Thời gian như gió thoi đưa, thoáng cái mà đã được 7 tháng tôi làm ô sin cho nhà ông bà chủ rồi. Khoảng thời gian này với tôi thật tuyệt vời, nó trôi qua một cách êm đềm, nhẹ nhàng, tôi sống trong bầu không khí ấm cúng của một gia đình thực sự, mặc dù tất cả họ đều là những người dưng nước lã với tôi. Bỗng một hôm nọ, tôi nghe phông tin từ bà chủ rằng, cậu hai sắp về Việt Nam chơi trong 3 tháng trước khi trở lại cho nửa chặng đường học tập còn lại.
Vâng, tất nhiên, ông bà chủ vui lắm, hạnh phúc lắm, qua nụ cười và nét mặt của họ, tôi tin chắc điều này, cũng đã hơn năm rồi họ chưa được gặp mặt cậu con trai cưng của mình.
Ông bà chủ dặn tôi ra chợ mua thêm cặp gà, đôi cân chả giò để về làm cho cậu hai ăn, vì đó là những món ăn ưa thích của cậu. Không khí trong gia đình bỗng vui vẻ xôn xao đến lạ thường, tựa như cái tết đang đến gần. Nhìn mọi người vui tôi cũng cảm thấy vui lây, tôi thật sự muốn biết hình hài, bản tính của cậu hai ra sao mà lại khiến ba mẹ của cậu thương cậu vô cùng.
Trong khi ông bà chủ cùng cô chủ ra sân bay đón cậu hai, một mình tôi ở nhà lo chuẩn bị đồ ăn, dọn dẹp căn phòng đã bỏ trống của cậu hai trước đó. Trong thâm tâm của tôi, thiếu gia nhà giàu thường có vẻ ngoài bảnh bao và ăn mặc sang trọng. Tuy nhiên, khi lần đầu chạm mặt cậu hai, tôi đã giật mình vì thấy cậu ăn mặc rất giản dị, cậu diện chiếc áo trắng sơ mi học sinh và chiếc quần zean, nom như những anh sinh viên đang ở trọ xa nhà. Cậu hai không đẹp, không hào hoa, nhưng cậu sở hữu một ánh mắt biết cười và nụ cười cực kỳ có duyên. Vừa gặp tôi, cậu hai nở nụ cười rất tươi và lịch sự chào hỏi tôi cứ như thể tôi là người thân của cậu. Vâng, một con bé đang trong độ tuổi biết yêu như tôi bỗng e thẹn, mắc cỡ khi đứng trước cậu hai, tôi thật sự không dám nhìn vào mắt của cậu.
Kể từ khi cậu hai về, căn nhà trở nên rộn ràng hơn, tôi, cô chủ và cậu hai thường rủ nhau đi chơi dịp cuối tuần. Cả hai người họ đều quan tâm đến tôi, có lẽ vì tôi đẹp, tôi dễ thương hay sao, chẳng may nếu tôi là một con bé xấu xí thì tôi thật không thể tưởng tượng ra được họ sẽ đối xử với tôi như thế nào, mặc dù họ đều là những người tốt. Tôi phải thầm cảm ơn ông trời vì đã ban cho tôi sắc đẹp này, dù lý do gì đi nữa.
Thoắt cái đã đến tháng thứ 3 từ ngày cậu hai về nước, vậy là cậu hai sắp phải trở lại nước sở tại để cho năm học mới rồi. Sự quan tâm quá đà của cậu hai dành cho tôi đã khiến trái tim con bé sắp được 17 tuổi như tôi như đập loạn sai nhịp. Có nhiều hôm cậu hai dạy tiếng Anh cho tôi, nhìn cách cậu dạy học, nhìn cách cậu trêu chọc tôi mà tôi nhớ vô cùng, tôi nhớ cái ánh mắt biết cười của cậu, tôi nhớ cả cách cậu “chửi” tôi là con bé ngốc. Tôi rụt rè, e thẹn và mắc cỡ mỗi khi đi gom quần áo của cậu đi giặt. Không lẽ “mình đã biết yêu”, tôi thầm nghĩ.
Nhiều đêm nằm suy nghĩ, hình ảnh của cậu hai trong bộ quần áo thư sinh cứ hiện dần trong đầu tôi, tôi muốn đẩy nó ra khỏi nhưng nào có được. Tôi chưa từng yêu ai trước đó và thật sự tôi không biết đây có phải tình yêu không, hay chỉ là những phút cảm mến một người nào đó. “Mới gặp nhau có hơn 2 tháng thôi mà yêu đương cái gì, mày ngốc qua Na ơi”, tôi tự nhủ với bản thân mình.
Nhưng nói gì đi nữa, tôi rất muốn được cậu hai quan tâm, chăm sóc cho mình, hoặc chí ít là dành thời gian để dạy tôi học anh văn, có vậy tôi mới có thể trông thấy khuôn mặt đáng yêu của cậu. Quả thật, làm con gái chẳng có gì sung sướng, khi yêu ai chỉ biết lặng im và chờ đợi người ta mở lời. Đấy, người ta nói con gái sĩ diện ắt đâu có sao, nhưng ông trời đã sắp đặt sao thì bọn con gái chúng tôi chỉ biết răm rắp làm theo. Mỗi con gái đều có một cái giá cho bản thân mình, khi chúng tôi thật sự yêu một người con trai nào đó, chúng tôi không còn cách nào hơn là đợi chờ anh ta mở lời, nếu chẳng may anh ấy cứ “im lặng” như vậy thì coi như kiếp này chúng tôi không duyên không nợ.
Bẵng đi một thời gian sau, có một người con trai từ dưới quê lên tá túc tại nhà ông bà chủ. Qua giới thiệu, anh ta tên là Văn, một người cháu họ của ông bà chủ, lên Saigon ở trọ vài tuần trong lúc chờ đợi kiếm phòng trọ. Nhìn vẻ ngoài anh ta toát lên một vẻ trí thức với cặp kính cận và mái tóc một mái. Nhưng cơ thể của anh rất cao to và cơ bắp rắn chắc. Ở anh có nét gì đó hiền hậu và cũng rất quê mùa tựa như tôi những ngày vừa lên sai gòn. Ấy thế mà tôi đã lầm, đằng sau khuôn mặt trí thức đó lại là một con thú hoang ẩn mình.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Câu chuyện của một con điếm |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Tâm sự bạn đọc, Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 25/11/2017 13:36 (GMT+7) |