Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 23 » Phần 57

Hàn Lập - Quyển 23

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 57

Hơn chục cột sáng léo lên lướt đi trong hư không, toàn thân cháy rừng rực của mấy con sư tử đang phóng như bay bỗng chốc lóe hào quang, rồi biến thành hơn chục cái tượng băng rất lớn.

Sắc mặt của người thanh niên lạnh ngắt, sáu cánh ve sau lưng run nhẹ, thân hình của hắn liền hóa thành một vệt mờ mờ xuất hiện ngay trước khối băng, giơ tay vỗ nhẹ nhàng bâng quơ. Phịch! Một cảnh tượng kinh người hiện ra!

Toàn thân con sư tử trong lớp băng run lên, vỡ vụn ra thành muôn trùng các hạt sương máu li ti.

Bên trong chỉ còn lại một đốm linh hồn bay nhảy loạn xa giữa đám máu huyết, nhưng dù cố gắng đến mức nào cũng chẳng thể lao ra khỏi lớp băng được.

Tiếp đó người thanh niên khoác áo trắng há miệng chẳng chút hoang mang, một làn sáng trắng tuôn ra, trực tiếp chui thẳng vào trong khối băng.

Làn sáng mờ cuốn lại, kể cả máu huyết hay linh hồn của con sư tử cũng bị lôi tuột ra rồi chui ực vào bụng của gã.

Thân hình của người đó cứ liên tục chớp lên, theo đúng như cách cũ một mạch cắn nuốt máu huyết với linh hồn của mấy con sư tử khác nữa mới lộ vẻ vừa lòng, quay lại nhìn thiếu nữ khoác áo màu bạc phía xa hỏi:

“Băng Phượng đạo hữu, loại máu thịt có mùi vị rất ngon, ngươi cũng đến thưởng thức thử mấy con còn lại đi.”

Người thiếu nữ xa xa đúng là Băng Phượng đã rời đi từ Nhân tộc từ nhiều năm trước.

Nhưng khí tức do nàng tỏa ra vào lúc này đã mạnh hơn trước rất nhiều, xem ra chỉ còn cách cảnh giới hợp thể một bước nhỏ nữa thôi.

“Ta không dùng mấy thứ máu thịt đó, Lục Dực đạo hữu cứ việc thoải mái đi.” Băng Phượng trả lời với vẻ mặt lạnh như băng.

“Thật đáng tiếc. Trong máu huyết của bầy cổ thú này chứa không ít khí chất liệt dương, sẽ rất tốt khi giao hòa cùng chân nguyên mang thuộc tính băng của chúng ta. Luyện hóa xong chúng sẽ rất có lợi.” Gã thanh niên áo trắng cười ha ha.

Tiếp đó thân hình hắn lại nhoáng lên liên tục, trong khoảnh khắc đem toàn bộ những con sư tử ở xung quanh ăn tươi nuốt sống sạch sẽ. Cuối cùng rồi mới bất ngờ hiện ra ngay bên cạnh chỗ Băng Phượng đang đứng.

“Băng Phượng đạo hữu, chúng ta tiếp tục lên đường thôi. Nghe nói gần đây nhất có Dư tộc, hình như bọn họ nắm giữ một cái pháp trận siêu cấp có thể truyền tống chúng ta đến một tộc lớn có quan hệ thân thiết với ta ở đại lục Lôi Minh. Quả là đúng như những gì ta cần lúc này.” Gã thanh niên nói ra điều mà khiến cho Băng Phượng kinh hãi.

“Lục Dực đạo hữu, ngươi thật sự định đến đại lục Lôi Minh sao?” Sắc mặt của Băng Phượng tái đi, ấp úng một lúc mới thốt lên.

“Còn phải nói sao. Bởi vì không lâu khi trước ta nghe được dân cư của vài tộc khác nói rằng gã chủ nhân năm xưa của ta đã tiến cấp lên Đại Thừa Kỳ. Mà trước đó ta còn có ý định trở về Nhân tộc nữa. Nhưng lúc này thì sao nào? Việc đi đại lục Lôi Minh nhất định phải làm. Nếu không với thần thông của ta hiện giờ thực chẳng cách nào ngăn nổi người chủ nhân năm đó.” Gã thanh niên mặc áo trắng cười lạnh lẽo, gương mặt khảm đầy các loại ký tự vừa vàng vừa bạc vặn vẹo méo mó. Mà khuôn mặt của gã cũng có đến năm sáu phần hao hao với Hàn Lập vậy.

“Ta nhớ không lầm, trước đây Hàn huynh chẳng hề bạc đãi ngươi. Thậm chí nếu không phải hắn thường xuyên cho ngươi linh dược thì sao ngươi có thể mở mang trí khôn của mình, rồi càng ngày lại càng mạnh thêm từng bước!” Băng phượng trầm mặc một lát, vẻ mặt khác lạ xa xăm rồi nói.

“Việc ta muốn giết Hàn Lập chẳng liên quan đến trước kia người đó đã đối đãi ta như thế nào. Trước đây hắn dùng phương pháp huyết tế gieo vào linh hồn ta một loại ấn ký chủ tớ. Đến giờ tuy hiệu lực của nó đã hư hao đi nửa phần nhưng nếu hắn còn sống là ta liền phải chịu hạn chế phần nào. Ha ha, một khi bổn tọa đã có trí khôn, tu thành hình người, sau này ta còn phải đi lên con đường tu tiên rộng lớn thì sao có thể để điểm yếu của mình vào trong tay kẻ khác chứ. Cho nên chuyến đi đại lục Lôi Minh này nhất định là phải đi rồi.” Người thanh niên áo trắng cười lạnh lẽo.

“Cho dù như thế thì đạo hữu vẫn nghĩ ở đại lục Lôi Minh có thứ mà đạo hữu muốn sao? Nói cho cùng cũng chỉ là lời đồn mà thôi, theo ta tỉ lệ tìm ra nó chưa chắc đã được một phần vạn đâu.” Băng Phượng nhíu hàng lông mày rồi chậm rãi đáp.

“Việc này ngươi không cần chen vào. Nếu ta đã quyết định đi thì tất nhiên phải năm chắc được vài phần mới làn. Đã có người tận mắt nhìn thấy bộ tộc Tố Âm ở đại lục Lôi Minh. Nghe nói rằng người của tộc này có thể liên hệ trực tiếp với Âm Thần Tinh, cô đọng chúng thành Tố Âm Tinh Khí. Ha ha, ta chỉ cần dùng Nghịch Linh Đại Pháp hấp thu tinh khí này để tu thành thân thể chân linh, như vậy sẽ mạnh mẽ ngang với các loài chân linh danh tiếng khác. Đến lúc đó muốn giết tên chủ nhân cũ Hàn Lập chỉ là chuyện cỏn con thôi.” Gã thanh niên phớt lờ trả lời.

Mà Băng Phượng nghe vậy sắc mặt tỏ vẻ rất khó coi.

“Cho dù ngươi muốn tìm Hàn huyn gây phiền nhiễu hay đi đại lục Lôi Minh thì cứ việc, cớ sao lại kéo thêm ta làm chi? Nếu ngươi muốn giết ta thì đã ra tay từ sớm rồi.” Đôi mắt xinh xắn của Băng Phượng nhìn chằm chằm vào gã thanh niên, mất một lúc nàng mới nghiến răng nghiến lợi hằn học.

“Giết ngươi? Để làm gì? Một sinh linh có thân thể chí âm trong trời đất tu thành hình người như ngươi đã ít lại càng ít. Cả ta và ngươi vốn là một loại, trời đất tạo hóa thành một đôi. Đợi khi ta giết chết tên kia xong, ngươi hãy trở thành bạn lữ song tu với ta đi.” Gã áo trắng cười ngông cuồng rồi nói trắng ra suy nghĩ của mình.

“Các hạ cũng có thể xem là một lão tổ Đại Thừa Kỳ, vậy mà đi cưỡng ép người khác làm bạn song tu không thấy như vậy là quá mất thể diện sao?” Vẻ mặt của Băng Phượng chuyển sang tái nhợt.

“Hừ, bởi vì ta đã gần trở thành tu sỹ Đại Thừa Kỳ, muốn kiếm được một người có thuộc tính giống với mình như Băng Phượng đạo hữu, lại có tiềm lực tu luyện không thua gì ta thực chẳng dễ dàng gì. Vậy sao ta lại buông tha cho cơ hội này chứ. Còn thân phận hay mặt mũi ư? Mấy thứ đó ta chẳng quan tâm.” Hắn nói với vẻ rất đỗi khinh thường.

Băng Phượng nghe xong, ánh mắt tràn lên vẻ ai oán kèm xấu hổ. Nhưng nàng tự biết rõ chính mình chưa phải là đối thủ của người này, càng không tìm đâu ra nổi một cơ hội để thoát thân, cuối cùng chỉ đành im lặng kìm nén vào lòng.

Mà gã áo trắng cũng chẳng nói thêm điều gì, tay áo phất lên, lập tức trên đỉnh đầu hiện ra ảo ảnh của một con rết trắng muốt trên lưng có sáu cánh. Con rết lao xuống, cuốn lấy thân hình của hai người vào trong, sáu cái cánh khẽ vỗ, cứ thế nó hóa thành một vệt sáng trắng bắn vút đi.

Chỉ vài lượt chớp nháy đã biến mất ở cuối chân trời.

– ===000===

Nơi khác, ở Thánh Đảo thuộc Nhân tộc.

Hàn Lập đứng trong căn động cùng với mấy tên đệ tử nói về một vài chuyện gì đó, sau đó phất tay chỉ bảo:

“Được rồi, ngoài trừ Bạch sư muội của các ngươi, còn lại đi ra trước đi. Ta có đôi lời can dặn cho nó.”

“Vâng thưa sư phụ!”

“Vãn bối xin phép lui!”

Khí Linh Tử, Hải Đại Thiếu với Chu Quả Nhi nghe vậy liền ngoan ngoãn vâng lời rồi lục tục kéo nhau ra khỏi gian phòng.

Chỉ còn lại mỗi mình Bạch Quả Nhi đang ngoan ngoãn chắp tay đứng tại chỗ.

“Quả Nhi, ngươi có biết tại sao ta bảo ngươi ở lại không?” Ánh mắt của Hàn Lập dõi theo bóng những người khác đang dần bước ra hết rồi nhẹ nhàng hỏi.

“Để con đoán thử, có phải chuyện này có liên quan đến chuyến đi vào khu hoang dã sắp tới của con?” Bạch Quả Nhi do dự một chút rồi mới đưa ra phán đoán.

“Đứa nhỏ này thật thông minh! Đúng là việc này có liên quan. Ngươi còn nhớ lúc thu ngươi làm học trò ta có nói gì không?” Hàn Lập mỉm cười rồi thẳng thắn nói.

“Khi thu nhận con… Sư phụ nói về những điều liên quan đên thân thể Băng Tủy của con, tất nhiên là con không dám quên, mãi ghi nhớ trong lòng.” Bạch Quả Nhi rùng mình, vội vàng thưa lại Hàn Lập.

“Ha ha, lúc này việc tu luyện của ngươi đã có bước đầu thành công, lại còn sắp sửa đi vào khu hoang dã nữa. Vì vậy nên ta cần dặn dò ngươi một đôi điều.” Hàn Lập mỉm cười.

“Xin sư phụ cứ dặn dò!” Bạch Quả Nhi nghiêm nghị đáp.

“Thực ra đối với ngươi đây cũng chẳng phải việc khó khăn gì. Ta muốn trên đường đi ngao du, ngươi tìm cho ta một thứ. Nó là Hạo Âm Thạch, bình thường nó chìm sâu dưới hàng vạn trượng trong những dòng sông băng, bởi vì xung quanh nó là hàng vạn lớp khí lạnh che đậy nên thần niệm không thể phát hiện ra tăm hơi của thứ đá này. Cách duy nhất để tìm nó là người tu luyện được thần thông về Hàn Phách mới có thể dùng tấm thân thể lạnh lẽo của mình từ xa cảm ứng ra đôi chút. Lúc này ta cần rất nhiều loại tài liệu đó, trên đường đi ngao du hãy giúp ta thu thập. Nếu có thể đem về đủ số lượng, lúc đó ta sẽ trọng thưởng.” Hàn Lập chậm rãi căn dặn.

“Năm đó nếu sư phụ không hao tổn một lượng lớn chân nguyên thì con nào có được ngày hôm nay. Sư phụ yên tâm, Quả Nhi nhất định sẽ dốc toàn lực.” Bạch Quả Nhi nghe xong liền quỳ gối cúi đầu, vâng lời không chút lưỡng lự.

“Cảnh giới của ngươi không cao lắm, đừng nên quá sức miễn cưỡng. Chỉ cần trên đường đi hãy giúp ta thu thập được phần nào hay phần nấy, thế là tốt rồi.” Hàn Lập khoát tay nâng Bạch Quả Nhi đứng dậy.

Bạch Quả Nhi đứng lên, ngoài miệng vâng dạ nhưng trong lòng thầm nghĩ, nhất định chuyến đi này mình phải cố gắng tìm kiếm thứ đá đó hết sức mới được.

Hàn Lập dặn dò thêm mấy cầu rồi bảo đứa học trò đi ra trước. Trong khoảnh khắc, gian phòng chỉ còn lại mỗi mình hắn lẻ loi trên ghế. Hắn chắp một tay vào bên hông, một tay chống cằm ngồi đăm chiêu.

Lại nhớ, khi trước lúc mình mới lấy được phương pháp luyện chế Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn cứ tưởng là sẽ không cách nào luyện ra được món bảo vật huyền thiên này. Mà nếu chỉ luyện được một hai ngọn lúi thì đã là sự trợ giúp rất lớn rồi.

Ngờ đâu, cơ duyên của mình không nhỏ chút nào, trong từng bước tu luyện đã lần lượt luyện thành công Nguyên Từ Cực Sơn, Thái Ất Thanh Quang Sơn, rồi sau đó là Đại Âm Dương Ngũ Hành Sơn.

Nếu mà Bạch Quả Nhi có thể tìm đủ số lượng Hạo Âm Thạch, mình sẽ lại luyện tiếp Hạo Âm Hàn Phách Cực Sơn, như vậy là có được bốn ngọn cực sơn rồi.

Còn ngọn duy nhất đang thiếu là Bắc Cực Nguyên Quang Sơn đã có manh mối ở Nhân giới. Với thần thông lúc này mà muốn xé rách không gian để đi xuống Nhân giới quả là chuyện không thể. Nhưng nếu dùng một hai bảo vật rồi gửi một sợi thần niệm xuống lại không phải là không làm được.

Chính bởi vì làm vậy sẽ rất phưu lưu nên hắn phải suy tính thật cẩn thận mới có thể ra quyết định.

Chỉ cần thu thập đủ năm ngọn núi rồi luyện chế thành Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn, như vậy chẳng những mấy lần thiên kiếp về sau không cần lo lắng, mà ngay cả độ kiếp để phi thăng lên Tiên giới cũng có khả năng.

Hàn Lập vừa suy nghĩ vừa toét miệng mỉm cười.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 23
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 18/08/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 18
Thiếu Hư trong mắt rưng rưng, đờ đẫn nói: Hắn tại sao phải làm như vậy, tại sao phải luyện chết Địa Ngục ma tiên ta? Lan Lăng Thần Hoàng vì cái gì không ngăn cản hắn? Vì cái gì tùy ý hắn đoạn tuyệt hi vọng Địa Ngục ta? Bởi vì hắn là Hỗn Độn Cổ Thần. Giang Nam nói khẽ: Hỗn Độn Cổ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Quan Trường – Quyển 2
Ngô Cảng Đắc sao có thể không nghe ra ý của Kiều Bạch Điền. Kiều Bạch Điền đây là đang cười nhạo mình và Khúc Nhã Hân đều phải nghe lời Hạ Tưởng nói. Giám đốc Kiều nói đúng, bây giờ tôi và Phó chủ nhiệm Khúc đều hỗ trợ công tác của Chủ nhiệm Hạ. Năng lực của Chủ nhiệm Hạ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 40
Hai mắt thanh niên này tràn ngập vẻ giận dữ nhìn chằm chằm về phía Thái A, còn chưa có ai dám nói với hắn như vậy. Bình thường người bên ngoài nhìn thấy bọn họ tất cung tất kính, cho dù là người có tu vi Tuyên Cổ cảnh sơ giai bình thường ở bên ngoài cũng phải nể mặt bọn họ ba phần. Hai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân