Tống Thanh Thư một tràng thốt lên không thôi.
Hoàng Sam nữ tử liễu mi dựng lên:
– Cái gì mà là cô nãi nãi, khó nghe chết được.
Tống Thanh Thư cười khổ nói:
– Nữ hiệp, tiên tử tỷ tỷ… tiểu nhân không dẫn nữ hiệp đi, thì nhiều lắm tiểu nhân chỉ bị nữ hiệp chặt đôi tay, nhưng nếu như dẫn nữ hiệp đi đến tẩm cung của Hoàng Hậu để nữ hiệp hành thích, đây chính là đại tội tội bị tru di cửu tộc a.
– Ngươi chỉ cần đem ta đưa đến tẩm cung Hoàng Hậu, chuyện còn lại thì không có quan hệ gì với ngươi, ai biết là ngươi dẫn ta đi?
Thấy Tống Thanh Thư vẫn cự tuyệt, Hoàng Sam nữ tử đành phải nhẫn nại giải thích nói…
– Ngươi có thể yên tâm, ta tuyệt đối không phải là đi hành thích Hoàng Hậu.
– Vậy nữ hiệp đi đến đó để làm gì?
Tống Thanh Thư thử dò xét hỏi.
– Chuyện này không cần ngươi quản…
Gặp hắn một mực ra sức khước từ, Hoàng Sam nữ tử hơi không kiên nhẫn đứng lên…
– Ngươi đến tột cùng có mang ta đi hay không? Ngươi dẫn ta đi, ngươi chưa chắc sẽ bị chuyện gì, ngươi không mang ta đi, thì ngay lập tức sẽ liền có chuyện, chính ngươi chọn lựa đi!
Tống Thanh Thư chần chờ, nhìn thái độ của hoàng hậu Bùi Mạn đối Tiểu Hưng Quốc, nàng tựa hồ đang trù tính lấy kế hoạch gì, chính mình vốn đang suy nghĩ tìm cơ hội lợi dụng một chút, lúc này mang Hoàng Sam nữ tử đi qua, chắc chắn sẽ bị phá hư kế hoạch của hoàng hậu Bùi Mạn, thế nhưng nếu không mang theo Hoàng Sam nữ tử, bây giờ lại không có cách nào ứng phó.
– Thôi được, tiểu nhân sẽ dẫn nữ hiệp đi qua, mong rằng nữ hiệp tuân thủ lời hứa.
Tống Thanh Thư lộ ra bất đắc dĩ bị buộc, cuối cùng vẫn phải đáp ứng, bởi vì hắn cũng tò mò Hoàng Sam nữ tử đi tìm hoàng hậu Bùi Mạn để làm gì.
Cứ như vậy Hoàng Sam nữ tử cưỡng ép lấy Tống Thanh Thư một đường hướng đến phương hướng tẩm cung Hoàng Hậu đi đến, lúc này sắc trời đã bắt đầu dần dần sáng, Hoàng Sam nữ tử thấy hắn cứ chậm rãi đi như thế thì không ổn, nhíu mày gọi Tống Thanh Thư lại, nếu cứ tiếp tục đi như vậy, duỗi tay nắm lấy hắn, vận khởi khinh công xuyên nhanh trong hoàng cung…
Bị nàng giữ chặt sát bên thân, Tống Thanh Thư thỉnh thoảng nói cho nàng một chút nàng phương hướng đi tới, thừa thời gian lực chú ý của hắn đều đặt vào cái mùi hương khí trên người nàng, đôi lúc còn làm như vô tình đem đôi tay hướng trên người nàng đụng chạm vào, trải nghiệm xúc cảm thân thể mềm mại rung động lòng người của nàng, hắn cố gắng khắc chế dâm tà của mình, tập trung tinh thần để đôi mắt khốn cảnh trước mắt, nhưng bất đắc dĩ thân thể của Hoàng Sam nữ tử đối với hắn sức hấp dẫn thật sự quá lớn…
Hoàng Sam nữ tử rất đẹp, đến mức làm cho người hít thở không thông, dung nhan nàng thanh lệ tươi đẹp, diễm quang chiếu người trong suốt long lanh, da thịt trong trắng lộ hồng thuần khiết không tỳ vết, tựa như mỹ ngọc minh châu sáng rọi nội hàm, dung nhuận hàm súc, đôi lông mày thu thủy màu đen, giữa đôi ngươi song hắc bạch phân minh kia làm cho người hơi bị run sợ, vòng eo mảnh khảnh, uyển chuyển không chút nào che dấu không được quý khí cao nhã bẩm sinh, khí chất không gì sánh kịp, diễm lệ kinh tâm động phách, bộ ngực sữa nhô lên, dịu dàng nắm chặt eo thon, bắp đùi thon dài, cấu thành một đạo đường cong hoàn mỹ…
Lúc này Tống Thanh Thư đem một cánh tay thỉnh thoảng dời động đẩy lên sờ soạng đến gốc bắp đùi của nàng, lúc này bộ ngực đầy đặn của Hoàng Sam nữ tử cơ hồ dính sát tại trên người Tống Thanh Thư, hắn lại nhẹ nhàng giãy giụa thân thể mình cọ xát trêu chọc trên hai bầu vú nàng, bị nàng ‘khi dễ’ lâu như vậy, dù sao hắn cũng phải thu lại chút lợi tức trở về chứ…
Hoàng Sam nữ tử tuy cũng chú ý tới cử động của hắn, tuy nhiên bởi vì hắn là tên thái giám, nên nàng cũng không có nghĩ đến phương diện nam nữ kia, mà chỉ cho rằng hắn chưa thấy qua khinh công, lúc này sợ hãi mới đem thân thể dựa vào người nàng và quơ múa tay chân như thế…
Trải qua Tống Thanh Thư chỉ dẫn, nàng một đường tránh khỏi đám thị vệ tuần tra hoàng cung, cuối cùng cũng vào đến tẩm cung Hoàng Hậu, nào ngờ Hoàng Hậu lại không có ở bên trong, Tống Thanh Thư thở một hơi dài nhẹ nhỏm: “Ta thích nhất loại kết cục vui vẻ như thế này…”
Bất quá hắn không có cao hứng được bao lâu, thì từ ngoài cung truyền đến tiếng vang, nghe những động tĩnh của thái giám và cung nữ phía đó, tựa hồ là Hoàng Hậu đã quay trở về, ánh mắt Hoàng Sam nữ tử liếc nhìn quanh trong điện một vòng, liền ôm nhấc lên Tống Thanh Thư bay đến một chỗ xà ngang trên nóc nhà, nương nhờ bóng mờ xà ngang giấu đi thân hình hai người.
– Bây giờ đã đến nơi rồi, ngươi nên thả bàn tay của ngươi ra đi!
Ánh mắt Hoàng Sam nữ tử rơi vào bàn tay của Tống Thanh Thư đang vịn lấy một bên cái mông săn chắc của nàng, đôi mắt nhất thời có chút bất thiện.
– Vừa rồi khẩn trương lo lắng nên bàn tay giữ lấy hơi loạn, mong rằng tiên tử tỷ tỷ thứ lỗi.
Tống Thanh Thư ngượng ngùng buông tay ra.
– Im miệng, có người tiến đến…
Hoàng Sam nữ tử đưa bàn tay che miệng hắn lại, chăm chú hướng xuống nhìn đến, bị bàn tay nhỏ của nàng che tại trên môi, trong lòng Tống Thanh Thư rung động, da thịt trắng nõn mịn màng, cái mông mềm mại xúc cảm, bầu vú giàu có độ do dãn, cặp đùi thon dài khiến hắn cảm thán: “Giả vờ ngây ngốc nguyên lai còn có bực phúc lợi như thế này…”
Tống Thanh Thư đột nhiên trong tâm nổi lên tinh nghịch, liền lè lưỡi liếm trong lòng bàn tay nàng…
Hoàng Sam nữ tử chỉ cảm thấy lòng bàn tay mình bị một cái đồ vật ẩm ướt nóng hầm hập quét qua, lập tức liền đưa tay rụt về lại, nhìn thấy Tống Thanh Thư này đang mỉm cười bỉ ổi, nàng mới phản ứng được đó là cái đồ vật gì, giận dữ, thấp giọng quát nói:
– Ngươi làm cái gì vậy?
Tống Thanh Thư cười nói:
– Trong lúc nhất thời nhịn không được… có lỗi… có lỗi a…
Hoàng Sam nữ tử nghe hắn hồ ngôn loạn ngữ, lại nhìn thấy vẻ mặt của hắn, giận không thể cho hắn một cước, bởi vì người bên ngoài đã tiến vào, nàng không tiện phát tác, chỉ đành đem lửa giận cưỡng chế qua một bên, lo lắng hắn lại giở trò làm loạn, nên tiện tay liền phong bế huyệt đạo hắn.
Tống Thanh Thư đã sớm chuẩn bị, dung Di Huyệt Đổi Vị né tránh huyệt đạo, tuy nhiên vẫn giả ra bị điểm trúng huyệt, thuận thế hướng xuống cửa điện nhìn lại.
Một đám thái giám và cung nữ ở phía trước mở đường, hoàng hậu Bùi Mạn đi ngay chính giữa trung gian, mắt phượng ngậm uy, bên trong ánh mắt vừa gợi cảm lại mang theo mấy phần cao quý, khí chất vẫn là như trước vậy.
Tuy nhiên ánh mắt của tống Thanh Thư lại chú ý đến ở phía sau lưng nàng này có hai cung nữ, trước đó khi hắn đến tẩm cung Hoàng Hậu chưa từng nhìn thấy các nàng, xem ra đây là cung nữ mới tới.
Sở dĩ hai cung nữ này hấp dẫn lực chú ý của Tống Thanh Thư, là bởi vì hai nàng xinh đẹp đến không tưởng tượng nổi, các cung nữ khác chung quanh so với hai nàng thì là một trên trời, một dưới đất, hai đầu lông mày của hai nàng lại ẩn giấu ưu sầu nhàn nhạt, nhìn qua phá lệ động lòng người, khí chất dáng người mềm mại lại hoàn toàn khác biệt Nữ Chân, nhìn qua lại càng giống là nữ nhân vùng sông nước Giang Nam…
Tống Thanh Thư đột nhiên cảm nhận được thân hình Hoàng Sam nữ tử rung động, liền quay đầu nhìn lại, chỉ thấy nàng đang nhìn không chớp mắt đến hai cung nữ này, vẻ mặt như là tận lực kiềm chế kích động.
“Um… nàng làm sao phản ứng lớn như vậy chứ? Chẳng lẽ hai cung nữ này là nữ nhi của nàng thất lạc nhiều năm qua?”
Tống Thanh Thư ác ý địa phỏng đoán lấy, đương nhiên hắn rất nhanh liền phủ định loại suy đoán này, dù cho nữ nhân thời này kết hôn sớm, niên kỷ mẫu nữ cũng không thể nào hơn kém chẳng bao nhiêu, Hoàng Sam nữ tử tuy so với hai cung nữ này lớn hơn, nhưng không lớn đến mức có thể làm mẫu thân của hai cung nữ kia…
Hoàng Hậu Bùi Mạn đi thẳng tới trên giường phượng ngồi xuống, lúc này hai cung cũng quỳ gối phía trước nàng, hoàng hậu Bùi Mạn vừa mở miệng, đang định nói gì, thì ngoài cửa đột nhiên truyền đến thanh âm rối loạn ồn ào.
– Bên ngoài chuyện gì xảy ra?
Hoàng hậu Bùi Mạn nhướng mày.
– Hồi bẩm nương nương, là điện hạ Ngụy Vương… cứ xông vào…
Một tên thái giám lắp bắp nói.
– Cẩu nô tài, bổn vương tới đây là danh chính ngôn thuận thỉnh an Hoàng Hậu nương nương, cái gì mà gọi là xông vào?
Một nam nhân thân mặc mãng bào còn tử trẻ tuổi nghênh ngang đi tới, nghe được lời nói tên thái giám kia, liền một chân đạp đến trên mông hắn.
Hoàng hậu Bùi Mạn trên mặt hiện lên vẻ tức giận, nhưng rất nhanh che giấu qua, nhàn nhạt phất tay:
– Tiểu Trác Tử thất ngôn, người đâu, tát miệng 20 cái cho ta.
Trên xà nhà Tống Thanh Thư trong lòng hơi động, rõ ràng là tên Ngụy Vương vô lễ trước, Bùi Mạn thân là hoàng hậu đã không có không quát mắng hắn, còn ngược lại trách phạt thuộc hạ dưới tay mình, người này đến tột cùng có lai lịch gì, vì cái gì mà ngay cả Hoàng Hậu cũng đều kiêng kỵ hắn như thế?
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyensextv1.com/
Tống Thanh Thư thấy kỳ quái thì không lạ, bây giờ Hi Tông ám nhược, đại quyền triều đình bị Hoàng Hậu cùng với mấy tên quyền thần chia cắt, lấy thân phận Hoàng hậu Bùi Mạn hôm nay với quyền lực của nàng, không có đạo lý gì mà lại kiêng kị một tên nam nhân trẻ tuổi này, huống chi nàng đối với hắn còn là bậc trưởng bối.
Nguyên lai đương kim Hoàng đế Hi Tông thân thể không tốt lắm, làm hoàng đế lâu như vậy mà cũng không có được một nhi tử, thì hoàng hậu Bùi Mạn sinh được một nhi tử liền được lập làm thái tử, chỉ tiếc là tiệc vui chóng tàn, nàng sinh ra thái tử không được bao lâu thì thái tử bị chết yểu, từ đó về sau hoàng hậu Bùi Mạn lại không có sinh thêm hài tử khác, ngược lại trong hậu cung lại có một Phi Tử kế tiếp sinh cho Hi Tông một nhi tử, cũng chính là Ngụy Vương bây giờ.
Cứ việc Ngụy Vương không phải là đích tử, nhưng bởi vì Hi Tông chỉ có hắn là nhi tử duy nhất, cho nên người sáng suốt cũng nhìn ra được, ngày sau hoàng vị khẳng định là do hắn kế thừa, mẫu tử Ngụy Vương cũng rõ ràng hết thảy điều này, mẫu thân của Ngụy Vương thì còn hơi khiêm tốn một chút, còn Ngụy Vương thì không có lòng dạ sâu như vậy, đem tất cả những chuyện trong lòng đều biểu hiện ra ngoài, hoàng hậu Bùi Mạn đã mấy lần bị hắn nhục nhã, nhưng mỗi lần nàng đều lựa chọn cách né tránh.
Đương nhiên tất cả đều có nguyên nhân, Tống Thanh Thư hiện tại thì không biết, chỉ có sau này hắn trở về điều tra nhiều mặt về sau, mới biết rõ trong hoàng cung những mối quan hệ phức tạp như thế này.
– Nương nương quả nhiên thưởng phạt phân minh, đối phó với loại nô tài không biết trên dưới này, không có đánh chết là đã quá tiện nghi cho hắn rồi.
Ngụy Vương cười ha ha nói.
Hoàng hậu Bùi Mạn trong lòng thầm giận, lạnh nhạt nói:
– Không biết Ngụy Vương sáng sớm đến nơi này của bản cung có chuyện gì đây?
– Há…
Ngụy Vương lơ đễnh đáp…
– Bổn vương chỉ là đến thỉnh an Hoàng Hậu nương nương.
– Ngụy Vương thật là hữu tâm.
Rõ ràng Ngụy Vương từ lúc tiến vào cho đến bây giờ đều không có ý tứ thỉnh an…
Ngụy Vương cười nhẹ, sắc mặt một chút cung kính cũng không có, đột nhiên duỗi người một cái, tựa như là đứng mệt mỏi, cũng không chào hỏi xin phép cùng hoàng hậu, trực tiếp kéo qua một cái ghế bên cạnh ngồi xuống, bảo một cung nữ đứng bên cạnh dâng trà, chẳng khác nào là trong nhà của mình.
Cung nữ nhìn qua hoàng hậu, thấy hoàng hậu cũng không có biểu lộ gì, đành phải chạy tới bưng một chén trà đem tới, nào ngờ Ngụy Vương cầm lên đến ngậm trà vào miệng rồi ục ục giống như là súc miệng, đem toàn bộ nước trà nhổ lại trong chén…
Hoàng hậu Bùi Mạn nheo mắt:
– Chẳng lẽ đây là Tây Hồ Long Tỉnh loại trà thượng đẳng này vẫn không vừa pháp nhãn của Ngụy Vương sao a?
Ngụy Vương cười quái dị:
– Trà là trà ngon, tuy nhiên bổn vương trước đó không lâu, bị một lần hành thích hạ độc, cho nên bây giờ cũng không dám ăn uống bậy a, cẩn thận một chút vẫn là tốt hơn.
Hoàng hậu Bùi Mạn cố nén nộ khí:
– Nghe ý tứ của Ngụy Vương, chẳng lẽ sẽ cho là bản cung hạ độc ngươi sao?
– Bổn vương không dám, tuy nhiên cẩn thận một chút luôn luôn tốt, dù sao bây giờ phụ hoàng chỉ còn lại có bổn vương là người nối dõi.
Ngụy Vương làm bộ bồi tội, một bên lại nói thêm một câu nhấn mạnh.
Hoàng hậu Bùi Mạn sắc mặt quả nhiên biến đổi, lời của Ngụy Vương vừa đúng là đâm sâu bên trong làm đau nhức nội tâm của nàng, nếu tên nhi tử Ngụy Vương này không phải là nhi tử duy nhất của hoàng đế Hi Tông, nàng làm thế nào có thể tha cho hắn phách lối như vậy? Nghĩ đến hài tử của mình chết yểu, sắc mặt hoàng hậu Bùi Mạn lại càng kém.
– Ha ha đã thỉnh an nương nương xong, bổn vương xin cáo từ, Ngụy Vương cũng biết nữ nhân này lợi hại, xem chừng hôm nay đến trêu chọc không sai biệt lắm, liền đứng dậy cáo từ, lúc hắn đi ngang qua bên người hai cung nữ đang quỳ trên mặt đất, vô tình liếc về phía hình dạng hai nàng, trong ánh mắt liền lộ ra một tia chi sắc kinh diễm, nên thốt ra:
– Trên đời này thế mà còn có dung nhan tuyệt sắc như thế, càng hiếm thấy hơn đây còn là một đôi tỷ muội…
Hai nàng tuy đều có nét đẹp riêng mỗi người, nhưng hai đầu lông mày vẫn là có vài phần tương tự, Ngụy Vương duyệt nữ vô số, liếc một chút liền nhìn ra hai nữ là có quan hệ tỷ muội.
Hoàng hậu Bùi Mạn còn chưa nói gì, Ngụy Vương liền mở miệng:
– Hoàng Hậu nương nương, vốn trong vương phủ vừa vặn thiếu hai nha đầu bưng trà đưa nước, bổn vương nhìn thấy hai cung nữ này không tệ, chẳng biết hoàng hậu có thể bỏ qua hai cung nữ yêu thích này không a?
Hoàng hậu Bùi Mạn lạnh lùng nhìn lấy hắn:
– Bản Cung nơi này, mặc cho toàn bộ cung nữ nào mà Ngụy Vương đều có thể mang đi, duy chỉ có hai cung nữ này có thân phận đặc thù, Ngụy Vương tốt nhất hãy nghĩ cách khác.
