Vì vậy Đinh Trường Sinh nhanh chóng lái xe vượt qua phía trước rồi dừng lại, sau đó chờ mỹ nhân này đến, tuy nàng đeo kính mác, bên ngoài mặc bộ quần áo màu đen, nhưng Đinh Trường Sinh tin vào hai mắt của mình là nhìn không lầm…
– Không ngờ là chị quay trở về nhanh như vậy.
Đinh Trường Sinh chờ khi người đàn bà này đi ngang qua bên cạnh mình, mới ngẩng đầu lên nói.
Nghe qua làm cho người đàn bà đang cúi đầu đi bộ này hoảng sợ, thất kinh ngẩng đầu lên thì thấy là Đinh Trường Sinh, lúc này mới thở một hơi dài, hỏi:
– Sao em lại ở chỗ này?
– Em đến tới nơi này có việc, em đang muốn hỏi chị đây này, chị đến tới nơi này để làm gì?
Đinh Trường Sinh nói xong ngẩng đầu nhìn chung quanh, kéo người đàn bà này lên xe, sau đó bấm nút cho cửa xe kín lại.
– Chị muốn đi thăm hắn, lần đó bị thương quá nặng, đến bây giờ vẫn chưa có xuất viện, suốt tết âm lịch vừa rồi cũng là nằm tại trong bệnh viện, em nói chị ở nước ngoài thì có thể an tâm sao?
Đúng vậy, người đàn bà này chính là Liễu Sinh người tình bị đồn đãi cùng với bí thư thành ủy Giang – Ngô Minh An có cùng một chân.
– Úi trời… chị hồ đồ hay là quá ngốc vậy chứ? Sự kiện kia mới trôi qua được bao lâu a, việc này vẫn chưa có giải quyết xong, chị lại quay trở lại, có phải là đã hết tiền rồi phải không?
Đinh Trường Sinh hỏi, vốn là hắn có thể mặc kệ việc này không cần quan tâm đến, nhưng Ngô Nhật Lam đối với hắn quá tốt, còn hình như là ưa thích hắn, hắn làm như vậy hoàn toàn là vì Ngô Nhật Lam, mà Ngô gia nếu không còn có Ngô Minh An, thì sẽ không ổn, lần trước có người muốn đưa Ngô Minh An vào chỗ chết, nên gây ra phong ba lớn như vậy.
– Không phải là chuyện tiền bạc kia, chị trở về là muốn gặp mặt hắn một lần, chị đã liên lạc với hắn, hắn đã cho đồng ý, nên chị mới tới đây, chị chỉ trở về một thời gian ngắn thôi.
Liễu Sinh lời nói lại để cho Đinh Trường Sinh lần nữa giật mình, chẳng lẽ Ngô Minh An thật sự là muốn khát khao gặp mặt Liễu Sinh như vậy sao?
Liễu Sinh tuyệt đối đúng là một người đàn bà xinh đẹp thuộc hàng cực phẩm, nàng là đoàn trưởng của đoàn nhạc kịch, đến bây giờ cũng thế, Đinh Trường Sinh nhìn Liễu Sinh, nàng tuy đeo kính mát, nhưng Đinh Trường Sinh dám khẳng định, phía sau kính mác là đôi mắt mị nhãn thu hút bao nhiêu người, hôm nay nàng mặc một bộ quần áo màu đen với hai chân thon dài càng tăng thêm đường cong hoàn mỹ dáng người…
Người đàn bà này có một đôi bầu vú cực kỳ sung mãn, chính theo nàng khẩn trương hô hấp mà có chút nhấp nhô, thoạt nhìn có khác một phen phong tình chọc người, Đinh Trường Sinh nhìn thấy người đàn bà xinh đẹp này với đôi bầu vú hoàn toàn chống đỡ cao lên dưới cái áo, khiến cho thấy rõ cả hình dáng cái áo ngực của nàng, tại trước mặt của mình trở nên như ẩn như hiện lên, có lẽ là vì đến gặp tình nhân Ngô Minh An, nên thân mặc một cái áo lụa mỏng rất lưu hành hiện nay, màu đen lụa mỏng bao vây lấy thân thể mê người của nàng, khiến cho toàn thân của nàng đều tản ra một cổ khí tức chọc người.
Mà hai đỉnh, ngọn núi tựa hồ có chút không cam lòng bị cái áo ngực trói buộc đang cố gắng hướng ra phía ngoài xông ra lấy, khiến cho hình dạng cái đầu núm cũng lộ ra bên ngoài, mà áo ngực khiến cho hai bầu vú của nàng chen chúc lại với nhau, bởi như thế liền tạo thành một khe vú thật sâu, xuyên thấu qua áo ngực của nàng, Đinh Trường Sinh có thể tự nhiên biết rõ, người đàn bà này xuyên y phục như thế, chắc chắn là để hớp hồn lấy Ngô Minh An, nửa người dưới là cái quần màu đen bó sát bằng vải sợi tổng hợp co dãn chế thành đấy, bởi như vậy, cái quần giống như tầng thứ hai da thịt của nàng dán tại chặt nàng nữa người dưới của nàng.
Dưới cái quần bao vây phía dưới, từ chính giữa hai chân của Liễu Sinh tạo thành một cái hình tam giác ngược lại mê người, mà lại ngay tại trung tấm khe thịt có chút tạo thành một khe hơi hở ra lấy, hai cái đùi thoạt nhìn rắn chắc đầy đặn, mà nàng lại cao đến tầm 1, 7 mét lại khiến cho cặp đùi ngọc này gia tăng thêm vài phần co dãn thon dài, nói thì lâu, Đinh Trường Sinh sau khi quan sát trên dưới nàng thoáng qua, liền vào vấn đề chính ngay lập tức…
– Liễu đoàn trưởng… nếu chị muốn tốt hơn cho bí thư mà nói, thì không nên chọn vào thời điểm này để gặp mặt ông ấy, lần trước chuyện tai nạn này đã là không đơn giản rồi, người hạ thủ cũng sẽ không dễ dàng buông tha qua, nói không chừng hiện tại đang ẩn nấp tại một nơi nào đó để chờ cơ hội ra tay đây này?
– Tiểu Đinh… em nói vậy là có ý tứ gì?
Liễu Sinh lần đầu tiên nghe nói chuyện tai nạn xe cộ không có đơn giản như vậy, nàng vẫn luôn cho rằng đây là một tai nạn xe cộ bình thường, chỉ là trùng hợp mà thôi.
– Chị có thể không biết, lần tai nạn xe cộ kia thể là mưu sát, chị cho rằng đối phương đã sử xuất thủ đoạn như thế này, thì sẽ từ bỏ ý đồ sao?
– Em nói thật sao? Thật là có người cố ý tạo ra cái tai nạn xe cộ này?
Liễu Sinh sinh bị dọa sợ đến toàn thân phát run, nhớ tới trận tai nạn xe cộ đó, trong lòng nàng vẫn còn sợ hãi, cho đến bây giờ nàng cũng không dám tự mình lái xe đây, bây giờ Đinh Trường Sinh lại nói cho nàng biết là có người muốn giết bọn họ, sợ hãi trong lòng nàng càng thêm lan tràn.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensextv1.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
– Cho đúng lúc này chị đến gặp bí thư, quả thật là không thích hợp, nếu em là chị mà muốn quay trở về đây, thì cùng để qua mấy năm rồi mới dám trở về, hơn nữa nay năm nay là năm nhiệm kỳ mới, Ngô bí thư không thể để có bất kỳ chuyện nào không hay xảy ra, rm nghĩ về điểm này thì chị cũng hiểu chứ.
Đinh Trường Sinh nhìn Liễu Sinh nói.
– Thế nhưng bây giờ chị nên phải làm gì đây?
Liễu Sinh lúc này xem như đã mất phương hướng, không biết tiếp theo nên làm gì rồi.
– Nếu như chị tin em… theo em thì chị xuất ngoại lại ngay đi, còn ở trong nước thì không an toàn, đối thủ đã không tiếc sức để hãm hại hai người, em tin rằng, còn những thủ đoạn khác cũng sẽ dùng đến.
Đinh Trường Sinh trầm ngâm nói.
Liễu Sinh sinh đối mặt thực tế như vậy, thì trầm mặc, bởi vì bất cứ người nào cũng không muốn ly khai khỏi không gian sinh hoạt quen thuộc, đối với Liễu Sinh từ nhỏ cho đến lớn thì lẽ sống của nàng chính sân khấu nhạc kịch, nhưng nếu ở nước ngoài, thì không có sân khấu như vậy, còn nếu quay trở lại về nước, thì giống như là Đinh Trường Sinh nói vậy, mối quan hệ của mình và Ngô Minh An sẽ lại bị người lợi dụng, mặc dù nàng chưa lập gia đình, Ngô Minh An cũng là người đã mất vợ, nhưng nếu muốn cho Ngô Minh An cùng mình kết hôn, thì Ngô Minh An có cái dũng khí này sao?
– Vậy thì ngày mai chị sẽ đi, cũng sẽ không vào bên trong gặp hắn nữa.
Liễu Sinh trầm mặc suy nghĩ một hồi rồi nói ra.
– Đúng rồi… trước mắt đây là phương thức tốt nhất, chuyện này hãy để trôi qua một thời gian rồi hãy nói đi, kỳ thật tại sao chị không nhân cơ hội này đi ra ngoài hưởng thụ cuộc sống đi, thế giới bên ngoài, có bao nhiêu người muốn mà không có cơ hội như thế đây này.
Đinh Trường Sinh khuyên giải nói.
– Ai… đây cũng là một cách quá xa xỉ…
Liễu Sinh sinh nói ra, thật ra thì nàng cũng có nỗi khổ riêng trong lòng, số tiền này đối chuyện du lịch nước ngoài mà nói như là muối bỏ biển, hơn nữa nàng còn thiếu nợ Đinh Trường Sinh một cái nhân tình, thời gian vừa qua nàng ở nước ngoài tiêu tiền đều là của Đinh Trường Sinh đưa cho, lần này nàng tự mình tới tìm Ngô Minh An, cũng là muốn nói ra để cho Ngô Minh An giải quyết chuyện tiền nong này, mình là tình nhân của Ngô Minh An, tìm hắn là hợp lý nhất, chứ chẳng lẽ hết tiền thì tìm Đinh Trường Sinh lấy tiền thì coi ra là cái dạng gì đây?
– Liễu đoàn trưởng… em đã nói rồi, tiền không là vấn đề, kỳ thật nếu như chị không muốn du lịch, thì đi theo cách di dân cũng là một phương pháp tốt, chị lại có tài năng, tìm quốc gia có đông người người Hoa thì nhập tịch không là vấn đề, Singapore hoặc là Macao, Hồng Kông cũng đều có thể, so với ở trong nước thì an toàn hơn nhiều, cũng có được tự do nhiều hơn.
Đinh Trường Sinh tiếp tục khuyên nói, bởi vì hắn biết rõ, chỉ cần Liễu Sinh còn ở trong nước, chỉ cần Ngô Minh An còn tại vị, đối thủ sẽ không buông tha, sẽ lợi dụng chuyện này mà đối với Ngô Minh An phát động công kích.
– Um… để chị suy nghĩ thêm một chút đi, em nếu không có chuyện gì, thì tiễn đưa chị trở về đi, chị hiện tại đang ở tại trong một khách sạn, không dám về nhà.
Liễu Sinh nói ra.
Đinh Trường Sinh lái xe đem Liễu Sinh đưa về khách sạn, vốn định đi đến phòng tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đi tìm Lương Khả Tâm, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy hay là đi đến bệnh viện thăm Ngô Minh An, nói cách khác chính mình vừa rồi ngăn trở Liễu Sinh chuyện này, cũng phải đừng để cho Ngô Minh An cảm thấy là mình xen vào việc của người khác, ghi hận chính mình thì cũng sẽ không tốt.
Trên thực tế, chuyện hắn xen vào việc này, nếu không phải là vì Ngô Nhật Lam, chính hắn tuyệt sẽ không nhiều chuyện như vậy.
Tại cửa bệnh viện mua một bó hoa, đi lên lầu nơi phòng bệnh của cán bộ nòng cốt, tại nơi đây rõ ràng đã cho thấy thêm tăng cường đề phòng, Đinh Trường Sinh xin cũng không được cho vào, có một công an đi vào trong xin chỉ thị của Ngô Minh An, lúc đó Đinh Trường Sinh mới được dẫn vào trong.
– Ồ, sao anh lại tới đây?
Ngô Nhật Lam thấy Đinh Trường Sinh bước đến, đó là sự vui mừng khác thường, tuy nhiên cơ hồ thường xuyên cũng gọi điện thoại cùng Đinh Trường Sinh, nhưng Đinh Trường Sinh cũng là rất bận rộn, có đôi khi không nói được mấy câu liền tắt máy rồi.
Ngô Nhật Lam không biết là đây là Đinh Trường Sinh cố ý để nàng quên hắn đi, hiện một cái Từ Kiều Kiều đã khiến cho hắn nhanh muốn điên rồi, trước kia những người đàn bà kia đều không có làm cho Đinh Trường Sinh cảm thấy phiền lòng, nhưng Từ Kiều Kiều thì bất đồng, đây là điều để cho Đinh Trường Sinh nhức đầu nhất, bởi vì Từ Kiều Kiều cũng không phải là đối tượng trong lòng hắn muốn kết hôn, nhưng hắn hiện tại thì thúc thủ vô sách.
– À… tôi vào thăm chú Ngô một chút… À… chú Ngô… chú khôi phục rất tốt a.
– A… tiểu tử này, sao thời gian này trốn đâu không có tới, hôm nay tiện đường hay sao vậy?
Xem ra Ngô Minh An khôi phục không tệ, còn có thể cùng Đinh Trường Sinh nói đùa.
– Vâng… gần đây trong khoảng thời gian này cháu mò mẫm bề bộn, không có thời gian đến Giang Đô, lần này có dịp nên cháu liền tranh thủ thời gian tới đấy.
Đinh Trường Sinh miệng nói dối tỉnh bơ, đầu năm đến giờ hắn đến Giang Đô không biết bao nhiêu lần rồi, còn nói không có tới Giang Đô, cũng may là Ngô Minh An cũng không so đo chuyện này.
– Ừ… nghe qua cũng tạm được, còn về tình hình sức khỏe của chú thì bác sĩ nói tầm một tháng nữa thì có thể xuất viện, chủ yếu là do lớn tuổi, nên khôi phục tương đối chậm, miệng vết thương cũng lâu lành.
– Vâng… chỉ cần có thể khôi phục là tốt rồi, sức khỏe thân thể tốt mới là trọng yếu nhất.
Đinh Trường Sinh nói…
– Đúng rồi, thân thể khỏe mạnh mới là trọng yếu nhất ah.
Ngô Nhật Lam nhìn xem Đinh Trường Sinh cùng cha mình nói chuyện chẳng đâu vào đâu, nàng vốn định chờ hắn một chút thì đem hắn kéo ra ngoài trò chuyện, không ngờ là Đinh Trường Sinh quay người lại nói với nàng:
– Nhật lam… tôi và cha của cô có chút chuyện đàn ông muốn nói, cô có thể ra ngoài một chút?
– Hừ…
Ngô Nhật Lam lườm Đinh Trường Sinh, rồi đứng dậy đi ra ngoài, nhưng lúc ra ngoài thì chỉ khép để lại một khe cửa, nhưng Đinh Trường Sinh là tên tặc gian a, nghe tiếng cửa tiếng thì đã biết cửa không khóa lại, vì vậy đứng dậy đi đến đóng chặt lại, Ngô Nhật Lam ở ngoài cửa mắng Đinh Trường Sinh gian trá.
Thấy Đinh Trường Sinh quay trở về ngồi xuống trước trên cái ghế gần đầu giường, cùng Ngô Minh An bắt đầu trò chuyện.
– Ngô bí thư, hôm nay cháu làm một việc tiên trảm hậu tấu có thể có thể khiến cho chú mất hứng, cháu mong chú đừng có sinh khí nổi giận…
Đinh Trường Sinh trước tiên đem chuyện này rào trước đón sau.
– Có chuyện gì mà cháu nói như vậy chứ?
Ngô Minh An cũng hơi hồi hộp một chút, có câu nói, tự mình biết chuyện nhà mình, tối hôm qua Liễu Sinh đã gọi điện thoại, bảo hôm nay tới thăm mình, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa tới, lúc này tên tiểu tử này lại nói như vậy, không phải là chuyện liên quan đến Liễu Sinh sao?
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensextv1.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
– Lúc mới vừa đến cổng bệnh viện, cháu gặp phải Liễu đoàn trường.
Đinh Trường Sinh chậm rãi nói, vừa nói vừa chú ý lấy sắc mặt Ngô Minh An biến hóa, dù sao chuyện này thật sự là mình quản có chút sâu vào chuyện của nhà người, hơn nữa còn là quản đến chuyện tư mật của một thường ủy tỉnh ủy.
– Há, vậy Liễu Sinh đâu rồi?
Ngô Minh An Tri hỏi, tiểu tử này tuyệt sẽ không nói đơn giản như vậy, khẳng định còn có chuyện bên dưới.
– Cháu đã khuyên bỏ đi rồi, vì cháu cảm thấy được cơn phong ba vừa rồi khó khăn lắm mới qua, đúng lúc này thì đoàn trưởng không thích hợp để xuất hiện ở nơi này.
– Ha ha… Trường Sinh, không phải vì chú làm trưởng bối mà nói… hình như cháu duỗi tay hơi quá dài rồi, tại Hồ Châu có phải là đùa nghịch chưa đủ, nên chạy đến Giang Đô xen vào việc của người khác, cháu có biết là cháu đang nói chuyện cùng ai không vậy?
Ngô Minh An tuy hàm dưỡng không tệ, nhưng người ta là lãnh đạo, hơn nữa còn là đại lãnh đạo, bình thường là lên tiếng ra lệnh chủ đạo vận mệnh người khác, lúc nào lại nghe lời người khác chuyện riêng tư của ông chứ.
– Cháu biết, như chuyện này là do cháu làm, chú muốn xử phạt như thế nào thì cứ làm thế đó đi, cháu đều đón lấy.
– Cháu… có phải là cháu thấy không phải của thủ hạ của chú, nên không có biện pháp bắt cháu đúng không?
– Cháu không có nghĩ như vậy, nhưng cháu chỉ biết một việc, đó chính là lúc chú bị thương, người lo lắng nhất cho chú là Nhật Lam, suốt mấy ngày mấy đêm nàng không chợp mắt, đây là vì cái gì? Bởi vì chú là cha của nàng, nếu mất chú, thì nàng cũng không còn có cái gì nữa, nói trở lại, chú là lãnh đạo, có lẽ so với cháu thì nhìn xa hơn, nếu đã có người hận không thể đưa chú vào chỗ chết, cũng chưa có thể hiện gì là họ có thể buông tay, cho nên chỉ cần Liễu đoàn trưởng lộ diện, thì chuyện này vẫn chưa xong, không tin chú cứ thử xem, Liễu đoàn trưởng ngày mai mới rời đi, nếu chú quả thật muốn gặp đoàn trưởng, vẫn còn kịp, nếu không còn có chuyện gì, cháu đi trước.
Đinh Trường Sinh nói xong, cũng không để cho Ngô Minh An có cơ hội nổi giận, trực tiếp đứng đây liền.
– Ha ha… này, đứng lại, cháu quay trở lại đây…
– Cháu còn có việc vội lắm, không có thời gian, đợi lúc nào có thời gian thì sẽ quay trở lại thăm chú a.
Đinh Trường Sinh cũng không quay đầu lại đẩy cửa đi ra ngoài, Ngô Minh An tuy tức giận nhưng không những không giận mà còn cười, tiểu tử này, đúng là là một thằng trâu bò chẳng biết sợ, Nhật Lam làm sao lại ưa thích đồ chơi này như vậy chứ.
Đinh Trường Sinh sau khi bước ra cửa cũng không dừng lại, suy nghĩ một chút liền rời đi, nhưng hắn bị Ngô Nhật Lam một đường đuổi tới thang máy.
– Này, anh làm gì mà vội vã như vậy chứ? Đàm phán không thành rồi hả?
– Làm sao cô biết?
Đinh Trường Sinh dừng lại, hắn muốn cùng Ngô Nhật Lam nói mấy câu rồi đi, không cần nàng tiễn đưa xuống dưới, hắn còn phải đi đến phòng tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tổ để gặp Lương Khả Tâm.
– Đừng nói nữa, trong khoảng thời gian này cha của tôi bị gò bó tại trong bệnh viện, gặp ai cắn nấy, tôi ngày cũng nháo nhào với cha nhiều lần, đúng rồi… anh tới rốt đây cuộc là có chuyện gì gì mà bí mật như vậy?
Ngô Nhật Lam bĩu môi hỏi.
Đinh Trường Sinh nhìn chung quanh một chút, kéo Ngô Nhật Lam đến một ngách khuất, nhỏ giọng nói ra:
– Cô hãy khuyên nhủ cha của cô, như thế nào mà đến giờ cũng không hiểu chuyện gì cả, đang còn tại trong bệnh viện, liền vội vã muốn gặp mặt mẹ kế của cô rồi, cô cứ hỏi một chút, cha cô có bản lĩnh dám lấy người mẹ kế này mang về nhà không vậy? Tôi cảm thấy cha cô không có cái lá gan này.
– Anh có ý tứ gì, cái gì là mẹ kế?
Đinh Trường Sinh thằng này vừa nói, đã làm cho Ngô Nhật Lam muốn hôn mê rồi.
– Ai… chuyện là như vầy, vừa rồi tôi gặp được người đàn bà đoàn trưởng kia rồi, do còn lo lắng đến chuyện của cha cô, nên tôi khuyên nhủ để đi về nhà rồi, cha của cô biết được không vui, tốt nhất là cô nên khuyên nhủ a, giờ phút quan trọng này đừng có để xảy ra chuyện gì cả.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Thật hay giả vậy, đúng rồi… người đàn bà kia đâu, tôi muốn tìm nàng.
– Được rồi, cô đừng làm loạn thêm…
Đinh Trường Sinh nói còn chưa dứt lời, thì điện thoại liền vang lên.
Đinh Trường Sinh vội vàng lấy ra xem xét, là một số điện thoại riêng xa lạ, vì vậy liền tiếp thông, vừa muốn hỏi là ai, thì nghe thấy trong điện thoại là tiếng của Liễu Sinh sinh truyền đến sợ hãi:
– Tiểu Đinh, ngoài cửa có người gõ cửa, chị nhìn xem thì không phải là phục vụ viên, bọn họ hiện tại bắt đầu cạy cửa rồi, em… em có thể tới đây một chút hay không thoáng, chị sợ lắm…
– Chị chờ ở đó, em đến ngay, đúng rồi, trước chị gọi điện thoại báo động cho tie6p1ta6n khách sạn đi…
Đinh Trường Sinh phân phó nói.
– Xảy ra chuyện gì?
Ngô Nhật Lam hỏi.
– Tôi đi trước, thật sự là đã xảy ra chuyện, sau đó sẽ liên lạc lại sau với cô.
Đinh Trường Sinh nói xong cũng hướng phía thang máy chạy tới, nhưng nhìn thang máy thì không biết lúc nào đến tầng này, vì vậy chạy đến trong thang lầu chạy bộ xuống.
Đinh Trường Sinh ra khỏi cao ốc bệnh viện, một đường chạy nhanh tới tới khách sạn Liễu Sinh đang ở, nhưng khi tới khách sạn thì vẫn là đã chậm một bước, từ xa xa nhìn thấy Liễu Sinh bị người cưỡng ép bắt lên một xe chiếc xe Minibus nhanh chóng rời đi.
Hắn cũng không có xuống xe, liền trực tiếp đuổi theo, nhưng hắn không có chú ý tới đối phương không phải là chỉ có một chiếc xe, ngay tại lúc Đinh Trường Sinh thắng gấp quay đầu truy theo nhóm người bắt cóc Liễu Sinh, thì đằng sau rất xa còn có một chiếc xe chạy phía sau xe của hắn.
Mặc dù mình tạm thời hắn còn có thể theo kịp, nhưng tiếp đó sẽ xảy ra chuyện gì thì Đinh Trường Sinh khó có thể dự liệu, khó nhất chính là trên người của hắn không có súng, thời đại bây giờ bọn hắc đạo thường có vũ khí nóng, chính mình tay không tấc sắt thì không thể nào đối kháng với súng đạn, nhưng là rất rõ lộ ra, đối phương một mực đều đang giám thị lấy Ngô Minh An trong bệnh viện, vừa thấy được Liễu Sinh hiện thân, liền đã theo tới khách sạn tìm bắt lấy Liễu Sinh.
Thế nhưng mà bắt lấy Liễu Sinh với mục đích là cái gì, hiện tại không có người biết, là người nào đang bắt Liễu Sinh, cũng không có người biết, Đinh Trường Sinh cũng không muốn một mình chiến đấu hăng hái một cách vô ích như vậy.
Cho nên hắn đầu tiên liền gọi điện thoại cho Ngô Nhật Lam, bởi vì hắn không có số điện thoại của Ngô Minh An.
– Nhanh như vậy? Không có sao chứ?
Ngô Nhật Lam nhận được Đinh Trường Sinh điện thoại, vui mừng nói.
– Đưa điện thoại của cô cho cha của cô, tôi có việc gấp.
Đinh Trường Sinh nói ra, lúc này Ngô Nhật Lam đang đứng tại trước giường bệnh Ngô Minh An gọt táo cho ông, nghe được Đinh Trường Sinh nói dồn dập như vậy, liền vội đưa điện thoại cho Ngô Minh An.
– Này, là chú đây.
– Ngô bí thư, đã xảy ra chuyện, Liễu đoàn trưởng bị người bắt cóc rồi, cháu hiện tại đang đuổi theo, điện thoại di động của cháu mở mạng, chú cho bộ phận kỹ thuật theo dõi định vị, mau chóng phái người đến trợ giúp, để lâu sợ sẽ trễ không kịp.
– Được, chú biết rồi, cháu chú ý an toàn.
Ngô Minh An không hổ là đại tướng trấn thủ nhất phương, lúc này vẫn còn có thể trấn định như vậy.
– Cha… xảy ra chuyện gì?
Ngô Nhật Lam nhìn thấy sắc mặt Ngô Minh An không đúng, hỏi nhỏ.
– Đi gọi Tiết Khắc Tân đến đây nhanh, cha có chuyện khẩn yếu, điện thoại di động của con phải luôn mở, cùng Đinh Trường Sinh bảo trì thông suốt, nhanh lên đi.
Ngô Minh An trầm giọng nói.
Bởi vì bí thư thành ủy Giang Đô nằm viện lâu tại bệnh viện, cho nên văn phòng thành ủy cũng cơ hồ mang đến trong bệnh viện, để kịp thời phục vụ cho lãnh đạo, huống chi gần đây trong khoảng thời gian này Ngô Minh An cũng đã bắt đầu làm việc lại, cho nên chủ nhiệm văn phòng thành ủy Tiết Khắc Tân mới ở cách vách, nghe gọi liền nhanh đến.
– Xảy ra chuyện gì vậy bí thư?
Tiết Khắc Tân hoảng sợ, chạy mau tới.
– Như vậy… cậu đại diện cho tôi, lập tức liên hệ Vạn Hòa Bình, mới phát sinh chuyện bắt cóc con tin, mau chóng bố trí cảnh lực, tìm mọi cách cứu lấy con tin…
Ngô Minh An phân phó nói, nhưng những… câu mệnh lệnh không đầu không đuôi này mà nói, thoáng cái làm cho Tiết Khắc Tân cũng hôn mê rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 8 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/05/2022 11:39 (GMT+7) |