Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Hàn Lập – Quyển 8 » Phần 7

Hàn Lập - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 7

Đối với tiểu nha đầu mình dắt lên Hoàng Phong cốc này, Hàn Lập có ấn tượng rất sâu nhưng sau khi nghĩ đến Mã sư huynh – sư phụ của nàng bất chợt trong lòng lại sinh ra cảm giác thê lương.

Với niên kỷ của Mã lão đầu thì không thể Kết Đan. Vị lão nhân có giao tình tốt với hắn bây giờ chỉ sợ đã hóa thành một nắm đất vàng.

“Tiểu nha đầu?! Tiêu sư muội bây giờ cũng không còn là tiểu nha đầu nữa mà đã lập gia đình rồi, ngoài ra hơn mười năm trước đã tiến vào Kết Đan kỳ.” Niếp Doanh nói, khóe môi ẩn hiện nụ cười.

“Ồ, nàng ấy cũng tiến vào Kết Đan kỳ rồi sao? Đúng là ngoài dự liệu của ta.” Hàn Lập sau khi ngơ ngác bật cười.

“Ta từng nghe sư muội nói vài lần về chuyện năm đó với Hàn tiền bối, hoàn toàn không quên ân đức của người, ghi tận trong tâm.” Niếp Doanh dịu dàng nói.

“Ta năm đó mang nàng vào sơn môn cũng chỉ là do tư chất của nàng ta không tồi, nhất thời cao hứng mà thôi. Hiện nay cảnh còn người mất, còn gì để lưu luyến.” Nụ cười trên huôn mặt Hàn Lập biến mất, bình thản nói.

Thấy khuyên như vậy mà Hàn Lập hoàn toàn không còn ý quay về Hoàng Phong cốc nên Niếp Doanh cùng Lôi Vạn Hạc cũng chỉ còn biết nhìn nhau cười khổ.

Đối với nguyên nhân tại sao Hàn Lập không muốn trở về, cả hai đều thông minh nên tất nhiên là đoán được bảy, tám phần.

Năm đó đệ tử hạch tâm trốn vào Cửu Quốc minh không có mặt Hàn Lập ở trong đó. Tên Trúc Cơ nhỏ nhoi ngày nào bây giờ lại thành Hàn tiền bối đã bị bỏ rơi, đưa ra làm tốt thí giương đông kích tây mà thôi.

Khó trách đối phương vô cùng lạnh nhạt với Hoàng Phong cốc, hoàn toàn không có chút ý tứ trở lại.

Khi hai người bất đắc dĩ thì Hàn Lập chìm trong im lặng đột nhiên lên tiếng hỏi một tu sĩ của Yểm Nguyệt Tông.

“Yểm Nguyệt Tông các người có phải có một nữ tu sĩ gọi là Nam Cung Uyển hay không? Nàng hiện nay như thế nào?” Âm thanh Hàn Lập có chút trầm thấp.

“Tiền bối biết Nam Cung sư thúc? Hiện nay sư thúc đang tọa trấn tại bản môn, tất cả đều rất tốt.” Đầu tiên tu sĩ tên là Đường Minh Hoa hơi ngẩn ra nhưng sau đó liền cung kính đáp lời.

“Sư thúc? Nàng cũng đã lên Nguyên Anh kỳ?” Hàn Lập kinh ngạc, trong giọng nói không che dấu chút vui mừng.

“Hơn trăm năm trước Nam Cung sư thúc đã kết nguyên anh thành công. Hôm nay Nam Cung sư thúc cũng là một trong những vị trưởng lão của bổn môn. Tiền bối là người quen cũ của Nam Cung sư thúc sao?” Trung niên tu sĩ bộ dáng vô cùng ân cần, giải thích rõ ràng.

Với hắn mà nói có cơ hội kết giao cùng một tu sĩ Nguyên Anh kỳ thì sau này sẽ thu được nhiều chỗ tốt.

“Người quen cũ? Cũng có thể nói như vậy. Năm xưa ta đã chịu qua đại ân của sư thúc quý môn. Đáng tiếc mấy năm nay có nhiều việc bận nên cho đến bây giờ vẫn chưa có cơ hội.” Hàn Lập thở dài một hơi, trên mặt hiện qua một tia hoảng hốt, lẩm bẩm nói.

“Ha ha! Nam Cung sư thúc tuy rất ít khi gặp người khác nhưng nếu tiền bối muốn thì cũng rất dễ dàng vì ba tháng sau Nam Cung sư thúc sẽ cùng với Ngụy trưởng lão của Hóa Ý Môn cử hành song tu đại điển và sẽ chính thức trở thành song tu đạo lữ của Ngụy trưởng lão. Khánh điển lần này chỉ định mời tu sĩ trong Minh tham gia nhưng nếu Hàn tiền bối là người quen cũ của sư thúc, vậy đến lúc đó bản tông nhất định sẽ…”

“Song tu đại điển?” Trong đầu Hàn Lập ông lên một tiếng, căn bản không nghe thấy những lời tiếp theo. Hắn đột nhiên quay lại, thanh âm băng hàn hỏi.

“Không sai, vị trưởng lão Ngụy Ly Thần của Hóa Ý môn trong ba trăm năm đã kết thành Nguyên Anh, một thân thần thông thâm sâu khó lường, được xem như là kỳ tài tu tiên của Thiên Nam. Bổn tông đã hao phí rất nhiều tâm huyết mới xúc tiến thành công mỹ sự kia.” Vẻ mặt lạnh như băng của Hàn Lập khiến cho trung niên tu sĩ họ Đường khiếp sợ, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ nhưng dưới cái nhìn chòng học của Hàn Lập thì không được tự chủ từng chữ từng chữ nói ra.

Đám người Lôi Vạn hạc thấy thế, sắc mặt đều mang vẻ cổ quái.

Lúc này cho dù tên đần cũng nhìn ra được quan hệ giữa Nam Cung Uyển và Hàn Lập không phải là dạng bình thường.

Nếu không tại sao khi Hàn Lập vừa nghe xong việc đó lại có phản ứng đột ngột như thế.

Nhưng tình huống tiếp theo đã nằm ngoài ý liệu của tất cả mọi người. Vẻ mặt lạnh lùng của Hàn Lập sau khi nhìn trung niên tu sĩ một lúc nữa liền biến mất, thanh âm trở nên ôn hòa nói:

“Đường đạo hữu không cần hoảng sợ. Hàn mỗ chẳng có ác ý gì cả, chỉ là nghe người ái mộ năm xưa đột nhiên sắp trở thành vợ người khác nên trong lòng có chút kích động mà thôi. Nếu đã biết điều đó thì tại hạ tự nhiên phải tham gia đại điển chứ.”

Nghe Hàn Lập nói năng thản nhiên, trung niên tu sĩ thở phào một hơi, trong miệng liên tiếp hoan nghênh.

Nhưng Hàn Lập chỉ cười mà không nói thêm gì nữa.

Đám người Lôi Vạn Hạc cũng nhẹ nhõm, dù sao lục phái Việt quốc bây giờ giống như một nhà cho nên không muốn có thêm chuyện gì không hay.

Sau đó Hàn Lập liền tùy ý hỏi sơ qua tình hình liên quan đến tông môn của bọn họ. Đó đều chẳng phải là việc gì khẩn yếu cho nên năm người đều báo cáo rõ ràng.

Khi nghe đến việc đại hạn của vị Lệnh Hồ lão tổ Hoàng Phong Cốc kia sắp đến thì Hàn Lập nhíu mày nhưng sau đó làm như không có việc gì.

“À, đúng rồi! Nam Cung sư thúc các người có một đường muội cũng là tu sĩ Yểm Nguyệt Tông tên là Nam Cung Bình phải không?” Hàn Lập dường như nhớ đến điều gì liền tùy miệng hỏi một câu.

“Nam Cung Bình??? Vãn bối chưa từng nghe qua. Nam Cung sư thúc từ trước đến nay chỉ lẻ loi một mình tu luyện, chưa có ai nghe qua sư thúc có đường muội cả. Tiền bối không nhớ nhầm chứ?” Trung niên tu sĩ sau khi ngẩn ra thì có chút khó hiểu hỏi.

Hàn Lập nghe xong bỗng nhiên ngây người nhưng sau khi hít sâu một hơi liền lập tức truy hỏi:

“Vị nữ tu sĩ Nam Cung Bình này phải là tu sĩ Kết Đan kỳ của quý tông mới đúng. Người có nhớ sót không?” Thanh âm Hàn Lập có chút khẩn trương.

“Bổn tông nếu có người như thế thì vãn bối sao lại không biết được. Vãn bối có thể bảo chứng với tiền bối rằng trong tông đích xác chẳng có nữ tu sĩ nào như thế.” Đường Minh Hoa cười khổ một tiếng, thiếu chút nữa thì thề thốt.

“Đường đạo hữu nói không sai. Yểm Nguyệt Tông nếu thực sự có một vị nữ tu sĩ Kết Đan kỳ như thế thì chúng tôi đều đã biết. Đích xác không có người đó. Không biết tiền bối từ nơi đâu nghe được tin tức này?” Lôi Vạn Hạc nhịn không được liền đỡ lời, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Không có gì. Có lẽ là Hàn mỗ đã nhớ sai.” Hàn Lập trong miệng nói thế nhưng trên mặt lại hiện lên vẻ cổ quái lẫn mờ mịt.

Với tâm cơ của Hàn Lập thì lúc này hắn đương nhiên biết Nam Cung Bình ngày đó đâu phải là đường muội của Nam Cung Uyển mà chính là nàng đã dịch dung cải trang. Trách không được ngày đó nàng không ra tay độc ác với hắn, đồng thời thần tình với lời nói trước khi chia tay còn cổ quái.

Quãng đường tiếp theo Hàn Lập dường như đã hoàn toàn mất đi hứng thú nói chuyện, sắc mặt âm trầm, chỉ điều khiển Ngự Phong xa bay về phía trước mà thôi.

Những người khác thấy tâm tình vị Hàn tiền bối này không được tốt lắm nên ai ai cũng không dám lớn tiếng nói chuyện với nhau.

Nhất thời trong Ngự Phong xa im lặng không một tiếng động.

Nửa ngày sau, khi đến một đỉnh núi nhỏ, không người, Hàn Lập liền dừng Ngự Phong xa lại.

“Tại hạ cùng các vị chia tay nhau ở đây vậy. Nơi này cách biên giới Phong Nguyên Quốc chỉ khoảng một ngày đường nên cũng tính là chỗ an toàn. Hàn mỗ còn có sự tình trọng yếu khác nên sẽ không tiếp tục đưa tiễn nữa.” Hàn Lập đứng ở trên Ngự Phong xa, bình tĩnh mở miệng đuổi người.

Bọn người Lôi Vạn Hạc tự nhiên không dám nói nhiều. Sau khi cúi đầu cảm tạ Hàn Lập cứu mạng thêm lần nữa liền bay ra khỏi Ngự Phong xa.

Hàn Lập một câu cũng không nói, lúc này biến đổi phương hướng, ngự xa phá không bay đi, thân ảnh trong nháy mắt liền biến mất.

“Lôi đạo hữu, vị Hàn tiền bối này năm đó là đệ tử Hoàng Phong Cốc của ngươi sao? Còn từng là sư chất của đạo hữu nữa à?” Vị tu sĩ Thiên Khuyết Bảo niên kỷ hơi lớn, sau khi thấy bóng dáng Ngự Phong xa biến mất liền không nhịn được mở miệng hỏi để xác nhận sự việc thêm lần nữa.

“Sao? Lôi mỗ trông như người dùng lời lẽ dối trá để gạt người hay sao?” Lôi Vạn Hạc nhíu mày, không chút bằng lòng nói.

Hôm nay mặc dù được Hàn Lập cứu nhưng vị vãn bối năm đó lại có tu vi vượt xa chính mình, đột nhiên trở thành một vị tiền bối hàng thật giá thật, còn phải cẩn thận ứng phó, cho dù ai thì tâm tình cũng sẽ không được tốt.

“Ha ha! Lôi huynh không nên tức giận. Ta chỉ là thấy có chút kỳ quái. Nếu lời đạo hữu không phải là giả thì tuổi của vị Hàn tiền bối kia không khác mấy so với Niếp đạo hữu đây mới đung. Niếp đạo hữu, cho hỏi đạo hữu tu luyện bao nhiêu năm mới đạt được cảnh giới như ngày hôm nay?” Vị tu sĩ họ Tiễn của Thiên Khuyết Bảo không những không phật lòng mà còn quay đầu hỏi Niếp Doanh một câu.

“Ta tu luyện đã 200 năm mới có tu vi Kết Đan sơ kỳ.” Niếp Doanh tựa hồ hiểu rõ điều đối phương muốn nói, sắc mặt trở nên đại biến trả lời.

“Nếu như thế thì vị kia cũng chỉ trong vòng 200 đã kết thành Nguyên Anh. Các ngươi biết điều này đại biểu cho điều gì không?” Tu sĩ họ Tiễn vuốt vuốt mấy cọng râu lơ thơ dưới cằm, thần sắc nghiêm nghị hỏi.

“Chẳng lẽ ý tứ của Tiễn huynh chính là…” Tráng hán họ Thạch của Cự Kiếm Môn không khỏi thất thanh tiếp lời.

“Không sai! Người này rất có khả năng tiến vào Hóa Thần Kỳ. Lần gần đây nhất xuất hiện tu sĩ Hóa Thần Kỳ ở Thiên Nam chúng ta là sự tình cách đây mấy vạn năm. Tuy không lâu sau tu sĩ đó liền biến mất khỏi tu tiên giới nhưng chỉ trong thời gian tồn tại ngắn ngủi của mình thì hắn đã hoành tảo toàn Thiên Nam vô địch thủ. Chính ma lưỡng đạo hay tông môn trung lập đều bị hắn răn dạy, căn bản không có ai có thể kháng cự. Cho dù đối phương chỉ có tu vi Hóa Thần sơ kỳ mà thôi.” Tu sĩ họ Tiễn ngưng trọng nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/07/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 10
Thật ra bảo mẫu cũng chỉ thuận miệng nói ra, tuy rằng Lam Lam rất đáng yêu nhưng làm sao có thể thật sự nhận ra sự giống nhau với một Lâm Nhược Khê đã quá trưởng thành. Chỉ là Lam Lam cảm thấy Lâm Nhược Khê giống mẹ của cô bé, và Lâm Nhược Khê cũng rất thích cô bé này, đương nhiên là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Lục Thiếu Du – Quyển 44
Cả hai đương nhiên có khác nhau, nếu mạnh mẽ nhận chủ Tử Lôi Huyền Đỉnh giống như làm với Luân Hồi Hư Vọng Đao, Luân Hồi Hư Vọng Đao cũng bị người ta thừa dịp nó suy yếu mà bố trí ấn ký linh hồn nhận chủ, tuy là bị nhận chủ, nhưng cấp độ của nó không thấp, khác với khí linh bình...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 12
Quang mạc bị Hàn Lập phá tan, tự nhiên hai người đang ngồi nhắm mắt đả tọa dưới đất, giật mình mở mắt ra nhìn về phía Hàn Lập. Mà đúng lúc này, phía trên không trung chỗ hai người có một tầng lưỡng sắc quang mạc như ẩn như hiện, tuy nhỏ hơn ngũ sắc quang mạc nhiều, nhưng vừa đủ để...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân