Tống Thanh Thư rất mau đưa những ý niệm này ra khỏi trong đầu, lại còn kéo tay Mộc Uyển Thanh an ủi:
– Uyển Thanh, mặc kệ cho ngươi đã trải qua cái gì, tất cả đều không phải là lỗi của ngươi, từ đầu tới cuối ngươi chính là người bị hại, ta chỉ hận không có sớm một chút nhận thức ngươi, để bảo hộ cho ngươi. Bất quá từ nay về sau ngươi không cần lo lắng gì cả, ta sẽ vẫn luôn bên cạnh ngươi, sẽ không để cho ngươi gặp phải bất kỳ thương tổn gì.
– Ngươi thực sự không ngại sao?
Mộc Uyển Thanh ánh mắt rạng ngời rực rỡ, nhìn chăm chăm vào ánh mắt của hắn.
– Những cái loại lễ giáo thế tục đó đối với ta mà nói chẳng là gì cả, nếu ta ưa thích ngươi, thì sẽ tiếp thu tất cả những vấn đề của ngươi…
Tống Thanh Thư liên tục an ủi nàng, hắn đây cũng không phải là nói dối, đối với thể giới hiện đại trước đây của hắn, thì vấn đề trinh tiết hay thuần khiết gì đó cũng chỉ còn là trong truyền thuyết của ngay xưa mà thôi…
– Tống đại ca…
Mộc Uyển Thanh trong mắt chứa lệ quang, lần đầu tiên chủ động đầu nhập vào ngực của hắn.
Nhìn trong lòng mỹ nhân đôi môi đỏ mọng, êm dịu trơn bóng làn da, Tống Thanh Thư trong lòng hơi động, chậm rãi cúi người xuống hôn lên môi nàng.
Nhìn gương mặt của Tống Thanh Thư cách môi nàng càng lúc càng gần, Mộc Uyển Thanh trong lòng hoảng hốt, vô thức lắc đầu:
– Ngươi… ngươi muốn làm gì?
– Lắc đầu cái gì mà lắc đầu a, lẽ nào ngươi không thích ta hôn ngươi sao?
Tống Thanh Thư nghi ngờ hỏi.
– Ta…
Mộc Uyển Thanh nghẹn lời, trả lời thích thì cũng không phải, không thích cũng không phải, chính trong lúc đang do dự, thì môi Tống Thanh Thư đã dính sát miệng nàng.
– Um…
Mộc Uyển Thanh cả người căng thẳng, bất quá chậm rãi nhắm hai mắt lại, hé mở ra môi anh đào, tùy ý đối phương… Tống Thanh Thư ngậm lấy đôi môi mềm mại, đầu lưỡi dò xét vào trong miệng nàng, một tay vọt lên trèo lên trên đỉnh bầu vú cao ngất tuyết, bên trong khoang miệng ấm áp bị đầu lưỡi nam nhân trêu đùa! Trận trận khoái cảm làm cho nàng toàn thân bay bổng, lúc này Tống Thanh Thư vừa hôn môi vừa có động tác vuốt ve trên thân thể nàng, làm cho Mộc Uyển Thanh từ đáy lòng ẩn sâu dục hỏa chậm rãi bị dẫn phát ra, bộ ngực sữa trước ngực run rẩy loạng choạng khi bị xâm nhập trong tay nam nhân, Mộc Uyển Thanh một đôi tay trắng cũng chủ động quấn lên cổ tình lang, Tống Thanh Thư một tay để ở eo thon nàng, sau đó từ từ dọc theo đường cong uyển chuyển thướt tha hướng phía dưới vuốt lấy, cuối cùng đã đi tới trên đôi chân đẹp thon dài! Mộc Uyển Thanh đôi lông mày đen khẽ nhắm, má phấn như đào, khuôn mặt kiều diễm như cái mũi quỳnh dao nhẹ nhàng run run…
Cái lưỡi mềm mại hương vị ngọt ngào của nàng giờ cũng đã cùng tình lang tận tình quấn giao, đuổi theo lẫn nhau, hoàn toàn cũng đã quên thân mình ở phương nào, đến khi nụ hôn nồng nhiệt chấm dứt, một đôi nam nữ đồng thời thở hổn hển, phun ra từng trận trận nhiệt khí…
Bất tri bất giác Mộc Uyển Thanh phát hiện mình đã nằm ở trên giường, y phục cũng cũng bị mất trật tự cởi ra, càng làm cho nàng hơn mặt đỏ chính là Tống Thanh Thư lúc này chính cái đầu của hắn đang chôn ở trước cái yếm nàng, rất nhanh từng đợt cảm giác kỳ dị truyền khắp toàn thân.
Mộc Uyển Thanh da thịt bóng loáng không tỳ vết, khiến cho Tống Thanh Thư yêu thích không buông tay, theo lưng trắng, eo nhỏ nhắn cho đến cái mông, vuốt ve lên xuống nhiều lần cũng không chút nào giảm hào hứng. Mộc Uyển Thanh lúc đầu không biết làm sao trở nên chìm đắm trong đó, mặc dù không có chọn lựa chủ động, nhưng đối với Tống Thanh Thư khinh bạc lại không hề kháng cự, hắn một tay xoa nắn lấy cái mông đẹp rất tròn săn chắc của Mộc Uyển Thanh, tay kia nhẹ nhàng kéo ra cái yếm đỏ, lập tức đôi bầu vú Mộc Uyển Thanh lập tức bắn ra khỏi cái yếm trói buộc, trên đỉnh màu đỏ hai hạt đầu núm vú nhô lên dị thường mê người, bàn tay Tống Thanh Thư tại chân gốc ngọc nhũ của nàng nhu hòa xoa bóp, rồi chậm rãi leo lên đỉnh núi, cầm thật chặt dùng sức mà xoa lấy, chà đạp lấy.
Mộc Uyển Thanh chưa từng có được khúc nhạc dạo tình cảm mãnh liệt như vậy, lại cũng hiểu được một dục niệm chưa bao giờ có đang dâng lên cao, khi nàng cảm giác được nhũ phong bị hắn xoa bóp, toàn thân như gió lạnh thổi qua rùng mình một cái, thì bên dưới hạ thể, cửa ngọc môn quan cũng không tự chủ đã tràn ra một cỗ chất lỏng nồng đặc, Tống Thanh Thư nhìn thấy nàng nhắm mắt lại, trên mặt trên cổ đỏ ửng thật lâu không lùi, đôi môi đỏ thẫm so với vừa rồi lại kiều diễm hơn nhiều, tuy thẹn thùng vạn phần nhưng nàng cũng không có ngăn cản hắn làm càn.
Cái kia trầm mặc phóng túng lại để cho Tống Thanh Thư trong nội tâm không khỏi rung động, hắn cúi đầu xuống, đưa miệng đến trên đầu núm vú kiên quyết, Mộc Uyển Thanh lại là một tiếng ngâm khẽ, trên mặt hiện ra thần sắc khó chịu, đầu lưỡi Tống Thanh Thư liếm quanh trên đầu núm vú truyền đến cảm giác tê dại toàn thân nàng, biểu lộ khoái cảm không bỏ sót cái gì.
Mộc Uyển Thanh trong cổ bắt đầu phát ra “um… um” thanh âm, thân thể hơi giãy giụa, cuốn, vặn vẹo, Tống Thanh Thư ở phía trên không ngừng vuốt ve, cái miệng càng là điên cuồng mà bú mút trêu đùa hai đầu núm vú của, theo Tống Thanh Thư khiêu khích, Mộc Uyển Thanh dần dần bị lạc mình, còn Tống Thanh Thư tức thì bị ái dục làm cho đầu óc hôn mê, liều lĩnh nắm lấy cái tiểu nội khố nàng chậm rãi cởi ra, chỉ thấy cái gò mu phồng mập mê người kia, một lùm có đen nhánh chói mắt, làm Tống Thanh Thư cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, xinh đẹp động lòng người Mộc Uyển Thanh đã không còn mảnh vải che thân, hắn không khỏi nghĩ đến lấy cây côn thịt to lớn của mình đắm chìm tại nàng chính giữa hai đùi nàng, mà dùng hết sức sở trường ân sủng. Lúc này dưới háng cây côn thịt ngạo nhiên cương cứng chống đỡ lên cái mông tròn kia hơi vểnh lên.
– A.
Mộc Uyển Thanh trong lòng tràn ngập nhu tình, đang muốn hoàn toàn buông ra tất cả để tiếp nhận hắn, đột nhiên nhớ tới một chuyện, không khỏi nổi giận nảy người ra, một tay đẩy ra nam nhân trên người:
– Tốt rồi… nguyên lai là ngươi đang lừa gạt ta…
Tống Thanh Thư không hiểu ra sao nhìn nàng, kinh ngạc vạn phần:
– Ta lừa ngươi cái gì chứ?
Mộc Uyển Thanh đã ngồi dậy, một bên mặc lại y phục một bên cắn môi nói:
– Hừ, Chung Linh nha đầu kia cái gì cũng đều nói hết cho ta biết, ta biết ngươi đến Thổ Phồn học được một bộ… một bộ… hạ lưu Công Pháp gì đó, há lại nhìn không ra ta vẫn còn là một thân trong trắng thuần khiết? Hết lần này tới lần khác là do ta tự mình đa tình, còn tưởng rằng ngươi thực sự cứ như vậy yêu thích ta, ngay cả cái chuyện ta nói mình đã mất đi thuần khiết thì ngươi cũng không ngại, do đó trong lòng cảm động mới quyết định hiến thân để cho ngươi tự mình kiểm nghiệm sự trong sạch của ta…
Thật ra vừa rồi Mộc Uyển Thanh cố ý nói ra việc bị ép uống Âm Dương Hòa Hợp Tán chính là dò xét tâm tư của Tống Thanh Thư, để xem mình ở trong lòng hắn đến tột cùng là như thế nào. Thế rồi Tống Thanh Thư biểu hiện ra không cố chấp đến tất cả mọi điều cùng với ý nghĩ yêu thương làm cho nàng cảm động không thôi, tâm trí nóng lên liền định lập tức hiến thân cho hắn, thực nghiệm chứng minh trong sạch của mình, bất quá vừa rồi trong thời điểm ranh giới cuối cùng, nàng nhớ tới Chung Linh đã từng nói tới những chuyện kia, đột nhiên nàng tỉnh ngộ lại, nên thoáng cái vừa thẹn vừa giận như vậy.
Tống Thanh Thư vẻ mặt oan uổng:
– Ngươi có biết hay không, vừa rồi lúc nói bị uống Âm Dương Hòa Hợp Tán rồi cùng với Đoàn Dự thì ta nghe qua giống như sấm sét giữa trời quang, ta đâu biết là ngươi gạt ta, trong đầu cứ nghĩ làm thế nào để cho ngươi thoát ra khỏi cái bóng mờ đen tối đó, để làm nhạt đi đau thương trong lòng của người…
Thấy Mộc Uyển Thanh vẫn còn nửa tin nửa ngờ, Tống Thanh Thư nhất thời cấp bách:
– Ta Tống Thanh Thư thề với trời, nếu như trước đó ta biết ngươi đang gạt ta, thì ta…
– Không được thề…
Mộc Uyển Thanh vội vươn tay che lại cái miệng của hắn.
– Thề độc không phải là tùy tiện như vậy, ta tin ngươi là được…
Tống Thanh Thư rốt cục thở nhẹ nhỏm, nhìn Mộc Uyển Thanh ngồi ở bên giường kiều mị vô hạn, không khỏi thèm ăn nhỏ dãi:
– Nếu không… thì chúng ta tiếp tục?
– Ai muốn cùng ngươi tiếp tục.
Mộc Uyển Thanh nhịn không được lườm hắn một cái, thấp giọng nói:
– Mới vừa rồi bị ngươi chiếm tiện nghi còn chưa đủ à.
– Chưa… đương nhiên là chưa đủ…
Tống Thanh Thư trơ mặt ra nói…
Mộc Uyển Thanh sắc mặt đỏ bừng, cúi thấp đầu nhỏ giọng nói rằng:
– Tống đại ca, nếu như ngươi chỉ có một mình ta là nữ nhân, nếu bây giờ muốn, ta sẽ theo ngươi. Nhưng khi ta vào đến Trung Nguyên trong thời gian ngắn ngủi thì đã nghe đến bên cạnh ngươi vây quanh nhiều vô kể hồng nhan tri kỷ… Ngươi cũng biết sự tình của mẫu thân ta, năm xưa đó chính là bị họ Đoàn hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt, kết quả chung thân thương tiếc, ta không muốn để cho mẫu thân ta lại thấy ta lặp lại con đường xưa trước đây của mình.
Tống Thanh Thư trong lòng rét lạnh:
– Chúng ta đây đã đến mức như thế này mà còn không thể…
Mộc Uyển Thanh tức giận nguýt hắn một cái.
– Bộ ngươi không tính là tìm gặp mẫu thân ta để đề thân sao!
Minh bạch Mộc Uyển Thanh là ý tứ này, Tống Thanh Thư đại hỉ:
– Ha ha, ngươi không nói sớm đi, hù chết ta, còn tưởng rằng ngươi quyết định sẽ ly khai ta chứ…
Mộc Uyển Thanh hứ một tiếng, quay đầu đi chỗ khác đỏ mặt không nói lời nào.
Tống Thanh Thư ngang nhiên xông đến, nhỏ giọng nói:
– Dù sao sớm muộn gì ngươi cũng gả cho ta, vậy trước hãy để cho ta giải thèm đi…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv1.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-3/
Mộc Uyển Thanh tức giận đưa hắn đẩy ra, ríu rít khóc lên:
– Ta thậm chí cũng đáp ứng sẽ cùng với những nữ nhân khác của ngươi… một phu, nhưng ngươi lại không biết thông cảm sự khó xử của ta.
Tống Thanh Thư nhất thời hoảng, vội xuống giọng giải thích:
– Là ta cầm thú, ngươi đừng để trong lòng, ta giờ không buộc ngươi nữa, vậy là được rồi…
Mộc Uyển Thanh yếu ớt đổi cách xưng hô than thở:
– Tống đại ca, trước khi thành thân, cái… cái chuyện kia, là phòng tuyến cuối cùng của muội…
Tống Thanh Thư ai thán nói:
– Chỉ được sau khi thành thân? Ta còn tưởng rằng chỉ cần đề thân là được rồi…
Thấy hắn vẻ mặt thất vọng, Mộc Uyển Thanh trong lòng không đành lòng, do dự một chút nhỏ giọng đáp:
– Sau khi đề thân… chuyện đó… cũng không phải là… không thể…
– Vậy là tốt rồi…
Tống Thanh Thư lập tức mặt mày hớn hở, nhưng rồi khuôn mặt lại như đưa đám.
– Trong thời gian này ta bề bộn nhiều việc, sợ rằng chưa có thời gian để đến Đại Lý.
– Không sao, dù sao muội cũng sẽ chờ đại ca…
Mộc Uyển Thanh ngại ngùng cười nói.
Tống Thanh Thư cảm động:
– Ta cảm thấy ta nhất định là nam nhân may mắn nhất trong thế gian này.
– Nhìn thấy đại ca cao hứng như vậy, cũng không biết đến lúc đó muội sẽ đối mặt với Chung Linh nha đầu kia như thế nào đây nữa.
Mộc Uyển Thanh đôi mi thanh tú cau lại, hiển nhiên trong lòng cực kỳ buồn phiền.
– Yên tâm đi, Linh nhi tính tình nhu thuận, huống chi muội lại là tỷ tỷ nàng, nàng cao hứng còn không kịp đây.
Tống Thanh Thư ôm bả vai của nàng trấn an nói.
– Vậy ý của đại ca là nói muội tính tình rất hung dữ?
Mộc Uyển Thanh thoáng cái mắt hạnh trợn tròn, miệng nhỏ nhô lên nói.
– Nào có…
Tống Thanh Thư không còn gì để nói, biết là cùng nữ nhân nói đạo lý là phí công, cũng quan chẳng quản nhiều, liền lên cái miệng nhỏ của nàng hôn lên.
Nụ hôn này cũng không như vừa rồi mưa to gió lớn kích phóng, chỉ là đưa hai đôi môi của bọn họ tiếp xúc cùng một chỗ dán lên, tự cảm thụ bờ môi mềm mại của đối phương!
Thời gian dần qua, thì đầu lưỡi Tống Thanh Thư lại dò xét tới, Mộc Uyển Thanh có chút há miệng ra, Tống Thanh Thư đầu lưỡi tiến nhập trong miệng của nàng, nhẹ nhàng quấy, đầu lưỡi của nàng cũng đáp ứng lại hắn, một nụ hôn này giằng co thật lâu… thật lâu, bọn họ như là hòa tan trong mỹ diệu khi hôn mút lưỡi lẫn nhau, thẳng đến khi không còn thở được nữa mới chấm dứt! Trải qua tâm hồn trao đổi, hai người càng là ngươi gần ta gần, gắn bó tương giao, thẳng khi rời môi, Mộc Uyển Thanh mới liếc mắt nhìn Tống Thanh Thư.
– Chỉ biết khi dễ muội…
Ngoài miệng mặc dù lộ vẻ hờn dỗi, nhưng trong lòng lại không có nửa phần trách cứ.
– Được rồi… không khi dễ muội nữa…
Tống Thanh Thư nhẹ nhàng đem nàng ôm đến trong lòng, ôn nhu nói.
– Ngươi chính là quyết định muốn đi Cô Tô sao?
– Ừm.
Mộc Uyển Thanh dựa ở trong lòng Tống Thanh Thư, cả người thả lỏng.
– Ta đã đáp ứng mẫu thân, thì không thể để cho mẫu thân thất vọng, đến lúc đó nếu không giết nữ nhân kia, ít nhất cũng phải cho một chút giáo huấn, thì muội mới quay trở về báo lại cho mẫu thân được.
Nghe giọng nói của nàng có chút xuống giọng, Tống Thanh Thư cũng biết đến lúc đó nàng cũng sẽ không ra tay độc ác rồi, nên cũng thở phào, suy cho cùng hắn không muốn Mộc Uyển Thanh cả đời này cứ sống trong báo thù rồi lại bị người báo thù lại…
– Lần đi Cô Tô này muội phải cẩn thận nhiều hơn, lúc rảnh rỗi cố gắng tu luyện trong quyển Ngũ Độc Bí Truyền mà Lý Mạc Sầu đưa cho, thì mới có thể đề cao võ công của muội, để đủ ứng phó với người của Vương gia, còn nếu như vậy gặp phải người có võ công cao hơn muội nhiều, thì cứ như hôm nay vậy, báo ra tên của ta, đối phương có thể sợ ném chuột vỡ đồ, hy vọng cũng sẽ không làm khó dễ muội…
Tống Thanh Thư suy tính Mộc Uyển Thanh lần đi Cô Tô có thể gặp phải nguy hiểm, cho nên suy tính đến phương pháp ứng đối cho nàng.
– Đại ca còn nói, trong tửu lâu muội còn chưa có tính sổ với đại ca đây…
Nghĩ đến lúc đó vì không biết Tống Thanh Thư đang ở bên cạnh mình, ở ngay trước mặt hắn tự xưng mình là nữ nhân của hắn, Mộc Uyển Thanh liền hận không có một cái lỗ chui vào.
– Lúc đó ta cũng không ngờ tới muội có thể nói như vậy a, bất quá là nghe qua thì trong lòng thì hoan hỉ vô cùng.
Tống Thanh Thư cầm chặt tay nàng.
– Trước còn tưởng rằng trong lòng muội chỉ có Đoàn Dự xú tiểu tử kia đây.
– Cái gì mà là xú tiểu tử, nói khó nghe như vậy, hắn dầu gì cũng là ca ca của muội…
Mộc Uyển Thanh có chút bất mãn.
– Ca ca thì vẫn là ca ca, bất quá hắn chưa chắc là thân ca ca đâu…
Tống Thanh Thư ý vị thâm trường nói.
Mộc Uyển Thanh lại không nghe ra có gì dị thường, trái lại hỏi tới:
– Vị kia… Xích Luyện Tiên Tử là gì của đai ca vậy? Vì sao nàng vừa nghe đến quan hệ của muội và đại ca, liền ngay cả tính mệnh cũng không quản để mà cứu muội?
– Muội cứ nghĩ thử xem Xích Luyện Tiên Tử với ta có liên hệ như thế nào đây?
Tống Thanh Thư giễu cợt nhìn nàng.
– Đại ca là người hoa tâm đại củ cải, suốt ngày đi khắp nơi lêu lỏng, muội làm sao biết nàng có phải là một hồng nhan tri kỷ khác hay không a.
Mộc Uyển Thanh có chút dấm chua nói.
– Yên tâm đi.
Nhìn Mộc Uyển Thanh dáng dấp ăm dấm, có một phong vị khác, Tống Thanh Thư mỉm cười.
– Chỉ là bởi vì ta đã cứu nàng, nàng có lẽ là vì báo ân mà thôi…
– Thật không?
Mộc Uyển Thanh nửa tin nửa ngờ, đột nhiên lại thấy được phía sau mông có cái đồ vật gì nóng nóng cấn lên giữa khe mông của mình, liền xoay xoay cái eo nhỏ.
– Ai, đại ca để cái gì mà cấn trên mông muội vậy?
– Ách…
Tống Thanh Thư còn chưa nghĩ ra trả lời thế nào, thì Mộc Uyển Thanh đã hiểu ra, mặt đỏ tới mang tai phun một ngụm:
– Phì… trong đầu loạn đại ca thất bát tao, đang suy nghĩ bậy bạ cái gì.
Tống Thanh Thư cười khổ:
– Cái này thật là trách không được ta, tại vì mới vừa rồi bị muội câu dẫn bốc hỏa, cơn giận này còn chưa tiêu tan, bây giờ ta còn khó chịu hơn đây.
Hắn nói xong còn cố tình cọ xát cái lều vải to lớn của minh trong khe mông của nàng.
– Thật… thật là khó chịu như vậy sao?
Mộc Uyển Thanh thần thái xấu hổ, nhỏ giọng hỏi.
Tống Thanh Thư chợt động, vội vàng nói khoa khoác:
– Khó chịu muốn chết, nó muốn bạo tạc nổ ra mà chết đây…
Mộc Uyển Thanh ngẩng đầu lên, lườm hắn:
– Hừ… có phải là lúc đó Chung Linh ngốc nha đầu kia, bị đại ca nói mấy câu thì đã giúp đại ca… làm… như vậy… để cho nó khỏi bị nổ a?
– Hả?
Tâm tư bị vạch trần, Tống Thanh Thư cũng rất xấu hổ, có chút thẹn quá thành giận.
– Linh nhi nha đầu kia, như thế nào ngay cả cái loại chuyện như vậy cũng đều kể lại với muội nghe vậy chứ?
– Đừng trách cứ nàng, nàng từ trước đến nay không có có tâm cơ, lại cùng muội chơi đùa từ nhỏ đến lớn, muội chỉ cần truy vấn vài câu, nàng liền toàn bộ lộ kể lại chi tiết tất cả.
Nhìn thấy Tống Thanh Thư vẻ mặt quẫn bách, Mộc Uyển Thanh cười khúc khích, đỏ mặt nhỏ giọng nói.
– Tống đại ca, thật ra không cần phải phiền phức như vậy, nếu có muốn làm như vậy thì cứ nói với muội, muội cũng không phải không muốn giúp đại ca…
Tống Thanh Thư ngẩn ra, chỉ thấy Mộc Uyển Thanh đối với hắn ôn nhu cười, Mộc Uyển Thanh hơi do dự, rồi cũng đã lui đến bên hông hắn cúi đầu xuống… Nàng ngắm liếc đũng quần Tống Thanh Thư, thấy chỗ đó khởi động cái lều vải nhô lên:
– Ghê gớm thật ah…
Mộc Uyển Thanh hít sâu một hơi.
– Um…
Tống Thanh Thư khẽ vuốt vuốt mái đầu của Mộc Uyển Thanh, trong lòng cảm khái ngút trời, cô nương nếu một ngày rơi vào bể tình, ở trước mặt tình lang có thể so với trong tâm trí còn lớn mật hơn rất nhiều.
Mộc Uyển Thanh tâm hồn rung động, ngồi xổm xuống, một cái tay ngọc nhẹ nhàng luồn vào trong quần hắn nắm lấy cây côn thịt Tống Thanh Thư lấy ra bên ngoài, đôi mắt nàng tựa hồ bịt kín một tầng sương mù động lòng người, lẳng lặng đánh giá cảnh tượng cây côn thịt to lớn trước mắt.
Mộc Uyển Thanh trên khuôn mặt vui buồn lẫn lộn, tràn ngập phong vị mỹ nữ, cái cổ trắng như thiên nga thon dài, hình thành riêng rẽ một mị lực lực hấp dẫn, cái lưỡi thơm tho nàng chậm rãi đưa, dùng miệng bao toàn bộ quy đầu, đầu lưỡi tại phía trên nhấp nhô, dù không thành thạo nhưng có thể nghe theo lời miêu tả của Chung Linh nên cũng ngậm, mút, liếm tương đối khá, cùng sử dụng bàn tay nắm lấy thân côn thịt khuấy động, từ quy đầu truyền đến cảm giác trận trận mê say Tống Thanh Thư lập tức bị khoái cảm vây quanh, nhịn không được thoải mái được “hừ…” lên tiếng…
Mộc Uyển Thanh thấy thế vui mừng, đong đưa lấy cái đầu dùng miệng phun ra nuốt vào càng nhanh, Mộc Uyển Thanh nhìn qua Tống Thanh Thư thoải mái biểu lộ, búi tóc cũng đã tản ra, tóc dài tạo nên từng cuộn sóng, lại ngậm vào sâu hơn cây côn thịt…
Lúc này trong đầu của nàng một mảnh trống không, hoàn toàn không có cảm thấy thẹn, Mộc Uyển Thanh cũng đã chìm vào vô biên dục vọng chi hải, dù cho chỉ là dùng miệng lưỡi, cũng đủ để khiến cho nàng thần hồn điên đảo, tâm thần mê say.
Tống Thanh Thư hô hấp không khỏi nhanh hơn vài phần, đè lại đầu Mộc Uyển Thanh rất nhanh đút vào, cực đại quy đầu nặng nề đụng vào cổ họng của nàng, hắn lại muốn dùng sức nhưng không dám, nhịn không được dồn dập thở dốc.
Mộc Uyển Thanh thấy thế lại dùng sức mút vào, mắt thấy quái vật khổng lồ Tống Thanh Thư bành trướng nổi gân xanh, cứng rắn như sắt bổng tới cực điểm, nhìn xem Mộc Uyển Thanh cam tâm tình nguyện vì hắn bú liếm, Tống Thanh Thư cảm thấy từng trận hỗn tạp mãnh liệt tô sướng, thân hình run nhè nhẹ:
– Tốt… thật thoải mái ah…
Tống Thanh Thư đè lại đầu Mộc Uyển Thanh, trong cổ họng nàng hàm chứa quy đầu Tống Thanh Thư, phát ra tiếng “um… um…” hơi nấc nghẹn, bị Mộc Uyển Thanh ra sức phục thị, Tống Thanh Thư khó nhịn xúc động phun trào, tăng thêm Mộc Uyển Thanh kiều mỵ mê người, so với bất luận cái gì mị dược, dâm độc cũng đều muốn hơn, làm cho người khó có thể tự kiềm chế…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/04/2020 11:29 (GMT+7) |