Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 2 » Phần 189

Chinh phục gái đẹp - Chương 2 - Dịch giả Meode

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Chương 2 – Phần 189

Lại một cơn sóng ập đến, bọn họ thuận thế theo chiều gió đã bị đẩy tới thêm vài mét, Vương Nhất trong lúc quá mệt mỏi đã vô tình để chân xuống, thì phát giác lòng bàn chân nham nhám chạm đến bãi cát.

– Đã đến… đã đến ! Tôi thấy được bờ rồi!

Trời gần chiều sắp tối đúng lúc Vương Nhất lâm vào tình trạng kiệt sức, đột nhiên kích động hét to lên, hắn đã nhìn thấy phía trước cách đó không xa có một quần thể đen nhánh, đoán chừng tầm vài chục mét là có thể đến.

– Haha… tôi cũng nhìn thấy, cố gắng lên!

Chu Hồng Kỳ cũng mừng rỡ kêu to, có rất nhiều người trong lúc tuyệt vọng, bất ngờ trông thấy hy vọng thì vui mừng đến phát cuồng, nhưng Chu Hồng Kỳ lại không có sự phấn khởi quá khích như mọi người phụ nữ thông thường khác…

Vương Nhất reo lên xong, đồng thời đem hai cánh tay vòng ra phía sau nâng cái mông Chu Hồng Kỳ lên, giống như là lưng cỏng một đứa bé vậy, thỉnh thoảng còn xóc cái mông của cô lên, nếu không thì cô sẽ bị tuột xuống.

Khi đôi tay vừa chạm đến cái mông tròn săn chắc của Chu Hồng Kỳ, Vương Nhất có cảm giác trong lòng sôi lên, dĩ nhiên không phải lửa giận mà là dục hỏa, Chu Hồng Kỳ rõ ràng cũng không có ý nghĩ bảo hắn bỏ đôi tay ra.

– Đến rồi..đến rồi, cuối cùng chúng ta cũng đã tới bên bờ ! Ha ha !

Vương Nhất từ từ để Chu Hồng Kỳ xuống bãi cát, hắn cao hứng nhảy dựng lên.

Chu Hồng Kỳ nhìn Vương Nhất đang cảm tạ trời đất, sau đó tinh nhãn cô quan sát bốn phía, cô có một thói quen như vậy, mặc kệ là tới nơi nào xa lạ, chuyện đầu tiên là đánh giá hoàn cảnh chung quanh, như vậy mới áp dụng động tác bước kế tiếp cho tốt được.

Cô phát hiện đây là một cái núi ven biển, nhìn về phía trên trên núi thảm thực vật cũng không ít, chỉ có điều bởi vì mặt trời đã khuất, nhìn không phải là rất rõ, ba mặt chung quanh toàn biển, xem ra đường vào đất liền phải là mặt sau của núi.

– Đi đến phía sau tìm đường trở về nhà, bây giờ vẫn còn chưa phải là lúc cao hứng kéo dài, chỉ có khi nào chúng ta về đến nhà, khi ấy ăn mừng mới thật sự là đáng giá, đi mau !

Chu Hồng Kỳ đã cắt đứt sự vui mừng Vương Nhất, thúc giục hắn đi nhanh cùng tìm đường về nhà, nói xong Chu Hồng Kỳ liền đi trước hướng phía đằng sau núi, cô không muốn trong vấn đề này cùng Vương Nhất dây dưa quá mức.

– Vâng..thì đi tìm đường về, Hồng Kỳ… cô để cho tôi đi phía trước, sợ có rắn thì tôi mở đường đánh rắn!

Vương Nhất nói xong trên đường nhặt lên một đoạn cây, chen qua người Chu Hồng Kỳ vọt lên phía trước.

Chu Hồng Kỳ cũng không nói gì, mỉm cười sau đó im lặng không lên tiếng đi theo sau Vương Nhất, trải qua một trận tai kiếp, tâm lý hai người đã chậm rãi sinh ra một ít tình cảm, chỉ là loại tình cảm này vẫn chưa có mãnh liệt đến mức Chu Hồng Kỳ vì Vương Nhất mà hiến thân của mình cho hắn, bởi vậy cô luôn giữ lấy một khoảng cách nhất định với hắn…

Người sống trên đời, thật là nhiều lúc phải dựa vào duyên kỳ ngộ, cơ hội tới cho dù là ngu ngốc cũng có thể làm nên đại sự, còn nếu không gặp thời, cơ hội ở ngay trước mắt, dù cho là kẻ có tài, cũng có thể là cả đời vẫn nghèo rớt mùng tơi, đến phút cuối cùng chết cũng không được tử tế.

Vương Nhất hưng phấn ở phía trước mở đường, hắn thầm nghĩ đến hôm nay đúng là duyên kỳ ngộ khi chung đụng da thịt cùng với Chu Hồng Kỳ, trong lòng như nở hoa, sớm đã là quên vừa rồi, cứ ngỡ rằng không thể sống sót trên biển làm mồi cho cá rồi.

Thế nhưng không có để cho hắn cao hứng bao lâu, câu nói đầu tiên Chu Hồng Kỳ đem hắn trở về với thực tế khắc nghiệt trước mắt.

– Này Vương Nhất, chúng ta đi rồi đã lâu như vậy, mà vẫn không có tìm thấy đường ra khỏi ngọn núi này nối với đất liền, có thể đây là một đảo hoang nha!

Chu Hồng Kỳ nhăn nhíu lại đôi lông mày nói, trên người cô quần áo bị nước biển dính ướt nên có cảm giác không được thoải mái, bởi vì vải vóc bị ẩm ướt vải vóc đều dính sát vào da thịt, hồi nãy giờ cố gắng bước nhanh lục lọi tìm đường, cho đến bây giờ cô cảm thấy nặng nề, bước đi về phía trước đã chậm lại là đều là do vải vóc dính chặt vào người, điều làm cho Chu Hồng Kỳ khó chịu nhất là phía dưới háng của cô, lớp vải vóc dính chặt lấy cái âm hộ, theo mỗi bước đi, những lớp vải vóc cũng căng dính sát lên trên cơ bắp cặp đùi no tròn mà không ngừng ma sát, rõ ràng cảm thấy rất nặng nề mau mỏi, không chừng đã là mài ửng đỏ lên trên lớp da non, nếu như không phải là đang ở một nơi đặc thù hoàn cảnh xấu như thế này, cô thật là muốn đem cái quần cởi ra, tựa như tránh được gánh nặng trên người, mới là nhẹ nhàng nhất.

Đã vậy vừa rồi khi vừa đến bờ, vì quá mắc tiểu khi suốt thời gian dài nín nhịn mà cô đã quên mất khi vật lộn với các cơn sóng dữ, quần áo thì ướt nhẹp bện nước, nên bất chấp e ngại, cô đã âm thầm đi tiểu ngay bên trong quần của mình, đã vậy cái quần lót ở đằng sau cũng đã là ghìm sâu vào khe đít, còn phía trước mặt cái mu, thậm chí hình như đường viền hai bên quần lót cũng xộc xệch co lại, có một chút cấn vào bên trong mép lớn mềm mại của cái âm hộ.

Nhúc nhích di chuyển, vải vóc sẽ tác động vào chỗ kín của cô, vừa siết chặt ngứa thốn, đồng thời Chu Hồng Kỳ thậm chí cũng cảm thấy một chút tê dại từ nơi cái khe thịt âm hộ, nhưng lúc này có khoái cảm lại là không cân đối, toàn thân chủ nhân đều cảm thấy không thoải mái, còn tâm trí đâu mà sướng khoái, bởi vậy ngược lại cô cảm thấy thật phiền.

Những điều phiền phức ở phía bên dưới cũng không đến nỗi nào, trước mắt Chu Hồng Kỳ còn có thể quá miễn cưỡng vượt qua được, phiền nhất là đã theo chân Vương Nhất thật lâu rồi, lại thấy hình như là đi quanh ngọn núi này, không thấy có dấu hiệu gì khả quan cả, mà lúc này trời đã nhanh sắp tối đen rồi, tiếp tục đi thêm chút nữa, nếu như không có tìm được con đường liên thông với đất liền, thì nửa bước chân cũng khó đi vì chẳng thấy phương hướng gì cả, trong đêm khuya tối thui ai còn dám đi loạn, nói không chừng con đường còn chưa có tìm ra, thì người đã là ngã xuống vì bị thú độc cắn rồi.

– Hồng Kỳ, cô ở lại nơi này chờ tôi đi! Một mình tôi đi dò đường, dò được tôi sẽ quay trở lại tìm cô, không có tìm được đường, tôi cũng sẽ về đây, được không?

Chu Hồng Kỳ bên trong ánh mắt tràn đầy lo lắng, bởi vì đây là một địa phương xa lạ, phía trước tình huống dạng gì đều là một ẩn số, cô rất e sợ rủi hắn xảy ra chuyện gì thì càng thêm khốn, nhưng sự thật bày ở trước mắt, nếu như hắn không đi mạo hiểm, như vậy khả năng kết quả hai người càng thêm nguy hiểm.

Vương Nhất nói xong không chờ Chu Hồng Kỳ trả lời, nhanh chóng hướng phía trước vọt tới.

– Chỉ mong Vương Nhất sẽ không xảy ra chuyện gì, mong rằng hắn rất tìm được con đường thông với đất liền!

Nhìn xem thân ảnh Vương Nhất biến mất trong hoàng hôn, Chu Hồng Kỳ âm thầm cầu nguyện, theo thời gian trôi qua, cô càng thêm sốt ruột, không đứng yên một chỗ được cô cứ quanh quẩn đi tới đi lui …

– Hồng Kỳ… Hồng..

Đột nhiên xa xa truyền đến tiếng kêu ầm ĩ..

– Tôi đang ở chỗ này!

Chu Hồng Kỳ trông thấy Vương Nhất đã trở về, trong lòng cô nhẹ nhỏm như tảng đá lớn đã rơi xuống đất.

– Vương Nhất, cậu đã trở về thì tốt rồi, cậu đi lâu như vậy, thật sự là, tôi lo muốn chết, cậu không có sao chứ?

Trong bóng tối hình dáng Vương Nhất mơ hồ xuất hiện ở trước mặt Chu Hồng Kỳ, cô không kiềm hãm được kích động liền nắm lấy bàn tay hắn lắc lư.

– Uí da !

Không nghĩ tới tay của Chu Hồng Kỳ vừa mới nắm lên, thì Vương Nhất lại gào lên đau đớn.

– Làm sao vậy? Bị thương sao !

Sau tiếng kêu đau Vương Nhất, Chu Hồng Kỳ đồng thời ngửi được mùi tanh máu tươi, cảm giác được trên bàn tay Vương Nhất ẩm ướt, mới đầu cô còn tưởng rằng là nước, tuy nhiên giờ chú ý lại cảm thấy ấm áp, cô mới tỉnh ngộ ra một bàn tay của hắn có thể là đã bị thương.

– Uí.. không có vấn đề gì đâu, chỉ là nhánh cây khô gãy quẹt trúng làm bị xước da, không có gì đáng ngại !

Vương Nhất trong bóng đêm rút về bàn tay của mình, hắn không muốn tại trước mặt người phụ nữ mình yêu thích, biểu hiện ra sự hèn yếu.

– Thế nhưng mà…

Chu Hồng Kỳ cũng không nói thêm được gì nữa, bởi vì trời tối ngay cả nhìn vết thương như thế nào cũng không thấy, thì cô đâu có thể giúp hắn được gì.

– Hồng Kỳ, xin lỗi, tôi có lỗi với cô!

Vương Nhất nhẹ giọng nói, bởi vì hắn thấy không có thể giúp cho cho Chu Hồng Kỳ thoát ly hiểm cảnh, khiến cho hắn cảm giác trong lòng có một chút bi ai..

– Sao vậy? Không có tìm được đường ra đúng không?

– Đúng vậy! Tôi đã đi quanh một vòng, đây chính là một đảo hoang, bốn phía cũng không có bất kỳ dâu hiệu đất liền, vô tận đều là mặt biển, mặc dù không thấy rõ ràng, nhưng có thể khẳng định là tuyệt đối không có đất liền gần đây, chúng ta bị bao vây ở trên đảo hoang rồi, Chu Hồng Kỳ ….cô làm sao biết trước được là không có đường ra?

Đôi mắt Vương Nhất trong bóng đêm thoáng hiện thần sắc áo não.

– Chỉ đoán thôi, bởi vì cậu đi với thời gian lâu như vậy, đoán chừng là đi một vòng tròn rồi, chứ nếu tìm được đường thì đã sớm quay trở về, còn nữa … nếu như tìm được đường đi ra ngoài, khi cậu vừa mới trở về thì điều đầu tiên nhất định là sẽ mừng rỡ lớn tiếng hô “ …tìm được đường rồi… đã tìm được.”

– Ừm.. cô lúc nào cũng thông minh, không giống như tôi …

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Danh sách truyện cùng bộ:
Chinh phục gái đẹp – Chương 1
Chinh phục gái đẹp – Chương 2
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
Chinh phục gái đẹp – Chương 4
Chinh phục gái đẹp – Chương 5
Chinh phục gái đẹp – Chương 6
Chinh phục gái đẹp – Chương 7
Chinh phục gái đẹp – Chương 8
Chinh phục gái đẹp – Chương 9
Chinh phục gái đẹp – Chương 10
Chinh phục gái đẹp – Chương 11 (Update Phần 61)
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 2
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/02/2017 12:36 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân