Thu hồi tâm tư hỗn loạn, Hoàng Dung gật đầu, cầm bình sứ bước nhanh về tới gian phòng, Quách Tĩnh đang ngồi xếp bằng trên giường, xem ra là đang cố vận lên chân khí, từ trên mặt Quách Tĩnh mồ hôi ra từng giọt lớn, có thể thấy được tình huống không thể lạc quan.
– Dung nhi, là muội sao?
Nếu là thường ngày, lấy công lực Quách Tĩnh đương nhiên phân biệt ra được tiếng bước chân của thê tử, chẳng qua hiện nay trong đan điền nội lực rỗng tuếch, hai mắt lại mù, nên chỉ có thể nghe ra được tiến chân người bước đến nhẹ nhàng, hẳn đó là của một nữ nhân.
– Tĩnh ca ca, chúng ta đã lấy được giải dược.
Nhìn thấy bộ dáng trượng phu thê thảm, mũi của Hoàng Dung chua xót, vội vàng đến đỡ lấy hắn.
Tống Thanh Thư đứng dựa vào chỗ rèm cửa, chắn cũng không có đi vào trong quấy rầy hai người, nhắc tới cũng kỳ quái, mặc dù hắn đối với nữ nhân có dục tính chiếm hữu cực mạnh, tuy nhiên khi nhìn thấy thần thái Hoàng Dung cùng Quách Tĩnh thân mật, vậy mà hắn một chút cũng không có cái cảm giác gì là khó chịu, nghĩ tới nghĩ lui hắn chỉ đành có thể cho là dù sao thì Hoàng Dung vốn chính là thê tử của Quách Tĩnh để giải thích.
“Xem ra ta thực sự đúng là đồ biến thái a.” Tống Thanh Thư tự giễu cười một tiếng, hắn cũng không phải là loại người như Vân Trung Hạc giết phu đoạt thê, hắn tuy ưa thích cái cảm giác chiếm lấy thân thể Hoàng Dung, nhưng bất quá hắn cũng không muốn cứ như vậy phá hư sinh hoạt của người, một là hắn cân nhắc đến đại nghiệp, không muốn tự thân làm hỏng đi danh tiếng của mình, hai là bản tính của hắn vốn là như vậy.
Trong chốc lát hắn thất thần thì Hoàng Dung đã đem quá trình kế hoạch lấy được giải dược kể qua, Quách Tĩnh nghe được tán thưởng:
– Tống công tử thật sự là trí kế bách xuất, lại có biện pháp xảo diệu như vậy.
Tống Thanh Thư nghe được mỉm cười nói:
– Quách đại hiệp quá khen, tốt hơn vẫn là nhanh chóng dùng giải dược đi, vừa rồi trên đường đi Quách phu nhân rất là lo lắng cho Quách đại hiệp…
Hoàng Dung ngoài ý muốn liếc hắn một cái, không nghĩ tới hắn thế mà tại trước mặt Tĩnh ca ca thay mình nói tốt.
Quách Tĩnh cũng là cảm động, vô thức muốn ôm lấy thê tử:
– Dung nhi, lần này thật sự là vất vả cho muội.
Hoàng Dung lại giật mình chấn kinh, thân hình lùi lại, vừa có động tác này xong thì mới thấy không ổn, chính mình làm sao lại trốn tránh khi trượng phu tiếp xúc thân mật? Không tự chủ nàng quay đầu nhìn Tống Thanh Thư một chút, thấy đối phương đang chăm chú hăng hái nhìn xem cử động của nàng, Hoàng Dung trong lòng bối rối, vội vàng lại dời đi ánh mắt.
Quách Tĩnh đưa tay ra ôm lấy vào khoảng không, trong lòng thất vọng mất mát:
– Dung nhi…
Hoàng Dung đỏ mặt, mượn cớ thấp giọng nói ra:
– Tống công tử còn đang ở bên cạnh nhìn lấy, Tĩnh ca ca không sợ xấu hổ sao?
Quách Tĩnh ngượng ngùng cười hai tiếng, thì ra thê tử mình mặt non thẹn thùng a.
Vì che giấu trong lòng xấu hổ, Hoàng Dung thuận thế móc ra bình sứ, từ bên trong lấy ra một viên giải dược, nhất thời một mùi thuốc tươi mát tản ra ở trong phòng, vừa ngửi thấy liền biết không phải là phàm vật.
Hoàng Dung cẩn thận tra nhìn một chút viên giải dược này, âm thầm gật đầu, viên giải dược này cũng không có vấn đề gì, nàng gia học uyên thâm, Hoàng Dược Sư vốn là bậc kỳ tài luyện dược, cứ việc nàng vẫn chưa đạt tới cảnh giới như phụ thân của mình, nhưng vẫn có thể phán đoán được giải dược có độc hay không, vẫn là không có thành vấn đề.
Nàng biết Tây Độc Âu Dương Phong xưa nay giảo hoạt, cũng không có tín nhiệm giải dược của đối phương, tận đến giờ phút này kiến giải được giải dược vô độc thì mới yên lòng.
Quách Tĩnh uống vào giải dược, Tống Thanh Thư liền trợ lực cho Quách Tĩnh hành công tán dược lực, nhìn lấy khuôn mặt tái nhợt trượng phu dần dần hồng nhuận, trên mặt Hoàng Dung cuối cùng cũng hiện lên tươi cười.
Tuy nhiên nụ cười của nàng không có kéo dài bao lâu, sắc mặt Quách Tĩnh lại càng ngày càng đỏ ửng, đột nhiên ọc ra một vũng độc huyết.
Đang hóa giải dược lực trong người Quách Tĩnh, Tống Thanh Thư cũng không tránh khỏi kinh hãi, hắn cảm giác được khí tức thể nội đối phương lập tức trở nên chạy hỗn loạn, độc dược trước đó bị hắn áp chế, tựa hồ lại có dấu hiệu ngẩng đầu lại.
– Tĩnh ca ca sao rồi?
Hoàng Dung kinh hô, đưa tay đỡ lấy trượng phu, vừa chạm vào da thịt Quách Tĩnh thì nóng bỏng đến dọa người, Quách Tĩnh bờ môi chuyển động tựa hồ muốn nói cái gì, đáng tiếc còn chưa kịp mở miệng, thì đã nghẹo đầu ngã quỵ trên giường…
– Tĩnh ca ca!
Một khắc này tâm tư Hoàng Dung đều nát, nàng bỗng nhiên quay đầu trừng mắt Tống Thanh Thư…
– Họ Tống, tâm địa của ngươi vô cùng độc ác…
Tống Thanh Thư nhướng mày:
– Phu nhân nói vậy có ý tứ gì?
– Có ý tứ gì?
Hoàng Dung cười lạnh…
– Ngươi tự biên tự diễn một tuồng kịch như thế, chính là vì muốn mượn đao giết người để hại chết Tĩnh ca ca, thì đến lúc đó mới có cơ hội quang minh chính đại chiếm hữu ta, ta quả nhiên là có mắt như mù, vậy mà khờ dại tin tưởng ngươi thật lòng muốn cứu Tĩnh ca ca.
Tống Thanh Thư liếc nhìn nàng, trầm giọng nói ra:
– Phu nhân bây giờ tâm tình kích động khó tránh khỏi suy nghĩ lung tung, lời nói này, ta có thể xem như là phu nhân chưa từng nói qua.
Hoàng Dung lắc đầu, phảng phất không có nghe lời nói của hắn, hai mắt thất thần, miệng thì thào lẩm bẩm:
– Ngươi đã đạt được tâm nguyện chiếm lấy thân thể của ta, ta cũng đã đáp ứng sau này sẽ làm tình nhân bí mật của ngươi, thề thì vì cái gì mà còn muốn hại chết Tĩnh ca ca…
Thấy nàng một bộ dáng thương tâm muốn chết, đối với mình lại hận đến thấu xương, Tống Thanh Thư bực mình nói:
– Uy, hai chúng ta mặc dù đã hợp thể, tuy nhiên phu nhân dạng này lại nói lung tung, ta vẫn thật là muốn cáo phu nhân cái tội phỉ báng a. Ai nói là ta muốn hại chết Quách đại hiệp chứ, lại nói Quách đại hiệp vẫn chưa có chết, phu nhân làm gì mà tốn sức lực thương tâm đến mức như vậy?
Lúc đầu Hoàng Dung qua những lời kia một chút phản ứng cũng không có, bất quá khi nghe được câu cuối cùng, ánh mắt đang tan rã của nàng lập tức liền khôi phục thần thái, ngạc nhiên hướng trên giường nhìn lại:
– Tĩnh ca ca chưa chết?
Tống Thanh Thư hừ một tiếng:
– Hiện tại không chết, tuy nhiên cũng sắp chết, nếu như phu nhân vẫn còn một mực làm phân tán tâm trí của ta, cam đoan chỉ cần thời gian uống cạn chung trà, phu nhân liền có thể đạt như ước muốn trở thành quả phụ.
Hoàng Dung lúc này mới phát hiện thủ chưởng của Tống Thanh Thư vẫn luôn chống đỡ truyền chân khí tại trên lưng trượng phu mình, ống tay áo của hắn không gió mà bay phất phơ, hiển nhiên là đang thôi động toàn lực chân khí trong cơ thể của mình, nàng vội bắt mạch của trượng phu, hiện mạch đập rất yếu ớt, nhưng vẫn có thể vẫn là có một sinh cơ bất khuất…
Hoàng Dung lúc này mới phản ứng được là Tống Thanh Thư vẫn luôn đang dùng chân khí cho trượng phu để kéo dài tính mạng, nhìn lấy hắn luôn luôn có phong độ nhẹ nhàng mà giờ phút này mệt mỏi đổ mồ hôi đầm đìa, toàn thân hằn nổi gân xanh, tâm tình nàng liền biến đổi vô cùng phức tạp.
Cũng không biết qua bao lâu, Quách Tĩnh đột nhiên lại phun ra một vũng máu đen, bên trong máu đen còn có nửa viên giải dược chưa có hòa tan, Tống Thanh Thư rốt cục buông lỏng một hơi:
– Cuối cùng cũng bức ra được, đem bình giải dược cho ta xem qua một chút!
Hoàng Dung đổ ra một viên giải dược khác, nghi ngờ nói:
– Giải dược này ta đã kiểm tra, không có độc.
Đây chính là nguyên nhân nàng hoài nghi Tống Thanh Thư, dù sao giải dược thì không có vấn đề, cho nên nếu có vấn đề duy nhất đó chính là vừa rồi trong lúc vận công sau lưng Tĩnh ca ca thì Tống Thanh Thư chỉ cần tâm niệm nhất động, thì có thể thần không biết, quỷ không hay làm hại chết Tĩnh ca ca, sau đó có thể đẩy lên chuyện này lên trên người Âu Dương Phong.
Tống Thanh Thư dùng ngón tay bóp ra giải dược ngửi lấy, nhắm mắt suy tư một hồi rồi nói ra:
– Giải dược này xác thực vô độc, Hoàn Nhan Lượng không phải là kẻ ngốc, nếu Âu Dương Phong đưa ra giải dược nếu là mà có độc, chẳng phải là sau này lão ta cũng không còn cách nào đặt chân đến Kim Quốc?
Hoàng Dung lúc này trong lòng đã loạn thành một bầy, các loại suy nghĩ cứ ùn ùn kéo đến: “Hắn cũng xác định giải dược không có vấn đề, đây chẳng phải là chứng minh duy nhất có vấn đề là do chính hắn ra tay? Nhưng hắn vì sao lại hao phí nhiều nội lực như vậy để bảo trụ tính mạng của Tĩnh ca ca? Không phải là cố ý làm cho ta nhìn thấy, muốn nhân cơ hội để làm lung lay cảm động tâm tình của ta…”
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyensextv1.com/
Hoàng Dung kiểm tra lại tình huống trượng phu, cho dù Tống Thanh Thư đã đem nữa viên giải dược còn lại bức đi ra, tuy nhiên vẫn còn rất trầm trọng so với trước đó, lúc chưa uống giải dược, tuy nội lực tạm mất, nhưng Quách Tĩnh vẫn còn có thể thanh tỉnh, bây giờ cả người hắn thì lâm vào trạng thái hôn mê, nếu không có hơi thở coi như tạm bình ổn, chỉ sợ Hoàng Dung đã liều mạng với Tống Thanh Thư.
Nàng không rõ ràng vấn đề đến tột cùng xảy ra từ chỗ nào, là giải dược có vấn đề, hay là Tống Thanh Thư có vấn đề? Cứ việc nàng đã xác định giải dược không độc, về phần còn lại sâu trong nội tâm, thì nàng không muốn chính là Tống Thanh Thư là đầu sỏ gây họa.
“Nếu như thật sự là hắn tự biên tự diễn chuyện này, cả một đời này ta cũng sẽ không tha thứ cho hắn!” Hoàng Dung nắm lấy tay trượng phu, trong lòng âm thầm thề…
Trong lúc Hoàng Dung cúi đầu suy nghĩ lung tung, một bên Tống Thanh Thư cũng cau mày trầm tư, trong phòng nhất thời lâm vào một loại im lặng không bình yên.
– Ta hiểu rồi…
Tống Thanh Thư đột nhiên mở miệng nói.
– Ngươi hiểu cái gì?
Hoàng Dung ánh mắt chăm chú nhìn hắn.
Tống Thanh Thư vừa nắm vuốt viên giải dược nói ra:
– Giải dược tuy không độc, tuy nhiên bên trong lại có chi vật thúc đẩy dược độc ở trong cơ thể, ta có thể phân biệt ra được có vị thuốc Mặc Ngư, Hải Đảm, còn những loại khác thì không biết có bao nhiêu vị, Quách đại hiệp uống vào giải dược này, bên trong cơ thể bị kích phát dẫn tới kịch độc đang bị kềm giữ mãnh liệt tuôn ra, cũng may mắn là ta sớm có chút phòng bị, trong lúc vận công không có lập tức hoàn toàn đánh tan ra giải dược, nếu không thì đã mắc phải sai lầm rất lớn rồi…
Hoàng Dung thần sắc nhất động, vội vàng lấy viên giải dược đưa lên mũi ngửi, trước đó nàng không có chú ý, bây giờ nghe qua Tống Thanh Thư nhắc nhở, nàng quả nhiên phân biệt ra được bên trong có mấy thành phần dược vị…
– Âu Dương Phong quả nhiên âm hiểm xảo trá!
Hoàng Dung oán hận nói ra, ánh mắt nhìn về phía Tống Thanh Thư tràn ngập áy náy…
– Thật xin lỗi, trước đó ta đã hiểu lầm ngươi.
– Bởi vì cái gọi là quá quan tâm sẽ bị loạn, vừa rồi dưới tình huống như vậy, phu nhân có hoài nghi trên thân ta cũng là nhân chi thường tình.
Tống Thanh Thư mỉm cười, hiển nhiên hắn cũng không có để ở trong lòng, hắn đưa tay kiểm tra mạch đập Quách Tĩnh, trên mặt thần sắc lo lắng…
– Quách đại hiệp bây giờ tình huống có chút không ổn.
Hoàng Dung vội vàng hỏi:
– Ngươi không phải nói là đã đem độc khống chế lại rồi sao?
– Trước đó đúng là đã khống chế lại…
Tống Thanh Thư cười khổ…
– Tuy nhiên mới vừa rồi lại bị giải dược này đâm cho một kích, thể nội Quách đại hiệp bị độc bạo phát so với trước đó còn mãnh liệt hơn, ta cao lắm chỉ có thể áp chế được tầm hai ngày nữa thôi, nếu trong hai ngày này vẫn không có cách nào tìm được giải dược chính thức, đến khi độc tính lần nữa bạo phát, thì cho dù Đại La Kim Tiên xuất hiện cũng đều cứu không được.
Hoàng Dung sắc mặt lập tức liền tái nhợt, miệng thì thào:
– Vậy phải làm thế nào… làm sao bây giờ…
Nàng xưa nay tự xưng là nhanh trí, nhưng vì chuyện này liên quan đến trên thân nàng, nên đầu óc trống rỗng, chuyện gì cũng đều nghĩ không ra.
Đột nhiên Hoàng Dung một phát nắm lấy cánh tay Tống Thanh Thư:
– Thanh Thư, ngươi nhất định sẽ có biện pháp, van cầu ngươi hãy giúp ta mau cứu Tĩnh ca ca.
Tống Thanh Thư nói:
– Lúc đầu ta cho là mượn nhờ qua tay của Hoàn Nhan Lượng để lấy giải dược thì là dễ như trở bàn tay, không ngờ tới Âu Dương Phong lại giảo hoạt như thế, lần này đả thảo kinh xà, muốn lại từ trong tay lão ta cầm lấy giải dược, nói nghe thì dễ…
– Không, chắc chắn là ngươi sẽ có biện pháp, ngươi có thể đại phá được 10 vạn Thanh Quân, còn có thể hô phong hoán vũ, đều có thể dùng kỳ tích để hình dung, ngươi luôn có thể đem lại cho người khác cảm nghĩ rằng chuyện không thể hóa thành có thể, lần này khẳng định cũng không ngoại lệ.
Hoàng Dung nắm chắc Tống Thanh Thư cánh tay, phảng phất như người chết đuối nắm bắt được nhánh cây cứu mạng.
Nhìn thấy Hoàng Dung ánh mắt tha thiết, Tống Thanh Thư than nhẹ:
– Phu nhân… ta cũng không phải là thần tiên, trên đời này cũng có rất nhiều chuyện ta làm không được…
Nghe được hắn lời nói, Hoàng Dung trong nháy mắt ảm đạm, thất hồn lạc phách, tự lẩm bẩm:
– Tĩnh ca ca, nếu Tĩnh ca ca chết đi thì muội cũng không sống được…
Tống Thanh Thư do dự hồi lâu, rốt cục nói ra:
– Phu nhân… thật ra thì vẫn có một biện pháp, chỉ bất quá…
– Chỉ bất quá cái gì?
Gặp sự tình có chuyển cơ, Hoàng Dung bên trong ánh mắt lập tức liền khôi phục thần thái…
– Chỉ cần chuyện gì ta có thể làm được, ta nhất định sẽ đáp ứng.
Tống Thanh Thư lắc đầu:
– Không cần phu nhân làm cái gì cả, chỉ có ta… lại thêm một lần bất chấp hiểm.
– Ngươi muốn bất chấp nguy hiểm?
Hoàng Dung vẻ mặt nghi hoặc, nghĩ mãi mà không rõ đến tột cùng là chuyện gì xảy ra…
– Chẳng lẽ ngươi muốn xông vào trạch viện của Âu Dương Phong tìm hắn yêu cầu giải dược?
– Sao làm như thế được chứ…
Tống Thanh Thư đáp…
– Nếu muốn đánh thắng Âu Dương Phong cũng không phải là không được, thế nhưng muốn ép buộc lão giao ra giải dược, đó là việc tuyệt không có khả năng.
– Vậy biện pháp của ngươi là…
Hoàng Dung càng nghi ngờ hơn.
Tống Thanh Thư trầm giọng nói ra:
– Giải dược khó tìm, độc dược thì lại không khó quá để có, trước đó từ trong miệng Hoàn Nhan Lượng, ta đã biết được Quách đại hiệp bị trúng chi độc tên là Nãi Nam Nhân, đến lúc đó ta tìm lấy một chút uống vào thì được…
– Hả?
Hoàng Dung một tiếng kinh hô…
– Nào có đạo lý chính mình lại uống độc dược mà là biện pháp?
Tống Thanh Thư cười cười:
– Âu Dương Phong sở dĩ không giao ra giải dược, là bởi vì giữa phu phụ các ngươi có ân oán, nhưng đối với người khác thì lão không có cái tầng quan hệ này, do đó khả năng lão giao ra giải dược thì cao hơn nhiều.
Hoàng Dung lắc đầu:
– Ngươi cùng Âu Dương Phong ở giữa tuy có giao tình, nhưng vẫn chưa tới mức lão có thể giao ra giải dược giúp ngươi giải độc… Không được, chuyện này quá nguy hiểm, Tĩnh ca ca đã trúng độc, nếu ngươi cũng lại trúng độc, thì ta… Tta…
Tống Thanh Thư ôm vai nàng, nghiền ngẫm hỏi:
– Phu nhân đến tột cùng là lo lắng cho ta, hay là lo lắng sau khi ta trúng độc sẽ không còn ai giúp phu nhân đi cứu Tĩnh ca ca?
Hoàng Dung giật mình, nàng mới vừa rồi là vô thức nói như vậy, hiện đang hồi tưởng lại, thật cũng không biết đến tột cùng là nàng lo lắng đến loại tình huống nào.
Tống Thanh Thư đầu ngón tay vuốt gò má bóng loáng như ngọc, một tay tranh thủ sờ sờ chung quanh cái lỗ rốn sâu hoắm bụng dưới của nàng rồi từ tốn nói:
– Nếu ta cùng Quách đại hiệp đều trúng độc mà chết, đoán chừng là phu nhân cũng sẽ tự sát, chỉ là không biết là phu nhân vì Quách đại hiệp hay là vì ta mà chết đây này?
Lần này Hoàng Dung cố chịu đựng không được, xì một cái:
– Phi… ta lúc ấy sẽ tự sát vì trượng phu của mình, còn loại người lãng đồ tử hạ lưu vô sỉ như ngươi, chết đến một vạn lần ta cũng sẽ không có rơi một giọt nước mắt.
– Vậy thì quả thật là thương tâm cho ta a, nếu là như thế, ta phải suy tính lại có cần phải dấn thân vào nguy hiểm thay phu nhân đi cứu trượng phu không đây.
Tống Thanh Thư thở dài một hơi.
Hoàng Dung đôi mi thanh tú cau lại:
– Hãy đổi phương pháp khác đi, cách này quá nguy hiểm, mà cho dù ngươi trúng độc đi cầu Âu Dương Phong, lão ta cũng không có khả năng đưa cho ngươi giải dược đâu…
– Ai nói là ta lấy thân phận của mình bị trúng độc chứ?
Tống Thanh Thư lông mày giương lên, cười đến có chút cao thâm mạt trắc.
– Nếu không lấy thân phận của mình, vậy thì còn có thể lấy thân phận gì?
Hoàng Dung kinh ngạc đến ngây người.
– Đường Quát Biện…
Tống Thanh Thư trầm giọng đáp, lúc trước hắn đã đáp ứng với Đường Quát Biện lấy thân phận của Đường Quát Biện tiếp tục sống sót, để bảo đảm an toàn cho gia tộc cùng thê tử, hắn đang chưa tìm thấy cách nào phù hợp để cắt vào, bây giờ vừa vặn đụng chuyện, phải thay thuốc giải độc Quách Tĩnh, một kế hoạch lớn mật liền nổi lên trong lòng Tống Thanh Thư…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 12/05/2021 11:29 (GMT+7) |