Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hạ Thiên – Quyển 8 » Phần 94

Hạ Thiên - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 94

– Ai điện thoại cho cậu vậy?

Vân Thanh không nhịn được phải hỏi.

– Không biết.

Hạ Thiên thật sự không biết.

– Vậy cậu nghe máy đi, lỡ may có chuyện quan trọng gì đó thì sao?

Vân Thanh nói.

Hạ Thiên vốn không muốn nhận điện thoại, nhưng điện thoại cứ vang lên liên tục, cuối cùng hắn phải nhấn nút nghe:

– Alo.

– Đại… Đại ca, là em đây.

Đầu dây bên kia vang lên một giọng nói nhút nhát e lệ:

– Em… Em là Dương San.

– Cô tìm tôi làm gì?

Hạ Thiên có chút kỳ quái, nha đầu nay chẳng lẽ biết hắn muốn đánh mình, vì vậy mới điện thoại cho hắn?

– Đại ca, chị gái nói em có việc thì nên tìm anh.

Dương San vẫn sợ hãi, thật ra nàng nói chuyện với người khác sẽ không nhát gan như vậy, nhưng khi nói chuyện với Hạ Thiên thì nàng lại sợ. Hoặc có thể nói, sau khi nàng bị Hạ Thiên sàm sỡ thì thấy mặt là sợ, trước đó nàng nào có sợ hắn, nàng còn cho rằng hắn là người tốt.

Chị gái trong miệng Dương San chính là Kiều Tiểu Kiều, Hạ Thiên thấy nàng đưa Kiều Tiểu Kiều ra thì cảm thấy buồn bực, hắn nghĩ đến chuyện Kiều Tiểu Kiều muốn mình làm tốt quan hệ với Dương San, tuy bây giờ hắn không vui nhưng vẫn chào hỏi một câu:

– Này, cô có chuyện gì?

– Đại ca, Nhạc Dương nói cả ngày hôm nay không ngủ được, bạn ấy nói là anh làm cho mình bị như vậy, anh có biện pháp nào không?

Dương San khẽ hỏi, tuy giọng điệu vẫn còn sợ hãi nhưng không còn lắp bắp.

– Được, tôi giúp.

Hạ Thiên đồng ý.

– Cảm ơn đại ca.

Giọng điệu của Dương San chợt được đề cao lên một chút, rõ ràng nàng rất hưng phấn:

– Chúng em đang còn ở khách sạn, là chỗ mà hôm qua anh đã đến.

– Được rồi, chút nữa anh sẽ đi.

Hạ Thiên nói một câu rồi cúp điện thoại, lần này dù là Nhạc Dương hay Dương San cũng không tiếp tục điện thoại đến.

Khi thấy Hạ Thiên cúp điện thoại thì Vân Thanh hỏi ngay:

– Cậu định đi đâu?

– Nào có đi đâu?

Hạ Thiên dùng giọng điềm nhiên như không nói với Vân Thanh:

– Chị Vân Thanh, tôi tiếp tục đi tản bộ với chị.

– Nhưng không phải cậu vừa đồng ý đến giúp người khác sao?

Vân Thanh có chút buồn bực.

– Đúng vậy, là tôi đồng ý lát nữa sẽ đi.

Hạ Thiên cười hì hì:

– Nhưng cũng chưa nói là bao lâu, có thể là lát nữa, có thể là ngày mai, dù sao bây giờ tôi cũng không đi.

Vân Thanh xem như đã hiểu, người này cung biết chơi chữ.

– Nhưng cậu đã đồng ý với người a, nếu đi quá muộn thì cũng không tốt.

Vân Thanh khuyên một câu.

– Không sao, dù sao thì người không thể ngủ chính là Nhạc Dương.

Hạ Thiên ra vẻ không thèm quan tâm:

– Còn Dương San cần ăn đòn kia chỉ khí nào cần hỗ trợ mới điện thoại đến, vì vậy bây giờ tôi sẽ không đi ngay.

Vân Thanh nghe nói đến chuyện của Dương San và Nhạc Dương mà không khỏi hiếu kỳ, cuối cùng nàng cũng hiểu rõ, thì ra hôm qua Hạ Thiên nói sẽ không cho Nhạc Dương ngủ yên, hắn nói được làm được, đúng là hại người quá nặng.

Hạ Thiên nhanh chóng ném sự việc của Dương San và Nhạc Dương ra sau đầu, hắn tiếp tục đưa Vân Thanh đi tản bộ, cả hai đi theo bờ sông, sau đó đi một vòng tròn. Một lát sau Vân Thanh thấy một khách sạn rất quen mắt, sau đó cả hai đi vào khách sạn, đi vào gian phòng mà bọn họ còn chưa trả lại. Cuối cùng những gì xảy ra giống như Vân Thanh dự đoán, sắc lang bắt đầu quấn lấy nàng ở hàng loạt tư thế hoạt động dữ dội.

Năm giờ chiều.

Đám bảo vệ khách sạn Đông Thăng thấy có khách tiến vào, vì vậy mà bọn họ vô thức chuẩn bị nghênh đón. Nhưng sau khi nhìn thoáng qua thì bọn họ lập tức luống cuống lui về phía sau, đối với bọn họ thì cặp nam nữ này là ôn thần, hoàn toàn không dễ trêu chọc.

Ôn thần này rõ ràng là Hạ Thiên và Vân Thanh, hai người bọn họ đơn giản ở khách sạn gần cả ngày, mãi đến bây giờ mới đi tìm Dương San. Tất nhiên đối với Hạ Thiên thì bây giờ đến đã xem như tâm tình tốt, nếu không hắn phải để ba ngày ba đêm mới đến cứu giúp.

Hai người đến lầu bốn, khi còn chưa đến phòng bốn lẻ bảy của Dương San và Nhạc Dương thì dã nghe thấy bên trong có người đang lớn tiếng.

– Này, các người đúng là quá đáng, các người muốn Dương San của chúng tôi làm gì? Tôi nói cho các người biết, chúng tôi không đi, ngày mai chúng tôi sẽ quay về Giang Hải.

Người nói chính là Nhạc Dương, giọng điệu rất tức giận.

Hạ Thiên và Vân Thanh nhanh chóng đi vào phòng, vì cửa không khóa, bọn họ liếc mắt đã thấy rõ tình huống bên trong. Ngoài Nhạc Dương và Dương San thì còn có hai người trong phòng, Hạ Thiên biết một người, đó là chị họ Dương Ngọc Quyên của Dương San, một người khác hắn chưa từng gặp, là một người đàn ông hai bảy hai tám tuổi, rất hào hoa phong nhã.

– Sinh viên Nhạc Dương, em đừng kích động, chúng tôi trả thù lao cho Dương San, sẽ không thiếu một phần nào.

Người đàn ông có vẻ rất bình tĩnh, giọng điệu không nóng không lạnh, không có chút tức giận.

– Này, trả thù lao cái gì? Dương San chúng tôi căn bản không cần tiền của các người, bạn ấy chỉ cảm thấy có nghĩa vụ đến đây làm phim tuyên truyền mà thôi. Hừ, nhưng các người lại đùa giỡn người ta như kẻ ngốc, đầu tiên là để chúng tôi đợi ở đây hai ngày chẳng làm gì, bây giờ còn nói không cần cô ấy làm đại sứ, cá người còn không biết xấu hổ để bạn ấy dẫn đường sao?

Nhạc Dương càng nói càng tức:

– Toi cảm thấy các người đúng là không ra gì, chúng tôi mặc kệ, ngày mai chúng tôi sẽ về.

– Nhạc Dương, thôi bỏ đi, mình không sao, dẫn đường cũng được.

Dương San không nhịn được phải nói một câu.

– Dương San, đây sao lại nói là không có gì, bạn tình nguyện tuyên truyền cho quê hương là một chuyện, nhưng bọn họ đùa giỡn cậu là một chuyện khác. Nếu không có bạn thì ai biết Thanh Phong Sơn là địa phương quái quỷ gì? Bây giờ thì tốt rồi, cậu tuyên truyền cho Thanh Phong Sơn, cậu miễn phí làm phim cho bọn họ, bây giờ bọn họ lại ghét bỏ bạn, tìm một ngôi sao nhỏ để thay thế, chỉ để cậu dẫn đường, đây đúng là làm nhục bạn.

Nhạc Dương tỏ ra rất tức giận, cuối cùng nàng còn nói một câu với người đàn ông kia:

– Được rồi, bây giờ các người đi ra, đừng làm phiền chúng tôi.

Người đàn ông kia vẫn không nóng không lạnh:

– Sinh viên Nhạc Dương, Dương San là người trưởng thành, những chuyện thế này phải do chính cô ấy quyết định.

– Dương San, bạn nghe mình, nói cho anh ta biết, ngày mai chúng ta về trường.

Nhạc Dương thở phì phò nói:

– Nghe lời của mình, bạn xem có gì mà mình không nghĩ cho bạn?

Dương San không khỏi do dự, quả thật từ khi vào đại học thì nàng luôn được Nhạc Dương quan tâm, có nhiều chuyện nàng không hiểu, đều là Nhạc Dương giúp nàng, vì vậy nàng mới hiểu ra nhiều thứ. Tuy nói nàng muốn làm tốt cho quê hương, nhưng nàng cũng hiểu Nhạc Dương muốn tốt cho mình.

Khi thấy Dương San do dự thì người đàn ông kia nhíu mày, sau đó hắn chậm rãi nói:

– Sinh viên Dương San, nếu em thật sự muốn đi thì chỉ sợ phải trả lại cho chúng tôi mười ngàn tiền công.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hạ Thiên – Quyển 1
Hạ Thiên – Quyển 2
Hạ Thiên – Quyển 3
Hạ Thiên – Quyển 4
Hạ Thiên – Quyển 5
Hạ Thiên – Quyển 6
Hạ Thiên – Quyển 7
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên – Quyển 9
Hạ Thiên – Quyển 10
Hạ Thiên – Quyển 11
Hạ Thiên – Quyển 12
Hạ Thiên – Quyển 13
Hạ Thiên – Quyển 14
Thông tin truyện
Tên truyện Hạ Thiên - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 01/07/2020 10:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 22
Hạ Chi Lại nhìn một đôi gây ầm ĩ này, muốn nói lại thôi, muốn hỏi hai người quan hệ thế nào mà sao gây ồn ào rồi lại đi chung với nhau. Nhưng Hạ Chi Lại nhớ đến chuyện nhục nhã của Chiến Như Ý thì không tiện hỏi, cuối cùng chắp tay tỏ vẻ bên mình còn bận việc, xin phép đi trước. Miêu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lưu Phong – Quyển 1
Lưu Phong thấy tình thế không ổn, vội vàng lay Bạch Vũ đang nằm ở bên cạnh, đợi Bạch Vũ tỉnh lại, dặn dò “Đợi lát nữa ta mở một đường máu, ngươi chỉ cần an toàn vào Phượng viên, bọn họ sẽ không dám bắt ngươi” Bạch Vũ lúc nãy bị ngất, cũng không biết xảy ra việc gì. Thấy sắc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Giang Nam – Quyển 14
Tử Hư thượng nhân từ không trung trụy lạc, bất quá trong khoảnh khắc liền thích ứng xuống, ổn định thân hình, lập tức thân hóa Phật Quang phi tốc hướng Giang Nam tiếp cận. Tiếng bạo nổ ầm ầm không dứt, Giang Nam cất bước cuồng xông, trong khoảnh khắc liền vượt qua núi lớn sông lớn, một...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân