Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 11 » Phần 37

Dương Thần - Quyển 11

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 37

Rơi vào đường cùng, Dương Thần cũng chỉ đành ngồi trên giường, yên lặng nhìn cô xử lý công văn, tiện thể suy nghĩ chuyện “Tam Muội chân hỏa”.

Đợi gần một giờ, Lâm Nhược Khê mới làm xong tất cả công việc, duỗi thắt lưng, sau khi che miệng ngáp thì xoay người đứng dậy.

Thấy Dương Thần đang ngồi trong chăn mắt trông mong nhìn cô, nào có không rõ cái ý nghĩ của hắn chứ, Lâm Nhược Khê không khỏi lườm hắn một cái.

– Thế nào cũng phải đêm nay sao, cũng mệt cả ngày rồi, buổi sáng hôn lễ, buổi tối lại nhiều chuyện như vậy, hôm khác được không?

Dương Thần thất vọng nhưng cũng không có cách nào khác, cũng không thể ép buộc Lâm Nhược Khê dùng chân nguyên để kích thích hưng phấn được…

– Em yêu, em nghĩ gì thế, anh là vì đồng cam cộng khổ, cố ý chờ em cùng ngủ mà.

Dương Thần tràn đầy biểu cảm nghiêm túc.

Lâm Nhược Khê phì cười ra tiếng, yên lặng không nói gì leo lên giường, nép vào trong chăn.

Nằm gần ngay cạnh hắn, Dương Thần có thể ngửi thấy mùi hương hoa nhài ngào ngạt trên người cô, còn kèm theo mùi sữa nhàn nhạt, mùi vị dễ chịu khiến người ta say mê.

Dưới ánh đèn đầu giường, da thịt của khuôn mặt Lâm Nhược Khê trong suốt giống như sứ trắng, trắng mịn đem theo một chút hồng hào, đôi môi đỏ mọng kiều diễm khiến người khác phạm tội.

– Ngẩn ngơ cái gì, đừng nhìn nữa, tắt đèn đi.

Lâm Nhược Khê thực sự hơi mệt, dù sao cô cũng không phải như Dương Thần, ngủ hay không ngủ thực sự cũng chỉ là tư duy thói quen và tính lười biếng mà thôi.

Sau khi Dương Thần vội vàng tắt đèn, cùng nằm xuống, kéo Lâm Nhược Khê vào trong lòng cùng nằm đối diện nhau, cả hai có thể hít thở được mùi vị của người kia.

Mà càng khiến Dương Thần hài lòng chính là, sự đầy đặn trước ngực Lâm Nhược Khê, sít sao dán vào trước người hắn, trên hai ngọn núi nhẵn nhụi, nhô lên cách lớp váy ngủ tơm tằm, đụng chạm vào da thịt hắn, vô cùng mềm nhẵn.

Cơ thể của Lâm Nhược Khê tuy không mềm mại không xương như của Tiêu Chỉ Tình, nhưng lại mang theo sự mềm mại và đầy đặn không tầm thường, dường như mỗi tấc cơ thể, cơ bắp đều vừa đủ, vuốt từ trên lưng xuống, nơi nào cũng là tỉ lệ tuyệt diệu.

Lâm Nhược Khê rụt lui thân thể, chu miệng lẩm bẩm.

– Đừng có sờ nữa… Ngủ…

Trong sự mờ mờ tối, Dương Thần cười hì hì, đưa một tay dứt khoát đặt trên nửa cặp mông đẫy đà của cô.

Giống như là dưới tay bao phủ một bán cầu thịt, đàn hồi vô cùng.

Lâm Nhược Khê tuy biết hắn còn đang giở trò xấu, nhưng cũng không có tâm tư để để ý nhiều, dứt khoát tiếp tục nhắm mắt cố gắng tiến vào mộng đẹp.

Thế nhưng, cùng với hô hấp không ngừng của hai người, khí nóng phun ra từ trong hơi thở, không ngừng tới chỗ lông mi, gương mặt của Lâm Nhược Khê, ấm ấm, ướt ướt.

Lâm Nhược Khê không sao ngủ được, chỉ đành xoay người.

Bởi vậy, cánh tay của Dương Thần cũng rơi vào khoảng không, Lâm Nhược Khê trực tiếp xoay lưng về phía hắn, để lại cho hắn một cái gáy xinh đẹp.

Dương Thần ngửi thấy mùi hương thơm ngát nồng đậm tỏa ra từ tóc cô, nhưng không sao vui nổi.

Khóe miệng khẽ động vài cái, Dương Thần vươn tay, lại bật đèn đầu giường lên.

Ánh đèn chói mắt khiến Lâm Nhược Khê không khỏi hờn dỗi.

– Anh làm cái gì thế… Người ta nói muốn ngủ…

Vẻ mặt Dương Thần nghiêm nghị, ngồi dậy, trong lòng căm phẫn nói:

– Lâm Nhược Khê, em dậy mau.

Lâm Nhược Khê nghe hắn nghiêm chỉnh gọi tên cô như vậy, tuy không vui nhưng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi dậy, chu miệng nói:

– Làm cái gì đấy.

– Em có thái độ gì thế?

Lâm Nhược Khê nhìn vẻ mặt ủy khuất của Dương Thần, nghi hoặc nói:

– Em làm sao… Đã nói là tối nay quá mệt rồi, để ngày mai ngày kia mà.

Dương Thần lắc đầu mạnh.

– Cái anh nói không phải chuyện này. Anh muối hỏi em, tại sao anh ôm em ngủ như vậy, em lại muốn quay lưng về phía anh? Bây giờ mới kết hôn không lâu, mới bắt đầu sống cùng phòng, em lại cho anh một cái gáy như vậy, đây là em đang ngược đãi chồng!

Lâm Nhược Khê lúc này cũng không còn chút khí chất lạnh lùng thường ngày, mơ mơ màng màng lẩm bẩm nói:

– Em nào có mà… Là khí nóng từ mũi của anh, thổi làm em không ngủ được.

– Khí nóng?

Dương Thần bừng tỉnh, vội vàng giơ tay lấy hai tờ giấy từ hộp giấy ăn ở tủ đầu giường, sau đó vo thành hai viên.

Lâm Nhược Khê hiếu kỳ nhìn hắn, không biết hắn muốn làm gì.

Tiếp đó, liền nhìn thấy Dương Thần nhét hai viên giấy đó vào mũi, bởi vì viên giấy quá lớn nên còn để lại hai dải giấy phất phơ bên ngoài.

Dương Thần ồm ồm nói:

– Được rồi chứ, bây giờ mũi không thở ra nữa rồi, anh chính là nghẹn chết cũng sẽ không để bà xã của anh quay gáy về anh mà ngủ!

Lâm Nhược Khê sắp điên rồi, nhưng lại dở khóc dở cười, nhìn dáng vẻ cổ quái của hắn, lại nói ra những lời nghiêm túc như vậy, cơn buồn ngủ sắp không thấy đâu rồi.

– Ôi… trời!

Lâm Nhược Khê liền rút giấy ăn từ trên mũi Dương Thần xuống, vứt sang một bên, vừa giận vừa buồn cười mà nhìn hắn.

– Làm gì thế, không phải ghét anh thở sao.

Dương Thần không vui hỏi.

Lâm Nhược Khê giơ tay, nhéo vào mặt Dương Thần.

– Thảo nào mẹ nói với em, đàn ông chính là đứa trẻ to xác, anh nhìn anh xem, trước đây anh rất trưởng thành, rất phóng khoáng, sao gần đây càng ngày càng tính trẻ con thế? Còn học làm nũng với em… Em rốt cuộc là vợ anh hay là phải làm mẹ anh?

Dương Thần xoay xoay gáy.

– Đây là anh thực hiện quyền lợi nên có của chồng.

Lâm Nhược Khê chán nản thở dài.

– Được rồi được rồi, đừng giả vờ đáng thương với em, em đồng ý với anh, không xoay người được chưa.

Mặt mày Dương Thần lập tức rạng rỡ.

– Cái này thì ngoan rồi, nào nào, nằm xuống, anh tắt đèn…

Kết quả là, hai người lại nằm xuống dựa theo tư thế trước, Dương Thần mỹ mãn hài lòng ôm lấy cô, còn không quên đưa tay trở về vị trí cũ.

Nhưng đảo qua đảo lại như vậy, không nói đến cơn buồn ngủ của Dương Thần đã vốn không có, Lâm Nhược Khê cũng đã bị giày vò quá mức, mất sạch cơn buồn ngủ lúc trước.

Qua gần nửa tiếng, hai người lắng nghe tiếng hít thở của nhau.

– Bà xã, anh không ngủ được làm sao bây giờ.

Dương Thần hỏi.

Lâm Nhược Khê vô lực thở hắt ra.

– Em cũng vậy…

– Hí…

Dương Thần đột nhiên nói:

– Không bằng như vậy, bảo bối Nhược Khê hát một bài hát ru cho anh? Bài hát ru biết hát chứ, chính là kiểu trẻ con hát…

– Anh đang có tư duy gì thế, còn không bằng đếm cừu ấy.

– Cừu? Đó là thứ để ăn, đếm dễ bị chảy nước miếng, nếu gối có nước bọt, anh cũng không ngại, nhưng anh không thể để bà xã của anh ngửi thấy mùi nước bọt của anh…

– …

Lâm Nhược Khê rất sợ hắn lại nói ra những lời kinh hãi thế tục gì đó, chỉ đành nói:

– Thế thì được, em hát một bài hát ru, nhưng lời em không thuộc lắm, anh cố nghe đi, nghe xong thì ngoan ngoãn ngủ…

– Ừ ừ!

Lâm Nhược Khê lập tức lại cảm thấy cô giống như đang dỗ trẻ con ngủ, nhưng cũng không có quyển bài hát, chỉ mong sau khi trời sáng hắn có thể bình thường một chút.

Thanh thanh cổ họng, Lâm Nhược Khê giơ tay, vuốt nhẹ lưng của chồng, giọng dịu dàng hát:

– Ngủ đi, ngủ đi, bảo bối yêu quý của mẹ, hai tay của mẹ phe phẩy đưa… Đưa nôi đưa nôi con mau ngủ ngoan…

Đang hát, cơ thể Dương Thần bỗng nhiên run lên.

Lâm Nhược Khê ngẩn ra, bị dọa sợ, vội hỏi:

– Ông xã anh sao thế?

Dương Thần bỗng nhiên giật mình ngồi dậy, vội vàng bật công tắc đèn, thoáng chốc trong phòng lại sáng lên.

Lâm Nhược Khê mở to đôi mắt ướt át vô tội, nhìn Dương Thần thở dốc trước mắt, bị dọa rồi.

Một lát sau, Dương Thần cứng ngắc mà quay người lại, nhìn Lâm Nhược Khê đang ngơ ngác, khổ sở nói:

– Bà xã… Anh sai rồi…

– Là sao…

– Anh đã quên, em là giọng hát khũng khiếp…

Lâm Nhược Khê dần dần hiểu ra, đương nhiên là ghét giọng hát khó nghe của cô.

Thực ra điều cô không hiểu chính là, cô không phải hát “Khó nghe”, mà là căn bản không có âm nào đúng tiết tấu!

– Hừ, chê em hát khó nghe thì đừng nghe! Ngủ!

Lâm Nhược Khê xấu hổ đỏ mặt, muốn xoay người sang chỗ khác.

Dương Thần lại nghiêng người, trực tiếp nằm sấp lên phía trên người Lâm Nhược Khê, khuôn mặt áp dần xuống, tiếp đến trước mắt Lâm Nhược Khê.

Lâm Nhược Khê nhắm chặt hai mắt, không muốn để ý hắn.

– Bà xã.

Dương Thần xấu xa cười nói:

– Vốn dĩ anh thực sự định ngủ, nhưng “Khúc hát ru” em hát căn bản chính là “Khúc hát báo thức”, anh bây giờ tinh thần rất tốt, chẳng buồn ngủ chút nào cả…

– Chẳng liên quan gì đến em.

Lâm Nhược Khê lầm bầm.

Dương Thần nuốt nước bọt.

– Đương nhiên có chuyện của em rồi, em xem bây giờ đã sắp bốn giờ sáng rồi, cứ tiếp tục như thế này cũng sắp sáng, chúng ta ngủ nữa cũng không có ý nghĩa gì. Không bằng làm chút chuyện có ý nghĩa đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/10/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Trong lúc hai người âu âu yếm yếm, Xảo Xảo giúp hắn thay y phục, lại chu đáo vuốt phẳng những nếp nhăn. Lâm Vãn Vinh đang muốn lôi kéo trêu chọc nàng lần nữa, bỗng nghe một tiếng đàn khẽ vang lên, một thanh âm u uất của nữ tử từ đâu vọng đến, nhẹ nhàng truyền vào tai hắn: “Quyển...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần hối hận, đợi nửa giờ sau đến phân chi nhánh của Công ty quốc tế Ngọc Lôi, tâm tình mới bình phục một chút, trên đường đi mấy lần muốn nhảy xe trở về đánh Lý Độn một lần nữa, cuối cùng vẫn là nhịn đi. Bạn bè vô tình, tuy nhiên cũng may mắn vừa mới quen nửa ngày, về sau...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lục Thiếu Du – Quyển 19
Lục Thiếu Du, ngươi cảm thấy được ta sẽ tin sao? Linh lão nhíu mày nhìn Lục Thiếu Du, rõ ràng là biết hắn đang nói dối. Ngươi tin hay không đối với ta cũng không trọng yếu, ta chỉ nói lời thật mà thôi. Khóe môi Lục Thiếu Du hiện ý cười thản nhiên, phỏng chừng hắn lại tiếp tục đắc tội...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân