Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cuộc sống mới » Phần 30

Cuộc sống mới


Update Phần 37

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 30

Bà Phương hơi hoảng, cái Mai về rồi. Nó mà nhìn thấy thì… Bà muốn dứt ra nhưng Trung nào cho phép. Anh giữ chân bà dạng ra, con cặc địt phầm phập vào lồn bà.

– Dừng đi Trung ơi… cái Mai.

– Mai với cả kia… để yên anh làm em sướng.

– Sướng thế đủ rồi… còn cái Mai… ưưư… aaa…

– Anh làm em sướng đây… Phương của anh… em yêu anh không?

– Có… em sướng lắm rồi… em yêu anh… thôi dừng đi… aaaa… aaaa… ôi… ôi… anh chọc vào đâu thế… sướng quá…

– Anh chọc vào điểm G của em đấy. Có dừng lại không nào.

– Địt mạnh đi… dừng là em đánh anh… ôi… ôi… ôi… anh ơi… Trung ơi… ôi… ôi… aaaaa… aaaaa…

Trung cứ thế nện phành phạch không dừng. Anh như bị kích thích mạnh khi nghĩ tới để Mai đợi dưới nhà trong khi mình địt bà mẹ vợ. Anh gầm lên đập liên hồi rồi rút mạnh ra. Anh chưa ra nhưng anh biết bà Phương đã ra rồi. Chim vừa rút ra, Bà Phương ngắc ngoải, người giật giật liên tục.

Sau cơn sướng địt đã đời thì Trung cũng sợ Mai biết. Chuyện này cũng không hay ho gì, anh còn muốn hòa bình với Mai để còn chăm sóc con. Trung vội cầm quần áo té vào nhà tắm rửa ráy. Xịt nước qua loa rồi lau người, Trung thấy bà Phương vẫn nằm bết trên giường.

– Mẹ chưa xuống mở cửa cho Mai à.

– Mẹ không dậy được, chả còn sức nữa. Con địt gì mà ghê thế.

– Thế mới có lần sau mẹ lại gọi con vào nữa chứ.

– Cái thằng này… đừng hòng có lần sau.

– Haha… con xuống mở cửa cho Mai, mẹ cố dậy rửa ráy đi.

– Khóa để ở tủ kính ấy.

Mai bực mình, nàng đang háo hức muốn được lên phòng, được nằm cạnh Trung. Đâu đó trong Mai vẫn muốn có cơ hội quay lại với chồng, dù biết rằng điều đó thật xa vời vợi. Nhưng đợi mãi mà mẹ không xuống mở cửa. Mai cầm cái điện thoại muốn gọi mà lại thôi.

Cửa chợt mở ra, đèn cổng bật sáng. Đi ra mở cổng cho Mai là… Trung. Mai hơi ngạc nhiên, nhưng có chút hồi hộp.

– Mẹ đâu anh… sao anh lại xuống.

– Mẹ đang đau đầu thì phải. Anh thấy mẹ mệt lên xuống mở luôn cho nhanh.

– Vậy ạ. Anh vẫn chưa ngủ.

– Chưa, anh đang suy nghĩ mấy việc. Em sao về muộn thế.

– Vâng, đáng nhẽ về sớm hơn mà tự dưng có phát sinh. Mọi người muốn ở lại qua đêm nhưng thôi em cố đi nhờ xe về luôn.

Mai đi vào, Trung khóa cổng rồi khóa cửa. Mai hồi hộp, anh vẫn bình thường như không có gì. Cô hơi mong đợi có thể nằm cùng giường với anh như trước. Thế nhưng Trung đóng cửa xong thì đi thẳng lên gác làm Mai hẫng hụt. Hy vọng mới chớm đã chợt vụt tắt.

Mai lên đến tầng 2 thì bà Phương từ nhà tắm bước ra. Mai khá ngạc nhiên vì trông bà không có gì mệt mỏi. Thậm chí cô trông mẹ còn tươi tắn đầy sức sống hơn trước.

– Mẹ bị đau đầu ạ.

– À… ư… lúc nãy mẹ bị đau đầu. Giờ đi tắm qua nên đỡ rồi.

– Sao con trông mẹ chả có gì mệt thế nhỉ, phới phới như đang vui.

– Đêm hôm có gì vui cái con này. Chắc hôm nay con rể nó ở đây nên mẹ vui đấy.

Câu trả lời vô ý, Mai cũng chả để ý. Chỉ có Trung là chột dạ, anh hiểu lời bà Phương ám chỉ. Đúng là phụ nữ khi dính đến đàn ông, dính đến chiếm hữu toàn ghê gớm như nhau cả.

Bà Phương cũng chỉ nói vậy rồi về phòng. Mai lưỡng lự nhưng đành đi về phòng mẹ.

– Em đi đâu đấy.

– Em… em qua mẹ ngủ.

– Em cứ ngủ phòng em với con đi.

– Vậy còn… anh.

– Giường rộng mà. Hay anh xuống tầng 1 ngủ.

– Không không… giường rộng lắm. Anh vào nằm thoải mái mà.

Mai vui, tim cô cứ khẽ đập loạn lên. Anh ý vậy mà đồng ý ngủ cùng mình. Cô đi vào phòng cởi nhẹ áo khoác mà mãi chả được. Bàn tay Trung nhẹ giữ cổ áo để cô tuột ra. Mai hồi hộp, nàng thật muốn quay lại ôm anh nhưng không dám. Cái cảm xúc thật lạ đang bùng lên trong nàng, cứ như hồi mới yêu nhau.

Rồi Mai định tụt quần xuống mà mới nhớ ra Trung đang đứng gần đó. Nàng tự nhiên ngại ngùng khi nghĩ Trung sẽ nhìn thấy cơ thể mình. Đã 30 tuổi rồi giờ nàng mới trải qua cảm xúc vừa run vừa hồi hộp đến vậy. Nhưng rồi cái cảm xúc ý tụt không phanh khi tay nàng vô ý chạm vào bụng. Cái bụng đã hơi nhô lên, chỉ nhờ cái áo khoác che chắn nên chưa ai thấy. Trung như đi về phía giường ngủ. Mai chua chát, tụt vội quần xuống. Anh ý chắc cũng chả thèm nhìn mình đâu, Mai tự giễu.

Cảm xúc mất ổn định làm Mai lơ đễnh. Bàn chân đã sắp rút ra khỏi cái ống quần hẹp thì bị vướng. Nàng chới với trực ngã. Chợt một bàn tay cứng rắn giữ người nàng lại, ổn định thân hình cho nàng.

– Cẩn thận chứ, còn cái thai trong bụng.

– Em chỉ muốn ngã để chả còn cái thai nữa. Mai dằn dỗi, bực mình với chính đứa con trong bụng mình.

– Nói linh tinh gì đó. Nó biết sau này nó buồn đó.

– Nhưng đúng là em không mong đợi nó. Mai nói xong thì bật khóc.

– Thôi nào, đừng khóc nữa. Đứa bé vô tội mà, thay quần áo rồi ngủ đi. Khuya rồi phải giữ gìn sức khỏe.

Mai cứ đứng vậy gục vào Trung và khóc. Anh dỗ cũng không nín. Bực mình anh đưa tay vỗ mạnh vào mông cô, quả nhiên là cô nín. Trung xoa nhẹ bàn tay, cảm giác vỗ mông Mai vẫn như hồi xưa. Anh ngồi xuống tụt hẳn quần cô ra. Mai vịn vào vai anh để anh tụt quần ra. Rồi cô hơi chưng hửng khi anh đứng lên lấy cái quần mặc ở nhà định mặc cho cô.

– Anh…

– Làm sao? Em giơ chân lên để anh xỏ vào.

– Không phải anh… tụt quần em…

Mai nói dở câu mới thấy mình dở. Thật xấu hổ chết mất. Vậy mà vừa nãy hiểu nhầm, nhón chân lên thật nhanh để anh cởi quần ra. Trung sau giây phút đơ ra thì hiểu ngay Mai đang ám chỉ gì. Anh bật cười, cầm chân nàng nâng nhẹ lên. Mai bẽn lẽn để Trung xỏ quần vào chân. Anh kéo quần lên, vỗ nhẹ vào cái mông cong của nàng.

– Xong rồi, công chúa. Đi ngủ thôi.

Mai đưa tay che miệng. Hôm nay thế nào nàng thật nhiều cảm xúc. Nhưng đã lâu rồi nàng không được nũng nịu với anh thế này, được anh gọi là công chúa khi chiều nàng. Mai vội đi nhanh tới, áp chặt người vào lưng ôm anh, không cho Trung chui vào màn.

– Em làm sao thế.

– Em nhớ anh. Em nhớ anh vô cùng. Đã lâu lắm rồi em không được gọi là công chúa nữa.

Trung quay lại, anh gỡ nhẹ tay Mai ra. Bàn tay nàng vẫn mềm mại xương xương như vậy.

– Ngủ thôi em. Sắp làm mẹ hai con rồi đấy mà còn đòi làm công chúa.

Mai bật cười. Nàng cũng biết có lẽ chỉ thế thôi, được tiếp xúc gần với anh như vậy là quá đủ. Mai chui vào màn, con trai nàng đang nằm giữa giường dang chân dang tay ngủ. Mai đang định bò qua con để nằm thì chân chợt bị giữ lại.

– Em nằm đi đâu đó, không nằm đây à.

Mai mất mấy giây mới hiểu lời Trung nói. Trái tim đang yên lặng lại bỗng đập mạnh chưa từng có. Nàng lúng túng tìm chỗ nằm xuống.

– Em phải dịch con ra thì mới có chỗ nằm chứ.

Mai thấy mình thật ngốc. Cái hành động đơn giản quen thuộc mọi khi vợ chồng vẫn làm để lấy chỗ nằm chung vậy mà giờ nàng quên béng. Mai nhẹ dịch con qua bên, miệng khẽ thì thào với con những câu quen thuộc từ hồi bé để con yên tâm không thức dậy.

Trung chui vào màn, anh nằm xuống trước. Mai hồi hộp khẽ nằm xuống. Nàng cứng người ra, vừa muốn nằm gần lại sợ anh không thích. Trung vòng tay ra luồn qua đầu Mai, kéo nhẹ vai Mai vào gần anh. Mai chỉ chờ vậy, khẽ bẽn lẽn xích lại gần anh. Trung ôm nhẹ Mai vào lòng, hít ngửi mùi cơ thể vợ. Anh vẫn thấy thật bình yên khi được ôm nàng. Cả hai cứ lặng yên ôm nhau như vậy, vì cũng thật khó để mở lời.

– Em đợt này có bị nghén không.

– Em không bị nghén. Thế nên mới không phát hiện ra được.

– Anh trông em có vẻ gầy. Không nghén thì cố ăn nhiều vào cho con đủ dinh dưỡng.

– Em chả thèm ăn uống gì cả. Em chỉ muốn đi làm về, ăn uống rồi ngủ.

– Em như vậy đứa bé nó cũng biết đấy. Mẹ con liền nhau khúc ruột.

– Em làm mẹ chán lắm anh nhỉ. Em biết đứa bé không có tội lỗi gì, nếu có thì là bản thân em thôi. Nhưng em không vui nổi. Cuộc sống của em từ khi em tự đánh mất nó không còn gì vui vẻ nữa. Nhà của mình em không muốn về. Cứ mỗi lần về thắp hương rằm mùng 1 là em lại thấy buồn. Ngôi nhà của chúng mình giờ lạnh tanh không còn ai cả, không còn mùi hôi của anh mỗi tối. Không còn tiếng anh xin lỗi mỗi lần về muộn, không còn những lời thủ thỉ yêu em mỗi tối, không còn tiếng gọi em là công chúa, chiều em như mọi khi. Rồi cả thằng Quân cũng nhận ra em như vậy. Em chỉ biết ôm nó vào lòng mà khóc, em thương con, em thương anh. Anh vì em mà giờ sống tạm bợ, anh gầy đi nhiều em đau lòng lắm.

– Ngốc nào, chuyện cũng qua rồi. Con nó lớn nó biết vậy là nó thương bố mẹ nó. Anh gầy do tập thể dục thôi. Với cả dạo này anh bận quá, nhiều việc lo nghĩ nên mới gầy.

– Làm gì có gì mà lo nghĩ. Hồi xưa anh có dự án, em chịu khó bồi bổ anh còn béo hơn.

– Em như vậy là vỗ béo anh đúng không. Thế mà lại còn trách anh béo ra, bắt anh tập thể dục.

– Thì tại em muốn chăm sóc anh, muốn nấu những món ngon cho anh.

Trung ôm siết Mai thật chặt. Anh chủ động kéo cằm nàng lên, đặt một nụ hôn thật chặt lên môi nàng.

– Anh xin lỗi, anh cũng thật có lỗi.

– Anh làm gì có lỗi, lỗi là do em.

– Có, cũng một phần do anh. Trong những ngày gần đây anh cũng có những suy nghĩ bình tĩnh hơn về chuyện của chúng ta. Dường như phụ nữ ngoại tình cũng vì một nguyên nhân nào đó mà trong cuộc sống người chồng không thỏa mãn được. Anh có lẽ đã quá vô tâm, cứ nghĩ cuộc sống bình lặng như vậy, cứ thoải mái sống ngày qua ngày đều đều như vậy. Anh chưa thật sự hiểu em muốn gì, em cần gì để xóa đi cái tạo ra khoảng cách giữa 2 vợ chồng.

– Đó là do em thôi. Những thứ em muốn nghĩ lại thật vớ vẩn, phù phiếm. Em cứ muốn anh kiếm thật nhiều tiền, sự nghiệp phát triển chứ không mãi đì đẹt một chỗ. Em quên mất mình đã thích anh vì tính tình của anh, vì con người anh mà mải mê tìm kiếm một người chồng theo hình mẫu giống những người bạn của mình. Rồi em bị cuốn vào, mê hoặc bởi người đàn ông đó. Đến giờ nghĩ lại em vẫn thấy buồn cười, sao em lại có thể ngu ngốc thế. Chỉ vì dục vọng cá nhân mà em đánh mất tổ ấm của mình.

– Anh muốn hỏi em câu này lâu rồi… có phải… thằng đó… làm chuyện đó thích hơn anh.

Mai mãi không trả lời. Trung như đã hiểu được câu trả lời của nàng. Anh có chút buồn. Chả thằng đàn ông nào thích phụ nữ của mình thấy khoái cảm hơn khi ở bên người khác cả.

Mai chợt nhéo anh một cái rõ đau. Trung nhích người ra, anh hơi tự ái. Mai cười khúc khích, cắn nhẹ vào ngực anh.

– Đồ ngốc này lại nghĩ linh tinh phải không. Em trêu anh thôi.

– Em trêu hay không em biết chứ. Anh vẫn nhớ cái hôm đó khi anh nhìn vào phòng. Em đang ngồi trên người nó. Anh như hóa đá lúc đó, không biết cái gì, chỉ chực ngã ra. Trước giờ em không thích ngồi trên anh, nhưng lại ngồi trên thằng đó…

– Em xin lỗi… xin lỗi vì làm tổn thương anh. Em… cũng không biết sao nữa. Có lẽ… có lẽ có một chút khác biệt giữa anh và hắn ta. Của hắn ta dài hơn của anh xíu…

– Em nói vậy anh hiểu.

– Anh chả hiểu gì, để yên em nói. Thực ra anh làm chuyện đó cũng không tệ, chỉ là chả đều tí nào. Cứ khi có dự án hay việc gì là anh cắm mặt vào chả để ý đến em. Chuyện đó cũng hời hợt cho qua. Em thì lúc nào cũng thích được chiều chuộng. Rồi em hay so đo với bạn với bè, anh ta thì lại tỏ ra tài giỏi ga lăng. Em bập vào lúc nào không biết. Giờ nghĩ lại thì đúng thật là ngốc, em như là rau bị anh ta chăn mà không biết.

– Em giờ còn liên lạc với anh ta nữa không.

– Anh nghĩ sao mà hỏi em vậy. Em mất nết thì cũng biết hối cải. Em chỉ muốn được sống cùng chồng con, em đâu quan tâm gì đến anh ta nữa. Từ lúc anh bỏ đi, bố cũng kéo em về gần bố để quản lý. Em chỉ nghe đúng 1 lần từ đứa bạn, là anh ta lại có bồ mới thì phải. Chả hiểu vợ anh ta có đánh ghen nữa không.

– Vậy còn đứa bé…

– Em không biết. Nó chỉ là con em thôi. Em sẽ để nó mang họ em.

– Nó lớn lên, anh em nó sẽ thấy sự khác biệt.

– Biết làm sao được, chẳng nhẽ em lại đổi họ cho thằng Quân.

Mai cười, Trung biết nàng đùa nhưng anh vẫn phát 1 cái vào đít nàng. Mai ưỡn mông lên muốn Trung đánh tiếp. Anh chả đánh, anh còn mải suy nghĩ. Mai rúc thật chặt vào người anh, hít ngửi mùi cơ thể anh. Bàn tay nàng giờ bạo dạn rồi, luồn vào trong áo vuốt ve ngực Trung. Trung khẽ vỗ vào tay Mai, lườm nhẹ nàng một cái.

– Đừng nghịch nữa, anh đang nghĩ.

– Anh cứ nghĩ đi, em chỉ muốn sờ anh. Bao lâu rồi giờ em mới được nằm cạnh anh thế này. Giảng hòa lần cuối của tòa cũng qua rồi, lần tới chắc là đưa giấy ly hôn, em và anh sẽ không còn là vợ chồng nữa.

– Em nghĩ quẩn đâu đó. Em xinh thế này thiếu gì đàn ông tốt, thành đạt hơn anh. Dù em có hai con đi nữa thì khối người cũng muốn làm chồng em. Anh thì vất vưởng, sự nghiệp chưa biết thế nào.

– Em chả cần. Em chỉ cần anh như trước kia. Tối tối cả nhà mình lại như xưa. Em sẽ không tơ tưởng ai cả, chỉ có anh thôi.

– Cánh cửa này đóng lại thì cánh cửa khác sẽ mở ra. Em đừng bi quan. Có khi anh và em như vậy chắc chắn không phải điều tốt. Ít ra bây giờ chúng ta không còn gì giấu nhau nữa. Trong anh vẫn cảm thấy được tình yêu của anh dành cho em. Chỉ là…

– Chỉ là anh có người khác đúng không. Em có quen không.

– Cũng không hẳn là người khác. Anh và chị ấy bèo nước gặp nhau. Chị ấy đã giúp anh bình tâm lại, ở bên khi anh đau khổ và mệt mỏi.

Tâm dần kể cho Mai ngày anh phóng xe đi, rồi vào nhà nghỉ và gặp chị Miên ra sao. Giọng anh đều đều như hồi tưởng lại một thứ gì thật đẹp đẽ. Anh kéo Mai chặt hơn khi thấy nàng hơi buông mình ra.

– Anh cảm giác mình vẫn yêu em. Chỉ là bây giờ anh chưa sẵn sàng.

– Em biết. Em chỉ hy vọng mình từ từ cố gắng. Em cũng không dám ép buộc gì anh. Dù gì em cũng có con không phải của anh.

– Nhớ đừng nói gì với thằng Quân đấy. Em cứ để đứa bé mang họ anh cũng được. Khi nào chúng lớn, hiểu biết hơn thì kể cho chúng sau.

– Thế sao được. Ông bà nội thằng Quân sao chấp nhận.

– Anh định nhờ em… sau này khi nào có việc cứ về quê với anh. Em giả làm vợ anh vài năm thôi. Để bố anh đủ khỏe để mổ tim đã. Đứa bé thì cứ để vậy. Cái họ thôi mà, có sao đâu.

– Em biết rồi. Em cũng không muốn bố phiền lòng vì chuyện chúng mình.

– Cảm ơn em.

– Sao phải cảm ơn. Em được anh cho ôm thế này là em phải cảm ơn anh mới đúng. Giá như em đừng ngốc, giá như em biết đủ nhỉ, hài lòng với chồng là một người bình thường. Hôm nay em mới biết tin con bạn em có chồng là giám đốc công ty may. Em đã từng ước ao được như nó. Nhưng giờ chồng nó cặp bồ bỏ mẹ con nó. Cả hai sắp ly hôn rồi.

– Thế nhưng là giám đốc vẫn oai hơn chứ đúng không.

– Oai mà không phải của mình thì oai làm gì.

– Báo em tin mừng, anh làm giám đốc rồi nhé.

– Anh á… anh làm giám đốc gì. Anh cù lần thế này.

– Em thật khinh thường anh quá. May anh không làm giám đốc sớm, không cũng chạy theo cô thư ký rồi.

– Anh dám. Kể em ngay xem nào.

– Anh vừa thấy em ngáp mà.

– Ngáp xong mới hết buồn ngủ. Anh khơi ra rồi giờ giấu giấu em là sao.

Mai chọt tay vào nách Trung. Anh bật cười giữ tay nàng lại, đặt lên ngực mình. Anh kể cho Mai về ông Huấn, và quyết định của anh khi về xí nghiệp. Giọng Trung lúc trầm, lúc hào hứng khi anh vẽ ra kế hoạch phát triển xí nghiệp. Đây là kế hoạch thực sự đầu tiên anh có thể tự áp dụng, chứ không phải là những bản kế hoạch chỉ tiêu được viết để áp xuống cho các xí nghiệp như trước.

– Vậy lần này anh về là đi vay tiền.

– Ừ, anh vay được rồi. Anh còn tìm được đường hướng để kiếm việc lâu dài cho công nhân nữa. Chuyến đi này coi như thành công.

– Nhà vẫn còn ít vàng với tiền gửi ngân hàng. Anh cứ lấy để lo công việc.

– Vớ vẩn. Anh lo đủ rồi. Tiền đó để cho thằng Quân.

– Giờ nó ở với ông bà ngoại, có tốn tiền ăn mặc gì đâu. Còn tiền lương của em nữa.

– Không nói nữa. Nói anh đánh mông. Thôi đi ngủ.

Mai không nói nữa mà rúc vào ngực Trung. Anh chợt thấy nàng rúc rích khóc. Giọt nước mắt thấm lên áo anh, man mát mà lòng anh chợt nhói. Trung vuốt ve lưng Mai, khẽ hát thầm thì bài hát anh vẫn thích. Bài hát là kỷ niệm khi anh quen Mai, trong một chiều mưa, với những chiếc ô.

Giọt mưa mưa ngâu mưa ngâu.

Búp non trên cành thành lá biếc.

Giọt mưa mưa ngâu mưa ngâu…

Tròn xoe chiếc ô trên đầu.

Ngày xưa đôi ta bên nhau.

Chiếc ô xoe tròn là bóng lá…

Mong sao mưa thật lâu…

Để cho đôi lứa bên nhau.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Thông tin truyện
Tên truyện Cuộc sống mới
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ máy bay, Đụ mẹ vợ, Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện loạn luân
Tình trạng Update Phần 37
Ngày cập nhật 28/06/2021 01:35 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chuyện tình nơi gác trọ
Từ ngày có phòng Văn nghệ, công ty tấp nập người đẹp, tóc xanh tóc vàng ra vào như con thoi. Nhờ khả năng chuyên môn và quản lý của Trà My nên công việc khá thuận lợi, hợp đồng ký mỏi tay, doanh thu nhớ đó tăng lên đáng kể. Đặc biệt là chủ động sản phẩm, dịch vụ nên công ty tôi dần trở...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Some Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex ở nhà trọ Truyện sex phá trinh
Con đường bá chủ – Quyển 6 - Tác giả Akay Hau
Hỏa Kỳ Lân, đối mặt với một nhân loại thấp hơn mình 2 cảnh giới, vậy mà run rẩy thân thể. Cảnh tượng này nếu truyền ra ngoài, nhất định khiến toàn bộ vũ trụ chấn động. Dù sao thì Yêu Đế và Tiên Vương thật sự chênh lệch quá mức to lớn rồi, thủ đoạn thông thường không thể nào...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Truyện sex Full Truyện xuyên không Tuyển tập Con đường bá chủ
Hạnh phúc tới muộn
Thy vừa về đến nhà thì vội vã trút hết quần áo trên người xuống. Cô vào phòng tắm, mở vòi sen với công suất mạnh nhất. Cô muốn dòng nước này có thể gội rửa hết những vết bẩn trên người mình. Cô ra sức kỳ cọ. Từng chút một! Cô cảm giác mỗi đụng chạm của thằng Huy vào cơ thể...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Phá trinh lỗ đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Vợ chồng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân