Bầu không khí có phần giương cung bạc kiếm.
Nữ nhân thành thục quyến rũ cao ngạo mà đứng, thân thể thành thục uyển chuyển ẩn hiện sau lớp kim ô hoàng bào, mắt ngạo như phượng, môi đỏ như lửa, tuyệt mỹ vô song…
Đối diện với nàng, chín tên lão già có nam có nữ khí tức bạo phát, lấy một tên nam tử trung niên cầm đầu, khí thế Luyện Hư Viên Mãn không ngần ngại ầm ầm mà ra, khiến thiên địa rung động…
Diễm Nguyệt Kỳ sắc mặt âm trầm nhìn một đám lão già đứng ở phía đối lập, từng gương mặt nhìn qua hết sức quen thuộc, hết sức dễ gần, đa số đều là trưởng bối nhìn nàng lớn lên từ nhỏ…
Vậy mà giờ đây, tất cả đều dùng ánh mắt tràn ngập địch ý nhìn xem nàng, sẵn sàng động thủ bất kỳ lúc nào.
Điều này khiến Diễm Nguyệt Kỳ trong lòng ẩn ẩn có cảm giác đau nhói, mặc dù tính cách của nàng vốn không để ý những thứ này, nhưng dù sao bị thân nhân phản bội luôn không thật sự dễ chịu…
“Thế nào? Các ngươi tập trung trước mặt bổn tọa là có ý gì?” Khí tràng của Diễm gia gia chủ vẫn hằn sâu trong máu, nàng trợt mắt hỏi một câu, không ít lão già chợt cúi đầu xuống chẳng dám nhìn thẳng.
“Rất đơn giản mà thôi, Diễm gia chúng ta vốn là gia tộc dùng võ vi tôn, lão phu hiện tại đã đột phá Luyện Hư Viên Mãn, cảm thấy đủ tư cách đảm nhiệm ngôi vị Gia chủ!” Trung niên nhân cầm đầu sắc mặt thản nhiên, giường như mọi chuyện nên là như vậy…
Hắn vừa đột phá được gia tăng số lượng lớn tuổi thọ, trong một đêm ngoại hình trở về tuổi trung niên, sinh lực mười phần.
“Ồ? Đại trưởng lão đột phá Luyện Hư Viên Mãn là chuyện đáng mừng của gia tộc, lẽ ra phải tổ chức tiệc tùng một phen, hà cớ vội vàng muốn làm gia chủ?” Diễm Nguyệt Kỳ nhếch miệng, ý vị thâm trường nói…
“Ta cảm thấy đăng cai ngôi vị gia chủ, khi đó ăn mừng một phen cũng không muộn!” Đại trưởng lão Diễm Vô Trần cười nhạt nói.
“Mặc dù đã đột phá Luyện Hư Viên Mãn, nhưng Diễm Vô Trần ngươi cho rằng ăn chắc được bổn tọa?” Diễm Nguyệt Kỳ thản nhiên hỏi một câu, trong ánh mắt có lôi đình chớp động.
Diễm Vô Trần hiển nhiên cũng đã lường trước một màn này, ung dung nói ra:
“Lão phu biết Nguyệt Kỳ ngươi là thiên tài trên Hoàng Kim Bảng, có thể vượt cấp chiến đấu… nhưng ngoài thực lực cường đại ra, cần được chư vị trưởng lão tán thành và công nhận… những năm qua ngươi bỏ bê gia tộc ngày một suy tàn, có thấy áy náy không?”
Đám lão già không nói lời nào, hiển nhiên tán đồng cách nói của đại trưởng lão.
“Khanh khách!” Diễm Nguyệt Kỳ nghe vậy cười rộ lên, gằn từng chữ hỏi:
“Bổn tọa bỏ bê gia tộc? Những năm qua Bổn tọa trấn thủ Diễm gia, có thế lực nào dám càn quấy trước mặt Diễm gia bao giờ chưa? Nếu không có bổn tọa trấn thủ, Diễm Vô Trần ngươi liệu có an ổn bế quan đột phá Viên Mãn hay không?”
Diễm Vô Trần nhất thời á khẩu, một vị lão già tiến lên hạ giọng nói:
“Nguyệt Kỳ, ta bằng tuổi gia gia của ngươi, nên đứng ra nói một câu công bằng… đúng là nhờ vào uy danh của ngươi mà không một ai dám động vào Diễm gia, nhưng để làm một gia chủ bấy nhiêu đó thôi còn không đủ, trong tất cả mọi trường hợp, ngươi cần đặt lợi ít của gia tộc lên hàng đầu… ví dụ như lãnh địa Diễm gia cai quản cần có sự cải cách, cường giả nên vi tôn, Diễm gia nên được hưởng những thứ xứng đáng, tại sao chúng ta phải bình đẳng với những kẻ yếu kém hơn mình?”
Người vừa lên tiếng chính là Diễm gia Nhị Trưởng lão, chính sách bình đẳng trong lãnh địa Diễm gia mà Diễm Nguyệt Kỳ đưa ra từ lâu đã khiến bọn hắn không hài lòng…
Theo bọn hắn thấy, Diễm gia nên cao cao tại thượng đứng trên đỉnh đầu, những thế lực yếu kém xung quanh phải ngoan ngoãn phục tùng, dâng lên tài nguyên tu luyện hàng năm, để Diễm gia ngày càng lớn mạnh mới đúng.
“Bổn tọa nhổ vào, các ngươi một đám già hèn nhát, có giỏi thì tuyên chiến cùng với thế lực cường đại bên ngoài cướp đoạt tài nguyên, bổn tọa sẽ toàn diện ủng hộ… ngược lại các ngươi chỉ muốn trấn lột những người yếu hơn mình để phát triển, hành vi như vậy hoàn toàn trái ngược di huấn tổ tiên!” Diễm Nguyệt Kỳ phẫn nộ gằn giọng.
“Tại sao phải liều mạng chiến đấu cùng kẻ thù hùng mạnh? Trong khi chúng ta có thể thu lấy tài nguyên của vô số thế lực nhỏ yếu, vừa an toàn lại vừa nhanh chóng!” Diễm Vô Trần đường hoàng nói.
Diễm Nguyệt Kỳ hít sâu một hơi, đè nén cảm giác phẫn nộ, ánh mắt đảo qua từng gương mặt, trầm giọng hỏi lại:
“Các ngươi ai tán đồng với ý kiến của Diễm Vô Trần?”
Đám lão già nhìn nhau, toàn thể cắn răng giơ cao tay…
“Tốt, tốt, tốt!” Diễm Nguyệt Kỳ lạnh lùng nói liên tục ba chữ tốt, trong lòng chợt sinh ra cảm giác chán chường…
Những lão già này khi còn trẻ cũng đều là nhân vật anh kiệt, nhưng khi về già… sống an nhàn sung sướng quá lâu khiến tâm tính của cường giả trong bọn hắn đã hoàn toàn mất hết rồi…
Cả đám chỉ muốn ngồi không hưởng lợi, để những thế lực nhỏ yếu hơn mình phải cung phụng…
Diễm gia nếu chỉ toàn những loại người này, ngày suy tàn thật sự không còn xa…
Một gia tộc nếu không có ý chí vươn lên, cần thiết tồn tại không?
Tình cảm của Diễm Nguyệt Kỳ đối với Diễm gia cũng không còn lại bao nhiêu, xung quanh là một đám già cổ hủ, một đám tiểu bối ỷ vào quyền thế gia tộc mà không xem ai ra gì…
Phụ mẫu nàng đã mất từ lâu, hai nữ nhi thì theo Lạc Nam ngày đêm phấn đấu để thực hiện ước mơ hoài bảo… nàng cũng nên toàn tâm toàn ý theo bọn họ mới đúng!
Nghĩ đến đây, Diễm Nguyệt Kỳ trong lòng trở nên thanh thản không ít, gật đầu nói ra:
“Diễm gia để lại cho các ngươi tự sinh tự diệt cũng được, bổn tọa cùng hai nữ nhi từ nay về sau triệt để rời khỏi Diễm gia!”
Diễm Nguyệt Kỳ nói xong, không đợi đám người phản ứng, đang muốn rời đi…
“Không được!”
Một âm thanh gấp gáp vang lên, Diễm Nhật cùng Diễm Dương sắc mặt tham lam, tràn ngập dâm ý mà đến…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyensextv1.com/
“Các ngươi có ý kiến?”
Diễm Nguyệt Kỳ nhướng mày, vốn nàng đối với Diễm gia không có chút lưu luyến nào, trong lòng muốn toàn tâm cùng hai nữ nhi của mình dốc sức phát triển Hậu Cung, để tiểu nam nhân kia sớm ngày quân lâm thiên hạ…
Bất quá hai tiểu tử Diễm Nhật và Diễm Dương bình thường rụt rè trước mặt nàng hôm nay lại dám lên tiếng, để Diễm Nguyệt Kỳ cảm thấy có chút tò mò…
Diễm Nhật và Diễm Dương nhìn lấy ánh mắt của nàng, nhất thời hoảng sợ co rụt cổ, sự bá đạo uy phong trước đây của Diễm Nguyệt Kỳ vẫn in sâu trong tâm trí, khiến bọn hắn không dám nhìn thẳng vào nàng…
“Vô dụng!”
Một âm thanh cười lạnh vang lên, chỉ thấy Diễm Viêm Thương thản nhiên mà đến, nhìn Diễm Nguyệt Kỳ không mặn không nhạt nói ra:
“Nguyệt Kỳ tiền bối từ khi sinh ra đến khi đạt được thành tựu như hiện tại, tất cả đều nhờ Diễm gia ban cho, hiện tại phủi tay rời đi không thấy quá đáng sao?”
“Viêm Thương nói không sai!” Diễm Viêm Thương vừa nói xong, lập tức được toàn bộ trưởng lão tán thành, nhìn về Diễm Nguyệt Kỳ ánh mắt cũng thay đổi.
Nữ nhân này từ nhỏ đến lớn đều tu luyện nhờ tài nguyên của Diễm gia, dù bỏ đi chức vị gia chủ cũng nên ở lại phục vụ cho gia tộc mới đúng…
“Diễm Nguyệt Kỳ, ngươi mặc dù không tiếp tục làm gia chủ, nhưng có thể thêm vào trưởng lão đường, ngày sau thay gia tộc giải quyết cường địch!” Diễm Vô Trần trầm giọng nói.
Đám trưởng lão nghe vậy gật đầu, thực lực của Diễm Nguyệt Kỳ ai nấy đều biết, nếu có nàng tọa trấn Diễm gia, chính là một cỗ máy chiến đấu mạnh mẽ…
“Ồ? Bổn tọa từ nhỏ có tài nguyên tu luyện là dựa vào phụ mẫu của bổn tọa cống hiến cho gia tộc đến mức hy sinh tính mạng, đến khi bổn tọa trưởng thành, tài nguyên cũng dựa vào làm nhiệm vụ cho gia tộc đạt được… mà khi bổn tọa lên ngôi gia chủ, đã thay Diễm gia làm biết bao nhiêu chuyện, theo lời nói của ngươi là bổn tọa đang mắc nợ Diễm gia?” Diễm Nguyệt Kỳ ánh mắt híp lại, không nhanh không chậm đặt câu hỏi, biểu lộ hết sức bình thản.
Chỉ là nếu có Lạc Nam ở đây, nhất định sẽ biết nữ nhân này của mình đã thật sự phẫn nộ…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv1.com/con-duong-ba-chu-quyen-2/
“Khanh khách… Đại sư tỷ thật sự phẫn nộ rồi!”
Cách Diễm gia một khoảng, bên trên đỉnh sơn phong, hai thân anh như tiên giáng trần phiêu nhiên mà đứng, khí thế toàn thân thu liễm như hòa cùng thiên nhiên… đem toàn bộ cảnh tượng bên trong đại sảnh Diễm gia thu vào tầm mắt…
Hai vị nữ tử mặc dù đều mang khăn lụa che mặt, bất quá chỉ dựa vào khí chất và hình dáng, chỉ sợ đủ khiến toàn bộ nam nhân thiên hạ phát cuồng.
Trong số hai nàng, một nữ nhân toàn thân y trang màu tím cao quý ôm sát lấy cơ thể, bóng lưng như liễu tràn đầy ma mị, mông ngực vểnh cao làm nổi bậc từng đường cong đến cực hạn, như một yêu tinh pha lẫn chút thành thục của mỹ phụ, hoàn toàn hút hồn người khác…
Bách Diện Tiên Tử – Tần Mộng Ảnh…
Nữ nhân còn lại một thân cung trang màu trắng, làn da trắng mịn không nhiễm bụi trần, đôi mắt thanh tịnh như nước hồ thu, dáng người thon dài thản nhiên đứng đó… lại tạo cho người khác cảm giác xa cách vạn dặm, như gần như xa, không dám có chút khinh nhờn…
Bách Hoa Tiên Tử – Tô Nhan…
Một đôi nữ thần trong mộng của vô số nam nhân, người quyến rũ, người thanh cao… lúc này đúng cùng một chỗ, chỉ tiếc không ai có diễm phúc được chứng kiến cảnh tượng tuyệt mỹ này…
“Đám người Diễm gia quả thật quá đáng, những năm qua nhờ có uy danh của Đại Sư Tỷ mà bọn hắn an ổn tu luyện không người dám phạm, hiện tại sau khi trở mặt lập tức bát bỏ mọi công lao…” Tô Nhan nhíu lấy đôi mi, giọng điệu như gió thoáng qua.
“Lòng tham của chúng vốn không đáy, nữ nhân kia đã nhượng bộ một bước nhưng không biết điều, nếu tiếp tục nhẫn nhịn chúng sẽ tiếp tục đòi thêm thứ khác, thật sự xem nữ nhân kia là quả hồng mềm sao?” Tần Mộng Ảnh yêu kiều mỉa mai nói.
“Chúng ta nên hỗ trợ đại tỷ, dù đại tỷ đã đột phá Luyện Hư Viên Mãn, nhưng phe cánh bọn chúng quá đông đảo!” Tô Nhan trong lòng lo lắng, áo trắng tung bay, muốn tiến đến can thiệp.
Một thời gian ngắn không thấy, tu vi Bách Hoa Tiên Tử đã đột phá Luyện Hư Trung Kỳ, không hổ danh đồ đệ Cuồng Bạo Nữ Vương, thiên phú rất khủng bố.
“Khoan!” Tần Mộng Ảnh kéo lấy nàng, hừ một tiếng nói ra:
“Muội không muốn biết toàn bộ thực lực của nữ nhân đó sao? Thời gian qua đôi gian phu dâm phụ ở cùng nhau, ta không tin xú nam nhân kia không cho nàng đồ tốt!”
Tô Nhan sắc mặt xinh đẹp cổ quái, mở miệng thắc mắc: “Gian phu dâm phụ? Bọn hắn một người là nam nhân của tỷ, một người là đại sư tỷ nha!”
“Hừ, bởi thế ta mới gọi như vậy, dám ở sau lưng ta mèo mả gà đồng, đợi hắn trở về xem ta làm sao xử lý!” Tần Mộng Ảnh hai tay khoanh tròn ở trước ngực, đem đôi gò bồng đảo đè ép xuống, tràn ngập ghen tuông nói.
Mặc kệ Lạc Nam đi với ai nàng đều không ghen, chỉ riêng ở cùng Diễm Nguyệt Kỳ là thấy khó chịu…
Tô Nhan nhẹ nhàng khép hờ đôi mắt đẹp, đối với tình cảm phức tạp của mấy người này không muốn liên can, chỉ gật đầu nói:
“Nếu đại sư tỷ xảy ra nguy hiểm muội sẽ can thiệp!”
Tần Mộng Ảnh quyến rũ nhún vai, nếu không có ý can thiệp nàng cũng chẳng đến nơi này làm gì, sau khi nhận được Hàn Thẩm lén lút truyền tin, nàng đã lập tức liên hệ với tam muội đến xem náo nhiệt…
Đương nhiên nếu nữ nhân kia thật sự gặp nguy hiểm, nàng cũng không khoanh tay đứng nhìn…
Có thể đánh bại Diễm Nguyệt Kỳ, chỉ có thể là Tần Mộng Ảnh nàng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 2 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 07/10/2020 06:38 (GMT+7) |