– Lưu Thiên! Hôm nay chúng ta cùng nhau đến nhà ăn ăn cơm đi.
– Được, đi thôi… Đang đi nhưng tôi thấy cô ấy cứ nhìn phía sau, có chút kỳ lạ, tôi vừa định quay đầu lại, Tiêu Tĩnh kéo tôi “đi nào nhanh không hết chỗ đó”
Tôi đi theo hỏi: “Hôm nay có chuyện gì vậy?”
– Có gì sao? Không có đâu mà. Cô cười tinh nghịch nói…
Tiêu Tĩnh là một cô gái đơn giản hoạt bát nhưng con gái mà nhiều lúc chả ai hiểu được. Sau khi bàn bạc quyết định đến nhà ăn số 1 vì đồ ăn đó ngon hơn giá cũng rẻ. Nhưng không ngờ, khi tôi và Tiêu Tĩnh đi xuống lầu cạnh nhà ăn, chúng tôi tình cờ gặp mẹ tôi và Tần Thục.
– “Tiểu Thiên, con đi ăn à, chúng ta…” Mẹ nói được một nửa, thấy Tiêu Tĩnh bên cạnh tôi, sắc mặt hơi thay đổi, sau đó chậm rãi: “Đây là bạn con à?”
Không tốt! Ý nghĩ trong lòng dồn dập, tôi nhanh chóng rút bàn tay đang bị Tiêu Tĩnh nắm ra. Không biết nói gì, cuối cùng lại liếc thấy Tần Thục, một ý tưởng chuyển động, “Anh họ, ngươi đã làm xong thủ tục chưa?”
Anh sững sờ, không ngờ tôi lại đột nhiên hỏi: “Đúng vậy, hôm nay anh đã đi học buổi sáng.”
– Cảm giác thế nào? Đổi chủ đề nhanh, tôi tiếp tục lái sang việc khác…
– Khá tốt! Khá tốt… Tần Thục gã đầu trả lời…
– “Thiên Thiên, cô gái này là bạn cùng lớp của con đúng không?” Mẹ lạnh lùng hỏi.
Tôi cảm thấy trong lòng ớn lạnh, gượng cười nói: “Dạ, đúng vậy. Mẹ, mẹ thật thông minh.”
– “Hai người định đi ăn à?” Giọng điệu của mẹ rất hờ hững. Không có biểu cảm nào trên khuôn mặt của, nhưng tôi có thể thấy sự tức giận trong mắt bà. Không khí xung quanh thật áp bức, đổ mồ hôi sống lưng khiến tôi muốn đầu hàng.
– “Đúng vậy, tiểu Tĩnh trên lớp có một vài câu hỏi chưa trả lời được, nên cô ấy muốn hỏi con nhân tiện cùng đi ăn cơm.” Khi tôi nói điều đó, tôi nghĩ, nó đã kết thúc. Tôi thực sự đã lầm, tôi dại dột quen miệng gọi tên thân mật của Tiêu Tĩnh. Lần đầu tiên trong đời, tôi tự mắng mình trong lòng, ngu ngốc.
– “Tốt, tốt.” Mẹ nói từng chữ.
Tôi cảm thấy mối tình của tôi với Tiêu Tĩnh nhất định đã bị vạch trần, tôi quay đầu nhìn cô bạn, mới nhận ra vai của chúng tôi vẫn dựa sát với nhau. Than ôi, trong lòng than thở, tình huống này và cảnh tượng này, nếu bảo tôi và Tiêu Tĩnh chỉ là người bình thường không có mối quan hệ, ngay cả tôi cũng không tin vào điều đó.
– Hai đứa không định đi ăn à?
Tiểu Tĩnh nhìn tôi một cách đáng thương, tôi cũng không biết làm thế nào. Cả người như đang bị sợi dây kéo căng khó chịu khắp nơi. Tôi vẫn nhớ mẹ nói, có thể chịu đựng được nhiều điều về con, nhưng không phải là tình yêu sớm. Mặc dù không muốn nhìn thấy Tiểu Tĩnh buồn, tôi cũng không muốn thấy mẹ buồn, nhưng mọi thứ đã như thế này. Tôi thật sự đau đầu muốn phát điên phát điên…
Bất ngờ, một bóng người lóe lên trước mắt tôi, người đàn ông tiến lại một tay nắm lấy cổ tay Tiêu Tĩnh, cười nói: “Sao em lại ở đây, anh đã đợi em ở bên ngoài rất lâu rồi.”
– Ai? Sự việc này chưa xong, thì việc khác kéo đến khiến tôi đơ người. Ngơ ngác nhìn người đàn ông kéo Tiêu Tĩnh đi, Tiêu Tĩnh cúi đầu xuống, đi theo từng bước, có vẻ rất tự nhiên. Tôi thực sự muốn lao đến bắt kịp và đánh mạnh vào anh chàng đó, giật Tiểu Tĩnh trở về. Nhưng hậu quả…
– “Bọn họ đi rồi.” Mẹ lạnh lùng nói.
Họ đi ngày càng xa, tôi kìm nén những cảm xúc lẫn lộn của mình và nói: “Con nói rồi bọn con chỉ là bạn học bình thường.”
Mẹ nhìn chằm chằm tôi, khịt mũi, chậm rãi nói: “Ăn thôi.”
Cứ nghĩ về hình ảnh người đó nắm tay Tiêu Tĩnh trong suốt bữa ăn, tôi bắt đầu hối hận về những gì mình đã làm, tại sao không đuổi theo. Mẹ và Tần Thục đang tán gẫu từng câu, cậu ta dường như có đề tài nói vô tận, mẹ thì không phiền mà còn cảm thấy thích thú và mỉm cười. Tôi thì đang ở trong một tâm trạng rất tồi tệ, và hầu như không lắng nghe một lời nào về những gì họ nói. Nóng lòng muốn tìm Tiêu Tĩnh hỏi rõ ràng mọi chuyện, người đó là ai?
Sau khi ăn gần hết bữa ăn, không thể chịu đựng được nữa và nói với mẹ: “Con muốn về ký túc xá để ngủ”. Sau đó không đợi mẹ trả lời tôi đã bước đi…
Mẹ nhìn bóng lưng tôi, mặt khó chịu “Thật không bình thường!”
Tần Thục thì nghĩ đến điều gì đó thì cười nhẹ. Ra khỏi nhà ăn, không biết tìm Tiêu Tĩnh ở đâu, có ở trong lớp học không? Tôi chạy một mạch đến lớp học, thở hết hơi khi đến cửa lớp nhưng khi nhìn vào bên trong cửa sổ, không có một bóng người. Họ sẽ đi đâu? Tôi nghĩ về một nơi xa xôi trong tâm trí tôi, mà các bạn cùng lớp gọi là khu vườn phía sau. Một nơi tuyệt vời cho một cuộc hẹn hò vụng trộm. Tôi lắc đầu, Tiểu Tĩnh làm sao có thể cùng hắn đi đến nơi như vậy. Bước xuống sân trường, tìm khắp nơi có thể thấy người, đều không có. Địa điểm cuối cùng, tôi dần đến khu vườn phía sau. Tôi tự trấn an mình, họ sẽ không có đó đâu nhưng vẫn bước đi… Tôi đi sâu hơn vào khu vườn, và trước mặt có hai người trong một căn chòi, và tôi nhận ra họ trong nháy mắt. Là gã thanh niên kia và Tiêu Tĩnh. Hắn ta rất thân thiết với cô ấy, nói chuyện dựa sát vào người nhau, Tiêu Tĩnh thì lắc đầu thật mạnh. Buổi trưa, hắn nắm tay Tiêu Tĩnh kéo đi, tôi đã vô cùng tức giận, giờ thấy cảnh này tôi điên cuồng chạy tới lao vào kéo hắn ta đấm vào mặt hắn và mắng: “Tên khốn.”
Gã thanh niên bị tôi đánh rồi loạng choạng ngã xuống đất, Tiêu Tĩnh hét lên, vội vàng đi tới đỡ anh ta dậy, quay sang hỏi tôi: “Lưu Thiên sao bạn lại đánh người?”
– Tớ… – kinh ngạc nhìn tiểu Tĩnh. Nó giống như một chậu nước lạnh dội vào tim tôi. Người đàn ông thoát khỏi tay Tiêu Tĩnh và định tiến lên đánh tôi. Tốt! Không thể chịu đựng được cơn giận dữ xấu xa trong lòng, và thế là 2 người đàn ông lao vào đấu đấm nhau.
Tiêu Tĩnh hét lên “Đừng”, lao vào can ngăn túm lấy cánh tay gã kia, hắn đột nhiên bị chặn lại, tôi lại hùng hổ lao vào, đã không kìm nén được cú đấm này, nó rất nặng đánh thẳng vào cẳng tay đang che mặt của hắn. Người đàn ông rên rỉ đau đớn. Tôi định đánh nhau lần nữa, nhưng Tiêu Tĩnh hét lên với giọng khóc: “Lưu Thiên, dừng lại ngay.”
Tôi mở to mắt nhìn Tiêu Tĩnh, cô ấy đang khóc? Trợn mắt đỏ hoe quát tôi: “Người điên rồi à, anh ấy giúp ta, ngươi lại đánh hắn.”
Giúp chúng tôi? Hắn đã giúp chúng tôi điều gì? Tôi không muốn anh ta giúp đỡ! Người đàn ông bị tôi cho hai đấm, anh ta cũng rất tức giận, Tiêu Tĩnh dùng cả hai tay nắm lấy cánh tay anh ta và hét lên: “Đừng… Đừng…” Tiêu Tĩnh hiển nhiên không có bao nhiêu sức lực, nhưng hắn không thể thoát ra, lại vướng vào Tiêu Tĩnh như thế này nên đứng tại chỗ bất đắc dĩ.
Nhìn thấy hai người nắm tay, bám vào nhau. Tôi không nghĩ nhiều nữa, chán nản quay đầu bước đi. Tiêu Tĩnh phía sau dường như đang đuổi theo, tôi nghe thấy tiếng bước chân của cô ấy càng ngày càng gần, nhưng tôi lại chạy đi, nghe tiếng cô ấy gọi nhưng tôi mặc kệ, chán nản quá rồi, chạy một mạch về phòng trong tình trạng mơ màng nước mắt rơi xuống nặng trĩu mắt…
Rửa mặt trong phòng tắm, nước lạnh lên mặt khiến tôi cảm thấy có chút tỉnh táo. Nghĩ về những gì đã xảy ra mặc dù hơi bốc đồng nhưng nhìn cảnh hai người kia thân thiết bên nhau tôi đau đớn vô cùng, mọi chuyện đến đâu thì đến đi. Tôi bơ phờ cả buổi chiều, không tập trung vào cái gì được, đến cuối buổi học tôi định tìm Tiêu Tĩnh nói chuyện nhưng rồi lại sợ, do dự. Và cũng thắc mắc sao cô ấy không đến tìm mình…
Sự bất thường của tôi đã được chú ý bởi Lưu An. Lưu An viết cho tôi một tờ giấy và hỏi: “Hôm nay cậu bị làm sao vậy?”
Tôi do dự một lúc và viết: “Bây giờ trông tớ có tàn tạ lắm không?”
– Bây giờ cậu giống như kẻ vô hồn. Tôi đoán lại dính vào vấn đề tình cảm phải không.
– Làm sao ngươi biết?
– Kinh nghiệm từng trải… kkk, nó hiện rõ trên mặt cậu kìa…
Trong một năm học chung, Lưu An cho tôi ấn tượng rất tốt, là bạn cùng phòng ktx. Cậu ấy chân thành, tôi quyết định nói với y mọi chuyện xảy ra… Lưu An kiên nhẫn lắng nghe và giải thích cho tôi, nghĩ rằng tất cả những điều này chỉ là một sự hiểu lầm. Lưu An cho rằng Tiêu Tĩnh không phải loại người như vậy. Thật ra, tôi không nghĩ rằng cô ấy sẽ lừa dối mình, chỉ là tại sao cô ấy không giúp mà còn mắng tôi. Nghe xong lời nói của Lưu An, tôi muốn tìm Tiêu Tĩnh ngay, hy vọng mọi thứ chỉ là một sự hiểu lầm.
Sau buổi tối, tôi và Lưu An đi đến phòng học bên cạnh tìm Tiêu Tĩnh, nhưng không thấy cô trong phòng học, hỏi thăm mới biết cô ấy xin nghỉ phép về nhà rồi. Trên đường cùng Lưu An trở về ký túc xá, Lưu An nói với tôi một cách bí ẩn: “Người anh em, ta biết bây giờ ngươi rất khó chịu, đi đâu đó giải tỏa với tôi không?”
– “Đi đâu?” Tôi hỏi.
– “Bí mật. Cứ đi với tớ đi thì biết.”
– “Cái quái gì?” Tôi tò mò đi theo Lưu An đến vườn sau trường. Khu vườn vào ban đêm nằm trong ánh đèn đường mờ nhạt nó có vẻ u tối…
“Cậu đưa tôi tới đây làm gì?” Tôi khó chịu vì ký ức lúc trưa. Lưu An không trả lời, anh ta tiếp tục đi phía trước, nhìn xung quanh như một tên trộm. Đường hẻo lánh, tôi có thể lờ mờ nghe thấy cuộc trò chuyện của một cặp đôi. Cậu ta dắt tôi trái phải, cuối cùng dừng lại trước một tòa nhà. Tôi ngơ ngác nhìn chằm chằm vào nhà vệ sinh trước mặt, ” Cậu dắt tôi tới đây làm gì?”
Lưu An ra hiệu tôi đừng nói chuyện rồi chậm rãi bước vào, bị hành động của cậu ta gây khó hiểu, tôi cũng thận trọng đi theo. Ánh sáng mạnh mẽ của nhà vệ sinh này tương phản với bóng tối bên ngoài, tôi tưởng ở khu này thì nhà vệ sinh chỉ có bỏ hoang dơ dáy vì không ai sử dụng nhưng thay vào đó, nơi này được thắp sáng rực rỡ. Lúc vào nhà vệ sinh, tôi túm lấy Lưu An: “Bây giờ cậu có thể nói chuyện gì đây không.”
Lưu An thì thầm: “Rất khó nói. Ngươi đi cùng ta thì sẽ biết.”
Nói rồi đi vào ngăn trong cùng, vẫy tay gọi tôi: “Vào đi.”
– Ngươi điên rồi.
– Nhanh lên, sắp tới rồi! Cậu ta chỉ đồng hồ trên tay…
– “Sắp tới cái gì?” Tôi thực sự không hiểu chúng tôi vào đây để làm gì…
– “Nhanh lên!” Cậu cưỡng ép kéo tôi.
Để xem chuyện quái gì đang xảy ra, tôi đi vào, “Nếu không có gì ngạc nhiên thì ta sẽ cho ngươi đẹp mặt” tôi hậm hực…
Lưu An khóa cửa lại, mỉm cười: “Thật ra tôi cũng không chắc.”
“Không chắc? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?”
Cậu ta nhìn đồng hồ, nói: “Lát nữa thôi cậu sẽ hiểu.”
Để ý phòng v. Sinh này có bé tí. Lúc này, sự thôi thúc đi tiểu từ phần dưới cơ thể nhắc nhở tôi, vâng! Không có bồn tiểu trong nhà vệ sinh này! Nhìn chằm chằm Lưu An hoài nghi, lắp bắp: “Đây là nhà vệ sinh nữ!”.
Thằng nhóc này muốn nhìn trộm! Không nói một lời, tôi đang định mở phòng làm việc và rời đi, thì bên ngoài có một tiếng ồn ào. Nghe tiếng bước chân, tay lập tức cứng đờ giữa không trung, Lưu An ở phía sau vẫn mỉm cười. Tôi lo lắng đến mức không dám hít thở, nhưng Lưu An lại cúi đầu lấy ra một quả cầu vệ sinh. “Giấy…”, cậu ấy sẽ làm? Tôi sẽ hoàn toàn muốn phát điên.
– Vui lòng… Này… Buông tôi ra… Một người phụ nữ giọng thở hổn hển.
– Đó không phải là những gì cô giáo nói đâu.
Tôi đờ đẫn tại chỗ, căng tai ra cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên ngoài.
– Uh – huh… Điều đó được… Uhhhh…
Đột nhiên, có một tiếng “bốp”, và một âm thanh giòn tan vang vọng trong không gian.
– Nào cô giáo, nhấc chân lên đi.
– Hừ… Nữ giáo viên rên rỉ đau đớn.
Tôi đã bị choáng váng bởi tất cả những điều này, nữ giáo viên và học sinh gian dâm? Lúc này, Lưu An đang lấy đồ gì đó. Tôi thấy hắn lấy một máy ảnh pinhole và một máy tính bảng trong túi, cẩn thận một chút từ ngồi xuống dưới và ra hiệu tôi đứng lên. Trong nhà vệ sinh chật hẹp chỉ một người ngồi người đứng thì đủ, tôi thờ ơ đứng. Lưu An mở chuẩn bị xong, chĩa máy ảnh qua khe hở phí dưới ra ngoài. Máy ảnh không hoạt động tốt, bởi vì vị trí của người bên ngoài cách chúng tôi vài mét, vì vậy nhìn qua màn hình có vẻ không rõ nét.
Quần dài và quần lót bị ném bừa bãi xuống sàn, chàng trai đang ngồi xổm trên mặt đất, tay trái cố định giữ vào cái đùi trắng đẹp và dài, tay phải đặt trên lỗ mật đào xinh đẹp đỏ hồng của nữ giáo viên nhanh chóng ma sát.
– “Woo… woo… a… a…” Tiếng rên rỉ từ nữ giáo viên…
Cô ấy nhắm mắt, môi hơi mở thở đứt quãng, phía trên vẫn đang mặc một chiếc áo ngắn tay mảnh khảnh với chiếc cổ tròn có vẻ rộng, thật kích thích hãy để cô ấy cúi người, cho cặp ngực lớn xuất hiện đi, thật mong đợi!
– Đừng… cắm vào… a… a… Cô giáo giật mình rên lớn…
Cậu ta để ý trạng thái dâm đãng của nữ giáo viên, đồng thời dùng hai ngón tay đẩy âm hộ của cô không nhanh cũng không chậm…
Tiếng nước vang lên mỗi lần chuyển động “tư… tư…”
“Phía dưới có thật nhiều nước, thưa cô.”
Hắn rút ngón tay ra, nghiêng đầu lại gần và mở miệng úp vào âm hộ…
– Shit… y hút mạnh một cái…
“A… a… Trời ơi…” nữ giáo viên lấy tay bịt miệng.
Cậu ta thè lưỡi liếm liếm âm hộ xung quanh rồi lại ngoáy vào trong của nữ giáo viên, “Cô giáo, cô có thoải mái không?”
“Hừm…” Cô giáo lắc đầu. Hắn thở ra và từ từ điều chỉnh góc độ cho đến khi nhắm vào tiểu huyệt của nữ giáo viên và mút nó dữ dội, miệng hoạt động hết mức…
“Ôi… ư… ư…” Tiếng rên rỉ lạc giọng của cô giáo phát, các ngón tay nắm chặt. Sự kích thích mãnh liệt của phần thân dưới khiến cô bất giác mở mắt ra.
“Nếu ngươi không nói, ta sẽ dừng lại!” Cậu ngước lên trên nhìn cô nói!
“Hừ… hừ… Đừng mà…” Nữ giáo viên cuối cùng cũng không nhịn được.
“Vậy ngươi trả lời ta, ngươi có thoải mái không?” Cậu ta tiếp tục liếm lưỡi quanh âm vật. Nữ giáo viên bị liếm nhiều đến mức ngứa ngáy, mông không ngừng run rẩy, cô thở hổn hển khó khăn lắm mới trả lời của nam sinh:
“Thoải mái… ưm… ưm…”
Y cười dâm đãng, “Sau này sẽ thoải mái hơn.”
Nói rồi, đặt đôi chân xinh đẹp của nữ giáo viên xuống và đứng dậy. Cô nghi ngờ nhìn hắn. Nam sinh đặt tay lên vai nữ giáo viên và ấn mạnh xuống. Cô ngồi xổm trên mặt đất và cúi đầu xuống. Cậu ta cởi quần và túm lấy một con cu cương cứng đã dựng đứng lên và đập vào mặt nữ giáo viên, cô thấp thỏm, nhìn lên, lắc đầu thật mạnh…
Tôi cứ như thể bị sét đánh, và đầu nổ tung, cứ tưởng sẽ chỉ có trong các video khiêu dâm, hiện giờ đã xảy ra xảy ra trước mắt tôi. Ba quan điểm truyền thống đã bị phá hủy! Tôi nhìn Lưu An, hắn nhìn chăm chú vào màn hình trong khi tay kia thì tự xử, hoàn toàn không quan tâm đến tôi. Con cặc của tôi cũng cứng đến mức không thể cứng hơn, thật khó chịu. Nhưng không thể giải phóng nó và thoát ra được.
Bên ngoài, Nam sinh véo má nữ giáo viên, tay còn lại thò vào miệng cô sờ mó chiếc lưỡi.
“Không phải cùng bây giờ, và tôi rất ngại…”
“Hmm…” lưỡi của nữ giáo viên bị bắt. Nữ giáo viên ngước lên nhìn cậu bé một cách đáng thương.
“Không thành vấn đề, em sẽ huấn luyện cô một lần nữa.”
Cậu nghịch lưỡi mềm bằng ngón trỏ và liên tục tát vào má cô bằng con cặc lớn lớn của mình. Lưỡi và tay bị rối vào nhau, vì vậy tôi không thể biết liệu đó có phải là bàn tay của cậu ta đang vuốt ve lưỡi của cô giáo hay là cô ấy đang dung lưỡi liếm ngón tay của học sinh. Nữ giáo viên dường như mệt mỏi và rút lưỡi lại miệng mở lớn thở lấy hơi, cậu bé nhìn thấy cơ hội và cầm con cặc lớn và nhét nó vào một cách dứt khoát.
“Uhhhhh…”
“Cô giáo, cầm cho tốt.” Cậu ta đẩy mạnh.
“Uhhhhh…”
Con cặc của hắn quá lớn, cô ấy chỉ có thể giữ một phần ngắn. Nam sinh giật nhẹ “Thưa cô, cô đã quên những kỹ năng mà mình đã được dạy ngày hôm qua rồi sao?”
“Woo… u… u…” nữ giáo viên nhìn cậu ta với vẻ mặt đau đớn.
“Nếu ngươi hút nó ra, ta sẽ không cho vào kia nữa!”
Như thể được khuyến khích, có động lực nữ giáo viên bắt đầu hút.
“Lưỡi cô liếm quá chậm.”
“Người vất vả quá, cô yêu của em.”
“Chắp tay sau lưng.”
Nam sinh cố ý lùi lại một bước, để cô phải nghiêng người về phía trước, nhưng tay cô đang chắp sau lưng. Nó chắc chắn sẽ làm cho trọng tâm nghiêng về phía trước, điều này làm dương vật được chèn sâu hơn vào cái miệng của nữ giáo viên.
Cậu ta chậm rãi bước ra khỏi chân, hạ thấp người xuống một chút, duỗi hai tay ra tốc lên áo của cô giáo trên ngực, lật áo ngực lên, và một cặp thỏ trắng tròn mịn nhảy bật ra…
“Cô ơi, nhìn này.”
“Vú của cô săn lại rồi, và rờ nó thực sự dễ chịu.”
“Hừ… Hừ… ưm… ưm…”
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo và người mẹ xinh đẹp tại nguồn: http://truyensextv1.com/co-giao-va-nguoi-me-xinh-dep/
Anh ta nghịch ngực, hai tay xoa nắn nhào nặn hại đào trắng hồng thỏa thích, một lúc y rút tay đứng lên có lẽ bởi vì cúi người nên mỏi. Kéo con cặc lớn khỏi miệng, ra hiệu cho nữ giáo viên liếm bìu của mình. Cô duỗi lưỡi ra liếm lên bìu, sau đó từ từ liếm hết dọc theo con cặc đến quy đầu. Tiếp theo, nữ giáo viên ngậm chặt nó trong miệng và mút mạnh.
“Ồ…” Cậu phát ra một tiếng rên rỉ thoải mái.
“Cô thật một học sinh giỏi, và học rất nhanh đấy”
Lúc này, cậu ta rút con cặc lớn của mình ra, bế nữ giáo viên lên và xoay cô lại.
“Ngươi có nói, ta mút nó ra ngươi sẽ không làm điều này mà.” Nữ giáo viên hoảng sợ.
“Ngươi có mút ra sao?” Cậu một tay ôm eo nữ giáo viên và tay còn lại ấn xuống lưng cô. Cô vật lộn một lúc, rồi ngoan ngoãn dựa tay vào tường. Quay ra phía sau nhìn cậu bé cầu xin: “Đừng… Đừng…”
Thật sự là ngổ ngáo, cô ta rõ ràng đã ngoan ngoãn nâng cái mông to đầy đặn trắng như tuyết của mình lên, vậy mà còn hét lên “Đừng… Đừng…” Bởi vì góc độ, tôi chỉ có có nửa bờ mông của cô giáo, và tôi thực sự muốn nhìn thấy âm hộ cô ấy từ phía sau. Đầu óc nóng lên, hy vọng rằng cậu ấy sẽ nhanh chóng cắm nó vào. Hắn đặt tay lên eo nữ giáo viên, một tay cầm khẩu súng của mình hướng đúng vị trí và mọi thứ đã sẵn sàng. Con cu khổng lồ nhắm vào lỗ thịt nhỏ đỏ hồng của cô nhích vào từ từ, hai mép môi thịt dần mở ra đón nhận sự xâm nhập. Lỗ thịt nhỏ nhắn và chặt chẽ được một con gà trống lớn nhét vào, nữ giáo viên thốt ra một tiếng “ahhh…
Câu ta cũng phát ra một tiếng rên dài, thoải mái.
“Cô ơi, tiểu muội muội của ngươi thật chặt.”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cô giáo và người mẹ xinh đẹp |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện liếm cặc, Truyện sex cô giáo |
Tình trạng | Update Phần 19 |
Ngày cập nhật | 02/02/2024 05:28 (GMT+7) |