Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 24 » Phần 63

Hàn Lập - Quyển 24

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 63

“Đạo hữu đã sớm phát hiện ra thiếp thân”.

Phía sau đại thụ nhàn nhạt chấn động, từ đó truyền ra một âm thanh êm tai.

Tiếp đó bóng người lóe ra, từ cái cây đi ra một nữ tử kiều diễm mặc áo vàng, nhưng khuôn mặt nhìn về phía Hàn Lập có vẻ đề phòng.

Hàn Lập nhìn nữ tử có dung mạo gần như hoàn toàn giống với Huyết Phách, lập tức mỉm cười. Nhưng sau khi thần niệm quét qua thân ảnh nàng thì trên mặt hiện ra một ít biểu cảm khác thường.

“Hẳn là Băng Phách đạo hữu rồi, không nghĩ tới vừa tiến vào nơi này đã lập tức gặp được tiên tử, hơn nữa đạo hữu còn tiến giai tới cảnh giới Đại Thừa.” Hàn Lập không chút hoang mang nói.

Nữ tử trước mặt có khuôn mặt hoàn toàn giống với Huyết Phách, bất ngờ lại cũng tản ra linh áp Đại Thừa, chẳng qua có lẽ mới tiến giai vài năm nên khí tức có vẻ hơi chút bất ổn.

“Làm thế nào mà các hạ nhận ra thiếp thân, ta và đạo hữu là lần đầu tiên gặp mặt thì phải?” Nữ tử áo vàng cả kinh, nhưng không phủ nhận thân phận của mình mà cẩn thận dị thường hỏi ngược lại.

Mặc dù cũng là tu sĩ Đại Thừa nhưng nữ tử này tự biết tu vi bản thân còn chưa được củng cố, không cách nào có thể so sánh với tồn tại cùng giai, hơn nữa thân ở một nơi bí địa bực này như Thiên Đỉnh Cung, tự nhiên trong càng thêm cẩn thận.

“Đạo hữu không cần lo lắng, ta được hóa thân Huyết Linh của ngươi mời tới giúp đỡ, cũng là tu sĩ Nhân Tộc. Còn làm cách nào nhận ra tiên tử thì đương nhiên là nhờ vật này cảm ứng.” Hàn Lập nhàn nhạt nói, sau đó một tay đưa lên hư không, trong tay lập tức xuất hiện một cái bình nhỏ long lánh chớp động huyết quang nhàn nhạt, đồng thời trực tiếp ném tới nữ tử.

“Hàn đạo hữu là Đại Thừa Nhân Tộc, còn đem theo bên mình tinh huyết của khối hóa thân Huyết Phách của ta, trách không được vừa gặp Hàn huynh ta đã ẩn ẩn cảm ứng được trên mình đạo hữu có đồ vật cực kỳ quen thuộc với mình.” Nữ tử áo vàng chính là Băng Phách tiên tử, vừa nhận lấy bình nhỏ, sau khi kiểm tra tinh huyết bên trong một chút rốt cục trở nên kinh hỉ đan xen.

“Đạo hữu đã bị vây khốn ở chỗ này lâu như vậy chẳng lẽ chưa từng nghĩ qua kế sách rời khỏi đây hay sao?” Hàn Lập nhân cơ hội này dò xét xung quanh một lần, như có điều suy nghĩ nói.

“Thiếp thân sao có thể không nghĩ tới việc tìm kế thoát thân, nhưng đây là trung khu của Thiên Đỉnh cung, là nơi mà Thiên Đỉnh chân nhân hao phí nhiều tâm huyết nhất bố trí ra một không gian độc lập, trừ khi đạo hữu sử dụng truyền tống pháp trận này ngoài ra căn bản không có đường nào vào không gian này nữa. Mà thời điểm năm đó có vài vị đạo hữu xông vào cùng thiếp thân thì tất cả đều đã chết hết, hơn nữa pháp trận bên ngoài cũng bất ngờ bị hủy diệt, tu vi của thiếp thân lúc ấy còn chưa cao, chỉ có thể thúc thủ vô sách bị nhốt ở nơi đây. Cũng may tại đây bản thân ta nhận được một ít y bát công pháp của Thiên Đỉnh chân nhân, cộng thêm những năm này một mực chuyên tâm khổ tu, rốt cục vào mấy năm trước may mắn tiến vào cảnh giới Đại Thừa. Đúng rồi, không biết khối hóa thân Huyết Linh của ta hiện giờ ở nơi nào, từ khi Hàn đạo hữu truyền tống vào ta dường như cũng mơ hồ ảm ứng được nàng đang ở trong Thiên Đỉnh cung mới phải.” Băng Phách than thở một tiếng, sau đó mới giải thích.

“Có thể giúp cho đạo hữu trong khoảng thời gian ngắn như vậy đã tiến giai tới cảnh giới Đại thừa, có thể thấy y bát của Thiên Đỉnh chân nhân quả nhiên không tầm thường, không hổ danh là người đã Phi Thăng. Lúc này Huyết Phách đạo hữu đang còn ở khu vực bên ngoài tìm kiếm đạo hữu. May mắn là năm đó đạo hữu còn lưu lại hậu chiêu này, bằng không dù cho tại hạ có tâm tương trợ thì cũng đành bất lực.” Hàn Lập cười cười trả lời.

“Cũng thật khó cho Huyết Phách, nhưng nàng có thể mời đại năng chi sĩ trong tộc bực này như Hàn đạo hữu tương trợ quả thật là ngoài dự liệu của ta. Thiếp thân nguyên bản lưu lại nàng bên ngoài là muốn nàng tìm một ít sự trợ giúp từ vài tên bạn hữu dị tộc từng tương giao trước kia thôi.”Băng Phách cười xinh nói.

“Hắc hắc, có lẽ là Huyết Phách cảm thấy việc mời ta càng chắc chắn hơn vài phần.” Hàn Lập sờ sờ cằm cười hắc hắc.

“Dùng thân phận Đại Thừa của đạo hữu, Huyết Phách có cảm thấy như thế cũng là bình thường. Thời điểm năm đó thiếp thân rời khỏi nhân tộc, trong tộc dường như chỉ có hai vị đại thừa là Ngao Khiếu và Mạc Giản Ly tiền bối, Hàn huynh hẳn là tiến giai Đại Thừa chưa lâu, tuy nhiên năm đó ta có quen biết một vài đạo hữu tu vi Hợp Thể kỳ nổi danh, nhưng khuôn mặt của Hàn huynh quả thật là có vài phần lạ lẫm, chẳng lẽ là tu sĩ vẫn một mực ẩn cư khổ tu?” Băng Phách nghĩ đến cái gì, lộ ra một chút nghi hoặc hỏi.

“Hàn mỗ đích thực là tiến giai Đại Thừa chưa bao lâu, còn việc tiên tử cảm thấy tại hạ lạ lẫm cũng không phải việc gì kỳ quái. Bởi vì tại hạ cũng đến từ một Nhân giới cùng với tiên tử, hơn nữa sau khi tiên tử mất tích tại hạ mới phi thăng Linh giới. Nói ra tại hạ và tiên tử quả có chút cùng nguồn gốc, năm đó tại hạ từng tiến vào Hư Thiên Điện và nhận được di lưu của tiên tử là Hư Thiên Đỉnh cùng một vài chỗ tốt khác.” Hàn Lập cười mà như không cười trả lời.

“Cái gì, ngươi có được Hư Thiển Đỉnh mà thiếp thân di lưu lại Nhân giới. Lại còn sau khi thiếp thân mất tích mới phi thăng. Chẳng phải là Hàn huynh tu luyện từ cảnh giới Hóa Thần tới Đại Thừa chỉ dùng có thời gian mấy ngàn năm thôi sao.” Băng Phách tiên tử nghe Hàn Lập trả lời xong, đôi mắt đẹp thoáng chốc trợn to hơn vài phần, triệt để kinh ngạc đến ngây ra.

Điều này cũng khó trách!

Với tốc độ tiến giai nghịch thiên như Hàn Lập, sợ rằng kẻ năm đó từng phi thăng Tiên giới như Thiên Đỉnh chân nhân gặp phải cũng sẽ trợn mắt há mốc mồm.

“Tại hạ cũng nhờ có chút cơ duyên mới có thể tiến giai nhanh như thế. Ngược lại thì năm đó tại hạ may mắn nhận được Hư Thiên Đỉnh, nếu không có vật ấy, ta và Huyết Phách đạo hữu muốn tiến vào Thiên Đỉnh cung sợ rằng sẽ phí thêm không ít công phu. Ngoài ra số cường giả Đại Thừa tiến vào Thiên Đỉnh Cung cũng không chỉ có mình ta, hai người chúng ta vẫn sớm nêm rời khỏi nơi đây thì hơn. Tòa pháp trận bên ngoài mặc dù đã bị ta động chút tay chân, nhưng không thể cam đoan không bị kẻ đến sau phát hiện. Băng Phách đạo hữu nếu còn chuyện gì chưa hiểu, chi bằng chờ ra ngoài gặp Huyết Phách đạo hữu tự nhiên sẽ rõ ràng mọi chuyện.” Hàn Lập ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, sau đó nghiêm mặt nói.

“Đi ngay bây giờ…” ngoài dự liệu của Hàn Lập, Băng Phách Tiên Tử nghe thấy vậy lại có vẻ chần chờ.

“Sao vậy, đạo hữu còn chuyện gì chưa giải quyết xong ở đây hay sao?” Hàn Lập là người cỡ nào, tâm niệm chuyển động cực nhanh liền có rõ ràng vài phần hỏi.

“Hàn huynh đã là Đại thừa cùng tộc, lại có chung mấy phần nguồn gốc với thiếp thân, tiểu muội cũng không dấu diếm gì nữa. Ban đầu mặc dù ta phát hiện ra nơi dấu y bát công pháp của Thiên Đỉnh chân nhân, cũng lấy được không ít bảo vật, nhưng còn bào tàng ở một nơi trọng yếu chưa thể mở ra được. Không có cách nào lấy ra vài kiện trọng bào mà Thiên Đỉnh chân nhân lưu lại. Vài kiện bảo vật này và công pháp của Thiên Đỉnh chân nhân là hỗ trợ lẫn nhau, đối với thiếp thân cực kỳ trọng yếu.” Băng Phách tiên tử do dự một chút, sau đó vẫn cắn răng nói thật.

Mặc dù việc này càng ít người biết càng tốt, nhưng nếu bây giờ rời khỏi thì tự nhiên là càng vô vọng với những bảo vật này.

“Bảo tang ở chỗ nào? Nếu không quá chậm trễ thời gian thì để ta xem qua một lần. Nếu như đủ khả năng tự nhiên sẽ giúp tiên tử lấy ra bảo vật” Hàn Lập không để bụng nói.

“Hàn huynh yên tâm, nơi giấu bảo vật rất gần đây. Nếu đạo hữu có thể giúp tiểu muội phá vỡ cấm chế, tiểu muội nguyện ý chỉ lấy những bào vật có liên quan với công pháp, còn hơn nửa trọng bảo còn lại đều tặng tất cả cho Hàn huynh.” Băng Phách tiên tử nghe vậy càng thêm mừng rỡ.

Hàn Lập mỉm cười, nhưng không nói thêm gì.

Vì vậy dưới sự dẫn đường của nữ tử này, hai người lập tức bay từ ngọn núi xuống, chớp động vài cái đã tới trước mặt gần một đoạn tường đá.

Bàn tay ngọc của Băng Phách thò ra, nhẹ nhàng chạm vào mặt tường nơi đó.

Tức thì ánh sáng chớp hiện, một cái động lớn sáng lấp lánh trống không hiện ra trên tường đá.

Thân hình hai người vụt lên, sau đó liền lặng yên tiến vào trong đó.

Sau thời gian cạn một chung trà, hai người Hàn Lập xuất hiện trong một tòa đại điện màu xám trắng.

Tất cả đại điện này đều xây thành từ những viên gạch trắng lớn, lộ ra vẻ cổ xưa thần bí.

Mà ở trung tâm đại điện, bất ngờ đứng vững một pho tượng của Thiên Đỉnh chân nhân, chỉ là một mực tản ra ánh bạc nhàn nhạt.

Pho tượng này cũng đồng dạng đeo một thanh tiểu kiếm sau lưng, nhưng trong tay lại có nhiều thêm một tòa tháp nhỏ lung linh rực rỡ.

“Tất cả Bảo tàng cuối cùng của Thiên Đỉnh chân nhân đều bên trong tòa tháp nhỏ kia. Đáng tiếc thần thông của thiếp thân có hạn, cho dù bị lưu lại ở nơi đây thời gian dài như thế vẫn không cách nào phá vỡ cấm chế bên trên đó. Hàn huynh cẩn thận một chút, cấm chế phía trên có khả năng phản lực vô cùng lợi hại. Lần đầu thiếp thân không cần thận bị hao tổn tới mức phải tĩnh dưỡng vài chục năm sau mới bình phục đấy.” Băng Phách chỉ ngón tay vào tòa tháp nhỏ màu vàng, có vài phần ngưng trọng nói.

“À, cứ để Hàn mỗ thử trước một lần đã.” Hàn Lập khẽ nhíu lông mày, không có quá nhiều biểu cảm nói.

Tiếp đó một ngón tay vạch vào hư không, chớp hiện ra một luồng kiếm khí lấp lánh màu xanh chém thẳng vào tòa tháp nhỏ màu vàng.

‘Phanh’ một tiếng.

Tinh quang trên đỉnh tòa tháp nhỏ lưu chuyển một hồi, lại biến ảo ra một tầng màn sáng lón lánh như mặt gương.

Kiếm quang chém lên phía trên lập tức chớp động chui lọt vào trong đó.

Tiếp đó hàn quang hiện ra, một luồng kiếm quang màu xanh lấp lánh giống hệt từ trong màn sáng bắn ra, hung hổ cuốn thẳng tới Hàn Lập.

Ánh mắt Hàn Lập chớp động, ngón tay một lần nữa khẽ động lại bắn ra một luồng kiếm quang màu xanh, đem kiếm quang đang bắn tới đánh tan đi.

Nhưng sau một khắc, trên thân hắn vang lên tiếng sét đánh, mấy tia hồ quang điện màu vàng nổi lên, theo tiếng sét cuồn cuộn ngưng tụ lại với nhau hóa thành một con Điện Xà màu vàng nhào về phía tòa tháp nhỏ.

‘Tư lự’ một tiếng.

Điện xà màu vàng vừa tiếp xúc với màn sáng, đồng dạng cũng lặn nhập vào trong đó, nhưng sau một lát từ bên trong vang lên âm thanh ầm ầm, số điện xà tương ứng lại từ đó nhào ra.

“Cấm chế phản xạ, thú vị đấy. Chẳng qua loại cấm chế này đại khái đều có mức giới hạn thừa nhận cao nhất. Để ta dùng uy năng lớn công kích thử một lần xem sao.” Rốt cục Hàn Lập cười nhẹ, bàn tay phất lên hư không lập tức đánh tan tất cả điện xà đang bắn tới. Một tay còn lại giơ lên, trong tay thoáng hiện ra một tòa núi nhỏ màu xanh.

Cùng lúc đó, Hàn Lập gầm nhẹ một tiếng, ngoài thân bỗng nhiên tỏa kim quang rực rỡ, đồng thời từng miếng lân phiến màu vàng như ẩn như hiện trên da thịt, hai cánh tay thoáng chốc thô to hơn mấy lần.

Năm ngón tay khẽ dùng lực, bỗng nhiên xoay một vòng, tòa núi nhỏ màu xanh liền phát ra âm thanh u u rồi bị ném đi, mơ hồ một cái bỗng lặn nhập vào hư không không thấy bóng dáng.

Sau một khắc, phía trước tòa tháp nhỏ màu vàng chấn động, tòa núi nhỏ màu xanh bừng sáng chớp hiện ra, hung hăng đập lên trên màn sáng, tức thì một trận sóng năng lượng dập dờn tỏa ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 24
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 29
Trong lòng Lục Thiếu Du âm thầm đề phòng, phía trên màn sáng màu vàng này Lục Thiếu Du có cảm giác được một loại áp lực. Giống như trong này có một vật cực kỳ hung hiểm, coi như là bằng vào tu vi hiện tại của hắn, hắn cũng có cảm giác dưới cỗ áp lực này bản thân hắn không nắm chắc có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Tru Tiên
Lần này, nhân số chính đạo đến Lưu Ba Sơn, ngoài ba phái lớn là Thanh Vân Môn, Thiên Âm Tự và Phần Hương Cốc ra còn có rất nhiều các môn phái khác, có cả những môn phái mà Tiểu Phàm chưa hề nghe tên. Họ đều muốn vì công lý chính đạo, quyết không đội trời chung với phe Ma Giáo. Trong ba đại...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện cổ trang
Miêu Nghị – Quyển 11
Sau khi kết thúc thảo luận ở Mộc Hành cung, cung chủ Trình Ngạo Phương dẫn theo các Điện chủ chạy tới nơi tổ chức tuế chước ở đô thành. Đô thành phồn hoa khôn xiết, Miêu Nghị vừa bay vào vùng trời đô thành thì liền cảm thấy tâm thái của bản thân không còn như trước nữa. Trước kia...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân