Mộc Cắc vừa đánh vừa đưa mắt tìm…
– Hương, Chị Chảnh đâu? – Mộc Cắc hỏi, địa sát vẫn cứ dồn lực đánh.
– Không biết, từ lúc xuất phát đã không thấy đâu rồi. – Hương cũng tò mò…
Phi vẫn đang chìm đắm trong trận đấu, những kỹ năng được nâng lên rất nhiều, những nhát chém có chút làm Thiên tru hơi bất ngờ, quỹ đạo thay đổi liên tục, nhiều lúc còn đe dọa tới cả tính mạng của Thiên tru.
– Hahaha… như vậy mới làm tao kích thích chứ. – Thiên tru cười như điên dại.
Ở bên Hương không thể rời sự chú ý trận chiến này được, nếu không Phi sẽ gặp nguy hiểm, cô cũng ngày cảm nhận được vết thương càng nặng hơn thì phải, tộc trưởng Chen cũng không còn sức mà chiến đấu, bị thương quá nặng và làm cô mất đi ý thức chiến đấu cho nên giờ chỉ một một chỗ như một đống thịt thừa…
– Hương, nói khích thằng Phi đi, cho nó nghĩ về người thân và gia đình. – Mộc Cắc nói, nếu như mình đã quát to và nói rất rõ ràng mà không lay động được ý chí của Phi thì phải có chuyện gì đó mà nó quan tâm nhất lúc này thì may ra mới cứu vãn được.
Hương nghe xong khựng lại, nói gì giờ??? Thiên tru cũng khích tướng Phi mà??? Chỉ làm cho Phi thêm điên loạn hơn thôi…
Mộc Cắc muốn kết thúc thằng này nhưng không thể nào ra tay kết liễu được, sức đnahs quá ngang nhau, nhìn sang Hương vẫn không biết làm gì thì càng sốt ruột hơn.
– Hương, qua đây phụ. – Mộc Cắc lên tiếng, nếu đã chưa thể đánh bại được thiên tru thì dồn người tới đánh thằng Địa sát này trước vậy, chỉ cần một thằng chết là trận đấu sẽ xoay chuyển, biến cố sẽ xảy ra.
Hương lại nghe mộc cắc nói qua phụ, đành nhảy tới mà vung roi tiếp ứng Mộc Cắc, nhưng vết thương đang dấy lên, không hiểu sao lại đau dần dần tăng lên như vậy. Hương vẫn cố gắng mà dùng sức để trợ giúp Mộc Cắc. Những cú vụt roi tuy rằng đã giảm hiệu quả nhưng sức tấn công vẫn là một cái gì đó giúp cho Mộc Cắc dần chiếm được thế công hơn…
– Hương, giết nhanh. – Mộc Cắc nhìn sang trận chiến của Phi, nó đang bị đánh lùi, nhưng không sao, vẫn chưa nguy hiểm tới tính mạng, liền lập tức hô to để Hương chủ động hơn.
Hai nắm đấm như búa tạ đánh ra.
“Bình bịch…”, va vào người của Địa Sát, mặc dù đã gồng sức để đỡ, nhưng vẫn bị cảm giác ê ẩm truyền tới. Địa sát không thể né kịp được, hương dã vụt roi khiến cho Địa sát phải né tránh, hai cú đấm kia tới nhanh quá, muốn né cũng không né được. Địa sát bị đánh lùi ra sau, ngay lập tức Mộc Cắc nhảy ra sau chỗ trận chiến của Phi với Thiên tru mà trợ giúp.
“Bịch… Keng…” Thiên tru mặc dù đánh ở đây nhưng mọi diễn biến đều không qua mắt được.
Cú đấm của Mộc Cắc bị thiên tru dùng chính tay không mà đỡ, đao của Phi thì bị chùy gai cả lại, con mẹ nó kiểu gì đây??? Sao lại như kiểu siêu nhân thế này… Hai đại cao thủ cao tầng của Thiên Long bang đánh tới mà nó còn đứng sừng sững đỡ được, đéo hiểu là kiểu gì nữa… ảo giác thật sự!!!
Địa sát định lao tới nhưng Hương nhanh chóng vung roi cản bước của địa sát…
Mộc cắc liền vung chân đá từ bên trái sang, cú đá mà dính thì chắc chắn sẽ bị thương không hề nhẹ. Thiên tru lập tức hất văng hai người ra… Phi bây giờ mới trấn an lại được một chút, định lao vào, nhưng Mộc Cắc giữ lại…
– Mẹ nó, thằng này chắc chắn có gì đó ma giáo… – Mộc Cắc lên tiếng.
Phi hai tròng mắt vẫn vằn đỏ, tay lăm lăm cây đao cũng cảm thấy người trước mặt này không thể mạnh được như vậy… lúc nãy Phi nó đánh cảm giác ngang tay, nhưng sao Mộc Cắc tới cũng có thể đánh bật hai thằng ra… Điều này chắc chắn có uẩn khúc…
Hai thằng nghi ngờ rất lớn… nhưng không biết là vì nguyên nhân gì, kể cả là lần trước có gặp kẻ thù rất mạnh, xăm bùa chú Thái lan nhưng đó chỉ là phong ngự… đây là về sức tấn công… nâng lên nhanh chóng thế này… Dkm… khó chịu thật…
Trận chiến đã trải qua 3 tiếng đồng hồ nhưng ai cũng vẫn chiến ý ngùn ngụt, đây là sinh tử, là sống chết…
– Hai thằng mày mà để mình nó đánh à? – Tiếng nói phát ra, mấy người Thiên Long bang cực kỳ quen thuộc, là Dũng, nhưng sao lại xuất hiện ở đây??? Vết thương vẫn chưa thể hồi phục lại tới đây rồi???
Một bóng dáng thân thuộc xuất hiện, bên tay cầm cây giản đã lâu rồi không sử dụng đến… lại có thêm ba người nữa đi vào, ai cũng ngạc nhiên khi họ xuất hiện. Là Chị Chảnh cùng với lão Bảo lão Mạnh, hai lão đã có những nét già nua trông thấy rõ rệt… Thì ra chị Chảnh, lúc chuẩn bị xuất phát, được Dũng giao đi tìm hai người thầy của mình, mong nhờ họ giúp đỡ. Dũng biết kiểu gì Hai bang phái Trung Quốc cũng sẽ có những người thuộc diện kinh điển tới tham gia cho nên sự răng với sức chiến đấu của mọi người là không đủ… còn chưa nói họ chắc chắn sẽ có những thủ đoạn khác… Để đề phòng, nên Dũng đã cho mời hai người Thầy tới để tham gia giúp sức…
– Sao mày tới đây? – Phi hỏi, sau khi thấy Dũng đã bình tĩnh trở lại…
– Vết thương sao rồi?? – Mộc Cắc cũng lo lắng hỏi.
– Không sao, tao có biện pháp. – Dũng tự tin nói.
Ying Hương thấy Dũng xuất hiện, như tiếp thêm sự tự tin về tinh thần cả bọn vậy, còn Hương nhìn thấy lão Mạnh, cực kỳ hưng phấn, rất rất lâu rồi, không gặp lại thầy…
– Mộc Cắc, mày với Hương chiến thằng kia đi, để tao với Phi giết thằng này. – Dungx nói với Mộc cắc.
– Chị chảnh, sang giúp Ying đi. – Dũng phân phó chị chảnh.
– Hai người tùy cơ giúp sức, con biết hai người đã yếu vì tuổi tác rất nhiều. – Dũng quay sang nhìn hai người mà nói, họ chỉ gật đầu và đứng đó nhìn…
– Hừ… bang chủ Thiên Long bang sao??? Nay rất vinhd ự được cả hai nhân vật máu mặt nhất Thiên Long tiếp đón. – Thiên tru cười nói, nụ cười khinh miệt ra mặt…
– Rất vui vẻ chiều ý. Lên!!! – Dũng cũng không phí lời, hô lên.
Cây giản trong tay Dũng lâu ngày không được dùng tới, hình như đang rất phấn khích trong tay chủ nhân vậy.
Vẫn cách đánh máu lửa ấy… Dũng quăng cây giản mà sức nặng kéo cả không khí xung quanh vặn vẹo bay thẳng tới chô Thiên tru, không hề nao núng, trực tiếp cầm cây chùy gai mà đỡ.
“Boonggggg…” Cây giản va đập với cây chùy tạo ra sức van chạm cực kỳ lớn, cây giản rung lên, cây chùy cũng không kém bị dư lực phản chấn lại… CÂY GIẢN RƠI XUỐNG CẮM XUỐNG ĐẤT. Dũng chụm cánh tay lại cho Phi đạp lên mà nhảy tới, tốc độ được tăng lên, cú chém sượt qua mái tóc của Thiên tru, hơi giật mình với tốc độ đó nên phản ứng chậm lại một chút, vẫn có né được. Dũng cũng bật người lộn tới mà hai chân đạp xuống, Thiên tru dùng tay đỡ được…
.”Bụp… hừ…” Thiên tru bị nhún xuống một chút, Phi thừa thế mà chém quét ngang, n nếu như trúng thì Thiên tru sẽ bị cắt ngang người, Nhưng cây chùy được dựng dọc ra, Thiên tru cũng vụt ngược chiều cản cây đao lại…
“Kenggggg…” âm thanh rợn tóc gáy vang lên… Dũng co người duỗi một chân mà đạp tới, không kịp né được, trúng ngay 1 cú đập vào ngực, nhưng Thiên tru chỉ lùi lại sau.
Tốc độ trận chiến quá nhanh, Thiên tru bây giờ mới bắt kịp được nhịp, Phi huy động đao thành một thế, chém không ngừng nghỉ, Thiên tru lùi lại dần để né khỏi phạm vi rồi đưa ánh mắt nhìn tìm chỗ sơ hở hóa giải thế chém này của Phi. LÃO MẠNH VỚI LÃO BẢO, nhìn Phi đang sử dụng đao, hình ảnh Tần Mộng hiện lên trước mắt họ.
– Lão Mộng a… đệ tử của ngươi… đang phát dương quang đại đó… Ngươi hài lòng chứ??? – Lão Bảo ngậm ngùi…
Dũng nhặt cây giản cắm trên đất ra, tay titan cùng với giản, lực tấn công tăng gấp 2 gấp 3 lần… đang tìm cơ hội để đập tới…
Thiên tru phát hiện ra sơ hở, dùng chùy mà đánh vào.
“Đinh… Kenggggg” âm thanh kêu lên, Phi bị dừng thế công lại, Thiên tru ngay tức thì vung chân định đạp Phi, nhưng Dũng đã nhào tới, Cú đạp đó dính vào giản của Dũng, cây giản mất đà đập mạnh vào người Phi, cả hai lùi lại…
Phi bị lực cây giản đập vào người, khá đau… Dũng nhìn híp cả mắt lại… Hai người lùi về chỗ hai lão già…
– Tên này không đúng lắm… hiện tại với thực lực của hai ngươi nếu như gặp đối thủ mạnh cũng chưa chắc đánh lùi được hai đứa. – LÃO BẢO nói, toàn bộ dữ liệu trong đầu được tìm hòi, lão Mạnh cũng vận dụng hết những gì đã trải qua mà xem trường hợp tên này vì sao lại mạnh như vậy…
– Ngươi, sư phụ là ai? – Lão Bảo đột nhiên đứng ra mà hỏi Thiên tru.
Thiên tru nheo nheo mắt nhìn lão giả trước mặt… Không quen lão già này, lão ta là ai mà lại hỏi sư phụ của mình???
– Hừ… ông là ai? – Thiên tru mặt lạnh hỏi.
– Ta biết sức chiến đấu của người mạnh mẽ, nhưng đấy không phải là sức chiến đấu chân chính ta nói đúng chứ? – Lão Mạnh cũng đi lên mà nói.
Thiên tru hơi thấy chột dạ, hai lão này là ai mà lại có thể khẳng định như vậy chứ??? Họ nhìn ra và hỏi sư phụ của mình, không lẽ nào là đối thủ của sư phụ từ đời trước hay sao??? Nên mới nhìn là đã nhận ra mọi thứ???
– Ta nói có phải sư phụ ngươi là Lý Thiết??? – Lão bảo hỏi.
Thiên tru như sét đánh ngang tai, người này biết sư phụ Lý Thiết, chắc chắn là từng có gia chiến qua hoặc là có giao tình gì đó.
– Đúng, có chuyện gì sao? – Thiên tru trả lời.
– Vậy là đúng rồi, bảo sao ngươi biết loại Thể pháp này. Lý Thiết còn sống hay chết? – Lão Mạnh hỏi…
– Sư phụ đã chết, hai người các ngươi là ai??? Sao lại biết sư phụ? – Thiên tru hỏi.
Đám Dũng với Phi đứng nghe cuộc hội thoại mà có chút ngơ ngẩn.
– Vậy sao? Có dịp sẽ ghé thăm mộ. – Lão Mạnh thở dài nói.
– Thể pháp mà ngươi đang dùng, đến thời điểm hiện tại không còn một ai biết, sở dĩ ta nói như vậy vì xã hội đã tiên tiến bài xích những thứ phi vật lý… Cách ngươi dùng chính là sử dụng khí công cộng với cách phát ngoại khí kèm theo những đòn đánh kết hợp, khí công trở thành ngoại khí đi tới những bộ phận trên cơ thể vì vậy những giác quan của ngươi sẽ gấp chục thậm chí trăm lần người bình thường, do đó những đối thủ có ra đòn hay là có sức đánh tới đâu, ngươi chỉ cần vận khí công dồn ra ngoài thì sẽ nâng lên trình độ tới đó, tới khi cạn kiệt khí công thì sức chiến đấu mới trở lại như ban đầu, ta nói đúng chứ??? – Lão Bảo nói, cực kỳ am hiểu về chuyện này.
Thiên tru nghe xong rất ngỡ ngàng, người khác biết được chuyện này sao??? Đây là sư phụ mật truyền cho mình. Thiên tru từ nhỏ là con trai của một người cao tầng trong Nam phong tinh, sau đó cha Thiên tru đã gửi gắm cho một người được gọi là Lão Lý – Lý thiết… dóc lòng truyền dạy và bồi dưỡng, sau khi lớn đã có sức chiến đấu kinh khủng, leo dần trong Nam phong tinh còn vượt cả cha tới vị trí hiện tại.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dũng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện bú cặc, Truyện liếm lồn, Truyện xã hội |
Tình trạng | Update Phần 189 |
Ngày cập nhật | 17/04/2024 12:39 (GMT+7) |