Từ trong hắc khí hiện ra từng con từng con một yêu thú, yêu cầu, tất cả toàn thân đều đen thui thủi.
Đám yêu vật này gầm lên không ngừng. Hình thể chúng cũng không đồng nhất, con lớn nhất chừng hơn ba mươi trượng, con nhỏ chỉ khoảng vài thước, nhưng con nào cũng mắt lộ hung quang nhìn Hàn Lập đứng phía trong Hoả hải.
Hàn Lập thấy vậy không khỏi rùng mình.
Bởi mới chỉ liếc mắt nhìn một cái, hắn đã thấy cả đám yêu thú đông đúc, yêu khí bốc lên ngùn ngụt, quay cuồng trên không trung, cả một đám đông nghìn nghịt, ùn ra như vô cùng vô tận vậy.
Một tiếng rống to truyền đến, đám yêu thú khôi lỗi này từ bốn phương tám hướng, phô thiên cái địa, cuồng bạo tràn đến.
Khóe mắt Hàn Lập không khỏi máy động, nhưng hắn không nói tiếng nào, mặc nhiên khoát tay, hướng về Hoả Đỉnh trên đỉnh đầu, đánh ra liên tiếp mấy đạo pháp quyết.
Đỉnh bỗng run lên, lập tức hồng quang đại phóng, một ngọn Xích Hồng Hoả Diễm bao toàn bộ Cự Đỉnh, biến Cự Đỉnh thành một hỏa cầu cực lớn.
Vô số đạo hoả diễm cực nóng từ Đỉnh bắn ra, gia nhập vào Hoả hải. Nhiệt độ của toàn bộ không gian tựa như tăng lên phân nửa, thanh thế Hỏa Hải đại chấn. Ngay lập tức từ trong Hỏa Hải bán ra từng khỏa hỏa đoàn lớn nhỏ.
Mỗi hỏa đoàn đều bao bọc bên trong một con Hỏa Nha (quạ lửa) hình thể đang dần to lớn lên. Dựa vào uy của Hỏa Hải, chúng trực tiếp vọt vào trong đám khôi lỗi yêu thú ở bốn phía.
Từng đạo đạo Xích Hồng Hỏa Quang lớn nhỏ không đồng nhất, ở trong đám khôi lỗi yêu thú dày đặc bạo liệt, hơn ngàn con Hỏa Nha cuồng phi loạn vũ xáo trộn đội hình của yêu thú.
Hỏa diễm phi vũ (điệu múa của lửa), yêu khí tung hoành. Hỏa quang, hắc khí lúc thì đan lại lúc thì tách ra, tình thế cực kỳ giằng co.
Mà cũng thật quỷ dị. Dù cho yêu thú bị Hỏa Nha đánh tan xác hay Hỏa Nha bị yêu thú diệt sát. Một bên thì từ trong yêu khí ngưng tụ khôi phục lại như ban đầu. Bên kia thì quay cuồng trong hỏa diễm một lúc sẽ lại dục hỏa trùng sinh. Cả hai phương cứ như vô cùng vô tận vậy.
(Dục hỏa trùng sinh: Dựa theo tích Phượng Hoàng sẽ hồi sinh từ lửa)
Từ trong yêu khí vang ra một tiếng hừ lạnh băng hàn. Lập tức từ bốn phương tám hướng truyền đến thanh âm chú ngữ trầm thấp. Chính là thanh âm của Xa lão yêu.
Ánh mắt Hàn Lập lóe lên, hốt nhiên ngẩng đầu nhìn, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.
Chỉ thấy tại vị trí lốc xoáy trên không, yêu khí trở nên quay cuồng kịch liệt, một cự trảo từ trong yêu khí từ từ vươn ra.
Cự trảo này đen thui, sáng bóng, lớn chừng ba bốn mươi trượng. Ngũ chỉ giống như tiêm giáp dài mấy trượng, hàn quang âm trầm chớp động, có vẻ sắc bén vô cùng.
Cự trảo này quá khổng lồ đến mức, trảo chưa hạ xuống mà đã khiến cho người ta có cảm giác như Thái Sơn áp đỉnh, cảm giác như thể muốn tránh cũng không thể tránh được.
Tiếng chú ngữ vừa dừng lại, cự trảo bèn lao thẳng xuống phía dưới.
Nhất thời một cỗ yêu phong gào thét, giống như cơn lốc quét qua làm cho phụ cận Hỏa Hải của Hàn Lập rối loạn, tan tác.
Hàng Ma Trượng vốn coi là khá to lớn, vậy mà đứng kế cự trảo này còn kém xa.
Hàng Ma Trượng và cự trảo va vào nhau. Một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa vang lên. Hàng Ma Trượng rắn như tinh cương chỉ có thể làm cự trảo thoáng dừng lại một chút rồi bị văng bắn ngược lại.
Cự trảo không chút thay đổi phương hướng, tiếp tục chộp tới Hàn Lập.
Hàn Lập mím môi, tâm niệm chợt động. Ba mươi sáu khẩu Kim Sắc Phi Kiếm đang xoay quanh tứ phía đồng thời phát ra tiếng vù vù, sau đó tụ lại phía đỉnh đầu.
Kim quang đại phóng. Trong chớp mắt phi kiếm hợp lại thành một thể, hình thành một Kim sắc Cự Kiếm lớn cỡ chừng năm sáu trượng.
Lập tức một tiếng sấm thanh thoát vang lên, trên bề mặt Cự Kiếm bộc phát từng đạo kim hồ thô to, chợt hóa thành một đạo kim hồng chói mắt, chém thẳng về phía cự trảo.
“Vù…” một tiếng.
Cự kiếm do ba mươi sáu khẩu Thanh Trúc Phong Vân Kiếm ngưng tụ hình thành, dưới sự thúc dục pháp lực toàn lực của Hàn Lập, tựa như không gì không phá được, cường ngạnh chém cự trảo thành hai mảnh.
Từ trong yêu khí truyền ra tiếng rên rỉ. Tựa hồ Xa lão yêu đã ăn phải quả đắng. Hai mảnh cự trảo theo gió tán loạn, hóa thành đoàn đoàn yêu khí, trong nháy mắt liền tiêu thất.
Nghe được tiếng này của Xa lão yêu, hai mắt Hàn Lập lóe lên lam mang, đạo kim hồng trên không trung liền xoay quanh một cái, hóa thành một con Kim Mãng hướng vào hư không táp tới.
Một tiếng “Phanh…” vang lên. Từ hư không đột nhiên bộc phát ra một đoàn hắc mang chói mắt, phù hiện ra một cái Hắc Thuẫn Bài, mà Kim Mãng đang cắn vào phía trên bề mặt, lại không thể phá vỡ Thuẫn Bài này.
Mà đúng lúc này, phía sau Thuẫn Bài lóe lên hắc mang. Một thân ảnh thấp bé hiện ra.
Chính là hóa thân của Xa lão yêu ở bên ngoài Băng Thành năm xưa. Đó là một ấu đồng, đầu ba chỏm, trước ngặt đeo một cái Ngân Tỏa vô danh.
(Ngân tỏa: Nếu mình không nhầm thì là đồ trang sức hình ổ khóa của các em bé ngày xưa, với mục đích kị tà ma)
Giờ phút này nó đứng phía sau Thuẫn Bài, nhìn Kim Mãng đang không ngừng cắn xé, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc.
“Canh Tinh! Phi kiếm của ngươi được khảm loại tài liệu quý hiếm bậc này, không trách có thể phá vỡ Ma Thiên Trảo của ta”.
Thần sắc của ấu đồng lại khôi phục như thường, ánh mắt tập tung vào Hàn Lập trong Hỏa Hải.
“Ta cũng đoán không lầm. Quả nhiên ngươi chỉ là một hóa thân” Hàn Lập tựa như không nghe ấu đồng nói mà ngược lại thì thào tự nói.
Thấy thái độ Hàn Lập như vậy, ấu đồng vô cùng giận dữ, cười rộ lên.
Nó không nói hai lời, đột nhiên đánh một trảo vào hư không. Trong tay bỗng nhiên chớp động hắc quang, một cây tiểu phiến màu xám mờ ảo xuất hiện trong tay.
“Hắc, hắc! Uy lực vừa rồi của Vạn Yêu Phiên, chẳng qua chỉ thể hiện hai thành mà thôi. Ngươi đừng có tự đại. Tiếp theo, lão phu sẽ cho ngươi nếm thử uy lực đích thực của Vạn Yêu Phiên, khiến ngươi hình thần câu diệt”.
Xa lão yêu nói xong, liền tung tiểu phiến trong tay ra, tính thi triển đại thần thông của cây phiến này.
Thần sắc Hàn Lập đột nhiên ngưng trọng, vội điểm vào Hỏa Hải một cái.
Nhất thời từ bên trong Hỏa Hải bắn nhanh ra hơn mười con Hỏa Nha, nhắm ấu đồng đánh tới.
Còn khẩu Kim Sắc Cự Kiếm kia, dưới sự thúc dục pháp quyết, bộc phát ra một tiếng kêu dài, khẽ rung lên, lại hóa thành ba mươi sáu khẩu phi kiếm.
Mỗi khẩu dài một thước, kim quang chói mắt. Trong tiếng vù vù, huyễn hóa thành hơn trăm đạo kiếm quang, vây quanh ấu đồng, nhắm đầu của nó điên cuồng chém xuống.
Ấu đồng nhếch miệng khinh miệt, tạm thời dừng tiểu phiến trong tay một chút, tay kia điểm vào Hắc sắc Thuẫn Bài.
Thuẫn Bài liền run lên, hóa thành một tầng quang tráo mênh mông mơ hồ bảo vệ ấu đồng bên trong.
Linh quang hai màu vàng đen nhất thời liền cuồng bạo, chớp lóe bất định. Vô số đạo kiếm quang trảm lên màn quang tráo chỉ làm cho hắc quang nhộn nhạo chút đỉnh, nhưng không có vẻ gì là tổn hao.
Cái Hắc sắc quang tráo này quả thật cứng rắn.
Về phần hơn mười con Hỏa Nha đang bay vụt đến, ấu đồng không thèm để ý, mà chỉ lo thúc giục tiểu phiến trong tay.
Mặc dù Hỏa Nha là do tinh thuần Hỏa Diễm biến thành, nhưng trong mắt của ấu đồng, sự phòng ngự của Thuẫn Bài là đủ.
Chỉ thấy cây Hôi Sắc Tiểu Phiến nhoáng lên, toàn bộ không gian đột nhiên run lên, rồi lại ngừng lại rồi lại run lên. Yêu khí ở phụ cận bốn phía Hỏa Hải đột nhiên toát ra một cỗ sương mù mở ảo mênh mông. Trong không gian liền ba động một trận dị thường. Bỗng nhiên hiện ra bốn cái lỗ đen khổng lồ. Đường kính mỗi lổ hơn trượng. Ở bên trong ẩn ẩn hiện hiện vật gì đó.
Đối với tình hình này, Hàn Lập tựa như không nhìn thấy. Mắt thấy Hỏa Nha đã vọt tới trước Hắc sắc quang tráo, sau lưng vang lên tiếng sấm thanh, một đôi ngân bạch sắc vũ sí hiện ra, cả người phát ra ngân quang, lập tức nhoáng lên một cái, đã biến mất ở tại chỗ.
Cơ hồ cùng lúc này, các con Hỏa Nha miệng phun Xích Diễm đã đụng vào Hắc sắc quang tráo, nhất thời hóa thành từng đoàn hỏa cầu chói mắt, đều bạo liệt bùng nổ. Mà hơn trăm đạo kim sắc kiếm quang dưới sự thúc dục pháp lực không ngừng, vẫn tiếp tục điên cuồng chém vào màn quang tráo.
Nhưng vẫn như dự liệu của ấu đồng, Hắc sắc quang tráo vẫn bình yên vô sự chống đỡ tất cả công kích.
Ấu đồng thấy Hàn Lập sử dụng lôi độn thuật biến mất trong Hỏa Hải, thần sắc chợt động nhưng khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh, tiếng chú ngữ trong miệng liền nhanh hơn một chút. Bàn tay nhỏ bé lật lên, tế ra một sợi dây đen (Hắc Thằng). Dây này run lên không ngừng, giống như linh xà, bắn nhanh ra, huyễn hóa thành bảy m tám cái vòng, chụp xuống khoảng không cách ấu đồng năm sáu trượng.
Ngay sau đó, ngân hồ lóe lên, cùng tiếng sâm, thân hình Hàn Lập hiện ra, nhưng vừa đúng vào vị trí của Hắc Thằng.
Hắn không kịp phản ứng đã bị Hắc Thằng vây chung quanh. Lập tức quang mang lóe lên, Hắc Thằng liền co rút lại, hoàn toàn vây khốn Hàn Lập.
Ấu đồng nhe răng cười, miệng hé ra, ô mang chớp động bên trong, tựa hồ chờ Hàn Lập bị chế trụ sẽ phun ra một bảo vật lợi hại.
Sự tình lần này thật ngoài ý liệu của Hàn Lập. Hắn không ngờ có loại bảo vật thần diệu có thể dự đoán được chuẩn xác vị trí xuất hiện Lôi Độn Thuật của hắn.
Lúc này sắc mặt Hàn Lập đại biến, miệng quát khẽ một tiếng, hai tay kháp quyết.
Thúy lục sắc quang mang trên người đại phóng, đánh thẳng vào Hắc Thằng, mà thân hình Hàn Lập đang bị vây bên trong đột nhiên biến mất. Trong Hắc Thằng chỉ còn một đạo Thanh sắc Phù Lục. Mà thân hình của Hàn Lập liền quỷ dị hiện lên tại cách đó mười trượng, nhưng sắc mặt tái nhợt dị thường.
Chính là trong lúc thập phần nguy cấp này, Hàn Lập không tiếc pháp lực vận dụng Hóa Linh Phù chưa luyện hóa hoàn toàn, thế thân cho mình thoát khỏi một kiếp nạn.
Mà đạo thanh sắc phù lục ở bên trong Hắc Thằng liền nhoáng lên, hóa thành nhiều điểm thúy quang, tán loạn, sau đó hướng Hàn Lập bắn nhanh đến, trong nháy mắt đã nhập toàn bộ vào cơ thể Hàn Lập.
Ấu đồng chứng kiến cảnh này, sắc mặt trở nên khó coi, hắc mang trong miệng chớp động hai cái, nhưng cuối cùng là hừ lạnh một tiếng, chậm rãi khép miệng lại.
Đúng lúc này, cách Hắc sắc quang tráo mấy trượng, ngân quang lóe lên, một đạo thanh sắc nhân ảnh hiện ra, chính là khôi lỗi hình người, thần không biết, quỷ không hay đã tiến đến phụ cận của ấu đồng.
Hai tay khôi lỗi lóe lên, một cây Hồng Sắc Tiểu Cung hiện ra trong tay. Hồng quang chói mắt. Lập tức vô số tiếng phá không truyền đến. Vô số hỏa tiễn dày đặc bùng nổ bắn ra trong khoảng cách cực gần.
Cùng thời gian này, trên đỉnh đầu ấu đồng, một khẩu Ô Hắc Đoản Đao lóe lên, bên trong Đoản Đao ẩn chứa Kim Quang Xích Diễm, lặng yên chém xuống.
Tuy ấu đồng chỉ là hóa thân của Xa lão yêu, nhưng lấy cường độ tu vi thần niệm mà nói, nó còn hơn lão ông do Thanh Bối Thương Lang hóa thành một bậc. Dị biến phát sinh, làm trong lòng nó cả kinh, nhưng lập tức đoán ngay được mối nguy ở trên đầu mới là uy hiếp chí mạng, một tay nhanh như điện đánh một chưởng vào Hắc Thuẫn Bài ở phía trước.
Tiếp theo nó giương cổ lên, cái miệng nhỏ nhắn hé ra, một pháp bảo giống như mũi tên mang theo một cỗ hắc khí phún nhanh ra.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 12 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/07/2019 03:36 (GMT+7) |