– Các người hãy tìm con đường, ta đi một chút.
Giang Nam để lại một đạo thân, hắn phóng lên cao, giương hai tay ra lôi kéo các tịch diệt ma nhãn lăn lộn cắn nuốt mảnh đất bỏ hoang còn lại.
Ma Thiên Tiên Quân khó hiểu hỏi:
– Giáo chủ đang định làm gì?
Càn Khôn lão tổ trầm giọng nói:
– Hắn định kích phát tịch diệt kiếp, hoàn toàn hủy diệt mảnh đất bỏ hoang, để không gian nơi này co rút, biến nhỏ vô hận. Phong ấn của Đế và Tôn, Bất Không Đạo Nhân tầng tầng chồng lên nhau phong ấn trẻ sơ sinh kỳ lạ kia. Chúng ta mau đi đi, phải tìm được đường ra trước khi hắn kích phát tịch diệt kiếp, đây là cơ hội cuối cùng để rời đi!
Phụ tử Ma Thiên Tiên Quân căng thẳng. Khi Đế và Tôn, Bất Không phong ấn mảnh đất bỏ hoang thì không gian nơi đây vô cùng rộng lớn nên chỉ có một tầng phong ấn. Nếu Giang Nam kích phát tịch diệt kiếp, khiến không gian mảnh đất bỏ hoang thu nhỏ vô số lần, vậy phong ấn sẽ chồng chất tầng tầng, cực kỳ dày nặng, tất cả đường ra sẽ bị phong kín.
Đừng nói bọn họ không rời đi được, dù là Đạo Quân bị nhót tại đây cần mấy trăm vạn, mấy ngàn vạn năm để rời khỏi mảnh đất bỏ hoang bị Đế và Tôn, Bất Không phong ấn.
Giang Nam đi qua các hư không tan vỡ, hắn đi đến đâu là tịch diệt ma nhãn càng mạnh mẽ hơn. Kiếp quang, tịch diệt thiên hỏa, tận thế kiếp âm bị luyện vào tịch diệt ma nhãn, hủy diệt các thiên địa thời không.
Thật lâu sau Càn Khôn lão tổ thở phào, gã tìm được dấu ấn mình để lại. Lòng Càn Khôn lão tổ máy động, dấu ấn biến mất, một con đường hiện ra.
Bốn người chờ mấy tháng không thấy mặt Giang Nam đâu, rất sốt ruột:
– Sao giáo chủ chưa trở về? Chẳng lẽ trẻ sơ sinh kỳ lạ kia thoát khốn?
Rốt cuộc có một ngày bóng người chợt lóe đáp xuống thuyền báu, quát to:
– Chúng ta di!
Bốn người phấn chấn tinh thần chạy vào đường hầm.
Trung tâm đất tạo vật bỗng truyền đén rung động cực kỳ mãnh liệt.
Có thanh âm cười nói:
– Tiên Đế, Tiên Tôn, Bất Không, đạo và pháp của các ngươi đã bị ta nhìn thấu, tới lúc rồi!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đất tạo vật nổ tung, bánh xe tạo hóa to lớn vỡ nát. Đất tạo vật tan biến, bị hỗn độn chôn vùi.
Trẻ sơ sinh khổng lồ phóng lên cao, nó lớn lên khá nhiều, thân hình càng cao to, khí thế cường đại hơn. Đôi mắt trẻ sơ sinh khổng lồ như tia chớp thấu suốt hư minh, ngó quanh quất tìm đám người Giang Nam.
Trẻ sơ sinh khổng lồ bỗng cứng người, khó tin nhìn phương xa. Một tịch diệt ma nhãn bao phủ ức vạn vạn dặm từ từ chuyển động, lơ lửng trong không gian vỡ vụn.
Trong tịch diệt ma nhãn, kiếp quang, kiếp âm, thiên hỏa, kiếp vũ, kiếp lôi cuồn cuộn sôi trào, vô cùng kinh khủng.
Trẻ sơ sinh khổng lồ biến sắc mặt nói:
– Nguy rồi!
Trẻ sơ sinh khổng lồ bay lên đánh vào tịch diệt ma nhãn.
* * *
Một chiếc thuyền báu bay ra khỏi đường hầm mảnh đất bỏ hoang. Ma Thiên Tiên Quân nhìn phương xa, hỗn độn mỏng manh, phía là vũ trụ huyễn lệ rực rỡ.
– Rốt cuộc đi ra!
Ma Thiên Tiên Quân cười hỏi:
– Tiềm Long đạo hữu, đó là tam giới nơi các người sinh ra sao?
Càn Khôn lão tổ cười nói:
– Năm xưa chúng ta rời khỏi nơi đó không phải tam giới mà là chư thiên vạn giới.
Giang Nam ngoái đầu nhìn đường hầm mảnh đất bỏ hoang, vươn tay bóp mạnh, quát:
– Nổ!
Chấn động mãnh liệt truyền đến hất bay mọi người. Mảnh đất bỏ hoang nhanh chóng rút nhỏ, trong khoảnh khắc thu nhỏ vô số lần. Các tầng phong ấn vòng quanh mảnh đất bỏ hoang liên tục co rút, phong ân tầng tầng lớp lớp chồng lên nhau, ngày càng dày, càng nặng.
Một giây sau mảnh đất bỏ hoang bị rút nhỏ rất nhiều, kích cỡ bằng một tinh cầu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong mảnh đất bỏ hoang, các chưởng ấn to lớn nhô ra tấn công phong ấn, mạnh mẽ mà bá đạo. Đám người Giang Nam sợ đứng tim, trẻ sơ sinh khổng lồ đang cố phá phong ấn.
Giây lát sau chưởng ấn biến mất, trẻ sơ sinh khổng lồ bị nhốt trong mảnh đất bỏ hoang có lẽ đã từ bỏ ý định phá phong ấn.
– Ha ha ha ha ha ha!
Mảnh đất bỏ hoang bị các tầng phong ấn chặt chẽ phát ra tiếng cười cổ xưa:
– Người trẻ tuổi, trước khi ngươi chứng đạo Thiên Quân chúng ta còn gặp lại.
Mảnh đất bỏ hoang chấn động bỗng nhiên lao nhanh đi biến mất trong hỗn độn mênh mang không còn bóng dáng.
Vẻ mặt Giang Nam trầm trọng.
Càn Khôn lão tổ tò mò hỏi:
– Tử Xuyên, hắn nói sẽ còn gặp lại trước khi ngươi chứng đạo Thiên Quân là sao?
– Trước khi chứng đạo Thiên Quân phải kết thúc nhân quả. Ý của hắn là khi ta gặp địa kiếp nạn Thiên Quân thì hắn sẽ đến, kết thúc ân oán giữa chúng ta.
Giang Nam thở hắt ra, nhỏ giọng nói:
– Nếu Vô Cực Thiên Tôn đột phá khỏi phong ấn có lẽ sẽ có thực lực Đạo Quân.
Đám người Ma Thiên Tiên Quân, Càn Khôn lão tổ nhìn nhau, cảm thấy tuương lai vị giáo chủ trẻ này không tốt lắm.
Tiên Tôn cung, Ngọc Kinh tiên thành. Các Tiên Quân tụ tập lại với nhau. Ngọc Kinh Tiên Quân, Càn Nguyên Tiên Quân, Huyền Đô Tiên Quân dẫn đầu, mọi người ngồi xuống bồ đoàn.
Tiên quang vòng quanh người các Tiên Quân, có lơ lửng, có như kinh hồng, có như mây, có như ảo, có tầng tầng tiên quang. Trong tiên quang có không gian vô tận biến thành các thế giới tỏ rõ Tiên Quân cường đại, bất phàm, thần thánh.
Ngọc Kinh Tiên Quân quân nhìn quanh một vòng, trầm giọng nói:
– Trong Hỗn Độn thiên quốc truyền tin, Thiên Nguyên thần tổ mất tích từ lâu nay đã trở về, chắc các vị sư huynh cũng nghe tin tức này?
Các Tiên Quân vẻ mặt trầm trọng gật đầu.
Tự Nhiên Tiên Quân khẽ thở dài:
– Thiên Nguyên thần tổ là hỗn độn Thiên Quân, thực lực cường đại. Thiên Nguyên thần tổ bị Bất Không Đạo Nhân trấn áp dài mười ức năm, nếu người này không ở thì Tiên giới còn chiếm ưu thế được. Nhưng Thiên Nguyên thần tổ có mặt sẽ đảo ngược tình thế cho Hỗn Độn thiên quốc.
Thái Chân Tiên Quân gật đầu, nói:
– Thiên Nguyên thần tổ là phái cấp tiến trong Hỗn Độn Cổ Thần, cực kỳ xem trọng huyết thống và chính thống, từng ý định ám sát Bất Không cướp quyền. Người này rất gai mắt Tiên Đế, Tiên Tôn, trước kia có nhiều lời oán trách, chê bai Đế và Tôn, Bất Không. Thiên Nguyên thần tổ trở về, chắc chắn Đại Diễn Cổ Thần không khống chế hắn được, tối đa chỉ có thể dựa vào Linh và nguyên chung của thiên quốc hạn chế hắn. Chờ Thiên Nguyên thần tổ phục hồi tu vi sẽ xuống tay với Tiên giới.
Các Tiên Quân gật gù.
Côn Luân Tiên Quân lên tiếng:
– Tiên giới ta không có Thiên Quân, đối diện Thiên Nguyên thần tổ sẽ rơi vào thế bị động, không tranh đấu được. Ta nghe nói Đại Diễn Cổ Thần trở về từ mảnh đất bỏ hoang, mang theo rất nhiều ma đầu. Trước đó không lâu Tổ Cừ, Thái Nguyên, Phụng Hạ bị ba vị sư huynh làm sợ hãi rút lui chính là ma đầu ra từ mảnh đất bỏ hoang. Đại Diễn Cổ Thần thả bọn họ ra vì để gây rối cho Tiên giới chúng ta.
Cảnh Nguyệt Nữ Quân cau mày, nhẹ giọng nói:
– Ba sư huynh Ngọc Kinh, Huyền Đô, Càn Nguyên, trong Tiên giới thì tu vi của các người cao nhất, bây giờ trong ba sư huynh ai sắp thành tựu Thiên Quân?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 24 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/01/2015 03:29 (GMT+7) |