là Nhạc mỗ.

Bạch Bản Sát Tinh hừ một tiếng, ngoài cười nhưng bên trong không cười nói:

– Chuyện hôm nay không có quan hệ gì với Hoa Sơn phái, chắc là Nhạc Chưởng Môn cũng không muốn tranh đoạt vào vũng nước đục này chứ?

Nhạc Bất Quần gật đầu nói:

– Đương nhiên, Hoa Sơn phái cùng Thanh Hải phái từ trước đến nay chưa từng có va chạm…

Nghe sư phụ có ý khoanh tay đứng nhìn, Lâm Bình Chi cấp bách:

– Sư phụ… chuyện này chẳng phải là chúng ta làm trái với chi đạo hiệp nghĩa?

Hắn thật ra không phải là quan tâm đến sự an nguy của Lý Mạc Sầu, chỉ là hôm nay Lý Mạc Sầu che chở Mộc Uyển Thanh, nếu nàng rơi vào trong tay của Bạch Bản Sát Tinh, thì chẳng phải là Mộc Uyển Thanh cũng không cứu được? Vậy thì hắn phải làm sao để… Tống Thanh Thư không thất vọng về chuyện ngày trước chi ân với hắn?

– Khục…

Nhạc Bất Quần sầm mặt lại.

– Bình Chi, hành hiệp trượng nghĩa cũng phải nhìn người, nữ ma đầu Lý Mạc Sầu là loại giết người không chớp mắt, thì làm sao để cho chúng ta hành hiệp trượng nghĩa?

Thấy Nhạc Bất Quần nhanh như vậy trở mặt, Lý Mạc Sầu cười lạnh:

– Hảo cho một Quân Tử Kiếm, quả nhiên miệng chỉ đầy nhân nghĩa đạo đức.

Nhạc Linh San bởi vì chuyện mới vừa rồi đã sớm nghẹn tức cành hông, nghe Lý Mạc Sầu mang giọng mỉa mai phụ thân mình, liền giận dữ, thoáng cái rút ra trường kiếm:

– Họ Lý kia, bản cô nương nhịn ngươi đã lâu lắm rồi!

– Thế nào, ngay cả ngươi cũng muốn cùng ta động thủ sao?

Lý Mạc Sầu khinh thường liếc nhìn nàng hỏi.

Nhạc Linh San gương mặt đỏ bừng lên, đang lúc tiến thối lưỡng nan, Nhạc Bất Quần không nhanh không chậm mở miệng:

– San nhi, bây giờ đang lúc các vị tiền bối của Thanh Hải phái cùng Lý đạo cô giải quyết ân oán, còn ân oán của Hoa Sơn phái chúng ta cùng Lý đạo trưởng, đợi lát nữa thì tính toán sau cũng không muộn…

Nghe được lời nói của Nhạc Bất Quần, ngay cả Bạch Bản Sát Tinh loại lão ma đầu này cũng không nhịn được thầm mắng vô sỉ, lời nói thật là êm tai, Lý Mạc Sầu cũng không phải có ba đầu sáu tay, cùng mấy đại cao thủ của Thanh Hải phái giao đấu, tính mạng có còn giữ được hay không vẫn là chưa rõ, lại thêm Hoa Sơn phái nhân lúc cháy nhà đi hôi của, thì tính mạng của Lý Mạc Sầu làm gì mà thoát được ở nơi đây?

Lý Mạc Sầu hiển nhiên cũng là biết được hiểm cảnh của mình, kỳ thực lấy khinh công của Cổ Mộ phái, nếu nàng có ý định tẩu thoát thì chưa chắc gì có ai ngăn được, chỉ là bất quá liếc mắt qua nhìn Mộc Uyển Thanh bên cạnh đang bị thương, nên trong lòng không khỏi chần chừ.

– Nhạc chưởng môn, Hoa Sơn Phái là danh môn chính phái, chuyện hôm nay cùng vị cô nương này không quan hệ, vẫn là Nhạc chưởng môn nể tình hai chữ hiệp nghĩa, lát nữa nhờ Nhạc chưởng môn hộ vệ cho nàng chu toàn có được không?

Lý Mạc Sầu, ngẩng đầu lên nói với Nhạc Bất Quần, những danh môn chánh phái này thì nặng nhất là cái danh tiếng, đem Mộc Uyển Thanh giao phó cho Hoa Sơn phái là sinh cơ duy nhất của nàng ta, suy cho cùng nếu Mộc Uyển Thanh rơi vào trong tay Thanh Hải phái, chắc chắn là sẽ sống không bằng chết.

Nhạc Bất Quần không khỏi do dư, còn chưa kịp trả lời, thì Thanh Hải Nhất Kiêu lại cười rộ lên:

– Họ Lý kia, ngươi như thế nào lại che chở cho cô nương này, chẳng lẽ nàng là nữ nhi của ngươi và người nào đó tư tình sinh ra?

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv1.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-3/

– Câm miệng…

Mộc Uyển Thanh bởi vì vấn đề về thân thế, vốn là rất mẫn cảm, Lý Mạc Sầu lại càng nổi danh giữ mình trong sạch, ngay cả thời kỳ lúc cùng Lục Triển Nguyên yêu thương cuồng nhiệt cũng không có để cho tình lang chiếm được tiện nghi, nghe được Thanh Hải Nhất Kiêu nói vậy thì nào nhịn được.

Hai nàng không hẹn mà cùng giơ tay lên, một mũi ám tiễn, một mũi Băng Phách Ngân Châm trong chớp mắt liền bắn tới trước mặt hắn.

Chỉ thấy ánh sáng lóe lên, Bạch Bản Sát Tinh ngay tức khắc chuyển qua trước mặt của Thanh Hải Nhất Kiêu, ống tay áo vẫy cái, liền đem hai mũi ám khí văng xuống đất.

– Hừ, muốn trước mặt lão phu định giết môn nhân của Thanh Hải phái sao? Các ngươi vẫn quá non…

Lý Mạc Sầu trong lòng thấy nặng nề, lấy võ công của đối phương vừa rồi biểu hiện, sợ rằng hôm nay mình đã thực sự gặp nguy hiểm.

Thanh Hải Nhất Kiêu một chân đã bước vào quỷ môn quan, lúc này phục hồi tinh thần lại, vẫn chưa hết sợ hãi nói:

– Sư phụ, hai nữ tiện nhân này tuy hung dữ, nhưng dung mạo kiều mị vô cùng, vận khí của sư phụ hôm nay không tệ, có thể thỏa thích trêu đùa một lần cả hai…

Giọng nói của hắn vô cùng hạ lưu, trong tửu lâu mọi người không ngờ tới đồ đệ lại dám nói với sư phụ như vậy, ai ngờ Bạch Bản Sát Tinh không có tức giận, trái lại cười ha hả:

– Đồ nhi quả nhiên là hiểu chuyện, cũng được… chờ vi sư chơi đùa chán chê rồi sẽ thưởng cả hai qua cho ngươi.

– Đa tạ sư phụ…

Thanh Hải Nhất Kiêu trong lòng mừng rỡ, nhãn thần liền phiêu hướng qua thân thể hình dáng của Mộc Uyển Thanh, trong lòng thư sướng dị thường: “Hôm nay mặc dù bị dọa dẫm phát sợ, nhưng qua chuyện này được hai tuyệt sắc mỹ nhân, một lớn một trẻ bồi thường để chơi đùa, đúng là nhân họa đắc phúc a. Hắc… hắc… sư phụ lão nhân gia tuy võ công cao cường, nhưng suy cho cùng thì đã lớn tuổi, đến lúc đó khẳng định lực bất tòng tâm với hai thân thể sung mãn chạm vào sẽ ra đầy nước thế này, còn Bặc Thái, Hách Mật hai vị sư thúc lại không háo nữ sắc… hắc… hắc…”

– Muốn chết…

Lý Mạc Sầu sắc mặt hàn băng, làm gì mà nhịn được, thân hình lóe lên liền xuất phất trần hướng đến Thanh Hải Nhất Kiêu công tới, Bạch Bản Sát Tinh đương nhiên sẽ không đứng yên, vội vàng xuất thủ bảo vệ đồ đệ.

Nào ngờ Lý Mạc Sầu vốn là giương đông kích tây, liền biến đổi chiêu thức, từng chiêu hung ác tấn công trực diện về phía yếu huyệt của Bạch Bản Sát Tinh.

Lý Mạc Sầu mấy năm qua tung hoành võ lâm long trời lở đất mà còn có thể tiêu diêu tự tại đến ngày hôm nay, võ công cùng băng châm chỉ là một mặt, một mặt khác là nàng có kinh nghiệm thực chiến cực kỳ phong phú, gặp phải kẻ nào võ công so với thấp hơn, nếu nắm chắc, nàng sẽ tung chiêu hiểm độc để hạ đối phương trong vòng vài chiêu, còn nếu đến cuối cùng gặp phải kẻ công lực cao hơn nàng nhiều, thì nàng có thể lợi dụng cơ trí của mình để mà chạy thoát.

Năm xưa nàng đã có đủ năng lực từ trong tay Hoàng Dược Sư một trong Võ Lâm Ngũ Tuyệt mà cướp đi được Lục Vô Song, còn bây giờ chỉ là một Bạch Bản Sát Tinh, cho dù là võ công lợi hại đến đâu chăng nữa, thì cũng làm sao sánh bằng Hoàng Dược Sư chứ.

Bởi vậy nàng vừa rồi làm bộ tức giận công tâm, hung hăng đánh tới Thanh Hải Nhất Kiêu, cho nên Bạch Bản Sát Tinh nhìn không ra được ý đồ của nàng.

Cao thủ tranh chấp, chỉ hơn kém một chiêu. Bạch Bản Sát Tinh tiên cơ đã mất, bị Lý Mạc Sầu công kích đồng thời phóng ra Băng Phách Ngân Châm khiến cho luống cuống tay chân, một thân võ công liền bị hạn chế không phát huy ra toàn bộ được, dù tức giận cũng phải cố né tránh qua một bên…

Bên kia Nhạc Bất Quần nhìn tình hình chiến đấu của hai người thu hết vào mắt, trong lòng cũng thấy nặng nề: Lý Mạc Sầu tung hoành giang hồ lâu như vậy quả nhiên danh bất hư truyền, nếu lúc này chỉ có hai người bọn họ, Bạch Bản Sát Tinh sợ rằng sẽ nuốt hận tại chỗ.

Nhạc Bất Quần giờ thì trong lòng cực kỳ mâu thuẫn, lão cùng từng nghe nói qua Bạch Bản Sát Tinh cùng với Tả Lãnh Thiền hảo hữu tương giao nhiều năm, lần này hắn tới Trung Nguyên phỏng chừng là có liên quan đến Tả Lãnh Thiện, nếu là có thể mượn tay Lý Mạc Sầu diệt trừ hắn, thì xem như là bẻ gãy một cánh tay của Tả Lãnh Thiện…

Còn về phương diện khác Nhạc Bất Quần cũng rõ ràng, hôm nay đã đắc tội với Lý Mạc Sầu, nếu nàng lần này chạy thoát, ngày sau Hoa Sơn Phái sợ rằng không yên ổn, suy cho cùng không ai muốn bị một nữ ma đầu như nàng kết oán cả…

“Cũng được, chờ bọn họ liều đến lưỡng bại câu thương, ta một lưới bắt hết.”

Nhạc Bất Quần âm thầm hạ quyết tâm, vốn bất luận là Bạch Bản Sát Tinh, hay là Hà Gian Song Sát, võ công của ai cũng đều không kém lão, bất quá khi nhìn thấy Lý Mạc Sầu lại lợi hại như thế, Nhạc Bất Quần đột khởi tâm tư khác.

– Sư huynh… Bạch Bản lần này sợ rằng sẽ bị lật thuyền trong mương, chúng ta có cần giúp hắn một tay không?

Một bên Hách Mật nhíu mày, hiển nhiên đối cục thế trong sân không xem trọng lắm.

Bặc Thái hừ lên một tiếng:

– Trước mắt cứ để cho hắn bị ăn giáo huấn cũng tốt, để cho chừa cái thói mắt để trên đầu, Trung Nguyên ngọa hổ tàng long, chúng ta đã đắc tội không ít người rồi…

Hách Mật sâu thâm gật đầu, nhẹ vuốt lại ngón tay vừa khôi phục, nhớ lại trước đây tại Khai Phong gặp phải tên trẻ tuổi kia, không khỏi rùng mình, nghĩ thầm nếu không nhờ Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao của Thiếu Lâm Tây Vực, Nhất Chỉ Thiền của mình tu luyện mấy chục năm qua chắc đã bị phế đi rồi.

Mộc Uyển Thanh dùng giải dược của Lý Mạc Sầu qua đi, chi độc chậm rãi biến mất, người cũng khôi phục lại tinh thần, giùng giằng muốn đứng lên, Tống Thanh Thư vội vàng ngăn cản nói:

– Cô nương muốn làm gì?

– Ta đi giúp Lý Tiên Tử…

Mộc Uyển Thanh cầm lấy trường kiếm, nhìn chằm chằm không chuyển mắt hai người đang giao chiến thành một đoàn, tìm kiếm cơ hội một kích chí mạng đánh tới.

– Hồ đồ… dư độc của cô nương vẫn còn chưa dứt, lúc này xông lên chỉ là toi mạng mà thôi.

Tống Thanh Thư thân thủ nhấn một cái, liền đem nàng một lần nữa đè ngồi vào trên ghế.

Thấy tên ngốc tử này ba lần bốn lượt ngăn cản mình, Mộc Uyển Thanh tức giận, nhỏ giọng nói:

– Lúc này nếu ta đi hỗ trợ cho Lý Tiên Tử thì còn có một đường sinh cơ, nếu không thì đến lúc Lý Tiên Tử bị chiến bại, ta sẽ bị bọn chúng hành sống không bằng chết, ngươi đến tột cùng phải hiểu điều này chứ?

Tống Thanh Thư lắc đầu:

– Yên tâm đi… mặc kệ kết cục làm sao, không ai dám động tới cô nương đâu…

Mộc Uyển Thanh bị giọng nói của hắn như là khẳng định chắc chắn, khiến cho nàng như lọt vào trong sương mù, vô thức hỏi.

– Vì sao?

Tống Thanh Thư mỉm cười:

– Bởi vì cô nương là nữ nhân của Kim Xà Vương, ở trong cảnh nội Sơn Đông, sẽ không một ai dám đắc tội với Kim Xà Vương.

– Phì…

Mộc Uyển Thanh đỏ mặt, xấu hổ đứng lên, lại nói:

– Ai… là nữ nhân của hắn…

Một lúc qua đi, Mộc Uyển Thanh đột nhiên phản ứng, nhãn thần lạnh như băng quan sát hắn:

– Ngươi không phải mới vừa rồi bị trọng thương không động đậy được sao?

Tống Thanh Thư ngẩn ra, vừa rồi hắn làm bộ bị trọng thương, không ít lần chiếm tiện nghi trên hai bầu vú nàng, nhưng bất chợt thấy nàng trúng độc, đâu còn có tâm tư giả vờ, thoáng cái đã đứng lên hành động.

– Cái này… cái này… vì vừa rồi nhìn thấy cô nương thân trúng kịch độc, đột nhiên có một loại sức lực dị thường khiến cho tại hạ đứng lên cứu cô nương, bây giờ thì… ai ui… tại hạ lại muốn ngất…

– Ta giết ngươi…

Mộc Uyển Thanh lúc này làm gì mà không biết rõ mình bị đùa giỡn, liền rút ra Trường Kiếm liền hướng trên thân Tống Thanh Thư chém tới.

– Đừng chém… tại hạ… thực sự sắp chết a.

Tống Thanh Thư một bên vừa né tránh, một bên vừa gào lên…

Nhạc Linh San nhịn không được bấm Lâm Bình Chi một cái:

– Nam nhân các ngươi lúc nào cũng hư đốn, vì muốn chiếm tiện nghi nữ nhân, ngay cả mạng của mình cũng không thiết đến.

Lâm Bình Chi trong lòng buồn bực, phạm sai lầm rõ ràng là người kia, ngươi bấm ta làm gì a?

Bặc Thái thì liếc mắt nghi ngờ nhìn Tống Thanh Thư, hắn vừa rồi mỗi lần té ngã hoặc là cúi đầu gào lên, đều tránh thoát được chiêu kiếm của Mộc Uyển Thanh, lẽ nào hắn là cao thủ thâm tàng bất lộ?

– Sư đệ, để tránh đêm dài lắm mộng, chúng ta trước giải quyết Lý Mạc Sầu đi.

Bặc Thái trong nội tâm một tầng âm ảnh, cùng với Hách Mật một trái một phải hướng phía sau Lý Mạc Sầu công tới.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/04/2020 11:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân