Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Dương Thần – Quyển 8 » Phần 98

Dương Thần - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 98

Đến Xuyên tỉnh cũng mất nửa ngày, Dương Thần ra máy bay, đi vào khu vực đến trong nước, không cần tìm bằng mắt cũng có thể cảm nhận được vị trí Thái Ngưng đứng trong đám người một cách tinh tường.

Thái Ngưng đã đến một lúc lâu, mặc áo sơ mi trắng, mái tóc đen hơi rối, phía dưới là chiếc quần bò nhạt màu ôm lấy cặp chân thon dài.

Thái Ngưng ăn mặc đơn giản, cũng không có thới quen trang điểm, nhưng khí chất hơn người, vẫn hấp dẫn vô vàn ánh mắt đàn ông.

Tuy nhiên, không ai ngờ một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần nhìn trí thức vậy lại là cao thủ võ đạo, lại là nhân viên đặc biệt quốc gia.

– Đợi lâu không.

Dương Thần đi lên trước nắm tay cô gái, hỏi.

Thái Ngưng lắc đầu, cười nhẹ:

– Không có gì.

Cũng không nói đợi lâu hay không, chỉ nói không có gì, người phụ nữ này luôn làm người khác thấy yêu thương, thương xót.

– Chúng ta đi Đường Môn thế nào?

Dương Thần tò mò hỏi, hắn còn không rõ Đường Môn nằm ở đâu.

Theo lý thuyết, môn phái võ cổ này chắc phải ở vị trí khá bí mật, nhưng j cũng không phải cổ đại, rừng rậm đâu cũng bị đào bới đến, có chỗ nào không bị người khác phát hiện?

Thái Ngưng nói:

– Anh đi theo em.

Nói xong cũng kệ Dương Thần nghi hoặc, lôi hắn hướng ra khỏi sân bay, đi đến nhà ga công cộng.

Dương Thần không hiểu ra sao, nhưng cũng không biết đi thế nào, đành đi theo Thái Ngưng, lên một chiếc xe bus, ngồi phía sau, bắt đầu đi.

Đợi xe bus đi từ từ được hai mươi phút, Dương Thần thật sự không kìm nổi:

– Ngưng nhi, sao ta phải ngồi xe bus? Ngồi xe này có thể đến Đường Môn sao?

Thái Ngưng đang nhìn đường phố bên ngoài, nghe thấy câu hỏi, lắc đầu nói:

– Không, chúng ta trạm tiếp theo thì xuống.

Vài phút sau, hai người xuống xe bus, không đợi Dương Thần hiểu ra cái gì, Thái Ngưng lại kéo tay hắn, ngồi lên một chiếc xe bus nhỏ khác.

Dương Thần ngẩn ra, đây không ngờ là một chiếc xe bus đi đến thị trấn ngoại thành, đi đến một thị trấn tên là Bồ Giang.

Trên xe có vài người lớn tuổi, vắng vẻ, rất nhiều chỗ ngồi trống, một người lái xe già, lái xe cũng chậm, xóc nảy trên đường, xe cũng kẽo kẹt kẽo kẹt.

Dương Thần và Thái Ngưng ngồi gần cửa sổ, nghe tiếng xe kêu, cười khổ nói:

– Ngưng nhi, Đường Môn ở huyện Bồ Giang?

– Ừ.

Thái Ngưng trả lời.

– Sao không đi taxi đến?

– Đi taxi đến ít nhất phải mất hơn hai trăm, nhưng đi bú hai người không đến hai mươi tệ.

Thái Nghiên nói đâu ra đấy.

Dương Thần lập tức không nói gì, cũng không biết chính mình chưa bao giờ kỳ kèo tiền, vẫn ở cùng với Lâm Nhược Khê, trước giờ đều không coi trọng tiền, không ngờ còn có việc phải tiết kiệm như vậy.

Nhưng mấu chốt là Thái Ngưng cũng không thiếu tiền.

– Thế này phải ngồi cả buổi mới đến được.

Dương Thần buồn bực, vuốt vuốt tóc nói:

– Sao lại không nói sớm, cùng lắm thì anh trả tiền.

Thái Ngưng trên mặt lộ ra một tia thất vọng:

– Anh không thích đi cùng em sao?

Nghe nói như thế, Dương Thần ngây ra, quên cả thở.

Nhìn trong mắt cô gái kia có vẻ buồn, không khỏi hiểu ra nhiều chuyện…

Hai người tuy rằng đã rõ tâm ý, nhưng lại chưa hề hẹn hò, thậm chí chưa từng thân thiết.

Đối với Thái Ngưng mà nói, lúc này đến Đường Môn, tuy rằng Dương Thần có việc phải làm, nhưng cũng là khó có được một lần đi cũng nhau, có cơ hội tăng thêm tình cảm.

Cho nên trong lòng cô rất hy vọng có thể kéo dài lộ trình, dù chỉ có vài ngày cũng là vài ngày đáng quý.

Nhưng Thái Ngưng là Thái Ngưng, cho dù muốn ở chung tăng thêm tình cảm, hiểu nhau hơn, nhưng cũng không chịu mở miệng nói.

Cuối cùng, đành ngốc nghếch lựa chọn xe bú để kéo dài thời gian của hai người.

Nghĩ vậy, Dương Thần muốn cười lại không cười nổi, khẽ thở dài, giơ tay âm yếm sợi tóc Thái Ngưng:

– Em đừng hiểu lầm, anh không nghĩ nhiều như vậy, là anh không đúng, em coi như là anh ngu ngốc là được.

Thái Ngưng mặt đỏ lên:

– Có phải anh thấy em rất ngốc không, nghĩ ra cách ngu ngốc như vậy.

Dương Thần gãi gãi mặt:

– Anh có thể nói thật không?

– Ừ?

– Thật sự là rất ngốc.

Dương Thần nói.

Thái Ngưng càng ngượng ngùng, cúi gằm xuống.

Dương Thần cười ha ha, không để ý đến ánh mắt những người khác trong xe, ghé sát tai Thái Ngưng nói:

– Ngưng nhi bảo bối, chi bằng trạm sau chúng ta xuống xe.

Thái Ngưng sửng sốt:

– Vì sao, đã tới đâu, còn phải đi hai tiếng nữa.

Dương Thần nhướn mày, nháy mắt nói:

– Vì phối hợp với em, anh định xuống xe xong quay lại, lại lên xe đi Bồ Giang, như vậy chúng ta có thể ở bên nhau lâu hơn nữa.

Thái Ngưng biết mình bị trêu chọc, cắn chặt răng, trong mắt ngượng ngùng nhìn như sắp khóc, cuối cùng cũng không biết làm thế nào biểu đạt sự bất mãn, đơn giản xoay người nhìn ra cửa sổ, không để ý đến người đàn ông kia nữa.

Nhưng không đợi khuôn mặt cô hết đỏ, cánh tay Dương Thần đã lách lên từ phía sau, ôm ngang bụng và eo Thái Ngưng.

Thái Ngưng ăn mặc đơn giản, trên người mặc áo sơ mi như có thể xuyên thấu, cảm nhận được nhiệt độ như lửa nóng ở hai tay Dương Thần, cô thấy tê dại, hương vị đàn ông kề sát khiến tim cô đập loạn xạ.

Dương Thần còn tựa đầu vào sát tai cô, thổi một làn khí nóng.

– Đừng nhúc nhích, để anh ôm em như vậy, chúng ta cùng nhau ngẩn người ra.

– Ngẩn… người?

– Ừ, đừng nghĩ gì hết, hãy cảm nhận bằng thân thể, trong này chỉ có anh và em, không có gì khác…

Từ nhỏ khổ tu ở Đường Môn, trở về thành phố cũng không ngừng đi làm nhiệm vụ, Thái Ngưng không biết j về chuyện yêu đương nam nữ, cô không chịu được vành tai và tóc mai bị chạm vào như vậy, nhất thời cả người mềm nhũn, không hề có lực chống đỡ.

Dương Thần cũng không chạm vào những chỗ mềm mại của cô, sợ Thái Ngưng lập tức không chịu nổi, liền an phận ôm như vậy, tuy trong lòng ngứa ngáy, nhưng một lúc lâu cũng giống như chính mình nói lúc nãy, ngẩn người ra…

Có lẽ ở cùng những người phụ nữ khác nhau, cách mình ở cùng họ cũng khác nhau.

Nếu cùng yêu tinh An Tâm kia ở cùng một chỗ, ôm gần như vậy mà không làm gì, An Tâm có lẽ sẽ nghĩ mình bị cái gì kích thích, hoặc phương diện nào đó cơ năng không được…

Nhưng Thái Ngưng không như vậy, đối với cô gái im lặng này, dù một tia kích thích cũng cực kỳ mẫn cảm, mà kiểu ở chung bình thản này có thể kéo gần khoảng cách.

Hơn hai giờ, nói dài cũng không dài lắm, ngắn cũng không ngắn lắm.

Hai người sau khi xuống xe đã là buổi chiều, tuy chưa ăn cơm trưa, nhưng đừng nói Dương Thần, Thái Ngưng cũng là người mấy ngày không ăn uống cũng không sao, cũng liền không để ý chuyện vụn vặt ấy.

Huyện Bồ Giang ở phía nam Xuyên Tỉnh, hàng năm lượng mưa nhiều, khí hậu ôn hòa.

Đứng ở một sườn núi gần nhà ga, địa thế nơi này khá cao, có thể nhìn thấy cảnh trong thị trấn.

Dương Thần mơ hồ nhìn thấy xung quanh toàn bộ thị trấn, địa thế tương đối bằng phẳng, cũng không giống như trong tưởng tượng là núi cai mây phủ, nơi có môn phái lâu đời.

Nếu thật sự có gì đặc biệt, chính là cây rậm rạp, khắp nơi là vạt cây thông đuôi ngựa, cây xanh và đại thụ, phần lớn cành lá xum xuê, cao ngất, không ít cây cổ thụ tán lá cao, rộng lớn.

– Nơi này chính là nơi em lớn lên.

Thái Ngưng có chút thất thần nhìn cái thị trấn nhỏ không được coi là phồn hoa kia, lại nói:

– Đi, sư phụ hẳn là đã phải người đến đón chúng ta.

Dương Thần đột nhiên cảm thấy trong lòng người phụ nữ có chút bất an, nhưng không rõ rốt cuộc la vì sao.

Chỉ có thể cho rằng, Thái Ngưng không hẳn là thích nơi mà cô đã trải qua thời kỳ vô cùng vất vả.

Đi theo Thái Ngưng vào nhà ga, dọc theo con đường nhựa, đi về hướng nam hơn mười phút sau, đi đến một chợ nhỏ.

Bởi vì là buổi chiều, chợ phần lớn các quầy hàng trống không, mà các ông bà chủ quầy hàng còn đang đánh bài, chơi mạt chược.

Dương Thần có hơi ngạc nhiên, nơi này giống như khu dân cư bình thường, là Đường Gia Bảo?

Không đợi Dương Thần hỏi chi tiết, đột nhiên trong một hàng thịt có một người đàn ông mặc áo sơ mi màu lam ngắn tay, quần đùi xám, dáng người gầy gò, tóc ngắn, tướng mạo thanh tú chạy ra.

Người đàn ông bước chân như chim én, nhìn giống như đang chạy nhưng lại ẩn chứa tiết tấu linh động, đúng là người khinh công tuyệt hảo.

– Sư tỷ đến rồi.

Người đàn ông vui vẻ gọi Thái Ngưng, tiếng nói trong suốt.

Thái Ngưng trên mặt có vẻ thản nhiên cười, giải thích với Dương Thần:

– Đây là sư đệ của em, Đường Lập Trung, cũng là môn chủ hiện tại của Đường Gia Bảo, là con út của Đường Điện Sơn, ít hơn em một tuổi, cùng lớn lên với em.

– Hân hạnh, hân hạnh.

Dương Thần thấy người trẻ tuổi này cũng không tồi, bộ dạng không đẹp trai bằng mình, đáng để kết giao, cho nên giơ tay bắt tay Đường Lập Trung.

– Lập Trung, giới thiệu với cậu, đây là… Dương Thần, bạn của chị.

Thái Ngưng nói.

– Bạn gì?

Dương Thần không vui nói:

– Nói thẳng anh là bạn trai em không được sao? Em muốn chạy hả?

Thái Ngưng vẻ mạt đỏ bừng, cô không biết mở miệng nói câu xấu hổ như vậy.

Đường Lập Trung cũng là người tính tình ngay thẳng, nghe xong cười ha hả nói:

– Sư tỷ, chị cũng đừng giả vờ, mấy huynh đệ chúng tôi biết chị muốn dẫn người đến Đường Gia Bảo, sao lại không tra một chút xem là ai, Dương Thần đại ca rất lợi hại, trước kia chỉ nghe nói ở ngoài Hoa Hạ có chủ thần, giờ vẫn là lần đầu tiên thấy, nhưng cũng không thấy kỳ lạ, nhưng nghe nói Dương đại ca là cao thủ Tiên thiên đại viên mãn, có cơ hội xin được chỉ giáo.

Bởi vì Dương Thần bước vào hóa thần, sau đó vượt qua một lần Thái Thanh Thần lôi kiếp, trong Viêm Hoàng Thiết Lữ, đến Thái Vân Thành cũng không rõ ràng lắm, ngoại trừ những người phụ nữ bên cạnh, trong Hoa Hạ cũng chỉ có Dương Công Minh và Yến Tam Nương biết được, cho nên người trong Đường môn tình báo được cũng chỉ biết Dương Thần là Tiên thiên đại viên mãn thôi.

Đối với việc này, Dương Thần cũng lơ đễnh, thuận miệng nói:

– Tôi không biết phát ám khí, khinh công cũng không, chỉ biết nhảy nhót, xin miễn được chỉ giáo, cậu đã kết hôn chưa, tôi có thể chỉ cho cậu làm sao cưa đổ sư tỷ cậu?

Thái Ngưng nghe xong, dùng sức huých khuỷu tay vào eo Dương Thần, trừng mắt với hắn:

– Anh còn nói bừa gì vậy?

Dương Thần ha hả cười vài tiếng, chính mình không phải muốn kéo gần quan hệ một chút sau, không nói thì thôi.

Đường Lập Trung nghe xong quả nhiên đổ mồ hôi lạnh, xấu hổ mỉm cười ứng phó, thật sự không rõ sư tỷ mình kính nể sao lại thích cái loại vô lại, bại hoại này, cũng không trì hoãn gì nữa, sợ bị tên không đứng đắn này làm đỏ mặt, nói:

– Xe ở phía trước, chúng ta đi thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/09/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Linh duyên - Tác giả The Kid
Truyện lấy các nhân vật trong phim “Linh duyên: Bí mật từ hình nhân” Trong đêm tối, Hạnh chạy thục mạng trên con đường vắng. Cô chạy như bị ma đuổi, trông cô có vẻ đang sợ hãi một thứ gì đó. Hạnh chạy mệt nên dừng lại để thở. Bất ngờ Hương xuất hiện từ đằng sau, cô bịt...
Phân loại: Truyện nonSEX
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 1
Xem xét mấy lượt, nhưng chẳng phát hiện được gì, trên thi thể của nhà tiên tri không hề có bất kỳ ký hiệu, hình vẽ hay văn tự gì mang tính chất gợi ý. Tuyền béo sốt ruột quá, liền đưa tay rờ rẫm khắp hài cốt, nhưng vẫn không thấy gì. Di hài của nhà tiên tri trong tư thế ngồi, chân khoanh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Giang Nam – Quyển 10
Bảy mươi sáu tuổi, tu thành Hậu Thổ Thiên Cung trung kỳ cảnh giới, tu vi tiến cảnh của hắn ngoại trừ so với Thần Ma chuyển thế kia hơi chậm, đã có thể nói viễn siêu tuyệt đại đa số nhân vật thiên tài khác, mà Giang Nam lại còn cảm thấy chậm, hi vọng mình tiến cảnh có thể nhanh một ít, mau...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân