Răng rắc! Răng rắc!
Lôi rơi không ngừng, hắn trong chớp mắt liền bị Thiên Lôi phách đến da tróc thịt bong, từng đạo Lôi Đình rơi xuống, giống như lợi kiếm, cắt ra da thịt, lộ ra xương cốt!
Xương cốt của hắn chi chít, cho dù là Ma Tộc cũng không có xương cốt phức tạp như thế.
Mà ở bên trong xương cốt cùng huyết nhục, thì có vô số hoả diễm cùng thủy nguyên lay động, phảng phất như Ma ngục, không ngừng rèn luyện thân thể!
Nhục thể của hắn chính là một Địa Ngục, ngục thủ tự thân, đau khổ mình chịu.
Cũng không lâu lắm, nhục thể của hắn liền đầy đủ cường đại, đủ để dung nạp pháp lực bạo tăng, để cho những pháp lực kia không hề trôi qua nữa.
Đám người Diêm Phù thấy mà da đầu tê dại, trong Ma tộc cũng có người độ kiếp, thậm chí là Diêm Phù cũng từng vượt qua mấy lần lôi kiếp, nhưng cũng không có kinh khủng như lôi kiếp của Giang Nam, cường độ lôi kiếp của Giang Nam ở Linh Đài Cảnh, cơ hồ có thể cùng Thần Đài Cảnh cường giả sánh ngang!
Khiếu Mang lộ ra vẻ không đành lòng nói:
– Ngươi lại tiếp tục đem pháp lực rót vào trong bảo liễn, mà không đi chống cự lôi kiếp mà nói, nhất định sẽ bị phách chết. Vẫn là thu hồi pháp lực, đi đối kháng lôi kiếp đi!
Khương Nhu gật đầu, nhẹ giọng nói:
– Tử Xuyên, ngươi đối kháng lôi kiếp quan trọng hơn, hay là trước thu hồi pháp lực.
Giang Nam trầm giọng nói:
– Các ngươi yên tâm, ta chỉ là liên tục tăng lên hai cảnh giới, thân thể chưa đi tới cùng mà thôi, hiện tại đang muốn mượn lôi kiếp rèn luyện thân thể.
Sự thật cũng là như thế, mọi người hướng hắn nhìn lại, chỉ thấy Thiên Lôi đánh xuống, huyết nhục của Giang Nam tung bay, Lôi Đình lực rót vào trong xương cốt của hắn, không ngừng rèn luyện, cùng lúc đó lại có huyết nhục mới không ngừng sinh trưởng, đền bù thân thể tổn thương, thay thế da thịt bị phách đến đen nhánh lở loét.
Cùng lúc đó, lại có Đậu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy bị Giang Nam thôi phát, nước lửa rèn luyện thân thể, để cho thân thể của hắn không ngừng lớn mạnh.
Hắn đột phá đến Đạo Đài bát cảnh Linh Đài Cảnh, Đậu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy đã bị hắn thôi phát đến tầng thứ ba thần thủy cùng thần hỏa, luyện tôi lấy thân thể, tạp chất trong tinh thần cùng pháp lực.
Lôi rơi không ngừng, huyết nhục mới vừa sinh ra ngay sau đó lại bị Thiên Lôi chém nát, huyết nhục bay ngang, thê thảm không nỡ nhìn, nhưng Giang Nam thủy chung giữ vững sinh mệnh lực vô cùng tràn đầy, không có thương tổn đến căn bản của hắn.
Sinh mệnh lực của hắn mạng, cho dù là Thần Tộc như Khương Nhu cùng Diêm Phù cũng không cách nào sánh ngang.
Hắn lấy thân thể phòng ngự thuần túy tới đối kháng lôi kiếp, chẳng những không có dùng pháp lực gì, thậm chí ngay cả bảo khí cũng không có tế lên.
Này cùng thường thức của đám người Diêm Phù là một trời một vực, theo bọn họ biết, phần lớn độ kiếp, đều phải cần thi triển Thần Thông cùng pháp bảo tới đối kháng lôi kiếp, cẩn thận từng li từng tí, e sợ cho bị Thiên Lôi oanh giết.
Mà Giang Nam lại vứt bỏ hết thảy, không sử dụng bất kỳ Thần Thông cùng pháp bảo hoặc là bảo khí, chỉ bằng thân thể liền đem lôi kiếp khiêng xuống.
Ông!
Trong đan điền hắn, tòa Đạo Đài này bay ra, giống như trước cũng đắm chìm trong lôi kiếp, mượn Lôi Đình lực tới tẩy lễ pháp lực của hắn.
Còn có thần thức Đạo Đài, cũng bị hắn thích phóng đi ra.
Cùng lúc đó, mi tâm của hắn mở ra, Tử Phủ mở rộng, huyền thai kim nhân từ trong Tử Phủ đi ra, nghênh đón Lôi Đình.
Hắn lo lắng cho tu vi cảnh giới của mình tăng lên quá nhanh, căn cơ không yên, vì vậy trực tiếp đem Đạo Đài cùng Huyền Thai của bản thân thích phóng đi ra, dùng lôi kiếp tới tẩy lễ, rèn luyện pháp lực, thần thức cùng Huyền Thai tinh khiết.
– Đây là…
Đám người Diêm Phù nhìn về phía Huyền thai kim nhân, sắc mặt nghi ngờ, bọn họ chưa từng thấy qua, một người lại ở trong Tử Phủ luyện ra đồ kỳ quái như thế, cho dù là Khương Nhu cũng một mảnh mờ mịt nhìn huyền thai kim nhân, không biết đây tột cùng là cái gì.
Mặc dù bọn họ cũng tu luyện Ma Tộc tâm pháp, nhưng cùng Ma Ngục Huyền Thai Kinh của Giang Nam so sánh với, vẫn là có khác nhau thật lớn, chưa từng thấy qua tình hình như thế.
Huyền Thai cùng Giang Nam giống nhau như đúc, nhưng khí chất lại hoàn toàn bất đồng, Giang Nam là tu sĩ, mà Huyền Thai lại phảng phất như là một pho tượng của Thần, một pho tượng cư ngụ ở trong Tử Phủ của Giang Nam.
Mấy người liên tục đánh giá Huyền Thai, trong lòng nghi ngờ nói:
– Thật giống như có pháp lực, là thần thức xây dựng mà thành, đây rốt cuộc là phân thân hay hóa thân?
Đối với Huyền Thai, Giang Nam cũng nói căn nguyên không ra lời, huyền thai kim nhân khi hắn tu thành Thần Thông đã xuất hiện, cái này phảng phất như là một thân thể khác của hắn, là một phần thần thức, pháp lực cùng với khí huyết tạo thành, cực kỳ huyền diệu, cũng có thể khống chế Thần Thông cùng tâm pháp của hắn tu luyện.
Huyền thai kim nhân này cũng bị lôi kiếp phách đến nám đen, mình đầy thương tích, bất quá sự khôi phục sức khỏe của nó so với thân thể của Giang Nam còn mạnh hơn, vừa phá liền tụ.
Mà Đạo Đài của hắn là nơi pháp lực hội tụ, đạo văn tạo thành dị tượng, đại nhật ma chung, Thiên Phủ Trọng Lâu, Thiên Dực Ma Thần, Ngũ Kiếp Ấn, đạo âm đồ, Sơn Hải Đỉnh, Lượng Kiếp trận, Thiên Ma Cầm bát đại dị tượng tắm rửa lôi kiếp, đạo văn cũng bị chém nát, nhưng mà sau khi ngưng tụ, uy lực liền càng hơn trước!
Dần dần, đám người Khương Nhu thấy những Lôi Đình đánh rớt kia tạo thành tổn thương cho thân thể của Giang Nam càng ngày càng nhỏ, từng vết thương nhanh chóng khép lại, này cho thấy thân thể của Giang Nam đang không ngừng trở nên mạnh mẻ, pháp lực cùng thần thức của hắn, giống như trước trở nên tinh thuần hơn.
Mà có pháp lực của Giang Nam, tốc độ bảo liễn hương xe của Khương Nhu tăng nhanh, mặc dù không đến nổi đem Tổ Thánh bỏ rơi, nhưng Tổ Thánh nhất thời trong chốc lát là không cách nào đuổi theo bọn họ.
Thật ra thì, điều khiển bảo liễn chủ yếu nhất vẫn là Khương Nhu, tu vi của thiếu nữ Thần Tộc này sâu đậm, thậm chí có thể mượn uy lực pháp bảo cùng Tổ Thánh chống lại một hai chiêu, pháp lực của đám người Giang Nam chẳng qua là dệt hoa trên gấm mà thôi.
Nếu không có nàng, đám người Giang Nam khẳng định ở vừa thấy mặt sẽ bị hắn chém giết hết thảy, ngay cả cơ hội đào tẩu cũng không có.
– Tổ Thánh quá mạnh mẽ, pháp lực so với chúng ta hùng hậu hơn xa, sớm muộn gì chúng ta sẽ hao hết sạch pháp lực, đến lúc đó sẽ rơi vào trong tay của hắn!
Sắc mặt Long Ngâm Phong ngưng trọng, trầm giọng nói:
– Nhất định phải tìm cơ hội bỏ rơi hắn, nếu không chúng ta đều hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Đám người Diêm Phù rối rít đồng ý, Tổ Thánh chính là Thiên Long tu thành Thiên Cung, pháp lực của hắn cơ hồ vô cùng vô tận, so tiêu hao tuyệt đối là so bất quá hắn.
Hơn nữa mấu chốt nhất là bọn hắn không cách nào bỏ rơi Ngục Thần Châu, chiếc thuyền lớn này là Thần minh chi cốt luyện chế mà thành, có thể lui tới các thế giới, tốc độ của nó còn chưa đạt đến cực hạn, chẳng qua là Tổ Thánh không cách nào đem tốc độ của nó phát huy mà thôi.
Boong boong!
Thiên Lôi trút xuống, rơi vào trên người Giang Nam, toát ra từng chuỗi tia lửa cùng điện quang, ngay cả da tay của hắn cũng không có bổ ra, thấy vậy mí mắt của đám người Diêm Phù nhảy loạn, thầm nghĩ:
– Thân thể của tiểu tử này trong thời gian ngắn liền tăng lên một mảng lớn như vậy, biến thái!
Lôi kiếp dần dần đến kết thúc, mà Giang Nam hấp thu Lôi Đình lực, thân thể tự nhiên đột nhiên tăng mạnh, pháp lực cũng dũ phát tinh thuần, chẳng qua là Thần Thông vận chuyển không cách nào tự nhiên như ý, hạn chế phát huy thực lực của hắn.
Pháp lực của hắn như cũ đang không ngừng tăng lên, thẳng ép Đạo Đài đệ nhị trọng, Liên Đài cảnh giới, đám người Diêm Phù thấy vậy sợ hết hồn hết vía, e sợ cho hắn trong lúc bất chợt tăng lên tới Liên Đài Cảnh!
– Nếu hắn có thể nhất cổ tác khí tăng lên tới Liên Đài Cảnh, như vậy hắn cũng không phải là Thần Tộc, mà là Thần minh chuyển thế…
Cũng may Giang Nam không đột phá, mà là bị vây ở Linh Đài Cảnh đỉnh phong, Hỗn Độn Hồng Mông khí trong Tử Phủ của hắn đã mở sạch sẽ, giọt nước không dư thừa, không có tiền vốn tiếp tục đột nhiên tăng mạnh.
Huống chi hắn cũng không có tâm pháp đến tiếp sau của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, cho dù Hỗn Độn Hồng Mông khí đủ nhiều, cũng không cách nào đột phá đến Liên Đài Cảnh, nếu hắn không cách nào bổ toàn bộ Đạo Đài bát cảnh tâm pháp của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, sau này có thể bị vĩnh viễn vây ở Linh Đài Cảnh, không có khả năng tiếp tục đột phá.
– Ta đột nhiên bạo tăng sáu bảy lần pháp lực, cảnh giới khẳng định không yên, thậm chí nói không chừng sinh ra Tâm Ma. Chỉ có thể từ từ mài hợp, thích ứng pháp lực bạo tăng.
Giang Nam yên lặng tâm thần, thầm nghĩ:
– Hơn nữa, Đạo Đài bát cảnh tâm pháp của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, cũng phải mau sớm thôi diễn đi ra, nếu không chỉ có thể phế bỏ Ma Ngục Huyền Thai Kinh đổi tu những tâm pháp khác.
– Nhu công chúa, các ngươi đây là muốn đi đâu?
Đột nhiên, phía trước có một tiếng cười to truyền đến, đám người Giang Nam rối rít nhìn lại, chỉ thấy phía trước mấy trăm dặm, một mặt đại kỳ triển khai, che khuất bầu trời, đón gió lay động, vô số Ma Tộc đứng ở trên đại kỳ, theo mặt cờ trên dưới phập phồng.
Trong đó một Ma Tộc cường giả uy phong lẫm lẫm, phía sau hiện ra Ma cung nặng nề, trên Ma cung, chính là một mảnh Địa Phủ lồng lộng, vô số cung điện, rõ ràng là một vị Ma Tộc Thiên Cung cường giả, cao giọng nói:
– Nhu công chúa thứ lỗi, Ma Vương phủ ta phụng mệnh ở chỗ này Tuần Sát gian tế, nghe nói có một cái tên là Giang Nam hỗn huyết Thần tộc lẻn vào Minh giới ta, người này đắc tội Long Tộc, kính xin cung chủ dừng bảo liễn lại, cho chúng ta lục soát một phen!
Trong lòng Giang Nam trầm xuống, sắc mặt Khương Nhu cũng có chút khó coi, lạnh lùng nói:
– Ta nói Long Tộc cường giả kia làm sao sẽ biết chuyện tình Giang đạo hữu cùng ta đồng hành, nguyên lai là Ma Vương phủ ở trong đó giở trò! Ma Vương phủ Kim Ngưu Ma Vương cùng cha ta có ân oán, minh tranh ám đấu rất nhiều năm, nhất định là hắn bày mưu đặt kế, để cho cao thủ Ma Vương phủ chặn đường đi của chúng ta!
– Cái kia chính là Kim Ngưu Ma Vương sao?
Giang Nam hé mắt, nhìn về phía ma tướng cầm đầu kia hỏi.
– Kim Ngưu Ma Vương là cường giả một tầng cùng cha ta, tương đương với chưởng giáo Chí Tôn các đại phái của Huyền Minh Nguyên Giới, há có thể tự mình ra mặt?
Khương Nhu lắc đầu nói:
– Người này chẳng qua là người hầu của Kim Ngưu, Tả kỳ sứ Đồ Vũ Điền, là người rất khó giải quyết. Nếu ta rơi vào trong tay của hắn, nhất định sẽ chết không có chỗ chôn! Chúng ta đường vòng đi qua!
Lúc này, Ngục Thần Châu đã đuổi theo gần không ít, Khương Nhu khống chế bảo liễn chuyển hướng, hiểm hiểm quét qua chỗ Tả kỳ sứ suất lĩnh Ma Tộc trăm dặm, xông về phía trước.
– Nhu công chúa, ngươi cho rằng ngươi có thể mang theo người kia từ trong tay của ta chạy trốn?
Đồ Vũ Điền cười ha ha, đại kỳ một quyển, vô số Ma Tộc rối rít bay lên, giữa không trung chi chít là Ma Tộc, đông nghịt một mảnh, vô số cánh chim chấn động, nâng mặt đại kỳ này lên gào thét đuổi theo!
– Đồ Vũ Điền, bà nội ngươi!
Diêm Phù quát lên như sấm, giận dữ hét.
– Nguyên lai là Diêm Chiến công tử!
Đồ Vũ Điền cực kỳ vô sỉ, cười hắc hắc nói:
– Diêm công tử, bà nội ta đã sớm chết, ta đây liền đưa ngươi đi gặp nàng!
Khương Nhu khống chế bảo liễn gào thét xông về lối kia đi, mới vừa đi tới trước thông đạo, đột nhiên chỉ thấy hàng ngàn Ma Tộc từ trong lối đi kia bay ra, chi chít, vô số Ma Tộc giương cánh mà bay, giữa không trung là đủ loại Thần Thông cùng pháp bảo, như mưa đập tới, là người xem mà da đầu tê dại!
Những pháp bảo Thần Thông này ở giữa không trung câu liên kết hợp, hóa thành một mặt trận đồ rộng lớn ngàn dặm, hạo hạo đãng đãng, đập vào mặt đè xuống!
– Nhu công chúa, ngươi trúng kế của ta!
Đồ Vũ Điền cười ha ha, dương dương đắc ý nói:
– Nếu ta muốn ngăn cản ngươi, tại sao có thể chỉ suất lĩnh một nhóm nhân mã? Đây cũng là Trận kỳ bộ dưới trướng Tả kỳ ta, các ngươi vẫn là biết điều một chút lưu lại thôi!
Đám người Khương Nhu, Long Ngâm Phong sắc mặt thảm đạm, nhiều Ma Tộc cường giả ngăn cản đường đi như vậy, chỉ cần hơi ngăn cản chốc lát, Đồ Vũ Điền cùng Tổ Thánh hai đại Thiên Cung cường giả này sẽ đuổi tới, để cho bọn họ không khỏi trong lòng tuyệt vọng.
Giang Nam đột nhiên trầm giọng nói:
– Nhu công chúa, mấy vị đạo huynh, đối kháng trận pháp chi bằng lấy âm ba Thần Thông phá chi!
Ánh mắt Khương Nhu sáng lên, vui vẻ nói:
– Chính xác, đối phó thế công dày đặc bực này, chỉ có âm ba Thần Thông!
Lúc này ba người Diêm Phù, Khiếu Mang, Long Ngâm Phong nhảy ra bảo liễn, nhất tề quát lên, ma âm cuồn cuộn vỡ bờ mà đi, đón mặt trận kỳ này đánh sâu vào.
Ba người bọn họ là Đạo Đài bát cảnh hậu kỳ cường giả, cũng tu luyện qua âm ba Thần Thông, ma âm mênh mông cuồn cuộn, hóa thành vô số đạo văn, cùng đại trận của Trận kỳ bộ xung đột chính diện, nhất thời chấn đắc vô số Thần Thông mai một, mặt trận đồ khổng lồ này uy năng bị hao tổn.
Phía sau Khương Nhu sáu tòa Thần Phủ hiện lên, vô số đạo văn xông ra, hóa thành một đại cầm dài đến ngàn trượng, ở giữa không trung trôi nỗi, năm mươi dây cung chấn động, boong boong rung động, lần nữa đánh sâu vào, nhất thời hằng hà pháp bảo bị xung kích đến cao cao bay lên, trận kỳ bộ xây dựng đại trận bị phá vỡ một cái lỗ thủng to.
Giang Nam há mồm thét dài, tiếng huýt gió trận trận, chỉ thấy từng cái từng cái Ma Tộc cường giả bị đạo âm của hắn chấn vỡ, từ giữa không trung rơi xuống.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/01/2015 03:38 (GMT+7) |