Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 6 » Phần 86

Dương Thần - Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 86

Bên trong một ngôi biệt thự nhìn ra biển nằm ở vùng duyên hải phía đông nam Trung Hải, ánh chiều dương nhẹ nhàng xuyên qua cửa sổ sát xuống mặt đất, soi rọi vào cả căn phòng khách màu trắng.

Trên chiếc ghế sofa màu vàng nhạt, Lưu Thanh Sơn ngả đầu, đeo cặp kính lão, tay cầm 1 cuốn danh nhân truyện ký, chậm rãi đọc.

Bà Lưu mặc bộ quần áo ở nhà, bưng trà xanh vừa pha tới ngồi bên cạnh chồng, sau khi đặt khay trà xuống, bà nói với giọng trách hờn:

– Thanh Sơn, ông đọc sách lâu như vậy rồi, có gì mà hay như thế chứ?

Lưu Thanh Sơn lại lật 1 trang sách, khẽ nói:

– Chẳng lẽ yên lặng, đọc sách thì không tốt sao?

– Ông là cái đồ khó mà thấy được thanh tịnh, tôi ở nhà nhưng ngày nào cũng thanh tịnh.

Bà Lưu không hài lòng nói:

– Lúc Minh Ngọc vẫn ở đây, có nó cùng tôi chuyện trò, bây giờ ông về, con Ngọc tự chuyển ra ngoài, ông thật không có lương tâm, ông cũng chẳng thèm quan tâm tôi ở nhà buồn chán thế nào.

– Chẳng phải vẫn có Minh Hào kia sao?

Lưu Thanh Sơn nói.

– Có thể trông cậy vào tiểu tử kia sao? Suốt ngày chạy theo cái không đâu.

Bà Lưu không hài lòng nói.

Lưu Thanh Sơn nhíu mày, đã bao năm qua nhún nhường vợ, mà cũng chẳng có gì đáng để tranh cãi, cuối cùng gập sách lại, cười nói:

– Được rồi, không đọc nữa, nói chuyện cùng bà vậy.

Mặt bà Lưu vui hẳn lên, bà đã có thể thỏa mãn dễ dàng rồi.

Đúng lúc bà Lưu định nói chuyện thì chiếc điện thoại di động của Lưu Thanh Sơn để trên bàn trà kêu lên.

Bà Lưu cầm lên nhìn thấy màn hình hiện lên, trong mắt hiện lên một niềm vui bất ngờ, nói:

– Hả, sao lại là Dương Thần gọi tới, con rể của chúng ta từ xưa đến nay có bao giờ chủ động gọi điện thoại tới đâu.

Lưu Thanh Sơn nhíu lông mày, nói:

– Vô sự bất đăng tam bảo(không có việc gì sẽ không tìm đến), chỉ mong nó nói mấy câu dễ nghe, còn khó hơn lên trời, tôi hi tôi vọng nó đừng đến làm phiền tôi nữa.

– Xem ông nói chuyện kìa, tuy rằng Ngọc nhi và Dương Thần không phải là quan hệ chính thức, nhưng dù sao cũng coi là con rể chúng ta, đã biết là như thế mà vẫn xem như người lạ sao?

Bà Lưu nói xong, đưa điện thoại cho chồng.

Lưu Thanh Sơn thở dài, cầm lấy điện thoại nói:

– Gọi điện lúc này có chuyện gì vậy?

Trong phòng thẩm vấn, Dương Thần đắn đo một hồi, nói:

– Bác trai, tuy ít khi gọi điện thoại tới như thế này, nên nói những điều chuyện tốt, nhưng lần này coi như cháu có lỗi, cho cháu hỏi có phải cấp dưới của bác tên là Cao Việt, là người trông béo mập, nhìn khoảng 40 tuổi, râu ngắn, đeo kính, trông không giống người tốt.

– Cao Việt?

Lưu Thanh Sơn nghi ngờ tại sao Dương Thần tự nhiên lại hỏi như vậy?

– Anh ta là trợ thủ tôi đề bạt lên mấy năm nay, theo tôi cũng khá lâu, nhiều việc phía bên Trung Hải đều do anh ta phụ trách.

– Chính là hắn ta rồi.

Sau khi đã xác nhận, Dương Thần liền kể qua về những tội lỗi của Cao Việt, lại nói:

– Hắn ta hiện đang trong phòng thẩm vấn của cảnh sát, cháu gọi điện để báo cho bác, hắn ta sẽ phải ngồi tù, bác trai đừng nhúng tay vào, bác có muốn cứu hắn ta cũng phí công, cháu không muốn chuyện này ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta.

Sau khi Lưu Thanh Sơn thống nhất bang xã hội đen Yến Kinh, không ai dám há mồm là bắt người của ông ta ngồi tù như Dương Thần, trong lòng lập tức dấy lên ngọn lửa tức giận, nói:

– Ý của cậu là, cậu muốn bắt người của ta, mà còn lệnh cho ta cái gì cũng không được can dự vào hả?

Dương Thần nói:

– Có những chuyện vốn dĩ cháu không ngờ vạch trần cháu không tin, Cao Việt gây ra bao nhiêu chuyện mà bác không hay biết. Nếu như những việc bác nhắm mắt cho qua, thì bác cũng không xứng là Lão đại, cũng có thể nói bác là đồng phạm, nhưng cháu cũng biết, những chuyện của thế giới xã hội đen không can dự gì tới Minh Ngọc, cháu vẫn gọi bác là bá phụ.

– Cháu không biết mọi người làm những gì ở Yến Kinh, nhưng ở Trung Hải này, mọi người đừng làm ô nhiễm thế giới ngầm, cháu vốn tưởng rằng, hội Thanh Long coi như đã gia nhập vào xã hội đen của Trung Hải, cũng sẽ không có cái gì to tát, xem ra không phải vậy.

– Cháu không phải là người tốt đẹp gì, nhưng thà cháu giết người cũng không dùng ma túy ép nữ sinh phải bán dâm, Sắc Vi khẳng định cũng không hy vọng địa bàn của cô ấy xảy ra việc này, cháu sẽ nói với Sắc Vi, hội Hồng Kinh và hội Thanh Long giữa đường đứt gánh, mọi người đi tới nơi khác, muốn làm gì thì làm, đừng có làm những việc như thế này ngay dưới mắt cháu, cháu cũng không mong Minh Ngọc cô ấy biết được sau đó lại buồn.

Nghe những lời nói trực tiếp của Dương Thần, Lưu Thanh Sơn vỗ mạnh vào sofa, tức giận nói:

– Cậu còn luôn mồm nhắc đến Minh Ngọc sao? Cậu thừa biết tôi là cha Minh Ngọc, mà cậu vẫn giúp người ngoài đối phó với tôi, làm xã hội đen có ai lại không dính đến ma túy, có ai lại không dính vào gái gú? Cũng chẳng phải vụ án gì to tát, cậu muốn trợ thủ mà tôi vất vả bồi dưỡng phải ngồi tù sao?

Giọng Dương Thần trong nháy mắt hạ xuống, nói:

– Chính vì bác là cha của Minh Ngọc nên cháu mới không điều tra tới bác, cháu cho bác biết, Lưu Minh Ngọc là người con gái của cháu, không phải vì cha của cô ấy tên là Lưu Thanh Sơn mà vì người đàn ông của cô ấy là Dương Thần.

– Cháu chấp nhận bác mới gọi bác 1 tiếng bá phụ, cháu không chấp nhận bác thì có là cha ruột của cháu cháu đây cũng chẳng cần, chẳng lẽ để cha vợ tiếp tay cho kẻ xấu, đừng bắt cháu giết người.

Nói xong, Dương Thần liền cúp máy, tiện tay tắt luôn điện thoại, nhét vào trong túi quần.

Cao Việt đứng trước mặt, nghe nãy giờ, chỉ vào Dương Thần, run giọng nói:

– Cậu… cậu là… cậu là con rể của lão đại, cậu Dương Thần?

Thái Nghiên phía sau Dương Thần oán hận nhìn chằm chằm Dương Thần, bĩu môi, đầy bực bội, cô đương nhiên cũng nghe được câu chuyện, cô gái có liên quan tới hội Thanh Long cũng chính là người yêu của Dương Trần, người này nơi đâu cũng dính vào mỹ nữ.

Dương Thần chẳng có ý có quan hệ với Cao Việt, lạnh nhạt nói:

– Vừa rồi tôi nói, chắc anh cũng nghe thấy cả, ngoan ngoãn ngồi tù cho tôi đi, đại ca của anh cũng không cứu được anh đâu, anh dám manh động, tôi tự tay vặn cổ anh.

Cao Việt vốn là người đã từng lăn lộn chém giết lẫn nhau, hắn ta rõ ràng cảm nhận được, trong ánh mắt Dương Thần, là cái uy mà người khác phải nể sợ, những lời nói mà Dương Thần nói với Lưu Thanh Sơn so với sát khí bình thường khiến cho người ta không thể nào chống cự, có thể nhận thấy Dương Thần không hề sợ Lưu Thanh Sơn một chút nào, thậm chí cũng chỉ vì là cha của Minh Ngọc nên mới không động đến Lưu Thanh Sơn, nhờ vả Lưu Thanh Sơn dường như không có hy vọng.

Nhưng để hắn ta cứ thế chịu phạt, ngồi tù tịch thu tài sản, hắn đâu can tâm, hắn ta bèn cười nịnh nói:

– Cậu… cậu Dương, đây là lần đầu tôi phạm tội, chuyện này tôi cũng nghe thuộc hạ nói qua, không để tâm, nhất thời phạm sai lầm, cậu… cậu… có thể mở lòng từ bi một lần không?

– Đừng nói những lời vô ích với tôi, nhu nhược không giống như một người đàn ông.

Dương Thần nhíu mày, quay người nói với Thái Nghiên:

– Đưa hắn ta mấy tờ ký tên nhận tội, cái gì cần viết thì viết hết ra, nên làm gì thì làm, làm xong thì đi ra, kể chuyện của chị em nói anh nghe.

Dương Thần nói xong, bước ra khỏi phòng thẩm vấn.

Cao Việt còn nói được gì nữa, mà không biết phải mở mồm như thế nào, liền nghiến răng, tìm lấy di động, bằng bất cứ giá nào phải gọi cho Lưu Thanh Sơn.

Dù là gọi cho Lưu Thanh Sơn dường như cũng chẳng có tác dụng gì, nhưng hắn ta vẫn muốn thử 1 lần.

Điện thoại vừa bắt máy, Cao Việt lập tức kêu lên:

– Đại ca anh có cứu em với, em… em mà ngồi tù, ai sẽ giúp đỡ anh…

Lúc này, Lưu Thanh Sơn đang ngồi trên sofa trong biệt thự mặt tái nhợt, mắt như tia lửa, trầm giọng nói:

– Thành sự không ở tại những thứ vứt đi, cút vào tù đi.

Hét lên 1 tiếng, Lưu Thanh Sơn lập tức cúp điện thoại.

Bà Lưu bên cạnh thấy chồng căm phẫn như vậy, lại là Dương Thần chọc tức, liền luống cuống, an ủi:

– Thanh Sơn, ông đừng như thế, tấm lòng của Dương Thần rất tốt, dù sao cũng là người một nhà, ông đừng để ý làm gì…

– Hừ, lòng dạ tốt, tốt… đúng là người một nhà… Lưu Thanh Sơn nghiến răng nghiến lợi, ông biết rõ rằng, không thể làm gì được Dương Thần.

Kỳ thực ông ta sớm biết năng lực của Dương Thần không phải ở cấp cho ông dây vào, nhưng vốn nghĩ, có con gái Lưu Minh Ngọc của mình bên cạnh, Dương Thần sẽ không làm mất mặt mình, mình là bề trên, có gì phiền toái cũng do mình giải quyết.

Nhưng không ngờ, thật không thể thực hiện được cái nguyên tắc đấy, Dương Thần đúng là không nể tình thân, hơn nữa mày ác rồi, anh ta còn ác hơn ai nữa.

Hay cho câu:

– Cha ruột cũng không cần.

Lưu Thanh Sơn nghĩ đến đây, giận dữ cười lại, nhưng cuối cùng lại ngồi trên sofa cười rộ lên: “Ha ha ha ha”, bà Lưu ngồi bên không hiểu gì cả, cũng không biết chồng vui hay tức giận.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/09/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chung một mái nhà - Tác giả The Kid
Hai anh em Khang và Thành rất đẹp trai và tài giỏi. Họ thừa hưởng một công ty lớn từ cha của họ. Hai anh em họ đều đã có vợ. Giới thiệu một chút về hai cô vợ. Vợ của Khang tên là Phương một cô gái đẹp từ Đắk Lắk vào TPHCM học tập rồi tình cờ quen Khang. Vợ của Thành tên là Sunju một...
Phân loại: Truyện nonSEX
Dương Thần – Quyển 7
Tiếng ca nhỏ dần, mọi người trên quảng trường Ngọc Lôi lại một lần nữa phát ra những tiếng thét chói tai, ầm ĩ giống như vừa nghe xong một siêu sao ca nhạc biểu diễn mà thậm chí còn hơn cả như thế. Giọng hát của Tuệ Lâm lại một lần nữa chiếm được cảm tình của đông đảo khán giả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Thập phu trưởng? Bạch Tiểu Thuần tiếp nhận lệnh bài màu tím, hắn cầm lệnh bài liền sinh ra cảm giác ấm áp, nó tự động dung nhập thân thể, tinh thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, hắn biết rõ lệnh bài là bảo vật bất phàm, thậm chí sau khi dung nhập linh thức hắn ẩn ẩn cảm nhận được...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân