Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 6 » Phần 66

Dương Thần - Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 66

Người đang vật lộn với cô gái xinh đẹp trên tầng Dương Thần không thể nghĩ đến việc, cũng không có tâm trạng nào để tìm hiểu trước, Lâm Nhược Khê đột nhiên trở về trước thời hạn, hơn nữa đứng ngay phía dưới ban công.

Chẳng qua là có khả năng, Dương Thần đưa An Tâm hoàn toàn khỏa thân, trực tiếp ra sát cửa sổ.

Cứ như vậy, An Tâm từ trên giường ban đầu, liền biến thành quay lưng về phía Dương Thần, cơ thể bị ép sát vào cánh cửa kính.

Phía trước lạnh như băng, phía sau là người đàn ông với hơi thở nóng hổi và sức mạnh đán tiến lên khiến cô bừng tỉnh, biến thành con thuyền giữa mênh mông biển khơi.

An Tâm lập tức không khống chế được giọng của mình, hét to cầu xin tha thứ. Sự kích thích cũng không phải bình thường có thể chịu được.

Dương Thần làm sao mà nghe được sự cầu xin tha thứ có thể ngừng tấn công, sóng lại tiếp sóng từ phía sau tiến lên, khiến An Tâm khóc như mưa. Khiến cho cánh cửa thủy tinh không ngừng rung động kêu vang, chỉ sợ đổ.

Một nam một nữ trên lầu gây ra động tĩnh quá lớn. Lọt vào tai ba người dưới tầng không khác gì sấm giữa trời quang.

Cả người Lâm Nhược Khê hình như ngơ ngác đứng yên một lát, ánh mắt dừng lại ở vị trí phòng của Dương Thần. Dần dần cơ thể run rẩy đứng lên, cố gắng đứng lên, tự nhắc mình không được rút lui, mới có thể đứng vững.

Vừa rồi còn nhẹ nhàng như vừa cởi áo khoác, lập tức bị dội một gáo nước lạnh.

Lâm Nhược Khê hoảng hốt, quên mất mình đang ở đâu. Cô chỉ cảm thấy đâu đó vang lên tiếng đổ vỡ.

Hóa ra, hắn vội vội vàng vàng về nước để xử lý chuyện này của An Tâm sao. Như vậy, cô không hỏi hắn chính là lựa chọn chính xác.

Lâm Nhược Khê đột nhiên cảm thấy mình đứng ở đây có vẻ rất buồn cười. Chính mình đã chạy về đây trước một ngày, cũng có vẻ nhàm chán như vậy.

Lớn hơn cả chết… không ngờ là cảm giác như vậy, hay là căn bản cô không có gì đau khổ, vẫn chỉ là tự tìm nỗi buồn.

Sau một hồi đau lòng ngắn ngủi khó có thể chịu đựng. Khó khăn lắm Lâm Nhược Khê mới không ngất xỉu, đứng chết lặng nghĩ.

Vừa nãy Quách Tuyết Hoa vẫn đang vồn vã lúc này đã bỏ qua. Bà không thể đối mặt với con dâu. Phải biết rằng An Tâm là do bà giữ lại trong phòng Dương Thần.

Thằng nhóc này sao có thể làm như vậy, sao không chọn thời gian. Chẳng lẽ khó nhẫn như vậy sao?

Vẻ mặt vú Vương cũng thật là không tốt, là bà nhìn bộ dạng giống như mất hồn của Lâm Nhược Khê mà giống như kim đâm trong lòng. Lâm Nhược Khê đã thể hiện mọi cảm xúc tiêu cực đều đã thể hiện ra.

Vú Vương lần đầu tiên thấy căm hận Dương Thần như thế. Từ trước đến nay bà vẫn coi đó là người không tồi, nhưng lần đầu tiên cảm thấy phản cảm.

Một lúc lâu sau, tiếng gầm trên tầng vẫn không yên tĩnh.

Quách Tuyết Hoa cảm thấy như vậy, cục diện đã không thể xoay chuyển. Hít một hơi thật sâu, nói một câu không đầu không cuối:

– Nhược Khê, mẹ thấy…

– Mẹ…

Mặt Lâm Nhược Khê không chút thay đổi ngắt lời Quách Tuyết Hoa giọng nói đầy bình tĩnh nói:

– Con đột nhiên nhớ là Công ty có chút việc cần làm, con không ăn bữa sáng nữa.

Nói xong, Lâm Nhược Khê cầm lại hành lý trên tay vú Vương. Quay đầu đi ra nhà xe, không có chút sức sống nào.

Quách Tuyết Hoa cũng không nói tiếp. Trên thực tế bà cũng biết nói gì cũng uổng phí.

Lâm Nhược Khê coi như không có chuyện gì xảy ra, lẳng lẳng leo lên chiếc Bentley màu đỏ, sau đó quay chào Quách Tuyết Hoa và vú Vương, rời căn biệt thự.

Quách Tuyết Hoa ngửa đầu nhìn cơn mưa sắp đến. Trong lòng mây đen cũng đang đến, không khỏi cảm thấy bùi ngùi.

Bạn đang đọc truyện Dương Thần – Quyển 6 tại nguồn: http://truyensextv1.com/duong-than-quyen-6-full/

Một sườn núi nhỏ ở ngoại thành Bắc Kinh. Có một căn biệt thự cổ. Hình như đã có từng hàng trăm năm nay. Nhưng được giữ gìn cẩn thận nhưng cây cột trạm trổ hoa văn tinh xảo vẫn chưa hề cũ.

Trong căn phòng trung tâm, được sắp xếp rất nhiều quyển truyện rực rỡ, ngọn đèn chiếc sáng một khu vực.

Một người đàn ông lớn tuổi, tóc đen, khoác một chiếc áo khoác vũ, đang ngồi trước bàn học, trong tay cầm một tấm ảnh, ánh mắt thất thần.

Ngọn đèn chiếu vào khuôn mặt gầy yếu của ông lão đáng thương cùng với bức ảnh ông đang cầm.

Trên bức ảnh, là một người đàn ông trẻ, đang ôm một chú bé con bên cạnh là người phụ nữ trẻ đang tươi cười, đứa bé cũng đang cười vui.

– Cốc cốc…

Có tiếng gõ cửa.

– Vào đi.

Người đàn ông nói, im lặng bỏ bức ảnh vào ngăn kéo bàn học. Vẻ mặt cũng trở nên khó hiểu.

Một người đàn ông trung niên mặc bộ đồ tây màu trắng, vẻ mặt khó coi đi vào nhìn người đàn ông cũng kính nói:

– Cha, em gái và em rể con đã nói với bọn họ rồi.

– Em con thế nào?

Người đàn ông hỏi.

Người đàn ông trung niên khoát tay nói:

– Đau khổ ngất đi, sau khi tỉnh lại vừa khóc vừa ồn ào, xin gặp cha và em rể. Sự việc không đơn giản giống như họ nghe được. Cho dù điều tra rõ ràng vẫn phải báo thù. Bọn họ không nên nhúng tay, nếu không sẽ nguy hiểm.

Người đàn ông gật đầu.

– Vân Bằng, con thấy chuyện này thế nào?

– Cha, con không biết, nếu nhìn ngoài, sát thủ hẳn là Dương Thần của nhà họ Dương, nhưng nếu cẩn thận nghĩ lại. Hắn làm như vậy quá không suy nghĩ. Nhà họ Dương sẽ không để Dương Thần làm như vậy. Nhưng… lại không có chứng cứ chứng minh ai và thế lực nào làm.

Lão già nháy mắt thở dài:

– Dương Công Minh là người trong sáng. Tôi đã làm việc với ông ta hơn mười năm, chưa từng thấy ông ta có hành động nào dám làm không dám nhận.

Mặc kệ lần này rốt cuộc có phải cháu ông ta giết cháu ngoại tôi không. Người nhà họ Dương chỉ cần không đứng ra thừa nhận, tôi tin không phải Dương Thần làm.

Vẻ mặt Lý Vân Bằng nghiêm trọng:

– Nếu thật sự không phải nhà họ Dương làm, thì giết Lỗ Dân. Chẳng lẽ là nhà họ Lý chúng ta có kẻ thù, làm cho nhà họ Lý chúng ta hiểu lầm.

Lý Mạc Thân hừ một tiếng, mắt sáng lên nói:

– Mặc kệ là vì lý do gì, đều là vì Dương Thần lòng muông dạ thú kia. Ở Bắc Kinh không có mấy gia tộc có khả năng biết được chuyện giữa bốn gia tộc lớn. Ngoại trừ nhà họ Lý chúng ta chuyện phụ trách tình báo trong và ngoài nước nên biết tỉ mỉ. Nhà họ Dương cũng vì hoàn cảnh đặc biệt mà biết được tương đối rõ. Nhà họ Ninh cũng biết chút ít, nhà họ Đường mấy năm nay chỉ kinh doanh sẽ không biết.

Một số người muốn cho nhà họ Lý chúng ta mâu thuẫn với nhà họ Dương. Có lẽ biết nhà họ Lý chúng ta có thể làm được việc này.

Lý Vân Bằng suy nghĩ cẩn thận đoán:

– Chẳng lẽ là nhà họ Thái? Thái Vân Thành hiện giờ thành tướng quân của Viêm Hoàng Thiết Lữ. Nên biết, y đều biết rằng thế không đúng. Thái Vân Thành ra vẻ quan hệ với Dương Thần rất tốt, không có động cơ gì, huống chi tướng quân Viêm Hoàng Thiết Lữ quan trọng vẫn là xử sự khiêm tốn. Y chẳng lẽ không sợ giống như Lâm Chí Quốc bị sứ giả Hồng Mông bí mật đưa đi?

Nghe đến tên Lâm Chí Quốc, Lý Mạc Thân nhướng mày nói:

– Thái Vân Thành không có khả năng, nhưng có thể tướng quân Viêm Hoàng Thiết Lữ Hồng Mông mang đi. Thật ra có khả năng trở thành trở thành cái cớ cho một số người. Người cả Bắc Kinh biết đến, ngoài trừ hai cha con ta những người khác có thể đếm được trên đầu ngón tay rốt cuộc là ai thần thông quảng đại. Biết Hồng Mông của Trung Quốc chúng ta có tồn tại. Hơn nữa hiển nhiên rất rõ ràng, Hồng Mông sẽ có sự ràng buộc với Dương Thần.

Lý Vân Bằng nhíu mày, cũng không nghĩ ra được rốt cuộc là ai làm, đành đứng im không nói.

Dưới ngọn đèn, Lý Mạc nhắm mắt suy nghĩ trong chốc lát nói:

– Lý Độn mấy hôm nay đâu?

Nghe hỏi chuyện con mình, Lý Vân Bằng vội vàng nói:

– Thằng nhóc đó chấp hành nhiệm vụ ở Singapo, truy tìm bọn tội phạm bỏ trốn, vài ngày nữa sẽ về Bắc Kinh.

– Chờ y về nói với y, việc anh trai y bị hại, tránh trong lòng y có khó chịu.

Lý Mạc nói xong lại nói tiếp:

– Chuẩn bị xe, tôi đến nhà họ Dương.

– Nhà họ Dương?

Lý Vân Bằng ngẩn người ra, không biết cha mình có ý gì.

Lý Mạc nói:

– Bảo con đi thì đi. Tôi và bác con uống chén điểm tâm, đừng chậm trễ.

Lúc này Lý Vân Bằng mới vội vàng xoay người đi, nhưng vẫn cảm thấy không hiểu ra sao cả. Cháu ngoại có khả năng bị Dương Thần giết hại, sao cha còn có tâm trạng đến nhà họ Dương uống điểm tâm sáng.

Bắc Kinh được một hồi xôn xao. Dương Thần ở Trung Hải cũng không cảm giác gì. Chuyện Lỗ Dân bị ai hại, hắn cơ bản lười suy nghĩ xem như thế nào.

Sau hơn nửa giờ mây mưa với An Tâm trong phòng, nhớ ra bữa sáng dưới tầng của mình.

Sau khi ăn mặc chỉnh tề cùng An Tâm xuống tầng, đi vào phòng khách cạnh bàn ăn. Dương Thần mới thấy vẻ mặt hai người Quách Tuyết Hoa và vú Vương không được tốt.

Dương Thần buồn bực, vừa mới tốt, sao đột nhiên lại giống như vừa bị trộm. Hắn cùng An Tâm xuống lầu cũng không có phản ứng gì.

– Mẹ, hai người sao vậy?

Dương Thần thấy lạ hỏi, An Tâm đi sau có chút nghi ngờ.

Quách Tuyết Hoa mặt không thay đổi quay đầu nhỏ giọng nói:

– Vừa rồi, Nhược Khê có về qua nhà.

– Nhược Khê? Không phải cô còn ở Châu Âu sao?

Dương Thần suy nghĩ cẩn thận, hình như thật sự có nghe tiếng xe từ trong nhà đi ra ngoài chỉ là vừa rồi đang hứng thú căn bản không để ý.

An Tâm lại đột nhiên nghĩ đến việc gì, khuôn mặt xinh đẹp trở nên trắng bệch. Trong mắt thoáng qua hàng ngàn suy nghĩ, đôi tay nắm gấu áo, bất an.

– Cô nói việc bên Châu Âu xong trước thời gian nên đổi vé máy bay về sớm. Đến Trung Hải định ăn điểm tâm xong rồi đến công ty làm việc. Nhưng về nhà lại đi ngay rồi.

Quách Tuyết Hoa thản nhiên nói.

Dương Thần nhìn vẻ mặt hai người Quách Tuyết Hoa và vú Vương. Lần đầu tiên thấy trước mặt mình áp lực như vậy, giống như là đang cố nén không phát ra.

Cho dù không nghĩ ra, lúc này cũng hiểu ngay ban nãy đã xảy ra chuyện gì.

Dương Thần sờ sờ lên mặt, hận không thể đập đầu vào đâu đó. Trước đó ở Paris hắn nói với Lâm Nhược Khê về Trung Hải giúp An Tâm xử lý phiền toái. Nhưng hôm nay, Lâm Nhược Khê trở lại Trung Hải, lại phát hiện chính hắn và An Tâm làm chuyện đó vào buổi sáng sớm ngay trong nhà cô.

Loại chuyện này Dương Thần cảm thấy nếu hắn trải qua, hắn cũng không thể tha thứ cho mình. Hơn nữa mặc dù trước đó vì lý do gì mà An Tâm ngủ ở phòng hắn. Nhưng trong nhà này hắn đã có hành động gây tổn thương cho người khác. Cũng không phải là hiểu lầm, đối với Lâm Nhược Khê mà nói quả thật là hơi tàn nhẫn.

Vốn trong lòng lạnh lùng như băng của Lâm Nhược Khê có chút bực tức, hiện giờ cũng không còn lại chút gì. Cảm thấy áy náy, đau đầu nên giải thích như thế nào cho tốt, hoặc là nói, giải thích gì cũng vô dụng.

Lúc này An tâm lí nhí:

– Cháu… cháu về nhà, bác gái, vú Vương, cháu… rất xin lỗi.

An Tâm đứng sau hiểu hết mọi chuyện, không biết nói như thế nào, hận không có kẽ hở nào để chui vào. Đặc biệt nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Quách Tuyết Hoa không có mặt mũi nào ở lại đây.

Quách Tuyết Hoa cùng vú Vương cũng không giữ cô, nói thật, hai bà không nói ra lời khó nghe đã là khoan dung rồi.

– Anh… Em bảo người nhà đưa xe đến hoặc là lái xe, cẩn thận một chút.

Dương Thần vốn định nói là đưa An Tâm về, nhưng cảm thấy tình hình này không tiện cũng không thể khiến cho Quách Tuyết Hoa và vú Vương bị kích động, mới để An Tâm tự về.

An Tâm hoảng hốt gật đầu, đi nhanh ra cửa không dám quay đầu lại lần nào.

An Tâm đi rồi, Dương Thần đứng lặng tại chỗ một lát, mới xoay người đến bàn ăn. Cũng không nói gì, cứ ngồi xuống, bắt đầu ăn cháo.

Vú Vương rốt cuộc không kìm nổi, nhìn vẻ mặt thong dong của Dương Thần nhíu mày nói:

– Cậu, chẳng lẽ cậu không sốt ruột sao?

Dương Thần nuốt miếng choác, thở dài cười khổ nói:

– Sốt ruột cũng vô dụng, tôi ăn xong sẽ đến công ty, tìm Nhược Khê nói rõ mọi việc, bằng không… tôi cũng không biết làm sao bây giờ.

Quách Tuyết Hoa lắc đầu thở dài nói.

– Đến nông nỗi này rồi còn nói cái gì. Chuyện đã như vậy đã không còn gì để giải thích rồi.

– Ít nhất tôi có thể nói thẳng.

Dương Thần cười tự giễu cợt mình. Biết thế trước đây cứ nói cho Lâm Nhược Khê. Hắn không từ bỏ những người phụ nữ khác nhưng tình cảm của hai người vẫn kéo dài như vậy.

Hắn không biết Lâm Nhược Khê khi nào sẽ thừa nhận mình hoàn toàn. Nhưng Dương Thần biết rằng ngoại trừ nói thẳng với Lâm Nhược Khê hắn không có cách nào khác đi làm hòa một mâu thuẫn như vậy.

Cho dù hôm nay không bị Lâm Nhược Khê nhìn thấy, sau này sớm muộn cũng sẽ nhìn thấy mình có quan hệ với người phụ nữ khác.

Về nguyên tắc Dương Thần không dễ dàng tha thứ cho mình bí mật có nhiều phụ nữ như vậy. Như vậy đối với người phụ nữ yêu thương mình là không công bằng.

Cho nên, cuối cùng hai người kết quả thế nào chỉ có Lâm Nhược Khê quyết định được, hắn chỉ cầu không thẹn với lương tâm.

Bữa sáng qua rất nhanh, giống như người chết đối, không giống như người có gánh nặng tâm lý.

Sau khi ăn xong, lau miệng, Dương Thần đứng dậy, nhìn hai người Quách Tuyết Hoa phất tay ra cửa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/09/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 26
Đám người Vô Tà Đạo Quân, Thiên Hoang Đạo Quân, Thần Mẫu Đạo Quân, Thiên Cơ Đạo Quân, Đạo Tạng Thiên Tôn, Thái Nhất Thiên Quân, Ma Kha Thiên Quân xông lên, không cầu oanh giết Giang Nam, chỉ mong bám chân hắn. Miễn Giang Nam khựng lại một giây là sẽ bị các báu vật giết tại chỗ. Lúc này đám...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 2
Mặc dù giáo sư Tôn hiểu biết không nhiều về Mộc Trần châu hay còn gọi là Mật Phượng hoàng, nhưng suy cho cùng ông cũng nắm trong tay khá nhiều thông tin mật thời cổ đại, hơn nữa lại nghiên cứu sâu sắc nhiều hồ sơ lịch sử, giáo sư Tôn cho rằng, hoàn toàn có sự tồn tại của Mộc trần châu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Lục Thiếu Du – Quyển 30
Ah... Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, một mảng lớn đệ tử Phi Linh môn bị đánh chết. Huyết vụ rơi vãi, thi thể chất đống. Cơ hồ tất cả cường giả Phi Linh môn liên tiếp bị ép lui lại, từ trên quảng trường thối lui tới hậu sơn. Căn bản không có cách nào chống lại cường giả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân