Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Đời checker » Phần 23

Đời checker

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 23

Một bữa cơm ngon.

Ba giờ chiều, tôi chào và xin phép ra về. Thương cũng đi cùng tôi luôn, bảo công ty đợt này đang cao điểm nên cố gắng làm thêm cả chủ nhật. Hai ông bà có đôi chút buồn nhưng khi nghe thấy hai chữ “công việc” thì không giữ con gái lại thêm chút nào nữa, chỉ bảo cố gắng ăn uống đầy đủ, giữ gìn sức khỏe, cân đối việc học việc làm, và nhờ tôi có gì bảo ban thêm em nó.

Tôi lẽ ra, với vị trí Phò phòng kinh doanh, là quản lý trực tiếp của Thương, có thể bảo ngay, em có thể nghỉ làm để ở nhà với bố mẹ thêm 1 ngày, và thực sự tôi muốn vậy, nhưng Thương đã ngầm ra hiệu cho tôi bảo cứ để em lo.

Tôi gật đầu đồng ý không quên hứa sẽ sớm quay lại thăm bác gái và mang cho bác thứ thuốc chữa mỏi lưng mà tôi mua cho mẹ mình, dù thừa biết hai bệnh chẳng giống nhau.

Chả là trong bữa cơm, bà có nói dạo này bị chứng mỏi lưng hành hạ, đi lại khó khăn và gây mất ngủ. Bà nắm tay tôi cảm ơn hết sức và dặn hôm nào qua nhà chơi, chở luôn Thương về với vì em nó say xe quá. Tôi từ biệt hai bác, và thật sự có chút lưu luyến, như thể tôi đang chuẩn bị rời nhà mình để lên Hà Nội vậy.

Xe đi ra khỏi cổng làng, Thương quay sang nhìn tôi, ánh mắt đầy cảm kích:

– Anh Tèo. Em cảm ơn anh nhé. Anh thấy không mẹ em hôm nay đã rất vui. Bình thường đố anh thấy mẹ em cười đấy. Hôm nay mẹ còn đi ra đi vào nữa chứ.

– Sao em không ở lại với bố mẹ thêm ngày nữa. Hai bác mong em thế còn gì?

– Em phải đi làm mà.

– Làm phò à? Tý tuổi mà không chịu học hành cho tử tế!

Tôi nói gần như quát lên. Câu trả lời khiến tôi thấy thật… ngứa đít! Địt mẹ. Có thời gian để đi phượt, đi bar, đi tụ tập bạn bè phò phạch… mà lại không có thời gian để về thăm bố mẹ à?

Tôi bỗng trở nên khó chịu, không thể chấp nhận được cái kiểu đối xử tệ bạc của đứa con gái này dành cho bố mẹ nó. Tôi tưởng như đang bảo vệ chính bố mẹ mình khỏi một đứa người lạ cư xử với họ không ra gì. Tôi đâm ra ghét cô. Suốt cả chặng đường không nói một câu nào. Em nó cũng lim dim nhắm mắt. Không biết ngủ thật hay ngủ vờ.

Xe băng băng chạy trên đường, vượt qua những cánh đồng, những rặng cây, những mái nhà nhấp nhô. Ánh nắng chiều nhàn nhạt lại soi qua cửa kính, rọi xiên vào trong xe, lại hôn lên má và tóc Thương.

Khuôn mặt và mái tóc đã chẳng còn đẹp đẽ và dễ thương như lúc sáng nữa, mà bây giờ là gắt gỏng và ác độc, bởi vì mái tóc ấy, khuôn má ấy là của một đứa con gái không ra gì, bất hiếu, và đi làm phò. Nhưng khi nó soi lên hàng mi cong vút đang khép lại kia, tôi tự thấy mình đã quá ác khẩu. Nó tinh khôi. Nó lặng lẽ. Nó ngây thơ vô tội.

Két eeettttt! Huỵch! Rầm! Xoảng!

Tôi dậm phanh hết cỡ và đã kịp dừng lại ngay một xe máy đang đổ kềnh trước mũi xe.

– Địt con mẹ! – Tôi thốt lên thành tiếng khi chứng kiến vụ tại nạn ngay trước mặt mình.

Thương cũng hốt hoảng tỉnh dậy. Chúng tôi mở cửa xe, chạy ra ngoài. Chiếc Lexus 7 chỗ gây tai nạn đã vội vã phóng đi. Để lại ngay trước xe tôi đây là một xe máy đổ kềnh. Một người đàn ông nằm bất động, máy vẫn nổ xình xịch và máu đã bắt đầu rỉ ra be bét trên mặt.

Tôi kéo người đàn ông ra khỏi xe, tắt máy và dựng xe lên, rồi bế ổng vào sát lề đường. May quá, vẫn thở.

Mọi người bắt đầu tập trung đông, đứng vây quanh xem xét, bàn luận. Có vài người cũng thiện chí ngồi xuống cạnh tôi, rồi hò nhau gọi công an và báo đưa đi viện. Giữa một đám đang lâu bâu hóng chuyện và bàn luận như thám tử, tôi phải hét lên để Thương nghe cho rõ:

– Chạy vào tạp hóa mua cho anh cái khăn!

Cô luống ca luống cuống, tay đá chân, chân đá tay, hỏi:

– Khăn ướt hay khăn khô ạ?

– Địt mẹ cô! Khăn nào cũng được! Ngu như lợn! Nhanh cái chân lên!

Nhìn cô vội vàng chạy đi, mông thì ngoe ngoe nguẩy nguẩy tôi thấy ngứa mắt không chịu được. Nhưng chợt nghĩ, thôi ăn lồn rồi, sẽ làm sao nếu nó mang ra một cái khăn khô cong đây. Đang muốn lau rửa bụi trên mặt ông bị tai nạn mà… Trong lúc này, một số người đã gọi điện cho công an giao thông khu vực và lấy máy gọi điện cho người thân người bị nạn.

Thật tốt. Thương mang ra cho tôi cả một mớ khăn, có cả hăn ướt lẫn khăn khô. Tôi lau mặt cho ổng, đồng thời đắp lên vết thương cho cầm máu. Mặt ông đỏ gay gắt và hơi thở phì phò ra toàn mùi rượu. Nhưng có vẻ không nguy hiểm đến tính mạng.

Lát sau, người nhà, công an và xe cứu thương cùng đến. Mọi việc thu xếp gọn gàng. Các anh công an khu vực gọi tôi đến lấy lời khai và yêu cầu tôi gửi camera hành trình để phục vụ điều tra. Ký tá các giấy tờ xong xuôi, tôi chào các anh công an tiếp tục lên đường. Đó là đoạn ngay trước khi vào TP Bắc Giang. Chúng tôi mất hơn 1 tiếng để xử lý vụ việc bất ngờ vừa rồi.

Xe đi chầm chậm. Qua đoạn đông đúc và ra khỏi thành phố Bắc Giang rồi, Thương mới quay sang hỏi tôi:

– Sao lúc nãy anh quát em? Em làm gì sai à?

Tôi quay sang nhìn em, cười trừ:

– Anh xin lỗi. Em làm rất tốt. Tại tình huống cấp bách quá nên anh hơi nóng cái đầu. – Tôi đưa tay nắm tay em, để trên đùi.

– Ôi! Áo anh dính máu rồi kìa. Khiếp quá! Dừng lại để em mua cho cái áo khác mặc.

– Thôi không cần đâu. Ngồi trong xe chứ đi đâu mà cần đẹp.

– Hâm à. Mặc áo dính máu trên xe vầy người ta kiêng lắm. Thấy shop nào bên đường thì dừng lại đi anh. Em mua cho áo khác mà mặc.

Nghe thấy chữ kiêng thì tôi cũng hơi rợn rợn. Xe thì đi mượn. Đường về thì con xa. Thôi thì có kiêng có lành thật. Tôi dừng lại trước một shop quần áo nhỏ ven đường.

Cô bảo tôi vào rửa lại tay chân mặt mũi và cởi vứt cái áo kia đi. Cô chọn cho tôi một cái áo sơ mi trắng loại gần giống với cãi cũ, bảo tôi ướm thử xem. Vừa luôn. Cô chọn khéo như thể mẹ chọn áo cho tôi vậy. Chọn cái nào là mặc vào vừa như in luôn.

– Áo trắng soái ca nhé. Soái ca vừa làm được việc tốt nhé.

– Hihi.

Tôi cười tươi và vô cùng hài lòng cái áo Thương vừa mua cho, định là sẽ chỉ mặc một lần thôi, rồi mang về cất vào tủ làm kỷ niệm. Người đẹp mặc cái vẹo gì cũng đẹp.

Chúng tôi lại tiếp tục hành trình. Tôi lái xe với tâm trạng phởn ra mặt. Thỉnh thoảng phải nhìn vào gương kính ô tô xem bóng mình mờ mờ trong đó, có đẹp trai hay không? Tôi ước rằng có thêm vụ va quệt nào nữa ngay trước xe tôi, để tôi có thể lăng xăng chạy ra giúp, và người bên đường sẽ khen tôi: Ôi dời, đâu ra người vừa đẹp trai lại vừa tốt bụng như vậy chứ!

Tôi quay sang nhìn Thương, nắm tay, đưa lên miệng thơm một cái, bảo cảm ơn em, áo mặc đẹp quá, vừa quá. Em cũng cười hiền nhìn tôi, rồi rút tay ra bảo, anh tập trung lái xe đi, xe đang chạy mà buông tay thế à. Tôi cười mỉm rồi cũng buông tay thật, nắm lại vô lăng và tập trung nhìn về phía trước.

– Làm gì thì dừng hẳn xe lại hẵng làm chứ.

Trí thông minh với IQ 150 của tôi lập tức phát huy tác dụng. Ôi kìa! Cô ấy nói gì kìa! “Dừng hẳn xe lại rồi hẵng làm chứ!”. Ôi! Mẹ ơi! Cả đời con chưa bao giờ được nghe một lời gạ xoạc nào đáng yêu và thông mình đến vậy! Tôi lập tức tìm lối rẽ vào. Đó là đường dẫn vào chùa Phật Tích, ngay chỗ KCN Đại Đồng – Hoàn Sơn. Tôi còn chạy xe thêm một đoạn nữa, cho ra giữa cánh đồng, đậu xe lại bên đường với hai hàng phi lao chạy dài hun hút. Hoàn toàn vắng vẻ.

– Dừng xe lại rồi đây. Làm gì nhé!

– Ưm…

Tôi liền ghé sát, hai tay ôm cổ em, kéo vào và hôn. Em nó giẫy giẫy bảo, đừng mà đừng mà, người ta thấy ngại chết. Đường vốn chẳng có ai, nhưng tôi cũng cẩn thận lấy mấy tấm chắn nắng che kính trước lại. Trong xe giờ tối om.

Tôi kéo em ra hàng ghế sau, hạ cho hơi ngả ra. Chật chội chút nhưng vẫn nằm được. Bắt đầu luồn tay vào ngực, sờ vú.

– Em sợ lắm.

– Sợ gì? Có anh đây sợ gì.

– Nhỡ đâu ai họ nhìn thấy. Ngại chết.

– Không thấy đâu. Kính này bên ngoài không thấy được. Cứ thoải mái như ở nhà đi em.

– Thật ý…

Tôi đỡ em dậy và giúp em cởi hai lớp áo. Định cởi cả quần luôn nhưng em cứ ngó nghiêng bảo từ từ. Tôi nằm gác đầu lên cửa kính, chân duỗi dọc theo hàng ghế, vểnh chym lên. Em quỳ dưới sàn xe, thổi kèn. Sự chật chội của không gian lẫn sự e dè nhỡ có ai đi qua, tò mà mà trố mắt nhìn qua cửa kính, cũng có thể sẽ thấy chút đỉnh, làm cuộc làm tình giống như thể vụng trộm. Càng vụng trộm càng kích thích.

Tôi muốn làm nhanh gọn đi không thì lộ chết, nên sau màn thổi kèn của em thì tôi ngồi lại ngay ngắn trên ghế, em ngồi xổm mặt đối mặt, và cưỡi ngựa. Lần thứ hai tôi nghe thấy Thương rên vì sướng, nhưng là lần đầu tiên nghe thấy rên thành bài, không chỉ là những tiếng ớ ớ á á mà như thể thành một bản nhạc, có giai điệu, có trầm có bổng. Không chịu được nữa. Tôi nhấp mông phối hợp. Màn xuất binh tung tóe ra cả nệm xe.

Tôi vội vã tìm trong hộc xe xem có miếng giấy nào không để lau đi cho nó, không là về thằng bạn phát hiện ra chửi chết. Và tôi bất ngờ khi tìm thấy không chỉ một cuộn giấy, mà cả mấy cái bao cao su chưa dùng nữa. Vãi ông tướng!

Tôi bắt đầu thích cái xe Ranger này rồi đấy. Nhưng mà khi nãy cưỡi ngựa, mấy pha nhấp nhổm quá sung của Thương khiến cô cụng đầu trần xe mấy lần. Tôi sẽ cân nhắc mua loại có trần cao một chút.

Nghỉ ngơi một lát, chúng tôi lại lên đường. Tôi hỏi có thích không, cô cười hihi bảo thích lắm. Cuối chiều, nắng đã tắt hẳn. Chúng tôi đi mà lòng phơi phới như thể vừa trút được một cái gì đó rất kìm hãm ở trong lòng.

– Em này?

– Vâng ạ.

– Sao em lại bỏ học thế? Cao đẳng Du lịch cũng tốt mà. Học xong có thể làm được rất nhiều việc thú vị, như ở công ty Lữ hành chẳng hạn. Mấy năm nữa sao không cố đi. Mà lại…

Tôi ngập ngừng không muốn thốt nốt ra hai chữ “làm gái”.

– Anh thật sự muốn biết à? Biết xong nhỡ ghét em thì sao? Vì em là đứa bất hiếu, ham chơi, như anh thấy đấy còn gì?

– Không. Chỉ là anh chưa thật sự hiểu hơn về em. Trong thâm tâm anh luôn tin em là cô gái tốt.

Và em bắt đầu kể.

Tháng 9 năm 2015, em bắt đầu xuống Hà Nội học.

Em học sớm 1 năm nên vào Cao đẳng khi mới qua sinh nhật tuổi 17 được vài tháng.

Vì lúc này gia đình khá khó khăn nên cuộc sống sinh viên thật sự chật vật.

Vốn vay cho sinh viên đi học ĐH, CĐ cho gia đình có hoàn cảnh khó khăn đã được dùng cho mẹ em chữa bệnh từ lâu, nên hầu như mọi chi phí đều do em tự trang trải.

Em tranh thủ đi làm thêm ở các quán café, PG thời vụ cho mấy nhãn hàng.

Cũng tạm tạm cho một cuộc sống thiếu thốn, cố gắng bóp chắt.

Học được nửa kỳ, mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn.

Mẹ em phát bệnh nặng phải cấp cứu.

Bệnh thận thì biết rồi đấy.

Căng lắm.

Chẳng thể vay mượn chỗ nào thêm nữa để lấy tiền trang trải viện phí, em đã nhắm mắt theo lời chỉ dẫn của một bà dì họ hàng xa, bán cái ngàn vàng cho một đại gia Bất động sản.

Khi ấy em còn chưa tròn 18 tuổi.

Tay đại gia kia cũng thật sự hào phóng.

Sau khi mua lần đầu với một mức giá chấp nhận được, đủ trang trải cho mẹ Thương trong nhiều tháng, hắn bao cô như một đứa con nuôi… để thịt!

Hàng tháng hắn chu cấp cho cô ba chục triệu, bù lại sẽ đổi lấy khoảng 7 lần gặp.

Gặp bao giờ, ở đâu sẽ báo trước hai ngày.

Nhờ thế mà Thương vẫn có thể lên lớp học, và vẫn có tiền hỗ trợ gia đình.

Lúc này, bố Thương thật sự thắc mắc sao con gái kiếm đâu ra nhiều tiền thế, cô bảo, vừa đi làm thêm, vừa đứng tên vay một số tiền.

Ông già chẳng hiểu mấy về chuyện thủ tục tiền nong vay mượn, nên cũng tin, chỉ động viên con cố học ra trường đi làm rồi trả nợ.

Được ông kia bao đâu đó khoảng nửa năm, sang đầu năm 2016, hắn dính vào một vụ thanh toán băng nhóm Xã hội đen.

Hóa ra làm BĐS cũng chỉ là vỏ bọc, thật sự hắn là một trùm ma túy.

Thương bảo ngày ấy em thật sự sốc và sợ hãi, tuy vậy, vẫn phải cảm ơn lão kia vì lão đã đối xử với em thật tốt và quân tử.

Quãng thời gian ấy em thật sự khủng hoảng, và bắt đầu bỏ học.

Mẹ em vẫn nằm viện và em không còn phương cách nào để kiếm ra tiền.

Hình xăm cũng có từ ngày ấy.

Đó là kết quả của một ngày chán nản, đau khổ và bế tắc.

Rồi người bà con xa kia lại xuất hiện, đưa em vào ổ, bảo là vất vả tý nhưng cũng kiếm được. Ít nhất là việc chu cấp cho mẹ đôi chục triệu một tháng, là hoàn toàn trong khả năng.

Và Thương đồng ý.

Những ngày đầu em được set giá 800k, ít khách, về 600k, vẫn ít khách, rồi về 400k như bây giờ, đã được hơn năm rồi.

Thương bảo vậy là em đi làm gái cũng được gần tròn 2 năm rồi anh ạ.

Nói xong khóc tu tu.

Thật ra bên trường CĐ Du lịch hà Nội cũng có đôi lần gọi điện và đánh giấy về cho gia đình nhưng lúc này ông còn mải chăm bà trong viện nên việc tiếp nhận tin tức lại do người bà con kia làm giúp luôn, và bả đã giấu nhẹm tất cả mọi tin tức về Thương.

Đến giờ, bố mẹ Thương vẫn nghĩ con mình đang là sinh viên năm cuối của Cao đẳng Du lịch Hà Nội. Tháng 9 tới sẽ nhận bằng Tốt nghiệp.

Ồ! Thật là một người dì họ hàng xa tốt bụng!

– Mấy năm trước anh có nghe thấy một vụ bắn xuyên qua cửa kính ô tô trên đường Hoàng Quốc Việt không? Chính là ông đã bao em đấy. Em không biết tên là gì, ổng bảo cứ gọi là anh Tư.

– Anh không biết vụ đấy. Thế xong sau đấy em có bị công an triệu tập gì để điều tra không?

– Không hề! Ông Tư với em rất kín đáo. Thật ra cũng rất ít gặp. Có tháng chỉ 1 – 2 lần, có tháng còn không gặp lần nào. Nhưng tiền thì vẫn chuyển đều ngay ngày đầu tháng.

– Hình như em cũng có anh trai đúng không?

– Vâng. Anh ấy mất rồi. Mà cùng trường cùng khóa với anh luôn đấy. Sinh năm 92, học Ngoại thương. Anh có biết không nhỉ? Năm 2013, anh em đi tình nguyện trên Quảng Ninh và bị cuốn trôi. Còn hai người nữa trong đoàn cũng mất trong vụ đấy. Anh em giỏi bơi, là người nhảy xuống cứu, nhưng số phận quá nghiệt ngã mà.

