Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv1.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Hành trình chịch dạo » Phần 206

Hành trình chịch dạo


Update Phần 317

Phần 206

Khai Thiên Cảnh cũng đủ để trấn áp non sông vạn dặm Hàn Thương Quốc, mà Khai Thiên Cảnh mới 20 tuổi thì có nghĩa như thế nào? Một quyền đánh nổ tung một Khai Thiên Cảnh khác, điều này càng có nghĩa như thế nào?

Tư chất vô địch!

Mọi người thấy Chu Hằng, dường như không phải nhìn một Khai Thiên Cảnh, mà là một cường giả Hóa Thần Cảnh tương lai, vị chí tôn tuyệt thế đó có hy vọng thành tiên!

Mỗi người đều có lòng ghen tị, nhưng khi người kia cường đại đến mức vượt quá tưởng tượng, thì lúc đó sẽ không còn nảy sinh lòng ghen tị, mà chỉ tràn ngập kính sợ. Không thể nghi ngờ, hiện tại Chu Hằng đã có tư cách như vậy!

Hắn vẫn như cũ mặc một thân áo xanh, vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng khi mọi người nhìn vào hắn thì không nhịn được cảm thấy trong bản thân hắn ẩn chứa một khí thế uy nghiêm, làm cho bọn họ chỉ muốn quỳ bái.

– Nam Cung lão thất phu, ngươi ba lần bảy lượt muốn giết ta, có từng nghĩ tới sẽ có hôm nay?

Chu Hằng lạnh lùng nói. Trước kia bị Nam Cung Trường Không, Lưu Thanh Huyền ỷ lớn hiếp nhỏ, hắn nhịn đã bao lâu rồi?

Hiện tại là lúc nên đòi lại món nợ cũ!

“Sao có khả năng! Sao có khả năng!” Nam Cung Trường Không ánh mắt dại ra, tràn đầy khó tin.

Khai Thiên Cảnh! Không ngờ Chu Hằng phá vỡ đi vào Khai Thiên Cảnh!

Khó tin! Không thể chấp nhận! Tranh đoạt quặng mỏ linh thạch mới qua bao nhiêu ngày, Chu Hằng liền nhảy vọt lên Khai Thiên Cảnh, có thể cùng ngồi cùng ăn với bọn họ, cái này còn có thiên lý sao?

Cùng so sánh, bọn họ gian khổ tu luyện mấy trăm năm mới đi đến một bước này, đây là chuyện không công bình cỡ nào!

Không phục! Không cam lòng! Không thể chấp nhận!

– Kẻ làm nhục người nhất định sẽ bị làm nhục lại!

Chu Hằng tung ra một chưởng, “bốp” trên mặt Nam Cung Trường Không liền trúng một chưởng, 7, 8 cái răng cùng máu loãng phun ra, in năm dấu ngón tay đỏ tươi.

– Lão thất phu! Lúc trước ngươi ỷ mình là Khai Thiên Cảnh, tùy ý làm gì thì làm, nhưng món nợ này trả còn thật mau mà! Hiện tại chính là thời điểm ngươi tự ăn ác quả của mình!

Bốp!

Chu Hằng lại tung ra một chưởng, trên mặt Nam Cung Trường Không lập tức hiện lên dấu bàn tay. Tóc bay rối tung, đâu còn có chút gì dáng vẻ của cường giả Khai Thiên Cảnh.

Mọi người đều có loại cảm khái không nói ra lời: Đây chính là Khai Thiên Cảnh đấy, là tồn tại bọn họ chỉ có thể nhìn lên, nhưng hiện giờ thì sao? Giống như một con chó chết, đâu còn mảy may tôn nghiêm!

Tiêu Họa Thủy thì kiêu ngạo nhìn Chu Hằng: Đây chính là nam nhân của nàng!

Trước kia Nam Cung Trường Không bá đạo uy phong biết bao, chính là tồn tại cùng ngồi cùng ăn với lão tổ gia tộc Tiêu Vũ Ngân, thậm chí còn cao hơn. Thế mà hiện giờ lại bị nam nhân của nàng chỉ dùng một bàn tay liền có thể trấn áp!

Nàng biết, nữ nhân toàn trường đang dùng ánh mắt ghen tị nhìn chằm chằm vào mình! Trước kia, những nữ nhân này là ghen tị vẻ đẹp phong tình quyến rũ của nàng, hiện tại thì ghen tị nàng là nữ nhân của người mạnh nhất này!

Thế giới này là sùng bái vũ lực! Cường giả cao cao tại thượng, giống như nam châm hút sắt, làm cho nam nhân nguyện trung thành, làm cho nữ nhân ái mộ, mà bây giờ nàng lại độc chiếm vinh quang đó!

– Lưu Thanh Huyền! Ngươi muốn trốn đi đâu?

Chu Hằng hừ lạnh một tiếng, thi triển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, chụp cổ nắm lên Lưu Thanh Huyền đang lặng lẽ lui về phía sau. Sau đó ném ra, rồi chụp nắm lấy mắt cá chân của hắn quật mạnh xuống mặt đất.

Ầm!

Giống như thiết chùy nện trên mặt đất, trên những viên gạch lót nền cung điện tốt nhất, lập tức hiện ra một cái hố thật lớn, mặt đá nứt nẻ giống như mạng nhện. Mà trên trán Lưu Thanh Huyền cũng hiện ra một đống máu tươi.

Thể chất của võ giả Khai Thiên Cảnh đúng thật mạnh mẽ, nhưng cung điện này hiện tại là đang khởi động trận pháp, lực phòng ngự đạt tới cấp Khai Thiên Cảnh! Đầu của Lưu Thanh Huyền va chạm với sàn nhà, gần như chính là cụng với pháp khí Khai Thiên Cảnh, đầu hắn không có đụng nát đã là không tệ rồi!

Đó cũng là vì trận pháp gia cố thực chất không thể so sánh với pháp khí, nếu không xương cốt hắn đã sớm gãy lìa!

– Xương cốt còn rất cứng rắn nha!

Chu Hằng lạnh lùng nói, lại vung lên thân thể Lưu Thanh Huyền đập xuống một chỗ mặt đất khác.

Ầm!

Đá vụn bắn tung tóe, trên đầu Lưu Thanh Huyền máu chảy ròng, bộ mặt vô cùng dữ tợn.

Quá hung tàn mà!

Mọi người nhìn thấy đều trong lòng nhộn nhạo! Bọn họ chưa từng thấy qua cảnh cường giả Khai Thiên Cảnh bị thu thập thê thảm như vậy? Đây là chiến đấu cùng cảnh giới sao?

Bốp bốp bốp!

Tếng vỗ tay vang lên, Ứng Minh Nguyên hấp dẫn ánh mắt của mọi người nhìn về phía hắn, hắn nhìn chằm chằm vào Chu Hằng, nói:

– Tiểu tử! Ngươi quả thật bất phàm, tuy nhiên cũng chỉ là mới vừa vào Khai Thiên Cảnh mà thôi, ở trước mặt bổn tọa ngươi vẫn như cũ chỉ là một con rệp!

Hắn vốn khinh thường đám người Nam Cung Trường Không. Mặc dù mọi người cùng ở một đại cảnh giới, nhưng nên biết rằng thời điểm mỗi người đột phá đại cảnh giới, không gian đan điền mở rộng lớn nhỏ cũng hoàn toàn không giống nhau: Cùng một cảnh giới, chiến lực lại có thể cách biệt một trời một vực.

Nam Cung Trường Không cũng là Khai Thiên nhất trọng thiên, nhưng chỉ là một lão tổ tông môn của một Vương triều nho nhỏ, có thể có võ kỹ cấp bậc cao đến đâu chứ?

Ứng Minh Nguyên tin tưởng cùng cấp, mình có thể một quyền đánh nổ tung Nam Cung Trường Không, hơn nữa càng thêm nhẹ nhàng!

Hắn không sợ Chu Hằng, kiêng kỵ chỉ là tiềm lực đáng sợ của Chu Hằng kia, làm hắn thấy được bóng dáng của Ứng Thừa Ân thiên tài gia tộc.

Tiểu tử này, nhất thiết phải chết!

Chu Hằng nhìn tên tự mình cảm giác quá tốt này, không khỏi lắc lắc đầu, nói:

– Ứng Băng Phong tự tìm đường chết, ta cũng không muốn có nhiều địch nhân. Nếu việc này cứ như vậy chấm dứt thì ân oán coi như xong!

Mặc kệ hắn có thừa nhận hay không, mọi người đều nhận định rằng Ứng Băng Phong là do hắn giết chết. Hiện tại hắn đã là Khai Thiên Cảnh, không cần giấu giấu giếm giếm giống như trước kia.

– Ha ha… Bây giờ muốn cầu xin tha thứ ư? Đã chậm rồi!

Ứng Minh Nguyên cười lạnh đầy khinh bỉ. Hắn chỉ nghĩ là Chu Hằng đang cúi đầu trước Ứng gia, nhưng người nào trêu chọc tới Ứng gia có thể tiếp tục sống vui vẻ sao?

Chu Hằng quét mắt nhìn hắn một cái, chỉ cảm thấy người này thật đúng là không biết sống chết, vậy cần gì phải dài dòng nữa, cứ chiến tiếp một trận là được!

Hắn quyết đoán làm như không thấy Ứng Minh Nguyên, tiếp tục vung Lưu Thanh Huyền lên đập mạnh xuống nền. Trước đây hắn bị hai lão thất phu này bức bách đủ loại, quả thực trong lòng đã tích lũy quá nhiều uất ức, không hung hăng xả giận một phen, thật sự không thể nào tiêu giải được.

– Tiểu bối chết tiệt! Bổn tọa đang nói với ngươi đấy!

Ứng Minh Nguyên phẫn nộ quát. Tiểu tử này dám trắng trợn làm như không thấy mình, thật quá đáng mà!

– Người không tìm chết sẽ không chết!

Chu Hằng lạnh lùng nói:

– Nếu ngươi đã muốn tìm chết, thì lên đi, ta không ngại giết nhiều thêm một người!
– Đáng giận!

Cuối cùng Ứng Minh Nguyên hoàn toàn bùng nổ. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay quyền giơ cao, “choang choang choang”, mỗi tay quyền hắn đều mọc ra một cây gai xương màu bạc, tản ra hào quang lạnh lẽo.

Đây là huyết mạch lực của Ứng gia, có thể ở bộ vị tùy ý trên thân thể mọc ra lợi khí kim loại vô cùng bén nhọn, có được tác dụng đâm thủng màn linh lực phòng ngự, uy lực cường đại hơn so với bất kỳ pháp khí nào!

Huyết mạch lực càng mạnh, có thể mọc ra gai bạc càng nhiều, càng dài, càng cứng rắn. Như Ứng Thừa Ân thiên tài của Ứng gia có được cường độ huyết mạch vượt qua lão tổ, nên khi hắn toàn lực thúc động, cả người đều phủ kín gai xương, đối thủ ngay cả chạm cũng không dám!

Ứng Minh Nguyên hắn thì không có khoa trương như vậy, chỉ có thể mọc ra gai bạc trên hai nắm tay, nhưng dùng để trấn áp tiểu bối của Vương triều vậy là đủ rồi!

Hắn phóng người lên đánh tới hướng Chu Hằng, một chiêu hai tiếng xé gió chói tai, trái phải cùng một lúc đánh tới đầu Chu Hằng!

Nếu bị hai quyền này đánh trúng, gai bạc sẽ không nhìn linh khí hộ thân của Chu Hằng, trực tiếp đâm thủng xương sọ của hắn, đảo loạn óc của hắn, lập tức chết ngay đương trường!

– Muốn chết!

Trong mắt Chu Hằng hiên lên sát khí, người của Ứng gia này ai cũng hùng hùng hổ hổ dọa người, như vậy hắn cũng không cần khách sáo, chỉ có một chữ: Giết!

Hắn tiện tay ném Lưu Thanh Huyền qua một bên, giang hai tay ra chụp tới hướng Ứng Minh Nguyên.

Hai người đều đạt tới Thế Cảnh, đấu cận chiến ai cũng không tránh khỏi ai, nhìn xem chính là lực lượng của người nào mạnh hơn, võ kỹ mạnh hơn, huyết mạch lực thâm hậu hơn: Hoàn toàn quyết định do chiến lực, thân pháp không dẫn tới mảy may tác dụng.

Choang…

Phát ra tiếng va chạm chói tai, hai cây gai trên nắm tay Ứng Minh Nguyên trước tiên đụng vào hai tay Chu Hằng, nhưng vốn hai cây gai phải là “vô kiên bất tồi” này, thậm chí ngay cả lớp da của Chu Hằng cũng không có đâm thủng, ngược lại phát ra hai tiếng vang kim loại va chạm chói tai!

“Cái gì!” Lúc này rốt cuộc Ứng Minh Nguyên chấn động rồi! Lực phòng ngự của Chu Hằng cường đại đến mức khiến hắn tuyệt vọng!

Trong ánh mắt không thể tin của hắn, chỉ thấy hai bàn tay của Chu Hằng trong nháy mắt biến thành màu vàng óng, chụp lấy gai bạc trên nắm tay hắn lay mạnh một cái, “rốp rốp” hai tiếng, lập tức gai bạc lần lượt gãy đoạn. Hai gai này mặc dù là huyết mạch lực biến thành, nhưng có cùng một nhịp thở với bản thân hắn, như tay đứt ruột đau, đau đến hắn mồ hôi lạnh đều tuôn ra.

– Không đáng nhắc tới!

Chu Hằng lắc lắc đầu, mặc dù đối phương là Khai Thiên tam trọng thiên, không gian đan điền cũng lớn hơn rất nhiều so với người bình thường, nhưng vẫn còn xa không thể so với hắn, bất luận là lực lượng hay huyết mạch lực, hắn đều thắng dễ dàng.

Hai tay hắn nắm lấy đoạn gai gãy của Ứng Minh Nguyên, nhổ mạnh một cái, lập tức Ứng Minh Nguyên lại phát ra một tiếng hét thảm: Hai cây gai bạc bị hắn mạnh mẽ rút ra từ trên xương cốt, máu tươi phun mạnh ra như một cây cột máu!

– Triệu…

Phốc!

Chu Hằng tế ra hắc kiếm, với lực lượng bá đạo chém vỡ phòng ngự của Ứng Minh Nguyên, một kiếm đâm vào lồng ngực của hắn.

Ứng Minh Nguyên mở miệng ra muốn nói gì đó, nhưng phun ra ngoài tất cả đều là máu tươi, ánh mắt của hắn nhanh chóng ảm đạm xuống, dưới chân mềm nhũn, quỵ xuống trên mặt đất. Theo Chu Hằng rút kiếm ra, hắn cũng ầm ầm ngã gục, dưới thân mình tràn ra một dòng máu tươi.

Đường đường là cường giả Khai Thiên tam trọng thiên, hơn nữa còn là nhà quyền thế đến từ Lãng Nguyệt Quốc, không ngờ bị làm thịt như vậy!

Chu Hằng đã khai sát giới, lập tức sát khí cuồn cuộn quét thẳng tới hướng hai người Nam Cung Trường Không, Lưu Thanh Huyền.

– Ngươi… ngươi là người của Triệu gia?

Lúc này, Ứng Hỏa Tâm đột nhiên chen lời hỏi. Mặc dù hắn có huyết mạch lực, nhưng cánh tay đã bị Chu Hằng đánh thương, lúc này còn không có thanh trừ hết linh lực dị chủng, cả cánh tay phải của hắn còn thõng xuống.

Hắn bại dưới tay Chu Hằng, ngay từ đầu đương nhiên là đầy chán nản mất mát, nhưng sau khi biết Chu Hằng chính là Khai Thiên Cảnh liền ổn định lại tinh thần: Ích Địa Cảnh thua dưới tay Khai Thiên Cảnh là lẽ đương nhiên, hắn hoàn toàn không cần vì vậy mà hoài nghi chính mình!

– Triệu gia?

Chu Hằng quay đầu nhìn lại. Huyết mạch kim loại của hắn quả thật kế thừa từ mẫu thân, mà mẫu thân là người của Triệu gia, nói hắn là người của Triệu gia tuy rằng không ổn, nhưng cũng không thể nói là không đúng.

– Là huyết mạch xích kim, ngươi còn muốn nguỵ biện hay sao?

Ứng Hỏa Tâm lớn tiếng nói:

– Triệu gia cũng dám là địch với Ứng gia ta, đây là các ngươi tự tìm đường chết!

Huyết mạch xích kim? À! Thì ra huyết mạch kim loại của hắn, trước đó còn có một cái tên thật uy phong!

Chu Hằng mỉm cười, nói:

– Không cần đại biểu người khác lung tung, Triệu gia là Triệu gia, ta là ta!
– Hừ… nghĩ đến nói một câu như vậy là có thể gạt bỏ hết sao?

Ứng Hỏa Tâm cười lạnh:

– Triệu gia thật to gan, dám giết người của Ứng gia ta, đây là công nhiên khai chiến, Ứng gia ta sẽ giết sạch Triệu gia các ngươi! Tưởng có Triệu Đoạt Thiên là có thể chống đỡ được với Ứng gia ta ư? Trước không nói lão tổ Ứng gia ta, chỉ riêng một tay Ứng Thừa Ân thiên tài tuyệt thế của Ứng gia ta cũng đủ để huỷ diệt Triệu gia các ngươi rồi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Phần 311
Phần 312
Phần 313
Phần 314
Phần 315
Phần 316
Phần 317
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Hành trình chịch dạo
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm cặc, Truyện móc lồn
Tình trạng Update Phần 317
Ngày cập nhật 16/05/2024 03:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chuyến kinh doanh khó quên của Thoa
Nhưng bất ngờ Khang tiến đến và tỏ vẻ nhã nhặn lịch sự khi xin phép Minh và mời Thoa cùng nhảy, có hơi chút bất ngờ nhưng Minh vẫn đồng ý, và cũng vì lẽ đó mà Thoa cũng không có lý do nào để từ chối. Tất nhiên khi nhảy, Khang phải đặt tay vào eo của Thoa, Thoa biết điều đó, biết hắn ta...
Phân loại: Truyện sex dài tập Làm tình với đồng nghiệp Ông ăn chả bà ăn nem Truyện liếm đít Truyện sex ngoại tình
Những cuộc tình đã qua
Bọn anh trả phòng lúc 2h chiều, về Hà Nội, đi chơi loanh quanh đến tối. 9h, đưa em ấy về phòng, mọi người mới xúm lại hỏi: Thế nào, đi chơi chùa Hương có vui không? Mình rầu rĩ đáp: Bữa nay xe hỏng, sửa xong thì muộn rồi, nên bọn anh không đi nữa. Em ấy không nói gì, chạy thẳng lên phòng. Anh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh
Tấn trò đời - Tác giả Dê xồm cô đơn
[Hậu truyện] Câu chuyện về ông bảo vệ phần cuối Thời gian tiếp tục trôi bình lặng, mọi thứ tưởng như trở thành quá khứ. Hơn một tháng sau, tối hôm đó, mình vừa tắm xong vào phòng thì thấy Linh đang ngồi nhắn tin, gương mặt hiện rõ vẻ chán nản. Lại gần hỏi nàng có chuyện gì vậy, Linh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ tập thể Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện nuốt tinh trùng Truyện sex hay Truyện sex nặng Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba