Đại Diễn Cổ Thần càng kinh khủng hơn, năm mươi hồng mông chi khí sau gáy hóa thành đại diễn sát trận, hồng mông như kiếm, chém hết tam sinh. Lạc vào trận là đứt đoạn đường sống, kiếm trận tinh diệu, sức chiến đấu của Đại Diễn Cổ Thần càng vô song. Cơ thể cường đại của Hỗn Độn Cổ Thần bị Đại Diễn Cổ Thần phát huy đến mức tận cùng, cứng rắn đỡ nguyên tháp, nguyên đỉnh, chưởng vỗ minh kính tiên thiên bất diệt linh quang, lực lượng và pháp lực thống nhất cao độ.
Ba người đang đánh nhau túi bụi đột nhiên có hai chiếc thuyền to tiến tới. Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ đứng trên hai chiếc thuyền, dốc sức vạn dụng thuyền đụng mạnh vào Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân, Đại Diễn Cổ Thần. Ba người hú dài vận chuyển pháp bảo đánh hướng Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ. Bọn họ định hừa dịp Thái Nhất Tiên Quân, Mông Tốn Đạo Chủ, Đại Diễn Cổ Thần giằng co tiêu diệt hết.
Keng keng keng!
Đại diễn sát trận bị nặng nề đụng vỡ, hơi thở Đại Diễn Cổ Thần rối loạn, khóe môi tràn máu. Đại Diễn Cổ Thần lảo đảo thụt lùi, lắc người biến thành một con hỗn độn khổng tước giương cánh bay cao, cánh duỗi vô lượng bát ngát, năm mươi hồng mông tử khí hóa thành năm mươi long đuôi bay đi xa.
Trong thiên địa mênh mông tử khí, hỗn độn mờ mịt, không phân rõ trên dưới trái phải.
Đại Diễn Cổ Thần giương cánh, vô số kiếm khí như cầu vồng rồng to nhấp nhô biến đổi trong hỗn độn. Đòn công kích tuyệt sát đánh hướng Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ, Mông Tốn Đạo Chủ, Thái Nhất Tiên Quân.
Vẻ mặt Thái Nhất Tiên Quân trầm trọng, gã bỗng hú dài. Hư không nứt ra, một Tiên Quân áo tím bướ ra, đó là chanqa thân của gã.
Chân thân luôn ở bên phân thân, nhưng chân thân Thái Nhất Tiên Quân núp trong hư không, đám người Đại Diễn Cổ Thần, Mông Tốn Đạo Chủ, Giang Nam không hề hay biết.
Hơi thở chân thân Thái Nhất Tiên Quân đậm đặc hơn hai phân thân, cường đại hơn, khủng bố hơn. Chân thân Thái Nhất Tiên Quân không tu luyện công pháp Tiên Đế, Tiên Tôn mà là đại đạo kỳ lạ chưa từng gặp, hưa từng có.
Chân thân Thái Nhất Tiên Quân vỗ đỉnh đầu hiện ra hai đóa khánh vân. Hai phân thân cất bước leo lên khánh vân lấy nguyên đỉnh, nguyên tháp ra đỡ Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ tập kích, sát chiêu của Đại Diễn Cổ Thần.
Trong người Mông Tốn Đạo Chủ lại vang lên thanh âm xiềng xích đứt gãy, khi huyết đậm đặc thịnh vượng, thực lực tăng vùn vụt. Trán Mông Tốn Đạo Chủ lấp lánh từng đợt tiên thiên bất diệt linh quang nhanh chóng hòa vào minh kính. Thoáng chốc minh kính trở nên cổ kính, già nua, càng lúc càng to ra. Cuối cùng minh kính biến thành tiên thiên pháp bảo loang lổ vết rỉ sét thủng một lỗ lớn, là tiên thiên thần kính!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trung tâm chiến đấu đột nhiên hiện ra một quả cầu ánh sáng to, quả cầu nhanh chóng trướng lớn lên. Vụ nổ diệt tuyệt tất cả bùng phát, hất tung, cắt nát cung điện trập trùng.
Chấn động qua đi, thiên đình Hỗn Độn Long Tổ bị san bằng.
Ánh sáng và thanh âm biến mất, sáu bóng người đứng trong không trung. Không khí yên lặng. Ba đế Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ quần áo rách rưới vẫn đứng trên hai chiếc thuyền, nói là thuyền chẳng bằng bảo là hai dấu chân. Hỗn độn kim đúc ra thuyền to đã bị hủy diệt trong đòn công kích vừa rồi.
Quần áo Thái Nhất Tiên Quân vẫn sáng như mới, áo tím không gió tự bay phần phật. Hai đóa khách vân trên đầu Thái Nhất Tiên Quân rách nát, hai phân thân cũng ọc máu.
Mông Tốn Đạo Chủ mặt lạnh lùng cúi đầu nhìn đôi tay mình, đỉnh đầu là tiên thiên thần kính nhấp nháy ánh sáng lúc chớp lúc tắt.
Đại Diễn Cổ Thần hiện ra nguyên hình, hỗn độn khổng tước khép cánh lại, tỏa ánh sáng lấp lánh tựa màu kim loại.
Sáu cường giả dốc hết sức ra bây giờ đứng im.
Trong thiên đình Hỗn Độn Long Tổ mọi thứ bị hủy hoại, chỉ lại một tòa đại điện hùng vĩ đứng thẳng. Giang Nam, Kim Đồng Cổ Thần, Ngân Đồng Cổ Thần, Long La Bồ Đề Tiên Quân đã lao vào đại điện trước khi Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ, Đại Diễn Cổ Thần, Thái Nhất Tiên Quân, Mông Tốn Đạo Chủ đánh nhau nên không bị ảnh hưởng.
Hỗn độn khổng tước trầm giọng cười khẽ:
– Ha ha ha ha ha ha!
– Quả nhiên các vị đạo hữu dốc hết sức có khác, không thể khinh tường. Thái Nhất đạo hữu, chú đạo hủy diệt, thiên địa quay về hỗn độn, trong tịch diệt thiên hỏa dựng dục ra ngươi.
– Vốn ngươi sẽ trở thành chí tôn thời đại sau, khai thiên tích địa tái diễn hồng hoang, chủ đại đạo. Đáng tiếc có người đánh nát hỗn độn thiên hỏa, tạo nên thời đại Hỗn Độn Cổ Thần. Tuy ngươi không chết nhưng bị chậm thời gian xuất thế.
– Chờ Đế và Tôn đến, thấy ngươi trong thiên hỏa mới điểm hóa ngươi, thu ngươi làm đồ đệ. Bản thể của ngươi tu luyện đại đạo sinh ra trong thiên hỏa sao? Ngươi cố ý phạm sai lầm, khiến Đế và Tôn lưu đày ngươi đến đây là vì muốn mượn thiên hỏa trong mảnh đất bỏ hoang trợ giúp ngươi đại đạo viên mãn?
Thái Nhất Tiên Quân vẻ mặt thản nhiên nói:
– Không phải ta cố ý phạm sai mà ta muốn có được cơ hội đảo điên 7tiên đạo, khiến vũ trụ quay về hỗn độn, trở lại quỹ đạo vốn có của nó.
Đại Diễn Cổ Thần gật đầu, nói:
– Tiên đạo xây dựng từ cơ sở thời đại Hỗn Độn Cổ Thần, mà thời đại Hỗn Độn Cổ Thần lại cướp đi thời đại vốn nên thuộc về ngươi. Ngươi muốn đảo điên tiên đạo, trở về thời đại mình là chủ đại đạo dĩ nhiên không thể lừa gạt Đế và Tôn.
– Bọn họ lưu đày ngươi ở đây vừa muốn đánh tỉnh ngươi, Đế và Tôn cũng muốn mượn tịch diệt thiên hỏa tại đây thành tựu ngươi. Cho đến nay ngươi chưa đột phá cảnh giới Thiên Quân chắc vì trong lòng không cách nào dứt bỏ ân tình, ân dưỡng dục, ân dạy dỗ của hai người? Nhưng ngươi lại muốn phục hồi thời đại củam ình, nỗi lòng băn khoăn không cách nào giải mở nhân quả.
Vẻ mặt Thái Nhất Tiên Quân đờ đẫn nói:
– Tuy ta gánh vác sứ mệnh nhưng vẫn có lòng biết ơn.
Hỗn độn khổng tước quay đầu nhìn Mông Tốn Đạo Chủ:
– Còn ngươi, Mông Tốn Đạo Chủ.
Đại Diễn Cổ Thần cười nói:
– Đạo hữu, ngươi cũng là thần thánh dựng dục trong tịch diệt thiên hỏa, thần đạo tiền sử khai tịch, một tay thúc đẩy kế hoạch chế tạo Thần Mẫu Đạo Quân, ngươi góp phần rất lớn rèn Thần Mẫu Đạo Quân. Có thể nói Thần Mẫu Đạo Quân là pháp bảo của ngươi, nhưng tiếc rằng Thần Mẫu Đạo Quân cường đại vượt mức tưởng tượng, cắn nuốt linh hồn, đạo quả vô số tồn tại thần đạo. Ngươi tự mình chôn vùi thời đại của mình.
Mông Tốn Đạo Chủ vẫn nhìn đôi tay mình, hai giọt lệ trượt xuống tan vỡ trên ray gã.
Đại Diễn Cổ Thần buồn bã nói:
– Ngươi có tấm lòng son, muốn tất cả sinh linh thần đạo sống qua tịch diệt kiếp nhưng không ngờ chính tay mình đẩy đồng bạn, đạo hữu, sinh linh thời đại thần đạo lên đường chết. Cuối cùng chỉ một mình ngươi sống sót, nhờ cậy tiên thiên thần kính kéo dài hơi tàn, từng giây từng phút muốn sống lại thời đại thần đạo.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 24 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/01/2015 03:29 (GMT+7) |