À, vụ này thì tôi biết. Năm đấy đang đi thực tập giữa khóa sớm thì có tin một sinh viên trường mình đi tình nguyện thiệt mạng, đâu đó như Bình Liêu thì phải. Đoàn Trường còn phát động quyên góp hỗ trợ gia đình nữa mà. Tôi nhớ chứ. Thảo nào cứ thấy nét mặt trên di ảnh quen quen.

Ôi người bạn đồng môn! Hôm nào quay lại tớ sẽ thắp cho bạn một nén nhang.

Trời dần tối hẳn. Chúng tôi đi với tốc độ quá chậm. Thương lúc này đã cạn khô nước mắt, nhìn vu vơ ra bên ngoài.

– Nghe chuyện em xong anh đã đỡ ghét em tý nào chưa, hay còn ghét hơn?

– Ghét gì chứ. Anh vẫn luôn quý em mà. Và biết chuyện anh còn ngưỡng mộ em nữa. Em thật sự là một cô gái mạnh mẽ. – Tôi mím môi thở dài, mắt ầng ậc nước mắt tỏ vẻ đồng cảm.

– Êu. Anh Tèo khóc à? Hihi thanh niên yếu đuối quá. Em không sao nhé! Mọi chuyện qua rồi. Tất cả rồi sẽ ổn thôi mà. Em có khóc đâu mà anh đòi khóc. Lêu lêu.

Sự nhí nhảnh của cô khiến tôi như vui lây và tạm quên đi mọi chuyện.

Phố đã lên đèn. Một góc trời chói lòa.

Hai ngày sau, P. Cảnh sát Giao thông, CA TP Bắc Giang gọi điện cho tôi, hỏi xin địa chỉ để gửi giấy mời. Thì ra gia đình nạn nhân vụ tai nạn hôm nọ muốn tỏ lòng cảm ơn tới các chiến sỹ và người dân đã hỗ trợ sơ cứu và đưa nạn nhân đi viện.

Được biết, ông ấy bị mất nhiều máu, gãy xương chân và có tý chút tụ máu não, may là đã sơ cứu cầm máu kịp thời trước khi xe cứu thương đến. Và ông đi xe máy kia, lại là một tay buôn giàu có, có tầm cỡ ở cái đất Bắc Giang.

Tôi gọi điện cho Thương bảo hai anh em mình cùng đi nhé, và sẽ về thăm mẹ em luôn. Cô cảm động hết sức, và chốt lịch luôn. Ngày nào cũng nhắn tin rắng hỏi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Thông tin truyện
Tên truyện Đời checker
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ cave, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện xã hội
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/07/2020 12:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Mợ tôi
Em bắt đầu nhấp đều đều, được một lúc thì em thấy hơi mỏi thắt lưng nên em vòng tay xuống lưng mợ kéo mợ ngồi dậy. Bây giờ mợ ngồi lên cọc của cháu nhé. Mợ mỉm cười: Lại như hôm qua à? Vâng. Em nằm ngửa xuống, mợ ngồi xổm lên và nhìn vào nơi giao hoan mợ nâng mông và hạ xuống từ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện móc lồn Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex hay Truyện sex ngoại tình
Tuyết Vân
“Ting... Ting...” Tiếng còi xe phía sau kéo bà Tuyết quay về thực tại. Nãy giờ, bả hồi tưởng về buổi tối định mệnh 4 năm trước, cũng là bắt đầu cho những buổi hẹn lén lút, những lần làm tình vụng trộm đầy đam mê suốt 1 năm ròng, trước khi chồng bà ra tù. Mãi suy nghĩ, bà Tuyết...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn
Vườn hồng - Tác giả Sài Lang
Ngày buồn, tháng nhớ, năm thương Tiếng súng nã rầm rầm giữa chốn rừng thiên nước độc, vậy là người của Đạt đã đến cứu trợ giữa lúc tàn cuộc dâm dục. Nhân sự hai phe bắt đầu lao vào nhau rồi giáp lá cà như trong phim hành động, âm thanh mã tấu va đập vào nhau leng keng, tiếng đạn vi vu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện sex Full
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân