“Ngươi…” Liễu Nhị Long tính khí đã nóng nảy như thế nào? Mấy ngày hôm nay nàng vốn đang cực kỳ bực bội rồi, nghe gã kia nói vậy, nhất thời giận dữ, tay phải giơ lên, hồn lực mạnh mẽ ba động nhất thời đem gã hồn sư trước mặt hoàn toàn áp chế.
“Dừng tay.” Đại sư hét lớn một tiếng, ngăn trở động tác của Liễu Nhị Long.
Đại sư chậm rãi đi tới trước mặt gã kia, gật gật đầu về phía hắn. “Được, ta sẽ cùng ngươi đồng thời huấn luyện, chỉ cần ta không ngã xuống, các ngươi cũng không được dừng lại.”
Vừa nghe lời này, Liễu Nhị Long không khỏi khẩn trương, “Tiểu Cương, ngươi đừng xúc động, người đã nhiều tuổi rồi. Hơn nữa mấy ngày nay ngươi không ngủ không nghỉ, làm sao chịu được loại huấn luyện cực nhọc này?”
Tên hồn sư phản kháng kia khoé miệng hơi nhếch lên, thấp giọng nói, “Rõ ràng hắn không chịu được, mà lại ngược đãi chúng ta.”
Ánh mắt âm trầm của Đại sư nhìn về phía Liễu Nhị Long, “Nhị Long, ngươi đứng một bên tiếp tục giám sát, ta sẽ bồi tiếp chúng huấn luyện.” Mặc dù ngữ điệu Đại sư rất ôn hoà, nhưng trong đó tràn ngập ý định không thể nghi ngờ. Cho dù là Liễu Nhị Long, một người đàn bà mạnh mẽ như vậy lúc này cũng không dám phản bác Đại sư.
“Việc huấn luyện đệ tử nặng nhọc, sư phụ hãy để ta bồi tiếp bọn họ luyện tập đi. Ta cũng muốn thử xem, cái gọi là huấn luyện mà con người không thể đạt tới có bao nhiêu cân lượng.”
Nghe thanh âm người kia, vẻ mặt Đại sư đang lạnh như băng, bỗng chốc có vài phần biến hoá, kinh ngạc quay đầu lại, nhìn về phía thanh âm phát ra. Chỉ thấy Đường Tam ôm một con tiểu bạch thỏ trong lòng, đang đi đến rất nhanh, rồi rất nhanh tới trước mặt bọn họ.
“Ngươi đã trở về.” Nhìn đệ tử duy nhất của mình, trong lòng Đại sư không khỏi nổi lên trăm mối xúc cảm ngổn ngang, thậm chí còn không hề chú ý tới Tiểu Vũ trong lòng hắn.
Đường Tam hướng tới Đại sư gật đầu, sau đó chuyển hướng tới gã trung niên hồn sư, nói: “Ta đại biểu sư phụ cùng các ngươi song song huấn luyện, các ngươi luyện nhiều ít bao nhiêu, ta sẽ làm gấp đôi, cực hạn cùa loài người đến đâu cho tới bây giờ vẫn chưa có người nào nghiên cứu ra cả. Ta là đại đệ tử của Đại sư, ta sẽ chứng minh cho các ngươi xem, lý luận của sư phụ là tuyệt đối không sai.”
Trung niên hồn sư có chút không thèm đếm xỉa, nói: “Ngươi cũng không biết chúng ta đang luyện tập cái gì lại đi bốc phét, ta muốn xem ngươi làm sao luyện gấp đôi như thế?”
Đường Tam vuốt ve Tiểu Vũ trong lòng, đi tới trước người Liễu Nhị Long, đem Tiểu Vũ đưa tới: “Nhị Long sư phụ, phiền người giúp ta ôm nàng, đây là Tiểu Vũ.”
Liễu Nhị Long sửng sốt một chút, tiếp nhận Tiểu Vũ từ Đường Tam, trong lòng nhất thời không hiểu được hắn có ý tứ gì.
Đường Tam xoay người đi tới trước mặt gã trung niên hồn sư, mặt đối mặt nhìn thẳng vào mắt hắn: “Nếu như ta làm được, mời ngươi xin lỗi sư phụ.”
Vừa nói xong, hắn liền xuất hiện ở trung ương, sau đó mới hướng mặt về phía Đại sư, “Sư phụ, thỉnh ngài chỉ đạo.”
Đường Tam xuất hiện, rốt cuộc khiến ánh mắt Đại sư trở nên nhu hoà thêm vài phần, gật gật đầu. Đại sư nói: Ngươi trong sự áp chế từ trọng lực của Vô Cực chạy bộ vòng quanh, trọng lực gấp ba, hai mươi vòng, không được sử dụng hồn lực cùng hồn kĩ.’
Chỗ Triệu Vô Cực đứng chính là trung tâm của sân huấn luyện, bằng vào thực lực hồn đấu la của hắn, vừa lúc có thể đem trọng lực khống chế của mình mở rộng trong phạm vi thao trường. Đường Tam gật đầu về phía Triệu Vô Cực, “Triệu sư phụ, đã phiền ngài rồi, xin cấp cho ta trọng lực gấp sáu đi.”
Triệu Vô Cực mỉm cười, gật gật đầu về phía Đường Tam. Kĩ năng tăng cường trọng lực của hắn, mặc dù không thể hơn được trọng lực khống chế nhưng lấy thực lực của hắn bây giờ, cao nhất cũng đủ đem trọng lực tăng gấp mười.
Đệ tam hồn hoàn của Triệu Vô Cực sáng lên, trọng lực gấp sáu lần trực tiếp rơi vào trên người Đường Tam.
Đường Tam chỉ thấy trên người trầm xuống, ánh mắt chuyển hướng, hướng tới các đệ tử khác, “Mời các ngươi giám sát, đếm số vòng cho ta.” Tiếng nói vừa dứt, hắn liền chạy ra.
Tốc độ chạy của Đường Tam cũng không phải rất nhanh, nhưng khoảng cách mỗi bước lại giống hệt nhau, đều đều chạy đi. Rất nhanh, tới vòng bên ngoài rồi chạy.
Một số đệ tử không tin tưởng Đường Tam lúc này đang nhận sáu lần trọng lực, theo tiềm thức liền chạy tới gần hắn, khi tới gần, bọn họ nhất thời cảm giác được một cỗ áp lực cường đại truyền đến, thân thể suýt nữa tê liệt ngã xuống. Lúc này, mới có thể khẳng định Triệu Vô Cực và Đường Tam không phối hợp ăn gian.
Đương nhiên, điều này cũng không thể khiến bọn họ thôi không giám sát, mỗi gã hồn sư đều cẩn thận quan sát Đường Tam, nếu như hắn vận dụng hồn lực, tự nhiên sẽ xuất hiện hồn lực ba động thì bọn họ có thể phát hiện ngay.
Nhưng, bọn họ rất nhanh thất vọng, Đường Tam chẳng những vẫn không dùng hồn lực, hơn nữa tốc độ chạy bắt đầu nhanh hơn.
Đường Tam đã sớm không còn là Đường Tam năm trước, hai trăm năm hồn hoàn, hai ngàn năm, hai vạn năm, lại có cả hồn hoàn mười vạn năm, những hồn hoàn này tăng phúc cho cơ thể hắn một cách kinh khủng. Càng huống chi, còn thêm tác dụng của băng hoả lưỡng nghi giúp thân thể được như lột xác, lại thêm tác dụng tăng phúc của bốn khối hồn cốt. Nói về cường độ thân thể, ở đây không có ai có thể so sánh cùng hắn, kể cả Bất Động Minh Vương Triệu Vô Cực cũng không thể.
Tốc độ của Đường Tam càng ngày càng nhanh, nhưng thần sắc hắn không chút nào biến hoá, hơi thở vẫn đều đều, sắc mặt nhẹ nhàng, giống như chẳng có gì xảy ra vậy.
“Triệu lão sư tăng trọng lực đến lớn nhất đi.” Đường Tam từ lúc chạy được mười vòng, liền nói với Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực trong lòng cười thầm, tiểu quái vật quả nhiên là tiểu quái vật! Có hắn thay Đại sư làm mẫu có thể có trò hay để xem rồi. Trong lòng nghĩ vậy, nhưng ngoài miệng lại nhắc nhở: “Trọng lực lớn nhất là 10 lần, ngươi cẩn thấn đó!” Hắn nhắc nhở với Đường Tam như thế không khỏi khiến lũ đệ tử kia trợn mắt há mồm.
Trọng lực tăng cường, nhưng tốc độ của Đường Tam lại không chậm lại chút nào, biến hoá duy nhất là khuôn mặt hắn có chút đỏ lên mà thôi.
Những hồn sư kia đều là hồn sư do Thiên Đấu đế quốc mới điều tới, lần trước, trận chiến giữa Sử Lai Khắc thất quái cùng Triệu Vô Cực, Phất Lan Đức, bọn họ chưa từng chứng kiến, tự nhiên cũng không biết Đường Tam. Mắt thấy Đường Tam chỉ dựa vào lực lượng thân thể, thế mà trong trọng lực kinh khủng như vậy lại chạy như điên, trong lúc nhất thời, cả bọn hoàn toàn ngây dại. Tên hồn sư kiện tráng lúc trước khiêu khích Đại sư lại càng há to miệng, vẻ mặt không thể tưởng tượng được?
Hai mươi vòng rất nhanh kết thúc, Đường Tam một lần nữa chạy đến giữa sân, hành lễ với Đại sư, “Sư phụ, có tiếp tục không ạ?”
Đại sư hướng tới Đường Tam khẽ khoát tay ý bảo hắn tới bên mình, Đường Tam liền bước nhanh tới trước mặt Đại sư, lúc này trên trán hắn cũng chỉ hơi hơi thấy chút mồ hôi mà thôi.
Trong mắt toát ra một tia vui mừng, Đại sư hướng về tên trung niên hồn sư lúc trước, “Hiện tại ngươi nói cho ta biết, trọng lực gấp ba lần, hai mươi vòng, ngươi có khả năng hoàn thành chứ?”
Gã trung niên hồn sư kia ngơ ngác nhìn Đường Tam, “Ngươi, ngươi thật sự là con người sao?” Lời vừa nói ra, ngay cả Đại sư cùng Liễu Nhị Long, trên mặt đều không cầm được, toát ra vài phần tiếu ý.
Liễu Nhị Long một cước đá gã kia lăn ra, “Ít nói nhảm thôi, về đội ngũ, tất cả những người đã dừng lại vừa rồi, tính thêm một vòng nữa, bắt đầu. Ai nói nhảm, cũng đừng trách ta không khách khí.”
Gã trung niên hồn sư kia ngay cả khi bị đá lăn quay ra, trong lúc chạy về đội ngũ cũng không nhịn được quay đầu lại nhìn về phía Đường Tam, “Huynh đệ, ngươi năm nay bao nhiêu cấp hồn lực? Ngươi chính là do đại sư huấn luyện ra à?”
Đường Tam gật đầu, “Ta từ nhỏ đã được sư phụ dạy bảo tu luyện, hiện tại sáu mươi sáu cấp.”
Bịch… chân gã trung niên hồn sư mềm nhũng, liền ngã lăn ra đất.
“Bao, bao nhiều…” Thanh âm hắn đã có chút run rẩy.
Đường Tam nhẹ nhàng nói, “Sáu mươi sáu cấp, ta năm nay vừa mới hai mươi mốt tuổi, Hài lòng chứ? Ngươi còn không xin lỗi sư phụ sao?” Vừa nói, một cỗ uy áp cường đại chợt từ trên người hắn xuất ra, trong nháy mắt truyền khắp cả sân, khiến mỗi một hồn sư đang huấn luyện đều có cảm giác hít thở không thông.
Những hồn sư đó phần lớn đều bốn, năm mươi cấp không hơn, có thể khiến bọn họ cảm nhận được uy áp như vậy, cũng chỉ có hồn sư trên sáu mươi cấp mới làm được. Vì vậy, dù cho Đường Tam không hề xuất ra hồn hoàn của mình, hồn sư kia cũng không thể nghi ngờ, hoàn toàn tin vào lời Đường Tam nói.
Tất cả Thiên Đấu hồn sư đều sợ ngây người, trung niên hồn sư kia khi nhìn Đại sư, vẻ mặt liền xuất hiện biến đổi long trời lở đất, cung cung kính kính hướng tới Đại sư, khom lưng hành lễ, “Xin lỗi, Đại sư, mới vừa rồi là ta đã mạo phạm ngài, ta xin chịu phạt.”
Đại sư bình tĩnh nói: “Chạy thêm mười vòng nữa.”
Thân thể Trung niên hồn sư hơi run run một chút, nhưng hắn vẫn bước nhanh về đội ngũ, cùng những hồn sư khác trong vòng khống chế tăng trọng lực của Triệu Vô Cực, đứng lên chạy tiếp.
Đại sư than nhẹ một tiếng, vỗ vỗ vai Đường Tam, “Nếu bọn họ mỗi người đều nghe lời như ngươi lúc đầu thì chắc chắn một ngày nào đó Thiên Đấu đế quốc sẽ có thể cùng vũ hồn điện đối kháng.”
“Tiểu Tam, ngươi nói đây là Tiểu Vũ? Chuyện gì đã xảy ra?” Liễu Nhị Long nghi hoặc nhìn Đường Tam.
Đường Tam vội vã đi tới trước mặt Liễu Nhị Long, đem Tiểu Vũ trở về lòng ngực mình. Hắn phát hiện, dù Tiểu Vũ đã biến thành tiểu bạch thỏ, nhưng khi hắn chỉ rời nàng trong chốc lát thì trong tâm hắn liền có điểm bất an.
“Sư phụ, Nhị Long sư phụ, chúng ta tìm một nơi an tĩnh nói chuyện.”
Nhìn ánh mắt ảm đạm của Đường Tam, Đại sư và Liễu Nhị Long biết, chắc chắn đã có chuyện xảy ra rồi. Hai người không nói thêm gì, liền mang theo Đường Tam đi vào một khoảng rừng cây.
“Tiểu Tam, nói đi.” Đại sư gật đầu nhìn về phía Đường Tam.
Đường Tam vuốt vuốt Tiểu Vũ trong lòng, mấy ngày hôm nay thật vất vả hắn mới bình tĩnh lại, giờ một lần nữa kích động đứng lên, Đại sư là thân nhân của hắn, nhìn thấy Đại sư, tất cả phòng tuyến trong nội tâm hắn đều tan biến. Vành mắt ửng đỏ, nói: “Sư phụ, khi toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái chấm dứt, các ngươi có thể đoán được Tiểu Vũ nàng cũng không phải loài người mà là một con hồn thú mười vạn năm. Cũng chính vì như thế, Bỉ Bỉ Đông lúc đó mới muốn xuống tay với nàng. May là phụ thân ta kịp thời xuất hiện, liền mang chúng ta đi.”
Đồng tử Liễu Nhị Long chợt co rút lại, “Ngươi sẽ không nói cho ta biết con thỏ nhỏ trong lòng ngươi chính là Tiểu Vũ đấy chứ?”
Đường Tam gật gật đầu, lập tức đem quá trình mình rời học viện, tiến vào Tinh Đấu đại sâm lâm, kể rõ từng chi tiết một.
Khi hắn nói đến việc Tiểu Vũ xả thân hiến tế, cứu hắn thì cả người đã khóc không thành tiếng.
“… đều do ta không tốt, là ta không bảo vệ tốt Tiểu Vũ.” Ôm bản thể Tiểu Vũ, Đường Tam phịch một tiếng, quỳ trước mặt Liễu Nhị Long.
Thân thể Đại sư hơi hơi run rẩy, Liễu Nhị Long cũng khóc không nên lời, hai tay nắm chặt lấy bả vai Đường Tam, “Vũ hồn điện, Bỉ Bỉ Đông, ta muốn giết ngươi…”
Trong tiếng gầm giận dữ, Liễu Nhị Long xoay người chạy đi.
Đường Tam vội vã tiến tới, bắt lấy cánh tay Liễu Nhị Long, “Nhị Long sư phụ, ngài đừng quá xúc động.”
Liễu Nhị Long mạnh mẽ giật khỏi tay Đường Tam, “Xúc động? Ta như thế nào xúc động? Đường Tam, nếu ngươi vẫn là đàn ông, hãy theo ta đi vũ hồn điện, cho dù chết ta cũng muốn làm một trận long trời lở đất.”
“Đủ rồi. ” Đại sư chợt quát một tiếng, ngưng lại Liễu Nhị Long đang lửa giận công tâm. ” Ngươi làm như vậy có ích lợi gì? Chỉ có thể hy sinh uổng phí mà thôi. Chuyện thì cũng đã xảy ra rồi, chẳng lẽ ngươi còn muốn làm Tiểu Tam cùng ngươi chịu chết sao?”
Trừng mắt nhìn Đại sư, đôi môi Liễu Nhị Long run rẩy, rốt cuộc nàng nhào vào lòng Đại sư, khóc lên thành tiếng. Gia tộc bị diệt, tộc nhân bị tàn sát, mà ngay cả con gái nuôi ký thác trong lòng cũng bị vũ hồn điện biến thành dạng này. Trong lòng nàng, niềm bi phẫn đã lên tới cực điểm. Nếu như không khóc lên sợ rằng nàng sẽ trực tiếp phát điên mất.
Đại sư ôm chặt lấy thân thể Liễu Nhị Long, nhìn về phía Đường Tam đang rơi lệ, “Tốt lắm, nam tử hán đại trượng phu chảy máu không đổ lệ, vũ hồn điện nợ chúng ta, một ngày nào đó, chúng ta sẽ hoàn trả lại gấp trăm ngàn lần. Chuyện Tiểu Vũ cũng không thể trách ngươi, ngươi đã làm không thể tốt hơn được, điều ngươi hiện tại cần làm, chính là thật nhanh đề thăng thực lực chính mình, sớm ngày đạt tới cấp bậc phong hào đấu la, giúp nàng sống lại. Ngươi hiểu chứ?”
Đường Tam lau khô nước mắt, nặng nề gật đầu với Đại sư.
Đại sư nói: “Trước tiên tâm tình ngươi cần phải bình tĩnh đã. Huyết hải thâm cừu với vũ hồn điện, chúng ta cần phải bàn bạc kĩ càng hơn.” Nói xong những lời này, thân thể đại sư đột nhiên hơi run một chút, Liễu Nhị Long trong lòng Đại sư vốn thân thể tiếp xúc với nhau, nhất thời liền phản ứng lại, vội vã ôm chặt Đại sư, nhưng lại phát hiện sắc mặt hắn đã trở nên tái nhợt, hoá ra đã hôn mê rồi.
“Sư phụ, người làm sao vậy?” Đường Tam lại vô cùng hoảng sợ, vội vã tiến đến, giúp Liễu Nhị Long dìu Đại sư nằm trên đất.
Liễu Nhị Long rơi lệ nói: “Từ khi gia tộc bị huỷ, hắn vẫn tự mình chôn vùi trong công việc bộn bề, không cho mình một cơ hội để thở, ngươi lại mang đến tin tức xấu của Tiểu Vũ thế này, hơn nữa thấy ngươi ngươi có điểm buông bỏ, thân thể hắn rốt cuộc không cầm cự nổi rồi. Tiểu Tam, ngươi nếu đến muộn vài ngày, ta cũng không biết hắn sẽ phát sinh chuyện gì nữa.”
Đường Tam từ trong Như Ý Bách Bảo nang lấy ra một cuộn Long chi diệp, nhét vào miệng Đại sư, hai tai đặt lên ngực, bụng, chậm rãi vận chuyển lên xuống.
Hồn lực của hắn chính là huyền thiên công, chính là nội công chính thống. Dưới sự khống chế tận lực của hắn, nội lực nhẹ nhàng từ giữa ngực, bụng Đại sư xoay vòng quanh, thúc dục dược hiệu của Long chi diệp truyền vào trong huyết mạch, giúp Đại sư hồi phục lại sức lực.
Tình huống thân thể Đại sư coi như không kém, lúc trước lại phục dụng “Chu Tử Chi” do Đường Tam đưa, lúc này dưới tác dụng của Long chi diệp cùng với huyền thiên công, trong chốc lát Đại sư đã thở dài một tiếng, chậm rãi tỉnh lại.
“Hơ… ” Chậm rãi mở hai mắt, Đại sư thấy ánh mắt lo lắng của Đường Tam và Liễu Nhị Long, mạnh mẽ sốc lại tinh thần, ” Ta không sao.”
Đường Tam chỉnh sắc, nói: “Sư phụ, người không thể cứ xuống dốc như vậy được, nếu thân thể người suy sụp, sau này ai lãnh đạo chúng ta đối kháng vũ hồn điện? Tinh thần của người tiêu hao rất lớn, nhất định cần nghỉ ngơi nhiều hơn. Người đừng nói gì cả, kể cả phải trói lại, con cũng muốn người nghỉ ngơi cho tốt một thời gian nữa. Chuyện huấn luyện hồn sư này, hãy giao cho Triệu sư phụ và Nhị Long sư phụ đi.”
Nhìn ánh mắt Đường Tam và Liễu Nhị Long, Đại sư rốt cuộc cũng khuất phục. Hắn cố nén không cho nước mắt thống khổ chảy ra, liền nhắm lại, gật gật đầu.
Nam nhân sống vĩnh viễn không thể giống nữ nhân, nam nhân không khóc, không phải bởi vì không thương tâm, mà chính là nam nhân phải kiên cường. Bất kể có chuyện gì đều sẽ để lại trong lòng, cũng bởi vì vậy bình thường nam nhân không sống lâu bằng nữ nhân.
Đường Tam đỡ sau lưng Đại sư, đưa hắn về túc xá, lại luôn ở bên người Đại sư đến khi hắn ngủ thiếp đi, lúc này mới ra khỏi phòng. Hắn có rât nhiều lời muốn nói cùng Đại sư, nhưng không phải là bây giờ. Ít nhất phải chờ thân thể Đại sư khôi phục lại một chút rồi mới nói chuyện.
Nhìn Đại sư đang nghỉ ngơi, Liễu Nhị Long coi như thở phào nhẹ nhõm. Nhiều ngày mệt mỏi cũng khiến nàng không chịu nổi, liền ngủ gục ngay bên người Đại sư.
Đợi khi đóng cửa phòng, Đường Tam ra ngoài túc xá, trực tiếp đến phòng làm việc của viện trưởng, tìm Phất Lan Đức, đem chuyện Tiểu Vũ nói cho hắn biết.
Sau khi nghe Đường Tam kể lại, Phất Lan Đức mặc dù không kích động giống Liễu Nhị Long, nhưng tức giận điên cuồng, một hồi lâu mới dần bình tĩnh lại.
“Tiểu Tam, ngươi lần này trở về, chuẩn bị làm gì bây giờ? ” Phất Lan Đức hỏi, Đường Tam liền nói: ” Ta chuẩn bị trước tiên tu luyện một đoạn thời gian, hơn nữa chế tạo một số ám khí hữu dụng.”
Phất Lan Đức gật đầu nói: “Hiện tại Vinh Vinh cùng Mã Hồng Tuấn đều ở trong học viện, các ngươi vừa lúc có thể cùng nhau tập luyện. Mộc Bạch cùng Trúc Thanh đã quay về Tinh La đế quốc, ngươi ở đây cần cái gì cứ tìm ta. Hiện tại Thiên Đấu đế quốc đối với chúng ta toàn lực hỗ trợ, các loại tư nguyên đều không thành vấn đề.”
Đường Tam gật đầu, nói: “Như vậy đã phiền toái người rồi.”
Phất Lan Đức nhìn Tiểu Vũ trong lòng Đường Tam một chút, trong mắt đầy vẻ thương cảm, “Phiền toái cái gì? Đám các ngươi ngày đó đều là tiểu quái vật do ta một tay bồi dưỡng nên, ta cả đời chưa từng kết hôn, các ngươi giống như con ruột của ta vậy. Chứng kiến bộ dạng hiện tại của Tiểu Vũ, ta thật hận không thể cùng Nhị Long sánh vai giết lên vũ hồn điện. Tốt lắm, không nói chuyện đó nữa. Ngươi trên đường khổ cực, đi nghỉ ngơi trước đi. Vinh Vinh cùng Mã Hồng Tuấn đều ở căn nhà gỗ trong rừng mà trước đây các ngươi tu luyện. Nơi đó khá rộng, ngươi cũng đã từng đến rồi. Vinh Vinh gần đây tâm tình cũng không tốt, Thất Bảo Lưu Ly tông trực hệ đệ tử thương vong thảm trọng, Ai! Đám hài tử các ngươi sao lại gặp nhiều chuyện như vậy…”
Tam quái đoàn tụ nhưng lại khó có thể mừng rỡ. Đường Tam ở trong căn nhà gỗ bố trí ổn thoả. Sau khi biết chuyện Tiểu Vũ, Trữ Vinh Vinh cùng Mã Hồng Tuấn khó tránh khỏi vô cùng tức giận, mọi người đối với vũ hồn điện, hận ý vô hình chung đã lên tới đỉnh điểm.
… Bạn đang đọc truyện Đường Môn – Quyển 4 tại nguồn: http://truyensextv1.com/duong-mon-quyen-4-full/
Ba ngày sau.
Đường Tam khoanh chân ngồi trong căn nhà gỗ của mình, để Tiểu Vũ nằm một bên, kì dị chính là dù đã trở về bản thể, hơn nữa lại mất đi ý thức nhưng dù Đường Tam không chú ý thì nàng cũng tuyệt không bò ra khỏi phạm vi năm thước xung quanh hắn.
Ba ngày qua, Đường Tam một mực tu luyện, củng cố mười vạn năm hồn hoàn của Tiểu Vũ, ngoài ra cùng với sự tiến hoá của Bát Chu Mâu đã khiến hồn lực của hắn tăng lên.
Đường Tam phát hiện, mặc dù lúc này hồn lực có một chút mà tăng lên tới sáu cấp, nhưng bởi vì tốc độ tăng lên quá nhanh, căn cơ có chút không vững. Sau này trong một đoạn thời gian rất dài, hắn đều phải tu luyện chỉ để củng cố hồn lực. Tới trên sáu mươi cấp hồn lực, tốc độ phát triển của hồn sư sẽ giảm rõ rệt, dù cho bọn họ là thiên tài cũng sẽ như vậy. Đường Tam cũng hiểu, chính mình không thể quá gấp gáp, nếu không sẽ dẫn tới phản tác dụng, bởi vậy hắn chỉ tập trung kiên định tu luyện từng bước.
Hắn biết, so sánh với phụ thân, chính mình coi như rất may mắn, ít nhất Tiểu Vũ vẫn còn cơ hội sống, dù sao vẫn có thể luôn theo bên cạnh mình, chỉ cần không trong trạng thái tu luyện, Đường Tam sẽ ôm Tiểu Vũ ra ngoài hít thở không khí mát mẻ, phơi nắng ấm, đem những lời trong lòng nói với Tiểu Vũ.
Luyện công đạt đến viên mãn, một đại chu thiên chấm dứt, Nội lưc Huyền Thiên công lại vừa củng cố thêm vài phần. Huyền Thiên công đột phá đệ lục trọng, cũng là sau sáu mươi cấp hồn lực, đã có thể khiến nội lực phóng ra ngoài, trong thế giới lúc trước của Đường Tam, có thể xưng là hộ thể cương khí. Đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn nhất định cần làm nội lực mình củng cố vững chắc, nếu không hộ thể cương khí sẽ xuất hiện sơ hở, không thể phòng hộ thân thể một cách toàn diện. Thở dài một hơi, một cỗ bạch khí từ trong miệng phun ra, giống như thanh âm long ngâm rất nhỏ rung động vây quanh thân thể Đường Tam. Sau khi kỳ kinh bát mạch thông suốt, huyền thiên công của hắn đã tiến nhập một cấp độ tu luyện mới. Có kinh nghiệm từ kiếp trước, hơn nữa kiếp này lại có sự dạy dỗ của Đại sư, khiến Đường Tam rất rõ ràng, trong tu luyện phải lấy ổn định làm chủ.
Ánh mắt khẽ hé, Đường Tam động thân, mở cửa phòng ra, Đại sư đã lẳng lặng đứng ở cửa phòng hắn. Trải qua mấy ngày nghỉ ngơi, sắc mặt Đại sư nhìn qua đã tốt lên rất nhiều, chỉ là trong mắt vẫn phát ra những tia băng lãnh không những không có ý mất đi mà ngược lại càng thêm dày đặc.
“Sư phụ.” Đường Tam vội vàng mời Đại sư vào trong phòng. Hắn biết, Đại sư chắc chắn không phải vừa mới đến, chỉ là không muốn quấy rầy hắn tu luyện mới không gõ cửa. Mặc dù chỉ là một chi tiết nho nhỏ này, nhưng cũng có thể thấy Đại sư có bao nhiêu ưu ái đối với hắn.
Đại sư nhìn đệ tử mình yêu mến, trên khuôn mặt toát ra một tia mỉm cười hiếm có, “Ta đã không có việc gì rồi. Tiểu Tam, trước hết cho ta xem cái hồn cốt khải giáp mà ngươi nói kia đi.” Đại sư hơn nửa đời người hết sức nghiên cứu vũ hồn, ngày đó mặc dù bị hôn mê nhưng những gì Đường Tam nói vẫn ghi tạc trong lòng, đối với tình huống đặc biệt này cực kì chú ý.
Đường Tam tự nhiên biết tính tình nóng nảy của Đại sư, cũng không nói nhiều, liền cởi áo, đem Tiểu Vũ đang ôm trong lòng đặt lên giường, rồi lập tức thúc dục hồn lực, xuất ra Bát Chu Mâu đã tiến hoá lần thứ hai của mình.
Khi huyết sắc Bát Chu Mâu từ phía sau lưng Đường Tam phóng ra, Đại sư không khỏi hít vào một luồng lương khí, huyết sắc Bát Chu Mâu rút ngắn còn hơn ba thước, lộ ra khí tức máu tanh nồng nặc, cả căn phòng bỗng tràn ngập một tầng khí tức bạo lệ, ngay cả hai mắt Đường Tam cũng thoáng hiện thêm một tầng huyết sắc.
Kì quái chính là, lúc này cũng không có xuất hiện khải giáp lúc trước, Đường Tam chỉ cảm giác được phía sau lưng một trận lửa nóng, khi cảm giác lửa nóng trải rộng khắp phía sau lưng, nó cũng không kéo dài, không bảo vệ phía trước giống như lần trước xuất hiện, cả ba khối hồn cốt cũng đều không có phản ứng.
Đường Tam có chút kinh ngạc, liền thúc dục hồn lực rót vào Bát Chu Mâu, nhưng màu sắc trên Bát Chu Mâu chỉ đậm thêm một ít, nhưng thân mình lại không xuất hiện bất cứ biến dị nào.
“Sư phụ, lần trước không phải như thế này.” Đường Tam có chút lo lắng nói ra. Hắn cũng không hy vọng Đại sư cho rằng mình đã nói quá về Bát Chu Mâu.
Trong mắt Đại sư lộ vẻ đăm chiêu, “Ngươi đừng cử động.” Nói xong, Đại sư bước nhanh vòng ra sau lưng Đường Tam, cẩn thận quan sát Bát Chu Mâu của hắn.
Sau lưng mình, Đường Tam tự nhiên không thể nhìn thấy, nhưng Đường Tam lại thấy một tầng huyết hồng sắc bản giáp đã bao trùm cả lưng hắn, kết cấu cùng cơ nhục trên lưng hoàn toàn giống nhau, cứ như một bộ phận thân thể hắn vậy. Theo động tác của Đường Tam, khải giáp cũng theo đó cử động. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Đường Tam chỉ có thể cảm giác được hoả nhiệt sau lưng mà không cảm thấy khải giáp kia. Điều này chỉ xuất hiện khi khải giáp đã cùng thân thể hắn hoàn toàn kết hợp.
Xem toàn bộ khải giáp sau lưng, Đại sư vừa cẩn thận quan sát biến hoá của Bát Chu Mâu. Trên Bát Chu Mâu hiện ra một tầng huyết sắc hồng mang bao phủ, khí tức tà ác tanh máu vô cùng đậm đặc, khi nhìn kĩ, càng có thể từ trong đó thấy được vài phần khí tức yêu dị.
Đại sư lại từ sau lưng đi tới trước mặt Đường Tam, nói: “Ngươi kể lại một lần nữa thật rõ từng chi tiết ngươi cảm thụ được lúc đó đi.”
Đường Tam gật đầu, nói: “Lúc ấy, ta chỉ cảm giác được Bát Chu Mâu thay đổi, toàn thân đều đã biến thành đỏ như máu, đồng thời phía sau lưng cảm giác rất nóng. Cảm giác nhiệt hoả liền từ sau lưng truyền tới trước ngực. Sau đó ta thấy huyết sắc khải giáp xuất hiện. Đúng lúc ta tưởng Bát Chu Mâu sinh ra biến dị, thì ba khối hồn cốt của ta cũng xuất hiện biến hoá, khải giáp kéo dài trên người cùng với khải giáp trên thân liền kết hợp, chỉ là mỗi một khối hồn cốt, căn cứ vào thuộc tính bất đồng mà cho ta cảm thụ đều không giống nhau. Chỉ là khi chúng cùng Bát Chu Mâu khải giáp kết hợp một chỗ, thì đều biến thành khải giáp màu huyết sắc. Ta cảm giác, ngoại trừ tăng cường phòng ngự ở bên ngoài, tất cả các kỹ năng cũng đều sinh ra tăng phúc hiệu quả nhất định, mà hồn lực tiêu hao lại hạ thấp rất nhiều.”
“Lúc đó, ta cảm giác trong cơ thể phảng phất như có vật gì đó bị nghiền nát, lại có vật gì đó dường như dung hợp lại cùng nhau. Nhưng, mỗi khối hồn cốt đều sinh ra cảm thụ không giống nhau, làm ta rất không thoải mái. Chỉ là, thực lực tăng lên là điều có thể khẳng định. Trong quá khứ, tất cả kỹ năng đều không đồng thời hạ thấp, thi triển hồn kĩ sẽ tiêu hao hồn lực giảm 10%, mà uy lực lại tăng lên 10%. Với tỉ lệ ngược này, tương đương với việc thực lực tổng thể của ta đã tăng lên không ít.”
Trong mắt Đại sư thoáng hiện lên một nét sợ hãi lẫn vui mừng. Hắn đột nhiên vỗ hai tay, “Ta hiểu rồi, xem ra phỏng đoán của ta là chính xác. Mặc dù chỉ là đồ hình sơ cấp, nhưng rất có khả năng ngươi sẽ có được loại kỹ năng đặc thù này.”
Đường Tam có chút không hiểu, nhìn Đại sư, “Sư phụ, người nói kỹ năng kia là cái gì?”
Đại sư trầm giọng nói: “Ta nói, chính là hồn cốt dung hợp kĩ.”
“Hồn cốt dung hợp kĩ? Sư phụ, người trước kia hình như chưa hề nói cho ta.” Cái cụm từ này, Đường Tam là lần đầu tiên nghe thấy, hắn chỉ biết vũ hồn dung hợp kĩ, vẫn chưa nghe thấy hồn cốt dung hợp kĩ bao giờ.
Đại sư thở dài một tiếng, nói: “Trước kia chưa bao giờ nói cho ngươi, là bởi vì ta không biết cả đời này ngươi có cơ hội tiếp xúc với cơ hội có hồn cốt dung hợp kĩ này? Cũng không nghĩ tới, ngươi như thế nào lại may mắn thế, tự nhiên có khả năng tiếp xúc với lĩnh vực đỉnh cao này.”
Đường Tam không nhịn được, hỏi Đại sư: “Sư phụ, cuối cùng thì hồn cốt dung hợp kĩ là cái gì thế?”
Đại sư nói: “Đây là một lĩnh vực cơ hồ không ai có thể đạt tới, theo như ta được biết, hiện nay trong hồn sư giới, có khả năng có được loại kỹ năng này, cũng chỉ có một người. Cái gọi là hồn cốt dung hợp kĩ, chính là tự thân hồn cốt dung hợp cùng một chỗ, sinh ra kỹ năng phụ gia. Nói đại khái, loại kỹ năng này đều cực kì cường đại, với bản thân hồn sư, tăng phúc tuyệt đối không kém hơn hai hồn sư liên thủ sử dụng vũ hồn dung hợp kĩ. Hơn nữa, bởi vì hồn cốt đều tự sinh trong cơ thể, nên bình thường có thể đạt tới trình độ dung hợp 70% trở lên.”
Đường Tam nói: “Vậy hắn không phải trên người có hai khối hồn cốt trở lên sẽ sinh ra loại kỹ năng này sao? Nếu không, ngài cũng không nói khả năng tồn tại rất thưa thớt?”
Đại sư vuốt cằm nói: “Đương nhiên không dễ dàng như vậy. Muốn xuất hiện hồn cốt dung hợp kĩ, quả thực còn khó hơn lên trời. Vũ hồn dung hợp kĩ chỉ là xem trình độ kết hợp vũ hồn mà thôi. Nhưng hồn cốt dung hợp kĩ lại cần đến thuộc tính của hồn cốt, lại phải cần vận khí rất lớn. Chỉ là để sinh ra Hồn cốt dung hợp kĩ thì khó khăn lớn nhất chính là, muốn xuất hiện loại kỹ năng này thì đầu tiên cần tập đầy đủ sáu bộ hồn cốt. Sau đó mới có một phần ngàn cơ hội có thể xuất hiện hồn cốt dung hợp kĩ.”
Nghe Đại sư nói, Đường Tam xem như hoàn toàn hiểu được trình độ xuất hiện kỹ năng này khó khăn thế nào. Trong lúc nhất thời, giật mình nói: “Theo như người nói, khải giáp xuất hiện trên người ta chính là hồn cốt dung hợp kĩ? Nhưng là, ta hiện tại kể cả Bát Chu Mâu mới chỉ có bốn khối hồn cốt mà!”
Nghe Đường Tam nói thế, Đại sư không khỏi cười khổ, “Chẳng lẽ ngươi còn không biết sao? Kể cả là cấp bậc phong hào đấu la tức là cường giả đứng đầu cũng không nhất định có thể có được một khối hồn cốt. Ngươi thoáng cái liền có bốn khối, trong đó hai khối sinh ra trên người mười vạn năm hồn thú, có thể nói là may mắn trên trời rơi xuống đấy!”
Đường Tam cười khổ, nói: “Có thể là vận khí của con tương đối tốt đi, người cũng hiểu, nếu như có thể, ta tuyệt không hy vọng có được hai khối hồn cốt mười vạn năm kia.”
Cùng là hồn cốt so sánh với nhau, hồn cốt của mẫu thân và Tiểu Vũ mới là trọng yếu nhất, nếu có lựa chọn, Đường Tam tuyệt không chút do dự sẽ lựa chọn mẫu thân và Tiểu Vũ sống lại.
Đại sư nói: “Hồn cốt dung hợp kĩ sinh ra còn có một điều kiện cực kì ngặt nghèo, đó là, toàn bộ sáu khối hồn cốt, đều nhất định cần phải được sinh ra bởi cùng một loại hồn thú. Ngươi phải biết tỷ lệ hồn cốt xuất hiện là cực ít, nhưng nếu cùng một loại hồn thú xuất hiện những hồn cốt ở vị trí khác nhau thì như vậy tỉ lệ sẽ là bao nhiêu? Theo những gì ta biết, trong lịch sử, chỉ có vũ hồn điện mới có thể có một bộ truyền thừa hồn cốt, nhưng chưa bao giờ nghe nói qua ai có năng lực đem sáu hồn cốt đó hoàn toàn dung hợp. Bỉ Bỉ Đông cũng coi như may mắn, thân mình vừa là song sinh vũ hồn, người duy nhất có khả năng có hồn cốt dung hợp kĩ mà ta nói lúc trước, cũng chỉ có bà ta thôi.”
Nghe Đại sư nói tới Bỉ Bỉ Đông, trên mặt Đường Tam không khỏi lộ ra sự cừu hận mãnh liệt, do mệnh lệnh của con mụ này mới khiến Tiểu Vũ trở thành như ngày hôm nay. Thất Bảo Lưu Ly tông cùng Lam Điện Phách Vương Long gia tộc bị huỷ, chỉ sợ cũng có quan hệ tới mụ.
Đại sư liếc mắt, nhìn Đường Tam thật sâu, “Thứ tình huống xuất hiện trên người ngươi lúc này rất giống đặc điểm của hồn cốt dung hợp kĩ. Sở dĩ, không thể xuất hiện lần thứ hai, là bởi vì tổ hợp hồn cốt trên người ngươi vẫn chưa hoàn thiện. Hơn nữa, bản thân ngươi cũng không đạt tới trình độ có thể thi triển loại kỹ năng này.”
Đường Tam cau mày, nói: “Nhưng là, trên người ta, hồn cốt cũng không phải cùng một hồn thú sinh ra, tại sao lại xuất hiện hồn cốt dung hợp kĩ?”
Đại sư nói: “Đây chỉ là ta phỏng đoán mà thôi. Nếu như ta đoán không sai, sở dĩ gặp tình huống này, chính là do Bát Chu Mâu của ngươi. Hồn cốt dung hợp kĩ cần phải có sáu khối hồn cốt, cũng là sáu khối hồn cốt thống nhất. Mà, hiện tại trên người ngươi xuất hiện điềm báo trước của hồn cốt dung hợp kĩ, nhưng không phải do sáu khối hồn cốt mà do bên trong ngoại phụ hồn cốt phát ra. Nói cách khác, Bát Chu Mâu trở thành kỹ năng dẫn đường. Là ngoại phụ hồn cốt, song song với thực lực ngươi tăng cường, nó cũng nhiều lần được tiến hoá, nhất là lần này, trước sau có được kích thích của mười vạn năm hồn hoàn của Tiểu Vũ cùng với Nhân Diện Ma Chu hơn ba vạn năm, nó liền nhảy vọt về chất, mà sự tiến hoá vượt bậc này cũng khiến nó có thêm một năng lực, giống như trợ giúp ngươi giao tiếp với tất cả hồn cốt. Nhưng, cái kỹ năng này có thể đạt tới trình độ nào thì ngay cả ta cũng không biết.”
“Ngươi cũng nói, ngay khi khải giáp xuất hiện, mỗi một khối hồn cốt đều gây cho ngươi cảm giác khác nhau, khiến ngươi cảm thấy khó chịu, nguyên nhân là bởi vì hồn cốt của ngươi cũng không cùng một hồn thú sinh ra. Bát Chu Mâu mặc dù liên kết các hồn cốt, nhưng bản thân không đủ đem toàn bộ đồng hoá, sau này cũng không thể. Dù sao, kể cả nó có tiếp tục tiến hoá, cùng lắm chỉ tương đương với một khối mười vạn năm hồn cốt mà thôi. Bởi vậy, sau này có thể không xuất hiện chính thức hồn cốt dung hợp kĩ, phải xem mấy khối hồn cốt ngươi có thể có được về sau, nhất là hồn cốt lúc tập hợp lại có sinh ra biến hoá gì.”
Nghe xong Đại sư giải thích, Đường Tam đối với tình huống thân thể mình lúc này mới xem như hiểu được. Mặc dù Đại sư nói tất cả chỉ là phỏng đoán của hắn nhưng Đường Tam cũng rất hiểu, sư phụ nói tuyệt không sai. Nếu như ngay cả Đại sư cũng không hiểu, như vậy trong hồn sư giới, cũng không ai biết chuyện gì đã xảy ra.
Đại sư trầm giọng nói: “Không nên đem tinh lực đặt vào nghiên cứu việc này. Nghiên cứu hồn cốt dung hợp kĩ là việc của ta. Việc ngươi cần làm chính là cố gắng tu luyện. Dù sao, đối với ngươi mà nói, kỹ năng này mặc dù không tồi nhưng lại quá hư vô mờ mịt. Chính thức hiệu quả ngươi có thể dùng có thể tính là không lớn. Đối với ngươi mà nói, việc mấu chốt là tăng cường thực lực của mình, nhưng tu luyện cần phải vững chắc. Tốc độ tăng cường của ngươi đã rất nhanh rồi, nhất định phải củng cố căn cơ của mình thật vững chắc mới có thể tiếp tục tiến lên.”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đường Môn - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/12/2020 11:29 (GMT+7) |