Đã xảy ra chuyện lớn như vậy, chủ nhiệm Thường Hiểu Xuân cũng không có dám ở trong nhà làm Lã Vọng buông cần bàng quan, cho nên ông ta là người đầu tiên chạy tới ủy ban huyện, ngồi đợi Trọng Hải quay trở về, trong lúc này Hồ Giai Giai ngược lại thì trở thành một người ăn không ngồi rồi, nhưng cô cũng không muốn buông tha một cơ hội chứng tỏ bản thân mình với Trọng Hải.
– Anh Miêu, nhất định anh phải giúp em một tay, chuyện này đối với em rất trọng yếu, anh yên tâm, ngoại trừ với lãnh đạo, em sẽ không mở miệng với bất kỳ ai.
Hồ Giai Giai ở trong điện thoại cam đoan chắc chắn.
Vì vậy cho nên khi đội trưởng đội hình sự Miêu Chấn Đông của công an huyện xuống hiện trường, bên cạnh còn có đi theo một người xác thực mà nói đó là một người phụ nữ mặc đồ của đàn ông, hiện trường rất hỗn loạn, cơ bản không có ai chú ý tới người là ai vậy, bởi vì người phụ nữ này đi theo đội trưởng cảnh sát hình sự, ai cũng không rảnh mà nhiều chuyện đến hỏi …
– Chuyện gì xảy ra vậy? Có thể xác định chưa? – Hồ Giai Giai nhỏ giọng hỏi.
– Xem ra giống như là vụ nổ pháo, nhưng làm một ngôi nhà tan tành thành như vậy, không có dưới 1 tấn pháo thì không nổ tung như vậy được. – Miêu Chấn Đông suy nghĩ nói ra.
– Những người chết là ai?
Đây là điều Hồ Giai Giai quan tâm nhất, chủ tịch Trọng đang trên đường chạy tới đây, trước khi Trọng Hải đến, cô phải nắm trong tay rõ ràng tất cả, chứ không lúc chủ tịch huyện đến rồi sẽ rất bị động.
– Người chết tên là Cổ Thành Lượng, một nhà 7 người đều chết hết, không có một người nào còn sống, rất kỳ lạ là ngoại trừ một đứa bé ngủ trong phòng tại lầu hai, những người khác đều tập trung dưới phòng khách, cho dù là ăn mừng năm mới, cũng không có khả năng tập trung một lượt như vậy…
– Ý anh nói là có người cố ý…
– Chủ nhiệm Hồ, tôi không có nói gì hết, cô đi nhanh hơn một chút đi, các lãnh đạo đều đã tới rồi, để cho họ trông thấy thì không tốt đâu.
Miêu Chấn Đông nhìn từ xa xa thấy những luồng ánh sáng đèn pin loáng thoáng ngang dọc, tranh thủ thời gian thúc giục Hồ Giai Giai.
– Được rồi vậy em đi trước, cám ơn anh rất nhiều.
Hồ Giai Giai cũng nhìn thấy đám người từ xa xa, cho nên cũng gấp rút muốn rời khỏi chỗ này, hiện tại tình thế trong huyện rất là vi diệu, cho nên cô cũng không muốn gây những chuyện phiền phức không cần thiết, dù sao ở tại hiện trường này, Miêu Chấn Đông cũng không phải là quan lớn nhất, trưởng công an huyện Trần Quân Vĩ đã có mặt, chỉ có điều lúc này do ông ta đi đón bí thư Trịnh Minh Đường, cho nên tạm thời vắng mặt.
– Khoan đã, còn có một chuyện tôi nói cho cô biết để tự mình tính toán, vừa rồi tôi có nghe được một báo cáo lên trên công an thành phố Bạch, nói người chết rất có thể là cháu trai của bí thư Cổ, tôi cũng không biết là bí thư Cổ là ai.
Miêu Chấn Đông nói xong thì tiến về hướng các lãnh đạo đang đến, còn việc khám xét hiện trường thì không phải là trách nhiệm của Miêu Chấn Đông.
Hồ Giai Giai sửng sốt… bí thư Cổ, ở trong huyện không có nghe nói đến bí thư Cổ, với tư cách là cô em vợ của Huyện trưởng nhiệm kỳ trước, đồng thời làm phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban, bao quát được rất nhiều chuyện thượng vàng hạ cám nội tình bên trong, cho nên trong đầu cô chợt nhớ thoáng qua, liền lập tức nhớ tới một người, đó chính là phó bí thư thành ủy thành phố Bạch Sơn Cổ Khắc Dũng, điều này làm cho Hồ Giai Giai kinh ngạc, đây nếu là sự thật, chuyện này sẽ không dễ dàng chấm dứt chìm xuồng được.
Thấy tình hình ngiêm trọng nên Hồ Giai Giai cũng vội vã rời khỏi hiện trường chạy về ủy ban huyện chánh, với thông tin phát triển như hiện nay, chuyện này sẽ không giấu diếm được đến sáng sớm ngày mai, cho nên trong đêm nay nhất định phải có kết luận để xử lý vấn đề cho tốt nhất.
Trịnh Minh Đường mặc dù là ăn Tết ở quê nhà cách hyện Hải Dương không xa lắm, nhưng khi nhận được tin tai nạn ông ta cũng không vội tới nhanh, còn Trọng Hải ngay khi vừa nhận được tin tức, lập tức theo gọi cho Đinh Nhị Cẩu cấp tốc đến ngay tỉnh thành để đón ông rồi nhanh chóng quay trở về huyện, vì thế khi Trịnh Minh Đường đến hiện trường chưa đến 10 phút, khi ông ta còn đứng lắng nghe báo cáo, một tiếng thắng gấp của xe dồn dập vang lên làm mọi người giật mình, quay đầu nhìn lại thì nhìn nhìn thấy Trọng Hải đang vội vã đẩy cửa xe ra bước xuống.
Người đầu tiên đi vào hiện trường ngoại trừ người của công an, là trực ban thường ủy Chu Truyền Sinh, ông ta là trưởng phòng tổ chức cán bộ huyện, đối với chuyện tai nạn chết người như thế này cũng không quen, cho nên việc xử lý trên thực tế là do trưởng công an huyện Trần Quân Vĩ đảm trách, vì thế việc báo cáo lại cho các lãnh đạo khác cũng là do Trần Quân Vĩ thực hiện.
– Trọng Hải, ông tới cũng nhanh quá, trưởng công an Trần đang báo cáo tình hình, mau tới đây cùng một chỗ nghe qua.
Đối mặt với 3 lãnh đạo trong huyện, Trần Quân Vĩ khuôn mặt vẫn bình thản, đem tình hình vừa rồi đã nói qua, nói lại nói một lần nữa.
– Ý của ông, đây là một chuyện tai nạn xảy ra ngoài ý muốn? – Nghe Trần Quân vĩ báo cáo xong, Trịnh Minh Đường nhíu mày hỏi.
– Chúng tôi cho là như vậy từ thực tế hiện trường khám xét, còn nói trong nhà tại sao lại phải có pháo như vậy, bọn tôi đã điều tra ra, người chết tên gọi là Cổ Thành Lượng, người ở trấn Độc Sơn, nghe nói là nhờ có khai thác mỏ than đá mà phát tài, hàng năm đều phải đốt rất nhiều pháo, cho nên giải thích chuyện này cũng cũng không có vấn đề gì trở ngại.
Trần Quân Vĩ thông báo không có một điều gì chắc chắn cả, cho nên trên cơ bản cũng như là chưa có… kết luận gì chính thức cả..
– Trọng Hải, ông thấy thế nào ?
Trịnh Minh Đường xoay mặt hỏi Trọng Hải, kỳ thật trong lòng của Trịnh Minh Đường cũng nghĩ giống như là Trần Quân Vĩ, nếu như kết luận xử lý dựa theo án này là một vụ hình sự, chắc chắn chẳng khác nào là tự mình gây chiến, bây giờ còn trong những ngày nghỉ tết âm lịch, thông tin truyền đi khắp nơi, nếu xử lý tốt thì không sao, nhưng làm không tốt, huyện Hải Dương lại phải nổi danh vang dội, nhưng Trịnh Minh Đường không thể nói thẳng ra ý nghĩ của mình, ông ta muốn cho Trọng Hải tự mình nói ra, sau đó ông ta phụ họa thêm vào, như vậy sau này nếu vỡ lỡ ra chuyện không tốt, đối với Trịnh Minh Đường thì ảnh hưởng cũng không lớn, bởi vì dù kết luận như thế nào đi nữa, tử vong 7 người, chuyện này đã thuộc về loại tai nạn nghiêm trọng rồi.
Trọng Hải ở bên trong đầu cười lạnh, chuyện như vậy ai cũng không có khả năng một mình gánh trách nhiệm nổi đâu, nhưng nếu mình buông ra lời nói theo ý của mình thì sẽ đối kháng với những người còn lại, vừa rồi Hồ Giai Giai có nhắn tin cho biết, người chết rất có thể là cháu ruột của phó bí thư thành ủy thành phố Bạch Sơn, hiện giờ chưa có gì để chứng minh là có đúng với tin như vậy không ? Nhưng nếu quả thật là cháu trai của phó bí thư Cổ Khắc Dũng, nếu như Cổ Khắc Dũng dứt khoát muốn điều tra ra rõ ràng chuyện này từ đầu đến cuối, phát hiện ra là Cổ Thành Lượng bị người sát hại, như vậy trách nhiệm này ai sẽ gánh chịu đây?
Ông Trịnh Minh Đường chịu hay là tôi Trọng Hải gánh chịu? Cho nên nhân sinh trong chốn quan trường thường thường giống như là đang đánh cuộc, lần này đây Trọng Hải cũng muốn đánh bạc, điều tra… bất cứ giá nào cũng phải điều tra… nếu điều tra ra manh mối, cho dù là thật sự là đúng chuyện xày ra ngoài ý muốn, thì phải có nguyên nhân vì sao đưa tới chuyện ngoài ý muốn này, ít ra cũng phải có lời giải thích rỏ ràng chứ.
– Bí thư Trịnh, tôi có đề nghị, chuyện này xảy ra trong tết âm lịch, cả gia đình đều chết thảm, nếu như tùy tiện kết luận nói là chuyện ngoài ý muốn xảy ra, chỉ sợ khó để cho người ngoài tin phục, hay là bây giờ chúng ta sẽ lập một ban xử lý về tai nạn này, tất cả tin tức đối ngoại phải thống nhất trước khi đưa ra tuyên bố, tránh cho bí mật khó giữ nếu nhiều người biết, rước lấy phiền toái càng lớn hơn nữa. – Trọng Hải châm chước nói ra.
Trịnh Minh Đường trầm ngâm một chút, ông ta vốn chỉ muốn Trọng Hải phụ họa đồng ý với ý kiến của mình đưa ra, như vậy thì việc này chỉ điều tra làm qua loa rồi sẽ theo thời gian trôi qua, nhưng thật không ngờ Trọng Hải cũng không phải là gã đầu gổ nói gì nghe nấy, ngược lại rất là khôn khéo, trong lúc vô tình lại đem áp lực đưa ngược về chính ông ta, bây giờ nếu như mình không đồng ý đề nghị của Trọng Hải, một khi chuyện này xảy ra sự cố, nhất định sẽ có người đem hết trách nhiệm này đổ lên trên đầu của ông ta, vậy được a … ngươi đã muốn điều tra, vậy thì cứ để ngươi điều tra.
– Ừ, vậy thì tôi cũng đồng ý với đề nghị của ông, như thế này đi, ông tổ chức thành lập uỷ ban xử lý, hợp tác với lực lượng công an, phòng cháy, an ninh, dân chính cùng nhau xử lý chuyện này, Trọng Hải … ông chịu vất vả một chút, tranh thủ đem tầm ảnh hưởng chuyện xấu này hạ xuống mức thấp nhất.
– Bí thư Trịnh yên tâm, tôi nhất định đem chuyện này làm cho thật tốt, giờ tôi đi đến hiện trường nhìn xem.
– Được, ông đi đi, chú ý nghỉ ngơi. – Trịnh Minh Đường vừa cười vừa nói.
– Bí thư Trịnh, tôi cũng cùng đi xem. – Trưởng phòng tổ chức cán bộ Chu Truyền Sinh cũng nói.
– Ừ.. lão Chu, ông cũng lớn tuổi rồi, phải chú ý giữ gìn sức khỏe. – Trịnh Minh Đường làm như là rất quan tâm.
– Trưởng công an Trần, ông đi cùng với mọi người đi, tôi quay trở về, nhớ phối hợp tốt với chủ tịch Trọng trong công tác nhé. – Trịnh Minh Đường quay qua nói với Trần Quân Vĩ đang đứng một bên chờ đợi nói ra.
– Vâng..bí thư Trịnh ông về. – Trần Quân Vĩ nói rồi tiễn đưa Trịnh Minh Đường rời khỏi hiện trường.
Nhìn xem hiện trường tai nạn một đống hỗn độn, Đinh Nhị Cẩu cũng thấy ngay lúc đó thuốc pháo nổ tung kinh khủng đến mức nào, nhưng nhiệm vụ bây giờ chủ yếu nhất vẫn là phải tìm ra nguyên nhân vụ nổ là cái gì, đồng thời còn giải quyết cho tốt vấn đề hậu quả, Cổ Thành Lượng một gia đình tất cả đều chết hết, tạm thời không có ai yêu cầu bồi thường, nhưng còn có hơn 20 người dân lân cận bị thương, phải trấn an được bọn họ, nếu không thì sẽ có phiền toái ồn ào rất lớn.
– Thế nào, có thấy ra nguyên nhân gì không? – Trọng Hải quan sát một công an kỹ thuật đang chắt lọc lấy những đồ vật còn sót lại hỏi.
– Đây là chủ tịch Huyện đang hỏi, cậu cứ trả lời đúng như sự việc đi. – Đội trưởng cảnh sát hình sự Miêu Chấn Đông nói với viên công an kỹ thuật.
– Thưa chủ tịch, căn cứ tình hình trước mắt kiểm tra đo lường chất nổ, có thể khẳng định, đúng là do thuốc pháo các loại nổ tung tạo thành, nhưng có thể tạo thành một vụ nổ lớn như vậy, thuốc pháo sẽ không ít hơn 1 tấn, vấn đề chính là ở chỗ này. – Công an kỹ thuật cho biết.
– Vậy cậu cảm thấy chuyện này ra sao? – Trọng Hải đến sát bên người đi theo Miêu Chấn Đông hỏi.
– Chúng tôi bây giờ còn đang điều tra, vẫn không thể có một kết luận được điều gì chắc chắn cả. – Miêu Chấn Đông trả lời.
– Cậu nói cái gì, vẫn chưa thể có kết luận?
Câu trả lời của Miêu Chấn Đông khác với kết luận của Trần Quân Vĩ….
– Đúng vậy, nhưng đây là cái nhìn của cá nhân tôi.
Miêu Chấn Đông vội đính chính, bởi vì hắn vừa rồi nghe Trần Quân Vĩ đã báo cáo kết luận như thế nào cho mấy vị lãnh đạo rồi, nhưng bản thân hắn đối với vụ việc trưởng huyện công an Trần phán đoán thì cũng không thể gật đầu bừa hùa theo, tại vì đúng lúc này Trần Quân vĩ không có ở đây, Miêu Chấn Đông đương nhiên muốn tỏ rõ quan điểm của riêng mình.
Trần Quân vĩ cùng Miêu Chấn Đông khác nhau rất nhiều, Trần Quân Vĩ là thủ trưởng của hắn, là một người cấp trên, cho nên hắn phải biết rõ tâm tư của thủ trưởng, thủ trưởng muốn chuyện này áp xuống nhẹ bớt, tốt nhất là chuyện này không có việc gì cả, chỉ là tai nạn ngoài ý muốn, nhưng hắn cũng biết thủ trưởng âm thầm đi một con đường khác, đó chính là đem sự kiện này thông báo cho trên công an thành phố, với tư cách là trưởng công an huyện Hải Dương, toàn huyện có bao nhiêu kẻ ngang ngược lưu manh ông ta biết rất rõ ràng.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 2 tại nguồn: http://truyensextv1.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-2/
5 năm trước Cổ Thành Lượng bởi vì mang tội cố ý gây thương tích bị tòa án phán quyết bốn năm tù, nhưng chỉ ngồi tù có 1,5 năm liền được thả tù ra, cứ tưởng rằng hắn ta sau khi ra tù sẽ bớt đi thói ngông cuồng một chút, nhưng mọi người không có nghĩ đến, ở trong lao tù là dễ dàng nhất để học thêm những điều xấu, Cổ Thành Lượng chính là một kẻ tiếp thu những cái xấu rất nhanh ra khỏi ngục giam, hắn càng thêm trầm trọng, hắn và Trịnh Tam Gia lại khác nhau, hắn hoành hành chỉ đơn thân độc mã, cũng không có giống như Trịnh Tam Gia lăn lộn trên đường kết bè kéo phái, cho nên mọi người biết đến Cổ Thành Lượng cũng không có nhiều lắm.
Từ khi trấn Độc Sơn Trấn xuất hiện những mỏ than nhỏ, Cổ Thành Lượng cũng gia nhập vào, dần dần trở thành bá chủ một cái mỏ than tương đối lớn, bắt đầu cùng với người của ủy ban trấn Độc Sơn thao túng tranh đoạt mỏ than, hắn ỷ vào mình hung dữ rất thích tranh đấu tàn nhẫn, Cổ Thành Lượng quật khởi rất nhanh uy hiếp đến lợi ích của ông Trùm giấu mặt Trịnh Tam Gia.
Đó cũng là nguyên nhân mà Trịnh Tam Gia xóa sổ cả gia đình hắn…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 2 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/02/2017 12:36 (GMT+7) |