Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 14 » Phần 47

Dương Thần - Quyển 14

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 47

Đi đến cửa, Dương Thần đã nhìn thấy Vú Vương đang quét sân.

Vú Vương ngẩn đầu nhận ra Dương Thần, sau khi sửng sốt một chút thì kinh hỉ nói:

– Cô gia? Con sao lại trở về? Một mình?

Dù sao cũng đã có tuổi, nhiều ngày như vậy ở trong nhà, bên người tuy có con gái nhưng Vú Vương vẫn mong quan năm mới hai vợ chồng dẫn Lam Lam về Trung Hải.

Dương Thần nói bản thân có đồ vật quên trong nhà, mới một mình quay về một chuyến, Lâm Nhược Khê còn ở Yến Kinh, tất cả đều bình yên.

– Vú Vương, Mẫn Quyên mấy ngày nay cũng ở đây với vú chứ.

Dương Thần coi như không chút để ý hỏi.

Vú Vương cũng không nghĩ nhiều.

– Đúng vậy, cũng nhờ Mẫn Quyên, Quế Phương về quê rồi, chỉ có cô ấy ở lại cùng ta, bằng không ta có thể đã buồn chết.

– Tình nhi không ở cùng mẹ sao?

Mẹ Vương cười mắng:

– Đứa nhỏ kia như đứa bé chơi hoài không đủ. Nha đầu Tình Nhi dù sao cũng là thanh niên, luôn thích ra ngoài chơi.

– Thái Nghiên tiểu thư của Thái gia sau khi từ chức vẫn không có chuyện gì liền mang theo Tình Nhi ở bên ngoài chơi, ta cũng không hết cách với nó.

Dương Thần luôn thích nghe ngóng loại chuyện này, dù sao đều là người phụ nữ của mình, quan hệ gần chút sau này dễ ở chung.

Nói xong liền đi vào phòng sau, Dương Thần thấy thân ảnh Mẫn Quyên đang bận rộn trong phòng bếp, người phụ nữ nông gia này sau khi vào thành phố ăn mặc vẫn mốt hơn trước kia một chút, tuy không phải quần áo sa hoa gì, nhưng cũng bắt đầu dụng tâm.

Xem bộ mặt thỏa mãn làm đồ ăn, vô cùng đơn thuần, Dương Thần thật không thể tưởng tượng, người phụ nữ như vậy sẽ có âm mưu gì sau lưng, vậy bên cạnh mình rốt cuộc có bao nhiêu hắc ám không bị phát hiện.

– Mẫn Quyên.

Dương Thần gọi một tiếng.

Mẫn Quyên quay đầu, thấy Dương Thần bỗng nhiên quay lại, kinh ngạc nói:

– Dương tiên sinh, ngài sao lại đột nhiên quay lại? A, tôi mới thu dọn bữa sáng xong, ngài đói không, có cần làm bát mì cho ngài không?

Dương Thần cười lắc đầu.

– Cô theo tôi lên nhà, tôi có chuyện muốn hỏi, chuyện ở phòng bếp chút nữa giải quyết.

Mẫn Quyên vài phần nghi hoặc xoa xoa tạp dề nhưng không hỏi nhiều, thật ra vú Vương thấy tình cảnh này có chút nghi ngờ, không hiểu Dương Thần tìm Mẫn Quyên làm gì.

Đi tới tầng hai, Dương Thần ý bảo Mẫn Quyên mở cửa phòng cô ra.

Mẫn Quyên không rõ, nhưng chủ nhà yêu cầu cũng chỉ có thể nghe theo, chỉ là trong lòng chung quy có điều không yên.

Sau khi vào phòng, Dương Thần nhìn khắp nơi, cũng không thấy gì đặc biệt mới xoay người hỏi:

– Mẫn Quyên, lúc trước ông nội Lam Lam để cô đưa Lam Lam đến tìm chúng tôi, có phải còn giao cái gì đó cho tôi không?

Mẫn Quyên sửng sốt, biểu tình có chút mất tự nhiên, cười nói:

– Tôi… không rõ ý của Dương tiên sinh là gì.

Ánh mắt Dương Thần dần âm lãnh.

– Cô thật sự không rõ?

Mẫn Quyên không lưu loát lắc đầu, ánh mắt có chút trốn tránh.

– Không rõ…

Dương Thần không nói thêm gì nữa mà lấy ra tràng hạt Tống Thiên Hành đưa cho Lam Lam.

Mẫn Quyên thoáng nhìn tràng hạt kia liền ngơ ngẩn cả người, lập tức lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

– Tràng hạt của lão gia? Dương tiên sinh, ngài tìm thấy ở đâu? Tìm được lão gia rồi?

– Đây không phải trọng điểm.

Âm thanh của Dương Thần trầm xuống, đã mơ hồ phát ra nộ khí, uất giận nói:

– Tôi càng quan tâm chính là, đại thúc bảo cô giao tín vật và thư cho tôi, những thứ đó ở đâu?

Mẫn Quyên như bị điện giật sững sờ ngay tại chỗ, sắc mặt có chút trắng bệch, biết Dương Thần biết rõ sự việc đã trải qua, run rẩy nói:

– Dương tiên sinh, ngài nghe tôi giải thích…

– Ở đâu?

Âm thanh của Dương Thần như tiếng chuông lớn, hai mắt nộ tĩnh!

Mẫn Quyên “phịch” mà quỳ rạp xuống đất, lệ như suối trào, cầu xin nói:

– Dương tiên sinh, xin ngài nghe tôi giải thích! Tôi thật sự không có ác ý, tôi có nỗi khổ của mình!

Dương Thần chỉ cần vừa nghĩ tới người phụ nữ này thế mà lại lén lút giấu đi di vật của 17, còn không để mình biết, cốt nhục của mình còn sống trên đời, liền hận không thể nghiền cô ta thành tro!

Có lẽ giữa tình cảm nam nữ thông thường, nói chuyện gì thề non hẹn biển, cùng sinh cùng tử đều chỉ là lời nói lãng mạn mà thôi.

Nhưng đối với Dương Thần, 17 từ nhỏ cùng nhau lớn lên, trải qua đau khổ người thường không thể tưởng tượng, cuối cùng có thể đi đến cùng nhau, hơn nữa còn thai nghén ra kết quả, loại cảm tình này là khắc cốt ghi tâm, dung tiến cốt nhục, thật sự là có thể dùng toàn bộ tình cảm sinh mạng của mình để bảo vệ.

Cho nên, điều này khiến Dương Thần vô cùng căm phẫn, nếu không phải hai ba năm này tính nết bớt phóng túng rồi, Mẫn Quyên hẳn đã là người chết.

Xương cốt toàn thân “răng rắc” rung động, Dương Thần không chết tay mình, chậm rãi thu hồi tràng hạt, nhìn Mẫn Quyên khóc lóc than thở, hỏi:

– Cô nói đi, lý do gì.

Mẫn Quyên như được đại xá, lau nước mắt, liên tục dập đầu với Dương Thần, sau đó mới nghẹn nào nói:

– Dương tiên sinh, ngài không phải người bình thường, điều này tôi ở trong nhà thời gian dài đương nhiên có thể cảm nhận được.

– Ngài với lão gia đều giống nhau, đều là nhân vật tu hành đắc đạo, tôi là một nông phụ ở nông thôn ra, tuyệt đối không có can đảm dám trái ý ngài.

– Hừ.

Dương Thần cười lạnh.

– Lá gan của cô còn chưa đủ ư? Nếu không phải tôi qua được kiếp nạn này, có duyên gặp lại đại thúc, tôi chỉ sợ cả đời đều bị người gọi là nông phụ lừa dối!

Mẫn Quyên dùng sức lắc đầu.

– Không phải, Dương thiếu gia xin ngài nghe tôi nói, là tôi không đúng, nhưng chủ ý của tôi cũng là vì nhà này, vì Dương tiên sinh và phu nhân, Lam Lam một nhà ba người sống vui vẻ.

Dương Thần cau mày nói:

– Cô cũng đừng muốn nói vài câu vuốt mông ngựa, cô cho rằng tôi dễ lừa bịp sao?

– Mẫn Quyên tôi ba đầu sáu taycũng không dám!

Mẫn Quyên nửa khóc nửa kể nói:

– Tôi chẳng qua là một người học vài năm tiểu học, là người phụ nữ ở nông thôn trồng trọt, cố ý lừa gạt Dương tiên sinh thì có lợi gì cho tôi chứ?

Dương Thần lòng nổi lên một chút gợn sóng, những lời này của Mẫn Quyên không phải không đúng, Dương Thần cũng buồn bực, lừa gạt tất cả mọi người không có lợi ích gì với Mẫn Quyên.

– Vậy cô vì sao làm như vậy?

Dương Thần hỏi.

Mẫn Quyên cố gắng trấn định lại, tiếp tục nói:

– Tôi không dám lừa ngài, nói thật, phong thư lão gia đưa cho tôi, bởi vì tôi sơ sẩy một lần, không cẩn thận làm rách.

– Lúc ấy tôi muốn đổi phong thư, tránh để ngài nghĩ tôi nhìn lén nội dung bên trong. Nhưng tôi, lúc ấy không nhịn được, khi bỏ vào phong thư mới vẫn nhìn thấy nội dung trên đó…

Nhìn thấy Dương Thần mặt lộ hàn ý, Mẫn Quyên liều mạng xua tay nói:

– Dương tiên sinh, tôi chỉ là quá quan tâm lão gia rốt cuộc đi đâu, ông ấy là ân nhân cứu mạng của tôi, đại ân công! Tôi nghĩ trong thư có lẽ có manh mối… Kết quả, kết quả là liên quan đến thân thế của Lam Lam, vài câu tôi cũng không hiểu.

– Thư và chùy thủ ở đâu.

Dương Thần mặt không chút thay đổi hỏi.

Mẫn Quyên lúc này mới nhớ tới, đứng dậy chạy tới tủ quần áo, mở ngăn tủ ra tìm một lần từ trên xuống dưới, rốt cuộc tìm thấy hai tín vật trong một cái túi plastic màu đen bị đè nặng ở dưới.

Khi Mẫn Quyên run rẩy đưa hai tín đến tay Dương Thần, mắt Dương Thần không khỏi hiện lên tia đau thương cùng hoài niệm, ánh mắt gắt gao nhìn chuôi chủy thủ này, hốc mắt đỏ, không cách gì nói ra.

Đây là chủy thủ quân dụng được tấm vải màu lam khéo léo dệt thành quấn lấy, mũi nhọn dày đặc, lưu loạt sắc bén, mặt trên còn có hai ba vết máu, vết máu này do38 sẫm khó có thể lau đi.

Chủy thủ trải qua nhiều năm sát phạt, có vài vị trí xuất hiện lỗ hổng thật nhỏ, thêm vài phần sát ý.

Một cái chủy thủ không tính là trân quý như vậy, lại khiến mắt Dương Thần không ngừng lóe sáng như nhìn thấy khuôn mặt nơi xa xa kia, thân ảnh cô cầm chủy thủ này đơn điệu mà cô tịch.

Đây là vũ khí tùy thân cô luôn mang bên người, giai nhân đã đi, khoảng không lưu tàn binh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 14
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 05/11/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 23
Cả đời này, đại ca nàng cũng không có bằng hữu gì. Có người nói Ngưu Hữu Đức chính là bằng hữu duy nhất của đại ca nàng. Đại ca đã qua đời. Mình lại hạ thủ đối với bằng hữu duy nhất của đại ca. Mình làm sao ăn nói được với đại ca đã chết đây. Người khác đều nói đại ca...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 32
Kỳ thật, Cao Nham muốn cưới nhất vẫn là Quảng Mị Nhi. Tư sắc của Quảng Mị Nhi liếc mắt đã khiến tim hắn đập thình thịch. Trăm xem không chán, thêm việc Quảng Mị Nhi là nữ nhân của Quảng thiên vương, cưới nàng tất nhiên sẽ có ưu đãi thật to. Vì thế hắn cố ý tìm cô mẫu. Cô mẫu cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lăng Tiếu – Quyển 19
Hậu Lãng Minh có cảm giác hợp ý, nói: Đúng vậy, lời này không sai, rất khó tìm được nữ nhân khiến mình thống khổ, tư vị tương tư này quá khó chịu! Hậu Lãng Minh sau đó uống rượu, thần sắc đau khổ. Ngay lúc này có một đoàn người đi tới. Một người trong đó nhìn qua bên này, những người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân