Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 11 » Phần 22

Dương Thần - Quyển 11

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 22

Một đám người già của nhà họ Dương, vẻ mặt xấu hổ, xụi lơ ngồi trên ghế của mình, có vẻ cô đơn vô cùng.

Dương Phá Quân ngơ ngác ngồi trên ghế, môi run rẩy, không kìm được vì kích động vừa hối hận.

– Phá Quân à.

Dương Công Minh mỉm cười nhìn đứa con trai độc nhất, nói:

– Con bây giờ cũng đã biết nỗi đau trong lòng bố lúc Dương Thần bị người ta mắng là con hoang!

Con khinh thường Dương Thần, nhưng Dương Thần ít nhất cũng là cốt nhục của con, mà ta thậm chí cũng không phải con đẻ của bố ta!

Năm đó bố ta có thể dốc lòng đem một đứa trẻ không hề có chút liên quan nào về nuôi nấng, con lại đến cốt nhục của mình cũng không dám nhận, con cũng biết điều này khiến ta thất vọng nhiều như thế nào không!?

– Bố, con…

– Ta biết, con cảm thấy con là vì lấy đại cục làm trọng, điều này cũng có khuyết điểm của ta trước đây. Nhưng năm đó ta là vì cả nhà họ Dương, vì cục diện chính trị ổn định của Hoa Hạ!

Con lại vì một ghế ủy viên thường vụ, không muốn thừa nhận thân phận của Dương Thần, sự khác biệt trong đó này con không thể phủ nhận.

Sắc mặt Dương Phá Quân ảm đạm, im lặng cúi đầu rất lâu, giống như tháo khúc mắc nào đó, than thở nói:

– Bố, con biết sai rồi.

Quách Tuyết Hoa ở bên cạnh lau nước mắt, nhìn người chồng rốt cuộc chịu thua trong sự đả kích và kích thích không ngừng, có vẻ rất hả giận.

Lúc này, Ninh Quang Diệu im lặng hồi lâu lên tiếng.

– Dương Công, tình cảm cha con sâu sắc của ông và lão nguyên soái, rất rõ đại nghĩa, chúng tôi đều thấy trong mắt, ghi trong lòng.

Nhưng, cục diện hiện nay, cũng không phải là đám người chúng tôi khâm phục chân tình của nhà họ Dương, thì phần vinh quang này có thể tiếp tục.

Cả nước hiện nay, báo chí toàn thế giới, dân chúng, đều đang nhìn Yến Kinh chúng ta, nhìn vào sự thay đổi của nhà họ Dương.

Ngài đã xác nhận không phải con cháu nhà họ Dương, thế thì trong mắt nhân dân Hoa Hạ, nhà họ Dương đã không còn đáng tin nữa rồi…

Nhất thời, không khí trong phòng lại trở lên căng thẳng, không ít cán bộ và tướng lĩnh cũng yên lặng gật đầu, bọn họ cũng cho là đúng.

Tuy nói những lời Dương Công Minh nói, làm cho mọi người kính trọng, nhưng lời này của ông muốn kêu toàn bộ nhân dân cả nước, toàn thế giới đều tin phục, thì không có khả năng, chỉ có thể bị người ngoài cho rằng cố ý viện cớ.

Nếu bỏ mặc, tất nhiên ồn ào đến mức không thể cứu vãn, dù gì Hoa Hạ hiện nay vì vấn đề nhà họ Dương, cũng đang gặp phải sự chế nhạo của báo chí toàn thế giới.

Người nhà họ Dương đều lộ mặt khó xử, chuyện đến nước này, bọn họ cũng không có mặt mũi nào lại đi tranh giành với Dương Công Minh cái gì nữa, dù gì toàn bộ vinh hoa phú quý của bọn họ đều là Dương Công Minh ban tặng cũng không quá đáng.

Bộ dáng quang minh chính đại, Ninh Quang Diệu nói:

– Dương Công, chuyện hôm nay, nhất định phải có kết luận, bằng không thì tôi cũng không mở cuộc họp báo của Chính phủ được, không thể giải thích với nhân dân cả nước.

Tất cả mọi người nhìn về phía Dương Công Minh, mà Dương Công Minh lại nhìn Dương Thần đang tựa vào khung cửa.

– Dương Thần, con thấy thế nào.

Tất cả mọi người lại một lần nữa nhìn về phía Dương Thần, câu hỏi vừa rồi của Dương Công Minh, Dương Phá Quân không thể trả lời, tuy Dương Thần có chút không hợp, nhưng lại hiển nhiên gần gũi hơn với Dương Công Minh.

Mọi người cũng coi như khâm phục ánh mắt của Dương Công Minh, theo lý thuyết đứa cháu đích tôn này từ nhỏ đã không ở bên cạnh, lại mới tìm thấy không lâu, Dương Công Minh lại dứt khoát loại bỏ sự dị nghị của mọi người mà giao nhà họ Dương cho người thanh niên này, hiện tại xem ra, Dương Công Minh cũng không nhìn nhầm.

Dương Thần đã cảm thấy buồn tẻ vô vị, nghe thấy hỏi hắn, ngược lại lại hỏi Ninh Quang Diệu, nói:

– Thủ tướng Ninh cảm thấy phải như thế nào, nói thẳng là được.

Ninh Quang Diệu dường như sớm đoán được sẽ như thế, giơ tay chỉ những cán bộ cấp dưới của ông ta.

– Tôi cùng với vài đồng chí cộng sự đã thương lượng, hiện giờ, điều người dân ghét nhất chẳng qua là nhà họ Dương giấu diếm bối cảnh, lại vẫn chiếm phần lớn quân quyền của Giang Nam, Yến Kinh, Tây Bắc, hơn nữa tướng lĩnh của nhà họ Dương cũng trải rộng cả nước.

Tình huống như vậy, khiến người dân các nơi đều cảm thấy bất an, dù sao nhà họ Dương đã mất đi thành tín rồi, cũng mất đi huyết thống, lại mất danh dự trên trường quốc tế.

Nếu như muốn cho người dân một câu trả lời, quân quyền này… Cần phải tiến hành một số xử lý nhất định mới được.

Lý Mạc Thân hừ lạnh một tiếng.

– Thủ tướng Ninh, thương lượng ông nói, sao tôi không tham gia, tôi nhớ lão Lý tôi tốt xấu gì cũng là một ủy viên thường vụ chứ.

Ninh Quang Diệu cũng không giận, mỉm cười nói:

– Xin lỗi ông Lý, việc này hơi gấp gáp, ông Lý ở cục An Toàn không thông báo kịp.

– Hừ! Nói thẳng muốn tước sạch quân quyền là xong rồi, nói nhiều lời vô nghĩ như thế.

Dương Phá Quân khinh thường nói.

Dáng vẻ bất đắc dĩ, Ninh Quang Diệu nói:

– Phá Quân, ông quen biết tôi nhiều năm, tôi trước nay làm việc theo lẽ công bằng, ông ngàn vạn lần đừng nghĩ nhiều.

– Có phải hay không, trong lòng ông rõ ràng.

Dương Phá Quân cười lạnh.

– Đủ rồi!

Dương Công Minh không vui quát lên.

– Điều thủ tướng Ninh nói, cũng là một trong những cách xử lý, mọi người thương lượng, cãi nhau cái gì!

Dương Phá Quân giống như vô cùng không phục Ninh Quang Diệu, lúc này mới quay đầu đi không nói nhiều nữa.

Đúng lúc này, người trong phòng lại nhìn thấy, Dương Thần ở cửa không ngờ lại đút hai tay trong túi áo, vươn thẳng vai cười một mình.

Dương Thần cười đến mức rất sung sướng, dường như nghe thấy chuyện cười vô cùng buồn cười nào đấy, cười đến mức sắp đau bụng rồi.

– Dương Thần, cậu cười cái gì?

Ninh Quang Diệu híp mắt hỏi.

Dương thần khoát khoát tay, hít sâu một hơi, ngừng cười mới nói:

– Tôi cảm thấy, những lời ông nói này, sao giống như ông rất hiểu người dân vậy, tôi thực sự hoài nghi, đây là ông cho giới báo chí một lời giải thích hay là cho người dân một lời giải thích…

– Cái này có cái gì khác nhau? Chúng tôi đưa ra câu trả lời, báo chí thông báo cho dân chúng biết, không ngoài như vậy.

Ninh Quang Diệu lạnh nhạt nói.

Dương Thần lắc đầu.

– Ông tỉnh lại đi, mạng Inte bây giờ phát triển như vậy, có người lãnh đạo quốc gia nào không bị chế giễu?

Tổng Thống nước Mỹ đùa giỡn thực tập sinh của Nhà Trắng, bị phát hiện đang hôn cô gái, cũng chưa bị rớt đài, cũng không thấy nước Mỹ có bao nhiêu người Mỹ muốn khởi nghĩa.

Hiện tại chẳng qua là một ông lão về hưu như vậy, bỗng nhiên phát hiện bố ông ấy không phải là bố đẻ, ông làm như dân chúng có thể vì chuyện này chạy tới chỗ Chính phủ mà bắn chết ông?

– Cậu nói không sai, nhưng ở đây là Hoa Hạ, không phải nước Mỹ, thế cục và văn hóa đều không giống nhau.

Ninh Quang Diệu nói.

– Thực sự không giống nhau, theo như tôi biết, thu nhập của người ta cao hơn nhiều so với người dân Hoa Hạ, cuộc sống cũng đơn điệu, mỗi ngày đều thuộc loại ăn no rỗi việc không có việc gì làm, cho nên cả nhà Tổng Thống còn giống như con khỉ, nuôi trong một căn phòng màu trắng để nhìn ngắm.

Không giống dân chúng Hoa Hạ chúng ta, sinh một đứa con sợ bị điều tra, vào một trường học còn phải tranh nhau sứt đầu mẻ trán, con cái học hành không tốt là sốt ruột, tốt nghiệp đại học danh tiếng tiền lương thấp thì càng sốt ruột, làm việc thì sợ thất nghiệp, sợ bị quy tắc ngầm, sống không có chỗ ở, chết không có chỗ để hũ tro cốt, suốt cả ngày, dầu muối tương gạo đều phải tính toán chi li, không có xe thì ngại đi ra ngoài, mua xe xong thì tắc đường đến mức không ra ngoài được, giẫm lên chân ga đến đau chân.

Có những nơi, đến ăn cơm cũng thành vấn đề, không đói thì đã tạ ơn trời đất, nào có thể có nhiều tâm tư chú ý quốc gia đại sự này chứ, lẽ nào người nhà họ Dương đều là thân sinh của bọn họ?

Hơn nữa, mấy người tổ chức những cuộc họp này, đưa ra chủ ý gì, cũng liền phát trên TV, ông xem người dân có mấy người biết cụ thể làm cái gì không?

Nếu tôi nhớ không lầm, lúc trước cùng với tranh chấp hải đảo, các ông liền không để ý biểu tình của người dân, luôn ở đó nói suông, đó mới gọi là sự kêu ca, sự phẫn nộ của dân chúng, không phải các ông xử lý rất tốt sao?

Hiện tại lúc này, lại không thấy biểu tình, cũng không có thị uy, nhưng dưới sự chế giễu của toàn thế giới, một ông già đã nghỉ hưu ở nhà rồi, điều này cũng đủ vô tội rồi, ông già này của nhà chúng tôi, tuy không nói cho chúng tôi ông ấy không phải con đẻ, nhưng trước nay cũng không có người hỏi ông ấy!

Như thế nào, đám người chúng tôi bị chế giễu và liên lụy đều không nói gì, các người lại muốn động thủ dao thật súng thật?

Sắc mặt Ninh Quang Diệu lúc đỏ lúc trắng, cắn chặt răng, không nói ra bất cứ lời nào.

Mấy cán bộ theo Ninh gia cũng lộ ra vẻ mặt khó xử, bị Dương Thần nói như vậy, cũng thực sự giống chuyện không có gì lớn.

Dương Công Minh thảnh thơi cầm chén trà nhấp môi, nói với Yến Tam Nương đứng bên cạnh:

– Tam Nương, trà nguội rồi, thêm chút nước nóng.

– Vâng thưa lão gia.

Yến Tam Nương nghe thấy thì vui mừng, cười mỉm gật đầu đi làm việc.

Mọi người coi như thấy rõ rồi, ông cháu nhà họ Dương này căn bản chưa từng căng thẳng, chính là đang xem kịch ở đây!

Quách Tuyết Hoa và Lâm Nhược Khê nhìn Dương Thần ở đó nói linh tinh, vừa bực mình vừa buồn cười, vấn đề nghiêm túc như vậy, bị Dương Thần nói thì sắp biến thành diễn hài kịch rồi.

Dương Thần tiếp tục nói:

– Tôi cũng biết, mấy ông cũng không dễ dàng, cùng người nước ngoài đánh nhau không phải chết người sao, người chết tóm lại là không tốt, tuy người chết không phải con trai nhà mấy ông, nhưng kéo dài thì kéo dài, kéo dài lâu rồi đương nhiên mọi người dần quên đi.

Nhưng tôi buồn bực, chuyện như vậy các ông đều có thể kéo dài hết rồi, sao gặp phải chuyện nhà họ Dương, các ông liền gấp gáp muốn đưa ra kết quả vậy?

Mọi người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, ai cũng không dám liên tiếng.

Cuối cùng, vẫn là Ninh Quang Diệu cau mày nói:

– Dương Thần, vậy cậu nói, chuyện này nên giải thích thế nào?

Dương Thần ngáp một cái.

– Lại một chuyện đơn giản, ăn ngay nói thật, tình huống như nào thì giải thích như thế.

– Cái gì!?

Một gã cán bộ thất thanh nói:

– Cái này nào có được!? Nếu để cho bên ngoài xác nhận, thế thì chắc chắn càng nhiều người gây rối!

Dương Thần liếc mắt.

– Thì cái thứ mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được các ông, nghe ông lão kể chuyện cũ, đều sững sờ ở đấy, nếu đoạn quá khứ này công khai, dân chúng chắc chắn càng chịu phục.

Mọi người im lặng, Dương Thần nói như vậy, ra vẻ cũng có đạo lý, sự tích hai đời của nhà họ Dương, thực sự là khuyến khích lòng người, nhưng bị gọi là đám “Mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được”, sắc mặt cả đám người không tốt lắm…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/10/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Những câu nói ngọt ngào của nàng không ngừng văng vẳng bên tai Lâm Vãn Vinh, khiến Lâm Vãn Vinh lặng người hồi lâu: “Đúng vậy, ta khờ quá không? Sự tình nguy hiểm như vậy, làm sao lại đổ lên trên đầu mình chứ, việc này không phải phong cách của ta!” Hắn nghĩ tới nghĩ lui, bỗng giật...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Lục Thiếu Du – Quyển 18
Hóa ra là Dạ cốc chủ, ta có lễ. Nghe Hắc Vũ nói trong Thánh Linh cốc có cường giả có giao tình với sư phụ, Lục Thiếu Du không khỏi cảm thấy thân cận vài phần. Nhìn người này sợ rằng không chỉ hai bảy hai mươi tám, chắc hẳn bảo dưỡng không tồi cho nên mới như vậy. Mà khí tức người này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 8
Đới Cương Tử, không nghĩ tới ngươi lại trốn được. Đáng tiếc vận khí của ngươi quả thực không tốt cho lắm. Nói xong, một yêu thú màu trắng xuất hiện trước mặt Đới Cương Tử. Là ngươi... Ngẩng đầu nhìn vào yêu thú xuất hiện trong bầu trời, hận ý mang theo vẻ mừng thầm trong mắt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân