Buổi trưa hôm đó, đối tác lại dẫn đi chiêu đãi. Hai anh em nhiệt tình đáp ứng, tuy nhậu nhẹt không được nhiều nhưng cũng đủ vui.
Check out khách sạn khi 13h, đối tác không cho anh em tôi thanh toán mà chỉ bảo “Hôm nào gặp nhau ở cơ quan tôi sẽ tính”… Cũng chẳng có cách nào chối từ.
Lên xe khách, tôi và em lại song hành như đôi tình nhân. Chỉ khác là trong suy nghĩ mỗi người đều theo đuổi một ý nghĩ khác nhau. Riêng tôi bắt đầu cảm nhận và đánh giá toàn bộ chuyến đi. Về mặt công việc thì không có gì phải lo lắng nhiều, nhưng về quan hệ cá nhân của tôi và em, đã chuyển sang một trang mới.
Về đến thành phố thân yêu, tôi đưa em về đến tận nhà. Dưới ánh đèn đêm khuya khoắt cách nhà em một đoạn.
– Anh dừng lại em nói.
– Sao em?
– Chuyện chúng mình, chuyến đi này, anh giữ trong lòng cho em nhé anh.
– Anh cũng nghĩ thế.
– Anh có cuộc sống của anh và em cũng vậy. Chắc sẽ còn chuyện để nói với anh, nhưng hiện giờ thì em chưa thể. Anh nhé.
– Ok em. Mình về nhé.
Hôn lên đôi môi em một lần nữa, em đáp lại rất khao khát và chủ động rời tôi. Tiễn em về đến tận nhà, bàn giao em cho bố mẹ, tôi xin phép.
Về tới nhà, tôi lăn ra ngủ một giấc như chết. Mở mắt ra gần 10h trưa, cô em gái nhìn tôi, chắc nom tôi có vẻ tiều tụy…
– Công việc có ổn không anh?
– Tàm tạm em, ăn nhậu nhiều quá, mệt ơi là mệt. Trưa nấu anh bát canh ngon ngon nhé.
– Hức, quà em đâu?
– À, anh quên. Gớm, quà cô đây.
Tôi lấy quà mà em mua cho em gái tôi, đưa cho nó, những mong nó cảm ơn mình…
– Tặng em nhé.
– Này này anh, cái này chắc chắn là không phải anh mua cho em. Đúng không?
– Mà mà sao, tôi ấp úng.
– Anh mà chọn được đồ này tặng em gái ư? Em chắc chắn là chị Trang mua, đúng không?
– Thì anh và chị mua. Cứ đòi hỏi. Có quà không cảm ơn lại còn…
– Nói với chị Trang là em cám ơn nhé. Nhưng muốn hối lộ em thì chưa đủ đâu?
– Chưa biết, bữa sau làm chị cô thì coi chừng…
– Này, anh nghe câu “Giặc bên Ngô…” chưa? Em mà phá thì đừng hòng!
– Thôi cô biến đi. Tôi giở giọng anh cả ra mắng.
Nói vậy, nhưng trong thâm tâm, tự nhiên tôi thấy khang khác. Tôi có cảm giác là mình đang có một sự thay đổi nào đó mơ hồ…
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv1.com/du-gai-co-quan/
Năm đó tôi tròn 24 tuổi…
Chiều hôm đó, ngủ thêm một giấc đẫy đà, tôi nhào đi đá bóng. Nhẩn nha chưa đi làm vội, còn để cho cơ thể hồi sức và cũng để cho em Trang đủ thời gian báo cáo. Quần nhau với lũ bạn trên sân bóng cho đến khi rã rời, về nhà tắm rửa và ăn cơm.
Sáng hôm sau, tỉnh giấc và đi làm trong cảm giác hoàn toàn thoải mái và khỏe mạnh. Xuống đến cơ quan còn sớm, tôi lại lao vào công việc hàng ngày. Cố tình quên những gì đã xảy ra theo lời đã hứa với em.
Khoảng 10h30 tôi lên phòng giám đốc để báo cáo…
– Chào chú.
– Cháu ngồi đi, báo cáo tình hình cho chú nghe… – Miệng chú đã nở một nụ cười có phần bí hiểm.
Thôi kệ, tôi cứ báo cáo tình hình công việc. Kể cả chuyện đối tác bồi dưỡng.
– Tốt, cháu làm như vậy là tốt. Thế nào, chuyến đi công tác có vui không?
– Chú hỏi Trang ấy, chứ TP đó cháu còn lạ gì. – Tôi chuyền bóng.
– Trang nó cũng báo cáo chú rồi, thấy nó bảo cháu làm việc tốt lắm. Hai đứa có chơi đâu không?
– Tụi cháu cũng có đi một vài chỗ cần đi thôi chú.
– Thôi được rồi, sắp tới còn nhiều việc phải làm, cháu phải giúp chú đấy nhé.
– Vâng, công việc mà chú.
– Và còn nhiều chỗ để đi nữa… Ông buông lửng.
– Vâng. Cháu xin phép.
– À, mà Trang đang có chuyện muốn nói với cháu đấy, tìm gặp nó nhé.
– Vâng, mà chuyện gì đấy chú? Chú có thể bật mí cho cháu được không?
– Gặp rồi biết!
Chào giám đốc ra về nhưng tôi cũng đã mường tượng ra được chuyện gì. Nhưng đã lỡ hứa với em rồi nên tôi cứ lửng lơ. Vả lại, tôi nghĩ, chuyện đâu có đó, đi đâu mà vội…
Nhưng tôi lại vẫn nhầm, nhầm trong cách nhìn nhận vấn đề và suy nghĩ. Cũng có thể là tôi chỉ chú tâm đến công việc và vô tư quá, nên mọi việc dần trôi qua khỏi tầm tay…
Sau đó khoảng 3 tháng là quãng thời gian tôi chìm vào trong rượu chè và chán nản…
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv1.com/du-gai-co-quan/
Tôi lại vùi đầu vào công việc, việc đâu mà lắm thế. Mấy anh em quay như chong chóng. Quên cả sex, và quên cả lời dặn của giám đốc hôm nào…
Cũng tại vì cái máu công việc, khi thấy phía trước không có gì mới, tôi lặng lẽ cho anh em đi điều tra nghiên cứu thị trường và về cơ quan cố gắng đáp ứng. Trong cái nỗ lực đáp ứng này mà tôi lại tự đưa mình vào một chuyến phiêu lưu mới, đầy kỷ niệm, sung sướng cũng có nhưng chủ yếu là đớn đau… Mãi sau này, 16 – 17 năm sau thì tôi mới trút được gánh nặng ưu phiền!
Sau chuyến đi công tác khoảng hơn tháng gì đó, vào một buổi trưa, khi tôi vừa ăn cơm xong, đang định loay hoay ngủ trưa một tí thì tiếng chuông điện thoại reo. Tôi liếc nhìn đồng hồ, mới 12h30, ai vậy nhỉ?
– Alo?
– Anh ạ. Còn nhớ ai không?
– Trang hả? Sao gọi anh giờ này? Có chuyện gì thế?
– Anh bây giờ có bận gì không?
– Không em.
– Có việc em muốn nhờ anh, khoảng tiếng nữa anh đến nhà em chở em đi làm được không?
– Được mà em, nhưng anh muốn đến giờ luôn cơ. – Tôi thăm dò.
– Tùy anh.
Chỉ sau chừng 10p tôi đã có mặt ở nhà em, vì nhà em cũng gần cơ quan.
Ra đón tôi là em trong bộ đồ ngủ màu hồng hôm nọ. Chân tay ướt rượt, em ở nhà một mình. Mở cửa cho tôi vào nhà, rót nước mời tôi uống rồi nói:
– Anh ngồi chơi tí, em giặt xong bộ quần áo rồi em lên.
– Để anh giúp một tay. – Nhấp một ngụm nước rồi tôi đưa đẩy.
– Ai cấm anh đâu? Nhưng mà đừng có mà kể công nhé.
Lại cái điệp khúc đầy quyến rũ, nhưng lần này là nụ cười buồn, mãi sau này tôi mới hiểu vì sao… Ôi phụ nữ.
Lôi nhau vào phòng tắm, hai đứa giặt ào phát là xong, người tôi cũng ướt át như cái hồn tôi khi đó. Bốn mắt lại nhìn nhau và tôi lại biết rằng chúng tôi lại quấn vào nhau, ngay bây giờ…
Đừng đi qua em mà không để lại dấu vết…
Siết chặt em trong vòng tay, trong cái phòng tắm của nhà em, tôi hôn em như điên dại. Em cũng hưởng ứng tôi như thuở nào. Đến khi lưỡi tôi bắt đầu tham lam khám phá thì…
– Lên phòng em đi anh…
– Yes, tôi hăng hái.
Dắt díu nhau lên phòng ngủ của em, căn phòng được bố trí gọn gàng và ngăn nắp. Mùi thơm hay mùi hương con gái thoang thoảng khiến tôi hứng không thể chịu được…
– Bố mẹ đi đâu em? Tôi vừa lột quần áo của em vừa hỏi…
– Bố mẹ em đi làm, trưa nay không về.
– Thế em trai em?
– Em em nó mượn xe em đi chơi với đội lớp của nó.
– À ra thế.
Em đã nude 100% trước mặt tôi và tôi cũng nhanh chóng làm phần còn lại. Tự nhiên như thể đúng rồi. Dìu em nằm xuống giường, tôi nằm đè lên người em và bắt đầu giao hoan. Những nụ hôn ướt át, nút lưỡi để mê khiến tôi dần lạc vào cõi thiên đàng. Nhưng lạ một điều là em tôi không hề nhắm mắt hưởng thụ như hôm nào, chỉ mở to ra nhìn tôi, vẫn là ánh mắt đê mê, đờ đẫn vì sướng, nhưng thoảng trong đôi mắt, tôi vẫn có cảm nhận em buồn…
Nhưng tôi chỉ cảm nhận được thoáng qua, cảm xúc dâng trào khiến tôi chỉ biết làm hùng hục. Trườn xuống dưới, tôi bú mút cặp vú em trong mê muội, tay đã luồn xuống bím em xoa nhè nhẹ. Vẫn cái bím hôm nào giờ đây đang căng mềm ra hết cỡ, hai ngón tay tôi cứ nhíu nhíu vào phần mu mềm mượt và miệng bú mút vú em không ngừng.
Em đã bắt đầu rên ư ử, nhưng chỉ là rên thôi, không tỏ ra dâm nữ như hôm nào. Háng em đã bắt đầu nở rộng như muốn hướng tôi đến phần chót. Tôi kéo em ra xa xa một tý, theo tư thế em nửa nằm trên giường, còn chân thì vẫn chạm sàn. Tôi quỳ xuống và bắt đầu hôn lên bím em. Lướt nhẹ vài vòng xung quanh bẹn, đùi non tôi nhẹ nhàng hôn lên bím em đang mở ra chờ đón.
Lưỡi rà nhẹ lên mồng đóc, hay tay banh mép lồn em ra, tôi nút say sưa. Cảm giác làm tình ngay trong phòng ngủ của em làm tôi phấn khích, quyết tâm làm cho em thỏa mãn. Sau vài lần em nhíu người lại vì sướng, hai bên đùi non cứ ép chặt vào má tôi… tôi bắt đầu trườn lên.
Lần này thì đã quen lối, em tôi cũng vậy. Quay người em lại theo chiều em vẫn ngủ, tôi xoay xoay người em để tạo hiện trường thích hợp nhất. Xếp người em nằm theo hình ngôi sao, tôi đè lên người em và phập. Ngay từ cú dập đầu tiên tôi đã cho lút cán, em cong người lên đón nhận trong tiếng rên rỉ kìm nén. Tôi dập liên hồi, tần suất rất nhanh. Hai tay em vòng ngang lưng tôi và siết chặt. Duy chỉ đôi mắt vẫn mở to ra và nhìn tôi…
Không hiểu, nhưng tôi tự nhiên lại nhìn lại em, vừa nắc điên cuồng, vừa nhìn vào đôi mắt em không chớp. Nhưng cũng chỉ được một lúc là ánh mắt tôi không chịu được em, hay tôi lại lạc vào vườn mê đắm trong đôi mắt em nữa, tôi cũng không biết. Nhổm cao người và nhìn xuống, con giống của tôi vẫn nhịp nhàng vào ra, bym em đã nứng hết cỡ, béo mọng và cứ biến dạng, đàn hồi theo từng nhịp nắc của tôi…
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv1.com/du-gai-co-quan/
Không biết bao lâu, chỉ biết em tôi co thắt bym liên hồi, hai lần cách nhau một lúc. Mỗi lần cứ như níu hẳn chym tôi, không cho tôi vào ra nữa. Kéo tôi nằm sát xuống người em, dán chặt xuống, em tôi thì thào…
– Anh đừng xuất vào trong người em nhé?
– Em không có bao à?
– Em không, nhưng em sẽ mút cho anh.
Đáp lại em chỉ là những nụ hôn, nút lưỡi mê đắm…
Nhịp nắc của tôi lại liên hồi, em tôi hưởng ứng nẩy mông lên đón nhận Cả tôi và em, mồ hôi túa ra, trơn nhẫy cho cả hai bề mặt da thịt đang dán vào nhau. Đẩy tôi ra em trườn xuống dưới. Lật ngửa tôi ra, em tôi cúi người xuống, quỳ xuống và bú chym tôi mãnh liệt. Hai bầu vú sà xuống bìu và bẹn tôi cọ xát, môi và lưỡi mút chym tôi rất, rất mềm mỏng và ấm nóng. Chỉ được một lúc là tôi đầu hàng, hai tay ôm lấy đầu em ấn xuống, ấn xuống. Em cố ngóc đầu lên khỏi chym tôi vào sâu quá và ngước mắt nhìn tôi chờ đợi…
Từng loạt, từng loạt tinh trùng của tôi bắn tung tóe vào miệng em đang mím chặt, lưỡi em rà cuộn chym tôi như muốn nút hết của tôi từng giọt cuối cùng. Ánh mắt nhìn tôi tê dại và miệng mút chặt, không hề có một dấu hiệu nào là rớt ra ngoài, em tôi từ từ nuốt hết. Lưỡi vẫn còn tham lam khi chym tôi đã mềm oặt trong miệng. Mút đầu khấc thêm một lần nữa, sạch sẽ, em tôi trườn lên nằm cạnh tôi như một con mèo…
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv1.com/du-gai-co-quan/
Quấn lấy nhau, ôm nhau nằm một lúc cho cơn sướng của cả hai dịu xuống. Em thì thầm.
– Anh, em nói này…
– Em nói đi…
– Anh còn nhớ, hôm anh em mình đi công tác không?
– Anh còn, mà sao em?
– Xếp có nói với em một điều, thấy anh không quan tâm nên em cũng chưa tiện nói với anh. Nhưng hôm nay, em thấy cần phải nói.
Tôi bật dậy, chống tay xuống nệm, nhìn em chăm chú…
– Em nói đi, anh cũng quên khuấy mất. Xếp nói gì với em?
– Chú ấy nói là chú ấy đang rất quan tâm đến anh và đang có ý đào tạo anh thành cán bộ chủ chốt sau này. Vì vậy, chú ấy nhờ em nói với anh, rằng anh hãy quan tâm đến cơ cấu tổ chức của cơ quan, hoạt động đoàn thể một chút, để sau này thuận lợi hơn. Vậy nên, theo em anh hãy cố gắng lên nhé.
– Thế à. Tôi hờ hững.
Trong thâm tâm, tôi cứ tưởng thông qua em, xếp muốn tôi hiểu và thông cảm những gì đang xảy ra khiến tôi phật ý. Chuyện chức tước hay bè phái, lâu nay tôi vẫn hững hờ. Thậm chí tổ chức gọi tôi lên để cử đi học bồi dưỡng, tôi vẫn viện cớ bận công việc, từ chối mấy lần.
Rồi chuyện làm ăn, thực ra không phải tôi không quan tâm. Nhưng ai làm, làm ở đâu tôi không để ý. Chỉ đừng làm cho tôi, cho những người cùng làm với tôi ảnh hưởng là được. Thế nhưng cái sự đời đâu đơn giản như tôi nghĩ.
– Anh cũng có cảm giác là xếp có quan tâm, nhưng hiện tại anh đang đau đầu, chẳng muốn nghĩ. Chắc phải một thời gian nữa, để anh suy nghĩ thêm.
– Chẳng ai như anh, người ta thì chạy chọt, quà cáp để được một chút như anh, còn anh thì như hâm. – Em tôi lại cười buồn.
– À mà này, hôm nọ đối tác có chuyển cho anh em mình một ít tiền bồi dưỡng. Em có cầm đây và đã xin ý kiến xếp rồi anh ạ. Xếp bảo anh em mình cứ cầm lấy.
– Thế hả em. Tôi vẫn hững hờ… Nhiều không?
– Của anh là… của em là…
Tôi giật mình, nhẩm tính bằng cả năm lương hai anh em cộng lại. Nhưng cũng chỉ giây lát, tôi lại trở về chính tôi.
– Trang em, anh không biết phải nói với em như thế nào. Nhưng đó không phải là cuộc sống của anh, mặc dù đó là một số tiền rất lớn với anh. Anh không thể cầm nó được. Em hãy hiểu cho anh.
Em ngước mắt nhìn tôi như một người từ hành tinh khác, đôi mắt em lại đượm buồn. Khó tả cho đôi mắt của em, khi vui đôi mắt em dường như lấp lánh, vui theo cái miệng em cười. Khi buồn, mắt em dường như cũng buồn theo, chỉ thiếu tiếng chuông chùa chiều…
Quay quắt sang em, tôi lại nhìn em âu yếm, những muốn em tôi hay bỏ ra khỏi đầu những băn khoăn về tôi. Lại đè ngửa em ra, hôn môi và thì thầm…
– Chúng mình nữa nhé?
– Thôi anh, đi làm kẻo muộn.
Đẩy tôi ra nhẹ nhàng nhưng dứt khoát, em tôi lúi húi mặc quần áo. Tênh hênh, tôi cũng lặng lẽ làm theo. Cả hai trong yên lặng, mỗi người theo đuổi một ý nghĩ cho đến tận cổng cơ quan.
– Chiều anh chở em về nhé? – Tôi hỏi.
– Vâng.
Về phòng, tôi lại lao vào công việc, nhưng những lời nói của em khiến tôi không thể tập trung được vào công việc. Loay hoay mãi chẳng làm được việc gì nên hồn. Tiếng chuông điện thoại reo…
– Anh ạ…
– Ừ, anh đây.
– Chiều anh không phải chở em về đâu nhé, em gọi thằng em em đến đón rồi. Cám ơn anh.
– OK em. Hẹn gặp lại em nhé.
Nhưng câu chuyện vô hồn khiến lòng tôi trống rỗng…
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv1.com/du-gai-co-quan/
Dòng công việc cứ thế cuốn tôi đi, thi thoảng trước giấc ngủ, tôi vẫn nghĩ về những điều em nói. Tuy nhiên, chuyện tôi phải này nọ hay chuyện tiền nong không làm tôi mảy may suy nghĩ, mà chỉ là những ánh mắt, những nụ cười. Cả những cử chỉ thân mật của hai đứa, những chăm sóc của em dành cho tôi… ngày một dày hơn trong giấc ngủ. Và thật lạ là em với tôi làm tình với nhau liên tục… trong những giấc mơ của tôi. Tôi thầm nghĩ, trước nay có bao giờ tôi thèm khát ai như vậy đâu?
Trước giấc ngủ của tôi, em hiện ra. Trong giấc ngủ của tôi, em lại quấn lấy tôi, mềm và mượt như một con mèo. Và sáng mai ra thay quần lót lại nghĩ về em. Liên tục như thế cho đến khi tôi chợt nhận ra rằng tôi cần phải gặp em. Dẫu là lờ mờ, nhưng tôi cần phải, phải định nghĩa được tình cảm của tôi đang dành cho em, đang lớn dần trong tôi, khiến tôi dần mất kiểm soát.
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv1.com/du-gai-co-quan/
Một thứ 7 như mọi thứ 7 khác, tôi lặng lẽ phóng xe đến nhà em, một mình. Đón tôi trước cổng vẫn là em, nhưng ánh mắt lộ rõ sự ngạc nhiên và bối rối.
– Anh vào đi, anh đi một mình ạ?
– Ừ, anh đi một mình. Thứ 7 không đi chơi đâu hả em?
– Không anh ạ.
Bước vào phòng khách, thấy một thanh niên tầm tuổi tôi, ăn mặc chỉnh tề. Chào nhau xong, anh ta chủ động rót nước mời tôi…
Ái chà, có chuyện rồi đây… tôi thầm nghĩ.
Em chủ động giới thiệu tôi trước, rồi ngập ngừng giới thiệu người còn lại. Tôi liền chủ động gỡ bí cho em bằng cách hỏi han liên tục. Nào là anh làm ở đâu, nhà ở chỗ nào…
Tuy nhiên, những dòng suy nghĩ độc lập trong tôi thì không ngừng truy vấn, và đến khi tôi cảm giác được một chút về sự vô duyên của mình trong buổi tối hôm đó thì tự nhiên, bao nhiêu bối rối tôi thấy ở em, giờ đây lại chuyển sang tôi. Tôi cố gắng đưa chuyện nhằm giảm bớt sự ngượng ngập, nhưng càng cố gắng bao nhiêu thì lại tự mình cảm giác thấy vô duyên bấy nhiêu.
Được một lúc sau thì tôi đứng dậy xin phép ra về…
– Anh về nhé…
– Vâng, anh về… Cậu kia nói…
– Anh ở lại chơi chút, về sớm thế. Em tôi ngượng ngùng…
– Thôi, anh về, đá qua cơ quan chút xem công việc thế nào. Là tôi bịa ra thế cho có lý do để về.
Tiễn tôi ra cổng, tôi cố gắng làm cho em bớt ngượng ngùng…
– Này, anh biết rồi nhé.
– Anh biết gì? Bạn mới của em thôi.
– Ờ, trông cũng được đấy. Anh về đây.
– Vâng, anh về.
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv1.com/du-gai-co-quan/
Ra khỏi ngõ nhà em, cảm giác bẽ bàng ngày càng nặng. Này đây chỗ tôi và em hôn nhau ướt át khi kết thúc chuyến đi công tác lãng mạn. Này đây những câu em dặn dò tôi về chuyện riêng tư hai đứa. Và cả những giấc mơ cùng em ân ái. Tất cả ùa về cùng lúc khiến xe tôi lạc lối bâng khuâng. Này đây con đường tôi chở em đi làm, dẫu chỉ một lần…
Cảm giác xót xa như bị phụ tình khiến cho tay ga tôi gần như không cảm giác cho đến khi cánh cổng cơ quan chình ình trước mặt. Bước vào cổng trong vô thức và cả ánh mắt thẫn thờ, tôi lặng lẽ bước vào phòng làm việc. Nhấc máy điện thoại, tôi gọi về nhà báo làm tăng ca rồi lững thững đi xuống xưởng sản xuất.
Ca 2 đã gần kết thúc, đi quét qua một vòng xưởng với ánh mắt hình như ai quan tâm đều nhận thấy. Mọi việc vẫn bình thường. Lộn trở lại phòng khi buổi giao ca bắt đầu. Hai thằng kỹ thuật hết ca rủ tôi…
– Xếp hôm nay xuống bất ngờ thế. T7 không đi chơi đâu à?
– Uống rượu đi xếp. Thằng kia rủ.
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv1.com/du-gai-co-quan/
OK liền. Ba thằng ngoắc nhau đi nhậu. Bữa đó tôi uống mãi mà không say, uống gặm nhấm nỗi buồn trong sự che đậy, giấu diếm. Hai thằng kia cũng không căn vặn gì thêm, chỉ nói chuyện tào lao và uống. Khổ thân, chúng nó uống với thằng thất tình, say ngoắc cần câu cả lũ.
Cả 3 thằng lại liêu xiêu về lại cơ quan, hai thằng kia quá say nên chui vào ngủ, ngáy ầm ĩ. Chỉ riêng tôi với nỗi buồn càng uống càng đầy, không biết làm gì, lại lông bông xuống xưởng.
Kim đồng hồ đã chỉ 1h sáng, một mình tôi bước nghiêng ngả đi từ chỗ này qua chỗ khác. Ánh mắt buồn của tôi lướt đi một vòng và cuối cùng đọng lại ở một chỗ. Bước chân vô hồn bị ánh mắt dẫn lối, tôi đứng trước mặt em tự lúc nào…
Đó chính là cô nàng xinh nhất, và cũng là kiêu kỳ nhất trong số nhân viên của tôi… Hương. Cái tên sẽ ám ảnh tôi một quãng thời gian dài sau này!
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv1.com/du-gai-co-quan/
– Anh hôm nay làm sao thế?
Ái chà chà… Lâu nay có bao giờ em gọi tôi bằng anh đâu, toàn là xếp, xếp, xếp… Nghe rất vô hồn và cũng xa cách. Hôm nay lại anh. Thoáng qua nhưng cũng đủ cho tôi trở lại với chính mình.
– Em thấy anh làm sao?
– Anh có chuyện gì buồn à?
– Không, mà sao em lại hỏi thế?
– Là em hỏi thế, nếu không phải thì thôi.
Nói rồi em quay đi, làm tiếp công việc của mình. Y như cái tính cách kiêu kỳ thường ngày của em, chẳng thèm để ý đến thằng tôi đứng trơ như phỗng. Rồi tôi cũng quay đi như chưa hề có cuộc nói chuyện vừa rồi…
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv1.com/du-gai-co-quan/
Những tháng ngày sau đó, tôi cố tình tránh mặt em Trang, chuyện công việc tôi cử người khác làm việc với em. Cho đến một ngày, một ngày mà tôi không chờ đợi. Em xuống phòng tôi với tấm thiệp hồng trên tay, cười tươi với mọi người và mời dự lễ cưới của em. Tôi hỏi bâng quơ nhưng rõ ràng.
– Vẫn anh chàng hôm nọ chứ?
– Vâng anh. Em nhìn tôi nhoẻn cười, nhưng ánh mắt thì chẳng che dấu được tôi.
Ngày cưới em, cả hội đi cùng. Mấy anh em kỹ thuật và mấy em xinh xinh ngồi chung một chỗ. Đối diện với tôi là em Hương kiêu sa. Bàn phía trên là xếp tôi, ngồi cùng với bố mẹ em…
Tôi nói, tôi cười, tôi làm chủ xị. Cả bàn tôi ngồi cười nói rất là rộn rã. Cố giấu trong lòng những nỗi buồn vô cớ. Em, cô dâu lộng lẫy bước đến bàn tôi chúc rượu. Chú rể tươi cười chúc chúc chúc. Vâng, nâng ly lên tôi nhìn em và uống cạn. Vẫn ánh mắt thăm thẳm buồn cho riêng tôi…
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyensextv1.com/du-gai-co-quan/
Bàn trên, xếp và bố mẹ em cũng đã bắt đầu nói chuyện xưa. Loáng thoáng vào tai tôi, hình như họ quen nhau từ lâu lắm. Được một lúc, xếp cầm ly sang bàn tôi.
– Nào, chúc mâm này tý.
– Vâng, tôi nhổm người dậy rót rượu.
– Cháu bao giờ định là chú rể đây? – Xếp nhìn tôi cười…
– Vâng, cháu cũng muốn lắm. Nhưng cái số cháu nó làm sao… Cứ định tán em nào là em ý lấy chồng. – Tôi hóm hỉnh chỉ mình tôi hiểu.
– Tại cháu đó thôi. Nếu cháu cũng quyết liệt như công việc thì…
– À, chú. Chú với bố mẹ Trang như nào ạ?
– Chú là bạn học với bố Trang. Nào, nâng ly.
100%, Tôi bắt đầu bối rối. Những câu nói, những hành động của xếp, lẽ nào chú định giới thiệu cho mình thật? Và cả câu chuyện của chú với Trang, nào đâu em đã nói thật hết với tôi. Tôi ngơ ngác như người vừa đánh rơi một vật gì rất quý giá.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đụ gái cơ quan |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ công khai, Làm tình nơi công cộng, Làm tình với đồng nghiệp, Tâm sự bạn đọc, Truyện bóp vú, Truyện sex có thật, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 12/11/2020 08:29 (GMT+7) |