Bạn đang đọc Quyển 5, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Đường Môn” tại đây: http://truyensextv1.com/tag/tuyen-tap-duong-mon/
Sử Lai Khắc thất quái đứng một loạt chỉnh tề, lẳng lặng nhìn thân ảnh màu trắng đang gian nan leo trên bậc thang thông đến hải thần điện.
Hôm nay, bọn họ phải qua được khảo nghiệm thứ nhất của Hải Thần vì đã là ngày cuối cùng. Bọn họ không để lại đường lui cho bản thân. Cơ hội thông quan chỉ có một lần. Bất luận Đường Tam hay đồng bọn của hắn, không ai dám khẳng định mình có thể hoàn thành khảo nghiệm lần này một trăm phần trăm. Bởi vậy, bọn họ nhất quyết xung kích khảo nghiệm lần cuối cùng này. Chỉ dưới tình huống không có đường lui mới có thể bộc phát được tiềm lực lớn nhất của bọn họ.
Thời gian một năm trôi qua, tinh thần diện mạo của Sử Lai Khắc thất quái đều có sự biến chuyển rất lớn, trong ánh mắt mỗi người đều chứa đựng một tia kiên định mà trước kia chưa từng có.
Thừa nhận áp lực to lớn, vẫn tu luyện đến giờ, làm bọn họ từ thân thể, hồn lực đến cả nghị lực đều tiến bộ nhảy một bước lớn.
Một tháng trước. Đái Mộc Bạch rốt cuộc hoàn thành quá trình biến chất, dưới sự trợ giúp của hồn hoàn thần ban, đột phá bình cảnh bảy mươi cấp. Cũng giống như Đường Tam đạt cảnh giới hồn thánh, trình độ của những người khác tăng lên cũng không đồng đều.
Sử Lai Khắc thất quái trước mắt hồn lực cấp bậc như sau:
Tà mâu bạch hổ Đái Mộc Bạch, bảy mươi mốt cấp cường công hệ Chiến Hồn thánh.
Đại hương tràng thúc thúc Áo Tư Tạp, sáu mươi tám cấp thực vật hệ Khí Hồn đế.
Thiên thủ Tu La Đường Tam. Bảy mươi sáu cấp khống chế hệ Chiến Hồn thánh.
Tà hỏa phượng hoàng Mã Hồng Tuấn, sáu mươi tám cấp cường công hệ Chiến Hồn đế.
Nhu cốt mị thỏ Tiểu Vũ, hồn lực không rõ. Thân thể khả năng chống lại áp lực tăng trên diện rộng.
Thất bảo lưu ly Trữ Vinh Vinh, sáu mươi chín cấp phụ trợ hệ Khí Hồn đế.
U minh linh miêu Chu Trúc Thanh, sáu mươi chín cấp mẫn công hệ Chiến Hồn đế.
Một năm tại Hải Thần ánh sáng khổ tu, làm mỗi người bọn họ phát triển trên diện rộng, hồn lực ít nhất tăng thêm bảy cấp trở lên, tại những cấp bậc tu luyện như thế này, cơ hồ là bọn họ khó có khả năng hoàn thành hết những nhiệm vụ lần này.
Đồng thời, trong một năm bọn họ nỗ lực cố gắng cơ hồ là tu luyện không ngừng, nhưng dù như thế, bọn họ vẫn không thể hoàn thành được mục tiêu chính mình đặt ra. Ngoại trừ Đường Tam và Đái Mộc Bạch, những người khác còn chưa đột phá bảy mươi cấp, đạt tới trình độ chất tăng vọt. Bất quá, cho dù như thế, bọn họ cũng tin rằng bản thân tuyệt đối có đủ năng lực để hoàn thành khảo nghiệm thứ nhất này.
Ngay lúc này. Leo trên bậc thang chính là Bạch Trầm Hương. Trước khi Sử Lai Khắc thất quái chính thức bắt đầu xung kích khảo nghiệm thứ nhất. Bạch Trầm Hương đang kiểm nghiệm trình độ tiến bộ của nàng.
Cho dù nàng đã sớm đạt tới trình độ năm mươi cấp hồn lực, nhưng bởi vì chưa thu được hồn hoàn do vậy hồn lực không thể tiếp tục tăng lên, khổ tu trong những ngày này, cũng làm cho khả năng đề kháng áp lực của thân thể Bạch Trầm Hương tiến bộ vượt bậc. Đường Tam tin rằng một khi nàng thu được hồn hoàn thứ năm, hồn lực của nàng cũng sẽ phát triển vượt bậc. Còn có thể tăng tới cấp bậc nào thì hắn cũng không đoán được, nhưng Đường Tam có thể khẳng định, trong một năm qua, Bạch Trầm Hương âm thầm cố gắng. Tuyệt không ít hơn so với bảy người bọn hắn, hoặc có thể nói, dưới sự ảnh hưởng của Sử Lai Khắc thất quái, Bạch Trầm Hương đối với tu luyện đã hoàn toàn am hiểu, nàng đã không còn tính cách thiên kim đại tiểu thư của Mẫn chi nhất tộc lúc trước nữa.
“Mập mạp, ngươi nói Hương Hương có thể leo đến bậc thang thứ bao nhiêu?” Áo Tư Tạp huých tay chạm vào Mã Hồng Tuần đang nhìn chăm chú Bạch Trầm Hương.
Mã Hồng Tuấn lắc đầu nói: “Không đoán được, từ trước đến giờ ta cũng chưa bao giờ thấy nàng toàn lực leo lên. Bất quá, ta tin, trong một năm qua nàng thu hoạch tuyệt đối không ít. Không chỉ thân thể và hồn lực có sự biến chuyển. Trọng yếu hơn là rèn luyện tâm trí. Có được kinh nghiệm một năm trong Hải Thần ánh sáng, bất luận nàng gặp phải khó khăn gì thì thái độ cũng không còn giống như lúc trước nữa. Sẽ không có sợ hãi, sẽ không có lùi bước, chỉ biết chinh phục.”
Nghe mập mạp nói xong, Áo Tư Tạp tựa như lần đầu tiên nhận thức được hắn. Giật mình nhìn hắn, “Không nghĩ tới a! Mập mạp. Ngươi từ khi nào nói chuyện trở nên có triết lý như vậy?”
Mã Hồng Tuấn ánh mắt vẫn như trước không rời khỏi thân hỉnh đang cố gắng leo lên của Bạch Trầm Hương. Hừ một tiếng, nói: “Đừng sùng bái ca. Ca chỉ là truyền thuyết.”
“Truyền thuyết cái mặt ngươi. Hương Hương không sai biệt lắm đã đạt đến bình cảnh.”
Quả nhiên. Lúc này Bạch Trầm Hương đã leo tới vị trí bậc thứ năm mươi bảy. Đây là độ cao trước kia nàng chưa bao giờ đạt tới. Nàng leo không có bất phụ trợ nào, hoàn toàn là bằng vào năng lực của chính mình. Thân thể đang run rẩy đi tới. Mỗi bước đều đã trở nên cực kỳ khó khăn.
Nhưng lúc này Bạch Trầm Hương không có ý buông bỏ, cắn chặt hàm răng. Thân hình hơi nghiêng, hồn lực trong cơ thể vận chuyển cực hạn, hai cánh võ hồn phóng thích lúc trước thu hồi lại, tận dụng giảm bớt lực cản, tiếp tục hướng về phía trước.
Năm mươi tám, năm mươi chín, sáu mươi. Leo ba bậc thềm vậy mà phải dùng hết một nén nhang thời gian. Mịt mù xung quanh thân thể Bạch Trầm Hương không chỉ là những tia quang mang như mưa bụi, mà còn có hơi nước nồng đậm, đó là nàng do mồ hôi đã toát ra quá nhiều từ thân thể nàng.
Đây là cơ hội xung kích cuối cùng. Bạch Trầm Hương tuyệt không nguyện ý dễ dàng buông tha, nhưng là, thân thể nàng đã đạt tới cực hạn, ở vị trí bậc thứ sáu mươi. Nàng cố gắng nâng chân lên nhưng lại chậm rãi buông xuống.
Không. Ta nhất định còn có thể đi tới. Cho dù thêm một bước nữa cũng tốt. Bạch Trầm Hương ở trong lòng ý chí sôi sục.
Nàng không có thiên phú biến thái như Sử Lai Khắc thất quái, nhưng là, trong những ngày này ở cùng một chỗ với mấy người bọn họ, tâm trí Bạch Trầm Hương cũng ảnh hưởng đầy đủ những tính cách của thất quái. Nhất là Đường Tam lúc thừa nhận hồn hoàn thần ban, cái loại… tinh thần vĩnh viễn không bao giờ buông xuôi đó, đã làm nàng xúc động rất lớn, nàng đã hoàn toàn hiểu được. Muốn trở chính thức thành một cường đại hồn sư. Mỗi ngày cố gắng tu luyện, trọng yếu đến cỡ nào.
Sáu mươi đến sáu mươi mốt. Chỉ là cách nhau một bậc thềm, nhưng đối với Bạch Trầm Hương mà nói cũng là tâm địa đột phá. Nàng thực lực không đủ, nhưng nàng cũng sẽ không buông bỏ.
Phía dưới nhìn nàng, Mã Hồng Tuấn song quyền không tự giác được nắm chặt, Hương Hương, cố gắng lên. Ngươi nhất định leo lên được mà.
Lần thứ chín. Bạch Trầm Hương nâng chân phải của chính mình, lúc này đây. Nàng không có buông xuôi, mà rảo bước về phía trước một cách gian nan, tựa hồ có vô số lực lượng ở phía sau lôi kéo nàng lại. Dù là chỉ đi tới một chút cũng đã cực kỳ khó khăn.
Huyết sắc nhàn nhạt bắt đầu xuất hiện trên y phục tráng noãn của Bạch Trầm Hương. Đó là do áp lực to lớn tác động lên. Máu từ lỗ chân lông thấm ra. Có thể thấy được nàng tiêu hao sức lực đến mức nào. Nhưng chỉ có như vậy, Bạch Trầm Hương mới có thể nâng chân còn lại tiến về phía trước…
“Hương Hương. Buông đi thôi.” Mã Hồng Tuấn rốt cuộc chịu đựng dày vò không nổi, tiến nhanh lên một bước hô lớn.
“Không…” Bạch Trầm Hương hét lên một tiếng mãnh liệt. Một chùm huyết vụ từ trên người nàng bộc phát ra, sau một khắc, thân thể nàng rút cục đã đứng trên bậc thềm thứ sau mươi mốt.
Phanh… thân ảnh màu trắng mang theo màu huyết sắc tựa như đạn pháo phóng lên không trung. Leo đến bậc thềm thứ sáu mươi mốt, Bạch Trầm Hương rốt cuộc không thể chịu được áp lực khổng lồ của Hải Thần ánh sáng nữa. Thân hình như đạn pháo bắn ra.
Tiếng phượng ngâm tràn ngập bi thương cơ hồ đồng thời vang lên. Thân ảnh màu hồng bay lên trên thiên không. Ở giữa không trung ôm lấy thân thể mềm mại đầy huyết sắc, tâm tình khó có thể ức chế được. Hai hàng lệ theo gương mặt mập mạp chảy xuống, lần đầu tiên hắn hướng tới nữ nhân mà hắn yêu thương, phát ra rống giận:
“Đồ đần. Vì cái gì mà lại miễn cưỡng bản thân như vậy.”
Rơi vào lồng ngực ấm áp của Mã Hồng Tuấn, Bạch Trầm Hương cả người thân thể đều mềm nhũn, nàng không còn một chút khí lực để thôi động thân thể, nhưng trên mặt lại xuất hiện một nụ cười. “Ta. Ta không muốn thua kém các ngươi… ngươi cũng phải cố gắng lên nha.”
Chỉ nói ra được một câu. Sau một khắc, nàng đã ở trong lồng ngực Mã Hồng Tuấn hôn mê bất tỉnh.
… Bạn đang đọc truyện Đường Môn – Quyển 5 tại nguồn: http://truyensextv1.com/duong-mon-quyen-5-full/
Đúng lúc này. Hải Thần điện đột nhiên sáng lên. Một đạo tử quang sắc bén từ trên trời giáng xuống, chiếu rọi thẳng tắp trên trán Bạch Trầm Hương.
Nguyên bản bởi vì hoàn thành được khảo nghiệm, kim sắc quang điểm một lần nữa xuất hiện, tại nơi tử quang chiếu xuống mầu vàng dần dần biến thành màu tím.
“Vì kiên trì cố gắng của ngưoi, đã không phải hoàng cấp có khả năng hạn chế, Hải Thần đại nhân đặc cách ban cho ngươi tử cấp quyền uy. Khảo nghiệm thông qua thăng lên tử cấp.”
Hải Thần đấu la Ba Tái Tây thanh âm sâu kín truyền đến. Mặc dù khoảng cách từ chân núi đến Hải Thần điện cách đó đến mấy trăm thước, nhưng thanh âm của nàng lại vang lên như đang kề bên tai.
Sự kiên trì bền bỉ của Bạch Trầm Hương được Hải Thần chấp nhận, từ hoàng cấp khảo nghiệm thăng lên tử cấp. Hồn lực bản thân liền sau đó cũng xảy ra một chút biến hóa rất nhỏ, bất quá chỗ tốt cụ thể như thế nào thì còn phải chờ sau khi nàng thu được hồn hoàn mới có biểu hiện ra, đồng thời thông qua được tử cấp khảo nghiệm, khi đi qua hoàn hình hải cũng không còn bị công kích như trước nữa, đồng dạng có đủ tư cách leo lên đỉnh Hải Thần sơn.
Nhìn mập mạp đau lòng đang ôm Bạch Trầm Hương, Đường Tam, Đái Mộc Bạch, Áo Tư Lạp, Trữ Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh ánh mắt năm người ngưng tụ lại một chỗ trên không trung. Đường Tam chậm rãi nâng hữu quyền đã nắm chặt lên, nhìn chăm chú vào đồng bọn bọn của mình, trầm giọng quát: “Đến lượt chúng ta. Tiểu Áo, ngươi người thứ nhất. Mộc Bạch thứ hai. Trúc Thanh thứ ba, Mập Mạp thứ tư. Vinh Vinh thứ năm. Ta là người cuối cùng, bắt đầu đi.”
Đường Tam sắp xếp như thế thực sự đã suy nghĩ cặn kẽ. Áo Tư Tạp là người thứ nhất. Là bởi vì hắn sẽ cung cấp Khôi phục hương tràng cho mọi người, còn về Phục chế kính tượng tràng đều đã sớm chuẩn bị từ trước, mà Đái Mộc Bạch không thể nghi ngờ là… người thứ nhất không cần trợ giúp, thời điểm hắn thông qua khảo nghiệm. Áo Tư Tạp cũng có thể nghỉ ngơi. Lúc đó sẽ lại tiếp tục chế tạo hương tràng cấp cho mọi người. Mà mỗi người thông quan, đều nhất định phải được Trữ Vinh Vinh trợ giúp. Bởi vậy. Trữ Vinh Vinh vị trí thứ hai tính từ dưới lên. Đợi cho mọi người ở phía trước hoàn thành khảo nghiệm, nàng khôi phục hồn lực tiếp tực tiến hành khảo hạch. Mà Đường Tam là người cuối cùng, bởi vì khảo nghiệm của hắn gian nan nhất. Đồng thời đồng bọ cần sự phụ trợ của hắn, do quang mang từ Cửu Bảo Lưu Ly Tháp của Trữ Vinh Vinh khoảng cách có hạn, nếu không… thông qua khảo nghiệm trước. Là không đủ để hai lần leo lên ba trăm ba mươi ba bậc. Đường Tam duy trì phụ trợ đương nhiên, còn có một nguyên nhân trọng yếu khác nữa chính là mọi người cần hắn phụ trợ từ hai đại lĩnh vực.
Áo Tư Tạp dùng sức mở rộng thân mình một chút. Nhìn mọi người ánh mắt tràn ngập sự tự tin đi đến trước bậc thềm.
“Tiểu Áo, nhớ lấy, nửa đường hãy sử dụng Phục chế kính hương tràng trong thời điểm sớm nhất có thể, phải liên tục đi tới không được dừng lại lĩnh vực của ta cùng quang mang Cửu Bảo Lưu Ly Tháp sẽ hỗ trợ ngươi. Cố gắng lên.”
Áo Tư Tạp dùng sức gật đầu mạnh một cái. Lấy ra một cây Phục chế kính tượng tràng ăn vào. Theo một trận tiếng răng rắc phát ra từ xương cốt. Áo Tư Tạp cơ nhục toàn thân trong nháy mắt bành trướng. Cả người, ánh mắt đều trở nên sắc bén.
Hắn ăn dĩ nhiên là Phục chế kính tượng tràng dùng từ máu tươi của Đái Mộc Bạch, toàn lực phát sinh, trên người lập tức không chút do dự phóng xuất ra ba đại phụ trợ kỹ năng của Đái Mộc Bạch. Bạch hổ hộ thân tráo, Bạch hổ kim cương biến, Bạch hổ ma thần biến.
Bao phủ trong kim quang mãnh liệt, Áo Tư Tạp bắt đầu leo lên. Đồng thời với bước chân đầu tiên của hắn, Trữ Vinh Vinh đã sớm chuẩn bị Cửu Bảo Lưu Ly Tháp trong tay, quang mang trực tiếp xạ ra. Lực lượng, nhanh nhẹn, hồn lực, phòng ngự. Tứ đại tăng phúc kỹ năng đồng thời dừng ở trên người Áo Tư Tạp. Nhất thời làm kim quang toàn thân hắn sáng rực lên, cùng lúc đó. Một lam, một bạch, Hai đao quang mang chợt từ dưới chân Đường Tam lan tràn ra bao phủ cả hắn và Áo Tư Tạp vào trong. Hoàn thành hiệu quả tăng phúc mạnh nhất.
Áo Tư Tạp chỉ cảm thấy chính mình tiến vào trong quang mang thế giới với một bạch một lam luân phiên lóe sáng, lập tức bắt đầu leo lên.
Tà mâu bạch hổ ba đại tăng phúc hồn kĩ. Trữ Vinh Vinh Cửu Bảo Lưu Ly Tháp bốn hạng phụ trợ, hơn nữa Đường Tam hai lĩnh vực đã hoàn thành hồn hoàn thứ bảy, dưới rất nhiều phụ trợ như thế Áo Tư Tạp cơ hồ bước đi như bay trên bậc thềm.
Năm mươi bậc đầu, hắn cơ hồ không có hao phí khí lực. Đường Tam trước sau đi theo sau lưng hắn, khoảng cách càng gần, lĩnh vực của hắn hiệu quả lại càng mạnh. Vì cấp cho Áo Tư Tạp tăng phúc tốt nhất. Hắn không tiếc hao phí rất nhiều hồn lực cùng Áo Tư Tạp đồng thời leo lên. Bất quá, hiện tại đối với Đường Tam mà nói. Cho dù là một trăm lẻ tám bậc cũng không tính là gì.
Qua năm mươi bậc, tốc độ leo của Áo Tư Lạp có chút dấu hiệu giảm xuống, bước chân hắn cũng trở nên nặng hơn, kiên cố mạnh mẽ nhưng không có nửa phần dừng lại, tiếp tục hướng về phía trước leo lên. Hắn biết, đối với chính mình mà nói. Chính thức khảo nghiệm hiện tại mới bắt đầu.
Sáu mươi, bảy mươi, tám mươi. Kế tiếp ba mươi bậc cũng không có sinh ra tác dụng cản trở đối với thân thể hắn. Lúc leo lên bậc thứ tám mươi. Phục chế kính tượng tràng qua ba phút đã mất tác dụng hơn phân nửa. Áo Tư Tạp lấy tiếp ra Phục chế kính tượng tràng lần thứ hai ăn vào.
Tới chỗ này, hắn leo rõ ràng trở nên gian nan hơn. Mỗi một bước tiến lên trước. Thân thể đều thoáng lay động, nhưng bước chân nện xuống vẫn coi như ổn định, cho đến bậc thứ chín mươi, Áo Tư Tạp mới lần đầu tiên dừng lại.
Áp lực ùn ùn kéo đến, quang mang xung quanh thân thể làm mồ hôi của hắn đổ như mưa, may mắn có lam ngân lĩnh vực không ngừng kích phát tiềm lực trong cơ thể. Sát thần lĩnh vực làm cho hắn có được niềm tin cường đại, mới có thể tiếp tục leo lên.
Dưới chân núi mọi người quan sát đã nắm chặt tay, bọn họ biết cuối cùng đã đến thời khắc mấu chốt. Mặc dù chỉ là có mười tám bậc cuối cùng, nhưng đối với Áo Tư Tạp mà nói, mười tám bậc thềm này so với chín mươi bậc vừa rồi thì khó khăn gia tăng rất nhiều. Tất cả mọi người trong lòng yên lặng đếm theo từng bậc Áo Tư Lạp leo lên.
Chín mươi mốt. Chín mươi hai, chín mươi ba, chín mươi bốn. Chín mươi lăm. Chín mươi sáu, chín mươi bảy, chín mươi tám. Chín mươi chín.
Tới bậc thềm chín mươi chín. Áo Tư Lạp cũng lần thứ hai ngừng lại. Lúc này thời gian hắn dừng lại so với lúc trước còn dài hơn, đồng thời lần thứ ba tiếp tục ăn một cây Phục chế kính tượng tràng do chính hắn phục chế, bởi vì đã ba phút thời gian nữa đã trôi qua.
Dừng lại ở bậc thứ chín mươi chín đó là chiến thuật rất tốt mà Đường Tam cấp cho đồng bọn, bởi vì sau khi tới bậc thứ một trăm, áp lực sẽ tăng vọt, tại bậc thứ chín mươi chín chính là vị trí tốt nhất để ổn định trước khi tiếp tục leo lên phía trước, mới có thể nắm chắc.
Đường Tam đứng bên cạch Áo Tư Lạp. Đối với hắn mà nói dưới sự tăng phúc của hai đại lĩnh vực vị trí này không có mang lại áp lực quá lớn. Nhìn mồ hôi Áo Tư Tạp rơi như mưa. Đường Tam hướng hắn hỏi một câu.
Áo Tư Tạp không dám ra dấu đáp lại quá lớn, cho dù chỉ là tiêu hao một chút hồn lực, nhưng có thể sẽ dẫn đến hậu quả thất bại. Hắn chỉ hướng tới Đường Tam chớp ánh mắt một cái, một ánh mắt tràn đầy vẻ tự tin.
“Lên.” Đường Tam trầm quát một tiếng. Áo Tư Tạp rốt cục bước lên bậc thềm thứ một trăm.
Bước lên bậc thềm thứ một trăm. Áo Tư Tạp nhất thời cảm giác được áp lực như trời long đất nở ầm ầm đè tới. Làm cho cước lực hắn còn chưa đứng vững suýt nữa trượt xuống dưới. Bất quá, hắn vẫn còn có thể miễn cưỡng ổn định thân thể đang lay động của mình, Áo Tư Tạp phát hiện ra rằng, đừng nói là tiếp tục đi tới, mà cho dù mình muốn nhấc chân làm một động tác đơn giản, cũng khó khăn, không làm được.
Tình huống lúc trước xuất hiện trên người Bạch Trầm Hương bây giờ đồng dạng xuất hiện trên người hắn, làn da bên ngoài đã dần dần nổi lên một màn huyết châu tinh mịn.
Đúng vào lúc này, Đường Tam ánh mắt đột nhiên sáng lên. Áo Tư Tạp chỉ cảm thấy xung quanh thân thể chính mình đột nhiên biến thành màu lam. Ngay sau đó. Một cỗ sinh mệnh lực khổng lồ rót vào cơ thể, cùng lúc đó, hắn thấy sau lưng Đường Tam bát chu mâu xuất hiện, từng đạo “kim sắc tuyến ti”* từ Bát chu mâu phiêu nhiên đi ra, bao trùm cả thân thể hắn và Đường Tam. Trong khoảng khắc kim sắc tuyến ti trùm lên thân thể hắn. Áo Tư Tạp chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ hẳn đi. Áp lực khổng lồ tựa hồ suy yếu đi vài phần. Mà hồn lực chính mình đang tiêu hao kịch liệt bắt đầu được tuyến ti bổ sung.
Đây là…
Áo Tư Lạp giật mình nhìn về phía Đường Tam, loại cảm giác này hắn chưa từng thấy qua. Lúc trước, khi Đường Tam vừa mới đạt tới cảnh giới hồn thánh cũng đã triển lộ ra năng lực lĩnh vực trước mọi người, chỉ có điều lúc đó hắn bị tuyến ti thôn phệ hồn lực. Mà lúc này, hồn lực lại được rót vào.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Đường Môn - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 13/12/2020 03:29 (GMT+7) |