Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường bá chủ – Quyển 15 » Phần 192

Con đường bá chủ - Quyển 15 - Tác giả Akay Hau

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 192

Nghe hắn tán thưởng dung nhan của mình, Họa Thủy âm thầm đắc ý nhưng lại ra vẻ u sầu nói:

“Đẹp để được gì? Suy cho cùng cũng chỉ là một bộ túi da, dù có khuynh quốc khuynh thành cũng không ai thèm ngó.”

Lạc Nam nhịn không được bật cười: “Đường đường mỹ nhân hàng đầu Đạo Địa, vô số thanh niên tuấn kiệt sẵn sàng quỳ dưới gót chân lại nói không ai thèm ngó, đúng thật là lòng dạ của nữ nhân.”

“Thanh niên tuấn kiệt nào sao ta không thấy?” Họa Thuỷ liếc xéo mắt:

“Ta chỉ thấy một kẻ vô tâm gần chục năm không thèm để ý đến ta.”

“Mười năm nay ta lăn lộn ở Thâm Uyên Chư Thần, nguy cơ trùng điệp… thật sự không có thời gian.” Lạc Nam giải thích một tiếng.

“Cái gì? Thâm Uyên Chư Thần?” Họa Thuỷ giật mình, mắt đẹp tròn xoe:

“Đó có phải là chiến trường thượng cổ của các Thần Đạo Cảnh trôi nổi bên ngoài hỗn độn?”

“Đúng vậy, cũng khá là nguy hiểm… nhưng ta nghĩ với thực lực của nàng, nếu như không quá xui xẻo vẫn có thể lăn lộn được.” Lạc Nam gật đầu.

“Đến nơi kích thích như vậy lại không cho ta theo cùng, nói ngươi vô lương tâm quả thật không sai chút nào.” Họa Thuỷ giận dỗi.

Lạc Nam sắc mặt tối sầm: “Nàng là cành vàng lá ngọc của Tam Đạo Môn, vào nơi nguy hiểm như vậy chẳng may gặp sự cố gì, ta lấy đâu ra người đền cho họa Thần Đạo Chủ?”

Nghĩ đến dáng vẻ cuồng nữ nhi của họa Thần Đạo Chủ, hắn nhịn không được rùng mình.

“Ngươi vào Thâm Uyên Chư Thần làm gì?” Họa Thuỷ hiếu kỳ nói:

“Chỗ đó có rất nhiều truyền thừa, ta và Thi Hồng Nhan từng muốn đến khám phá nhưng các vị Đạo Chủ không cho phép, bởi vì liên luỵ khá lớn.”

“Liên luỵ cái gì?” Lạc Nam vuốt cằm.

“Bởi vì đó là chiến trường của hai phương đối lập, mà Tam Đạo Môn lại đứng ở thế trung lập… nếu chúng ta nhận truyền thừa của bất kỳ cường giả nào thuộc một trong hai phương, chẳng phải sẽ bị cuốn vào vòng xoáy tranh đấu sao?” Họa Thuỷ giải thích.

“Thì ra là thế.” Lạc Nam hiểu ra, chợt nhớ lại trường hợp của Bùi Linh Hi.

Nếu hắn nhớ không lầm thì Bùi Linh Hi nhận được truyền thừa của một vị cường giả chống lại Đạo Vực và Đạo Quốc, vậy chẳng phải trong nội tâm nàng đã nghiêng về Phá Đạo Hội?

Lạc Nam nhếch miệng cười.

“Ngươi còn chưa nói đến Thâm Uyên Chư Thần làm gì?” Họa Thuỷ hừ một tiếng.

“Tìm cơ duyên cho các thê tử của ta đột phá Thiên Đạo Cảnh.” Lạc Nam thành thật trả lời.

Họa Thuỷ mím mím bờ môi, nâng cốc rượu lên uống một ngụm, bờ môi đỏ mọng càng thêm ướt át hấp dẫn.

“Nếu như nàng thích, lần sau có cơ hội ta sẽ dẫn nàng đi cùng.” Lạc Nam nói thêm một câu.

“Ai mà thèm.” Họa Thuỷ vểnh miệng, đưa mắt ngắm nhìn vườn hoa xa xa.

Lạc Nam kéo nàng lại gần mình, vòng tay ôm lấy họa Thuỷ, vùi mặt vào tóc mây mềm mại thơm ngát của nàng cười hỏi:

“Thật sự nhớ ta đến vậy sao? Mới chưa đến mười năm…”

Cảm nhận được hơi thở ấm áp của hắn, nhịp tim của họa Thuỷ đập nhanh thình thịch, nàng bĩu môi:

“Đừng có ảo tưởng, ta chỉ muốn thử nghiệm pho tượng xem có hữu dụng hay không, vừa rồi đã nói với ngươi rồi.”

“Vậy sao? Uổng công thời gian qua ta nhớ đến nàng a.” Lạc Nam ra vẻ thất vọng.

“Nhớ đến ta?” Họa Thuỷ nhoẻn miệng cười: “Công tử nói lời này không sợ cắn đầu lưỡi, bên cạnh ngươi khi đó mỹ nhân vờn quanh, sợ rằng lúc đó ngay cả họa Thuỷ là ai cũng không biết đấy.”

“Hủ dấm này chua thật, làm sao có người dám mang về nhà đây?” Lạc Nam cười trêu.

“Tiện thiếp chỉ là thuộc hạ làm việc dưới trướng của công tử, nào có tư cách dấm chua với các vị chính thất, công tử suy nghĩ nhiều.” Họa Thuỷ thở dài, dùng tay đem hắn đẩy ra.

Lạc Nam nâng cằm nàng lên, ánh mắt tà mị nhìn lấy đôi mắt sắc sảo của nàng nghiêm túc hỏi:

“Thế có muốn làm chính thất không?”

Toàn thân họa Thuỷ run lên, trong mắt không giấu được vẻ hoảng hốt, lúng túng nói:

“Không biết nữa…”

Nàng không có kinh nghiệm, không biết cảm xúc lúc này của mình là gì, chỉ biết nhịp tim đập thật nhanh và mạnh, tinh thần hỗn loạn không giữ được bình tĩnh…

Lạc Nam nhẹ cười, cúi đầu ngậm lấy đôi môi hấp dẫn của nàng.

“Ưm…” Hai mắt họa Thuỷ trợn tròn, một dòng điện từ miệng truyền khắp toàn thân, hơi thở mạnh mẽ của nam nhân như bao trùm cơ thể khiến nàng hốt hoảng.

Nụ hôn đầu tiên của nàng diễn ra theo cách như thế…

Lạc Nam không buông tha, ma sát lấy hai cánh môi đầy đặn mềm mại ngọt ngào, đầu lưỡi thành thạo duỗi ra chen chút vào bên trong miệng thơm của mỹ nữ.

Họa Thuỷ vô thức đóng chặt hàm răng phòng thủ, nào ngờ lưỡi hắn như một con tinh xà quái ác mơn trớn lấy từng chiếc răng ngọc ngà trắng sáng của nàng, khiến nàng xấu hổ phải tách mở chúng ra.

Chỉ chờ có thế, đầu lưỡi đinh hương rụt rè của nàng đã bị quấn lấy, hương tân ngọc dịch mặc hắn thưởng thức.

Mắt nàng có sóng nước lưu chuyển, gò má ửng đỏ như trái đào chín, hai bầu to tròn phập phồng theo từng nhịp thở ép sát vào lòng ngực nam nhân, toàn thân bị hắn ôm chặt đến gắt gao không một kẻ hở.

Một tay hắn vòng qua vuốt ve mái tóc dày của nàng, thật khó tin những sợi tóc mềm mượt dễ chịu này khi ở trạng thái chiến đấu lại trở thành những thanh vũ khí sắc nhọn có thể đoạt mạng bất cứ kẻ nào lơ là.

Tay còn lại hắn ôm lấy vòng eo thon, eo nàng nhỏ đến mức hắn dễ dàng ôm trọn, lại săn chắc đàn hồi đến khó tin.

Sau nụ hôn kéo dài như hàng thế kỷ, Lạc Nam tách môi để họa Thuỷ hít thở một chút không khí.

Nhưng ngay lập tức, hắn xách lấy bầu hồ lô rượu rót vào miệng nàng, xem đó như chiếc cốc rượu hảo hạng nhất thế gian mà cúi xuống thưởng thức.

Họa Thuỷ hít thở không thông, cái cảm giác nồng đậm vị, nóng bỏng khiến linh hồn nàng tê dại không biết vì say rượu hay vì nụ hôn táo bạo dẫn dắt nàng đi qua vô vàn cảm xúc, nàng như lạc lối, lý trí trở nên mơ hồ như bị dẫn dắt vào mê cung không lối thoát.

Mãi trầm mê đến khi có một dòng điện cực mạnh từ ngực trái lan tỏa trùng kích vào từng tế bào khiến nàng rùng mình tỉnh táo, liếc mắt nhìn xuống, bàn tay ma quỷ chẳng biết từ bao giờ đã luồn vào bên trong từng lớp vải mềm, đùa nghịch hạt anh đào nhỏ xinh săn cứng, nắn bóp khối tròn căng đầy to hơn cả lòng bàn tay.

“Cảm giác của nàng thế nào? Có chán ghét không?” Lạc Nam rời môi hôn nhẹ lên trán nàng thầm thì.

Họa Thuỷ mơ mơ màng màng nói: “Không biết… vẫn chưa rõ ràng…”

“Vậy để ta giúp nàng cảm nhận nhiều hơn.” Lạc Nam mỉm cười, cánh tay đang ôm eo của nàng trượt xuống, dễ dàng lướt qua một thảm cỏ nhỏ tìm đến địa phương thầm kín kia.

Họa Thuỷ vô thức dùng đôi đùi thon kẹp lấy tay hắn như phòng vệ, nhưng các ngón tay của hắn vẫn thuận lợi tìm thấy nơi cần tìm, nhẹ nhàng miết lấy, xâm nhập tiên cốc đã sớm có suối nguồn róc rách.

“Ưm… Nam… ta…” họa Thuỷ yêu kiều thở gấp, rên rỉ nỉ non.

“Đừng nói gì cả, hãy thả lỏng và cảm nhận.” Lạc Nam hôn nhẹ lên vành tai của nàng, các ngón tay bắt đầu hoạt động len lỏi và khám phá.

Từng tế bào đều phản ứng với mỗi một động tác của hắn, nàng mềm nhũn tựa mình vào lòng hắn, đầu ngửa trên vai hắn…

“Ư… thoải mái…”

Không biết qua bao lâu, nàng kêu lên một tiếng cao vút, thể nội siết chặt, nhắm mắt thở dài, linh hồn đã lơ lửng trên cao…

Lạc Nam thu tay lại, vuốt ve họa Thuỷ như đang cưng nựng một con mèo nhỏ.

Họa Thuỷ lười biếng nằm trên đùi của hắn, hai mắt lim dim, hai hàng mi cong rung động, chân mày giãn ra cho thấy nàng rất hưởng thụ.

Y phục của nàng xộc xệch, mái tóc rối bời, cả người tỏa ra một làn hương mê tình, dáng vẻ phong tình vạn chủng.

“Thích không?” Lạc Nam véo véo cái mũi nhỏ xinh hỏi.

“Đáng ghét, đúng là một tên nam hồ ly, chỉ biết dụ dỗ, quyến rũ nữ nhân là giỏi.” Nàng mở mắt lườm hắn, chỉ là sâu trong đáy mắt chỉ có nhu tình mật ý.

Cảm nhận được long căn của nam nhân đã sớm bành trướng, nàng lớn mật kéo nó lộ ra, dùng tay mơn trớn, cúi đầu phục thị hắn.

Lạc Nam hít sâu một nơi, nhìn thấy bờ môi đỏ thẳm, ướt át và yêu kiều của đệ nhị mỹ nhân Đạo Địa âu yếm, một cảm giác thỏa mãn nói không nên lời.

Nàng và hắn ngay từ lần đầu gặp nhau có lẽ đã luôn cuốn hút, hấp dẫn đối phương, mong muốn đối phương thuộc về mình… chỉ là cần phải có thời gian để xác nhận rõ ràng hơn mà thôi.

Lạc Nam đứng lên bế lấy nàng bước đến bên dòng suối tươi mát, lực lượng bùng phát, cả hai đã trở về trạng thái nguyên thuỷ.

Nhìn ngọc thể hoàn mỹ với những đường cong ma mị trong lòng mình, Lạc Nam nói:

“Từ giờ nàng thuộc về ta.”

Nàng chính là tồn tại họa quốc ương dân, có thể khiến quân vương trầm mê không tảo triều, Lạc Nam là kẻ dám yêu dám hận, hắn chủ động muốn rơi vào trong đó…

Họa Thuỷ nghịch ngợm đảo mắt, khiêu khích nói: “Nếu chàng không sợ phụ thân của thiếp tính sổ thì cứ làm.”

“Nhạc phụ đại nhân có tu vi gì?” Lạc Nam hiếu kỳ.

“Phi, còn chưa gả đã gọi nhạc phụ, đúng là mặt dày.” Họa Thuỷ cười khúc khích đáp:

“Thần Đạo Hậu Kỳ, tiệm cận Viên Mãn rồi.”

“Rất lợi hại.” Lạc Nam hít sâu một hơi:

“Nhưng để có được nàng, ta chấp nhận liều mạng.”

“Vậy thì tới thôi.” Họa Thuỷ hài lòng hôn phớt lên môi hắn, thổ khí như lan:

“Cùng lắm thì thiếp theo chàng cao bay xa chạy.”

“Hahaha.” Lạc Nam cất tiếng cười to, long căn trực tiếp tìm đến địa phương nguyên vẹn, dũng mãnh tiến vào khai phá.

“Ưm…” họa Thuỷ ưỡn thẳng người, nước mắt phía trên và máu đỏ phía dưới cùng lúc tuôn ra, động tình gọi hắn:

“Phu quân…”

Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 15 tại nguồn: http://truyensextv1.com/con-duong-ba-chu-quyen-15/

Gió tạnh mưa tan, đôi nam nữ ôm nhau nằm giữa vườn hoa tắm ánh nắng mặt trời, chỉ cảm thấy những phút giây tuyệt vời vừa xảy ra như một giấc mộng.

“Nếu biết lần này đến đây sẽ rơi vào mỹ nhân kế, có đánh chết ta cũng không đến.” Lạc Nam trêu nói.

“Phi, được tiện nghi mà còn khoe mẻ.” Họa Thuỷ quay sang cắn lấy ti hắn một ngụm.

Lạc Nam bật cười ha ha, rất thích đùa nghịch tóc của nàng, cảm thán một tiếng:

“Đùa với nàng thôi, đoá hoa đẹp nhất Đạo Địa chính là món quà ông trời ban cho ta, vui mừng còn không kịp đây.”

“Đẹp nhất?” Họa Thuỷ lắc đầu tự giễu:

“Chàng chưa nhìn thấy Bùi Linh Hi nên mới nói vậy thôi.”

“Ai nói ta chưa nhìn thấy?” Lạc Nam hỏi.

“Ngươi thấy rồi?” Họa Thuỷ ánh mắt lập tức tỏa ra nguy hiểm, hùng hùng hổ hồ trèo lên người hắn đè xuống:

“Rốt cuộc các ngươi có quan hệ gì? Bùi Linh Hi luôn đeo mặt nạ sao lại cho ngươi thấy?”

Hắn nhịn không được trừng mắt, thầm nghĩ có lẽ hủ dấm này chua nhất trong số các vị thê tử.

“Bùi Linh Hi là bằng hữu thê tử Long Nhi của ta, trong lúc chiến đấu tình cờ rơi xuống mặt nạ.” Lạc Nam đành đem chuyện ở Đạo Hải vừa đại khái kể lại, vừa vươn tay lên chơi đùa đại bạch thỏ của nàng.

Họa Thuỷ xem như đã hiểu, u oán nói: “Đã thấy dung mạo của Bùi Linh Hi, ngươi còn khẩu thị tâm phi khen ta đẹp nhất?”

Nàng vẫn luôn tự ngạo về diện mạo của bản thân nhưng so ra cảm thấy kém hơn Bùi Linh Hi một chút.

“Ta nói thật.” Lạc Nam nghiêm túc khẳng định:

“Dung nhan của hai nàng mỗi người mỗi vẻ không phân cao thấp, nhưng hiện tại nàng chính là lão bà của ta, ở trong lòng ta lão bà của mình mới là đẹp nhất a.”

“Khanh khách.” Họa Thuỷ cười đến run rẩy toàn thân, điều khiển mái tóc của mình vuốt ve khắp cơ thể hắn, khóe môi cong lên:

“Thật là dẻo miệng, không uổng công người ta thích chàng như vậy.”

“Chỉ thích thôi sao?” Lạc Nam bất mãn xoay người đem nàng đè xuống.

“Chứ muốn gì nữa?” Họa Thuỷ chớp mắt.

“Phải là yêu, hiểu chưa?” Lạc Nam hôn ngấu nghiến đôi môi nàng.

“Ừm thì yêu… nhưng đừng tiếp tục, thiếp còn đau rát.” Họa Thuỷ nũng nịu đem hắn đẩy ra.

“Ngoan nào, lần này ta truyền công cho nàng, chúng ta song tu… sẽ không đau.” Lạc Nam an ủi.

Họa Thuỷ tin tưởng nhẹ tách hai chân để cho hắn một lần nữa tiến nhập.

Mà Lạc Nam cũng không lừa nàng, hắn bắt đầu thông qua linh hồn đem Thiên Địa Hợp Hoan Kinh các loại truyền sang.

Trong lúc nhất thời, Nguyên Khí cuồn cuộn kéo tới, tẩm bổ cho cả hai người…

Họa Thuỷ thoải mái thở dài, trạng thái dần dần hồi phục, tất cả ê ẩm tan biến, thần thanh khí sảng.

Lần này không đợi Lạc Nam chủ động, nàng đã như một vị nữ tướng cưỡi ngựa rong ruổi chiến trường, thoải mái nhún nhảy.

Lạc Nam nằm im nhắm mắt, ánh nắng ấm áp và mỹ nhân tung hoành…

Tận hưởng phút giây yên bình khó được…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường bá chủ
Con đường bá chủ – Quyển 2
Con đường bá chủ – Quyển 3
Con đường bá chủ – Quyển 4
Con đường bá chủ – Quyển 5
Con đường bá chủ – Quyển 6
Con đường bá chủ – Quyển 7
Con đường bá chủ – Quyển 8
Con đường bá chủ – Quyển 9
Con đường bá chủ – Quyển 10
Con đường bá chủ – Quyển 11
Con đường bá chủ – Quyển 12
Con đường bá chủ – Quyển 13
Con đường bá chủ – Quyển 14 (Update Phần 240)
Con đường bá chủ – Quyển 15
Con đường bá chủ – Quyển 16 (Update Phần 54)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 15
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 30/10/2024 15:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân