Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Đời checker » Phần 32

Đời checker

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 32

Khách sạn cùi cùi mà buffet sáng cũng ngon lành phết. Đủ các thể loại món với các phong cách khác nhau. Tôi lấy một đĩa đầy ụ và rót cho Thương một cốc nước cam, tôi uống café. Cô trở lại bàn với chút chút đồ ăn trên đĩa, và thấy tôi đã đặt sẵn cho cốc nước cam ngay trước mặt thì nhoẻn miệng cười bảo em cảm ơn anh Tèo nhé.

Tổ sư, tự nhiên lại khách sáo thế không biết. Nói sao thì phụ nữ vẫn là một điều gì đó hết sức khó hiểu với tôi, khó dự đoán hơn cả tình hình chứng khoán Việt Nam nữa. Tôi nhìn cô, không đáp lại, cắm cúi vào ăn, vì địt mẹ, cái món xì xào nó làm cái kiểu gì mà ngon thế không biết.

Ăn xong tôi lên dọn đồ và trả phòng, xong thống nhất lịch trình đi chơi. Đi Bà Nà sau đó sẽ ngược về và đi chùa Linh Ứng. Thăm Chùa Linh Ứng xong thì tắm biển và ăn hải sản. Tối thì lượn lờ đi dạo quanh. Để chủ động hơn chúng tôi quyết định thuê một cái xe máy để chạy, Thương cũng thích thế. Tưởng Đà Nẵng thì vụ này dễ, ai dè, mất cả nửa buổi mới tìm được một chỗ thuê xe côn tay ưng ý.

Bà Nà hay chùa Linh Ứng thật cũng chẳng có gì, đi thì háo hức vậy chứ lúc về rồi cũng chẳng đọng tâm trí là mấy. Cuối chiều đứng trước cổng chùa nhìn xuống phía dưới là một cảnh tượng thật đẹp, biển xanh lung linh trong nắng vàng. Và Thương giục tôi về đi tắm biển. Tôi có lẽ chờ đợi nhất màn này.

Đã cố chọn một bộ đồ bơi kín đáo chút nhưng tấm lưng xăm trổ nghệ thuật của Thương vẫn nhận được khá nhiều sự chú ý. Nhiều thanh niên đi quá cứ ngoái ngoái lại nhìn, nhưng chả rõ là nhìn hình xăm hay nhìn body, đùi thì trắng, ngực thì to, áo thì bó sát tôn lên những đường cong gợi cảm. Là tôi thì tôi cũng dán mắt vào nhìn mà thôi.

Ghé môi thơm một cái. Đặt tay lên mông.

Haha này thì nhìn này. Cho chúng mày Gato chết đi hihi.

Thương không biết bơi, tôi dẫn lội ra đoạn nước đến có ngang vú mà cô sợ tái mặt, cứ ôm chặt lấy tôi. Tôi thì cũng chẳng chờ đợi gì hơn là màn tình tứ dưới nước. Nếu tôi không nói ở đây, có thánh mới biết tay tôi đã làm gì dưới nước.

Vâng! Móc cua! Thương cũng đáp lại bằng động tác handjob đầy kích thích. Ấy thế mà phần ở trên mặt nước, chúng tôi vẫn bình thản tỏ ra là hai người chỉ đang đứng cạnh nhau và nói những câu chuyện đời thường… Tất cả đều rất kích thích, ngoại trừ đoạn cuối cùng. Xuất tinh dưới biển không lấy gì làm sung sướng lắm.

Chúng tôi lượn lòng vòng để tìm chỗ nào thật nhiều xe máy biển 43 thì dừng lại để ăn hải sản. Tìm được một quán nhỏ nhưng rõ đông khách, liền tạt vào. Vùng vẫy dưới biển xong lên ăn hải sản quả là một cái gì đó rất hợp nhau, không thể thiếu được. Mực hấp nóng hổi, sò huyết nướng, mì xào nấm hải sản – chừng ấy là quá đủ cho một bữa ăn ngon. Và lúc tính tiền tôi có chút giật mình thật. Hơn 300k cho một bữa ăn hai người no bụng như bà chửa, kể cả đồ uống rồi. Vãi rẻ!

Buổi tối, chúng tôi không đi đâu xa, chỉ lên cầu Rồng hóng gió chút, nhưng ở đấy đông người quá, không thích, tôi chở Thương lên Cầu Thuận Phước và thật ưng cái bụng. Không gian quang đãng, lung linh ánh đèn, phố phường lùi ở một góc xa, mặt nước lăn tăn gợn sóng, gió hiu hiu thôi.

Tôi cắm cho Thương một bên tai nghe, replay không biết bao nhiêu lần bài hát Hotel California. Cô tựa vai thôi thiu thiu ngủ.

… Welcome to the Hotel California.

Such a lovely place (such a lovely place)

Such a lovely face.

Plenty of room at the Hotel California.

Any time of year (any time of year) you can find it here…

Bao nhiêu năm qua, lời bài hát Hotel California vẫn luôn ám ảnh trong tôi một điều gì đó khó giải thích. Và tôi luôn thích cảm giác đứng trên tầng cao, một mình, ngắm nhìn phố phường lung linh đèn điện, châm một điếu thuốc, và mở max volume!

Ai chưa thử hãy cứ thử đi, một trải nghiệm rất tuyệt vời, và chưa biết chừng, nửa tiếng sau, bạn sẽ được đưa vào nhà xác với thân thể không còn nguyên vẹn. Thú thật, tôi đã từng như vậy và nghĩ có thể mình sẽ nhảy xuống, như thể có ma quỷ dẫn đường…

Đã thấm mệt sau suốt một ngày cuốc bộ không biết bao nhiêu đoạn, tôi lên giường và chỉ muốn ềnh ra ngủ quên trời đất, Thương còn đang ngồi bôi bôi cái dưỡng da gì lên mặt nên ngủ sau chút, tôi thấy cô lên giường và tắt đèn.

*Tinh* *Tinh* *Tinh*

“Địt mẹ nửa đêm rồi còn nhắn tin cái cục cứt gì nữa không biết”. Tôi thầm chửi trong đầu và ước rằng mình đã chẳng mở nó lên để đọc, nhưng cũng thầm nhủ, may vãi, may mà vừa giờ không phọt ra thành tiếng.

Là Thương nhắn tin – Em chúc anh Tèo ngủ ngon và mơ đẹp.

Đệch! Ăn lồn rồi! Mệt quá định đi ngủ luôn quên mất cả lời vừa đêm qua hứa với cô xong. Thì là cô cũng có chút trách và nhắc khéo ở cái tin nhắn vừa giờ.

Tôi quay sang ôm Thương, cố tình để tay chạm vú, cắn nhẹ nhẹ vào tai rồi thì thầm:

– Thương Thương của anh ngủ ngon nhé!

– Anh bảo gì cơ, nói bé vậy ai nghe thấy gì.

– Thương. Thương. Của. Anh. Ngủ. Ngon. Nhé ééeee! – Tôi nói thật chậm, thật rõ ràng từng chữ.

Thương cười lên thé thé rồi quay sang tôi chọc nách chọc bụng chọc cổ khiến tôi nhột quá quằn quại lên.

Giữa đêm khuya, hai đứa dở hơi cám lợn trêu chọc nhau cười rúc rích trong chăn. Ai đó đứng ngoài chắc sẽ thấy cái chăn bùng nhùng dưới thứ ánh sáng vàng yếu ớt của đèn ngủ trong phòng.

Dù đêm hôm trước chốt lại ở tư thế gì, sáng ra tỉnh dậy vẫn luôn là cảnh tôi bị chân tay Thương đè lên người, dù đau và mỏi muốn chết nhưng chẳng dám trở mình, chẳng dám động đậy, thậm chí còn chẳng dám thở mạnh vì sợ cô tỉnh dậy mất. Điểm này thì Thương thật giống Ngọc.

– Hôm nay mình đi đâu hả anh?

– Em có thích lượn lờ khắp nơi ngắm cảnh xong thấy chỗ nào hay thì dừng không?

– Có! Chính là em thích đi như vậy nhất.

– Okie, thế được. Em chỉ cần bám đít anh thôi, còn lại thế giới cứ để anh lo.

– Hihi, yêu nhất Tèo.

Chuẩn bị hành trang xong xuôi rồi, tôi xế cô chạy một mạch đi mà chẳng hề nói cho cô biết sẽ đi đâu. Xe loi nhoi trên những cung đường trong thành phố, rồi vun vút trên cung đường ngoại thành dẫn lên đèo Hải Vân có vẫn nhiều cầu bắc qua suối.

Qua gương xe tôi thấy Thương tươi rói, mắt nhìn ra biển, cười một nụ cười mơ mộng.

– Anh! Anh! Đi lên đèo chứ đừng đi qua hầm nhé!

– Ừ!

Tôi chẳng muốn giải thích chi cho mệt với cái đứa hâm hấp đang ngồi sau và ôm rõ chặt sau vài pha ôm cua.

Đi ngắm cảnh mà chui vào hầm thì nói chuyện chó gì, chưa kể xe máy muốn qua hầm thì lại phải lách cách trung chuyển rất bất tiện. Thế là cứ một mạch phi lên đèo…

Úi dời úi dời địt mẹ! Cái xe tôi lái chưa quen mấy cứ thấy nó lầm lì không theo sự điều khiển. Mới có vài khúc tay áo đầu đèo thôi mà đã tý xòe. Mấy lần Thương lơ đễnh ngó nghiêng ngắm cảnh làm tôi phải quát lên:

– Ôm chặt vào!

Mặt trời lên cao hơn, nghiêng mình xuống làn nước xanh lăn tăn.

– Dừng lại! Dừng lại! Chỗ này đẹp! – Cô vỗ vai tôi thùm thụp khi thấy bên tay phải là một cảnh núi non hùng vĩ tráng lệ.

– Đẹp không anh?

– Đẹp. Em lúc nào chẳng xinh đẹp!

– Thôi đi bố! Cứ nịnh mãi hihi. Chụp ảnh cho em đi. Trời ơi! Đẹp quá thể đáng!

Thương lột mũ bảo hiểm, lôi trong balo ra cái mũ vải vành rộng đội lên đầu, nghiêng nghiêng xõa mái tóc, chúm chím cái miệng. Tách! Tách! Tách… Hơi chục phát tách, mỗi phát Thương lại đổi tư thế rất nhanh, kể ra có có khiếu làm mẫu ảnh phết. Mà có gì là lạ… Tại sao cô lại thích cái mũ kia đến như thế… Tôi vừa định quay lại xe, vừa nghĩ ngợi linh tinh…

– Anh!

– Hở! – Tôi quay lại nhìn cô đang nũng nịu.

– Hình như anh không thích chụp ảnh chung với em à?

– Ơ… Ơ… Đâu có! Thích mà!

– Thích thì vào đây.

Tôi hơi bất ngờ trước câu nói của cô, nhưng nhanh chóng gạt sang một bên để chạy lại ôm eo cô, đoạn giơ máy lên chụp tách tách mấy phát nữa.

Cô chủ động ôm lại và tạo dáng chu mỏ thơm lên má tôi. Tôi ngần ngại chưa bấm chụp. Cô giục, chụp đi, em mỗi mồm lắm rồi. Ừ thì chụp! Tách! Tách. Hai tấm.

– Anh bảo thích chụp chung với em mà em thấy cứ chụp với nhau 1 kiểu là anh lại thôi. Sao lại thế? Mình đang đi chơi với nhau mà, em không chỉ muốn chụp một mình.

– Ừ. Rồi rồi. Anh xin lỗi mà.

Tôi thật lòng muốn chụp cùng cô, nhưng cũng lại sợ cô không thích, và tôi thì thích đứng từ ngắm căn góc ngắm nghĩa để cô có những tấm hình thật chuẩn bố cục.

Khi cô nói ra câu kia, tôi thật sự hơi áy náy, và cũng thấy cô thật tinh tế.

Xe dừng lại trên đỉnh đèo một lát, giống như là để tận hưởng cảm giác đứng trên ranh giới giữa Thừa Thiên – Huế với Đà Nẵng mà thôi, chứ trên này thì đúng là không có gì để ngắm.

Nhiều năm trước, tôi đã từng lên tới đây bằng xe đạp, có lẽ đứng lại để gợi nhớ cút về một thời sinh viên rực lửa.

Lúc lên đã thấy mệt, lúc xuống cũng chẳng khỏe hơn là mấy, chủ yếu là không quen xe, và tôi thì luôn quan tâm tới sự an toàn. Với tôi, người đang ngồi sau kia, thật sự quan trọng…

Xe dừng lại ở thị trấn Lăng Cô, tôi hỏi cô có muốn tắm không, cô bảo không, chỉ muốn ngắm cảnh thôi. Lưng buổi rồi chúng tôi mới ăn, quyết không ăn hải sản nữa vì ngán đến tận cổ rồi, đành gọi ra hai tổ phở Hà Nội, và ăn như thể những người xa xứ, sau mấy chục năm mới lại được ăn món ăn của quê hương.

Ở lại Lăng Cô không lâu, tôi lại chở cô đi tiếp, cứ dọc đường ven biển mà đi. Tôi đã check bản đồ rồi, và cũng khá thông thuộc địa lí, nên sẽ đưa cô trải nghiệm sự hoang sợ của cảnh vật. Tôi dặn cô mua một con gà nướng, hai hộp xôi và nước uống, bởi lát nữa, cô sẽ được trải nghiệm một kiểu “rừng rú” thực sự.

– Đi đâu vậy anh?

– Đến nơi chỉ có anh, em, và biển, và hoàng hôn.

– Văn vẻ quá hihi. Nhưng mà em thích!

Luồn lách qua hết mọi con đường lớn nhỏ xuyên qua bạt ngàn những rừng cây, tôi dừng lại ben một bãi cỏ nhỏ, lấy áo chống nắng ra làm bạt, và bày thức ăn ra – một chuyến picnic đột xuất.

– Chỗ này là đâu vậy anh?

– Vùng Phá Tam Giang.

– Đây á? Phá Tam Giang đây á? Woaaaa!

– Em có biển chỗ này nổi tiếng vì gì không?

– *Lắc đầu*

– Đây là nơi hoàng hôn đẹp nhất Việt Nam đấy. Ở đây đến chiều muộn ngắm luôn nhé.

– Nhưng về muộn quá qua đèo nguy hiểm lắm.

– Thì ở lại luôn đây.

– Thật?

– Ý anh là về TP Huế ấy. Tối đi chơi ở Huế cũng vui mà.

– Được. Được. Em cũng thích thế!

Ăn xong rồi mới quá trưa một tí, chúng tôi nằm trên bãi cỏ ngủ một giấc ngon lành, ngoài tiếng chim và tiếng gió ra, thì tuyệt đối yên tĩnh.

Thương chỉ bức xúc mỗi chuyện là trong đây không hề có tý sóng điện thoại nào, làm cô chẳng khoe được bao nhiêu ảnh ọt chụp từ sáng tới giờ, có lẽ là với cái Hằng, hoặc ai đó mà tôi không biết…

Hơn 3 giờ, chúng tôi lại lên xe đi tiếp. Một lúc thì rẽ lên đường lớn, qua cầu Tư Hiền lộng gió. Lại dừng lại chụp ảnh, và lần đầu tiên em và tôi cùng chủ động ôm éo nhau chụp chung, không chụp riêng một cái nào hết. Vẫn nắng quá. Đứng đấy đú cho cho đen da, lên xe!

Vào con con đường nhỏ có nhấp nhô mấy nóc nhà mái lá nãy đứng trên cầu nhìn thấy, tôi tìm hỏi thuê thuyền để ra đầm. Một bác không già lắm nhận kèo, gãi đầu cười móm mém. Và chúng tên lên thuyền ngồi để bác đưa ra ngoài đầm, nơi có một cái chòi dựng giữa nước mênh mông.

Bác bảo cứ ngồi đấy chiều muộn bác lại chèo ra chở vào. Chúng tôi lấy làm hoảng hết sức khi leo lên cái chòi nhìn có phần hơi hoang tàn, cộng với việc nếu bác ý không ra đón thì đếm nay chúng tôi sẽ phải ngủ lại đây, và biết đâu sẽ có con rắn lòng thòng từ trên mái rạ xuống, hoặc cá sấu từ dưới đầm ngoi lên ăn thịt.

Chỉ đến khi thấy nụ cười móm mém tươi như hoa của bác lái thuyền, tôi mới yên tâm ở lại. Suy cho cùng, người miền Trung, đối với tôi, vẫn là những người dễ thương nhất trên trái đất này, đặc biệt là người Quảng Bình, Quảng Trị, Huế.

Ngồi đợi mãi mà mặt trời chưa chịu lặn, tôi và Thương ngó nghiêng xung quanh và chẳng biết làm gì khác ngoài láy nốt đóng thức ăn còn ban trưa ra nhai cho đỡ buồn mồm. Vậy mới thấy, sóng điện thoại 3g mới quan trọng đến nhường nào…

Cuối cùng thì mặt trời cũng chịu lặn. Nó to và đỏ rực trên nền trời, chỉ trên mép nước có một đoạn. Và không hổ danh là nơi có hoàng hôn đẹp nhất Việt Nam, Phá Tam Giang hiện lên trước mắt chúng tôi như thể thiên đường. Nền trời trong xanh hơi chuyển sang ám vàng, có những đàn chim dập dờn bay qua ông mặt trời đỏ rực, rồi sà xuống mép nước. Chúng hò gọi nhau quang quác ồn ã một góc đầm. Bên dưới là những hàng cây nào sú nào đước xanh mướt, rung rinh trước gió.

Tôi ôm Thương trong vô thức, chặt dần, chặt hơn, chặt nữa. Rồi hôn. Nhẹ nhàng. Sổi nổi hơn. Sôi nổi nữa. Cuồng nhiệt.

Đưa tay vào bóp vú, định cởi áo ra nhưng Thương ngăn lại. Tôi lại đưa tay luồn vào quần và sờ bướm. Lần lên cởi cúc. Không thấy phản kháng gì. Kéo cạp quần xuống. Cũng không phản ứng gì. Cô dường như hểnh mông lên để tối kéo xuống dễ hơn. Chẳng nói chẳng rằng, cô đừng dậy ôm một cái cột góc chòi, hơi chổng mông ra. Tôi cũng chẳng biết làm gì hơn là đừng dậy theo, tụt quần và dogy ở tư thế đứng. Được 2 phút thì out.

Chỉnh đốn lại trang phục rồi ngồi tựa sát nhau, chúng tôi chẳng còn ham hố ngắm cảnh nữa khi mà mặt trời đã lặn hẳn, để lại bầu trời mờ mờ tối, tiếng ếch nhái oang oang khắp đầm. Bác lái thuyền ơi! Bác đâu rồi zị?

Ra khỏi đầm cũng là lúc trời tối mịt. Tôi đưa Thương về TP Huế, tìm một cái khách sạn cùi cùi, bảo cô tắm trước đi. Cô nụng nịu bảo tại anh mà giờ em không có đồ để thay. Tôi trách cô, bảo, thế mà nãy hỏi có thích không thì trả lời có, em thích lắm.

Tôi gọi cho đứa em đang là sinh viên trường Y Dược Huế, tên Phương, bảo anh mới vào công tác, em biết chỗ nào hay thì dẫn anh đi ăn với.

Phương đi ra, và háo hức khi gặp lại tôi sau gần hai năm. Lần đầu chúng tôi gặp nhau chính là tại chương trình tình nguyện biển hè 2012, khi ấy nó vẫn là một cô học sinh cuối cấp năng nổ tham gia hoạt động Đoàn.

Cùng năm ấy, nó thi đậu Á khoa trường Y Dược, rồi hè năm 2016 có ra Hà Nội nhận một học bổng của Nhật. So với lần đầu gặp năm 2012, rồi sau đó là hè 2016, em tôi thực sự đã xinh gái hơn rất nhiều.

Tôi thực đã có thời gian thầm yêu em, nhưng do khoảng cách quá xa xôi, biết chẳng thể đến đâu nên mới ngừng lại.

Tôi là người dễ yêu, có 3 cô gái mà tôi dù chỉ tiếp xúc thời gian rất ít, nhưng đã đem lòng yêu và sẵn lòng cưới làm vợ bất chấp những chuyện khác thế nào.

Là cô em đang ngồi trước mặt tôi đây, và thêm hai cô nữa, đều là người Quảng Trị và học Ngoại thương dưới tôi 1 khóa. Cosmlex chính vì thế mà tôi luôn có cảm tình tốt đẹp với người miền Trung, đặc biệt 3 tỉnh Bình – Trị – Thiên.

Phương không ở lại cùng chúng tôi lâu vì còn phải về chuẩn bị cho buổi thực hành ngày mai, năm nay cuối cấp, và học Y nữa, nên cô luôn bận rộn.

Trước khi về cô chỉ cho tôi có thể đi chơi chỗ nào mà ngon, bổ, rẻ đúng theo kiểu sinh viên. Tôi chở Thương lượn lờ qua trường Quốc học, cầu Trường Tiền, rồi bảo về ngủ sớm nhé, sáng mai đi mấy chỗ ớ Huế rồi về Đà Nẵng. Cô vâng.

– Anh Tèo của em ngủ ngon mơ đẹp nhé.

– Thương của anh ngỏn ngu nhé hihi.

– Cái gì? – Cô nguýt tôi một cái rồi bẹo mông đau điếng.

– À, ngủ ngon ngủ ngon. Thương của anh ngủ ngon nhé.

– Đừng thấy em hiền mà bắt nạt nhé. Rồi lúc em đánh cho lại kêu.

Tôi hơi lăn tăn vì Thương lại chủ động ôm và nói câu chúc ngủ ngon trước, và nữa, lại bắt đầu tỏ ra dữ dằn hơn với tôi mỗi khi bị trêu. Có lẽ là… À mà thôi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Thông tin truyện
Tên truyện Đời checker
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ cave, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện xã hội
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/07/2020 12:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ý loạn tình mê - Tác giả Traidamdulich
Vậy là trong mấy ngày cùng bôn tẩu với nhau, ngoại trừ cùng tránh mặt đám đệ tử Thiếu Lâm đang truy đuổi, hai người Quách Tương và Trương Quân Bảo còn ân ái với nhau không ngừng nghỉ. Họ thường không chọn nghĩ ở khách điếm trong thị trấn mà chọn những vạt rừng vắng vẻ, rồi cùng nhau...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện bú cặc Truyện cổ trang Truyện sex phá trinh
Lấy vợ về làm mẹ
Lan Thanh mang hình ảnh và câu hỏi đó về đến nhà, trong lòng vẫn chưa hết thắc mắc vì sao một ông già lại có thể sở hữu thứ to bự như vậy. Dù chưa nhìn trực tiếp, nhưng nếu mang ra so với Huy thì đúng là kẻ tám lạng người nửa tấn. Nghĩ tới đây, Thanh lại tự trách mình “sao lại đi so...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex ngoại tình
Gái cơ quan
Đang chập chờn giấc ngủ, bỗng điện thoại rung bần bật, màn hình sáng trưng. Tính chửi đứa nào đêm hôm mà còn làm phiền giấc ngủ vàng ngọc Em Y calling, phiền thật, nhưng gọi đêm hôm này thường là có việc, thôi thì lại làm chàng trai khổ vì vậy. Có gì không em ơi, đêm rồi để anh ngủ chứ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân