Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 7 » Phần 130

Chinh phục gái đẹp - Chương 7 - Dịch giả Meode

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 130

– Trường Sinh… có chuyện gì thì con đi giải quyết trước đi, cha nuôi ở đây cùng với mẹ cũng được rồi, chỉ cần chiếu cố tốt chị nuôi con giùm mẹ, mẹ rất lo lắng cho đứa con gái này…

Dương Hiểu nhìn thấy Đinh Trường Sinh tiếp nhận xong cuộc gọi điện thoại thì sắc mặt ngưng trọng nên nói ra.

– Mẹ nuôi, không có việc gì, con đều sắp xếp xong rồi.

Đinh Trường Sinh cười cười nói.

– Con đừng có nói dối, có việc phải không?

Cổ Thanh Sơn uống một hớp nước, mệt mỏi nhìn Đinh Trường Sinh hỏi, đặc điểm của bệnh ung thư tuyến tụy, cả người đều cảm giác rất mệt mỏi.

– Cha nuôi… đúng là có chuyện, con cũng muốn báo cáo với cha, là về cái hạng mục PX đó…

– Há, hạng mục này không phải là đã thất bại rồi sao? Làm sao con còn đề tới chuyện này?

Cổ Thanh Sơn cau mày nói.

Dương Hiểu thấy Đinh Trường Sinh cùng Cổ Thanh Sơn thảo luận chuyện công tác, nên biết điều cầm lấy phích nước nóng đi ra ngoài lấy nước.

– Cha nuôi, cha có thật lòng là phản đối cái hạng mục này rơi xuống đất Hồ Châu không vậy?

Đinh Trường Sinh không có trả lời Cổ Thanh Sơn, trái lại hỏi ngược một câu.

– Ai… kỳ thật cái hạng mục này là một bước sẽ nâng lên kinh tế Hồ Châu, nếu như có thể rơi xuống nơi đây, đối với Hồ Châu ý nghĩa đó là rõ ràng đấy, nhưng về mặt chính trị thì bị phong hiểm rất lớn, cho nên cha phản đối, nhưng hôm nay đã đến tình trạng này, có phản đối nữa cũng không có ý nghĩa gì cả.

– Nói như vậy thì ý của cha nuôi, là nếu không có nhiễm bệnh, thì vẫn là phản đối cái hạng mục này, đúng không?

Đinh Trường Sinh có chút thất vọng hỏi.

– Con sai rồi, phản đối cái hạng mục này không phải là cha nuôi, mà là của Thạch bí thư lãnh đạo của con, hắn cảm thấy đảm đương không nổi về vấn đề chính trị phong hiểm này, nếu để cho Đào Thanh Quân ra mặt, như vậy thì hắn có liên quan quá rõ ràng, cho nên cơ hồ tất cả mọi người đều cho là cha nuôi phản đối, chẳng qua là do lãnh đạo của con không có quyết định mà thôi, chuyện này là sự thật.

– Cái gì? Cha nuôi… đây là thật? Nhưng con thấy là Thạch bí thư vẫn luôn hy vọng cái hạng mục này có thể hoàn mỹ rơi xuống nơi đây mà.

Vấn đề này làm cho Đinh Trường Sinh có chút mơ hồ, Thạch Ái Quốc lần lượt vẫn luôn nói lo trước lo sau, nhưng không có ý phản đối, nhưng tại sao lời này của Cổ Thanh Sơn lại có ý tứ là sao đây?

– Ha ha… cái này là chỗ khôn khéo của lãnh đạo con, con vẫn không thấy rõ sao?

Cổ Thanh Sơn cười nhạo nhìn Đinh Trường Sinh rồi hỏi…

– Ai, cha nuôi… toàn là những lão hồ ly này, con thật sự là phục các người rồi, như thế nào khắp nơi đều cũng tính toán được ah.

Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ nói.

– Cho nên… Trường Sinh, con còn non cực kỳ, ngàn vạn lần không nên đơn giản tin người khác, kể cả lãnh đạo của con, nói thật… Thạch bí thư đối với con không tệ, nhưng hơn phân nửa vẫn là lợi dụng con, chơi trò tâm nhãn, con không chơi lại hắn được đâu.

– Cha nuôi, con không muốn cùng các người chơi trò tâm nhãn, con chỉ là dốc sức làm việc mà thôi, làm chi cần phải chơi cái trò tâm nhãn như vậy a… Ai, thật sự là bái phục các người rồi.

– Vì thế nên con giờ đã biết Thạch bí thư ra vẻ phản đối cái hạng mục PX này, chẳng qua là hắn không muốn gánh lên cái trách nhiệm, vì thể để cho cha nuôi tới gánh, nhưng thật sự là hắn lại rất mong muốn cái hạng mục này thành công để mang tới lợi ích, cho nên hắn bây giờ rất là mâu thuẫn, điểm này con phải cân nhắc đến.

– Ai, thật sự là khó làm việc thẳng thắn a… vừa rồi cú điện thoại kia là của nhà đầu tư gọi tới, họ muốn gặp con nói chuyện, cha nói con có nên đi hay là không?

– Đương nhiên là phải đi, Để Khôn Thành và Sở Hạc Hiên không có làm thành cái hạng mục này, còn con nếu mà làm thành, vậy thì thành tích của con sẽ không tầm thường rồi, nhưng con phải chú ý báo cáo cho Thạch bí thư biết, con người của Thạch Ái Quốc cha nuôi hiểu rõ ràng nhất, một là chỉ muốn chiếm tiện nghi, mặt khác thì không muốn gánh lấy phong hiểm, cho nên con phải tính toán như thế nào để đem chuyện này làm cho viên mãn thì mới tốt a.

Cổ Thanh Sơn nhắc nhở Đinh Trường Sinh.

Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensextv1.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/

– Thật ra thì đối với cái hạng mục này con cũng có chút hứng thú, nhưng bây giờ biết được các người tính toán như vậy, con có cảm giác là mình bị tính kế lợi dụng, nên không còn có hứng thú nữa.

Đinh Trường Sinh lộ ra có chút ý chán nản nói ra.

– Con có cái tư tưởng này thì không đúng rồi, thân ở quan trường, làm gì mà không có chuyện tính toán chứ, con cũng đừng có trách người khác tính toán với con… chẳng phải con cũng có những lúc tính toán với người khác vậy, làm lãnh đạo muốn cho cấp dưới làm thêm nhiều chút việc, nghĩ cách như thế nào lấy công lao của cấp dưới làm của riêng, đây là tính toán, còn cấp dưới lúc nào cũng tính toán tâm tư của lãnh đạo, nghĩ đến biện pháp lấy lòng của lãnh đạo, đây không phải là tính toán lẫn nhau sao? Con hãy suy nghĩ thật kỹ lại đi, trước giờ con đã từng không có tính toán qua chưa?

Cổ Thanh Sơn hướng dẫn từng bước nói.

Đối với Đinh Trường Sinh mà nói, Cổ Thanh Sơn kinh nghiệm tham chánh thì hắn khó có thể nhìn theo kịp bóng lưng đấy, nhưng Cổ Thanh Sơn biết rõ, chính mình bây giờ với căn bệnh này thì có thể thật sự là không được rồi, mấy ngày nay ông đã tìm hiểu về căn bệnh ung thư tuyến tụy, biết mình hy vọng hồi phục thì cực kỳ xa vời, rất có thể I tương lai không lâu, trên tỉnh sẽ gặp mình nói chuyện, để cho ông rời khỏi cương vị lãnh đạo, đây là nhất định, chính mình đi rồi, thì mới thuận tiện để cho người khác lên nắm vị trí.

Có thể là mình thật rất muốn giúp cho Đinh Trường Sinh một tay, nhưng bây giờ xem ra, mình đã không làm được nữa, nên chỉ có thể là đem kinh nghiệm của mình giáo huấn giao cho Đinh Trường Sinh, để cho hắn mau sớm lớn lên, có thể một mình đảm đương một phía, ông cũng đang nghĩ, nếu như hắn không là con nuôi của mình, mà là con rể của mình thì tốt biết bao nhiêu.

Kỳ thật Cổ Thanh Sơn không biết là Đinh Trường Sinh cùng với Cố Hiểu Manh đã sớm xuyên phá tầng quan hệ rồi, chỉ là hai người bọn họ đều chưa có vượt qua phòng tuyến cuối cùng mà thôi.

Hiện tại chuyện này lại càng không thể nào, bởi vì bệnh tình của Cổ Thanh Sơn, Đinh Trường Sinh với tư cách là con nuôi của Cổ Thanh Sơn, quan hệ này đã là lưu truyền rộng rãi khắp nơi lâu nay, nếu như Đinh Trường Sinh lại cùng Cố Hiểu Manh phát sinh thêm mối quan hệ nào khác, thì mọi người nhìn vào sẽ nói như thế nào đây? Làm sao lúc nào miệng thì gọi là chị nuôi, đến lúc cuối cùng thì biến thành chồng chị nuôi đây hả?

– Được rồi… cha nuôi cứ nghỉ ngơi, con sẽ đi gặp Tần Chấn Bang…

Đinh Trường Sinh đứng lên nắm chặt tay Cổ Thanh Sơn, nói ra.

– Trường Sinh… nhớ kỹ cố làm tốt, cũng nên nhớ chiếu cố cho Hiểu Manh, đứa con gái này rất nghe lời con đấy.

Cổ Thanh Sơn ý vị sâu xa nói ra.

Đinh Trường Sinh gật đầu, nhưng không nói gì, quay người đã đi ra khỏi phòng bệnh.

Lại khiến cho Đinh Trường Sinh cảm thấy bất ngờ là Tần Chấn Bang địa điểm hẹn hắn lại là tại nơi mảnh đất trống trãi của khu đang phát triển, chính cái nơi vừa rồi đến khảo sát, lúc Đinh Trường Sinh dẫn ông ta đến xem.

Từ xa nhìn thấy chiếc xe của Đinh Trường Sinh một đường bụi mù chạy tới, Tần Chấn Bang nhìn phía xa xa hồ Lạc Mã, lại nhìn chiếc xe của Đinh Trường Sinh đang dần dần đến gần, ông quay qua nói ra với một cô gái:

– Để cho con nhìn xem một chút người mà chú Lương của con đề cử như thế nào.

– Con thấy cũng không có gì đặc biệt, đúng rồi… về sau cha cũng không nên đụng một chút thì thì đem Lương Khả Tâm về nhà của chúng ta, con thấy phiền lắm.

– Con thấy phiền hắn đó là chuyện của con, nhưng cha lại vừa ý nó thì sao, hai đứa giận dỗi hả?

Tần Chấn Bang hỏi.

– Cùng hắn giận dỗi? Cha tỉnh lại đi, hắn xứng để con giận dỗi sao?

Cô gái khinh thường nói.

– Con thật là… con phải biết, từ thế hệ của cha, cho đến thế hệ của con, nhà chúng ta đều không có người tham chánh, cho nên cũng xem như là không có thành tựu, cho nên con hãy vì gia tộc mà cân nhắc, con cũng biết nên phải làm sao chứ? Lương Văn Tường bây giờ ai chạm tay vào là bị bỏng, đó cũng là nhờ năm đó có lão gia tử chúng ta giúp đỡ, nếu như sau này kết thành thân gia, đối với chúng ta Tần gia là mới có lợi đấy, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tương lai mười năm nữa tại tỉnh Trung Nam thiên hạ chính là trong tay của Lương Văn Tường, ít nhất thời gian mười năm, con nói xem đời người có mấy cái mười năm như thế?

Tần Chấn Bang cau mày nói.

– Đó là chuyện của các người, không có quan hệ gì với con, khỏi phải nghĩ đến cái chuyện con hy sinh hạnh phúc của mình để cho gia tộc kiếm lời đâu, con không có cái giác ngộ kia.

Vô luận Tần Chấn Bang nói như thế nào, cô gái đều là một câu từ chối, khiến cho Tần Chấn Bang cũng đành bất đắc dĩ, đang còn muốn nói tiếp, thì Đinh Trường Sinh xe đã ngừng lại cách đó mấy chục thước, hắn đã đẩy cửa xe ra hướng phía Tần Chấn Bang bước tới.

Đinh Trường Sinh đương nhiên cũng chú ý tới Tần Chấn Bang không phải là một mình tới đây, còn mang theo một phụ nữ trẻ, hơn nữa còn là một phụ nữ rất là xinh đẹp, nhưng đối với nữ nhân như vậy mà nói, Đinh Trường Sinh sẽ là lựa chọn làm như không thấy, bởi vì một người như Tần Chấn Bang, bên cạnh người tuyệt đối sẽ không thiếu các phụ nữ theo, cho nên nếu là nữ nhân của người ta, nếu mình chăm chú nhìn thì không được…

– Tần tiên sinh, cháu nghĩ đến Tần tiên sinh sẽ mời cháu uống trà đây này, không nghĩ tới là lại tới nơi này để uống không khí ah.

Đinh Trường Sinh hướng Tần Chấn Bang đưa tay ra bắt, lối xưng hô thân thiết đùa giỡn nói ra.

– Ha ha, tôi biết rõ hiện tại đến khu đang phát triển này chỉ là uống không khí, Đinh chủ nhiệm, có chuyện này hay không vậy?

Tần Chấn Bang cũng không phải là người ăn chay, vừa mở miệng liền đem quẫn cảnh của khu đang phát triển xốc lên đáy ngọn nguồn…

– Ai… Tần tiên sinh thật là thần thông quảng đại, xem ra quả nhiên là bất phàm a, cháu vừa rồi chỉ có chút tư ẩn lại cứ bị chú dò xét… thế nào… Tần tiên sinh hôm nay trở lại chốn cũ, có phải là đã có nghĩ đến chuyện đầu tư tại Hồ Châu phải không?

– Vốn là tôi muốn đi đến tỉnh Trung Bắc nhìn xem đấy, nhưng không có ngờ rằng tại trên tỉnh Trung Nam lại gặp được một bằng hữu cũ, hắn nói so sánh với tỉnh Trung Bắc, thì tỉnh Trung Nam thích hợp hơn để tôi đến đầu tư, nếu như Hồ Châu mà cảm thấy không ổn, thì có thể đến tại khu đang phát triển Giang Đô kiếm một mảnh đất để hắn phê duyệt cho, điều kiện ưu đãi tại nơi đó và tại đây so ra cũng không có chút nào chênh lệch…

Tần Chấn Bang rất tự tin nói ra.

– Ồ? Ai mà có khí phách lớn như vậy, chẳng lẽ là Ngô bí thư của thành phố Giang Đô?

Đinh Trường Sinh hỏi.

– Không phải… đó là Lương Văn Tường, thế nào? Sức cạnh tranh có phải là mạnh hơn Hồ Châu rồi phải không?

Tần Chấn Bang đắc ý nói.

Đinh Trường Sinh nghe xong là Lương Văn Tường, tâm trạng đang lo lắng lúc đó thoáng cái buông lỏng, Lương Văn Tường là chủ tịch tỉnh, vô luận là rơi vào Hồ Châu hay là Giang Đô, cũng đều là địa bàn của tỉnh Trung Nam, hơn nữa từ góc độ thăng bằng chính trị nhìn xem, Lương Văn Tường nhất định sẽ không muốn cái hạng mục này rơi vào thành phố Giang Đô, thứ nhất Giang Đô ngay tỉnh thành, một khi xảy ra chuyện gì, thì trong tỉnh sẽ rất bị động, thứ hai nếu như ngụ lại Giang Đô, Ngô Minh An cùng với Lương Văn Tường quan hệ không thâm sâu, cho nên chi bằng đưa đến một thành phố địa cấp, như vậy thì vẹn toàn cho cả đôi bên.

– Ai… nếu là như vậy, thì Hồ Châu nhận thua, chắc phải buông bỏ cái hạng mục này rồi.

Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ nói.

Hắn nói như thế lại làm cho vẻ mặt đang đắc ý của Tần Chấn Bang sững sờ, đây là ý gì, chính mình chẳng qua là khoe khoang thoáng một chút, để cho ngươi biết sau lưng lão tử là có gốc lớn ủng hộ, cho nên các ngươi Hồ Châu tốt nhất vẫn là thành thật đáp ứng điều kiện tốt nhất đi, để cho ta giảm đi lắm chuyện.

Thế nhưng mà không nghĩ tới, chính mình vừa diễn trò qua, càng không có nghĩ tới đối phương tên tiểu hỗn đản này lại vui lòng chấp nhận, căn bản không có coi cái hạng mục này vào đâu, chuyện này chẳng qua là có một phần tâm tình của Đinh Trường Sinh hiện giờ, sau khi hắn nghe Cổ Thanh Sơn nói Thạch Ái Quốc đối với hạng mục này cũng là mâu thuẫn chí cực, cho nên mới ung dung bình thản biểu lộ như vậy một phen.

Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensextv1.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/

– Thật sự nơi đây là vùng khỉ ho cò gáy nghèo nàn a, hạng mục này nếu rơi vào Hồ Châu, sẽ mang lại cho Hồ Châu biết bao lợi ích, anh chẳng lẽ không biết sao, xem ra tuổi của anh không lớn lắm, tác phong quan liêu lại vô cùng lợi hại, Hồ Châu có anh làm cán bộ chủ nhiệm khu đang phát triển, khó trách cái khu đang phát triển này ngóc đầu không nổi.

Nhìn thấy cha của mình đang kinh ngạc, đứng ở bên cạnh Tần Chấn Bang, Tần Mặc nhịn không được liền lên tiếng.

– Vị này chính là…

Đinh Trường Sinh nhìn về phía Tần Chấn Bang hỏi.

– Há, tôi đã quên giới thiệu, đây Tần Mặc cô gái của tôi, Tần Mặc… tại sao con nói lời như vậy chứ, Đinh chủ nhiệm tuổi trẻ tài cao, con xem con một chút đi, phải noi gương của Đinh chủ nhiệm học tập, tuổi còn trẻ mà đã là cán bộ cấp xử.

Tần Chấn Bang lão hồ ly này lúc đem Đinh Trường Sinh giới thiệu cho con gái mình, nghe qua như là đang khen ngợi Đinh Trường Sinh, nhưng lại cường điệu nhấn mạnh Đinh Trường Sinh tuổi còn trẻ, đây là ý gì?

Tần Chấn Bang nhấn mạnh về Đinh Trường Sinh như vậy ý tứ kia rất rõ ràng, khi ta đã tới tìm ngươi, thì đối với ngươi đã rõ như lòng bàn tay, cho nên không cần phải ở trước mặt giả bộ làm sói vẫy đuôi.

– Hạnh ngộ… thật sự là hổ phụ thì không bao giờ sinh khuyển tử, Tần tiên sinh làm sinh ý rất lớn, có năng lực phi phàm, lại còn có con gái xinh đẹp tài giỏi như vậy, thật sự là hạnh phúc quá đi…

Đinh Trường Sinh tán thán nói.

Lúc mới bắt đầu, Tần Mặc cảm thấy lời này rất là xuôi tai đấy, nhưng cảm thấy có điểm gì là lạ, nhưng lại nói không nên lời, vì thế trừng mắt nhìn Đinh Trường Sinh, cũng không nói gì được.

Thế nhưng Tần Chấn Bang là thứ lão hồ ly, nghe lời này một cái đã biết rõ tiểu tử này đang chiếm tiện nghi con gái mình, bởi vì lối nói chuyện của Đinh Trường Sinh hoàn toàn là có ý cùng Tần Chấn Bang ngang hàng, nếu Đinh Trường Sinh cùng mình ngang nhau, như vậy thì chẳng khác gì là trưởng bối của Tần Mặc…

– Thôi được rồi… được rồi… Trường Sinh, vừa rồi khi tôi đến đây còn có Dương Phụng Tê, cô ấy cũng làm bên đầu tư, biết rõ về tiền cảnh hạng mục này, là bằng hữu của Đinh chủ nhiệm, cô ấy nhờ tôi nhắn với Đinh chủ nhiệm là, nếu như hạng mục này Đinh chủ nhiệm có thể thúc đẩy, như vậy thì chỗ tốt cũng sẽ không thiếu phần của Đinh chủ nhiệm đâu…

Tần Chấn Bang mở to hai mắt nói bậy nói bạ…

Dùng Dương Phụng Tê có quan hệ với mình, có chuyện gì mà không thể trong điện thoại nói hoặc là gặp mặt nói chuyện, cần gì phải dùng tới ngươi một người bên ngoài truyền lời, xem ra ngươi vẫn là chuẩn bị không đủ tỉ mỉ, đương nhiên, Đinh Trường Sinh cũng sẽ không chọc thủng chuyện này với Tần Chấn Bang.

– Tần tiên sinh, chú lầm rồi, một phó chủ tịch cùng với một chủ tịch thành phố cũng không thể thúc đẩy cái hạng mục này, trong khi cháu chỉ là một chủ nhiệm nho nhỏ của khu đang phát triển làm sao có cái khả năng này, nếu cháu làm được như vậy thì đâu có còn ở đây làm chủ nhiệm khu đang phát triển chứ?

Đinh Trường Sinh tựa như tự giễu nói.

– Hừ… coi như cũng tự biết mình.

Tần Mặc nghe đến đó, đứng bên cạnh cũng không nhường một câu nói ra.

Nhưng Đinh Trường Sinh hôm nay là tới để gặp Tần Chấn Bang, không phải là để gặp một cô gái xinh đẹp nhưng không rành thế sự, cho nên đối với lời của nàng, hắn làm mắt điếc tai ngơ.

– Nhưng theo tôi biết, hạng mục này quyền quyết định không có ở bên ủy ban thành phố kia, mà là cùng Đinh chủ nhiệm có mối quan hệ lớn lao.

Tần Chấn Bang hai mắt lộ ra tinh quang, xem ra Tần Chấn Bang tuy là người ngoài, nhưng cũng nhìn ra nội bộ của thành phố Hồ Châu không bình lặng, một câu đã vạch trần thiên cơ.

– Tần tiên sinh, cháu thấy cũng hơi kỳ lạ, chú đã cùng chủ tịch Lương ở trên tỉnh là bằng hữu, sao không lại để cho Lương chủ tịch ra mặt giải quyết chuyện này?

Đinh Trường Sinh giả bộ nghi vấn hỏi.

– Trường Sinh, tôi cũng không sợ nói thật với Đinh chủ nhiệm, có câu nói là dưa xanh hái ăn không ngọt, Lương chủ tịch là chủ tịch tỉnh, quản sinh ý khắp toàn tỉnh, tôi là đầu tư tại địa phương Hồ Châu, tương lai sau này là tôi phải giao thiệp với quan viên Hồ Châu, tôi không muốn để cho trên tỉnh làm áp lực xuống, vì nếu là như vậy thì không phải là khắp nơi gây thù hằn sao? Đến lúc đó thì làm sao mà làm sinh ý thuận lợi nữa, Đinh chủ nhiệm cứ nói có phải vậy không?

Tần Chấn Bang hỏi.

Đinh Trường Sinh không nói thêm gì, nhưng trong nội tâm thì nói ra, đây mới là cách người làm ăn nên nói, nếu lời này vào lúc hắn không biết rõ thái độ Thạch Ái Quốc, Đinh Trường Sinh có thể sẽ rất cao hứng thúc đẩy chuyện này…

– Tần tiên sinh… cháu cũng nói thật, hạng mục này mức độ ô nhiễm như thế nào đây? Nếu như hạng mục này tại Hồ Châu rơi xuống, môi trường ở đây sẽ như thế nào?

Đinh Trường Sinh chỉ vào xa xa hồ Lạc Mã hỏi.

– Công nghiệp làm ô nhiễm là một đại vấn đề, hạng mục Px gây ô nhiễm đương nhiên cũng tồn tại, nhưng chúng ta sở dĩ bỏ tiền đầu tư lớn như vậy, trong đó có một nguyên nhân rất trọng yếu, chính là chúng ta muốn xây dựng một nhà máy xử lý nước thải, cam đoan một giọt nước dơ cũng sẽ không ở lại trên đất Hồ Châu, còn về các mặt ô nhiễm khác, chúng ta đều có thể khống chế.

– Được, nếu Tần tiên sinh chịu đem lời hứa hẹn này viết lên trong hiệp nghị đầu tư, cháu tin rằng cái hạng mục này ngụ lại Hồ Châu vấn đề sẽ là không lớn, cháu sẽ cực lực thúc đẩy cái hạng mục này rơi xuống tại Hồ Châu, như thế nào đây?

Đinh Trường Sinh rất thoải mái nói ra, chỉ cần đem những điều kiện này đưa vào trong giấy tờ, đến lúc đó cái hạng mục này cũng không sợ ngươi nói chạy là bỏ chạy, nhưng nếu ngươi không theo như hiệp nghị định ra, thì chính phủ sẽ xử phạt ngươi khóc cũng không tìm tới cửa miếu.

Nhưng là đối với Tần Chấn Bang mà nói, thì sẽ nghĩ đến cách khác, chỉ cần cái hạng mục này rơi xuống đất Hồ Châu, sau đó phát triển, trở thành nhà đầu tư nộp thuế lớn nhất cho địa phương, thì ông cũng không cần đến những điều kiện đã ký với các quan viên chính phủ kia, bọn họ sẽ tự nghĩ ra tất cả các biện pháp thay ông che lấp, cái này là sự thật.

– Vậy cũng tốt… đúng rồi, Trường Sinh… tôi nghe nói trước đây cháu có làm thư ký phó bí thư thành ủy phải không?

– Vâng Tần tiên sinh, có chuyện gì thì cứ nói đi, cháu tin chắc là trước khi chú đến đây cũng đã nghiên cứu lý lịch của cháu triệt để rồi, chúng ta cũng đừng có ngươi đoán ta, ta đoán ngươi nữa, làm như vậy thì lãng phí thời gian lắm.

– Ha ha, tốt… rất sảng khoái, cứ như vậy đí, tôi muốn bái phỏng gặp mặt Thạch bí thư xã giao một chút, thế nào… thay tôi an bài, Lương chủ tịch trên tỉnh đối với Thạch bí thư rất là tin cậy, khi tôi tới gặp Lương chủ tịch có nói, nếu đến Hồ Châu thị sát nếu thấy được thì làm, kiên quyết không thể kéo dài được nữa, muốn rút thì cũng mau rút ngay.

Tần Chấn Bang nửa thật nửa giả nói ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Danh sách truyện cùng bộ:
Chinh phục gái đẹp – Chương 1
Chinh phục gái đẹp – Chương 2
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
Chinh phục gái đẹp – Chương 4
Chinh phục gái đẹp – Chương 5
Chinh phục gái đẹp – Chương 6
Chinh phục gái đẹp – Chương 7
Chinh phục gái đẹp – Chương 8
Chinh phục gái đẹp – Chương 9
Chinh phục gái đẹp – Chương 10
Chinh phục gái đẹp – Chương 11 (Update Phần 61)
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 7
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 14/04/2020 11:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân