– Sao rồi? Bắc huyết môn không giải quyết được vấn đề à?
– Hừ… con sâu cái kiến, bọn ta giết lúc nào không được.
– Vậy sao? Nếu như không được thì Nam phong tinh bọn ta ra tay.
– ChỜ đấy!!!
Bên Thái lan, Dũng đang đăm chiêu ngồi trong phòng, Ying cũng không dám làm phiền mà chỉ ngồi nhìn từng cử chỉ của Dũng.
– Em từng giao chiến với 4 gia tộc kia chưa? – Dũng hỏi Ying.
– Em chưa, vì gia tộc em được người khác thuê để ám sát, với thực lực của những gia tộc mạnh như vậy, bọn em sẽ không nhận nhiệm vụ. – Ying nói, chả biết có được phần thù lao hậu hĩnh không, nhưng mà đụng tới chắc gì còn mạng về mà xài @@
– Có lẽ anh phải về Việt Nam một chuyến, cần có sự trợ giúp của Mạnh nát với Phi. – Dũng nói.
Dũng quyết nên Ying cũng chẳng có ý kiến.
Mộc Cắc thì đang đi gần tới giáp ranh giữa ba nước, chỗ này càng đi càng thấy sầm uất hơn, có đường lớn cho nên dễ đi, bên cạnh vẫn là cảnh um tùm của rừng nhưng đặc biệt có một nơi dựng hàng rào rất chắc chắn, có đi men theo lối hàng rào cũng không tìm được lối vào, đành tạt vào một khu vực ăn uống, chỗ này rất nhiều người tụ tập, mặt người nào cũng đều bặm trợn và xăm trổ.
Đi đến chỗ có vài thằng, Mộc cắc muôn hỏi thăm về chỗ sau hàng rào kia là địa phận gì mà lại kín cổng cao tường như vậy.
– Chào mấy anh em. – Mộc Cắc nói, tiếng của chiếc máy phiên dịch vang lên làm bọn này cũng khá bất ngờ, sở hữu quả máy này chắc chắn là người có tiền rồi.
– Có chuyện gì vậy? – Một thằng tay có xăm hình đầu lâu với hai quả đao cắm chém bên dưới đứng ra hỏi.
– Tôi muốn hỏi thăm sau hàng rào này là địa phận gì mà nhìn kín mít thế? – Mộc Cắc hỏi…
– Mới tới à? – Thằng đó hỏi lại.
– Ừ, muốn đi tới chỗ giáp ranh giữa ba nước, nhưng mà hình như bị chỗ này chặn lại thì phải. – Mộc Cắc nói.
– Đằng sau hàng rào là địa bàn của gia tộc Dot, chỗ này có 4 nơi bị chia cắt bởi hàng rào, nhưng đi thêm tầm 20km về phía kia, sẽ có lối đi vào giữa và đâm thẳng ra chỗ ranh giới đó. – Thằng đó tả cho mộc Cắc.
Mộc Cắc gật gù, nhìn được bao phủ thế này thì chắc thế lực này cũng lớn mạnh lắm chứ chả chơi, không nên đi vào trong, bang chủ Thiết sát bang và thằng cầm đầu mấy thằng tới truy sát mình nhận ra thì chắc chắn những thế lực lớn này cũng sẽ nhận ra mình, cho nên tránh thì tốt hơn, đỡ phiền toái.
Mộc Cắc cảm ơn rồi quay người định rời đi, bất chợt nghe thấy tiếng xô xát cãi vã rất to, tò mò cùng với mấy thằng này đi tới xem có chuyện gì, khó khăn lắm mới rẽ đám đông để mà nhìn được vào trong thì thấy có một cô gái đi cùng hai người mình hùm lưng gấu đang đấu khẩu với một thằng thanh niên cao to hầm hố đằng sau cũng có khoảng chục thằng. Mộc Cắc tò mò mở máy dịch để sát gần nghe xem là chuyện gì.
– Tôi đã nói không thích anh rồi, đừng làm phiền tôi. – Cô gái nói.
– Trưởng bối của gia tộc cô cũng đã hứa gả cô cho tôi đê hai gia tộc gắn kết hơn, lại còn trùng hợp hôm nay gặp cô ở đây, chắc chắn là có duyên rồi, theo tôi đi vào đi, chuyện cưới xin tổ chức sẽ thong báo ra sau. – Thằng thanh niên đi tới mà túm tay cô gái.
Hai gã đàn ông đi theo cô gái xấn xổ tới mà không ngần ngại vung tay lên gạt thằng thanh niên ra.
– Phiền cậu giữ khoảng cách với Tiểu thư nhà chúng tôi. – Một trong hai gã đàn ông lên tiếng.
– Hừ… lũ tay sai như chúng mày cũng dám chạm vào người tao à? Biết đây địa bàn của gia tộc Dot không? – Thằng thanh niên hùng hổ mà nói.
– Kể cả có là địa bàn của gia tộc Dot, người của gia tộc Anchali không hề sợ đâu. – Cô gái vẫn mạnh miệng mà nói như mắng.
– Chúng mày còn đứng ở đấy? Phế hai thằng kia, bắt cô ta về. – Thằng thanh niên lên tiếng, ra lệnh cho khoảng chục thằng đằng sau nhào lên vây kín ba người bên trong.
– Anh giám làm vậy à? – Cô gái cứng rắn hỏi.
– Ở tại địa bàn của tôi, sao không dám? – Thằng thanh niên cười nhăn nhở.
– Lên!!! – Thằng thanh niên quát một tiếng, bọn tay sai ùa vào mà đánh hai người đàn ông đi cùng cô gái, thực lực hai người đi cùng rất mạnh.
Từng người của tên thanh niên vung chân mà đá và đấm, hai người kia không hề nao núng, gặp đòn là đỡ.
– Giết, không cần để sống. – Thằng thanh niên không muốn dây dưa mà trực tiếp ra lệnh một cách dứt khoát.
Trong người chục tên này rút ra đủ loại hàng nóng tầm ngắn.
Hai người thấy ánh sáng từ mấy con hàng phản lại chiếu vào mắt thì co lại mà bảo vệ cô gái ở giữa.
– Tiêu thư tí chúng tôi mở đường máu, cô chạy thật nhanh ra khỏi đây. – Một trong hai người nói.
– Vậy các người… – Cô gái lo lắng đổ cả mồ hôi trán mà ngập ngừng nói.
– Không sao, tiểu thu chạy một mạch về địa bàn của chúng ta, hai chúng tôi sẽ theo sau. – Người còn lại nói.
– Đ… ĐƯỢC… – cô gái đáp rồi sợ sệt mà núp sau lưng hai người.
Mộc Cắc lúc này cũng ngờ ngợ, là một tiểu thư của gia tộc khác à? Xem ra thằng thanh niên kia định húp cô ả này, nhìn cũng ngon lành cành đào thật, mỗi tội lúc nãy nói chuyện hơi chua ngoa đanh đá một chút.
– Muốn chạy à? Chạy lên trời. – Thằng thanh niên cười mà hỏi, vung tay lên, cảm đám chục thằng kia đều vung đồ lên mà ập vào.
– Tiểu thư, lối này… – Một người kéo tay cô gái mà hô lên, dùng thân thủ chịu đựng mấy nhát chém nhát đâm, cô gắng đánh dạt một đường rồi hất cô gái lên trước để chạy.
“Sột”, một người bị đâm xuyên từ lưng ra đằng trước.
Người còn lại nhảy qua mà kéo Cô gái định chạy nhưng bọn chúng đông quá, không thể tách người mà chạy được nữa.
– Còn định chạy à? Chạy đi. – Thằng thanh niên giở giọng hằm hè.
– Tiểu thư, núp sau tôi. – Người còn lại nhìn khoảng chục thằng này mà biết số phận của mình, nhưng chỉ lo cô gái này không chạy được.
– Các người giúp tiểu thư của ta chạy khỏi đây, chắc chắn sẽ có thưởng lớn. – Sau khi nói với tiểu thư xong thì nhìn sang đám đông đang đứng xem xung quanh, hy vọng không còn thì chỉ có cách cầu cứu thôi.
Nhưng ở đây làm gì có ai giám đắc tội với gia tộc Dot??? Có mấy cái mạng??? Không ai nói gì cũng chẳng có ý kiến, mọi người đứng trơ ra mà nhìn người này đang lùi dần lùi dần.
– Hừm… mày nghĩ ai giám giúp?? – Thằng thanh niên trầm giọng rồi đánh mắt qua đám đông, ai cũng không dám nhìn vào mặt của thằng thanh niên.
– Tôi sẽ theo anh ta, ông hãy về báo với gia tộc tới để cứu tôi, nếu không ông cũng chết mà tôi chưa chắc thoát được. – Cô gái nhanh trí nói, đó cũng là một kế hoạch hay, nhưng người còn lại lo lắng liệu khi người của gia tộc tới có kịp hay không??? Hay lúc ấy chuyện đã rồi thì còn cứu vãn gì nữa… Vô vọng mà đánh ánh mắt nhìn một lượt vẫn ánh mắt có sự cần khẩn trong vô vọng ấy, nhưng bất chợt người này dừng lại khi ánh mắt di chuyển tới Mộc cắc, hai người nhìn nhau, hình như người này nhìn thấy Mộc Cắc ở đâu rồi thì phải, tay của người này… Bằng kim loại… khuôn mặt này… ĐÚNG RỒI!!!
– Cậu, tôi nhận ra cậu, hãy giúp tôi đưa tiểu thư đi, sau này chắc chắn có lợi cho cậu. – Người này nói, ánh mắt vẫn dán chặt vào mộc cắc.
Con mẹ nó, đứng im cũng bị cuốn vào cái cuộc xô xát vô bổ này, nhưng người này lại nói sau này có lợi cho mình là sao??? Ông ta biết mình, có lẽ là… Mộc Cắc hiểu ra, là người của thế lực lớn cho nên có thể là biết mình người của Thiên Long bang, ở đây có thể không ai dám ra tay, nhưng mình không thuộc ở đây nên có thể làm được.
– Ai??? – Thằng thanh niên nhíu mày nhìn theo ánh mắt của người này, nhưng người mà được chỉ điểm lại khá lạ, làm sao mà người này quen được.
– Giết nó nhanh, đưa cô ta về. – Thằng thanh niên mặc mẹ là ai, trong địa bàn của gia tộc còn sợ ai nữa chứ???
Chục thằng kia nghe lệnh mà lăm le đi tới, tay cầm đồ chực đâm với chém bất cứ lúc nào, người này chỉ biết dang tay mà che cho Cô gái, không phải chờ lâu, dưới sự vây công của chục người, người còn lại cũng sắp nằm xuống, bị ăn mấy nhát đâm vào người mà ánh mắt vẫn nhìn qua Mộc Cắc, với vẻ tha thiết và van xin, rồi lại nhìn sang tiểu thư đang khóc lóc.
Mộc cắc bất đắc dĩ cũng bật người tới, hai thằng đứng gần mộc cắc nhất bị hai đòn lùi lại sau mà gục xuống luôn, tiếp đến Mộc cắc nhảy lên đạp vào người thằng tiếp theo, chẳng cần nhìn cũng biết kết quả, thằng thanh niên khó chịu mà cau mày.
– Con mẹ mày, là ai giám xen vào chuyện của tao? – Thằng thanh niên chửi.
Mộc Cắc không đáp mà một đường đánh tới, bọn nó chém với đâm đều vào tay và chân của Mộc cắc, phát ra âm thanh kim loại va vào nhau. Một thằng cầm con dao găm lừa lúc Mộc cắc giải quyết xong một thằng thì nhào tới đâm vào người Mộc cắc nhưng lại không xi nhê, chỉ để lại vết rách trên áo.
Tiếng xương bị gãy vang lên làm mọi người tê hết cả da đầu, thằng đó bị bẻ gãy cổ.
Mộc cắc túm tay cô gái mà chạy một mạch, chỉ còn khoảng 4 – 5 thằng đuổi theo.
– Giết nó, không được cho nó mang cô ta đi, mày vào trong gọi người của gia tộc đuổi theo. – Thằng thanh niên tức giận mà gào lên.
– Cô chỉ đường đi, gia tộc cô ở đâu? – Mộc cắc hỏi, vừa chạy vừa kéo cô ta chạy cùng, trên đường hai người cứ một trước một sau mà chạy.
– Ở… ở phía trước, khoảng 10 – 15km. – Cô gái sụt sịt nói.
Dkm… gì mà 10 – 15km, thế thì chạy làm sao được, Mộc cắc không chạy đường lớn nữa, bọn kia nó đuổi theo bằng xe thì có mà chạy lên quận, liền kéo cô gái vào trong đường rừng mà chạy, có xe cũng không luồn lách vào đây được.
Hai người cứ thế mà cắm đầu chạy, Mộc Cắc chạy được một đoạn, kéo tay mà thấy nặng nề hơn, chắc cô ta hết sức rồi, mộc Cắc liền dừng lại, vác cô ta lên vai mà chạy… Đường rừng gồ ghề và nguy hiểm, chạy đường vòng mặc dù lâu hơn một chút nhưng an toàn hơn là cứ đường lớn chạy. Cô gái bị vác lên vai mặc dù rất ngại ngùng và xấu hổ cơ mà thấy bóng dáng của vài thằng đàn em tên thanh niên kia thì cắn răng mà không dám lên tiếng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dũng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện bú cặc, Truyện liếm lồn, Truyện xã hội |
Tình trạng | Update Phần 189 |
Ngày cập nhật | 17/04/2024 12:39 (GMT+7) |