Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv1.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Đạo mộ bút ký – Quyển 4 » Phần 5

Đạo mộ bút ký - Quyển 4

Phần 5

Lúc này bên trong địa cung toàn cực đoan hắc ám, hướng về phía trước, ánh đèn pin chiếu lốm đốm toàn tượng La Hán, hàng trăm ánh mắt nhìn chăm chú vào Trần Bì A Tứ, đồng tử trong mắt La hán biến hóa dưới ánh đèn, trong nháy mắt lộ ra biểu tình hung dữ, không khí trở nên thập phần quỷ dị.

Trần Bì A Tứ trong lòng thầm mắng vài câu, nghĩ lão hòa thượng này chắc chắn là có chủ ý, lúc này hắn đã bất chấp nhiều như vậy, tiếp tục tìm xung quanh vài vòng, lại phát hiện ra một vị trí có thiếu tượng La Hán.

Hắn trong lòng chợt lóe một ra một phát hiện, chậm rãi đã biết chỗ nào có vấn đề, đèn pin cũng dời về vị trí đặt tượng La Hán bị hắn đánh mù mắt. Chỉ có tượng La Hán này là khác những cái khác, vấn đề hẳn là ở nó. Có khả năng người nào đó đem La Hán từ vị trí cũ đẩy xuống dưới, sau đó làm đầu La Hán hướng lên như nhìn trời, cho nên nó mới khác so với đại đa số tượng còn lại. Con mẹ nó ai có thể rảnh rỗi làm trò như vậy? Hơn nữa có thể chuẩn xác biết vị trí hắn xuống, đem đầu pho tượng hướng lên phía ấy, đó không phải chuyện người bên ngoài có thể làm được? Chẳng lẽ hắn là người thứ hai đặt chân xuống đây? Nơi này đã muốn có người đến qua, lại còn bị mắc bẫy?

Đèn pin của Trần Bì A Tứ chiếu lên thân hình mập mạp của La Hán mặt trắng, lại đem bát trọng bảo hàm trên tay cân nhắc nặng nhẹ, nếu hắn chỉ là người đến sau, thì tên đến trước làm gì mà không mang cái này đi, hay là có vào mà không có ra, khẳng định là chính mình lo lắng nhiều, nơi này là bẫy của con lừa ngốc, làm cho những người bọn họ tưởng có lối rẽ ở trên.

Trần Bì A Tứ hoãn lại suy nghĩ, tuổi hắn đã lớn như vậy, nãy giờ lại trải qua bao nhiêu chuyện, đã chạm đến cực hạn, hắn ho khan mấy tiếng, nghĩ nên rời mắt khỏi tượng La Hán, chiếu ánh đèn đến bốn phía một chút, nhìn xem cách nào trở lên đỡ tốn sức nhất. Chính lúc này xảy ra một màn làm người ta sợ hãi.

Đèn pin vừa dời đi một chút, Trần Bì A Tứ đột nhiên nhìn thấy khuôn mặt béo trắng bệch kia đột nhiên nhăn lại!

Đèn pin di quá nhanh, không chú ý một chút sẽ không thể phát hiện. Nhưng là Trần Bì A Tứ đã nhìn thấy rõ ràng rõ ràng, hắn không phải loại người hoài nghi chính mình nhầm lẫn, lập tức đầu óc choáng váng, thiếu chút ngã ngồi lên mặt đất, hắn hét lớn một tiếng, lấy thêm can đảm, đồng thời trở tay, đem viên đạn sắt tốc độ như súng bắn ra ngoài.

Hắn dựa vào vị trí đã ghi nhớ, bắn liên tiếp mười mấy phát, mười mấy viên thiết đạn bay đến trên đầu cùng xung quanh bức tượng, hắn còn tưởng rằng cái tên yêu quái hay La Hán mặt trắng kia giống như bột mà vỡ tan rơi xuống dưới, lọa đầu trận tuyến bối rối không biết làm thế nào, đem bảo hàm mới đào được ba chân bốn cẳng chạy. Hắn là sợ rằng, khẩu súng hắn mang theo đã cũ, sau giải phóng vài năm đã thành vô dụng, cho nên không dễ dàng mang ra dùng, hiện tại đến nước này, biết rõ vô dụng cũng lôi ra để có thêm can đảm, thực sự là người đi rừng hoảng hốt tìm không thấy sao bắc đẩu.

Cậu nói xem hắn đào trộm mộ đã muốn vài thập niên, những lần đụng tới bánh tông đem ghi lại không hết, nhưng trường hợp như này cho dù ông nội cậu cũng khó ứng phó, Trần Bì A Tứ tuy rằng là cao thủ trong các cao thủ, nhưng kinh nghiệm vẫn dựa trên còn sống hay đã chết để đánh giá, gặp phải cái loại chuyện chạm đến giới hạn hiểu biết của người ta như thế này, vẫn là làm theo cảm tính.

Trong lúc bối rối, hắn thấy một ải cửa đá nằm lặng lẽ một bên, nếu muốn theo đạo động trở lên là không có khả năng, vẫn là tìm đường chạy thôi!

Hắn neo thắt lưng tiến vào ải môn, bên trong có một gian thạch thất, cũng giống như trên sườn núi ở đây treo đầy tổ ong hoàng phong, môn quy thật sự không nhỏ, thạch thất này nguyên bản là cái gì không biết, chạy vài bước, giày bị há mõm, lập tức cả người ngã sõng xoài, đèn pin bay ra đi thật xa, hắn cũng không để ý nhặt lại, tay hôm bảo hàm cứ thế phóng về phía trước.

Qua thạch thạch thất, nhìn ra chỉ còn mười mấy thước dài, cuối đường là cửa vào chính quy của địa cung, xuất hiện một vệt sáng lửa mỏng manh, như bị cái gì chặn lại ở ngoài hang, hắn cắn răng chạy thêm một bước cũng không cần biết phía trước là gì, rốt cục địa thế bắt đầu hướng lên, hắn lại chạy thêm vài chục bước, đầu não trướng lên choáng váng nhưng đã muốn đuổi đến ánh lửa trước mặt, đầu đụng phải cái gì đó, chỉ nghe thanh âm va chạm khuynh đảo một trận, hắn đã xông ra được phía bên ngoài, lăn ngã xuống đất.

Ngoài địa cung ánh lửa hừng hực, hắn đứng lên nhìn xung quanh, thì ra lúc chạy đã đụng phải đoạn tường này, chính là đoạn tường lở che dấu lối vào của phù đồ địa cung, còn đang kinh ngạc, đã bị đao của mấy người Miêu đặt lên cổ, đồng thời vật trong tay cũng bị người ta cướp lấy.

Trần Bì A Tứ khí lực tới cực hạn, chẳng còn biện pháp phản kháng, vừa muốn giành lại, lảo đảo chạy vài bước, đã bị người ta một cước đá sau đầu gối, quỳ rạp xuống đất, ngẩng đầu thì thấy, vài tiểu tử người Miêu bị hắn lừa xuống đây đang cầm đuốc vây quanh, thủ lĩnh cầm đầu nhìn hắn một cách tức giận, xem ra bọn họ tìm một vòng quanh nơi này nhưng cái gì cũng không phát hiện, mới biết mình bị lừa.

Trần Bì A Tứ biết chắc không xong, thời buổi sơ hoang này người Miêu có cách trị tội của riêng họ, tình cảnh của hắn bây giờ vạn phần không ổn.

Thủ lĩnh người Miêu đang cầm bảo hàm Trần Bì A Tứ lấy được trên tay, lại nhìn đến một đoạn tường tối tăm phía đằng sau hắn, trong lòng dĩ nhiên đã biết sao lại thế này, trên mặt lộ vẻ chán ghét, làm động tác che lấy hai mắt, lại dùng tiếng Miêu nói vài câu, Trần Bì A Tứ ho lợi hại, cái này không phải giả vờ, nhưng là hắn vì muốn làm bộ đáng thương trước mặt người Miêu nên tăng thêm biểu hiện của mình, càng ho càng lợi hại, nhìn đến động tác của người Miêu, hắn ở sống ở Quảng Tây đã nhiều năm, biết chắc nó có nghĩa gì.

Một người Miêu vâng mệnh gật gật, bẻ một cành cây bên cạnh, ngồi xổm trước mặt hắn, dùng tiếng Miêu hỏi hắn vài vấn đề, Trần Bì A Tứ không ngừng xua tay, giả dạng như mình khó thở. Người Miêu thấy hắn mỏi mệt như thế, quay sang nhìn nhau, không biết như thế nào cho phải, mấy người Miêu khác tò mò chỗ hắn đi ra, đốt đuốc đi vào thăm dò xem thử.

Trần Bì A Tứ chờ một lát, không thấy tên La Hán mặt trắng quái tượng đuổi theo đến, trong lòng sinh nghi, lúc này thể lực của hắn đã khôi phục vài phần, gặp lúc hai người Miêu tiến đến muốn trói tay hắn lại, biết nếu không phản kháng thì không xong rồi, liền trở dậy, bắn ra một phen thiết đạn, nhảy dựng lên ba ba ba ba, trong nháy mắt mấy cây đuốc sáng tắt lịm.

Mấy người Miêu lập tức hoảng hốt, Trần Bì A Tứ cười lạnh một tiếng, ý giết người đã khởi, một cước đá ngã lăn mấy người Miêu trước mặt, đồng thời tay kia nhảy ra khẩu súng cũ, sau đó, chợt nghe bên cạnh gió lạnh nhất vang, trong tay hắn cảm thấy trống rỗng.

Trần Bì A Tứ chưa từng nếm qua mùi vị chật vật, trong lòng hoảng hốt, cũng không chờ hắn phản ứng lại, tiếp theo lại là một đạo gió lạnh, cuối cùng hắn nhìn đến đôi mắt bình tĩnh của thủ lĩnh người Miêu cùng với hình xăm kỳ lân phát sáng trên người, đây cũng là cảnh tượng cuối cùng mà hắn nhìn thấy trong đời, bởi vì giây tiếp theo một đao đã hạ xuống đôi mắt của hắn, thổ đao của thủ lĩnh người Miêu nhắm mắt hắn đi vào, đánh gãy cả mũi, đao một đường đi ra, hai ánh mắt lập tức hỏng.

Lão Hải nói, “Vài cái người Miêu kia cuối cùng cũng không có giết hắn, bọn họ đem Trần Bì A Tứ và bảo hàm giao cho đội dân phòng địa phương, có một chiến hữu khởi nghĩa của hắn đang phụ trách ở đó, bảo với cấp dưới, hắn mới khỏi bị bắn chết, có điều mắt như vậy đã mù, sau đó bảo hàm kia được đưa tới viện bảo tàng, người nơi đó vừa nghe chuyện, liền phái người đến hiện trường xem xét, cũng không biết có kết quả hay không, nhưng mở bảo hàm ra thì thấy, không có cái gì cốt Phật hay Xá lợi, mà chính là con đồng ngư này.” Hắn gõ vào tờ báo, “Có đáng trách hay không, thiên lôi đánh xuống còn là chuyện đã đành, ông Trần Bì A Tứ kia biết chuyện, mắng lớn, nói đã đem bản thân ra cho người ta đùa giỡn, bảo hàm này có khả năng bị người ta đụng qua rồi, thứ bên trong cũng đã bị đánh tráo.”

Tôi nghe lão hải kể chuyện xưa, bất tri bất giác đem chung rượu uống cạn, người có điểm phê phê, hỏi: “Hắn căn cứ vào cái gì?” Lão Hải một bên hút nước ngọt vừa nói: “Tôi không biết, Trần Bì A Tứ đó xuất gia làm hòa thượng, ở Quảng Tây tu lại chùa khác, việc này tôi dùng quan hệ hỏi thăm được, tiểu ca, này tin tức này khó kiếm lắm nha, về sau ngươi có tìm được cái gì cũng đừng quên ta.”

Tôi thầm mắng một tiếng, sớm biết lão già này không có lòng tốt như vậy, xem ra cũng chính là muốn cùng tôi có chút quan hệ, lập tức thấy hắn không chỉ có tin tức này, liền hỏi hắn lần này đến hội đấu giá Hàng Châu là có chuyện gì.

Lão Hải cuối cùng cũng giải quyết xong cốc nước ngọt, chép chép miệng nói: “Năm đó loạn thất bát tao, con cá này cũng không biết lưu lạc đi phương nào, không rõ thế nào, hôm nay có người mang ra đấu giá, tôi thường xuyên tham gia các loại hội đấu giá như thế này, bọn họ liền phát cho tôi sổ tay cùng thiếp mời, cậu xem, con cá này có tên trong vật phẩm đấu giá, tôi thấy cậu đối với nó có hứng thú, cho nên thuận tiện lấy thêm một cái thiếp mời, không quan tâm hữu dụng hay vô dụng, đi xem ai mua được con cá này, cũng là chuyện thú vị.” Tôi vừa thấy giá khởi điểm, 1000 vạn, có thần kinh may ra mới mua với cái giá này, tôi trong tay còn có hai con cá, nếu có người mua, chẳng phải tự nhiên có 2000 vạn sao, hiện tại bán đấu giá vật duy nhất thật quá lợi hại, cũng cần người khác tin tưởng mới được.

Tin tức Lão Hải tuy rằng không sai, nhưng lòng tôi còn có khúc mắc khác, nhất thời không nói chuyện, chúng tôi đều tự động châm thuốc, chìm vào những dòng suy tưởng riêng biệt, sau đó chuyện cũng không có gì nhiều, tôi hỏi thăm một chút tình hình buôn bán của lão Hải, lão Hải cũng đem một số kiến thức kinh doanh của mình nói với tôi, còn mời tôi tới chỗ hắn ở chơi, nhìn không ra có hay không nhiệt tình, tôi nói vẫn là thôi đi, chính tôi cũng không tính xuống lần nữa, xương cốt trong người một phen đã muốn trộn đều, miễn cho hại mình hại người.

Tôi uống rượu đã muốn hơi quá chén, hỏi thiếp mời chỗ hắn, bảo hắn đi nghỉ trước, buổi tối, Tần Hải Đình đòi đi ra ngoài chơi, tôi là chủ, không tiện chối từ, liền lái xe dẫn bọn hắn chơi quanh quanh một chút, ăn điểm tâm, bất quá thời tiết thật sự quá lạnh, bọn họ cũng sớm trở về ngủ.

Tôi lái về nhà, không lên lầu, bỗng nhiên cảm thấy nhà chỉ có bốn bức tường thật thê lương, trước kia chưa từng có cảm giác này, cảm thấy rất kỳ quái, chẳng lẽ vài lần trải qua biến cố này làm tôi cảm thấy tang thương? Nghĩ buồn cười chính mình, vì thế lập tức lái xe đến quán trà còn mở của Nhị thúc, đi uống trà muộn.

Ở trong quán trà vừa uống vừa xem bút ký của ông nội, vừa nghĩ chuyện đã xảy ra, chỉ cảm thấy vẫn là không hiểu tại sao sao, vấn đề chính, là ba con cá này không ở cùng triều đại, hơn nữa vị trí địa lí cũng xa lắc, tạm thời mặc kệ chúng có tác dụng gì, chính là nơi khai quật được chúng, cũng không cho một dấu vết để người ta phán đoán rõ ràng.

Cổ nhân làm việc gì, tất nhiên sẽ có mục đích, bằng không trận địa này quá lớn, không phải trong khả năng của người thường, tôi trái lo phải nghĩ, cảm thấy mấu chốt vẫn là không biết mục đích của hắn là cái gì, chỉ cần biết mục đích, điều tra cũng sẽ có phương hướng rõ ràng.

Nếu ông nội còn sống thì tốt rồi, tôi thở dài, hoặc là Tam thúc ở đây, ít nhất cũng có người để trò chuyện, hiện tại chỉ có mình mình, mấy vấn đề này tôi thật sự đã nghĩ đến mức phiền não. Bỗng nhiên ngửi được một mùi khét khét, cúi đầu thì thấy thấy, tap chí cho khách mược đọc có in hình bản đồ du lịch Trung Quốc, tôi vừa nghĩ vừa hút thuốc, tàn thuốc lá làm cái bản đồ cháy xém mấy lỗ, chờ tôi phản ứng kịp thì đã muộn, tôi nhanh tay đem tàn thuốc phủi đi, nhìn bốn phía, người trông quán không chú ý thiệt hại tôi vừa gây ra, nhẹ nhàng thở ra một cái. Nhị thúc tuy rằng là thân thích của tôi, nhưng là người rất quái đản, làm hỏng cái gì của hắn, liền bị hắn trở mặt, đặc biệt tạp chí nơi này, mỗi một bản đều thực trân quý, là hắn vật hắn cất giữ, làm hỏng hắn mà biết được sẽ cho ngươi vài năm khỏi phải đến. Tôi giả vờ như chuyện gì cũng chưa xảy ra, đem tạp chí trở về, vừa buông xuống, một ông già đi qua cầm luôn. Đứng lên khỏi chỗ đó, tôi lo lắng hắn phát hiện là tôi làm hỏng, không dám đi xa, ngồi bịch xuống sô pha, xem ông già ấy lật lật tờ báo bị tôi phá hư, vừa nhìn tờ báo, ông già không khỏi ừ một tiếng. Tôi nghe nghĩ nguy rồi, đã bị hắn phát hiện, đang chuẩn bị khai ra, chợt nghe hắn nhẹ giọng cười nói: “Ai làm ra một trận phong thủy trong này, thật thiếu đạo đức.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:17 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 15
Quy thừa tướng trợn tròn mắt lẩm bẩm: Hắn đã luyện hóa quá nhiều long huyết nên thành tựu bán long thân, hiện tại hắn chính là long nhân, không còn là nhân loại thuần túy, là thành viên của Long tộc ta, nếu... nếu bây giờ có được long châu cho hắn cắn nuốt nói không chừng... thật sự có thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Dương Thần – Quyển 4
Đi xuống dưới lầu, Dương Thần điều chỉnh lại tâm trạng, trên mặt cũng liền không nhìn ra cái gì đặc biệt. Cùng Lâm Nhược Khê quay về là Tuệ Lâm đang ngồi trên ghế sô pha xem ti vi, ti vi đang chiếu là một dạ hội âm nhạc, những người trong đó Dương Thần cũng đều không quen, nhưng âm nhạc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Hủy bức thạch tượng này? Đỗ Tu Nguyên cả kinh, nhìn lướt qua bức tượng Phật Di Lặc, nhỏ giọng can ngăn: Tướng quân, điều này có chút không ổn, phải không? Theo như tôi biết, bức tượng Phật nằm này do chính Thái Tổ hoàng đế dựng nên... Lâm Vãn Vinh mỉm cười, động viên: Đỗ đại ca...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba