Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 19 » Phần 64

Hàn Lập - Quyển 19

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 64

– Chân chính bảo vật! Khẩu khí của Kim đạo hữu thật không nhỏ, trong tay tại hạ đúng là có vài món bài danh khá cao trên Hỗn Độn Vạn Linh bảng, Thông thiên linh bảo bình thường không thể so sánh với chúng, nhưng ngươi cho rằng lão phu nỡ lấy ra chỉ để đổi Minh Hà chi nhũ sao!

Lão giả cười lạnh một tiếng, không chút do dự cự tuyệt.

– Ha ha, tại hạ cũng là nói vậy thôi, Hư Linh huynh nếu cảm thấy không muốn thì thôi vậy. Bất quá nghe nói đạo hữu trước lúc bế quan tựa hồ tìm được một kiện cực phẩm bảo vật, nghe nói có quan hệ cùng Huyền Thiên chi bảo, Kim mỗ cũng muốn nhân cơ hội này kiến thức một phần. ‘

Kim Diễm Hậu lộ ra vẻ tiếc nuối.

– Huyền Thiên chi bảo!

Thanh Nguyên Tử nghe vậy, vẻ mặt cũng có chút động.

– Hừ, kể ra tin tức của ngươi cũng linh thông. Bất quá chỉ là một miếng tàn phiến chứ không phải là một kiện Huyền Thiên chi bảo đầy đủ. Nếu Kim diễm đạo hữu đã nói như vậy, lão phu không đem ra thì có chút không phải, để ta lấy ra cho các vị thưởng lãm.

Hư Linh lão giả nhíu hai mắt còn Kim Diễm Hậu cùng Thanh Nguyên Tử chợt động, cùng nhìn nhau cười thâm ý.

– Quả nhiên như thế, hôm nay ta Khương huynh được mở rộng tầm mắt. Tại hạ tuy rằng khổ tu đến nay, chắc đây là lần đầu tiên được tận mắt thấy Huyền Thiên chi bảo.

Kim Diễm Hậu mừng rỡ nói.

– Lão phu năm đó thật đã từng thấy qua một lần Huyền Thiên chi bảo xuất ra uy lực, nhưng là lúc ấy pháp lực không cao còn kém xa bây giờ. Đối với Huyền Thiên chi bảo chân chính cũng chưa tận mắt thấy. Nhưng nghe nói, Phù Du tộc ở Phong Nguyên đại lục đại tộc hẳn là có một kiện Huyền Thiên chi bảo chân chính làm trấn tộc chi bảo!

Trong mắt Thanh Nguyên Tử cũng hiện một tia hưng phấn. Về phần Hàn Lập nghe nói đến Huyền Thiên chi bảo thì trong lòng chợt động, ánh mắt đang đang nhìn đám bảo vật trên không cũng quay lại nhìn về phía lão giả.

– Bản tộc đích xác có một kiện Huyền Thiên chi bảo. Nhưng này bảo vật đó từ rất lâu rồi đã cung phụng cho một vị Thánh linh đại nhân trong bản tộc, ngay cả ta cũng chỉ có thể theo hình dáng mà tạo ra một bản họa đồ để nghiên cứu. Huyền Thiên chi bảo Chân chính cả Linh Giới cũng bất quá chỉ có vài chục kiện mà thôi. Khả năng sinh ra Huyền Thiên chi vật tại Linh giới cũng chỉ đến thế là cực hạn.

Lão giả thản nhiên nói, bỗng nhiên hai tay chà xát, nhất thời phát ra âm thanh muộn hưởng, một đoàn hồng quang lập tức hiện giữa hai tay.

Ở trong hồng quang, hiện ra một bảo vật hình dáng như một cái lư hương, mặt ngoài gồ ghề, bên ngoài thấy có từng đạo kim sắc phù văn như ẩn như hiện, ngoài ra còn được khảm một hình đồ quái thú chưa bao giờ trông thấy, tựa như đầu Ưng thân Mã mà cũng tựa như đầu Trư mình Giao, tuy thế đồ án trông như thiếu khuyết đôi chỗ, mang vẻ đầy tàn phá.

Hàn Lập ba người không chần chừ, ánh mắt nhìn lên vật vừa xuất hiện, trên mặt thần sắc khác nhau.

– Đây là Huyền Thiên chi bảo tàn phiến!

Kim Diễm Hậu nhìn vật trong ánh hồng quang, ánh mắt mơ hồ có chút hoài nghi.

Thanh Nguyên Tử cũng khẽ cau mày.

– Hắc hắc, nhị vị đạo hữu, tu vi cảnh giới các người cũng như ta, làm thế nào lại có thể bị hình dáng bên ngoài làm cho hồ đồ.

Lão xem thấy hai người có chút bộ dáng không tin, không cảm thấy tức giận mà lại cười ha hả, đột nhiên chìa một ngón tay hướng về lư hương nhẹ nhàng búng một cái.

‘Đương’ một tiếng thanh thúy vang lên, lư hương rung lên, kim văn mặt ngoài sáng bừng lên, đồng thời mấy đồ án trên lư hương cũng nhấp nháy hồng quang, những phần bị tàn phá không trọn vẹn được hồng quang bù đắp lại hoàn toàn.

Ngón tay lão giả chợt động, bắn ra một chỉ thứ hai.

‘Phanh’ một tiếng, lúc này kim sắc phù văn ở mặt ngoài lư hương tán loạn mất đi hóa thành vô số điểm màu vàng bao quanh thân bảo vật. Cùng lúc đó những đồ án hung thú kia chợt vặn vẹo giống như chúng chui ra từ bên trong lư hương. Một cỗ thiên địa chi lực đáng sợ bỗng tản ra từ trong lư hương, tạo thành một sức ép kinh khủng bao phủ toàn bộ gian đại sảnh.

Hàn Lập vôn đang đứng, dưới áp lực đáng sợ thân hình nhoáng lên một cái, sắc mặt khẽ đổi.

Thanh Nguyên Tử cùng Kim Diễm Hậu hai người tuy rằng vẫn ngồi nguyên tại chỗ nhưng thấy lư hương phát sinh dị tượng cũng cảm thấy hứng thú.

– Đây là kiện Huyền Thiên linh bảo tàn phiến được ta vô tình tìm thấy tại một chiến trường cổ xưa ở sâu trong Man hoang thế giới. Về sau ta phải hao phí rất nhiều tài lực luyện chế lại một lần nữa mới có thể khu sử nó. Vừa rồi mới nó mới chỉ hiển lộ ra một thành uy lực, nếu phát ra toàn bộ uy năng thì cũng không dưới mười loại Thông thiên linh bảo bài danh hàng đầu trên Hỗn Độn Vạn linh bảng đâu.

Lão giả thu pháp quyết, một tay vung lên thu lư hương lại đắc ý nói.

– Chỉ là một cái bảo vật đã hỏng mà còn có uy lực như vậy, không biết Huyền thiên chi bảo chân chính sẽ đáng sợ như thế nào. Tạo hóa của Hư linh huynh thật không nhỏ ả! Có bảo vật này trong người, đến lúc độ kiếp nắm chắc thêm một hai phần nữa.

Thanh Nguyên Tử tán thưởng nói.

– Hắc hắc, hy vọng như thế đi. Bất quá khi phi thăng độ kiếp không dễ dàng chút nào, tại Linh giới trước kia cũng có người độ kiếp, họn họ đều phải chuẩn bị đầy đủ mới tiến hành độ kiếp nhưng tỷ lệ vượt qua thật là thấp đến đáng thương. Nếu lão phu cảm thấy không thể vượt qua được đại thiên kiếp sắp tới thì tuyệt đối không bao giờ mạo hiểm mà độ kiếp phi thăng. Nói như thế, nếu trong tay ta có một kiện Huyền thiên chi bảo chân chính thì thật có vài phần nắm chắc. Đáng tiếc thánh trùng trong tay vị thánh linh đại nhân kia sớm đã cùng đồng hoá với bản thân nên căn bản không thể mượn được.

Hư linh lão giả trầm mặc một chút, cảm giác rất đáng tiếc nói.

– Bất quá ta tựa hồ nghe nói, mấy trăm năm trước ở Linh Giới chúng ta hình như xuất hiện thêm một kiện Huyền Thiên chi bảo.

Thanh Nguyên Tử ánh mắt chợt lóe, bỗng nói lời khiến trong lòng Hàn Lập nhảy dựng lên.

– Thật có chuyện này sao, sao ta chưa bao giờ nghe nói qua! Không có khả năng. Khương huynh có lầm không!

Kim Diễm Hậu nhướng mày nói, bộ dáng tỏ ra không tin.

– Lời của Khương huynh thật ra không giả, khi ta mới xuất quan có nghe trưởng lão trong tộc nói, mấy năm trước ở Hỗn Độn Vạn Linh bảng đột nhiên xuất hiện thêm một kiện Huyền Thiên chi bảo mới. Điều này thật là một chuyện kỳ quái. Nghe nói bảo vật này xuất hiện tại Phong Nguyên đại lục của chúng ta. Ngay cả Giác Xi tộc cùng với Hải tộc đã phá giới tìm đến đây để tìm kiếm, họ đã dùng đến Huyết tế nhưng vẫn chưa tìm thấy. Về sau không nghe nói tin tức gì về bảo vật này nữa. Không biết là nó đã rơi vào một tu sĩ nào hay tự mở ra linh trí ẩn nấp tại Linh giới này. Thậm chí trong tộc ta có một vài vị trưởng lão tinh thông Thôi Toán thuật, tốn hao rất nhiều tâm lực mà cũng không thể xác định được tung tích, cuối cùng cũng đành phải buông tay.

Hư linh lão giả có chút âm trầm trả lời.

– Còn có chuyện này sao? Nhưng Huyền Thiên chi bảo sao có thể tránh được cả Thôi Toán thật, chẳng lẽ nó đã trực tiếp rơi vào tay vị Chân Linh nào.

Kim Diễm Hậu lắc đầu liên tục, giật mình nói.

– Khả năng này không lớn. Chân Linh tuy phần lớn sinh ra ở các giới khác nhưng một khi trưởng thành chủ yếu rời đi tiến vào Tiên giới, hoặc du hành qua các không gian khác liền kề với không gian ban đầu. Hoàn toàn không có khả năng gặp được Huyền thiên chi bảo, nếu không bản tộc chắc chắn sẽ tìm một vị Chân Linh làm hộ tộc. Ta thấy Huyền Thiên chi bảo nọ có thể không phải do Linh giới sinh ra, khi mở ra linh trí có năng lực đối kháng và ẩn nặc với thiên địa truy đoán lực, điều này cũng là bình thường.

Ánh mắt Hư linh lão giả chợt lóe, chậm rãi nói.

– Ồ, Hư linh huynh nói như thế cũng có lý. Cứ cho là như thế đi, nếu không các tộc cũng không âm thầm hành động như vậy. Dù sao đi nữa, cái việc mò kim đáy biển này không phải ai cũng hao phí tâm huyết mà làm. Kiến giải của Hư linh huynh quả thật hơn hẳn người thường!

Kim Diễm Hậu suy nghĩ, có chút bội phục nói.

Thanh Nguyên Tử ở một bên gật gật đầu, trên mặt hiện rõ sự đồng tình.

– Ha ha, chủ ý này cũng là của các trưởng lão trong tộc nói ra, một mình lão phu không thể nghĩ ra được. Được rồi, Hàn tiểu tử, ngươi cũng nghe từ nãy đến giờ, thời gian dài như vậy đã chọn được vật người muốn chưa.

Hư linh lão giả cười ha ha, đột nhiên quay đầu hướng Hàn Lập hỏi một câu, tưởng đâu như lão đã quên chuyện giao dịch từ nãy rồi.

Hàn Lập trong khi nghe ba người bọn họ nói chuyện thì trong bụng đã có chủ định, khi nghe lão giả quay lại giao dịch thì trên mặt không khỏi hiện ra vẻ quái dị, sau một lúc hắn chỉ có thể kiên trì trả lời:

– Tiền bối, bảo vật này tuy rằng thần diệu bất phàm nhưng không phải là vật vãn bối thực sự cần. Vãn bối vẫn muốn lưu lại Minh Hà linh nhũ để dùng.

– Không có trúng ý, chẳng lẽ ngươi có bảo vật nằm phía trên của Hỗn độn vạn linh bảng? Tốt, nếu thực sự như vậy, đương nhiên lão phu không cưỡng cầu trao đổi. Nhưng nếu ngươi không nói ra được thì đừng trách lão phu không khách khí.

Hàn Lập hết sức bất ngờ, lão giả sau khi nghe xong không bộc phát cơn giận mà sắc mặt trầm xuống có chút âm trầm nói.

Hàn Lập nghe vậy cũng không dám nói thêm gì nữa, ngay lập tức một tay lật chuyển, ngân quang chợt lóe thành một chùm ánh bạc chói lọi, hiện ra một cây thước ngắn.

Năm ngón tay phát về phía trước, ngay lập tức phát ra một sức ép không kém, linh quang biến ảo ra vô số thước ảnh màu bạc.

– Ồ, thật đúng là Thông thiên linh bảo bài danh trên Vạn linh bảng. Tuy rằng thứ tự rất thấp nhưng xem ra Hàn tiểu hữu thật không thiếu những bảo vật bình thường.

Kim Diễm Hậu có chút kinh ngạc, tiếp theo khóe miệng khẽ cười gian xảo, hiển nhiên lão thấy vui mừng khi Hư linh lão giả rơi vào quẫn cảnh. Thanh Nguyên Tử sờ sờ cằm, lại cười khổ một tiếng.

Hư linh lão giả thấy mình liên tiếp hai lần xuất ra điều kiện mà không có thể trao đổi thành công, sắc mặt cũng có chút khó coi, hai mắt trừng trừng nhìn Hàn Lập một hồi lâu sau đó mới cười lạnh một tiếng nói:

– Không thể tưởng được cảnh giới của ngươi mới chỉ như vậy nhưng thân gia quả thật không nhỏ a. Nếu đan dược cùng pháp bảo ngươi cũng không thiếu thì lão phu cũng chỉ còn cách dùng một phương pháp khiến ngươi không thể cự tuyệt để đổi lấy linh nhũ!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 19
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 08/08/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 33
Câu Việt môi giận, âm trầm nói: Ngưu Hữu Đức, đừng có mà muốn cho thể diện mà không cần! Không giận không được, Vương gia đã nhượng bộ đến nước này, ngay cả lời đó cũng nói hết ra, đối phương cư nhiên không cảm kích. Miêu Nghị cũng không giận, khoát tay nói: Câu tiên sinh chớ gấp gáp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Đường Môn – Quyển 5
Khi Đường Tam vừa thốt ra câu nói cuối cùng rằng, nếu như muốn công phá Gia Lăng quan thì chỉ có một biện pháp, nhất thời đã làm cho hai mắt Tuyết Băng sáng bừng lên, không thể chờ đợi được liền hướng hắn hỏi. Đối với Tuyết Băng mà nói, lần này Thiên Đấu đế quốc dốc toàn bộ quốc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
“Là Tần Tiên Nhân!” Đám bằng hữu bên cạnh Trình Thuỵ Niên và Lạc Viễn nổ ra những tràng pháo tay nhiệt liệt không dứt. Vị biểu thiếu gia đang nhiệt tình ăn thịt mấy vị cô nương một cách mãnh liệt như bị trúng phép định thân, đờ đẫn ra không hề động đậy chỉ thì thào nói...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân