Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 10 » Phần 5

Hạ Thiên - Quyển 10

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 5

– Nhìn qua là biết lừa đảo, nói cái gì là rất đói, có được tiền cũng không đi mua thức ăn.

Hạ Thiên bất mãn nói một câu.

– Được rồi, đừng so đo những chuyện như vậy, dù là nguyên nhân gì, một đứa bé ăn mặc phong phanh đến đây ăn xin giữa trời lạnh cũng rất đáng thương.

Lãnh Băng Băng kéo tay Hạ Thiên tiếp tục đi về phía trước:

– Mười đồng tiền mà thôi, để ý làm gì?

Hạ Thiên không muốn làm ảnh hưởng đến tâm tình dạo phố của Lãnh Băng Băng, vì vậy hắn không so đo chuyện này. Hắn kéo Lãnh Băng Băng đi về phía trước vài trăm mét, hai người đến siêu thị.

– Cảnh sát tỷ tỷ, chị muốn mua cái gì?

Hạ Thiên hỏi.

– Chờ tôi mua cậu sẽ biết.

Lãnh Băng Băng không lập tức nói cho Hạ Thiên, chỉ để hắn phụ đẩy xe, thỉnh thoảng ném ít đồ vào, nhưng phần lớn là thức ăn, đồ ăn vặt, hoa quả. Cuối cùng nàng còn mua vài món ăn khác để chất đầy một xe, cuối cùng coi như chấm dứt hoạt động mua sắm lần này.

– Cảnh sát tỷ tỷ, chị muốn làm cơm sao?

Hạ Thiên cuối cùng cũng hiểu ra, cảnh sát tỷ tỷ có lẽ đang muốn xuống bếp.

– Tôi không thể làm cơm sao?

Lãnh Băng Băng hỏi ngược lại một câu.

– Tất nhiên là có thể.

Hạ Thiên vội vàng trả lời, trong lòng thầm nghĩ, hắn thật sự còn chưa được dùng cơm cảnh sát tỷ tỷ tự nấu.

– Tài nấu nướng của tôi không được tốt, cơm không thể ăn được cũng đừng trách.

Lãnh Băng Băng còn nói thêm.

– Không sao, tôi cũng không có yêu cầu quá cao.

Hạ Thiên nghiêm trang trả lời:

– Chỉ cần cảnh sát tỷ tỷ tự làm, tôi nhất định sẽ ăn.

Lãnh Băng Băng trừng mắt nhìn Hạ Thiên, trong ánh mắt lại có chút dịu dàng:

– Tôi làm chất độc cậu cũng ăn sao?

– Tất nhiên, độc cũng ăn.

Hạ Thiên nghiêm trang trả lời.

– Chỉ biết nói bậy.

Lãnh Băng Băng khẽ hừ một tiếng:

– Cậu không sợ bị độc chết à?

– Không sợ.

Hạ Thiên cười hì hì:

– Cảnh sát tỷ tỷ, không ai có thể đầu độc tôi chết đi được.

Lãnh Băng Băng chợt ngẩn ngơ, thì ra lưu manh này không sợ bị độc chết, hèn gì chất độc cũng dám ăn.

– Yên tâm đi, tài nấu nướng của tôi tuy không được tốt lắm nhưng cũng không tạo nên độc dược.

Lãnh Băng Băng nói thầm một câu, sau đó nàng trả tiền và đưa bốn năm túi lớn nhỏ cho Hạ Thiên:

– Cậu xách đi.

Hạ Thiên nhận lấy tất cả, sau đó hắn nghiêm trang hỏi:

– Cảnh sát tỷ tỷ, còn có gì cần cầm nữa không?

– Cậu không thấy gì sao?

Lãnh Băng Băng trừng mắt nhìn Hạ Thiên, người này đúng là không còn gì để nói:

– Tất cả đều đưa cho cậu, còn gì nữa mà cầm?

– Cảnh sát tỷ tỷ, tôi không ngại ôm chị đi luôn.

Hạ Thiên cười hì hì nói.

– Cậu nói gì vậy?

Lãnh Băng Băng có chút buồn bực, vì sao hắn nói mà nàng không hiểu.

– Cảnh sát tỷ tỷ, tôi có thể ôm chị về nhà.

Hạ Thiên chăm chú giải thích lại.

Lãnh Băng Băng chợt không biết nói gì, thì ra người này có ý như vậy.

– Tôi cũng không phải trẻ lên ba, sẽ tự mình đi được.

Lãnh Băng Băng tức giận nói, nói đến đi nàng mới không tự giác nhớ đến kinh nghiệm chạy hết tốc lực đến cục công an thành phố lúc vừa rồi. Nàng nhớ vài tháng trước cảm thấy tốc độ của Hạ Thiên vượt qua phạm trù nhân loại, nhưng bây giờ nàng cũng có năng lực như vậy, tốc độ của nàng hôm nay hình như không chậm hơn so với Hạ Thiên trước kia.

– Cảnh sát tỷ tỷ, khi ba tuổi tôi đã biết đi lâu rồi, nhưng lớn lên chưa nhất định phải đi.

Hạ Thiên cười hì hì nói.

Lãnh Băng Băng đang định nói gì đó thì điện thoại vang lên.

Lãnh Băng Băng lấy điện thoại ra xem và không khỏi lầm bầm một câu:

– Hoàng An Bình điện thoại đến, có thể sẽ nói về chuyện cậu vừa đánh cục trưởng Bì.

– Hoàng An Bình, có chuyện gì?

Lãnh Băng Băng nhận điện thoại rồi trực tiếp hỏi.

– Lãnh Băng Băng, tôi nghe nói Hạ Thiên thật ra có thân phận đặc thù, quyền hạn rất cao, có phải thật không?

Hoàng An Bình trực tiếp nói ra vấn đề.

– Thật sự, làm sao vậy?

Lãnh Băng Băng hỏi.

– Cục trưởng Bì mới đến nhận chức hình như bị người ta ám hại, người ta nói cho anh ấy biết Hạ Thiên là đầu não thế lực tội phạm, nhiệm vụ của anh ấy là đến đây bài trừ Hạ Thiên. Nhưng vừa rồi tôi đã giải thích một lượt, anh ấy cũng ý thức được vấn đề.

Hoàng An Bình nhanh chóng nói:

– Thật ra cục trưởng Bì là người khá tốt, có tinh thần trọng nghĩa, vì vậy tôi thấy nếu Hạ Thiên có thân phận khác thì không bằng nói rõ với cục trưởng Bì, như vậy anh ấy sẽ không nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên.

– Tôi hiểu ý anh, như vậy cũng được, tôi sẽ để anh trực tiếp can thiệp với cục trưởng Bì.

Lãnh Băng Băng lại rất tán thành lời nói của Hoàng An Bình, nàng không h vọng có người gây khó dễ cho Hạ Thiên. Vì nếu như vậy thì Hạ Thiên sẽ thường gây ra chuyện lớn bằng trời, nàng không hy vọng tình cảnh như vậy xảy ra.

– Được rồi, làm phiền cô.

Hoàng An Bình cũng không nhiều lời với Lãnh Băng Băng, hắn nhanh chóng cúp điện thoại. Hắn biết rõ Hạ Thiên có hơn phân nửa là ở bên cạnh, trò chuyện quá lâu sẽ làm đối phương bất mãn.

– Cục trưởng Bì kia quả nhiên quá ngu.

Hạ Thiên lúc này nói một câu.

– Được rồi, cậu cần gì quan tâm người ta có ngu hay không?

Lãnh Băng Băng không biết nói gì hơn, cả ngày tên này đều mắng người ta là ngu, không biết có bao nhiêu người đang thầm mắng hắn ngu mà không biết.

Hai người chậm rãi đi trên đường, đến năm giờ rưỡi thì bọn họ về đến nhà Lãnh Băng Băng. Trên đường đi Lãnh Băng Băng đã điện thoại cho Mộc Hàm, bây giờ nàng xem như rất quen thuộc Mộc Hàm, vì vậy quyết định để Mộc Hàm ở thủ đô nói rõ thân phận của Hạ Thiên cho Bì Chí Mẫn.

– Tôi đi nấu cơm, cậu xem tivi đi.

Sau khi vào nhà thì Lãnh Băng Băng nói với Hạ Thiên một câu, nàng xách túi lớn bọc nhỏ vào bếp, bắt đầu tự tay nấu cơm tối cho Hạ Thiên.

Hạ Thiên ngồi xuống ghế xem phim cáo vài cừu, xem anh em siêu nhân, xem phim người máy, cuối cùng không chịu được phải đi vào phòng bếp.

Nhưng còn chưa kịp đi vào thì điện thoại đã vang lên.

Hạ Thiên lấy ra xem, hắn phát hiện người gọi đến là Tống Ngọc Mị, vì vậy nhận điện thoại.

– Vợ Mị Mị, chị đang ở đâu vậy?

Hạ Thiên mở miệng hỏi, bây giờ chị không sao đấy chứ?

– Tôi ở thủ đô, sức khỏe tốt.

Âm thanh của Tống Ngọc Mị từ bên kia truyền đến, nhưng khi vào tai Hạ Thiên thì có chút lạ lẫm, tuy hắn có thể xác định đó là âm thanh của nàng nhưng vẫn thấy khác biệt.

– À, vợ Mị Mị, khi nào chị đến Giang Hải? Lần trước tôi đồng ý đi dạo với chị, nhưng tôi ra nước ngoài làm trễ nãi thời gian, bây giờ mới quay về.

Hạ Thiên giải thích một câu.

– Cậu về là tốt.

Giọng điệu của Tống Ngọc Mị có chút trong trẻo và lạnh lùng:

– Tôi sẽ đến Giang Hải, khi đó tôi sẽ tìm cậu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/07/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quan Trường – Quyển 9
Thái độ từ chối của Hạ Tưởng cũng không xem là khéo léo, thậm chí có thể nói là rất thẳng, khiến Sato cảm thấy rất mất mặt, gã luôn tự thấy mình là quá cao, cho rằng ở thành phố Lang đâu đâu có lẽ cũng nhận được sự tôn kính, không ngờ một Phó thị...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Vĩnh Hằng – Quyển 17
Tiểu khí linh ở bên cạnh, lúc này thân thể cũng run rẩy. Nó bị khí thế trên người Bạch Tiểu Thuần làm cho chấn động. Thậm chí ở trong lòng nó lúc này, khi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, cuối cùng lại mơ hồ, giống như thấy được bóng dáng của chủ nhân năm đó! Bạch Tiểu Thuần đứng dậy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Hàn Lập – Quyển 16
Nghe huyết bào nhân nói vậy, mỹ phụ đầu bạc nhíu mày, ánh mắt không ngừng chớp động. “Nói tới việc đi ma phần, sợ rằng trì hoãn không ít thời gian. Vạn nhất viện quân Phù Du Tộc bỗng nhiên đuổi tới thì ai cũng không thể rời đi.” Lục Túc lên tiếng. “Hắc hắc, nếu Phù Du...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân