Mặt sau cái đuôi vẫn còn bám theo lấy, Đinh Trường Sinh không muốn đem cái đuôi mang đến nhà của Dương Hiểu, mình đến đây là phá án, không phải là đến mang cho các nàng thêm phiền toái…
Cho nên, Đinh Trường Sinh đem xe chạy đến phía dưới nhà xe của một trung tâm thương mại lớn, sau đó lên lầu đi dạo, hơn mười phút sau, Đinh Trường Sinh ra cổng trung tâm thương mại, đón một chiếc xe taxi lem lên xe đi, người theo dõi hắn vẫn còn còn ở tại bên trong trung tâm thương mại.
– Trường Sinh, con về sớm vậy, mẹ nuôi chưa có làm cơm kịp…
Dương Hiểu vừa mở cửa thấy Đinh Trường Sinh, cao hứng nói.
– Vâng… sự tình xong xuôi con liền trở về…
Dương Hiểu gật đầu, nói:
– Cố Hiểu Manh đã trở về, đang ở trong phòng, trước đó mẹ nuôi gọi điện thoại cho nàng, nói con đã về đây, buổi tối sẽ về nhà ăn cơm, hỏi nàng có trở về hay không, lúc ấy thì nàng chưa nói, thậm chí, giữa trưa nay mới cho biết sẽ quay trở về.
Dương Hiểu thật hy vọng Đinh Trường Sinh cùng Cố Hiểu Manh có thể có kết quả, nhưng từ khi Cố Thanh Sơn chết, hai người bọn họ giống như không còn có khả năng ở cùng một chỗ rồi, Cố Hiểu Manh đem chuyện ba nàng chết đổ trên đầu của Đinh Trường Sinh, nếu không là vì Đinh Trường Sinh kiên trì muốn Cố Thanh Sơn làm giải phẫu, trước sau gì Cố Thanh Sơn cũng chết, thì tuyệt sẽ không chết mau như vậy.
Tuy rằng việc này cùng Đinh Trường Sinh không liên quan, nhưng năm, sáu năm nay Cố Hiểu Manh chưa từng liên hệ với hắn, đương nhiên, Đinh Trường Sinh cũng không dám trêu chọc đến nàng, cho nên, hai người từ quen thuộc trở thành người xa lạ, nếu không ở giữa còn có Dương Hiểu, khả năng bọn họ quả thật đã chặt đứt tuyệt tình, không còn có khả năng kết hợp.
Đinh Trường Sinh cẩn thận đi đến cửa gian phòng Cố Hiểu Manh, tuy rằng chính mình tối hôm qua đã ngủ ở chỗ này, nhưng hiện tại chủ nhân gian phòng đã trở về, Đinh Trường Sinh phải cẩn thận lên.
Hắn gõ cửa một cái, bên trong truyền đến một tiếng:
– Vào đi…
Đinh Trường Sinh đẩy cửa ra, nhìn đến tư thế Cố Hiểu Manh cũng là cùng Dương Hiểu giống nhau, khom lưng quỳ tại trên giường thu thập đồ đạc, cái mông vểnh lên giống như đang chờ đợi một cây thịt đút vào giữa háng, Đinh Trường Sinh không có đi ngay vào, đứng ở cửa.
– Nếu đã đến làm sao không vào, còn muốn tôi mời vào sao?
Cố Hiểu Manh không quay đầu, nàng nghe được tiếng bước chân Đinh Trường Sinh đến đây, tại trong nhà mà còn gõ cửa, thì cũng chỉ có hắn, cho nên, mặc dù không có quay đầu, nàng cũng biết đang đứng ở cửa chính là Đinh Trường Sinh.
– Cô đã trở về, từ tỉnh thành chạy về đây cũng rất mau…
Đinh Trường Sinh tìm lời, đồng thời cũng đi vào, cửa cũng chưa đóng, mà tại bên trong phòng bếp đang nấu cơm, Dương Hiểu tắt đi máy hút khói để khỏi có tiếng ồn, nghiêng tai nghe âm thanh từ trong phòng ngủ của con gái.
– Ừ… rất nhanh a, có đường cao tốc cũng thuận tiện, cậu trở về nước đã bao lâu rồi? Vì sao không đi tìm tôi, tôi vẫn luôn ở tại tỉnh thành, mẹ tôi khẳng định cũng đã nói qua cho cậu biết là tôi đang ở tại tỉnh thành, nhưng dù một lần cậu cũng không đi tìm gặp tôi, cậu ác tâm như vậy sao?
Cố Hiểu Manh quay đầu nói, nhìn về phía Đinh Trường Sinh ánh mắt bên trong nước sớm tràn thành lũ, khoảnh khắc kia khi nhìn thấy Đinh Trường Sinh, nước mắt lại càng giống như vỡ đê chảy xuống.
– Tôi… tôi muốn đi tìm cô, nhưng tôi lại sợ cô thấy tôi thì lại càng thương tâm hơn, dù sao chuyện của cha nuôi là tôi sai rồi, lúc ấy tôi không nên kiên trì làm làm giải phẫu, đều là do tôi sai, mấy năm qua tôi vẫn luôn nghĩ lại vấn đề này, cho nên càng là nghĩ lại, tôi lại càng không dám đi tìm cô…
Đinh Trường Sinh thở dài nói.
Cố Hiểu Manh nghe Đinh Trường Sinh nói như vậy, trong lòng sở hữu những cơn tức giận đều giải tán, nói:
– Tự cậu nói một chút đi, đó là cha tôi, sau khi làm làm giải phẫu thì chết, vậy tôi có nên khổ sở hay không, tôi trách cậu là sai lầm sao?
– Không có, đều là tôi sai, thật làm mấy năm nay tôi luôn luôn nghĩ đến, nếu lúc ấy tôi không yêu cầu làm giải phẫu, thì cha nuôi có thể đúng thật hơn mấy năm nữa, hiện thực chính là như vậy, trong nhà lão nhân ngã bệnh, không đi khám bệnh, lão nhân không muốn đi, thì bên ngoài người cũng nói ngươi không hiếu thuận, nhưng có rất nhiều bệnh thật đúng là không thích hợp đi làm giải phẫu, đã bệnh rồi mà đến bệnh viện để cho bác sĩ tiến hành lần thứ hai làm thương tổn, nhưng nếu không đi khám bệnh, người thân trong lòng cũng không yên được, cho nên lúc đó tôi không muốn đến lúc đó lại tiếc nuối, vạn nhất làm giải phẫu có thể làm tốt thì sao? Tôi hiện tại suy nghĩ, tôi không nên dính líu vào, cũng như cô vừa mới nói, đó là cha của cô, dựa vào cái gì tôi lại đi làm chủ về chuyện đó?
Đinh Trường Sinh đặt mông ngồi ở trên ghế dựa, có vẻ hối tiếc không thôi…
Thời gian là liều thuốc trị liệu thương đau tốt nhất, đối với Cố Hiểu Manh cũng là như vậy, lúc cha nàng vừa mới qua đời, nàng thật hận Đinh Trường Sinh, hận đến tận xương cốt, nhưng theo thời gian trôi qua, tâm tư của nàng dần dần thay đổi, Đinh Trường Sinh lúc ấy làm cũng đúng chứ không sai, hắn cũng là vì muốn cho cha mình tốt hơn mà thôi…
Cho nên, lúc Cố Hiểu Manh nhận được điện thoại mẹ nàng gọi tới, nói cho nàng biết tối hôm qua Đinh Trường Sinh về trong nhà ở, hôm nay hắn cũng sẽ về nhà ở đây, hỏi nàng có trở về được hay không, nàng mặc dù không có biểu đạt ý rõ ràng của mình ngay lúc đó, nhưng là lại lấy tốc độ nhanh nhất chạy trở về nhà ở Hồ Châu…
Cố Hiểu Manh đi đến gần, nhìn đến Đinh Trường Sinh ủ rũ, tay nàng đưa ra sờ đến mái tóc Đinh Trường Sinh cho dù vẫn còn do dự một chút, nhưng rồi nhẹ nhàng sờ đầu của hắn, nói:
– Tôi biết biết cậu lúc đó là hảo tâm, tôi không nên trách cậu, khi đó đầu óc của tôi rối quá, nhưng cuối cùng tôi đã suy nghĩ cẩn thận rồi, cho nên tôi nghĩ cha tôi cũng không có trách anh, tôi thì lại càng không nên trách cậu…
Đinh Trường Sinh ngẩng đầu nhìn liếc nhìn Cố Hiểu Manh, nói:
– Không sao đâu, cô cứ trách tôi, tôi vẫn có thể gánh chịu nổi mà…
Cố Hiểu Manh tay nàng chậm rãi từ mái tóc hắn, di chuyển đến hai gò má Đinh Trường Sinh, nhìn chăm chú, thật giống như là mới nhận thức được Đinh Trường Sinh vậy.
– Mấy năm này cậu già hơn rất nhiều.
Cố Hiểu Manh nói.
– Nhưng cô thì vẫn còn trẻ đẹp, vẫn còn có mị lực như ngày nào…
Đinh Trường Sinh tay đưa ra, vừa vặn ôm lấy bắp đùi của nàng, hắn cảm thấy mềm mại co giãn thập phần.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: http://truyensextv1.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10/
Sự hiểu lầm giống như là mây đen, thời điểm không có gió có thể đem bầu trời che khuất, nhưng là một khi có gió thổi đến, mây đen liền theo gió mà tan ra…
Đinh Trường Sinh đứng lên, hắn đứng lên so Cố Hiểu Manh muốn cao hơn một chút, nếu như Cố Hiểu Manh mang giày cao gót, có khả năng sẽ cao hơn hắn, nhưng lúc này nàng ở trong nhà, Cố Hiểu Manh mang dép lê, cho nên cái độ cao này thành thích hợp…
Cố Hiểu Manh nhìn Đinh Trường Sinh đầu óc có chút loạn, mà Đinh Trường Sinh lại một chút cũng bất loạn, tuy rằng bên ngoài còn có Dương Hiểu, nhưng là Đinh Trường Sinh lại tuyệt không cố kỵ đến, bởi vì hắn biết, lúc này Dương Hiểu, cũng hy vọng mình và Cố Hiểu Manh có cái kết quả, chỉ cần là kết quả tốt, chuyện gì nàng đều có thể tiếp nhận.
Đinh Trường Sinh lớn mật bắt tay giữ lấy sáu gáy của Cố Hiểu Manh, như vậy nàng liền chạy không được, vì thế, liền tại bên trong phòng ngủ của nàng vẫn còn đang mở cửa, Đinh Trường Sinh cúi đầu hôn lên môi thơm Cố Hiểu Manh, lúc bắt đầu Cố Hiểu Manh khiếp sợ mở to hai mắt, nhưng khi lúc nàng nhìn thấy Đinh Trường Sinh cũng trợn tròn mắt, nàng sợ tới mức nhắm hai mắt lại, tay nàng cảm thấy không biết để ở chỗ nào, nhưng tay của Đinh Trường Sinh thì vừa đúng thích hợp rơi vào vị trí mẫn cảm của nàng.
Đinh Trường Sinh cũng biết, lúc này không phải là cơ hội thích hợp nhất, chính mình hiện tại muốn cùng nàng thành tựu chuyện tốt, cũng hiểu được thời điểm chưa đến, nhưng Cố Hiểu Manh lại không kịp đợi rồi, nàng chờ đợi nhiều năm như vậy, nếu còn phải lại tiếp tục chờ đời thì nàng mới mặc kệ, cho nên ngay tại Đinh Trường Sinh không sai biệt muốn rút lui, nàng lại có thái độ khác thường duỗi tay ôm chặt lấy Đinh Trường Sinh, không cho hắn lui lại.
Cuối cùng, sau khi hai đầu lưỡi dây dưa hút mút thật dài kết thúc, Đinh Trường Sinh cấp bách nói với nàng:
– Mẹ cô tại bên ngoài, nếu biết tôi và cô…
– Như vậy thì thế nào, cậu tên hỗn đản này, nhiều năm như vậy phớt lời tôi, bây giờ phải bồi tổn thất của tôi, tuổi thanh xuân của tôi đều bị cậu làm chậm trễ.
Cố Hiểu Manh nói.
Đinh Trường Sinh cảm thấy mình bị ủy khuất, làm sao có thể nói là ta làm chậm trễ thanh xuân của ngươi, nhưng nếu cùng nữ nhân giảng giải đạo lý mới là sự tình ngu xuẩn nhất.
– Nếu cô không sợ thì tôi cũng không sợ, vậy đêm nay tôi sẽ lưu lại, cô có có gan này sao?
Đinh Trường Sinh khích tướng nói.
– Lưu cậu lại thì có sao? Mẹ của tôi không có quản đến việc này, nàng hiện tại còn ước gì gả tôi đi ra ngoài, gả cho ai cũng được, bây giờ trong lòng của nàng thì tôi đã hóa thành trái mìn nổ chậm rồi bạn bè của tôi giờ đều đã kết hôn sinh con rồi, duy chỉ có mình tôi, hiện tại ngay cả nam nhân cũng không có.
Cố Hiểu Manh nói.
Đinh Trường Sinh không tin nàng nói những lời này, đã nhiều năm như vậy nàng liền một mực không tìm nam nhân, chỉ có quỷ mới tin, hắn nhớ đến những lần hắn bú liếm nàng đưa đến cao trào, nàng rất nhạy cảm và tính dục rất mạnh mẽ, vú mông bây giờ đầu là đã nảy nở ra vẻ vô cùng là một người đàn bà thành thục rồi, nhưng lời này không thể nói, bởi vì hắn lại ưa thích dạng đàn bà thành thục, chỉ cần bây giờ nàng chỉ biết đến một mình hắn là được, chuyện trước kia có quan trọng sao?
Vì Đinh Trường Sinh ở tại trong nhà ăn cơm, Dương Hiểu lúc sáng sớm đã đi siêu thị mua thức ăn đầy đủ rồi, nàng làm một bàn lớn đồ ăn, rất là phong phú.
– Mấy năm qua chính, ngay cả đón mừng năm mới, mẹ tôi cũng chưa từng làm qua nhiều món ăn như vậy, cậu nhìn xem, đúng là ưa thích cậu…
Cố Hiểu Manh đối với Đinh Trường Sinh nói.
Đinh Trường Sinh gật đầu cười cười, hắn phát hiện mình hiện tại nói cái gì cũng đều không tốt lắm…
– Trường Sinh, ăn nhiều một chút đi, mẹ nuôi nhớ được những thứ này đều là món ăn mà con thích ăn.
Dương Hiểu nói.
– Cảm ơn mẹ nuôi, mời cô…
Đinh Trường Sinh vừa dứt lời, Cố Hiểu Manh bây giờ trước mặt Dương Hiểu đã tìm được lý do cùn để mà tra hỏi, nàng gấp Đinh Trường Sinh đũa thức ăn, nói:
– Em khi nào thì xem như là ngoại đạo vậy, cha chị không còn nữa, ngay cả chị nuôi cũng không gọi mà là gọi bằng cô, như thế nào, em muốn từ nay chúng ta phân rõ giới hạn hay sao…
Dương Hiểu cũng muốn nói với Đinh Trường Sinh, nhưng không dám nói, cho nên Cố Hiểu Manh văn hỏi, nàng cũng không có phản đối.
Đinh Trường Sinh giơ ly rượu lên uống một ngụm, nhìn về phía Cố Hiểu Manh, nói:
– Đây đều là chị ép em đấy, từ khi cha nuôi qua đời, lúc ấy liền muốn cùng em đoạn tuyệt quan hệ, còn nói cha nuôi cũng không phải là cha em rồi, vậy em còn có thể làm sao? Đúng ra là em phải gọi mẹ là dì, mà em vẫn còn gọi mẹ nuôi đã là mặt dày lắm rồi.
Cố Hiểu Manh sửng sốt, nhìn Đinh Trường Sinh, hỏi:
– Chị có nói như vậy sao?
– Được rồi, chị chưa nói qua, là em nhớ lộn, mẹ nuôi, con mời một ly rượu.
Đinh Trường Sinh giơ ly rượu lên hướng về Dương Hiểu, nói.
Dương Hiểu uống một ngụm, nhìn Cố Hiểu Manh cùng Đinh Trường Sinh, lại quay đầu nhìn nhìn về phía bài vị Cố Thanh Sơn, nói:
– Mẹ vẫn là hy vọng chúng ta vẫn là người một nhà, về sau nói là ngoại đạo thì không nên nói nữa, Trường Sinh, mẹ nuôi biết con bây giờ có tiền rồi, Hiểu Manh đã nói với mẹ nuôi về sự nghiệp của con rất tốt, mẹ nuôi cao hứng, quả thật, ai cũng đều tốt, mẹ nuôi càng cao hứng.
– Mẹ yên tâm đi, chúng ta sau này sẽ càng ngày càng tốt mà.
Cố Hiểu Manh nói.
Đinh Trường Sinh chuyển dời chủ đề, hỏi:
– Mẹ nuôi nói là chị tại trên tỉnh công ty kinh doanh không được tốt lắm phải không?
– Hiện tại công ty nào dám nói là công ty của mình kinh doanh tốt, của chị thì tạm được, chính là đơn hàng thiết kế không nhiều lắm…
– Um… em có nhận thức vài công ty trên tỉnh, Bạch Sơn cùng Hồ Châu cũng nhận thức một chút, đến lúc đó em giới thiệu giùm cho chị, để xem có thể giúp được gì cho chị hay không?
Đinh Trường Sinh nói.
Cố Hiểu Manh muốn nói tốt, nhưng lập tức lại hỏi:
– Như vậy có ảnh hưởng gì đến công tác của em không? Chị nghe nói, lần này em trở về, đã đem toàn bộ sinh ý trong nước đều ngừng, là thật sao?
– À… đó là vì không muốn để cho người nắm lấy nhược điểm, cho nên bất đắc dĩ phải đóng, cái gì nên chuyển nhượng thì chuyển nhượng, cái gì nên đóng cửa thì đóng cửa, bởi vì sinh ý của em khá lớn, rất dễ dàng bị người khác lên án, mặc dù là em không làm bất cứ chuyện gì, nhưng chỉ cần là xảy ra chuyện, khẳng định là hướng đến phía thân phận của em mà nói, cho nên nếu em đã trở về, phải có sự hy sinh, bất quá chuyện em giúp chị, thì người khác không nói được cái gì đâu…
Đinh Trường Sinh nói.
– Chị không muốn gây cho em thêm phiền toái.
Cố Hiểu Manh nói.
– Chị mà còn khách sáo với em, đây mới là chuyện hiếm lạ a.
Đinh Trường Sinh cười nói.
Cố Hiểu Manh thở dài nói:
– Từ khi cha chị qua đời, em ly khai Hồ Châu, lại về sau lại đi ra nước ngoài, chị cảm giác chính mình không còn có ai để ỷ lại được rồi, cho nên chuyện gì cũng phải cắn răng kiên trì, bằng không, chị sẽ không sống cho tới bây giờ, vì thế, hiện tại tuy rằng công ty chị gặp khó khăn một chút, nhưng chưa đến lúc cần để gây thêm phiền toái cho em…
Tuy rằng Đinh Trường Sinh quá yêu thích Cố Hiểu Manh trở nên thành thục như bây giờ, nhưng trong lòng cũng có chút mới lạ, cảm giác không có lấy thân mật như trước vậy, hắn hiểu được, vết rách lâu, dù cho dán keo dính lại, cũng không có khả năng đem cái vết rách này hoàn hảo như lúc ban đầu, đó là không có khả năng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 10 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/12/2023 12:59 (GMT+7) |