Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chuyện tình buồn » Phần 42

Chuyện tình buồn

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 42

Tôi gọi thằng Dũng ra quán cafe ngồi tâm sự trong lúc nó đang chạy ngược chạy xuôi đi biếu quà các sếp trong trường.
– Dạo này sao mày? Phương thế nào?
– Chẳng thế nào. Mày biết thằng Huy không?
– Lạ gì. Huy, Linh, … một đống bạn của cái Phương.
– Nó là người thế nào?
– Đại gia phết, công tử bột. Nó tán con Phương từ cấp 3.
– Giờ nó đang được bố mẹ Phương ủng hộ lắm. Mẹ kiếp. Mày nghe Phương kể chuyện tao về nhà chưa?
– Rồi. Bố nó thì bình thường, nhưng mẹ nó thì ghê gớm có tiếng cái khu ấy rồi. Tao cũng chẳng ưa nổi bà ấy….
– Mày nghĩ tao có đến mức bị đối xử thế không? Chỗ anh em mày cứ nói thật. Cái lịch sự tối thiểu với tao mà mẹ Phương cũng không có.
– Mày dở hơi hả? Mày chỉ có mỗi cái là số khổ vì đàn bà, yêu con nào cũng bị nó hành lên hành xuống…

Trầm ngâm. Hai thằng bạn cứ ngồi vẩn vơ, nghĩ vẩn vơ.

Bế tắc…

Tôi đốt thuốc liên tục như một cái đầu máy xe lửa, đến một người nghiện như thằng Dũng còn phải sợ…. thế rồi tôi bất chợt buột miệng ra hỏi nó:
– Mày có nghĩ Phương là đứa dễ thay đổi không Dũng?
– Mày nói thế ý gì? …
– Uhm. Tao hy vọng nhầm.

Chó má là mấy cái linh cảm của tôi chưa bao giờ nhầm cả. Cái gì tôi nghĩ là còn thì nó sẽ còn, và ngược lại.

Trở lại với chuyện kia. Huy chưa nói gì với bố mẹ em cả, vì chẳng thấy cuộc gọi nào thêm vào máy của Phương. Tôi cầm máy em về và để máy mình ở lại cho Phương dùng. Nếu gia đình em biết thì cái điện thoại đang vứt trên bàn kia đã gầm rú nãy giờ lên rồi chứ không nằm yên một cách đáng sợ như thế.

Tôi hiểu điều này theo hai cách. Đầu tiên là nó xấu hổ với bố mẹ em mà không dám mách lẻo nữa và sẽ dừng lại luôn tại đây, vì bẽ bàng quá rồi. Nhưng tôi thiên về cách thứ hai hơn: nó sẽ để bố mẹ em biết theo cách nào đó và tỏ ra không liên quan. Và biết đâu khi em đang bị gia đình sắp giết chết thì anh Huy sẽ ra đứng trước gia đình “sẵn sáng bỏ qua tất cả để bên em, che chở cho em”. Thế thì tôi cũng phải ngưỡng mộ mà yêu nó chứ đừng nói Phương! Nhưng ai biết được là trong cái suy nghĩ của nó có chuyển cái đó thành hận thù rồi dằn vặt em đến già không?? Với những gì tôi đã tiếp xúc thì nó hợp với con người của Huy hơn. Nhưng giờ thì nó có dùng cách nào thì tôi cũng xác định là chơi với nó đến cùng. Tôi hết lựa chọn rồi.

Phương không nghe điện thoại của tôi đã hơn 2 ngày.
Gọi điện không nghe, nhắn tin không nhắn lại. Tôi qua nhà đón em buổi sáng thì em đã đi từ bao giờ, chắc em muốn tránh mặt tôi. Buổi trưa tôi đợi ở cổng công ty thì em không hề ló mặt ra.
Đối với tôi, khi người ta muốn tránh mặt mình thì tôi cũng không cố ép.

Tối. Hơn 10 đêm.

Tôi đứng chờ bên kia đường, nhìn lên thấy phòng làm việc em vẫn sáng đèn. Tôi cũng không muốn gặp em bây giờ khi em không sẵn sàng, chỉ muốn đảm bảo rằng em đi về nhà an toàn nên mới chờ ở đây.

Chờ mãi thì cuối cùng Phương cũng xuống. Vẫn cái dáng hình ấy, không lẫn vào đâu được. Nhìn em lặc lè dắt cái xe mà tôi thấy thương quá, chỉ muốn chạy sang dắt hộ, nhưng lại dằn lòng xuống. Tôi ngồi đây từ xẩm tối chỉ vì muốn đi theo em về, còn tôi không muốn xuất hiện trước mặt em làm gì giờ này. Nhưng khi vừa đề ga chuẩn bị bám theo, thì có một cái xe SH phóng vọt qua trước mặt, lên đi song song với Phương. Không nói thì ai cũng biết là ai.

Em có bất ngờ về chuyện này hay không thì tôi không biết, nhưng tôi thì có đấy. Chắc Huy thuê nhà nghỉ ở đây mấy ngày chỉ để đưa đón tiếp cận Phương? Hôm nay tôi thấy, không biết tối qua thì sao? Có đưa đón nhau không?

Vậy là tôi đã nghĩ đúng, Huy không hề bỏ cuộc. Nhưng mới chỉ đúng có một nửa, vấn đề là bây giờ nó sẽ tiếp cận theo cách nào? Liệu có đúng như những gì tôi tự vẽ ra trong đầu hay không nữa? Nếu đúng thế thì….

Nhìn đôi trai gái đi trước mặt mà tôi muốn trào máu.
Nhưng những cái đau đớn đã gặp trong đời vẫn là liều kháng sinh đủ để tôi tỉnh táo trong những tình huống như thế này. Tôi lặng lẽ bám theo với một khoảng cách đủ xa để họ không nhận ra mình, cho đến tận nhà Phương. Nép vào cái cột điện, tôi ghe ghé nhìn xem họ làm gì? Lại thêm một cảm giác mới lạ nữa tôi vừa được trải nghiệm trước giờ chưa từng có: Nhục!
Vì ai mà tôi phải làm mấy cái chuyện tò mò, săm soi, theo dõi người khác lén lút như thế này? Thế mà giờ tôi đang làm đấy! Đúng là trò đời.

Trước nhà, Huy với Phương đang nói chuyện. Tôi đang chờ đợi điều mà tôi đang sợ: Huy và Phương cùng nhau vào nhà! Nếu điều đó xảy ra chắc tôi ngã gục ngay tại đây mất. Người run lên, răng đánh vào nhau cầm cập. Cái hình ảnh đôi trai gái kia dắt nhau ra khỏi nhà nghỉ nửa năm trước nó lại quay về đây ngay lúc này. Khốn nạn là chúng nó lại còn chọn cái nhà nghỉ ngay sát trường tôi dạy nữa chứ. May mà không ai biết mặt người yêu tôi, không thì tôi cũng đến bỏ dạy mất! Chúng nó dắt nhau vào đấy mà vẫn gọi là “an ủi trong lúc em yếu đuối nhất”. Yếu thế mà còn “an ủi” nhau nữa thì không biết xong việc còn yếu thế nào? Thà chúng nó cứ nhận đi tôi còn đỡ thấy đau đớn.

Bên kia đường, Huy có vẻ muốn vào nhà nhưng Phương dứt khoát không cho vào. Hai người cứ dùng dằng ở đó khá lâu, đủ để tôi bị muỗi cắn sưng hết cả chân. Chỉ cần nhìn thấy thái độ dứt khoát của Phương, tôi cũng đã không kiềm chế được mà suýt khóc. Ít nhất thì nó cũng không chà đạp lên chút hi vọng mỏng manh của mình. Tôi luôn tin tưởng em, tuyệt đối, nhưng tôi không tin vào lòng người, từ lâu rồi.

Lên ga, tôi phóng đến trước mặt trong sự ngỡ ngàng của cả Huy và Phương.
– Cường à.
– Anh à? Lên chơi muộn thế?
– Ừ, anh mới lên.

Quay sang Phương tôi nói giọng dễ thương nhất có thể. Từ bao giờ tôi học được cái kiểu 2 mặt mà chính tôi còn thấy gét.
– Thay quần áo rồi đi ăn em, anh đói quá rồi.
– Vâng, đợi em tí – Phương đáp gọn lỏn, không hề vấp một chút nào khiến tôi bất ngờ.

Rồi em quay sang phía Huy:
– Thôi anh về nhé.
– Uh, anh về đây. Chào 2 bạn nhé!

Đợi Huy đi khuất, tôi với Phương vào nhà. Đưa cái điện thoại cho em tôi nói gọn lỏn.
– Em cầm điện thoại còn liên lạc. Đưa điện thoại lại cho anh.
– Đập rồi.
– Sao đập?
– Không thích thì đập.
– Ừ, anh về – tôi không có thói quen nói chuyện với người cùn. Rồi quay người bước đi. Nghĩ bụng lại mất mấy triệu mua điện thoại mới.
– Anh! Sao bảo đi ăn?
– Nói để đuổi Huy về chứ giờ này ai còn chưa ăn.
– Em chưa ăn!
– Thế em nấu gì mà ăn đi không đói.
– Đưa em đi ăn!
– Em tự đi đi.
– Đưa em đi ăn! – Phương nhoài sang ôm ngang hông tôi giọng nũng nịu. Mặt cứ dụi dụi vào lưng. “Chắc chắn vừa làm gì có lỗi với mình xong đây” – kiểu nghi ngờ của các mẹ các chị.

Cuối cùng thì tôi cũng không thể cứng mãi với em được. Xoay người lại, tôi quàng tay qua đầu Phương, khẽ vân vê mái tóc mềm của em. Trước bụng tôi, nàng đang dụi lấy dụi để vào cái bụng bia, vừa dụi vừa chê “hôi quá” mà có chịu bỏ ra đâu.
– Rồi, giờ ăn gì?
– Chân gà nướng!
– Ăn tối ăn hẳn hoi, không ăn chân gà nướng.

Đưa Phương ra quán cháo gần trường, tôi kéo vào bắt em ăn hết bát cháo. Chẳng hiểu từ bao giờ Phương có cái kiểu thích hành hạ bản thân những lúc giận dỗi người yêu. Ăn không ăn, ngủ không ngủ. Bây giờ tôi còn ở cạnh còn ép ăn ép uống được, chứ lúc còn một mình thì không biết thế nào đây? Cứ mỗi lần định rình rình tôi quay đi để múc cháo bỏ bớt ra bát bên cạnh là lại bị tôi bắt gặp….
– Ăn hẳn hoi vào! Hết giai đoạn tán tỉnh rồi nhá, giờ là đánh luôn đấy.
– Ble. Lão già khó tính. Khô như ngói!

Tối hôm đó là buổi cuối cùng chúng tôi ở bên nhau trước khi tôi lên đường…. đêm ngày 27 Tết.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyện tình buồn
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex nhẹ nhàng, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/07/2016 12:53 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Em Trang dâm đãng - Tác giả Leysek
Trang bất ngờ khi thấy Tùng ghé qua phòng làm việc của mình vì anh rất ít khi làm điều đó. Về đi em. Nhìn đồng hồ thấy mới 5h chiều, Trang ngạc nhiên nói: Sao hôm nay về sớm vậy anh? Mới có 5h thôi mà. Tùng đã phát hiện ra khe áo vợ mình hở tênh hênh lòi cả mảng vú phía trên. Anh giải thích...
Phân loại: Truyện sex dài tập Làm tình tay ba Some Truyện NTR Truyện sex có hình ảnh Truyện sex Full Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình
Nguyệt Kiều sư nương - Tác giả Hoa Trâm Tử
Hồng Vị Sương Tiểu bình sứ vỡ toang, La Phong hất tay đem một viên đan dược từ trong đó kéo ra. Viên Hàm Xuân Dương đan có màu xám tro lơ lửng trong lòng bàn tay hắn một hồi rồi nhanh chóng bị nuốt chửng. Ngay sau đó từ trong nội thể một luồng linh lực bạo loạn đem toàn thân La Phong làm cho tê...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Truyện cổ trang
Phá trinh bạn ngồi cùng bàn
Trong năm học 2014 2015, Nguyệt không làm giáo viên chủ nhiệm lớp nào hết vì nàng chỉ dạy một học kì rồi nghỉ, như vậy sẽ không ảnh hưởng đến lớp. Cũng vì thế mà nàng chỉ dạy có hai lớp và hai lớp này tương đối ổn nên cũng khỏe. Lúc này mình và Thủy sang cắm nọc ở nhà Nguyệt suốt...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex phá trinh Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân