Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 7 » Phần 55

Hàn Lập - Quyển 7

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 55

“Liễu sư thúc, Hạm sư thúc!”

Bốn gã tu sĩ áo xanh này vừa thấy hai nữ tử áo trắng liền cả kinh, sau đó cung kính khom người thi lễ.

“Được rồi, không cần đa lễ. Chuyện các ngươi nói vừa rồi, ta cùng Liễu sư muội có nghe được một chút, hãy nói rõ ràng lại lần nữa cho hai người chúng ta”.

Một nữ tử khuôn mặt tái nhợt gầy yếu, hai tròng mắt thật to, êm ái nói, thanh âm mang một tia hỏa khí.

Nữ tử này đúng là Hạm Vân Chi mà năm xưa Hàn Lập có duyên gặp mặt mấy lần. Mặc dù khuôn mặt cùng trước kia vẫn giống nhau, nhưng vóc ngươi không như trước kia đơn bạc gầy yếu, mà đã trở nên đầy đặn lồi lõm, hoàn toàn trở thành một nữ tử xinh đẹp phong tư mê người, tu vi càng đột nhiên tăng mạnh, bộ dáng dường như đã là Kết Đan Sơ Kỳ.

“Đa tạ Hạm sư thúc, sư điệt xin cẩn tuân mệnh” Lão già cầm đầu bốn gã tu sĩ áo xanh, đại biểu nói.

Hạm Vân Chi mỉm cười gật đầu, tiến lên vài bước, tùy ý tìm một chỗ sạch sẽ khoanh chân ngồi xuống.

“Tội các người thật không nhẹ, nếu thật không tìm được Linh Anh trở về, chỉ sợ sư phụ của các người cũng không cầu tình được cho các người!”

Một vị nữ tử khác, mày phượng, bộ dáng tươi trẻ, xinh đẹp khẽ cười nói.

Nàng chính là nữ tử nói chuyện làm bừng tỉnh mấy tên đệ tử Ngự Linh Tông lúc đầu.

“Sư điệt cũng biết tội lần này khó thoát, có điều lúc này mấy người chúng ta thật là có chút oan uổng. Mong rằng hai vị sư thúc có thể nói tốt vài câu với sư tổ” Lão già cười khổ một tiếng, sau đó mang vẻ cầu khẩn nói.

“Ồ! Vậy là hai chuyện, hãy cùng nói ra xem. Người cấm chế Linh Anh nọ bây giờ xa ngoài ngàn dặm, chúng ta nhất thời nửa khắc cũng không cách nào đuổi theo đối phương, vậy cũng không cần nóng lòng” Nàng kia duỗi thân thể mê người, đôi môi đỏ mọng lóe sáng nói.

“Vâng, khi Trữ sư thúc cùng mấy người chúng ta dẫn theo Mộc Linh Anh đi qua Côn Mộc sơn, lúc ấy Trữ sư thúc lấy cớ…”

Lão giả cung kính kể lại rõ ràng chi tiết chuyện Mộc Linh Anh chạy thoát, Linh Anh bị cấm chế cùng chuyện cả nhà Phó Gia bị diệt.

Hạm Vân Chi lẳng lặng nghe, trên mặt không có vẻ gì dị thường, phảng phất trong lòng đã sớm có định đoạt.

Nhưng thật ra nữ tử họ Liễu kia, ánh mắt chớp động không ngừng, trên mặt thỉnh thoảng lộ ra vẻ tò mò, bộ dáng cảm thấy rất hứng thú đối với lời nói của lão già.

Tại giao giới Việt Quốc, độn quang màu xanh chợt lóe qua tiến vào bên trong.

Dựa theo tin tức lúc hắn tới, Việt Quốc bây giờ đã hoàn toàn là thiên hạ của Quỷ Linh Môn, mà Tổng đàn Quỷ Linh Môn ở đây, chính là chỗ tông môn của Yểm Nguyệt Tông năm đó.

Mà Thái Nhạc Sơn Mạch Hoàng Phong Cốc ngày xưa, cũng là một phân đàn của Quỷ Linh Môn mà thôi.

Sau khi Hàn Lập tiến vào Việt Quốc, lập tức bay thẳng về hướng Thái Nhạc Sơn Mạch.

“Hết thảy đều không đổi!” Hàn Lập đứng trên một đống loạn thạch, thần sắc có chút cô đơn.

Ngày đó vì sợ động phủ bị tu sĩ ma đạo phát hiện, hắn cố ý hủy đi cả tòa núi. Hôm nay nhiều năm qua đi, nơi này thoạt nhìn đã hoàn toàn thành một chốn hoang vu. Tự nhiên không ai nghĩ đến, dưới đống loạn thạch này lại có một động phủ của tu sĩ bị che dấu.

Hàn Lập thì thào tự nói vài câu, liền khoát tay. Bạch quang trước mặt chớp động, thả ra vài con khôi lỗi cự vượn.

Dưới thần niệm thao túng của hắn, đám cự vượn bắt đầu dời đống loạn thạch đi.

Có thể thấy, mười ngón tay của chúng không ngừng bắn ra các cột sáng, đánh nát bấy mấy hòn đá chặn đường, khai ra một cái thông đạo hướng tới động phủ bên dưới.

Sau một lát công phu, một cái thông đạo thẳng tắp đã được đả thông.

Hàn Lập ra lệnh khôi lỗi canh giữ động khẩu, chính mình liền hóa thành một đạo cầu vồng bay vào bên trong.

Bố trí trong động phủ cùng với khi hắn vội vã rút lui lúc trước vẫn như nhau, có thể thấy được chưa có kẻ nào tiến vào. Điều này làm cho Hàn Lập an tâm một chút.

Hắn tới nơi này cũng không phải để hoài niệm, liền trực tiếp chạy tới Linh Nhãn Chi Tuyền trong mật thất.

Lần này hắn đến đây, chính là muốn mang Linh Nhãn Chi Tuyền đi.

Mặc dù trong tay Hàn Lập đã có Linh Nhãn Chi Thạch biến thành linh ngọc, linh vật tồn tại cao nhất Linh Nhãn Chi Thụ, nhưng là ai cũng không ngại linh vật trong tay càng nhiều hơn một chút.

Linh Nhãn Chi Tuyền này mặc dù hơi nhỏ, nhưng nếu đã đến Việt Quốc, hiển nhiên cũng nên lấy đi.

Linh tuyền tại mật thất hoàn hảo không bị tổn hại, linh khí màu trắng nhè nhẹ bay ra. Hàn Lập mang vẻ mặt phức tạp nhìn con suối, trong đầu không khỏi quay về thời điềm năm xưa mới Trúc Cơ thành công, lần đầu khai mở động phủ phát hiện linh tuyền, đủ loại chuyện cũ.

Phảng phất hết thảy như là mới hôm qua, nhất thời làm cho trong lòng hắn hiện lên đủ các loại tư vị.

Sau nửa ngày ngẩn ngơ, Hàn Lập mới thở dài một tiếng, hai tay bắt lại, bắn ra các đạo pháp quyết, đánh vào trong suối.

Lập tức trên linh tuyền quang mang đại phóng, mặt đất xung quanh theo đó run nhẹ.

Thần sắc Hàn Lập không đổi khoang chân ngồi xuống, hai tay kết xuất một cái dấu tay cổ quái, hai mắt nhìn chằm chằm linh tuyền, miệng lầm rầm đọc chú ngữ.

Một màn không thể tin nổi xuất hiện.

Mặt nước tự dưng bay lên, phảng phất như có một bàn tay khổng lồ vô hình, không ngừng bắt con suối di chuyển, làm cho mặt nước bên ngoài dần dần tăng vọt xoay tròn, hình thành một cái hắc động sâu không thấy đáy.

Sau đó một cỗ linh khí màu trắng kinh người chợt lóe lên trực tiếp từ trong động xuyên ra khỏi nóc không biết bay đi đâu.

Hàn Lập thấy vậy, sắc mặt khẽ biến, hiển nhiên chuyện linh khí bắn ra ngoài này có chút ngoài dự liệu. Nhưng sau khi ngẩn ra, thần sắc liền lại như thường không hề để ý tới nữa, ngược lại tốc độ làm phép càng nhanh hơn.

Giờ phút này, mặt đất xung quanh càng rung mạnh hơn, bốn phía con suối xuất hiện một vòng hoàng quang chói mặt dị thường.

Hoàng quang biến nhỏ lại, con suối cũng thu nhỏ lại.

Quang mang tăng vọt, bao phủ toàn bộ con suối bên trong, vạn phần chói mặt.

Một lát sau Hàn Lập quát khẽ một tiếng, quang mang nội liễm, một viên châu cỡ nắm tay, nhẹ nhàng lơ lửng trên không.

Mà bên dưới liền xuất hiện một cái động thật lớn, bên trong trống trơn, không thấy bóng dáng Linh Nhãn Chi Tuyền.

Hàn Lập thấy vậy liền cười, nhưng bỗng nhiên biến sắc, thần sắc âm trầm hẳn lên.

Hắn rõ ràng cảm thấy, cự vượn ngoài cửa mà hắn phóng ra đang bị công kích, mặc dù còn chưa bị hủy lập tức, nhưng rõ ràng là ở vào thế hạ phong, lập tức sẽ thua.

Hàn Lập không cần nghĩ ngợi lấy ra một cái hộp ngọc, cẩn thận bỏ viên châu vào trong, sau đó hóa thành một đạo cầu vồng từ đường cũ trực tiếp độn ra.

Kết quả khi bay ra khỏi thông đạo, chỉ thấy vài tên tu sĩ áo đen, không ngừng mãnh công vây bắt vài con khôi lỗi cự vượn. Mà ở hai ba mươi trượng bên ngoài mấy người này, có một gã hán tử áo xám hơn ba mươi tuổi, diện mục âm lệ, mặt đầy vẻ nghi hoặc nhìn tình hình trong sân.

Hàn Lập biến thành một đạo cầu vồng hiện ra, lập tức làm cho đám tu sĩ này cả kinh. Hán tử áo xám sau khi mở miệng một tiếng “Dừng tay”, mấy tên tu sĩ áo đen vội vàng dừng công kích, lui trở về bên người hán tử.

Đạo thanh cầu vồng đến giữa không trung, bỗng nhiên dừng lại hiện ra thân hình Hàn Lập, hai mắt sau đó không hế cảm tình nhìn chằm chằm mấy người này không nói. Nhưng khí thế trên người thả ra, không thể nghi ngờ là hiển lộ tu vi Nguyên Anh Kỳ.

“Tiền bối đừng hiểu lầm, vãn bối không có ác ý, chỉ là vô tình cùng vài tên đệ tử môn hạ, phát hiện linh khí nơi đây dị thường, cho nên mới tò mò tới xem. Tại hạ là Quỷ Linh Môn Vu Hồng, gia sư là Quỷ Linh Môn Toái Hồn Chân Nhân, tuyệt không có ý tứ đối địch cùng tiền bối”.

Ánh mắt hán tử đảo qua Hàn Lập, trong lòng liền đánh thụp một cái, mặt lập tức lộ vẻ hoảng sợ cười bồi nói.

“Toái Hồn Chân Nhân!”

Hàn Lập nhướng mày, cảm giác có chút quen tai, sau một lúc suy nghĩ, liền nhớ ra.

Đây không phải là lão quái Quỷ Linh Môn Nguyên Anh Kỳ sao. Hình như người này lòng dạ độc ác, bộ dáng rất không dễ chọc. Lão giả bạch phát Lạc Vân Tông có đề cập qua người này một câu, làm cho hắn chú ý một chút.

Đang khi Hàn Lập tự đánh giá, hán tử áo xám nhìn ra bộ dáng Hàn Lập khi nghe thấy tên này, trong lòng an tâm không ít, nhưng vẫn có chút lo lắng cười nói.

“Tiền bối cũng nhận thức gia sư, chẳng lẽ là người quen cũ của người. Tiểu bối thật đáng chết, thật không biết tiền bối làm việc tại nơi này, nếu không đã không dám làm phiền nhã hứng của tiến bối. Có chuyện gì muốn vãn bối làm, tiền bối cứ việc phân phó. Nếu không vãn bối cũng xin cáo lui. Tiền bối xin cứ tự nhiên”.

Hán tự áo xám mặc dù diện mục dọa người, nhưng cực kỳ khéo đưa đẩy, sau khi thử nói ra mấy câu thăm dò, bộ dáng một bộ cung kính. Dù sao đối mặt một vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ lai lịch không rõ ràng, thật sự làm cho hắn đổ mồ hôi lạnh.

Hàn Lập mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm hán tử áo xám, không có ý tứ trả lời đối phương, nhưng thần thức lại phóng ra khắp nơi, trong phương viên mười dặm cũng không có khí tức của tu sĩ khác.

Xem ra đám người này thật sự là trong lúc vô ý phát hiện động tĩnh nơi đây, tự mình đến xem. Nói như vậy…

Sát khí trong lòng Hàn Lập bỗng nhiên khởi lên.

Vô luận ban đầu thân là tu sĩ Hoàng Phong Cốc, hay là thân phận trưởng lão Lạc Vân Tông bây giờ, đối với tu sĩ Quỷ Linh Môn, dường như đếu không có lý do để thả đi. Lúc đầu vị thiếu chủ Quỷ Linh Môn kia, lại càng thiếu chút nữa lấy mạng nhỏ của hắn, làm cho trong lòng hắn vẫn nghẹn một nỗi tức giận.

Huống hồ chuyện lén vào Việt Quốc này, không hy vọng lão quái Quỷ Linh Môn biết được có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ lạ mặt tới Việt Quốc từ miệng mấy người này. Nếu bị lão quái này để ý, chính là rất phiền toái.

Hắn cũng không nghĩ bị mấy tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cùng cấp một đường đuổi giết ra khỏi Việt Quốc.

“Ô! Người này là…”

Ngay lúc Hàn Lập chuẩn bị ra tay không một tiếng động, một lão già trong đám tu sĩ áo đen nọ đột nhiên nhìn Hàn Lập nhẹ ‘Ô’ một tiếng, vẻ mặt kinh ngạc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/07/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 20
Ta nói bà đừng đi tới đi lui, chóng mặt đến mắt ta đều sắp hôn mê! Ở phía trước bà có một người nam nhân đường bệ nói với vẻ khó chịu. Ai ngờ thiếu phụ kia trong nháy mắt quay lại mắng. Ông tránh sang một bên cho tôi đi, tôi chờ chắt ngoan của mình sắp ra đời thì làm vướng ông cái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lục Thiếu Du – Quyển 17
Không nghĩ tới Thánh Linh giáo lại tới nông nỗi này, chỉ là Ám Minh Tông cùng Thiên Phong dong binh đoàn nho nhỏ cũng không đem chúng ta để vào trong mắt. Lục Thiếu Du trầm giọng nói. Lần này cần đa tạ tiểu huynh đệ hỗ trợ, mới giúp Thánh Linh bộ không bị tổn thất thảm trọng, đánh chết được...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 21
Lăng Tiếu cảm nhận được công kích cường đại, không chút sợ hãi, trên mặt lộ nụ cười thản nhiên, chiến ý tăng vọt lẩm bẩm: Trước tiên để ta xem công kích của ngươi có đủ hay không đi! Lăng Tiếu vũ động Kim Long thương, kim long rít gào bay ra, trực tiếp đem thần phủ như núi cao công tới...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân