Định suy nghĩ nếu như hôm nay mà được đi luôn cùng với Đại lão thì tốt quá, ở lại đây vừa bị cô lập vừa sống trong sợ hãi, khéo tinh thần không ổn định và kiên cường có khi bị thần kinh luôn ấy chứ.
Bất ngờ có hai bóng người đi vào trong khu vực này, một người đeo mặt nạ, còn người khác là hầu cận thì phải, hai người ung dung đi vào, cơ thể của người đeo mặt nạ này thực sự là một “vưu vật”, lồi lõm đầy đủ… màu sắc của mặt nạ làm mọi người ở đây ai cũng nhận ra là Nhị tiên tử… trời ạ, có những kẻ chỉ nghe kể về nhị tiên tử này nhưng chưa được chứng kiến bao giờ, hôm nay được tận mắt thấy thỏa mãn ánh nhìn của bọn chúng… có kẻ còn nhểu cả nước dãi ra ngoài, tưởng tượng những chi tiết đặc sắc sau lớp quần áo kia… Nhưng không ai nghĩ sao hôm nay Nhị tiên tử tới khu vực này chứ??? Chắc là tới tìm Đại lão rồi. Cực kỳ ít, rất ít khi thấy Nhị tiên tử rời khỏi chỗ của mình… Dáng người nuột quá… nhìn chỉ muốn…
Nhị tiên tử đứng giữa sân luyện tập, đánh mắt đảo một vòng xung quanh, mấy thằng thấy vậy liền sẵn cơ thể đang cơi trần thì làm mấy động tác như để khoe các cơ bắp trên người, nhằm thu hút sự chú ý của Nhị tiên tử. Nhưng cô không thèm để bọn này vào trong mắt, vẫn tiếp tục dõi ánh mắt mà tìm kiếm.
Định trâu thấy thần chết đã đến như mình lo sợ, vội vàng quay lưng lại, tỏ ra bình tĩnh mà tiếp tục tập luyện, mong rằng cô ta không nhận ra mình…
– Ngươi thông báo gọi tên đó ra cho ta. – Nhị tiên tử nói với người hầu cận bên cạnh, sáng ngày cô đã cho người điều tra và biết được Định trâu đang ở đây, nhưng ở đây đông người quá, cô lại còn bị bu kín xung quanh cho nên khó nhận ra được tên đó.
Người hầu cận kia lập tức đi vào trong tìm Đại lão… sau vài phút thì lão cũng đi ra.
– Nhị tiên tử, sao hôm nay cô lại tới đây? – Đại lão hỏi…
– Tìm người, kẻ thuộc thiên Long bang đang trú ngụ tại chỗ của người đâu rồi? – Nhị tiên tử hỏi.
Định trâu thấy đại lão đi ra thì nghĩ thầm trong lòng… xong rồi… chết rồi lần này thì không tránh được rồi… sao lại ngu ngốc thế chứ… Định trâu lẩm bẩm cầu nguyện trong lòng… Thầm mong Đại lão không chỉ nó ra chứ không thì có chết không hết tội…
– Hử? Cô tìm nó có chuyện gì sao? – Đại lão hỏi, dấu hỏi to đùng trong đầu… éo gì người coi nhân sinh như không lọt vào trong mắt đừng nói là nam nhân, ai cũng như nhau… mà lại đi tới tận đây để tìm gặp thằng ranh con kia, có khi có biến căng rồi…
– Tôi có chuyện cần gặp để nói chuyện với tên đó. – Nhị tiên tử nói, lời nói cực kỳ nặng nề, đến Đại lão người tiếp xúc với cô gái này từ khi cô ta được chào đời tới bây giờ lên cao tầng cũng chưa bao giờ thấy kiểu này…
– Định trâu, qua đây. – Đại lão nói to, Định trâu nghe nhắc tên thì giật cả mình… Nó đứng dậy rồi từ từ quay mặt lại, ánh mắt hơi trốn tránh Nhị tiên tử không dám nhìn thẳng vào cô ta…
Đám xung quanh thì cũng bàn tán xôn xao, phải chăng hôm qua Định trâu đi lấy nước tại suối thuộc khu vực của Nhị tiên tử trở về bình an là do chạy được??? Nên hôm nay cô ta mới tới đây để tìm tính sổ phải chăng là như vậy??? Rất nhiều người bàn tán xôn xao…
Định trâu nó vừa tiến tới, trong đầu vừa suy nghĩ… con mẹ nó có chết cũng phải chịu, nhưng tốt nhất không nên làm ảnh hương tới đám Dũng, nó đã sai cũng không thể để liên lụy tới lão đại được có chết cũng phải chịu hết tội.
– Đại lão… – Định trâu đi tới trước mặt của Đại lão thì hơi cúi đầu chào.
– Nhị… nhị tiên tử. – Định trâu cũng quay sang nhìn người con gái đeo mặt nạ này…
– Đây là người cô cần tìm, có chuyện gì vậy? – Đại lão thắc mắc hỏi…
– Tôi muốn mượn một căn phòng riêng, để nói chuyện với tên này, phiền người bố trí một căn phòng riêng biệt không cho ai quấy rầy được chứ? – Nhị tiên tử nói, cô hướng ánh mắt trong lớp mặt nạ nhìn đại lão…
– Được rồi. Đi theo ta. – Đại lão nói rồi quay người rời đi, Nhị tiên tử cùng với Định trâu đi theo sau, đám xung quanh cũng muốn đi cùng, chủ yếu dược ở gần Nhị tiên tử, cô đẹp tới mức như vậy bọn này không bị hút hồn mới lạ…
– Các ngươi ở lại tập luyện, đi theo sẽ xử phạt. – Đại lão quay đầu nói, kể cả người hầu cận cũng bị Nhị tiên tử cho đứng lại đây. Ba người đi vào trong…
Tới trước một căn phòng sau khuôn viên, nơi này vắng vẻ im ắng… riêng biệt, là nơi Đại lão thư giãn nghỉ ngơi… Nhị tiên tử đi trước mở cửa, bước vào trong, Định trâu cũng cúi mặt mà đi theo sau, cánh cửa được Đại lão đóng lại, ông ta cũng rời đi luôn… để lại hai người trong phòng…
– Hừm… – Nhị tiên thở ra một hơi nặng nề, rồi ngồi xuống chiếc bàn…
Bây giờ là ban ngày cho nên Nhị tiên tử mới có thể nhìn kỹ và rõ khuôn mặt của Định trâu… nó vẫn đứng đó không lên tiếng…
– Có lẽ ngươi cũng biết hậu quả của chuyện hôm qua chứ? – Nhị tiên tử bình tĩnh hỏi, giọng rất ngọt ngào nhẹ nhàng…
Định trâu nghe Nhị tiên tử hỏi, nó cảm giác một sự đấu tranh trong lòng…
“Mày sợ con cặc gì?? Làm thì làm rồi, tội cũng gây ra rồi… kết quả là chết thì cũng phải ngẩng đầu mà chịu việc mẹ gì phải cúi đầu??? Thiên Long bang các cao tầng, Dũng – Phi – Mộc cắc… Đã bao giờ phải chịu cúi đầu trước ai hay cái gì đâu??? Nó cũng phải như vậy, thiên Long bang đéo cho phép yếu đuối và hèn nhát.” Định trâu suy nghĩ…
Nó như hết sợ mẹ nó luôn rồi, yếu đuối ăn năn cũng không thay đổi được kết quả chi bằng làm thì chịu ngẩng cao đầu… nó liền ngẩng đầu lên mà nhìn thẳng vào Nhị tiên tử đang ngồi ở bàn, quả thực hôm qua vưu vật này bị nó chiếm đoạt mà đến giờ vẫn còn những khoảnh khắc không thể quên được…
– Cô muốn như thế nào? Nếu như tôi buộc phải chết thì đừng để cho cao tầng Thiên Long bang bị liên lụy, tôi chỉ có một thỉnh cầu như vậy thôi. – Định trâu nói, mắt vẫn không dời Nhị tiên tử…
Câu trả lời của Định trâu làm Nhị tiên tử phải đứng hình mất mấy giây…
– Trước đây, chỗ của ta được truyền miệng là cấm kỵ xâm phạm bởi vì không một ai có ý định tới rình mò hay làm gì khuất tất có thể còn sống trở ra… – Nhị tiên tử nói, cô đứng dậy mà đi tới trước mặt Định trâu, mùi thơm của thảo dược tỏa ra, Định trâu nhớ mùi thơm này hôm qua làm cho nó cảm thấy lâng lâng và ra nhanh hơn… kích thích hơn…
– Nhưng hôm qua, không những ngươi còn làm chuyện mà có chết hàng ngàn lần cũng không thể rửa sạch tội, chết đâu đơn giản như vậy? – Nhị tiên tử nói.
– Cô muốn gì? – Định trâu thắc mắc hỏi…
– Hừm… muốn gì sao??? – Nhị tiên tử nói, giọng đã bắt đầu nghẹn đi, cô còn muốn gì được sao??? Là cô con gái sinh ra đã được sự tôn trọng của những người xung quanh… cha là cao tầng gia tộc Khun, mẹ là người thầy thuốc giỏi nhất toàn bộ gia tộc… đẻ ra đã mang trong mình đầy đủ danh tiếng và được bao bọc bởi hai người… Mẹ cô là người phụ nữ đủ những đức tính của mọi người phụ nữ hoàn hảo… bà đã từng dạy cô phải biết giữ gìn cái ngàn vàng ấy của mình, chỉ được trao cho chồng… vị hôn phu mà cô sẽ đời đời cung phụng…
Nhưng cô nghĩ lại lời dặn của mẹ… Hiện tại, cô đã mất rồi còn đâu…
– Ngươi nghĩ xem một người con gái bị mất đi trinh tiết sẽ ra sao? – Nhị tiên tử nói, ánh mắt vẫn nhìn Định trâu… nhưng chỉ vài giây sau, đôi mắt ấy sau lớp mặt nạ đã ươn ướt, cô cảm thấy buồn và tủi hờn… cả đêm qua khi trở về phòng, cô đã khóc rất nhiều, đôi mắt sưng tấy lên vì mất đi trinh tiết…
Định trâu bất động nhìn Nhị tiên tử, nó cảm nhận được Nhị tiên tử đang khóc thì phải, tiếng sụt sùi sau lớp mặt nạ, làm cho nó thấy bối rối không biết làm gì…
– Tôi sẽ chịu trách nhiệm. – Định trâu nói, nó bặm môi liều phát mà kéo Nhị tiên tử lại ôm chặt cứng trong lòng, Nhị tiên tử bị giật mình, cô vội vàng đẩy Định trâu nhưng sức nó khỏe quá, cô vùng vẫy ra mà cứ như muỗi đốt inox vậy, đêm qua cũng bị ghì chặt mà không làm gì được…
– Ngươi chịu trách nhiệm sao??? Ngươi lấy gì chịu trách nhiệm?? – Nhị tiên tử nhắc lại, cô nghe lời này thực sự còn phẫn uất hơn, cô đấm thùm thụp vào ngực Định trâu, giọng tách cứ, nước mắt đã chảy xuống…
– Hiện tại tôi chưa có thành tựu, nhưng chắc chắn sẽ có, thậm chí sẽ đầy đủ và thỏa mãn điều kiện mà cô đưa ra… – Định trâu ôm chặt hơn, Nhị tiên tử sụt sùi, cô cũng không phải loại mạnh mẽ và lạnh lùng hoàn toàn, chỉ có vẻ bề ngoài thôi, còn trong lòng cực kỳ yếu đuối…
– Tôi xin lỗi, hãy để tôi được chịu trách nhiệm… – Định trâu lần nữa nói, nó ôm cứng ngắc, cúi xuống mà tì vào vai của Nhị tiên tử…
– Hic… chịu trách nhiệm sao?? Ngươi ở đây chỉ có nâng cao thực lực rồi sẽ rời đi, lúc ấy sao mà chịu trách nhiệm??? Đàn ông các ngươi cũng không phải loại người tốt đẹp, chỉ có trong đầu chiếm đoạt rồi sẽ dần nguội lạnh, sẽ có những người khác… – Nhị tiên tử nói, cô dường như đang nhớ lại chuyện gì đó, giọng oán trách vô cùng…
– Tôi sẽ chịu trách nhiệm tới cùng… hay tin và cho tôi cơ hội. – Định trâu nói, giọng chắc nịch…
Nó cũng thích cô gái này lắm chứ, mặc dù hơn tuổi nhưng người con gái đẹp như vậy chỉ cần gặp một lần đã đủ yêu rồi, Huống hồ bây giờ sau cơn lú, nó húp hàu của cô cho nên bây giờ nó lại nổi lên cảm giác muốn chăm sóc và đưa cô bao bọc trong vòng tay của nó…
Định trâu đẩy nhẹ nhị tiên tử, hai tay vẫn vòng qua eo của cô, hai người nhìn nhau qua lớp mặt nạ, Định trâu gỡ mặt nạ của Nhị tiên tử ra… Cô cũng không có cản… một khuôn mặt xinh đẹp không tì vết… đẹp như tiên nữ vậy… Định trâu bị hút hồn nhìn ngắm khuôn mặt của cô… Ngoài cao tầng gia tộc Khun, không có mấy ai được diện kiến diện mạo của cô…
– Ngươi nhìn gì mà như bị mất hồn vậy? Mặt ta có gì sao? – Nhị tiên tử hỏi. Hôm nay cô cũng bị phân vân là nên giết hay tha cho tên này, chính tên này làm nhục cô, nhưng mà cũng suy nghĩ không thể để cho tên này lấy trinh tiết của cô rồi chết đơn giản được… Vì vậy liền để xem có chịu trách nhiệm không, hôm qua trước khi rời đi, câu nói vẫn văng vẳng trong đầu cô là sẽ chịu trách nhiệm. Nhưng thái độ của Định trâu đã phần nào làm Nhị tiên tử hài lòng…
– À… không… Tại… tại cô đẹp quá. – Định trâu gãi tai nói.
– Hừ, ta hơn tuổi ngươi đúng không? Sao trẻ đẹp như những người con gái bằng tuổi ngươi được. – Nhị tiên tử hơi cúi mặt xuống… giống e thẹn hơn. Định trâu bị ngợp bởi tính cách của Nhị tiên tử, không biết có phải riêng cô hay phụ nữ ai cũng vậy… vừa mới đanh thép, xong sụt sùi tủi thân, giờ đã e thẹn như xấu hổ rồi… con mẹ nó lật hơn cả bánh tráng @@
– Tôi chưa gặp ai đẹp bằng cô cả, cô tên là gì để tôi dễ gọi được không? – Định trâu giống y mấy thằng đại ca của mình, mẹ nó nói chuyện như bổ vào tai, được mỗi cái địt khỏe!!! Chấm hết ^^
– Ta đã quen với tên Nhị tiên tử từ khi mới chào đời rồi, họ đều gọi ta như vậy. – Nhị tiên tử nói, cô được mọi người xung quanh kể cả bố mẹ cũng đều gọi như vậy để muốn sau này khi lớn lên cô sẽ xinh đẹp như tiên nữ vậy…
– Vậy tôi dùng tên Việt Nam để gọi cô được chứ? Nhị tiên tử không quen hơi dài. – Định trâu nói, nó bây giờ sau khi thoát chết đã mạnh mồm hơn giống y như Phi lé vậy.
– Cũng được. – Nhị tiên tử nói, dù gì sau này khi cô đồng ý tên này làm chồng đi chẳng hạn thì không thể gọi nhau suốt ngày là Nhị tiên tử được…
– Hiện tại thì chưa nghĩ được, sau này sẽ tìm cho cô một cái tên thật đẹp, giống như người vậy. – Định trâu nói.
– Còn ngươi? – Nhị tiên tử hỏi.
– Định trâu – nó đáp.
Nhị tiên tử gật đầu… Cô vẫn đứng sát Định trâu mà nhìn khuôn mặt của nó gần hơn…
– Hiện tại ngươi phải nhanh chóng mạnh lên, nếu muốn chịu trách nhiệm thì bản lĩnh phải có. – Nhị tiên tử nói.
– Được. – Định trâu trả lời.
– Thôi, ta đi đây, hôm nay coi như thái độ của ngươi may mắn giữ lại mạng… à nghe nói một tháng nưa ngươi cùng Đại lão vào kỳ khổ luyện? – Nhị tiên tử hoi…
– Đúng vậy, cũng còn vài ngày nữa. – Định trâu nói.
– Vậy khi nào rời đi hãy tới chỗ ta, sẽ đưa ngươi vài thứ phòng thân. Ta cũng không muốn ngươi chết sớm đâu… – Nhị tiên tử nói.
Cô quay người định rời đi thì Định trâu bổ tới từ sau, nó ôm vòng tay qua người Nhị tiên tử, cô trợn mắt mà đứng tại chỗ…
– Cảm ơn. – Định trâu nói ra hai chữ, mặc dù cộc lốc và khô khan nhưng Nhị tiên tử cảm nhận được trong lời nói của Định trâu có nhiều ý tứ, phụ nữ thường sẽ cảm nhận được những thứ này…
Định trâu xoay người Nhị tiên tử lại mà đặt lên môi cô một nụ hôn, bế thốc Nhị tiên tử lên người, cô bị động mà hai chân cặp chặt lấy người của nó…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dũng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện bú cặc, Truyện liếm lồn, Truyện xã hội |
Tình trạng | Update Phần 189 |
Ngày cập nhật | 17/04/2024 12:39 (GMT+7) |