Ngụy Vương khẽ giật mình, sau cười lạnh nói:
– Hai cung nữ thì làm gì mà có thân phận gì chứ? Trong hoàng cung này ngoại trừ phụ hoàng, chẳng lẽ còn có nữ nhân nào có thân phận so với bổn vương còn tôn quý hơn sao?
Nhìn thấy hoàng hậu Bùi Mạn sắc mặt hơi thay đổi, Ngụy Vương cười nói thêm một câu:
– Đương nhiên, Hoàng Hậu nương nương không tính ở trong đám nữ nhân này.
Hắn không bổ sung câu này còn tốt, lời giải thích này, người sáng suốt đều biết hắn là đang nhằm vào Hoàng Hậu.
Hoàng hậu Bùi Mạn ánh mắt ngưng tụ, tiếp theo cười rộ lên:
– Ngụy Vương, ngươi quả nếu thật sự muốn các nàng, bản cung cũng không ngăn trở, tuy nhiên đừng trách bản cung nói trước, hậu quả này ngươi đảm đương không nổi đâu.
“Nữ nhân này chỉ là giả thần giả quỷ mà thôi.” Ngụy Vương âm thầm cười lạnh, nghĩ thầm đừng nói là hai cung nữ, chờ đến khi mình leo lên hoàng vị, dựa theo trên quy củ của thảo nguyên, ngoại trừ thân mẫu, nữ nhân thê thiếp của phụ hoàng hắn, tất cả không phải đều sẽ là của ta sao? Đến lúc đó hoàng hậu Bùi Mạn bất quá cũng phải hầu hạ rên rỉ dưới háng của bổn vương a…”
– Bổn vương cũng muốn nhìn một chút xem có hậu quả gì không?
Ngụy Vương đứng dậy hướng đến hai cung nữ đi qua…
– Đã là nương nương không ngại, thì bổn vương sẽ vui vẻ tiếp nhận.
– A…
Thấy Ngụy Vương tiến tới gần, hai cung nữ quỳ trên mặt đất phảng phất ngây dại cứng người, liếc nhìn nhau trong hai đôi mắt đều chấn kinh, tiếp lấy quay đầu nhìn về phía Hoàng Hậu hy vọng cứu giúp, nào ngờ hoàng hậu Bùi Mạn mặt không đổi sắc, tựa hồ không thấy trước mắt chuyện gì xảy ra.
– Ngụy Vương đừng có làm loạn, chúng ta là…
Một nàng cung nữ hơi lớn hơn hốt hoảng nói gấp, ai ngờ mới nói được một nửa, liền bị Ngụy Vương phất ống tay áo cắt ngang:
– Bổn vương không hứng thú nghe các ngươi là ai, hôm nay các ngươi cho dù là Thất tiên nữ cũng phải đi theo bổn vương hồi phủ.
Hắn vừa cười lạnh, vừa đưa tay nắm lấy hai tay của các nàng.
Hai cung nữ kinh hô một tiếng, vô thức muốn tránh né, nhưng vì vừa rồi quỳ lâu, trong nháy mắt đứng vội dậy nên hai chân run lên, nhất thời lại ngã nhào trên đất, Ngụy Vương cười dữ tợn, thừa cơ cúi người hướng trước bộ ngực hai nàng chộp tới, động tác hạ lưu cực điểm.
Tống Thanh Thư lông mày cau chặt, đang do dự có âm thầm ra tay giáo huấn một chút tên vương gia hoang đường, nhưng lại lo lắng bị Hoàng Sam nữ tử nhìn ra, hắn quay đầu nhìn lại, thì ngạc nhiên phát hiện Hoàng Sam nữ tử cắn môi toàn thân phát run, ngón tay nắm chặt lại đến trắng bệch.
“Nàng phản ứng làm sao lớn như vậy? Chẳng lẽ nữ nhân này trời sinh không thể chấp nhận được loại thủ đoạn hạ lưu này sao a?” Tống Thanh Thư trong lòng nghi hoặc.
– Dâm tặc nhận lấy cái chết đi…
Bất ngờ lúc này Hoàng Sam nữ tử đột nhiên giận quát lên, một người một kiếm liền hướng xuống trên thân Ngụy Vương đâm tới.
Tống Thanh Thư mắt trợn tròn, Hoàng Sam nữ tử không phải tìm đến hoàng hậu sao? Tại sao như thế nào lại chuyển qua ám sát Ngụy Vương? Nhìn bộ dáng nàng bình thường cũng không giống như loại người dễ bị xúc động mà làm bậy…
Người phía dưới hiển nhiên cũng bị Hoàng Sam nữ tử bất ngờ xuất hiện bị dọa cho phát sợ, một đống cung nữ, thái giám sợ hãi kêu lấy tản ra, chỉ để lại giữa sân vị Ngụy Vương kia, lúc này cũng bị dọa sợ, nhìn thấy mũi kiếm càng lúc đếm đến càng gần, toàn thân hắn ngay cả một cái ngón tay cũng không động đậy được.
Mắt thấy Hoàng Sam nữ tử sắp đâm trúng Ngụy Vương, bên cạnh hắn đột nhiên vang lên tiếng quát:
– Muốn chết!
Có tên thị vệ một mực đi theo sát bên Ngụy Vương liền tung nhất đao chống chọi thanh kiếm của Hoàng Sam nữ tử, rất nhanh tên thị vệ kia đem Ngụy Vương hộ vệ tại sau lưng mình, hắn nâng lên đao lên liền hướng trên thân Hoàng Sam nữ tử công tới, hai người trong nháy mắt đã giao thủ mười mấy chiêu…
Tống Thanh Thư nhìn thấy âm thầm kinh hãi, tên thị vệ này trước đó nhìn lấy quá bình thường, không nghĩ tới lại là cao thủ hàng đầu như vậy, Hoàng Sam nữ tử vậy mà dần dần lại rơi vào thế hạ phong, cứ việc cho rằng trước đó nàng có thương tích trong người, nhưng nhìn tu vi võ công của tên thị vệ này, Hoàng Sam nữ tử cho dù không bị thương tổn, cũng chưa chắc có thể chiếm được tiện nghi gì.
Lúc này từ bên ngoài điện đám thị vệ cũng xông vào, trước là bảo vệ tại trước người hoàng hậu Bùi Mạn, tiếp lấy phân ra một bộ phận đem hai người giữa sân đang đánh nhau vây vào giữa.
Gặp bốn phía thị vệ càng lúc càng nhiều, Hoàng Sam nữ tử âm thầm lo lắng, biết tình thế đối với nàng đã là bất lợi, nên nàng có lòng muốn tẩu thoát, nhưng do võ công của tên thị vệ vô danh kia lại khó chịu cực kỳ, mấy lần nàng có ý đồ xông ra ngoài đều bị hắn cản lại, trải qua them mấy hiệp xuống tới, càng làm cho nàng thêm bị động.
Tống Thanh Thư trốn ở trên xà nhà đôi mắt hơi co lại, tuy hắn không rõ vừa rồi Hoàng Sam nữ tử vì sao xúc động như vậy, hắn cũng không thể nhìn thấy nàng bị thị vệ Kim Quốc bắt, tuy nhiên tên thị vệ vô danh và Hoàng Sam nữ tử đều là cao thủ, mình nếu nhúng tay vào rất khó không bị bọn họ phát hiện tung tích.
Nhìn thấy cách đó không xa hai người là vị Ngụy Vương kia, Tống Thanh Thư trong lòng hơi động liền có chủ ý, liền vung chỉ bắn ra, một làn kiếm khí liền hướng trên thân Ngụy Vương vọt tới.
– A!
Ngụy Vương đột nhiên phát ra một tiếng kêu thảm kinh thiên động địa.
Tên thị vệ vô danh nghe được tiếng kêu của Ngụy Vương, trong lòng giật mình, thừa cơ nhìn lại, thấy Ngụy Vương bịt kín lấy lỗ tai, có máu tươi từ nơi kẻ ngón tay chảy ra, cũng không biết đến tột cùng là Ngụy Vương bị thương tổn ở đâu, vì thế nào còn có tâm tình quản đến Hoàng Sam nữ tử, thoát cái liền bay nhanh đến bên người Ngụy Vương:
– Điện hạ thế nào rồi?
Cơ hội tốt như vậy, Hoàng Sam nữ tử nào bỏ qua, thân hình nàng lóe lên liền phóng ra ngoài đại điện, những tên thị vệ này làm gì mà ngăn được nàng, Hoàng Sam nữ tử nhún người nhảy mấy cái, rất nhanh liền biến mất ở phương xa.
Trước khi nàng rời đi, cũng nghi ngờ quay đầu liếc nhìn phía tẩm cung hoàng hậu một chút, vừa rồi rõ ràng có người âm thầm tương trợ, tại sao trước đó nàng lại không có chút nào phát giác được trong điện còn có ẩn giấu người khác, chẳng lẽ này cao thủ trong bóng tối này võ công đã cao đến loại trình độ này a? Hay là người bên kia của hoàng hậu đây?
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensextv1.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-4/
Trong đại điện vết thương của Ngụy Vương đã được băng bó, hắn lúc này nào còn có tâm tình qua đùa giỡn với hai cung nữ nữa, nên quay qua hoàng hậu cười lạnh nói:
– Ha ha, may mắn phụ hoàng lo lắng bổn vương sẽ bị xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cho nên bổn vương đã cho cao thủ đi theo giả làm thị vệ, bằng không hôm nay sợ rằng không thể sống được bước ra khỏi cung của nương nương rồi…
Hoàng hậu Bùi Mạn nhàn nhạt đáp:
– Nghe ý tứ này của Ngụy Vương, chẳng lẽ cho thích khách này là do ta phái đến?
– Có phải hay không thì trong lòng nương nương nắm chắc.
Ngụy Vương cười lạnh nói.
– Nếu như bản cung nhớ không lầm, vừa rồi thích khách kia hô là “dâm tặc chịu chết đi…”? Ta liên tưởng đến thích khách kia là nữ nhân, không phải là điện hạ tự mình dẫn xuất phong lưu tại chỗ nào nên giờ mới bị trả oán sao?
Hoàng hậu Bùi Mạn sắc nhọn nói…
– Nói đến bản cung còn không có truy cứu đến chuyện điện hạ trêu chọc nữ nhân dẫn đến sự tình thích khách đây này.
– Ngươi…
Ngụy Vương liền đứng dậy, phía sau hắn tên cao thủ giả thị vệ vội vàng tiến lên ngăn hắn lại, nhỏ giọng nói ra:
– Điện Hạ… trước đó trong hoàng cung cũng đã náo thích khách, hôm nay nữ nhân này tựa hồ cùng với thích khách trước kia mấy ngày có chút giống nhau…
Ngụy Vương nhướng mày:
– Được rồi… bổn vương hôm nay sẽ đem việc này tra ra cho rõ ràng. Người đâu… trước đem Điện tiền đô kiểm Hoàn Nhan Đặc Tư mang đến đây cho bổn vương!
Trong tẩm cung Hoàng Hậu náo ra thích khách, còn dính dáng đến Ngụy Vương, Hoàn Nhan Đặc Tư phụ trách việc phòng vệ hoàng cung đã sớm chạy đến đằng này, cũng không lâu lắm liền tiến vào:
– Ty Chức Hoàn Nhan Đặc Tư, tham kiến Hoàng Hậu nương nương, tham kiến Ngụy Vương điện hạ…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 12/05/2021 11:29 (GMT+7) |