Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 13 » Phần 9

Hạ Thiên - Quyển 13

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 9

– Được, đến đó dùng cơm.

Thạch Trường Canh gật đầu, mọi người nói chuyện thì xe đã vào trong thị trấn Mộc Dương, một lúc sau dừng lại trước quán Quý Tân Tửu Gia.

Một bữa cơm trưa khá ngon, Hạ Thiên và Liễu Mộng ăn giống nhau, cả hai nếu so ra thì bất kỳ một người nào cũng ăn hơn hẳn ba người còn lại. Lúc này dù ăn gì thì Liễu Mộng cũng gọi giống Hạ Thiên, có lẽ vì nguyên nhân cả hai đều là băng hỏa linh thể.

Dù chưa có người nào từng nghiên cứu cơ thể băng hỏa linh thể có tác dụng phụ gì không, nhưng bây giờ xem ra tác dụng phụ lớn nhất là ăn nhiều. Nếu người có băng hỏa linh thể ở trong nhà giàu thì tốt, nếu sinh trong nhà nghèo, dù không bị băng hỏa linh khí hành hạ đến chết, cũng chết vì đói.

Sau khi ăn xong bữa trưa, đã đến gần hai giờ chiều, Hạ Thiên đưa Vân Thanh và Liễu Mộng đến biệt thự của Thạch Trường Canh, mà Thạch Trường Canh và Vân.

Chí Quang lại đến công ty xây dựng, hai bọn họ đều rất thức thời, muốn để lại không gian cho Hạ Thiên và Vân Thanh.

– Tiểu bại hoại, chị đi tắm, hai người cứ chơi trước.

Phát hiện trong căn biệt thự này không có ai, Liễu Mộng bắt đầu muốn đi giặt váy, nàng tìm một bộ đồ ngủ của Vân Thanh để thay, sau đó cầm váy biến mất trước mặt Hạ Thiên và Vân Thanh.

Hạ Thiên ôm Vân Thanh rồi thuận miệng hỏi một câu:

– Chị Vân Thanh, em gái lúc nào cũng quấn lấy chị, bây giờ không có ở nhà sao?

Hạ Thiên thật sự rất hiếu kỳ, hôm nay không thấy nha đầu Thạch Thuần, đúng là không bình thường.

– Thuần Thuần đi học rồi.

Vân Thanh chợt có chút biểu hiện nuông chiều:

– Trước kia nó không khỏe, không được đi học, bây giờ đã đi học như một cô bé gái bình thường.

– Thật ra tôi cảm thấy bé gái bình thường cũng có thể không đi học.

Hạ Thiên dùng giọng chân thành nói:

– Chị xem, tôi cũng không đến trường, tôi cũng rất bình thường.

– Được rồi, chồng tôi rất bình thường.

Vân Thanh cũng không nói gì, hắn mà bình thường? Sao không làm những việc của người bình thường?

– Chị Vân Thanh, chỗ này của chị hình như lớn lên rồi.

Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào vị trí cao ngất của Vân Thanh.

– Nào có, vẫn như trước thôi.

Vân Thanh phủ nhận ngay.

– Phải không?

Hạ Thiên cười hì hì, hắn đưa tay lên cởi bỏ áo của Vân Thanh:

– Để tôi xem xét kỹ lại đã.

– Cậu đấy.

Vân Thanh khẽ nói:

– Cậu muốn thì cứ nói thẳng, tôi cũng không phải chẳng cho cậu xem, không cần lấy cớ như vậy.

Hạ Thiên không nói gì, hắn chậm rãi cởi bỏ áo ngực của Vân Thanh, sau đó cúi đầu gặm.

Bạn đang đọc truyện Hạ Thiên – Quyển 13 tại nguồn: http://truyensextv1.com/ha-thien-quyen-13-full/

Thanh Phong Sơn.

Dù là trên núi, gió lớn nhưng nhiệt độ bây giờ đã tương đối cao, lại là giữa trưa nên khí hậu rất ấm áp, nhưng đối với một người tu vi Kim Đan thì căn bản không có quá nhiều cảm giác, nhưng Tống Ngọc Mị thật sự cảm thấy trong lòng bùng lên gió mát.

Vài giờ trước nàng đi vào gian nhà đá của Dạ Ngọc Mị, lúc đó nàng rất vui sướng, rất kích động, nhưng vài giờ sau nàng cũng không còn gì vui, vì giữa nàng và Mị Di cũng không có cảm giác vui vẻ khi gặp lại. Nàng chỉ mở miệng giải thích mối quan hệ giữa mình với Hạ Thiên, giải thích cho Mị Di hiểu cái tốt của Hạ Thiên, giải thích vì sao nàng thích hắn, nàng hy vọng Mị Di có thể hiểu, hy vọng có thể hòa giải với Hạ Thiên.

Đáng tiếc là tất cả chỉ là phí công, tất cả cố gắng của nàng đều là uổng phí, Mị Di vẫn cừu hận Hạ Thiên, thậm chí còn hận hơn cả trước kia, vì vậy bây giờ Mị Di thật sự còn không muốn gặp nàng.

Tống Ngọc Mị vẫn còn nhớ rõ nửa giờ trước Mị Di đã đuổi mình ra khỏi nhà đá, đồng thời còn nói:

– Rời khỏi Hạ Thiên, nếu không đừng đến gặp tôi.

Tống Ngọc Mị đã đứng đây nửa giờ, nàng chỉ cách nhà đá vài chục mét, cách Mị Di vài chục mét, tuy khoảng cách gần nhưng lại giống như chân trời góc biển, khoảng cách tuy gần nhưng thực tế lại xa hơn cả trước kia.

– Mị Di, chúng ta không trở về như trước kia được sao?

Tống Ngọc Mị nhìn vào căn nhà đá mà hai mắt mờ ảo, nàng chợt muốn khóc lớn, nàng không muốn rời khỏi Hạ Thiên, cũng hy vọng ở cùng một chỗ với Mị Di, nhưng vì sao mọi việc lại khó khăn như vậy?

– Mị Di, vì sao không muốn mọi người ở cùng một chỗ?

Tống Ngọc Mị thật sự rất đau khổ, trước khi đến đây nàng có chút hưng phấn và chờ mong, lúc này thật sự không còn lại gì, thậm chí còn có chút hối hận khi đến đây. Thật ra nàng đã sớm biết Mị Di không thể nào nhanh chóng tha thứ cho Hạ Thiên, nàng chỉ cho rằng mình sẽ làm cho Mị Di nhượng bộ, nhưng nàng thật sự không ngờ sự xuất hiện của mình lại làm cho sự việc thêm chuyển biến xấu.

– Ngọc Mị, không cần phải khổ sở, Tiểu Mị có tính cách như vậy, muốn thay đổi là rất khó.

Một âm thanh mềm mại vang lên, không biết Nguyệt Thanh Nhã đã đến bên cạnh Tống Ngọc Mị từ khi nào:

– Đi thôi, chúng ta rời khỏi đây, có một số việc chị muốn thương lượng với em.

Tống Ngọc Mị khẽ gật đầu, nàng không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào căn nhà đá, sau đó cùng Nguyệt Thanh Nhã bỏ đi.

– Ngọc Mị, Tiểu Mị có nhắc với em về chuyện trước kia không?

Nguyệt Thanh Nhã khẽ hỏi.

Tống Ngọc Mị khẽ gật đầu:

– Mị Di có nói một ít, nhưng cũng không nhiều, chỉ nói là không phải người thế giới này, nhưng thế giới nào khác thì không nói cho rõ. Mà em cảm thấy, có lẽ chị ấy nói về tu tiên giới? Nhưng ngoài thế giới này, chẳng lẽ còn có một tu tiên giới khác?

– Chị không biết trên thế giới này có tu tiên giới nào khác hay không, nhưng chị biết rõ, ngoài thế giới này còn có một thế giới khác.

Nguyệt Thanh Nhã chậm rãi nói:

– Trước đó chị thật sự không biết dùng cách nào để miêu tả, nhưng gần đây Mộng Mộng có nói không ít chuyện, đặc biệt là nói về những bộ phim truyền hình, có vài từ ngữ cổ xưa, có cách nói là xuyên việt, khi đó chị cảm thấy đây là từ ngữ thích hợp nhất để nói về mình và Tiểu Mị, đó là cả hai xuyên việt đến đây.

– Xuyên việt?

Tống Ngọc Mị chợt ngẩn ngơ, gần đây từ ngữ này khá lưu hành, dù nàng ít xem ti vi cũng biết nó có ý nghĩa gì. Nhưng nàng không ngờ một sự kiện khó tưởng như vậy lại phát sinh bên cạnh mình.

– Đúng vậy, chúng tôi đi từ thế giới kia đến bên đây một cách quỷ dị, vô tình đã tạo nên một lối đi.

Nguyệt Thanh Nhã chậm rãi nói:

– Đối với chị và Tiểu Mị, chỗ này không phải là nhà mình, nhưng khác biệt là hai mươi năm qua, Tiểu Mị vẫn muốn đi về, mà chị thì coi đây là nhà mới của mình, đã quen với cuộc sống nơi đây. Mà một người quan trọng nhất của chị cũng ở đây, vì vậy chị không muốn quay về, dù tìm được đường về cũng sẽ ở lại chỗ này.

Nguyệt Thanh Nhã chợt dừng bước, lúc này Tống Ngọc Mị chợt phát hiện, trong lúc lơ đãng hai người đã đi xuống trước căn nhà gỗ ở sườn núi, bên ngoài đã có sẵn hai chiếc ghế dựa từ khi nào rồi.

– Ngọc Mị, ngồi đi, Tiểu Thiên có lẽ đến tối mới về núi.

Nguyệt Thanh Nhã ngồi xuống, đồng thời mời Tống Ngọc Mị ngồi xuống chiếc ghế còn lại.

– Chị Nguyệt, chị cảm thấy còn đường về sao?

Tống Ngọc Mị lo lắng hỏi.

– Tuy chị đã khuyên Tiểu Mị, nhất định sẽ tìm được đường về, nhưng thực tế thì chị cũng không thể khẳng định như vậy. Nếu đã có một con đường đi thông đến đây, có lẽ cũng có một đường về, nhưng chị cũng không dám khẳng định Tiểu Mị có thể tìm được con đường kia.

Nguyệt Thanh Nhã khẽ thở dài một tiếng:

– Chị để Tiểu Mị ở lại đây một năm, chính là hy vọng trong thời gian đó sẽ làm cô ấy thay đổi, đáng tiếc là vài tháng qua, chị cảm thấy cô ấy càng thêm kiên quyết tìm đường về.

– Sao lại vậy?

Tống Ngọc Mị có chút lo lắng:

– Chẳng lẽ Mị Di nhất định phải rời khỏi chỗ này sao?

– Cô ấy không có gì quyến luyến với thế giới này, hơn nữa tính cách của cô ấy có chút…

Nguyệt Thanh Nhã khẽ thở dài, nàng không tiếp tục nói hết lời, chỉ khẽ thay đổi chủ đề:

– Ngọc Mị, em muốn nghe chuyện giữa chị và Tiểu Mị không?

– Chị Nguyệt, nếu chị muốn kể, tất nhiên em sẽ muốn nghe, em trước nay đều cảm thấy chưa thật sự hiểu Mị Di, nếu em biết được sự việc năm xưa, biết đâu em sẽ hiểu Mị Di nghĩ gì.

Tống Ngọc Mị vội vàng nói.

Nguyệt Thanh Nhã khẽ gật đầu, trong cặp mắt đẹp có nhiều hơn chút sương mù, giọng điệu cũng có chút lơ lửng, giống như đang đưa Tống Ngọc Mị về một quá khứ xa xăm…

– Thế giới kia của chúng tôi thật sự không có gì khác biệt về bản chất với thế giới này, cũng là con người như vậy, nhiều loại ngôn ngữ như thế. Chị đã xem qua lịch sử của thế giới này, thật ra thế giới kia của chúng tôi giống như cổ đại của nơi đây, thậm chí tôi còn thấy có chút liên lạc giữa hai thế giới.

Nguyệt Thanh Nhã nói rất khẽ, rất dịu, giống như một cơn gió nhẹ khẽ miên man má phấn:

– Khác biệt chính là thế giới kia của chúng tôi tôn vinh người tu tiên, phàm nhân dù giàu có thế nào, dù quyền cao chức trọng ra sao, trong mắt người tu tiên đều là kiến hôi mà thôi.

Tống Ngọc Mị không nói gì, chỉ lẳng lặng lắng nghe.

– Chị sinh ra ở một địa phương gọi là Yên Vân thành, đó là một trong năm thành lớn, cha chị từng là thủ phủ của Yên Vân thành, mà chị là thiên kim tiểu thư.

Nguyệt Thanh Nhã cuối cùng cũng nói quá khứ của mình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 04/08/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cái tội mê gái - Tác giả The Kid
Lâm vừa kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi. Buổi tối anh đi bộ vòng vòng nhìn ngắm phố phường. Sài Gòn về đêm thật đẹp. Khi thấy các cặp đôi đưa nhau đi chơi, Lâm buồn bã nghĩ về cuộc sống độc thân của mình. Lâm nhìn thấy có một cô gái ngồi ở ghế đá chỗ bờ sông. Lâm tiến lại...
Phân loại: Truyện nonSEX
Hàn Lập – Quyển 24
Lực Lượng tinh Thần: Lực lượng từ ngôi sao trên bầu trời. “Tại hạ căn bản là không còn lựa chọn nào khác, nếu trong vòng một năm mà không có cách nào luyện ra hai loại Cực Nguyên Tinh thuộc tính Kim Mộc thì chỉ sợ là không còn cơ hội nào nữa rồi. Trước mắt cũng chỉ có Hàn huynh là...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 8
Lúc này, lại có một đệ tử tu vi Vũ Phách của Quỷ Vũ Tông từ ngoài đại điện chạy vào. Ngươi lại có chuyện gì. Đới Đường hỏi. Tông chủ, vừa nhận được tin tức, bốn ngày trước Thiên Sơn môn đã bị một cỗ thế lực thần bí tiêu diệt, toàn bộ Thiên Sơn môn hiện tại không còn ai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân