Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 2 » Phần 26

Hàn Lập - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 26

Nghiễm Quý thành nằm ở cực nam của Lam Châu, thành không quá lớn, chỉ có vài chục vạn nhân khẩu, chỉ bẳng một phần năm của Đệ nhất đại thành Gia Nguyên thành, nhưng nơi này ba mặt là núi, một mặt dựa vào hồ, môi trường ưu mỹ, ngược lại chính là nơi những người giàu có lúc hưu nhàn lui về nghỉ, lại thêm nơi này sản sinh ra vài loại hoa quả đặc sản hiếm thấy, mà nơi khác không thể nhìn thấy, cho nên tiểu thành cũng hơi có chút danh khí.

Thái Nam sơn nằm cách phía tây Nghiễm Quý thành không xa, cả ngọn núi cao hơn ba nghìn mét, quanh năm bị sơn vụ bao phủ, là ngọn núi cao thứ tư ở Lam Châu. Trên đỉnh ngọn núi còn xây một ngôi chùa miếu không lớn – Thái Nam tự, do xem bói bốc que ở đây vô cùng linh nghiệm, cho nên hàng năm có không ít đại quan quý nhân không ngại gian khổ đến đây dâng hương cầu nguyện, quyên tặng rất nhiều tiền bạc, khiến cho hương hoả nơi đây không bao giờ đứt đoạn, thanh danh ngày càng vang xa.

Còn lúc này, trong khu rừng ở dưới chân núi của Thái Nam sơn, một người đang ngồi dưới một tán một cây đại thụ cực rậm rạp, hai tay đang cầm một vật thể có ánh sáng đỏ rực, áp sát vào đan điền đang không ngừng sôi sục.

Đột nhiên thân thể của người này run lên, bực tức hừ lên một tiếng, tiếp đó ánh sáng của vật thể trong tay đại giảm, lộ ra diện mục nguyên bản của nó, là một khối thanh sắc mỹ ngọc thượng hạng. Khối ngọc đó không những tinh thuần vô cùng, hơn nữa ở sâu bên trong còn mơ hồ chảy ra vài tia hồng quang, khiến cho người nhìn thấy liền biết ngay khối ngọc đó cực kỳ giá trị, không phải là vật thường.

Người này chậm rãi cầm viên khối ngọc từ vùng bụng của mình lên, sau đó ngẩng đầu nhìn trời, lộ ra khuôn mặt trông rất bình thường của một thanh niên nam tử, người đó chính là Hàn Lập, đã biến mất ở Gia Nguyên thành.

Hàn Lập cúi đầu, ngắm nhìn vật ở trong tay, khuôn mặt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.

Từ lúc đoạt được Noãn dương bảo ngọc đến nay, trên đường đi gã không ngừng giải trừ hàn độc trong người, kết quả là sau hơn nửa tháng, mãi tới ngày hôm nay mới hoàn toàn giải trừ sạch sẽ, thực sự không dễ dàng chút nào cả. Hơn nữa trong lúc giải độc, cảm giác đau ngứa đến tận xương tuỷ, càng làm cho Hàn Lập chịu nhiều đau khổ, lúc này nhớ lại trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Nhưng Noãn dương bảo ngọc này đúng là dị bảo, nó có thể tự dung nạp linh khí của mình, khiến cho việc giải độc tăng lên nửa phần, dễ dàng đi rất nhiều. Nếu không có phát hiện này, gã sợ rằng phải mười ngày nữa, mới hoàn toàn giải trừ hàn độc trong người.

Nghĩ tới đây, Hàn Lập đem khối bảo ngọc bỏ vào trong một cái mộc hợp mang theo bên cạnh, sau đó đem nó giấu kỹ vào trong người.

Xong xuôi, Hàn Lập đứng lên, hoạt động chân tay đang có chút cứng ngắc, hồi tưởng lại kinh nghiệm của mình trong hai tháng vừa qua.

Ngày đó, Hàn Lập an bài tốt tất cả mọi việc xong, tới ngày thứ hai liền tới Mặc phủ, từ Nghiêm thị mà biết được tình báo về Độc phách sơn trang và Âu Dương Phi Thiên, sau đó cưỡi một con bảo mã do Mặc phủ cung cấp, đi đường không kể ngày đêm, cuối cùng trong vào mười ngày đã tới được Độc phách sơn trang.

Trải qua mấy ngày không ngừng dò hỏi và tiềm nhập, Hàn Lập đã tìm được một cơ hội Âu Dương Phi Thiên một mình ngắm trăng, liền thừa dịp hắn không phòng bị, xuất ra kiếm phù chém đứt đầu, đoạt lấy tính mạng của hắn.

Cả quá trình đều thuận lợi và dễ dàng, một chút khó khăn cũng không có, cơ hồ khiến Hàn Lập nghi ngờ người bị giết là kẻ khác hoá trang. Sau đó kiểm nghiệm mấy chỗ vết thương và thai ký trên người Âu Dương Phi Thiên, mới khẳng định rằng mình không giết nhầm, lúc đó Hàn Lập mới cảm khái đưa suy nghĩ của mình nhớ lại Gia Nguyên thành.

Lúc về tới Mặc phủ, giao thủ cấp của Âu Dương Phi Thiên cho Nghiêm thị kiểm nghiệm xong, Hàn Lập mới từ miệng của Nghiêm thị được biết, Âu Dương Phi Thiên khổ luyện ngạnh công đứng đầu trong giang hồ “Phách vương giáp”, toàn thân sớm đã đao thương bất nhập, ngay cả thần binh lợi khí chém sắt như chém bùn, cũng khó mà đả thương được, nên không ngờ rằng cuối cùng lại bị Hàn Lập trong nháy mắt cắt mất thủ cấp.

Lúc này Hàn Lập mới rõ, Âu Dương Phi Thiên quá nửa là coi kiếm phù của mình giống như ám khí thông thường, cho nên không tránh, mình mới dễ dàng đắc thủ như vậy.

Những chuyện còn lại thì đơn giản rồi, Nghiêm thị xác nhận thủ cấp xong, ngay lập tức lấy bảo ngọc ra, cùng Hàn Lập trao đổi giải dược. Hàn Lập lấy được bảo ngọc, cự tuyệt sự lưu giữ nhiệt tình của Nghiêm thị, không còn lòng dạ nào cùng người của Mặc phủ chén thù chén tạc, lập tức rời khỏi Gia Nguyên thành, nhắm hướng Thái Nam sơn mà tiến.

Trên đường đi, Hàn Lập vừa giải độc vừa nghĩ cách làm sao có thể quen biết và kết giao với tu tiên giả ở Thái Nam sơn.

Do không biết đối phương là tà hay chính, Hàn Lập cũng không dự định mạo hiểm tìm đến tận cửa, vạn nhất tu tiên giả ở bên trong đều là tà ma ngoại đạo, gã tự động dâng đến cửa, lại còn không bị biến thành đĩa thức ăn nuốt cho một cái mới là lạ!

Vì vậy, lúc mới đến Thái Nam sơn, Hàn Lập liền bắt đầu tìm người trong mấy thôn ở vùng phụ cận nghe ngóng ít việc li kỳ cổ quái ở Thái Nam sơn, kết quả thực khiến gã nghe ra được nhiều điều.

Nghe người dân trong thôn nói, phía Bắc Thái Nam sơn, có một sườn núi được coi là cực kỳ thần bí, sườn núi đó quanh năm bị mây mù nồng đậm bao phủ, có giơ tay cũng không nhìn thấy năm ngón.

Theo lý thuyết, Thái Nam sơn có mây mù là việc hết sức bình thường, nhưng nồng đậm như vậy, bốn mùa quanh năm đều có mây mù bao phủ, quả có chút bất thường.

Bởi vậy những thôn dân có chút đảm lược, từng mạo hiểm tiến vào mấy lần. Nhưng kỳ quái là, mỗi lần có người tiến vào, đều bất tri bất giác lạc phương hướng, một lúc sau lai bất tri bất giác đi ra khỏi đám mây mù, quay về điểm xuất phát ban đầu, khiến mọi người kinh ngạc không thôi.

Do sườn núi cổ quái như vậy, sau khi ra vào đều không việc gì, vì vậy càng nhiều thân dân không biết mệt mỏi xông vào trong, với ý nghĩ muốn giải khai sự việc lạ lùng này. Nhưng tựa hồ các hành động của thôn dân đã chọc giận đám mê vụ trên sường núi, cũng không biết từ bao giờ, tất cả những thôn dân đi vào trong đều không thể như trước có thể quay ra ngoài ngay lập tức, mà bị giam ở trong hai hay ba ngày, đến khi đói đến mất hết sức lực, mới có thể thoát ra ngoài đám mê vụ.

Cứ như vậy, không còn ai dám xông lên sường núi kỳ quái đó. Đến cuối cùng, thôn dân cũng coi đó là việc bình thường, ngoảnh mặt làm ngơ.

Hàn Lập biết những việc này xong, trong lòng đại hỉ.

Biết rằng sườn núi kỳ quái này, quá nửa chính là nơi mình cần tìm, hơn nữa chỗ đó cho dù không phải là Thái Nam cốc, cũng chắc chắn là nơi ở của tu tiên giả nào đó.

Làm Hàn Lập cao hứng nhất là, xem ra từ miệng của thôn dân kể lại, tính tình chủ nhân nơi đó tịnh không quá ác độc, tất nhiên sẽ không là dạng người vừa gặp liền xuống tay hạ sát, điều này chứng tỏ cũng có khả năng có dư địa.

Cho dù như thế, Hàn Lập vẫn không có dự định cứ vậy mà lên bái phỏng, mà cứ ẩn ở trong rừng cây, chuẩn bị đem ẩn hoạn trong người khu trừ sạch sẽ, đạt tới trạng thái tốt nhất mới đăng môn bái phỏng, vạn nhất có chuyện gì xảy ra, bản thân cũng nắm chắc vài phần cơ hội đào tẩu.

Hàn Lập nghĩ tới đây, định bụng đến nhà mấy thôn dân, xin một bữa cơm, nghỉ ngơi một đêm, ngày mai sẽ chính thức đi bái phỏng sườn núi quái dị kia.

Vì vậy Hàn Lập đi ra khỏi rừng, nhằm hướng tiểu thôn ở gần đó mà đi.

Vừa vào tới đầu thôn, Hàn Lập liền nhìn thấy một vị thiếu niên chừng mười lăm mười sáu tuổi, thân mặc bạch y, đang đứng ở đầu thôn cùng mấy vị thôn dân hoa chân múa tay nói điều gì đó.

Hàn Lập nao nao, lúc này ở đây xuất hiện ngoại nhân, có nhiều khả năng không phải người bình thường, liền tự nhiên dùng Thiên nhãn thuật dò xét đối phương một cái.

Vừa nhìn một lúc, trong lòng Hàn Lập liền cuồng hỉ, quả nhiên trên than của bạch y thiếu niên có bao phủ linh quang nhàn nhạt, độ sang chỉ kém bản thân gã một chút mà thôi, thiếu niên này cũng là một tu tiên giả.

Thiếu niên ở phía kia, tựa hồ như cũng cảm giác được có người đang nhìn gã, hắn quay người nhìn về phía Hàn Lập, vừa nhìn Hàn Lập một cái, mặt hắn cũng lộ ra hỉ sắc, như một làn khói vội vàng chạy đến.

“Vị huynh đài này cũng tới Thái Nam cốc phải không? Tại hạ Khô Nhai sơn Vạn gia Vạn Tiểu Sơn đã gặp qua huynh đài rồi! Chúng ta cùng nhau đi bái phỏng được không?” Thiếu niên thở hổn hển, không đợi cho hơi thở của mình ổn định, đã cấp bách hướng về Hàn Lập nói.

Lúc này Hàn Lập đã nhìn rõ tướng mạo của thiếu niên, đối phương mi thanh mục tú, da thịt trắng mềm, đúng là bộ dáng của một thế gia công tử.

“Đương nhiên có thể, bất quá ngươi có biết Thái Nam cốc ở đâu không?” Hàn Lập nghe lời thỉnh cầu của đối phương xong, thanh sắc bất động nói.

“Hắc hắc! Ta chỉ nghe người trong nhà nói, Thái nam cốc ở phía bắc Thái Nam sơn, cửa vào quanh năm bị mê vụ khóa chặt, cụ thể ở đâu thì ta không biết, hỏi mấy vị thôn dân đó, Thái Nam cốc ở đâu? Bọn họ cũng không biết! Nhưng huynh đài chắc chắn là biết phải không?” Thiếu niên ngượng ngùng vò vò đầu, cuối cùng lại dung ánh mắt chờ đợi nhìn Hàn Lập.

“Tiểu huynh đệ là lần đầu tiên ra khỏi nhà phải không?” Hàn Lập nghe đối phương nói, cố nén buồn cười trong lòng, mỉm cười hỏi.

“Đại ca nhìn ra rồi! Tại hạ đúng là lần đầu đi xa nhà như vậy.” Thiếu niên có chút thẹn thùng, gật gật đầu.

“Tốt thôi, đi cùng ta nào! Ta dẫn ngươi đi.” Hàn Lập vốn không mười phần dám chắc, sường núi cổ quái đó là Thái Nam cốc mà mình muốn tìm, nhưng hiện tại nghe thiếu niên này nói, đã đủ mười phần chắc chắn.

“Thật tốt rồi, như vậy có thể một lần được mở rộng kiến văn rồi!” Thiếu niên vừa nghe những lời của Hàn Lập, không nhịn được sự hưng phấn, hoan hô ầm lên.

Hàn Lập thấy thiếu niên như vậy, nhẹ nhàng mỉm cười, bản thân cũng may mắn có thể lấy được chút tin tức tình báo từ miệng đối phương, đối với tu tiên giả cũng có thêm chút hiểu biết.

“Ngươi muốn đi Thái Nam cốc để mở rộng kiến văn về cái gì?” Hàn Lập chậm rãi dẫn thiếu niên đi về phía sường núi quái dị kia, địa phương đó sớm đã bị gã âm thầm thám sát mấy lần, gã đã cực kỳ nhớ đường đi.

“Cái đó thì rất nhiều, vừa muốn xem pháp thuật, bi pháp của các gia tộc và lưu phái khác, vừa muốn cùng với những người khác trao đổi những món đồ mà mình thích.” Thiếu niên tiện miệng nói.

“Nga!” Hàn Lập khẽ hô ứng lời. Nhưng trong lòng lại nổi lên mối nghi ngờ, tại sao nghe khẩu khí của đối phương, Thái Nam cốc chính là nơi tụ tập của tu tiên giả, lẽ nào vẫn còn đại sự nào đó chưa diễn ra?

Hàn Lập có chút lo lắng bất an.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 27/06/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 1
Mọi người ăn điểm tâm xong, Lăng Thao mang theo Lăng Tiếu đi tới nội viện Lăng gia. Nội viện Lăng gia nằm tại thành nam, diện tích vạn mẫu, kiến trúc quỳnh lâu ngọc vũ, mái cong kiều ngõa, phong cách cổ xưa thương mang, phảng phất như đã trải qua vô số năm tháng, hiện tại vẫn sừng sững bao la...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Miêu Nghị – Quyển 7
Triệu Phi vừa ra, Tư Không Vô Úy cũng múa may trường phủ xông ra theo. Phía sau Cổ Tam Chính, Đàm Lạc, Diệp Tâm, ngay cả Đào Vĩnh Xuân và Bì Quân Tử cũng không biết tự lượng sức mình theo sát xông ra, không có một ai do dự. Chỉ có hai tên tu sĩ bị Nguyệt Dao cưỡng ép nhét vào đội ngũ này tay chân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Gặp phải một chuyện bất ngờ như vậy nhưng Lâm Vãn Vinh chỉ thoáng đỏ mặt một lát rồi nhanh chóng lấy lại được vẻ bình thường như mọi khi. Đôi giày Xảo Xảo làm cho Lâm Vãn Vinh thật là vừa vặn, hắn đi đi lại lại vài bước đã cảm thất vô cùng thoải mái, Xảo Xảo thực là một cô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân