Rồi tình cảm của mình dành cho Anh Thư thì sao? Dũng đã khẳng định được từ lâu rồi, tương lai ra sao không biết nhưng giờ đây cậu chỉ coi Anh Thư như em gái mình mà thôi.
Nhưng biết trả lời Anh Thư như thế nào đây? Một cô gái mới lớn, lần đầu tiên biết yêu cũng là lần đầu tiên phải gạt bỏ tấm thân nữ nhi để tỏ tình với một chàng trai, người ta gọi là cọc đi tìm trâu.
– Anh là một phạm nhân, em còn nhớ không?
– “Em không quan tâm đến chuyện đó”, Anh Thư vẫn chưa dám ngước mặt lên nhìn Dũng.
– Em đã suy nghĩ kỹ chưa?
– Em nghĩ kỹ rồi mới nói.
– Anh Thư này, em là một cô gái rất đáng yêu, rất dễ thương và còn rất đẹp nữa. Ngoài kia còn rất nhiều chàng trai xứng đáng với em.
Cũng xem nhiều phim Hàn Quốc nên Anh Thư biết ý vừa rồi của Dũng như là một lời từ chối khéo léo. Cô rơm rớm nước mắt mà thổn thức con tim. Lần đầu tiên trong đời cô biết đau, biết thế nào là thất tình, biết thế nào là khổ vì tình.
– Anh… Anh… Không thích em?
Dũng biết những giọt nữa chực trờ trong đôi mắt Anh Thư kia báo hiệu tình cảm của cô dành cho anh là thật. Nhưng con người Dũng trước nay là vậy, không lợi dụng người ta được. Và cũng không thể dối lòng. Dũng tìm một giải pháp khác mà cậu cho là toàn vẹn ở hoàn cảnh này.
– Ý anh không phải vậy.
Anh Thư như tìm thấy cửa hầm trong ngục tối:
– Vậy là…
– Anh Thư này, nghe anh nói hết đã. Em phải biết hoàn cảnh của anh bây giờ, rồi em cũng còn rất trẻ nữa, em cần phải học hết cấp III, rồi thi đại học nữa. Ý anh là chúng ta còn rất nhiều thời gian, và bây giờ việc quan trọng nhất của em là học, của anh là chấp hành án tù. Khi nào em vào đại học, lúc đó anh là công dân bình thường rồi thì mình nói lại chuyện này được không?
Dũng dùng biện pháp kéo dài thời gian, biết đâu đấy trong khoảng thời gian này Anh Thư sẽ tìm thấy đối tượng khác phù hợp hơn, rồi chiêm nghiệm lại tình cảm của mình có thực sự không? Hay chỉ là sự choáng ngợp nào đó rồi tan biến nhanh mà thôi. Cách này vẹn cả đôi đường, Dũng nghĩ vậy.
– Nhưng em sợ, em sợ đến lúc đó anh sẽ yêu người khác.
– “Trong đây anh yêu được ai cơ chứ”, Dũng thấy khuôn mặt Anh Thư giãn ra chứng tỏ quyết định của mình là đúng.
Anh Thư đúng là đã dậy thì thành công nhưng để lớn thì chưa, cô phấn chấn hẳn lên coi như mình vẫn còn cơ hội với anh:
– Vâng ạ, vậy đến khi em vào đại học thì em sẽ đi tìm anh. Nhưng lúc đó anh phải ngỏ lời đấy. Người ta đang ngượng chết đi được đây này.
– Rồi, rồi, ngoan lắm.
– Anh này, cứ làm như em là trẻ con không bằng.
Ở bên ngoài, bác Đức thở phào một cái rồi mới đi hẳn.
… Bạn đang đọc truyện Cu Dũng tại nguồn: http://truyensextv1.com/cu-dung/
Thêm 1 năm nữa trôi đi, một năm vừa rồi đã qua không có gì biết động lớn, Dũng và X vẫn bình yên mà sống, mà học võ bác Sáu truyền thụ. Dũng sau đợt mùng 2/9 vừa rồi thì được ân xá giảm án 3 tháng. Anh Thư thỉnh thoảng cuối tuần về nhà chơi có vào thăm Dũng và đều được thu xếp gặp Dũng ở phòng của bố.
X sắp mãn hạn tù.
Trước đợt ra tù của X độ chừng 1 tháng thì cô Trúc có đến thăm Dũng. Cô vẫn hết lần này đến lần nọ khất lần chuyện mẹ Loan đến thăm Dũng. Cô viện hết lý do này đến lý do nọ để nói mẹ không thể đến được. Dũng nhớ mẹ đến cùng cực nhưng cũng không vì thế mà tỏ ra giận dỗi hay gì khác, cậu chỉ mong mẹ được bình an mà thôi, bằng chứng bình an chỉ duy nhất là những bức thư của mẹ gửi cho Dũng được cô Trúc áp lên tấm kính cho Dũng đọc.
Lần đó Dũng có chuyện muốn nhờ cô Trúc. Cậu muốn nhờ cô sau khi X ra tù thì cho ở nhờ nhà cô một thời gian trong lúc cậu thụ án. Cậu muốn X ở bên cạnh mẹ, chăm sóc mẹ và bảo vệ mẹ thay mình. Dũng cũng kể sơ qua cho cô nghe về hoàn cảnh của X, về mối quan hệ của mình và chị. Cô Trúc lúc đầu có nghi ngờ rằng X là người yêu của Dũng nhưng Dũng một mực phủ nhận tình yêu mà chỉ coi X như chị gái thôi. Trúc nhận lời.
Trước hôm X ra tù 1 ngày, buổi tối Dũng đến buồng giam của chị, gọi chị ra ngoài nói chuyện, hai chị em ngồi ghế đá.
– Chị này, mai chị ra rồi phải không?
– Uh, mai tôi mãn hạn rồi.
– Em thì chắc độ khoảng 6 tháng nữa chị ạ, đợt vừa rồi em được ân xá 3 tháng, cộng với độ 3 tháng tạm giam trước khi vào đây thì em chỉ còn thụ án 2 năm rưỡi nữa thôi. Giờ được 2 năm rồi.
– Tôi lo cậu ở lại một mình gặp chuyện.
– Chị này, chị em mình giờ đã khác rồi, không ai trong trại này dám bắt nạt chị em mình nữa đâu. Chị cho em hỏi này?
– Giờ một mình chị đấu với Phan bò chị có sợ không?
X không trả lời mà chỉ lắc lắc đầu. Một năm vừa qua, không quản ngại nắng mưa trau rồi sức khỏe, cô đã tự tin mà đứng trước không chỉ 1 mà có lẽ là vài thằng như Phan bò cũng không một cái chớp mắt.
– Đấy, chị còn không sợ thì em sợ gì. Mấy lần đấu tay đôi với chị mà có lần nào em thua đâu. Chị em mình ngang ngang đấy.
– Là cậu nhường tôi, sợ tôi đau thì có.
– Chị này, mai chị ra trước rồi, tự nhiên em thấy…
X bẽn lẽn:
– Thấy gì?
– Em chẳng biết nói sao nữa, chỉ thấy thiếu thiếu gì đó. Dù gì ở đây mấy năm lúc nào cũng chị chị em em bên nhau, giờ chị đi trước tự dưng thấy nhớ nhớ.
X hơi hụt hẫng vì câu trả lời của Dũng, cô mong một câu khác cơ.
– Thiếu thì tìm cái cô bé tên là gì ấy nhỉ? Con trưởng trại ấy mà chơi.
Trong đó có một chút gì đó của hờn, của ghen thì phải.
– Chị này trêu em, cô bé đó em coi như em gái thôi.
– Ai biết được ma ăn cỗ, xinh thế cơ mà.
– Xinh không bằng chị.
Dũng buột miệng, mà cũng đúng thật, ở X là nét đẹp của một phụ nữ quý phái, nét đẹp rất cổ truyền, nét đẹp đấy thực sự rất cuốn hút, như mơ như hồ. Dũng còn ít tuổi nên trải nghiệm không nhiều, chứ nếu nhiều chắc chắn Dũng không khó nhận ra, X có nét đẹp của cô gái Tràng An (tên gọi xưa của Hà Nội).
X thì đỏ ửng hai gò mà, cô thầm nghĩ: “Anh ấy khen mình xinh kìa, ghét thế cơ chứ”. Năm nay đã tròn 21 tuổi, X cũng không còn tấm còn cám gì nữa mà không biết trái tim mình đã thuộc về Dũng. Cô đã khẳng định rằng mình yêu Dũng và tự hứa với lòng mình rằng chỉ yêu Dũng mà thôi.
Nhưng X vẫn mãi là X:
– Vớ vẩn!
Dũng chuyển chủ đề:
– Chị này, mai ra tù chị sẽ sống thế nào?
X ngập ngừng vì Dũng chạm đến đúng là cái cô lo lắng nhất. Cô không nơi mà đi, không có nhà để về, không có nghề nghiệp gì, biết bắt đầu cuộc sống thế nào đây.
– Tôi… Tôi… Cũng chẳng biết nữa. Hoàn cảnh tôi thế nào cậu biết cả còn gì? Bà sư trụ trì nuôi nấng tôi từ nhỏ đã mất ngày tôi vào đây rồi. Giờ có sư mới lên thay không biết thế nào. Với lại tôi cũng không muốn về lại cái mảnh đất ấy nữa.
– Chị, em muốn nhờ chị một việc được không?
Khẽ ngẩng đầu nhìn sang Dũng như muốn lắng nghe lời Dũng nói, chị em gần nhau thành quen, chỉ ánh mắt thôi cũng hiểu được đối phương muốn gì. Dũng từ từ cầm bàn tay nhỏ bé nhưng mềm mại của chị mặc cho chị có tha cho bàn tay mình công việc gì đâu. Tim X đập thình thịch, lần đầu tiên bị, à không, được người khác phái cầm tay, mà lại là ý trung nhân. X run lắm. Dũng nói:
– Em muốn nhờ chị chăm sóc mẹ em lúc em còn ở đây?
– Tôi…
– Chị biết rồi đấy, em thân ở đây nhưng có phút nào là em không lo cho mẹ em đâu, thằng chó Phong Xếch ngoài kia em biết nó chưa hại được mẹ em nó không dừng đâu. Ơn giời là đến thời điểm này mẹ em vẫn chưa có sao vì ở nhờ cô Trúc bạn mẹ em. Nay chị ra trước em, em nhờ chị ở bên cạnh vừa là chăm sóc mẹ giúp em nhưng hơn cả là bảo vệ mẹ giúp em. Nói thật với chị, ở trên đời này ngoài mẹ em ra thì chị là người em tin tưởng nhất.
Dũng trần tình một hồi làm trái tim X nát vụn thành từng hạt, rõ ràng trong lòng Dũng cũng có vị trí cho mình thật rồi.
– Tôi…
– Rồi đến khi em ra tù, chị em mình nương tựa nhau, cùng nhau làm lại cuộc đời, có được không chị?
– Tôi…
X theo thói quen vẫn thoát được câu nói đồng ý. Nhưng Dũng hiểu chị, cậu tin tưởng chắc chắn chị sẽ đồng ý.
– Đây, chị cầm lấy mảnh giấy này, em có ghi rõ địa chỉ nhà cô Trúc, mẹ em đang sống ở đó. Em đã nói chuyện này với cô Trúc và mẹ từ cách đây 1 tháng rồi.
X đón lấy mảnh giấy rồi đút vào túi áo, nhưng mồm vẫn không phọt ra được câu đồng ý, điên thế cơ chứ. Dũng lại nói tiếp kiểu độc thoại như một thằng dở hơi:
– Chị có đồng ý hay không thì tùy ở quyết định của chị. Em chỉ mong rằng, chị em mình có duyên gặp nhau ở đây thì từ nay đễn mãi về sau chị em mình không rời nhau nữa. Được không chị?
“Không rời nhau nữa”, ý là sao đây ta.
X gần như là không thể kiềm chế được bản thân mình nữa rồi, cô phải nhanh chóng đứng dậy để đi về ngay không thì sẽ làm một vài điều hư hỏng mà bản thân cô không bao giờ cho phép. Rụt bàn tay vẫn ở trong tay Dũng bấy đến giờ, X đứng dậy rồi nói:
– Biết thế đã, tôi còn phải nghĩ đã. Thôi tôi về đây. Cậu ở lại giữ gìn, nhanh rồi về với mẹ, với… Tôi.
A, hóa ra là đồng ý rồi. Thế cơ đấy.
X đi được độ vài mét thì Dũng sực nhớ đến một chuyện:
– Ơ chị X ơi, thế cái bàn chải đánh răng của em đâu.
X đứng lại một chút rồi vọng lại:
– Còn lâu mới trả nhé.
Nói rồi cô chạy như bay làm lúc lắc trong ngực cái vòng cổ làm bằng dây dù, trên đó xỏ một vật hình trụ một đầu vót nhọn, hình như bằng nhựa thì phải.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cu Dũng |
Tác giả | Cu Zũng |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Đụ mẹ ruột, Sextoy, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Vợ chồng |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/06/2018 13:39 (GMT+7) |