Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 12 » Phần 32

Dương Thần - Quyển 12

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 32

Lâm Nhược Khê không biết làm sao với người đàn ông trước mặt, lại nghe thấy lời cầu khẩn chân thành của Lý Tinh Tinh, cô cũng thấy mềm lòng.

Nói ra thì Lý Tinh Tinh là người con gái yêu Dương Thần sớm nhất, còn cô chỉ vì một đêm hoang đường mà bắt Dương Thần kết hôn với mình.

Chuyện cho tới bây giờ với thân phận là một người vợ, có phẩm hạnh tốt, phải đối mặt với tình cảnh như thế này, sao có thể giống như mụ la sát được.

Nghĩ đến đây, Lâm Nhược Khê lại càng nhìn Dương Thần một cách bực bội, đều tại tên xấu xa này, lại còn giả bộ cười ngây ngô, nếu không phải vì hắn, cô đã không rơi vào hoàn cảnh như vậy.

Đang lúc Lâm Nhược Khê băn khoăn trăn trở không biết nên làm sao, hai chân siết chặt vào nhau.

Dương Thần đã nhào đến, ôm chặt lấy đôi chân thon dài của cô, dúi đầu lên cặp đùi nõn nà của cô.

– Anh… Anh làm gì vậy, bỏ ra…

Lâm Nhược Khê xấu hổ đỏ mặt, chuyện này giống như là đứa trẻ đang làm nũng mẹ vậy.

Mọi người đứng bên cạnh cũng ngây người, Dương Thần da mặt dày vượt xa sức tưởng tượng của mọi người.

Lý Tinh Tinh sắp không thể phân biệt được, Dương Thần đang thành khẩn cầu xin hay là khoa trương đây.

Dương Thần vừa áp mặt lên cặp đùi của Lâm Nhược Khê mà hít hà, vừa nói một cách vô lại:

– Bà xã em không tha thứ cho anh, anh sẽ không đứng dậy.

Lâm Nhược Khê tức đến sắp rơi nước mắt:

– Anh đúng là đồ xấu xa, anh ôm chân em như vậy làm sao em có thể giận anh được chứ? Anh ức hiếp em!

– Vậy nếu anh buông chân em ra, em sẽ tha thứ cho anh đúng không?

Dương Thần vui mừng, nhanh chóng buông tay.

Lâm Nhược Khê tức giận quá đến bật cười, cắn chặt môi, cuối cùng thở hắt ra, không để ý tới Dương Thần mà nói với Lý Tinh Tinh:

– Tinh Tinh, đi theo tôi lên tầng chúng ta nói chuyện.

– Hả?

Lý Tinh Tinh sửng sốt, sau khi tỉnh lại, lập tức gật đầu đồng ý.

Lâm Nhược Khê không ở lại thêm, đi cùng Lý Tinh Tinh lên tầng, đi vào phòng khách đóng cửa lại.

Dưới tầng đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Dương Thần không biết đã đứng dậy từ lúc nào, ngồi vào chiếc ghế Lâm Nhược Khê đã ngồi trước đấy, dùng đôi đũa của Lâm Nhược Khê gắp một gắp cải trắng cay bỏ vào miệng nhấp nháp, sau đấy cầm thìa của Lâm Nhược Khê bắt đầu ăn canh.

Đám người Park Chuan ngơ ngác nhìn hắn, trong đầu chỉ hiện lên mấy chữ “không tim không phổi”.

Dương Thần thấy mọi người đều nhìn hắn chằm chằm, Park Chuan và Trinh Tú cũng không ăn cơm, hắn cười hi hi nói:

– Sao lại nhìn tôi, ăn cơm đi, tôi nghĩ Nhược Khê phải một lúc nữa mới xuống, tôi dùng bát và đũa của cô ấy được rồi.

Park Chuan cười cứng nhắc nói:

– Dương tiên sinh đúng là thay đổi trong nháy mắt.

– Ồ! Không như vậy thì biết làm sao được, bà xã thích được dỗ ngọt, nói đạo lý với phụ nữ chẳng khác gì tự mình chuốc khổ, ngoan ngoãn nhận sai, tự tôn cái quái gì, cái ấy chỉ để cho người khác nhìn thôi.

Giống như việc tôi ăn đồ ăn trong bát, nhưng nhìn đồ ăn trong nồi, muốn trong nhà ngoài nhà đều êm đẹp, thì phải mềm mỏng, suy nghĩ vì đại cục, đây gọi là tính kế lâu dài.

Đây là bài học của tôi qua vô số lần bị thê thảm mới có thể đúc kết ra được kinh nghiệm quý báu này, nếu mọi người có hứng thú có thể trao đổi và chia sẻ điều tâm đắc với tôi…

Nói xong, Dương Thần chào hỏi qua với đám vệ sĩ và đám người làm trong nhà, cũng không hề cảm thấy xấu hổ gì.

Trinh Tú ngồi xuống, bĩu môi nói:

– Anh Dương càng ngày càng không biết xấu hổ, anh không lo lắng cô Vivian trên tầng bị chị Nhược Khê mắng à?

Dương Thần lắc đầu:

– Không có chuyện ấy, Nhược Khê có tức giận cũng sẽ nhắm vào anh, trước khi về đây anh đã nghĩ kỹ rồi, cho dù bảo anh làm trâu ngựa anh cũng làm hết.

– Dương tiên sinh, không thể nói như vậy được, nam tử hán đại trượng phu có bản lĩnh, năm thê bảy thiếp là chuyện thường, từ xưa tới nay đừng nói là chế độ một vợ một chồng, cho dù có là hôn nhân cũng không phải là thứ gì tất yếu.

Người đàn ông không có bản lĩnh, thì cho dù có một vợ cũng không thể chăm sóc tốt được, người đàn ông có bản lĩnh thì cho dù có mấy chục người phụ nữ, cũng có thể cho họ vàng bạc treo đầy người, sống sung túc, hơn nữa, chuyện nam nữ, không phải chỉ có một bên là được, cho nên Dương tiên sinh cũng không cần phải quá nghiêm túc.

Park Chuan khoát tay nói.

Dương Thần cười nói:

– Xem ra Hội trưởng Park lúc còn trẻ cũng rất phong lưu?

Park Chuan vội ho khan một tiếng, quay đầu nhìn Trinh Tú chớp mắt, lúng túng nói:

– Tôi chỉ có một vợ mà thôi, không đáng nhắc tới rồi, mời cậu dùng cơm.

– Ông ngoại, xem ra ông không ghét cách làm này của anh Dương?

Trinh Tú đột nhiên hỏi.

Park Chuan không ngờ Trinh Tú sẽ hỏi thẳng như vậy, do dự nói:

– Người có năng lực giống như Dương tiên sinh đây, có không ít cô gái yêu thích, như vậy cũng có thể hiểu được.

Mặc dù không hiểu rõ lắm về hoàn cảnh của Dương Thần, nhưng ánh mắt của Park Chuan đột nhiên trở nên sắc sảo, ông có thể nhìn ra, Dương Thần không bình thường như biểu hiện bên ngoài của hắn, huống hồ hắn còn có loại đan dược thần kỳ như vậy.

– Thật sao?

Trinh Tú mừng thầm, đôi mắt đẹp sáng long lanh.

Park Chuan nghi ngờ nhìn cô cháu gái:

– Trinh Tú, sao đột nhiên hỏi như vậy?

Trinh Tú dừng lại, le lưỡi, phùng miệng nói:

– Không có gì, chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi ạ.

Nói xong, Trinh Tú cúi đầu tiếp tục đánh chén các loại hải sản.

Tuy nhiên ánh mắt của Park Chuan lại lướt qua lướt lại giữa Trinh Tú và Dương Thần mấy lần, có chút ưu tư.

Trong mắt mọi người thì Dương Thần là “đồ vô sỉ”, “không tim không phổi”, nhưng lúc này hắn không hề bình thản như vẻ ngoài.

Tâm tư của hắn cũng theo lên tầng mất rồi, nghĩ tới Lâm Nhược Khê rốt cuộc sẽ nói gì với Lý Tinh Tinh đây.

Với những thủ đoạn của Lâm Nhược Khê, thì hẳn Lý Tinh Tinh sẽ không trụ được, mặc dù Lý Tinh Tinh nói sẽ ngoan ngoãn, nhưng làm sao có chuyện lại không suy nghĩ gì?

Hắn nhẫn nhịn không dùng thần thức đi thăm dò, Dương Thần cảm thấy nên tôn trọng quyết định của Lâm Nhược Khê.

Sau bữa tối, ở dưới lầu xem tivi được một lúc, thì trên tầng bắt đầu mới có động tĩnh.

Lâm Nhược Khê đưa Lý Tinh Tinh xuống tầng, tinh thần có chút mệt mỏi, nhưng không có vẻ tức giận.

Dương Thần nuốt yết hầu, nhìn Lý Tinh Tinh, cô cũng không có vết tích đã từng khóc, lúc ấy hắn mới thấy an tâm, vô cùng tò mò không biết Lâm Nhược Khê đã nói gì.

Dường như nghe thấy tâm tư của Dương Thần, Lâm Nhược Khê hừ nhẹ nói:

– Không cần lo lắng, em sẽ không mắng người sau lưng anh đâu.

Dương Thần cười hì hì nói:

– Làm gì có, anh biết vợ anh là người khoan dung độ lượng mà.

Lâm Nhược Khê khẽ thở dài nói:

– Em đã nói chuyện với Tinh Tinh rồi, cô ấy cũng rất nhớ cha mẹ ở Trung Hải, cho nên cô ấy sẽ không tiếp tục học lên tiến sĩ nữa, về Trung Hải tiếp tục công việc dạy học. Chuyện này em không tiện giúp, anh nói với mẹ, nhờ mẹ dựa vào quan hệ tìm cho cô ấy một công việc ở sở giáo dục.

Lý Tinh Tinh vội nói:

– Không… không cần đâu, chị Nhược Khê, em đi dạy học ở trường cấp ba là được rồi.

– Không phải ngại, em là giáo viên, chẳng may gặp phải đám học sinh ngỗ nghịch hay là lãnh đạo xấu, thì tên này có thể yên tâm được hay sao.

Lâm Nhược Khê liếc mắt nhìn Dương Thần một cái:

– Đúng không?

Dương Thần ngượng ngùng gật đầu:

– Vẫn là vợ suy nghĩ chu đáo nhất, lát nữa anh sẽ bảo mẹ sắp xếp.

Một công việc bình thường ở sở giáo dục đối với Lý Tinh Tinh hoàn toàn không có vấn đề gì, ổn định, an toàn, không thể để cô không làm gì được, nhưng cũng không khiến cô quá mệt mỏi.

Với ảnh hưởng của nhà họ Dương, chuyện nhỏ này đáng gì.

Trong lòng Lý Tinh Tinh vô cùng cảm động, ánh mắt hơi ướt nói:

– Chị Nhược Khê, cảm ơn chị…

Lâm Nhược Khê vuốt vuốt bàn tay của Lý Tinh Tinh, nói:

– Sau khi về Trung Hải, nhớ phải tiếp tục dạy chị nấu cơm, chị đến nhà em làm, tránh ở nhà mẹ lại nói chị vụng về.

Lý Tinh Tinh gật gật đầu, cười ngọt ngào.

Trinh Tú bên cạnh có chút không vui:

– Chị Nhược Khê, chị đưa cô Vivian đi rồi, thì em không có cô giáo nữa à?

– Em có thể đổi giáo viên mà, hoặc là đi học đại học, trường đại học nữ Ewha chẳng phải rất thích hợp với tiểu thư như em sao.

Lâm Nhược Khê cười nói.

Trinh Tú cong môi, khuôn mặt oan ức.

Lý Tinh Tinh cũng có chút nuối tiếc cười với Trinh Tú, sau đó đi tới trước mặt Park Chuan, cúi người nói:

– Cảm ơn Hội trưởng đã chăm sóc tôi trong thời gian qua, tôi đã quyết định về Trung Hải rồi, ở đấy có cha mẹ cần tôi chăm sóc, tôi thuộc về nơi ấy, không thể hoàn thành công việc dạy dỗ cho Trinh Tú, thành thật xin lỗi.

Park Chuan cũng không có cách nào, kỳ thực ông cũng đã đoán trước được chuyện này, ông khoát tay nói:

– Không có gì đáng ngại, tôi sẽ nói với phía Mỹ, sau này hoan nghênh cô Vivian tới Hàn Quốc thăm Trinh Tú.

Mọi chuyện được giải quyết một cách thuận lợi, Lý Tinh Tinh sáng mai sẽ thu dọn hành lý, trở về Hoa Hạ.

Đối với người con gái một năm không về nhà, mong nhớ cha mẹ, lại thêm biết tin cha mẹ vẫn gạt cô tự làm lụng kiếm tiền, trong lòng cô vô cùng sốt ruột.

Sau khi đưa Lý Tinh Tinh về tới nhà cô thu dọn hành lý xong, Dương Thần không kìm được hỏi Lâm Nhược Khê.

– Nhược Khê yêu dấu, em đã nói gì với Tinh Tinh vậy, chỉ nói mỗi chuyện cô ấy về nước thôi?

Lâm Nhược Khê không quan tâm đi lên tầng vào phòng:

– Phải thì sao.

– Không thể nào, nói chuyện lâu như vậy, làm sao có chuyện chỉ nói mỗi chuyện ấy?

Lâm Nhược Khê mệt mỏi liếc mắt một cái:

– Em rất mệt, anh muốn biết thì đi hỏi Tinh Tinh đi.

Dương Thần không nói được gì đành phải ngoan ngoãn ngậm miệng, nghĩ về tới Trung Hải, nhất định sẽ hỏi Lý Tinh Tinh rốt cuộc hai người đã nói chuyện gì.

Nhân thời gian Lâm Nhược Khê đi tắm rửa, Dương Thần gọi điện cho Quách Tuyết Hoa, Quách Tuyết Hoa biết được cậu con trai của mình lại thần kỳ tới mức đem về cho bà thêm một cô con dâu, cũng không biết nên khóc hay nên cười nữa.

Nhưng đối với một cô gái từng học ở Mỹ lại có hai bằng thạc sĩ, lại lớn lên trong một gia đình giản dị, Quách Tuyết Hoa cũng khá hài lòng, luôn miệng nói sẽ sắp xếp cho Lý Tinh Tinh một vị trí thích hợp.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/10/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hạ Thiên – Quyển 11
Gương mặt nhân viên phục vụ chợt xám đen, hắn công tác ở nhà hàng này đã được nửa năm, đây là lần đầu tiên gặp một vị khách muốn mang về nhà ăn. Phải biết rằng khách đến ăn cơm Tây phần lớn đều chỉ chú trọng tư tưởng, nếu đóng gói mang về thì khác nào mua thức ăn nhanh? Tất...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Vĩnh Hằng – Quyển 4
Bên bờ Không Hà Viện, trong rừng, trong một cái hố cực sâu... Trong hố là một cây Không Dong Thụ vỡ vụn, thật lâu sau, từ trong đó mới có một bóng người run rẩy cố gắng bò ra, chính là tên thiên kiêu mới kêu gào ban nãy. Trên mặt hắn không còn sự kiêu ngạo, hay điên cuồng, mà chỉ có sợ hãi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Dương Thần – Quyển 8
Vốn dĩ tưởng rằng Lâm Nhược Khê dùng Bentley màu đỏ của cô trang trí một ít quà là xong, nhưng tình hình này thật không... Một chiếc Ford F350 mới toanh màu trắng đang đậu ngang nhiên ở trong góc! Ford thế hệ F, là hình thể xe đại diện cho tinh thần rắn rỏi của nước Mỹ, mã lực lớn, trang sức...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân