Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 10 » Phần 120

Hạ Thiên - Quyển 10

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 120

Sử Kình Tùng ra ngoài trước, Phương Lam tuy không cam lòng nhưng không thể không đi, nhưng sau khi ra khỏi cửa thì nàng hỏi ngay:

– Tổ trưởng, chúng ta cứ đi như vậy sao? Thậm chí không điều tra thân phận của bọn họ à?

– Phương Lam, em quan tâm nhiều như vậy làm gì?

Tên nam cảnh sát không nhịn được mở miệng:

– Chúng ta chỉ điều tra theo thông lệ, em cũng nhìn qua băng ghi hình rồi đấy, không có chứng cứ để chứng minh có liên quan đến bọn họ, thậm chí bây giờ còn chưa thể xác định Trì Nhân Phong chết vì ngoài ý muốn hay mưu sát. Em cần gì phải đắc tội với người ta? Người ta có tiền mua biệt thự lớn, nhất định là nhà quyền thế, chúng ta động vào làm gì?

– Nhưng em không thích tên họ Tống kia, em cảm thấy hắn nhất định có vấn đề, cái gì mà tên là Tống Tử? Em thấy tên đó nhất định là giả, sao có người lấy tên như vậy?

Phương Lam tức giận nói.

– Điều này cũng không phải không có, tên gì mà chẳng có, nếu người ta tên là Tống Tử thật thì sao?

Tên nam cảnh sát quyết định chơi trò tương phản với Phương Lam:

– Anh thấy em thôi đi, người ta không phải chỉ nói một câu em xấu thôi sao? Em cũng không xấu, cần gì quan tâm?

– Lần đầu tiên em bị người ta nói là người quái dị, đúng là tức chết người.

Phương Lam căm giận nói, nàng sở dĩ tức giận như vậy cũng vì nguyên nhân này.

– Phương Lam, nếu cô cảm thấy người ta dùng tên giả, như vậy đi điều tra thân phận của họ xem thế nào.

Sử Kình Tùng lúc này mở miệng:

– Tôi biết có phần mềm máy tính có thể căn cứ vào ảnh để tìm ra thân phận con người, phương diện này cô làm tốt hơn tôi, sau khi về cục cảnh sát thì làm rõ ngay cho tôi.

– Vâng, tổ trưởng, quay về em sẽ làm ngay.

Phương Lam gật đầu.

Đám người Sử Kình Tùng rời khỏi biệt thự không lâu thì Ninh Khiết và Hạ Thiên cũng ra khỏi nhà, bọn họ định ở nhà ăn tối nhưng sau khi bị nhóm người Sử Kình Tùng đến gây rối thì mất hết hứng thú. Hạ Thiên không muốn ăn ở nhà, sau đó hắn kéo Ninh Khiết ra ngoài, chuẩn bị ra ngoài dùng cơm.

Cách khu biệt thự chưa đến một kilomet là một khu ăn uống tên là Mỹ Thực Thành, buổi sáng bọn họ đi siêu thị đã biết điều này, vì vậy bây giờ bọn họ trực tiếp đi đến đó. Sau đó cả hai ăn một bữa cơm tây, Hạ Thiên có sức ăn rất lớn, hắn trực tiếp thanh lý vài tảng thịt bò.

Tuy thịt bò ở đây không tính là đắt nhưng sau khi thanh toán xong thì Ninh Khiết phát hiện ra một vấn đề, bọn họ lại hết tiền.

Sau khi rời khỏi khu ăn uống thì Ninh Khiết nói với Hạ Thiên:

– Chồng, chúng ta bây giờ chỉ còn hai trăm đồng.

Thật ra bọn họ còn ít tiền như vậy cũng không có gì lạ, Hạ Thiên đã chữa bệnh cho hai người, một người thu một triệu, một người thu mười triệu, nhưng thực tế hắn không thu được đồng nào. Một triệu chỗ Hoàng Cảng Sinh thì đã chia cho A Tài, mà mười triệu của Nhâm Hiểu Phong lại đổi thành một tòa biệt thự giá một trăm triệu, vì vậy mà tiền mặt bọn họ đang có chính là những thứ mà Hạ Thiên cướp bóc được những ngày đầu, tổng cộng có vài ngàn đồng, bây giờ cơ bản đã tiêu pha gần hết.

– Không sao, ngày mai chúng ta lại đi kiếm tiền.

Hạ Thiên cũng không quan tâm:

– Tên A Tài kia sẽ giúp chúng ta tìm kẻ bệnh.

– Cậu tính toán sẽ cứ kết hợp kiếm tiền với A Tài kia sao?

Ninh Khiết không nhịn được phải hỏi, thật ra nàng có chút lo lắng về A Tài, tận đáy lòng không muốn A Tài hợp tác với Hạ Thiên.

– Hợp tác với tên kia vẫn hơn không.

Hạ Thiên thuận miệng nói:

– Có thêm một nười thì ít nhất cũng có một triệu, như vậy đủ sống qua một tháng, tôi cảm thấy chúng ta nhiều nhất là ở đây một tháng mà thôi.

– Ừ, vậy thì chúng ta hợp tác với hắn một lần nữa.

Ninh Khiết vui sướng trở lại.

Ninh Khiết đang nói thì điện thoại vang lên, nàng lấy ra xem, người gọi đến là A Tài, đúng là nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến.

– Lại là A Tài, có lẽ tìm được người bệnh rồi.

Ninh Khiết nói một câu.

– Nói cho tên kia biết, đưa người bệnh đến đây, tôi không muốn tự đi chữa bệnh nữa.

Hạ Thiên nói một câu.

– Ừ!

Ninh Khiết lên tiếng, sau đó nàng nhận điện thoại.

– Ninh tiểu thư, có Tống thần y ở đó không?

Điện thoại vừa nối thông thì A Tài đã hưng phấn nói.

– Có, anh có gì cứ nói.

Giọng điệu của Ninh Khiết rất lãnh đạm.

– Ninh tiểu thư, tôi tìm được bệnh nhân, đối phương cũng tình nguyện ra giá cao, nhưng tôi không biết Tống thần y có chữa được bệnh này không, vì thế đến bây giờ vẫn chưa đồng ý. Chị có thể chuyển điện thoại cho Tống thần y được không? Tôi muốn hỏi vài câu.

A Tài nhanh chóng nói.

Ninh Khiết khẽ nhíu mày, sau đó nàng lấy điện thoại đưa cho Hạ Thiên:

– Chồng, anh ta có chuyện muốn hỏi.

– Này, anh muốn hỏi gì?

Hạ Thiên nhận điện thoại, hắn mất vui hỏi một câu.

– Tống thần y, có một ông chủ nhà giàu, hơn bốn mươi, thật ra cũng không phải bệnh nan y gì cả, chỉ là phương diện kia hơi yếu, chẳng biết có thể trị được không?

A Tài cẩn thận hỏi.

– Phương diện nào yếu?

Hạ Thiên nghe không hiểu:

– Này, anh có gì cứ nói thẳng, đừng quanh co lòng vòng.

– Tống thần y, chính là phương diện đối với phụ nữ không được mạnh…

A Tài phải nói rõ.

Hạ Thiên cắt ngang lời A Tài:

– Không phải liệt dương sao? Anh nói thẳng đi, cứ yên tâm, chỉ cần không phải là thái giám thì tôi đều trị được.

– Vậy thì tốt, vậy thì quá tốt, Tống thần y, tôi sẽ lập tức cho ông chủ kia câu trả lời thuyết phục, không biết Tống thần y khi nào thì rảnh?

A Tài hưng phấn hỏi.

– Ngày mai, anh đưa người ta đến chỗ tôi.

Hạ Thiên thuận miệng nói:

– Còn nữa, để ông ta chuẩn bị tiền trước, tôi chữa bệnh xong sẽ lấy tiền, hiểu chưa?

– Được, không có vấn đề, Tống thần y, địa chỉ của anh là gì?

A Tài đồng ý ngay.

Hạ Thiên nói địa chỉ của mình cho A Tài, sau đó hắn cúp điện thoại, hắn nghe điện thoại và vô tình đã về đến cổng khu biệt thự Hồ Hương Tuyết.

Đúng lúc này một người đàn ông mặc tây trang vạm vỡ đi đến mở miệng hỏi:

– Các người có phải là Tống Tử và Ninh Khiết không?

– Tôi là Ninh Khiết, anh là ai?

Ninh Khiết mở miệng hỏi, trong lòng có chút buồn bực, chỗ này phải có rất ít người biết tên bọn họ mới đúng.

– Ông chủ của chúng tôi muốn gặp mặt nói chuyện với các người.

Tên đàn ông to cao không nói ra thân phận của mình, hắn dùng tay chỉ một chiếc xe dừng cách đó không xa:

– Ông chủ của chúng tôi đang chờ trên xe.

Đó là một chiếc Lincoln, khá giống chiếc Lincoln của Nhâm Hiểu Phong, thậm chí màu sắc cũng giống, là màu đen, nhưng bây giờ là buổi tối, chiếc xe lại cố ý dừng ở một chỗ kín đáo, vì thế không quá gây chú ý.

– Chúng tôi không muốn nói chuyện với ông chủ của anh.

Hạ Thiên tức giận nói.

Ninh Khiết cũng mở miệng.

– Ông chủ của anh nếu muốn nói chuyện thật sự thì nên tự mình đến tìm chúng tôi.

– Ông chủ của chúng tôi không thích điều này, tốt nhất các người nên nhanh lên.

Giọng điệu của tên đàn ông vạm vỡ chợt trở nên lạnh lẽo, trong lời nói có chút hương vị uy hiếp.

– Cút.

Hạ Thiên mắng rất dứt khoát.

– Mày sẽ trả giá vì chữ cút này.

Giọng điệu của tên đàn ông vạm vỡ càng lạnh:

– Không cần phải ép tao ra tay.

Ninh Khiết đột nhiên nhấc chân đá văng tên đàn ông vạm vỡ ra ngoài mười thước, đồng thời trong miệng khẽ nói:

– Chồng tôi đã nói anh cút đi.

Tên đàn ông vạm vỡ ngã nặng nề lên mặt đất, đúng lúc ngã ngay bên cạnh chiếc Lincoln, rõ ràng một đá của Ninh Khiết cũng không tùy tiện, nàng cố ý đá đối phương đến chỗ đó.

Cửa chiếc Lincoln mở ra, ba gã đàn ông mặc tây trang đen xuống xe, sau đó lao về phía Hạ Thiên.

Nhưng to cao chưa chắc đã có võ công cao, đôi khi to cao chỉ dùng để dọa người mà thôi, ba tên đàn ông này vạm vỡ như tên đàn ông vừa rồi, nếu là người thường sẽ bị dọa cho chết khiếp.

Nhưng vấn đề là dù Hạ Thiên hay Ninh Khiết cũng chẳng phải người thường, với võ công của Ninh Khiết thì đối phó với ba người này là rất dễ dàng. Ba tên kia còn chưa phóng đến thì nàng đã ra tay trước chế ngự kẻ địch, không đúng, phải nói là ra tay trước chế ngự kẻ địch, nàng dùng tốc độ cực nhanh cho mỗi người một đá.

Ba tiếng kêu đau đớn vang lên, ba tên đàn ông to con bay lên rồi cùng ngã xuống đất, cùng rơi xuống bên cạnh chiếc Lincoln.

Hạ Thiên lúc này cũng đãc chạy đến bên cạnh chiếc Lincoln, hắn kéo cửa xe và phát hiện bên trong có một người đàn ông trung niên giày tây, đeo kính, bộ dạng rất nhã nhặn.

– Này, chú là thằng ngu muốn nói chuyện với anh sao?

Hạ Thiên trừng mắt nhìn tên đàn ông trung niên có vẻ nhã nhặn rồi tức giận hỏi.

– Đúng vậy.

Người đàn ông trung niên đẩy kính lên nhìn, tuy thủ hạ đã bị đánh ngã nhưng hắn không chút kinh hoảng:

– Tự giới thiệu một chút, tôi là Nhiếp Nhân Kiệt…

– Anh không quan tâm chú tên gì.

Hạ Thiên trừng mắt nhìn Nhiếp Nhân Kiệt:

– Nói cho chú biết, anh không có hứng thú nói chuyện với chú, vì vậy chú đừng làm phiền anh.

– Tống tiên sinh, thật ra tôi cũng không có hứng thú bàn việc với cậu, nhưng cậu có một số việc làm tôi không nói không được.

Nhiếp Nhân Kiệt thản nhiên nói:

– Trì Nhân Phong đã chết, trước khi chết hắn chỉ xung đột với một mình cậu, vì vậy dù thế nào thì cậu cũng phải là người gánh chịu.

Nhiếp Nhân Kiệt không đợi Hạ Thiên nói chuyện mà tiếp tục:

– Tống tiên sinh, tôi nghe nói cậu là thầy thuốc giỏi, vì vậy tôi mới tình nguyện nói chuyện với cậu, điều này có nghĩa là cậu còn giá trị. Vì vậy bây giờ tôi cho cậu hai lựa chọn, thứ nhất là cậu đền mạng cho Trì Nhân Phong, thứ hai, cậu giúp tôi làm việc, tôi sẽ bảo trì tính mạng cho cậu.

– Ngu ngốc, anh cũng cho chú hai lựa chọn.

Hạ Thiên trừng mắt nhìn Nhiếp Nhân Kiệt:

– Thứ nhất, anh đánh chú một lần rồi ngừng, thứ hai anh đánh chú hai lần mới ngừng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/07/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giúp gái teen trả thù - Tác giả The Kid
Ở trong một xóm nọ, thằng Tú và con Nhi chơi thân với nhau. Thằng Tú đã 20 tuổi trong khi con Nhi chỉ mới 17 tuổi. Nhà hai đứa cũng gần nhau, hai đứa hay gặp nhau. Thằng Tú đã nghỉ học từ lâu để đi làm kiếm tiền, còn con Nhi vẫn còn đang đi học lớp 11. Con Nhi tuy không đẹp bao nhiêu nhưng nhìn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Hồng Trần Nữ nổi giận cho nên chiến lực cường đại hơn không ít, rất nhiều thi khôi bị nàng đánh bay, Bạch Tiểu Thuần có quá nhiều thi khôi, trong đó có đại hán giáp bạc, không bao lâu Hồng Trần Nữ biệt khuất và điên cuồng nhưng vẫn bị ngăn cản, chỉ có thể mặc cho thi khôi của Bạch...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Dương Thần – Quyển 4
Lâm Nhược Khê nói xong, chuẩn bị xuống núi thì cũng đã hơn nửa tiếng đồng hồ, Dương Thần không thấy sao cả, nhưng chiếc mũi và khuôn mặt Lâm Nhược Khê đều đã ửng hồng lên vì gió thổi. Lúc xuống núi, Dương Thần lấy áo khoác lên người Lâm Nhược Khê. Lâm Nhược Khê từ chối nhưng không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân